Ngóhkvh n tay củhdhd a Dụhzqw Nhârckf n rấncvk t đbjnl ẹlmbf p, rấncvk t mềodrx m, đbjnl áqdmj ng tiếfzej c lạyflf i rấncvk t lạyflf nh.
Lạyflf nh buốzfws t.
Khi đbjnl i lưcwnj ớprsp t qua ngưcwnj ờohqn i Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n, Dụhzqw Nhârckf n hơhxvu i ngẩejvy ng đbjnl ầlxyb u, im lặlmbf ng liếfzej c nhìsxjp n anh.
“Tạyflf m biệqdmj t.”
Dụhzqw Nhârckf n nghiếfzej n chặlmbf t răhgin ng khi nóhkvh i ra hai từofgj kia.
“Tạyflf m biệqdmj t.”
Hai từofgj giốzfws ng nhau, nhưcwnj ng khi thoáqdmj t ra từofgj miệqdmj ng Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n lạyflf i vôpled cùnqer ng thờohqn ơhxvu .
Sau khi Dụhzqw Nhârckf n đbjnl i, Bạyflf c Băhgin ng vừofgj a xấncvk u hổosjt
vừofgj a bựhxvu c mìsxjp nh đbjnl ẩejvy y tay Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n ra: “Đlide áqdmj ng ghélqdm t. Anh chẳhdhd ng biếfzej t giữiibc ýcujn trưcwnj ớprsp c mặlmbf t ngưcwnj ờohqn i ngoàbakc i gìsxjp cảtqsi , anh nóhkvh i xem ngưcwnj ờohqn i ta sẽxwok nhìsxjp n em thếfzej nàbakc o,
nghĩyjwa vềodrx em thếfzej nàbakc o đbjnl ârckf y.”
“Mặlmbf c kệqdmj côpled ta nghĩyjwa thếfzej nàbakc o thìsxjp nghĩyjwa .”
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n suy nghĩyjwa mộjfsh t láqdmj t, rồhdhd i bổosjt sung thêaowp m mộjfsh t cârckf u: “Chúlltf ng ta
yêaowp u đbjnl ưcwnj ơhxvu ng quang minh chícwnj nh đbjnl ạyflf i, cũrckf ng chẳhdhd ng phảtqsi i vụhzqw ng trộjfsh m.”
Anh nóhkvh i cũrckf ng đbjnl úlltf ng, nếfzej u khi Diệqdmj p Chícwnj nh
Thầlxyb n nhìsxjp n thấncvk y Dụhzqw Nhârckf n lạyflf i lậuqiy p tứhxvu c đbjnl ẩejvy y côpled ra cảtqsi nghìsxjp n kilomet, lúlltf c đbjnl óhkvh
mớprsp i đbjnl áqdmj ng đbjnl ểclkh côpled phảtqsi i lo lắuqiy ng.
Cóhkvh kháqdmj ch vàbakc o cửyzhz a hàbakc ng, cửyzhz a hàbakc ng cóhkvh quy đbjnl ịwdhd nh, trong thờohqn i gian làbakc m việqdmj c nhârckf n viêaowp n khôpled ng thểclkh tròhuvt chuyệqdmj n vớprsp i bạyflf n bèyarn .
“Em phảtqsi i làbakc m việqdmj c. Anh ra ngoàbakc i đbjnl ợyarn i em nhélqdm .”
“Ừncvk m, em làbakc m việqdmj c củhdhd a em đbjnl i. Anh đbjnl i dạyflf o xung quanh.”
Bạyflf c Băhgin ng vộjfsh i vàbakc ng ra chàbakc o kháqdmj ch, Diệqdmj p
Chícwnj nh Thầlxyb n nhàbakc n nhãzfws đbjnl i xem cáqdmj c sảtqsi n phẩejvy m bàbakc y báqdmj n trong cửyzhz a hàbakc ng tiệqdmj n lợyarn i, cóhkvh lẽxwok làbakc vìsxjp muốzfws n giếfzej t thờohqn i gian, anh đbjnl ứhxvu ng trưcwnj ớprsp c quầlxyb y trưcwnj ng bàbakc y sảtqsi n
phẩejvy m, mỗwtkf i mặlmbf t hàbakc ng đbjnl ềodrx u nhìsxjp n rấncvk t kĩyjwa …
Lýcujn Khảtqsi i đbjnl ếfzej n, Bạyflf c Băhgin ng giao ca xong, Diệqdmj p
Chícwnj nh Thầlxyb n hìsxjp nh nhưcwnj đbjnl ang rấncvk t hứhxvu ng thúlltf vớprsp i mộjfsh t tậuqiy p giấncvk y ghi chúlltf , tậuqiy p giấncvk y ghi chúlltf nàbakc y giốzfws ng hệqdmj t nhưcwnj láqdmj cârckf y thậuqiy t, nóhkvh cóhkvh màbakc u xanh nhạyflf t, giữiibc a tờohqn
giấncvk y cóhkvh mộjfsh t đbjnl ưcwnj ờohqn ng mảtqsi nh màbakc u vàbakc ng chícwnj nh làbakc gârckf n láqdmj , thoạyflf t trôpled ng kháqdmj đbjnl ơhxvu n
giảtqsi n nhưcwnj ng lạyflf i rấncvk t đbjnl ẹlmbf p.
Dụhzqw Nhârckf n cũrckf ng rấncvk t thícwnj ch loạyflf i giấncvk y ghi chúlltf nàbakc y, côpled ấncvk y đbjnl ãzfws mua rấncvk t nhiềodrx u tậuqiy p.
Thậuqiy t ra Bạyflf c Băhgin ng cũrckf ng thícwnj ch, cóhkvh vàbakc i lầlxyb n côpled cũrckf ng muốzfws n mua nhưcwnj ng vìsxjp giáqdmj củhdhd a nóhkvh quáqdmj đbjnl ắuqiy t nêaowp n thôpled i.
“Tậuqiy p giấncvk y ghi chúlltf nàbakc y rấncvk t đbjnl ẹlmbf p đbjnl úlltf ng khôpled ng? Nhữiibc ng nơhxvu i kháqdmj c khôpled ng cóhkvh đbjnl ârckf u, bạyflf n củhdhd a ôpled ng chủhdhd chúlltf ng em chuyêaowp n cung cấncvk p
mặlmbf t hàbakc ng nàbakc y cho cửyzhz a hàbakc ng.”
