Bạbqcg c Bădmje ng giảymjb vờhbtn bìhqac nh tĩsqrr nh nởqpnw nụbxzn cưkcti ờhbtn i, nghiêumgo ng ngưkcti ờhbtn i tráiiya nh sang mộvwkz t bêumgo n đjdvd ểidwu Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n bưkcti ớmeah c vàdcqq o: “Vàdcqq o đjdvd i.”
Khôxvpx ng ngờhbtn Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n xoay ngưkcti ờhbtn i Bạbqcg c Bădmje ng lạbqcg i, vérmyz n tófzae c côxvpx lêumgo n, nhìhqac n thấxgmc y vếbxzn t thưkcti ơgyvj ng trêumgo n mặyrpu t củaqnv a côxvpx , anh vôxvpx cùthgq ng đjdvd au lòfghq ng.
“Ai? Làdcqq ai đjdvd ãequh làdcqq m?” tiếbxzn ng thérmyz t to phẫgyvj n nộvwkz củaqnv a anh cófzae thểidwu làdcqq m nădmje ng lưkcti ợxejy ng pháiiya t sáiiya ng cáiiya c bófzae ng đjdvd èvpcw n củaqnv a mấxgmc y tầsgct ng lầsgct u.
Trong tríjdvd nhớmeah củaqnv a Bạbqcg c Bădmje ng, Diệebbn p Chíjdvd nh
Thầsgct n làdcqq ngưkcti ờhbtn i đjdvd àdcqq n ôxvpx ng cófzae khảymjb nădmje ng khốdcqq ng chếbxzn cảymjb m xútjcy c củaqnv a bảymjb n thâyaag n vôxvpx cùthgq ng tốdcqq t, anh cófzae thófzae i quen che giấxgmc u rấxgmc t kĩsqrr nhữchpg ng cảymjb m xútjcy c củaqnv a mìhqac nh. Màdcqq hiệebbn n
tạbqcg i, sựmoaq tứvpcw c giậzaya n củaqnv a anh đjdvd ang thểidwu hiệebbn n mộvwkz t cáiiya ch rõtjcy ràdcqq ng trêumgo n áiiya nh mắeqza t,
trêumgo n tráiiya n anh, cáiiya c mạbqcg ch máiiya u bịxejy kérmyz o cădmje ng đjdvd ếbxzn n mứvpcw c trởqpnw nêumgo n xanh tíjdvd m, cáiiya c
ngófzae n tay bịxejy nắeqza m chặyrpu t đjdvd ếbxzn n mứvpcw c trởqpnw nêumgo n vặyrpu n vẹsgct o trôxvpx ng rấxgmc t đjdvd áiiya ng sợxejy .
Bạbqcg c Bădmje ng mơgyvj hồsgbr nghe thấxgmc y cầsgct u thang cófzae
tiếbxzn ng bưkcti ớmeah c châyaag n, côxvpx nhớmeah đjdvd ếbxzn n tầsgct ng lầsgct u nàdcqq y, cáiiya c phòfghq ng bêumgo n cạbqcg nh đjdvd ềvoon u làdcqq đjdvd ồsgbr ng nghiệebbn p củaqnv a côxvpx . Bạbqcg c Bădmje ng vộvwkz i vàdcqq ng kérmyz o tay anh vàdcqq o, sau đjdvd ófzae xoay ngưkcti ờhbtn i
khófzae a cửivgb a.
“Làdcqq Ấvpcw n Chung Thiêumgo m!” Giọjtyx ng nófzae i củaqnv a anh mang theo sựmoaq nófzae ng giậzaya n, giốdcqq ng nhưkcti muốdcqq n xérmyz Ấvpcw n Chung Thiêumgo m thàdcqq nh nhữchpg ng mảymjb nh nhỏjtyx .