Cóhkvh thểclkh làbakc vìsxjp nghe thấncvk y sựhxvu thícwnj ch thúlltf từofgj
ngữiibc đbjnl iệqdmj u củhdhd a côpled , Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n cầlxyb m lấncvk y hai tậuqiy p giấncvk y đbjnl i đbjnl ếfzej n quầlxyb y tícwnj nh
tiềodrx n, mộjfsh t tậuqiy p cho côpled , còhuvt n mộjfsh t tậuqiy p đbjnl úlltf t vàbakc o túlltf i anh.
Tậuqiy p giấncvk y ghi chúlltf đbjnl óhkvh Bạyflf c Băhgin ng tiếfzej c khôpled ng dùnqer ng, nhưcwnj ng trêaowp n sáqdmj ch vàbakc tàbakc i liệqdmj u củhdhd a Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n lạyflf i dáqdmj n đbjnl ầlxyb y chúlltf ng.
…
Sau khi lêaowp n xe, Bạyflf c Băhgin ng cầlxyb m tậuqiy p giấncvk y anh đbjnl ưcwnj a cho côpled , càbakc i dârckf y an toàbakc n xong, khôpled ng kiềodrx m đbjnl ưcwnj ợyarn c bảtqsi n tícwnj nh nhỏihpn nhen bẩejvy m sinh củhdhd a phụhzqw nữiibc màbakc hỏihpn i Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n: “Anh thấncvk y Dụhzqw Nhârckf n cóhkvh đbjnl ẹlmbf p
khôpled ng?”
“Dụhzqw Nhârckf n…” Anh lặlmbf p lạyflf i cáqdmj i têaowp n Dụhzqw Nhârckf n, ngữiibc đbjnl iệqdmj u vẫqdmj n rấncvk t thờohqn ơhxvu , giốzfws ng nhưcwnj khôpled ng thểclkh nhớprsp ra cáqdmj i têaowp n xa lạyflf nàbakc y làbakc củhdhd a ai.
Côpled nhắuqiy c anh: “Chícwnj nh làbakc ngưcwnj ờohqn i đbjnl ẹlmbf p màbakc hôpled m nay anh gặlmbf p ởkxcr cửyzhz a hàbakc ng tiệqdmj n lợyarn i ấncvk y.”
“Ồyarn ?” Anh bừofgj ng tỉadok nh: “Khôpled ng quan târckf m.”
“Nóhkvh i dốzfws i, rõfzej ràbakc ng anh nhìsxjp n ngưcwnj ờohqn i ta tậuqiy n hai lầlxyb n.” Hơhxvu n nữiibc a lầlxyb n đbjnl ầlxyb u tiêaowp n còhuvt n vôpled cùnqer ng kinh ngạyflf c.
Anh cứhxvu ng lưcwnj ỡyfrv i khôpled ng cưcwnj ờohqn i đbjnl ưcwnj ợyarn c nữiibc a, trầlxyb m tưcwnj mộjfsh t láqdmj t, rồhdhd i lắuqiy c đbjnl ầlxyb u: “Khôpled ng đbjnl ẹlmbf p.”
“Gạyflf t ngưcwnj ờohqn i! Dốzfws i tráqdmj !” Đlide ếfzej n ngưcwnj ờohqn i cậuqiy n thịwdhd cảtqsi vạyflf n đbjnl i ốzfws p cũrckf ng nhìsxjp n ra Dụhzqw Nhârckf n rấncvk t xinh đbjnl ẹlmbf p, huốzfws ng hồhdhd thịwdhd lựhxvu c củhdhd a anh tậuqiy n 5.2.
“Đlide ưcwnj ợyarn c rồhdhd i, côpled ấncvk y rấncvk t đbjnl ẹlmbf p.” Nhârckf n lúlltf c dừofgj ng đbjnl èyarn n đbjnl ỏihpn , anh quay sang hôpled n lêaowp n máqdmj côpled .
“Nhưcwnj ng cho dùnqer côpled ấncvk y cóhkvh đbjnl ẹlmbf p cỡyfrv nàbakc o, trong mắuqiy t anh, em vẫqdmj n đbjnl ẹlmbf p hơhxvu n.”
“Thậuqiy t khôpled ng?” Biếfzej t rõfzej rằpled ng anh đbjnl ang dỗwtkf dàbakc nh mìsxjp nh nhưcwnj ng côpled vẫqdmj n vui đbjnl ếfzej n khôpled ng khélqdm p miệqdmj ng lạyflf i đbjnl ưcwnj ợyarn c.
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n im lặlmbf ng nhìsxjp n Bạyflf c Băhgin ng,
rồhdhd i bậuqiy t cưcwnj ờohqn i. Mọlltf i thứhxvu trưcwnj ớprsp c mắuqiy t côpled dưcwnj ờohqn ng nhưcwnj dừofgj ng lạyflf i vĩyjwa nh viễxcqo n, hôpled hấncvk p
củhdhd a côpled cũrckf ng dừofgj ng lạyflf i.
Lờohqn i nóhkvh i củhdhd a đbjnl àbakc n ôpled ng làbakc thậuqiy t hay làbakc giảtqsi cũrckf ng khôpled ng còhuvt n quan trọlltf ng nữiibc a.
Khôpled ng cầlxyb n tựhxvu cho mìsxjp nh làbakc thôpled ng minh, đbjnl i
bóhkvh c mẽxwok cáqdmj i lớprsp p vỏihpn giảtqsi dốzfws i hoa lệqdmj ấncvk y, bởkxcr i cóhkvh mộjfsh t sựhxvu thậuqiy t trầlxyb n trụhzqw i rằpled ng
nóhkvh mang đbjnl ếfzej n cho bạyflf n niềodrx m vui, hạyflf nh phúlltf c, ngưcwnj ợyarn c lạyflf i, nóhkvh cũrckf ng cóhkvh thểclkh pháqdmj
vỡyfrv giấncvk c mơhxvu đbjnl ẹlmbf p màbakc bạyflf n đbjnl ãzfws tựhxvu xârckf y cho mìsxjp nh.
Anh ta nóhkvh i đbjnl iềodrx u bạyflf n muốzfws n nghe, bạyflf n tin lờohqn i anh ta nóhkvh i.
Anh ta dỗwtkf bạyflf n vui, bạyflf n cưcwnj ờohqn i cho anh ta xem.
Ngọlltf t ngàbakc o củhdhd a hai ngưcwnj ờohqn i, cũrckf ng chỉadok đbjnl ơhxvu n giảtqsi n nhưcwnj thếfzej thôpled i.
Khôpled ng biếfzej t từofgj lúlltf c nàbakc o, ngóhkvh n tay anh đbjnl ãzfws chạyflf m lêaowp n máqdmj côpled , đbjnl ầlxyb u ngóhkvh n tay lưcwnj ớprsp t qua khóhkvh e miệqdmj ng đbjnl ang giưcwnj ơhxvu ng lêaowp n củhdhd a côpled .
“Anh…”
Đlide ộjfsh t nhiêaowp n anh im bặlmbf t, tầlxyb m mắuqiy t dừofgj ng lạyflf i trêaowp n chiếfzej c xe ngoàbakc i cửyzhz a.
Bạyflf c Băhgin ng nhìsxjp n theo tầlxyb m mắuqiy t củhdhd a anh, bêaowp n
đbjnl ưcwnj ờohqn ng làbakc mộjfsh t cửyzhz a hàbakc ng ôpled tôpled , rấncvk t nhiềodrx u loạyflf i xe nổosjt i tiếfzej ng đbjnl ưcwnj ợyarn c đbjnl ưcwnj a ra
trưcwnj ng bàbakc y, trêaowp n mặlmbf t kícwnj nh chắuqiy n gióhkvh dáqdmj n đbjnl ủhdhd loạyflf i thôpled ng sốzfws kĩyjwa thuậuqiy t vàbakc giáqdmj
tiềodrx n củhdhd a nhữiibc ng hãzfws ng xe nổosjt i tiếfzej ng.
“Sao vậuqiy y?” Bạyflf c Băhgin ng hỏihpn i.
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n khôpled ng trảtqsi lờohqn i côpled , đbjnl èyarn n xanh bậuqiy t sáqdmj ng, xe phícwnj a sau nhấncvk n còhuvt i thúlltf c giụhzqw c.
Anh nhưcwnj đbjnl ang nghĩyjwa gìsxjp đbjnl óhkvh , ngóhkvh n trỏihpn vàbakc ngóhkvh n giữiibc a gõfzej nhẹlmbf lêaowp n tay láqdmj i.
“Anh thícwnj ch cáqdmj i xe đbjnl óhkvh àbakc ?” Côpled lạyflf i hỏihpn i
“Hảtqsi ?” Cuốzfws i cùnqer ng thầlxyb n trícwnj củhdhd a anh cũrckf ng quay lạyflf i. “Ừncvk , thícwnj ch.”
Hiểclkh n nhiêaowp n, anh vốzfws n khôpled ng nghe thấncvk y chuyệqdmj n côpled hỏihpn i anh.
Trưcwnj ớprsp c khi yêaowp u nhau, Bạyflf c Băhgin ng luôpled n cho
rằpled ng Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n làbakc m việqdmj c rấncvk t trìsxjp nh tựhxvu , tỉadok mỉadok vàbakc cẩejvy n thậuqiy n. Nhưcwnj ng sau khi yêaowp u nhau, côpled mớprsp i nhậuqiy n ra khôpled ng phảtqsi i lúlltf c nàbakc o anh cũrckf ng tỉadok mỉadok , cẩejvy n
thậuqiy n nhưcwnj vậuqiy y, anh làbakc m rấncvk t nhiềodrx u việqdmj c khiếfzej n ngưcwnj ờohqn i kháqdmj c khóhkvh hiểclkh u, vícwnj dụhzqw
nhưcwnj : Anh thưcwnj ờohqn ng xuyêaowp n lỡyfrv hẹlmbf n, tắuqiy t máqdmj y, đbjnl ểclkh côpled ngârckf y ngốzfws c ngồhdhd i đbjnl ợyarn i ởkxcr quáqdmj n
càbakc phêaowp cảtqsi tiếfzej ng đbjnl ồhdhd ng hồhdhd . Đlide ếfzej n khi côpled tìsxjp m đbjnl ưcwnj ợyarn c anh, anh lạyflf i nóhkvh i khôpled ng nhớprsp
đbjnl ãzfws hẹlmbf n vớprsp i côpled .
Còhuvt n cóhkvh mộjfsh t lầlxyb n, rõfzej ràbakc ng anh đbjnl ãzfws nóhkvh i đbjnl ưcwnj a côpled đbjnl i chơhxvu i, thếfzej màbakc chỉadok vàbakc i phúlltf t sau, anh bỗwtkf ng nhiêaowp n lạyflf i nóhkvh i cóhkvh việqdmj c bậuqiy n
rồhdhd i hủhdhd y kếfzej hoạyflf ch đbjnl i chơhxvu i củhdhd a hai ngưcwnj ờohqn i.
Dưcwnj ờohqn ng nhưcwnj anh còhuvt n bịwdhd suy nhưcwnj ợyarn c tinh thầlxyb n, rấncvk t nhiềodrx u lầlxyb n anh tỉadok nh lạyflf i từofgj trong mơhxvu , sau đbjnl óhkvh ôpled m chặlmbf t côpled vàbakc o lòhuvt ng, mạyflf nh mẽxwok hôpled n côpled .
Lăhgin ng Lăhgin ng nóhkvh i: “Đlide iềodrx u nàbakc y giốzfws ng nhưcwnj làbakc dấncvk u hiệqdmj u xuấncvk t hiệqdmj n củhdhd a kẻriee thứhxvu ba, cậuqiy u phảtqsi i cẩejvy n thậuqiy n đbjnl ấncvk y.”
Bạyflf c Băhgin ng nóhkvh i: “Khôpled ng đbjnl ârckf u. Nếfzej u nhưcwnj anh ấncvk y cóhkvh ngưcwnj ờohqn i phụhzqw nữiibc kháqdmj c, nhấncvk t đbjnl ịwdhd nh sẽxwok nóhkvh i vớprsp i tớprsp !”’
Côpled tin anh, vẫqdmj n luôpled n luôpled n tin.
Do dựhxvu mộjfsh t lúlltf c, Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n chuyểclkh n
hưcwnj ớprsp ng xe, tiếfzej n vàbakc o bãzfws i đbjnl ỗwtkf củhdhd a cửyzhz a hang ôpled tôpled , xe vừofgj a dừofgj ng lạyflf i, mộjfsh t cậuqiy u
nhârckf n viêaowp n trẻriee tuổosjt i vộjfsh i vàbakc ng chạyflf y đbjnl ếfzej n, mởkxcr cửyzhz a xe cho Bạyflf c Băhgin ng, sau đbjnl óhkvh
cung kícwnj nh cúlltf i ngưcwnj ờohqn i, nóhkvh i bằpled ng tiếfzej ng Nhậuqiy t: “Hârckf n hạyflf nh đbjnl ưcwnj ợyarn c đbjnl óhkvh n tiếfzej p, cậuqiy u
chủhdhd Diệqdmj p.”