Bạbqcg c Bădmje ng lo lắeqza ng cơgyvj n thịxejy nh nộvwkz sẽelro khiếbxzn n
Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n đjdvd i tìhqac m Ấvpcw n Chung Thiêumgo m, nêumgo n côxvpx vôxvpx thứvpcw c lấxgmc y tay che mặyrpu t
lạbqcg i: “Anh ấxgmc y uốdcqq ng chútjcy t rưkcti ợxejy u, nhấxgmc t thờhbtn i xútjcy c đjdvd ộvwkz ng…”
Xưkcti ơgyvj ng ngófzae n tay củaqnv a Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n càdcqq ng
ngàdcqq y càdcqq ng trởqpnw nêumgo n vặyrpu n vẹsgct o hơgyvj n, cáiiya c khớmeah p xưkcti ơgyvj ng pháiiya t ra âyaag m thanh rădmje ng rắeqza c: “Hắeqza n đjdvd ốdcqq i xửivgb vớmeah i em nhưkcti vậzaya y, em còfghq n che chởqpnw cho hắeqza n?”
Bạbqcg c Bădmje ng đjdvd ãequh quêumgo n Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n đjdvd ãequh từlxpw ng họjtyx c qua tâyaag m lýbjee họjtyx c, sựmoaq cốdcqq gắeqza ng bảymjb o vệebbn vàdcqq lo lắeqza ng củaqnv a côxvpx cădmje n bảymjb n khôxvpx ng thểidwu lừlxpw a đjdvd ưkcti ợxejy c anh.
Đwlcu ổshmu i lạbqcg i phưkcti ơgyvj ng thứvpcw c đjdvd ơgyvj n giảymjb n hơgyvj n, Bạbqcg c
Bădmje ng nởqpnw nụbxzn cưkcti ờhbtn i, giọjtyx ng nófzae i mang ýbjee tựmoaq giễdcqq u hỏjtyx i anh: “Đwlcu ổshmu i lạbqcg i anh làdcqq anh
ấxgmc y, biếbxzn t em vàdcqq ngưkcti ờhbtn i đjdvd àdcqq n ôxvpx ng kháiiya c cófzae gian tìhqac nh, anh sẽelro làdcqq m thếbxzn nàdcqq o?
Khôxvpx ng chừlxpw ng anh sẽelro trựmoaq c tiếbxzn p bófzae p chếbxzn t em?”
Anh híjdvd t mộvwkz t hơgyvj i thậzaya t sâyaag u, sau đjdvd ófzae chậzaya m rãequh i thởqpnw ra.
“Nếbxzn u nhưkcti anh bófzae p đjdvd ưkcti ợxejy c, anh đjdvd ãequh sớmeah m bófzae p chếbxzn t em hàdcqq ng vạbqcg n lầsgct n rồsgbr i!”
Ngựmoaq c Bạbqcg c Bădmje ng giốdcqq ng nhưkcti bịxejy mộvwkz t nháiiya t dao
đjdvd âyaag m phảymjb i, máiiya u tưkcti ơgyvj i chảymjb y ra. Đwlcu útjcy ng vậzaya y, anh luôxvpx n luôxvpx n khôxvpx ng bao giờhbtn buôxvpx ng
tha cho côxvpx . Anh khôxvpx ng muốdcqq n tổshmu n thưkcti ơgyvj ng côxvpx , ngay cảymjb mắeqza ng côxvpx mộvwkz t câyaag u anh
cũatzu ng khôxvpx ng làdcqq m đjdvd ưkcti ợxejy c. Đwlcu ốdcqq i vớmeah i côxvpx anh luôxvpx n luôxvpx n ngoan cốdcqq , luôxvpx n luôxvpx n quyếbxzn t
tâyaag m, côxvpx đjdvd áiiya nh anh, đjdvd ểidwu lạbqcg i trêumgo n ngựmoaq c anh mộvwkz t vếbxzn t sẹsgct o, côxvpx đjdvd ãequh nhẫgyvj n tâyaag m đjdvd ểidwu
lạbqcg i anh đjdvd ầsgct y máiiya u mộvwkz t mìhqac nh ởqpnw sâyaag n bay Nhậzaya t Bảymjb n… Anh nhấxgmc t đjdvd ịxejy nh làdcqq rấxgmc t đjdvd au.
Nhưkcti ng đjdvd iềvoon u cófzae thểidwu làdcqq m anh đjdvd au nhấxgmc t, cófzae lẽelro làdcqq chiếbxzn c nhẫgyvj n kim cưkcti ơgyvj ng trêumgo n
ngófzae n tay côxvpx cũatzu ng đjdvd ang làdcqq m đjdvd au lòfghq ng bàdcqq n tay củaqnv a anh.
Suy nghĩsqrr thậzaya t kĩsqrr đjdvd útjcy ng làdcqq côxvpx đjdvd ốdcqq i xửivgb vớmeah i
anh rấxgmc t tàdcqq n nhẫgyvj n. Anh cốdcqq gắeqza ng hếbxzn t sứvpcw c đjdvd ểidwu giútjcy p côxvpx cứvpcw u Ấvpcw n Chung Thiêumgo m, màdcqq
trưkcti ớmeah c mặyrpu t Ấvpcw n Chung Thiêumgo m, côxvpx lạbqcg i cốdcqq gắeqza ng phủaqnv nhậzaya n mốdcqq i quan hệebbn củaqnv a côxvpx vàdcqq
anh.
Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n làdcqq mộvwkz t ngưkcti ờhbtn i đjdvd àdcqq n ôxvpx ng vôxvpx
cùthgq ng kiêumgo u ngạbqcg o, màdcqq côxvpx , dưkcti ờhbtn ng nhưkcti đjdvd ãequh đjdvd em sựmoaq kiêumgo u ngạbqcg o đjdvd ófzae giẫgyvj m náiiya t dưkcti ớmeah i
châyaag n mìhqac nh, thếbxzn nhưkcti ng anh vẫgyvj n tưkcti ơgyvj i cưkcti ờhbtn i nhìhqac n côxvpx .
“Hiệebbn n giờhbtn anh muốdcqq n bófzae p chếbxzn t em khôxvpx ng? Em hứvpcw a vớmeah i anh làdcqq em sẽelro khôxvpx ng phảymjb n kháiiya ng.” Côxvpx hỏjtyx i anh.
Anh lắeqza c đjdvd ầsgct u, ôxvpx m côxvpx đjdvd ặyrpu t trêumgo n ghếbxzn sofa, sau đjdvd ófzae nâyaag ng mặyrpu t côxvpx lêumgo n, xem vếbxzn t thưkcti ơgyvj ng trêumgo n tráiiya n mộvwkz t cáiiya ch cẩssuf n thậzaya n: “Em cófzae
hộvwkz p thuốdcqq c khôxvpx ng?”
“Ởidwu ngădmje n tủaqnv trong phòfghq ng.”
Anh đjdvd i lấxgmc y hộvwkz p thuốdcqq c, dùthgq ng bădmje ng gạbqcg c xửivgb líjdvd vếbxzn t thưkcti ơgyvj ng trêumgo n tráiiya n cho côxvpx . Lạbqcg i lấxgmc y khădmje n đjdvd ểidwu đjdvd áiiya lạbqcg nh nhẹsgct nhàdcqq ng chưkcti ờhbtn m
lêumgo n nơgyvj i đjdvd ang sưkcti ng đjdvd ỏjtyx trêumgo n mặyrpu t côxvpx .
Cảymjb m giáiiya c cựmoaq c lạbqcg nh chạbqcg m vàdcqq o chỗeqza đjdvd au truyềvoon n thẳoaeu ng đjdvd ếbxzn n xung thầsgct n kinh yếbxzn u đjdvd uốdcqq i củaqnv a Bạbqcg c Bădmje ng, côxvpx bỗeqza ng nhiêumgo n bậzaya t cưkcti ờhbtn i, cưkcti ờhbtn i đjdvd ếbxzn n vôxvpx vọjtyx ng.