“Xin chàbakc o.” Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n rúlltf t thẻriee ngârckf n
hàbakc ng trong vícwnj tiềodrx n ra, chỉadok vàbakc o chiếfzej c xe thểclkh thao màbakc u trắuqiy ng ởkxcr nơhxvu i trưcwnj ng
bàbakc y: “Tôpled i thícwnj ch chiếfzej c xe nàbakc y, làbakc m thủhdhd tụhzqw c giúlltf p tôpled i.”
Bạyflf c Băhgin ng lau mồhdhd hôpled i, côpled mua cảtqsi i trắuqiy ng ởkxcr
siêaowp u thịwdhd thôpled i còhuvt n phảtqsi i chọlltf n đbjnl i chọlltf n lạyflf i, thếfzej màbakc anh mua xe lạyflf i chỉadok
thoáqdmj ng nhìsxjp n qua cóhkvh mộjfsh t lầlxyb n.
Cậuqiy u nhârckf n viêaowp n trẻriee tuổosjt i dưcwnj ờohqn ng nhưcwnj đbjnl ãzfws sớprsp m
khôpled ng còhuvt n lạyflf lẫqdmj m vớprsp i việqdmj c nàbakc y nữiibc a, vui vẻriee kícwnj nh trọlltf ng nhậuqiy n lấncvk y tấncvk m thẻriee
ngârckf n hàbakc ng: “Tôpled i sẽxwok lậuqiy p tứhxvu c đbjnl i làbakc m.”
Cậuqiy u nhârckf n viêaowp n đbjnl i thẳhdhd ng vàbakc o bêaowp n trong cáqdmj nh cửyzhz a kícwnj nh củhdhd a phòhuvt ng trưcwnj ng bàbakc y, qua bứhxvu c tưcwnj ờohqn ng kícwnj nh trong suốzfws t, Bạyflf c Băhgin ng
nhìsxjp n thấncvk y mộjfsh t ngưcwnj ờohqn i đbjnl àbakc n ôpled ng trẻriee tuổosjt i mặlmbf c bộjfsh Âpsrf u phụhzqw c màbakc u tícwnj m, anh ta đbjnl ang nóhkvh i chuyệqdmj n vớprsp i kháqdmj ch, cậuqiy u nhârckf n viêaowp n bưcwnj ớprsp c vàbakc o nóhkvh i vớprsp i anh ta vàbakc i cârckf u,
rồhdhd i chỉadok vềodrx phícwnj a côpled vàbakc Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n đbjnl ang đbjnl ứhxvu ng, ngưcwnj ờohqn i đbjnl àbakc n ôpled ng gậuqiy t đbjnl ầlxyb u,
bưcwnj ớprsp c ra chàbakc o.
Áncvk nh nắuqiy ng giữiibc a trưcwnj a cựhxvu c kìsxjp chóhkvh i chang, nhưcwnj ng cũrckf ng khôpled ng thểclkh chóhkvh i bằpled ng chiếfzej c hoa tai vàbakc chiếfzej c áqdmj o sơhxvu mi anh ta đbjnl ang mặlmbf c.
Đlide ợyarn i anh ta đbjnl ếfzej n gầlxyb n, hícwnj p nửyzhz a mắuqiy t chàbakc o hỏihpn i
côpled , côpled mớprsp i nhìsxjp n rõfzej dáqdmj ng vẻriee củhdhd a anh ta. Trai đbjnl ẹlmbf p Nhậuqiy t Bảtqsi n đbjnl iểclkh n hìsxjp nh, dáqdmj ng vóhkvh c cao gầlxyb y quyếfzej n rũrckf , da trắuqiy ng, mi mắuqiy t tinh tếfzej .
Mắuqiy t anh ta rấncvk t sáqdmj ng, so vớprsp i đbjnl áqdmj quýcujn còhuvt n tỏihpn a sáqdmj ng hơhxvu n, áqdmj nh mắuqiy t nhưcwnj lan tỏihpn a ra cảtqsi tứhxvu phưcwnj ơhxvu ng.
“Hi!” Anh ta chàbakc o côpled , rấncvk t tựhxvu nhiêaowp n.
“Anh ta làbakc Inoue, ôpled ng chủhdhd ởkxcr đbjnl ârckf y.” Diệqdmj p
Chícwnj nh Thầlxyb n khôpled ng dùnqer ng kícwnj nh ngữiibc , trong ấncvk n tưcwnj ợyarn ng củhdhd a côpled , Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n
rấncvk t ícwnj t khi khôpled ng dùnqer ng kícwnj nh ngữiibc vớprsp i ngưcwnj ờohqn i Nhậuqiy t: “Côpled ấncvk y làbakc bạyflf n gáqdmj i tôpled i,
Bạyflf c Băhgin ng.”
Bạyflf c Băhgin ng cúlltf i ngưcwnj ờohqn i, dùnqer ng tiếfzej ng Nhậuqiy t thậuqiy t lưcwnj u loáqdmj t chàbakc o hỏihpn i anh ta: “Lầlxyb n đbjnl ầlxyb u gặlmbf p, xin chỉadok bảtqsi o nhiềodrx u hơhxvu n.”
Khôpled ng ngờohqn Inoue bưcwnj ớprsp c lêaowp n phícwnj a trưcwnj ớprsp c mộjfsh t
bưcwnj ớprsp c, vưcwnj ơhxvu n tay bắuqiy t tay vớprsp i côpled , nóhkvh i bằpled ng tiếfzej ng trung: “Rấncvk t vui đbjnl ưcwnj ợyarn c gặlmbf p,
rấncvk t vui đbjnl ưcwnj ợyarn c gặlmbf p. Cóhkvh thểclkh gặlmbf p đbjnl ưcwnj ợyarn c bạyflf n gáqdmj i củhdhd a Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n, làbakc phúlltf c
ba đbjnl ờohqn i củhdhd a tôpled i.”
Anh ta pháqdmj t ârckf m rấncvk t chuẩejvy n, ngữiibc đbjnl iệqdmj u cũrckf ng rấncvk t uyểclkh n chuyểclkh n, thậuqiy m chícwnj còhuvt n cóhkvh chúlltf t ýcujn cưcwnj ờohqn i.
“Tiếfzej ng Trung củhdhd a anh rấncvk t tốzfws t.”
“Tôpled i làbakc ngưcwnj ờohqn i Trung Quốzfws c, Inoue làbakc họlltf củhdhd a cha dưcwnj ợyarn ng tôpled i.”
“Ồyarn ?” Hóhkvh a ra làbakc ngưcwnj ờohqn i Trung Quốzfws c bịwdhd văhgin n hóhkvh a Nhậuqiy t Bảtqsi n đbjnl ồhdhd ng hóhkvh a.
“Em thícwnj ch mẫqdmj u xe nàbakc o, tôpled i tặlmbf ng em.” Nghe
thấncvk y lờohqn i nàbakc y củhdhd a Inoue, Bạyflf c Băhgin ng lạyflf i lau mồhdhd hôpled i, ngưcwnj ờohqn i nàbakc y mởkxcr miệqdmj ng tặlmbf ng xe cũrckf ng nhẹlmbf y nhưcwnj tặlmbf ng cảtqsi i trắuqiy ng vậuqiy y.
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n cũrckf ng khôpled ng kháqdmj ch khícwnj : “Em thícwnj ch mẫqdmj u xe nàbakc o cứhxvu nóhkvh i, khôpled ng phảtqsi i kháqdmj ch khícwnj vớprsp i anh ta đbjnl ârckf u.”
Tôpled i rấncvk t thàbakc nh thựhxvu c trảtqsi lờohqn i: “Khôpled ng cóhkvh .”
“Vậuqiy y em thícwnj ch xe gìsxjp , anh cóhkvh thểclkh đbjnl ặlmbf t cho em, thiếfzej t kếfzej riêaowp ng cũrckf ng đbjnl ưcwnj ợyarn c.”
“Xe đbjnl ạyflf p đbjnl ưcwnj ợyarn c khôpled ng? Tốzfws t nhấncvk t làbakc nêaowp n cóhkvh đbjnl ềodrx (1).”
(1) Đlide ềodrx làbakc mộjfsh t bộjfsh phậuqiy n gắuqiy n thêaowp m vàbakc o xe đbjnl ạyflf p cóhkvh táqdmj c dụhzqw ng trợyarn lựhxvu c tăhgin ng tốzfws c cho xe.
Inoue cưcwnj ờohqn i trao đbjnl ổosjt i áqdmj nh mắuqiy t vớprsp i Diệqdmj p
Chícwnj nh Thầlxyb n, Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n giảtqsi i thícwnj ch nóhkvh i: ”Côpled ấncvk y đbjnl ùnqer a đbjnl ấncvk y, anh đbjnl ừofgj ng
tưcwnj ởkxcr ng thậuqiy t… Chúlltf ng ta đbjnl i xem xe thôpled i.”
“Ok.”
Hai ngưcwnj ờohqn i khôpled ng nóhkvh i gìsxjp nữiibc a, đbjnl i thẳhdhd ng vềodrx
phícwnj a quầlxyb y trưcwnj ng bàbakc y chiếfzej c xe trắuqiy ng kia, khoan đbjnl ãzfws , giữiibc a bọlltf n họlltf cóhkvh sựhxvu
thôpled ng hiểclkh u ngầlxyb m khóhkvh cóhkvh thểclkh diễxcqo n tảtqsi bằpled ng lờohqn i, Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n khôpled ng cầlxyb n
phảtqsi i nóhkvh i, Inoue đbjnl ãzfws biếfzej t anh đbjnl ang nghĩyjwa gìsxjp .
Trựhxvu c giáqdmj c nóhkvh i cho Bạyflf c Băhgin ng biếfzej t, bọlltf n họlltf
rấncvk t thârckf n nhau, khôpled ng phảtqsi i làbakc dạyflf ng thârckf n quen giữiibc a ôpled ng chủhdhd vàbakc kháqdmj ch hàbakc ng,
cũrckf ng khôpled ng phảtqsi i dạyflf ng thârckf n quen kiểclkh u târckf m đbjnl ầlxyb u ýcujn hợyarn p, nhưcwnj ng làbakc dạyflf ng nàbakc o, côpled lạyflf i khôpled ng nghĩyjwa ra đbjnl ưcwnj ợyarn c.
Xem xe xong, ngóhkvh n tay Inoue gõfzej lêaowp n trêaowp n
cửyzhz a xe, tiếfzej t tấncvk u hai nhịwdhd p mộjfsh t, Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n liếfzej c ngóhkvh n tay anh ta mộjfsh t
cáqdmj i, đbjnl i đbjnl ếfzej n ôpled m lấncvk y vai côpled , nóhkvh i: “Anh vàbakc o làbakc m thủhdhd tụhzqw c, em đbjnl ợyarn i anh mộjfsh t
láqdmj t.”
“Em đbjnl i vớprsp i anh.”
“Khôpled ng cầlxyb n đbjnl ârckf u, em ởkxcr đbjnl ârckf y nóhkvh i chuyệqdmj n vớprsp i
Inoue mộjfsh t lúlltf c nhélqdm .” Khôpled ng cho Bạyflf c Băhgin ng cơhxvu hộjfsh i từofgj chốzfws i, anh vộjfsh i vàbakc ng đbjnl i
vàbakc o phòhuvt ng làbakc m thủhdhd tụhzqw c.
“Em thấncvk y chiếfzej c xe nàbakc y thếfzej nàbakc o?” Inoue khôpled ng biếfzej t từofgj lúlltf c nàbakc o đbjnl i đbjnl ếfzej n sau lưcwnj ng côpled .
Bạyflf c Băhgin ng khôpled ng hiểclkh u vềodrx xe cho lắuqiy m: “Rấncvk t đbjnl ẹlmbf p, sưcwnj huynh thícwnj ch nhấncvk t làbakc mấncvk y mẫqdmj u xe kiểclkh u nàbakc y.”
“Em sai rồhdhd i, cậuqiy u ấncvk y khôpled ng thícwnj ch.”
Côpled hơhxvu i ngạyflf c nhiêaowp n, Inoue nhìsxjp n côpled nởkxcr nụhzqw cưcwnj ờohqn i sârckf u xa: “Trong tấncvk t cảtqsi cáqdmj c loạyflf i xe ởkxcr đbjnl ârckf y, cậuqiy u ấncvk y thícwnj ch nhấncvk t làbakc việqdmj t dãzfws .”
“Việqdmj t dãzfws ?”
“Cóhkvh mộjfsh t lầlxyb n cậuqiy u ấncvk y bảtqsi o anh đbjnl ặlmbf t mộjfsh t chiếfzej c Land Rover từofgj Anh, ai ngờohqn cậuqiy u ấncvk y mớprsp i dùnqer ng cóhkvh ba ngàbakc y đbjnl ãzfws mang trảtqsi . Em đbjnl oáqdmj n xem tạyflf i sao?”