Thậzaya t sựmoaq rấxgmc t buồsgbr n cưkcti ờhbtn i, Ấvpcw n Chung Thiêumgo m
đjdvd áiiya nh côxvpx mộvwkz t bạbqcg t tai, Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n lạbqcg i giútjcy p côxvpx xửivgb lýbjee , côxvpx thậzaya t sựmoaq khôxvpx ng làdcqq m thấxgmc t vọjtyx ng hai ngưkcti ờhbtn i đjdvd àdcqq n ôxvpx ng yêumgo u côxvpx màdcqq !
“Em cưkcti ờhbtn i gìhqac thếbxzn ?” Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n thấxgmc y côxvpx cưkcti ờhbtn i màdcqq anh khôxvpx ng hiểidwu u líjdvd do.
Do cưkcti ờhbtn i, nêumgo n đjdvd ộvwkz ng đjdvd ếbxzn n miệebbn ng vếbxzn t thưkcti ơgyvj ng,
Bạbqcg c Bădmje ng che chỗeqza đjdvd au lạbqcg i: “Sưkcti huynh, anh nófzae i xem, chútjcy ng ta cófzae đjdvd ưkcti ợxejy c tíjdvd nh
làdcqq gian phu dâyaag m phụbxzn khôxvpx ng?”
“Khôxvpx ng.” Anh giưkcti ơgyvj ng mắeqza t, áiiya nh mắeqza t lạbqcg nh lùthgq ng nhìhqac n thoáiiya ng qua côxvpx : “Cho tớmeah i bâyaag y giờhbtn , anh chưkcti a từlxpw ng đjdvd ồsgbr ng ýbjee chia tay em.”
Loạbqcg i tìhqac nh huốdcqq ng nădmje m đjdvd ófzae cầsgct n nófzae i ra hai chữchpg “Chia tay” sao? Đwlcu àdcqq n ôxvpx ng khôxvpx ng nófzae i đjdvd ạbqcg o líjdvd , thìhqac bạbqcg n thậzaya t sựmoaq khôxvpx ng còfghq n
biệebbn n pháiiya p nàdcqq o đjdvd ểidwu nófzae i chuyệebbn n vớmeah i anh ta.
“Ởidwu trong lòfghq ng anh, em lútjcy c nàdcqq o cũatzu ng làdcqq bạbqcg n gáiiya i củaqnv a anh.”
Bạbqcg c Bădmje ng hỏjtyx i lạbqcg i: “Cho dùthgq em đjdvd ãequh cófzae vịxejy hôxvpx n phu?”
“Nha đjdvd ầsgct u.” Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n vuốdcqq t ve máiiya i
tófzae c dàdcqq i củaqnv a côxvpx , từlxpw cáiiya ch thứvpcw c đjdvd ếbxzn n lựmoaq c dùthgq ng vẫgyvj n giốdcqq ng hệebbn t nhưkcti trong tríjdvd
nhớmeah củaqnv a côxvpx : “Rờhbtn i xa hắeqza n đjdvd i.”
Ngọjtyx n đjdvd èvpcw n dưkcti ớmeah i sàdcqq n phảymjb ng phấxgmc t bófzae ng tốdcqq i lêumgo n gưkcti ơgyvj ng mặyrpu t Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n.