Đlide ộjfsh t nhiêaowp n Bạyflf c Băhgin ng nhớprsp ra mộjfsh t hôpled m, côpled
thứhxvu c suốzfws t cảtqsi mộjfsh t đbjnl êaowp m, vừofgj a nằpled m xuốzfws ng, Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n hưcwnj ng phấncvk n kélqdm o côpled
xuốzfws ng tầlxyb ng nóhkvh i muốzfws n cho côpled xem chiếfzej c xe việqdmj t dãzfws anh mớprsp i mua, Bạyflf c Băhgin ng
khôpled ng thèyarn m nhìsxjp n. Thuậuqiy n miệqdmj ng nóhkvh i mộjfsh t cârckf u: “Xấncvk u chếfzej t đbjnl i đbjnl ưcwnj ợyarn c!” Sau đbjnl óhkvh
quay vềodrx phòhuvt ng ngủhdhd tiếfzej p.
Khôpled ng lârckf u sau anh ta đbjnl ổosjt i xe.
“Bởkxcr i vìsxjp em nóhkvh i chiếfzej c xe ấncvk y quáqdmj xấncvk u.” Inoue thu lạyflf i ýcujn cưcwnj ờohqn i, thay bằpled ng vẻriee mặlmbf t nghiêaowp m túlltf c.
“Cậuqiy u ấncvk y rấncvk t xem trọlltf ng cáqdmj ch nhìsxjp n củhdhd a em, màbakc em thìsxjp khôpled ng hiểclkh u cậuqiy u ấncvk y.”
Áncvk nh nắuqiy ng chóhkvh i chang nhưcwnj muốzfws n xuyêaowp n qua
mắuqiy t côpled , đbjnl au, xóhkvh t, Bạyflf c Băhgin ng hơhxvu i nghiêaowp ng ngưcwnj ờohqn i, tráqdmj nh áqdmj nh nắuqiy ng trựhxvu c tiếfzej p
củhdhd a mặlmbf t trờohqn i, côpled thấncvk y Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n đbjnl ứhxvu ng sau cửyzhz a kícwnj nh, dõfzej i theo côpled .
“Rờohqn i khỏihpn i cậuqiy u ấncvk y đbjnl i, đbjnl iềodrx u đbjnl óhkvh tốzfws t cho cảtqsi hai ngưcwnj ờohqn i.”
Bạyflf c Băhgin ng kinh ngạyflf c quay mặlmbf t lạyflf i nhìsxjp n Inoue.
“Anh nóhkvh i gìsxjp ?”
“Anh chỉadok muốzfws n tốzfws t cho em…”
Côpled bậuqiy t cưcwnj ờohqn i thàbakc nh tiếfzej ng.
“Đlide ưcwnj ợyarn c thôpled i, nếfzej u Inoue-kun đbjnl ãzfws yêaowp u anh ấncvk y mấncvk t rồhdhd i.”
Inoue khôpled ng nhịwdhd n đbjnl ưcwnj ợyarn c cũrckf ng cưcwnj ờohqn i, khôpled ng nóhkvh i gìsxjp nữiibc a.
Trêaowp n đbjnl ưcwnj ờohqn ng, Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n hỏihpn i côpled đbjnl ãzfws nóhkvh i chuyệqdmj n gìsxjp vớprsp i Inoue, Bạyflf c Băhgin ng kểclkh lạyflf i cuộjfsh c đbjnl ốzfws i thoạyflf i giữiibc a côpled vàbakc Inoue,
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n cưcwnj ờohqn i rấncvk t lârckf u.
“Tạyflf i sao Inoue lạyflf i bảtqsi o em rờohqn i khỏihpn i anh?” Côpled hỏihpn i.
“Cóhkvh lẽxwok , anh ta đbjnl ãzfws yêaowp u anh mấncvk t rồhdhd i.”
“Rốzfws t cuộjfsh c làbakc tạyflf i sao? Khôpled ng đbjnl ưcwnj ợyarn c gạyflf t em, nếfzej u khôpled ng em sẽxwok vĩyjwa nh viễxcqo n khôpled ng tha thứhxvu cho anh.”
Bạyflf c Băhgin ng khôpled ng nghĩyjwa lờohqn i củhdhd a mìsxjp nh cóhkvh tícwnj nh uy hiếfzej p nhiềodrx u đbjnl ếfzej n thếfzej , anh thu lạyflf i ýcujn cưcwnj ờohqn i, chăhgin m chúlltf nhìsxjp n vàbakc o mắuqiy t côpled .
“Anh ta sợyarn mộjfsh t khi anh yêaowp u em quáqdmj sârckf u đbjnl ậuqiy m, sẽxwok bịwdhd em tổosjt n thưcwnj ơhxvu ng.”
“Em sẽxwok tổosjt n thưcwnj ơhxvu ng anh?!” Côpled hừofgj lạyflf nh: “Anh ta mớprsp i khôpled ng hiểclkh u anh ýcujn .”
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n thờohqn ơhxvu nhìsxjp n vềodrx phícwnj a xa,
“Đlide úlltf ng rồhdhd i, sắuqiy c lang đbjnl i đbjnl ếfzej n đbjnl ârckf u thìsxjp lưcwnj u tìsxjp nh đbjnl ếfzej n đbjnl óhkvh , giốzfws ng nhưcwnj anh, làbakc m
sao cóhkvh thểclkh bịwdhd phụhzqw nữiibc tổosjt n thưcwnj ơhxvu ng!”
Anh hạyflf giọlltf ng thậuqiy t thấncvk p lạyflf i khiếfzej n côpled khôpled ng hiểclkh u vìsxjp sao tim mìsxjp nh lạyflf i nhóhkvh i đbjnl au, Bạyflf c Băhgin ng bấncvk t chợyarn t nhớprsp đbjnl ếfzej n lờohqn i Inoue.
“Cậuqiy u ấncvk y rấncvk t xem trọlltf ng cáqdmj ch nhìsxjp n củhdhd a em, màbakc em thìsxjp khôpled ng hiểclkh u cậuqiy u ấncvk y.”
Cẩejvy n thậuqiy n suy xélqdm t, quảtqsi thựhxvu c côpled hiểclkh u anh rấncvk t ícwnj t, Bạyflf c Băhgin ng im lặlmbf ng tựhxvu a vàbakc o vai anh.
“Em khôpled ng biếfzej t ngưcwnj ờohqn i con gáqdmj i kháqdmj c cóhkvh tổosjt n thưcwnj ơhxvu ng anh khôpled ng, nhưcwnj ng em nhấncvk t đbjnl ịwdhd nh sẽxwok khôpled ng.”
Anh nắuqiy m chặlmbf t tay côpled , khôpled ng nóhkvh i gìsxjp nữiibc a.
***
Trờohqn i chiềodrx u, chạyflf ng vạyflf ng.
Phòhuvt ng tắuqiy m, hơhxvu i nưcwnj ớprsp c mêaowp nh mang, thoang thoảtqsi ng mùnqer i laveder.
Bạyflf c Băhgin ng nằpled m trong bồhdhd n tắuqiy m, đbjnl ểclkh nưcwnj ớprsp c ấncvk m bao phủhdhd toàbakc n thârckf n, xua tan tấncvk t cảtqsi nhữiibc ng mệqdmj t mỏihpn i trong cơhxvu thểclkh .
Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n ngồhdhd i bêaowp n thàbakc nh bồhdhd n tắuqiy m,
cẩejvy n thậuqiy n nârckf ng chârckf n côpled lêaowp n, dùnqer ng khăhgin n ưcwnj ớprsp t, chậuqiy m rãzfws i ấncvk n nhẹlmbf lêaowp n lòhuvt ng bàbakc n
chârckf n đbjnl ứhxvu ng suốzfws t sáqdmj u giờohqn củhdhd a côpled .
Nhìsxjp n đbjnl ôpled i mi đbjnl ang cụhzqw p xuốzfws ng củhdhd a anh, miệqdmj ng Bạyflf c Băhgin ng cưcwnj ờohqn i nhạyflf t dịwdhd u dàbakc ng, cảtqsi m nhậuqiy n lựhxvu c ấncvk n vừofgj a phảtqsi i củhdhd a anh trêaowp n mỗwtkf i
tấncvk c da, máqdmj t xa mỗwtkf i tấncvk c da thịwdhd t mệqdmj t mỏihpn i, đbjnl óhkvh làbakc mộjfsh t loạyflf i hưcwnj ởkxcr ng thụhzqw thiêaowp n
đbjnl ưcwnj ờohqn ng củhdhd a nhârckf n gian.
Đlide áqdmj ng! Ba lầlxyb n cuồhdhd ng nhiệqdmj t đbjnl ổosjt i lấncvk y mộjfsh t lầlxyb n hưcwnj ởkxcr ng thụhzqw nhưcwnj vậuqiy y, rấncvk t đbjnl áqdmj ng!
Anh xoa xoa, lòhuvt ng bàbakc n chârckf n đbjnl ưcwnj ợyarn c anh xoa
nhẹlmbf , bàbakc n tay nóhkvh ng bỏihpn ng từofgj từofgj ấncvk n nhẹlmbf trởkxcr thàbakc nh vuốzfws t ve, sựhxvu ấncvk m nóhkvh ng têaowp dạyflf i lạyflf i mộjfsh t lầlxyb n nữiibc a len lỏihpn i vàbakc o lícwnj trícwnj củhdhd a Bạyflf c Băhgin ng.
“Nàbakc y!” Côpled vung chârckf n, đbjnl áqdmj anh mộjfsh t cáqdmj i: “Anh chuyêaowp n nghiệqdmj p chúlltf t đbjnl i, khôpled ng đbjnl ưcwnj ợyarn c chiếfzej m dụhzqw ng giârckf y phúlltf t thưcwnj giãzfws n củhdhd a em.”
Hừofgj ! Anh tưcwnj ởkxcr ng côpled chưcwnj a họlltf c máqdmj t xa, tưcwnj ởkxcr ng côpled khôpled ng biếfzej t máqdmj t xa vàbakc khiêaowp u khícwnj ch kháqdmj c nhau chỗwtkf nàbakc o hảtqsi ?!
Anh bấncvk t đbjnl ắuqiy c dĩyjwa lắuqiy c đbjnl ầlxyb u, bắuqiy t đbjnl ầlxyb u ấncvk n huyệqdmj t
cho côpled , khi ngóhkvh n cáqdmj i vừofgj a dùnqer ng lựhxvu c, mộjfsh t cơhxvu n đbjnl au từofgj bắuqiy p chârckf n truyềodrx n thẳhdhd ng
tớprsp i trung ưcwnj ơhxvu ng thầlxyb n kinh.
“Áncvk !” Bạyflf c Băhgin ng khôpled ng nhịwdhd n đbjnl ưcwnj ợyarn c thélqdm t to
Anh đbjnl au lòhuvt ng nhìsxjp n côpled , thầlxyb m thởkxcr dàbakc i, lấncvk y khăhgin n ưcwnj ớprsp t phủhdhd lêaowp n chârckf n côpled , ngóhkvh n tay cáqdmj i củhdhd a anh cáqdmj ch mộjfsh t làbakc n khăhgin n ưcwnj ớprsp t bấncvk m huyệqdmj t cho côpled .
“Nha đbjnl ầlxyb u…” Anh dịwdhd u dàbakc ng gọlltf i côpled , giọlltf ng nóhkvh i anh khàbakc n khàbakc n.
“Em thôpled i việqdmj c đbjnl i, côpled ng việqdmj c mệqdmj t mỏihpn i nhưcwnj vậuqiy y, làbakc m lârckf u rấncvk t dễxcqo mắuqiy c bệqdmj nh vềodrx xưcwnj ơhxvu ng.”
“Thôpled i việqdmj c em biếfzej t dựhxvu a vàbakc o gìsxjp đbjnl ểclkh sốzfws ng, dựhxvu a vàbakc o cáqdmj i gìsxjp đbjnl ểclkh trảtqsi họlltf c phícwnj ?!”
“Họlltf c phícwnj kìsxjp sau anh nộjfsh p giúlltf p em, đbjnl ừofgj ng làbakc m thêaowp m nữiibc a.”
Côpled khoáqdmj c tay lêaowp n thàbakc nh bồhdhd n tắuqiy m, chốzfws ng máqdmj đbjnl ưcwnj a tìsxjp nh vớprsp i anh: “Xin lỗwtkf i, tiểclkh u nữiibc chỉadok báqdmj n nghệqdmj , khôpled ng báqdmj n thârckf n!”
Anh nârckf ng mắuqiy t, cưcwnj ờohqn i giễxcqo u cợyarn t nhìsxjp n côpled .
“Dựhxvu a vàbakc o tícwnj ‘kỹzfws thuậuqiy t’ củhdhd a em, còhuvt n dáqdmj m báqdmj n nghệqdmj sao?”
Bạyflf c Băhgin ng suýcujn t nữiibc a hộjfsh c máqdmj u.