Bạbqcg c Bădmje ng nhìhqac n bófzae ng anh, trêumgo n mặyrpu t anh mỗeqza i
mộvwkz t đjdvd ưkcti ờhbtn ng nérmyz t côxvpx đjdvd ềvoon u cófzae thểidwu thấxgmc y đjdvd ưkcti ợxejy c mộvwkz t cáiiya ch rõtjcy ràdcqq ng, bởqpnw i vìhqac côxvpx nhớmeah
rấxgmc t rõtjcy , côxvpx đjdvd ãequh đjdvd em từlxpw ng chi tiếbxzn t trêumgo n gưkcti ơgyvj ng mặyrpu t anh màdcqq khắeqza c sâyaag u trong
lòfghq ng, đjdvd ừlxpw ng nófzae i làdcqq ba nădmje m, dẫgyvj u cófzae làdcqq ba ngàdcqq n nădmje m, côxvpx cũatzu ng sẽelro khôxvpx ng bao
giờhbtn quêumgo n dùthgq chỉxgmc làdcqq mộvwkz t chi tiếbxzn t nhỏjtyx nhấxgmc t…
Thờhbtn i khắeqza c nàdcqq y, Bạbqcg c Bădmje ng thậzaya t sựmoaq khôxvpx ng
muốdcqq n từlxpw chốdcqq i anh, từlxpw chốdcqq i chíjdvd nh ýbjee nguyệebbn n củaqnv a bảymjb n thâyaag n mìhqac nh: “Cho dùthgq em
khôxvpx ng rờhbtn i xa anh ấxgmc y, anh ấxgmc y cũatzu ng sẽelro khôxvpx ng cầsgct n em nữchpg a.”
Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n nghiêumgo ng mặyrpu t vềvoon hưkcti ớmeah ng kháiiya c, cốdcqq gắeqza ng kiềvoon m nérmyz n biểidwu u cảymjb m vôxvpx cùthgq ng đjdvd áiiya ng yêumgo u trong bófzae ng đjdvd êumgo m.
“Mụbxzn c đjdvd íjdvd ch củaqnv a anh đjdvd ãequh đjdvd ạbqcg t đjdvd ưkcti ợxejy c rồsgbr i. Anh muốdcqq n cưkcti ờhbtn i thìhqac cưkcti ờhbtn i đjdvd i.” Bạbqcg c Bădmje ng nófzae i: “Khôxvpx ng cầsgct n giảymjb vờhbtn ra vẻwlcu trưkcti ớmeah c mặyrpu t em đjdvd âyaag u.”
Anh khôxvpx ng che giấxgmc u nữchpg a, nởqpnw nụbxzn cưkcti ờhbtn i vừlxpw a lòfghq ng.
Côxvpx nêumgo n nghĩsqrr đjdvd ếbxzn n sớmeah m hơgyvj n, anh làdcqq Diệebbn p
Chíjdvd nh Thầsgct n, mộvwkz t ngưkcti ờhbtn i đjdvd àdcqq n ôxvpx ng cófzae lòfghq ng dạbqcg sâyaag u khôxvpx ng lưkcti ờhbtn ng đjdvd ưkcti ợxejy c. Anh érmyz p côxvpx lêumgo n giưkcti ờhbtn ng vớmeah i an, sau đjdvd ófzae lạbqcg i nófzae i làdcqq nhấxgmc t thờhbtn i vui thíjdvd ch, anh đjdvd ãequh sớmeah m
đjdvd oáiiya n đjdvd ưkcti ợxejy c cófzae mộvwkz t ngàdcqq y sựmoaq thậzaya t đjdvd ófzae sẽelro bạbqcg i lộvwkz , cófzae khảymjb nădmje ng Ấvpcw n Chung Thiêumgo m
sẽelro khôxvpx ng tha thứvpcw cho côxvpx . Cũatzu ng chắeqza c chắeqza n rằshmu ng côxvpx sẽelro rờhbtn i khỏjtyx i Ấvpcw n Chung
Thiêumgo m, nhấxgmc t đjdvd ịxejy nh trởqpnw vềvoon bêumgo n vòfghq ng tay củaqnv a anh.
Cófzae đjdvd ôxvpx i khi, đjdvd àdcqq n ôxvpx ng quáiiya thôxvpx ng minh, lạbqcg i làdcqq bi kịxejy ch củaqnv a phụbxzn nữchpg .
“Em hậzaya n anh sao?”
Câyaag u hỏjtyx i củaqnv a anh làdcqq m côxvpx sửivgb ng sốdcqq t.
Hậzaya n? Coi nhưkcti cófzae mộvwkz t chútjcy t đjdvd i. Hậzaya n anh ba
nădmje m trưkcti ớmeah c lừlxpw a dốdcqq i côxvpx , ba nădmje m sau khi trởqpnw lạbqcg i còfghq n làdcqq m cuộvwkz c sốdcqq ng củaqnv a côxvpx
trởqpnw nêumgo n hỗeqza n loạbqcg n. Hậzaya n anh lợxejy i dụbxzn ng lútjcy c Ấvpcw n Chung Thiêumgo m lâyaag m vàdcqq o đjdvd ưkcti ờhbtn ng
cùthgq ng, lạbqcg i cưkcti ớmeah p mấxgmc t vịxejy hôxvpx n thêumgo củaqnv a anh ta, làdcqq m cho anh ta hoàdcqq n toàdcqq n trắeqza ng tay.
Nhưkcti ng màdcqq , tấxgmc t cảymjb đjdvd ềvoon u đjdvd ãequh xảymjb y ra, côxvpx hậzaya n anh liệebbn u cófzae thểidwu thay đjdvd ổshmu i đjdvd ưkcti ợxejy c gìhqac .
Nếbxzn u cófzae thểidwu , Bạbqcg c Bădmje ng hy vọjtyx ng rằshmu ng cófzae thểidwu
làdcqq m đjdvd iềvoon u gìhqac đjdvd ófzae cho Ấvpcw n Chung Thiêumgo m, khiếbxzn n nhữchpg ng tổshmu n thưkcti ơgyvj ng côxvpx mang đjdvd ếbxzn n
cho anh ta giảymjb m đjdvd ếbxzn n mứvpcw c thấxgmc p nhấxgmc t.
Do dựmoaq mộvwkz t láiiya t, Bạbqcg c Bădmje ng khẽelro kérmyz o tay áiiya o Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n: “Sưkcti huynh?”
Anh đjdvd ẩssuf y tay côxvpx ra: “Lạbqcg i muốdcqq n anh giútjcy p gìhqac ? Nófzae i đjdvd i.”
Bạbqcg c Bădmje ng ngẩssuf ng đjdvd ầsgct u lêumgo n, nhìhqac n vẻwlcu mặyrpu t bấxgmc t
đjdvd ắeqza c dĩsqrr củaqnv a anh, rồsgbr i hỏjtyx i: “Cófzae cáiiya ch nàdcqq o cófzae thểidwu làdcqq m cho Ấvpcw n Chung Thiêumgo m đjdvd ưkcti ợxejy c làdcqq m việebbn c lạbqcg i trong vădmje n phòfghq ng chíjdvd nh phủaqnv thàdcqq nh phốdcqq khôxvpx ng?”
Anh khôxvpx ng suy nghĩsqrr lâyaag u, trựmoaq c tiếbxzn p trảymjb lờhbtn i côxvpx : “Cófzae .”
“Cáiiya ch gìhqac ?” Bạbqcg c Bădmje ng lậzaya p tứvpcw c ngồsgbr i thẳoaeu ng lưkcti ng, chờhbtn đjdvd ợxejy i câyaag u trảymjb lờhbtn i củaqnv a anh.
Diệebbn p Chíjdvd nh Thầsgct n nhẹsgct nhàdcqq ng nâyaag ng cằshmu m côxvpx lêumgo n, khófzae e môxvpx i anh cong lêumgo n nụbxzn cưkcti ờhbtn i trêumgo u chọjtyx c: “Em gảymjb cho anh!”
Khô
“Ai? Là
Trong trí
Bạ
“Là
Bạ
Xư
Bạ
Đ
Anh hí
“Nế
Ngự
Suy nghĩ
Diệ
“Hiệ
Anh lắ
“Ở
Anh đ
Cả
Thậ
“Em cư
Do cư
“Khô
Loạ
“Ở
Bạ
“Nha đ
Ngọ
Bạ
Thờ
Diệ
“Mụ
Anh khô
Cô
Có
“Em hậ
Câ
Hậ
Như
Nế
Do dự
Anh đ
Bạ
Anh khô
“Cá
Diệ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.