Anh nhìsxjp n ngựhxvu c côpled , cóhkvh chúlltf t hứhxvu ng thúlltf cưcwnj ờohqn i: “May màbakc em còhuvt n cóhkvh đbjnl iềodrx u kiệqdmj n đbjnl ộjfsh c đbjnl áqdmj o trờohqn i ban…”
“Anh?!” Côpled nóhkvh ng giậuqiy n hắuqiy t nưcwnj ớprsp c lêaowp n ngưcwnj ờohqn i
anh, chảtqsi mấncvk y chốzfws c áqdmj o sơhxvu mi củhdhd a anh đbjnl ãzfws ưcwnj ớprsp t đbjnl ẫqdmj m, cơhxvu bụhzqw ng sáqdmj u múlltf i tráqdmj ng
kiệqdmj n lấncvk p lóhkvh sau làbakc n áqdmj o xáqdmj m nhạyflf t gầlxyb n nhưcwnj trong suốzfws t.
Trưcwnj ớprsp c kia Bạyflf c Băhgin ng vẫqdmj n nghi ngờohqn rằpled ng cơhxvu
bụhzqw ng sáqdmj u múlltf i nàbakc y củhdhd a anh cóhkvh đbjnl ưcwnj ợyarn c làbakc nhờohqn vàbakc o sựhxvu luyệqdmj n tậuqiy p hàbakc ng ngàbakc y ởkxcr
trêaowp n giưcwnj ờohqn ng vớprsp i phụhzqw nữiibc , sau đbjnl óhkvh anh nóhkvh i vớprsp i côpled làbakc thểclkh lựhxvu c củhdhd a côpled quáqdmj kélqdm m, mỗwtkf i tuầlxyb n ba lầlxyb n đbjnl ưcwnj a côpled tớprsp i phòhuvt ng tậuqiy p thểclkh hìsxjp nh, Bạyflf c Băhgin ng mớprsp i biếfzej t dáqdmj ng
anh đbjnl ẹlmbf p nhưcwnj thếfzej làbakc do tậuqiy p thểclkh hìsxjp nh màbakc ra.
“Sao? Khôpled ng phụhzqw c?!” Anh cưcwnj ờohqn i nắuqiy m lấncvk y tay côpled , kélqdm o côpled ra khỏihpn i bồhdhd n tắuqiy m, đbjnl ặlmbf t côpled ngồhdhd i lêaowp n chârckf n anh.
Hai tay ôpled m lấncvk y eo côpled , cáqdmj ch mộjfsh t lớprsp p áqdmj o sơhxvu mi mỏihpn ng manh ẩejvy m ưcwnj ớprsp t, côpled cóhkvh thểclkh cảtqsi m nhậuqiy n rấncvk t rõfzej lửyzhz a nóhkvh ng trêaowp n ngưcwnj ờohqn i anh.
Hơhxvu i thởkxcr củhdhd a anh từofgj bờohqn vai trầlxyb n lan dầlxyb n đbjnl ếfzej n hõfzej m cổosjt côpled , vừofgj a têaowp vừofgj a ngứhxvu a: “Cóhkvh muốzfws n thảtqsi o luậuqiy n ‘kĩyjwa thuậuqiy t’ mộjfsh t lúlltf c vớprsp i anh khôpled ng?”
“Anh mơhxvu àbakc !” Bạyflf c Băhgin ng bựhxvu c bộjfsh i nóhkvh i: “Ấbjnl n bảtqsi vai cho em, đbjnl au.”
Anh lạyflf i thởkxcr dàbakc i lầlxyb n nữiibc a, nhẫqdmj n nạyflf i ấncvk n vai cho côpled .
…
Mộjfsh t lúlltf c sau, anh vẫqdmj n khôpled ng từofgj bỏihpn ýcujn đbjnl ịwdhd nh
thuyếfzej t phụhzqw c côpled : “Nha đbjnl ầlxyb u, nghe lờohqn i, thôpled i việqdmj c đbjnl i. Anh khôpled ng muốzfws n tớprsp i lúlltf c em giàbakc , mỗwtkf i ngàbakc y anh phảtqsi i đbjnl ẩejvy y xe lăhgin n đbjnl ưcwnj a em đbjnl i ngắuqiy m hoàbakc ng hôpled n đbjnl ârckf u…”
“Ai cầlxyb n anh đbjnl ẩejvy y…” Bạyflf c Băhgin ng bấncvk t chợyarn t nhậuqiy n ra thârckf m ýcujn trong lờohqn i anh.
“Anh nóhkvh i gìsxjp ?” Côpled quay ngưcwnj ờohqn i lạyflf i, nắuqiy m chặlmbf t tay áqdmj o anh: “Anh nóhkvh i lạyflf i lầlxyb n nữiibc a đbjnl i.”
“Anh khôpled ng muốzfws n tớprsp i lúlltf c em giàbakc , mỗwtkf i ngàbakc y
anh phảtqsi i đbjnl ẩejvy y xe lăhgin n cho em… Anh hy vọlltf ng em cóhkvh thểclkh nắuqiy m tay anh, cùnqer ng anh
đbjnl i khắuqiy p thếfzej giớprsp i…”
Sẽxwok cóhkvh sao? Sẽxwok cóhkvh mộjfsh t ngàbakc y nhưcwnj thếfzej sao?
Côpled vàbakc anh sẽxwok nhìsxjp n khuôpled n mặlmbf t phủhdhd kícwnj n nếfzej p
nhăhgin n củhdhd a nhau, vuốzfws t ve máqdmj i tóhkvh c hoa rârckf m củhdhd a nhau, nhữiibc ng ngóhkvh n tay đbjnl an vàbakc o
nhau, đbjnl ồhdhd ng hồhdhd đbjnl ôpled i mộjfsh t đbjnl en mộjfsh t trắuqiy ng vẫqdmj n đbjnl eo trêaowp n cổosjt tay củhdhd a hai ngưcwnj ờohqn i –
Nóhkvh cũrckf ng giàbakc đbjnl i cùnqer ng côpled vàbakc anh.
Bạyflf c Băhgin ng chưcwnj a từofgj ng cảtqsi m đbjnl ộjfsh ng nhưcwnj thếfzej , nếfzej u cóhkvh thểclkh cóhkvh mộjfsh t ngàbakc y nhưcwnj thếfzej , côpled nguyệqdmj n ýcujn đbjnl áqdmj nh đbjnl ổosjt i tấncvk t cảtqsi .
“Thậuqiy t sao?” Côpled hỏihpn i: “Anh nóhkvh i thậuqiy t chứhxvu ?”
“Thậuqiy t.” Anh nóhkvh i vớprsp i côpled : “Đlide ồhdhd ng ýcujn vớprsp i anh,
cho dùnqer xảtqsi y ra chuyệqdmj n gìsxjp , đbjnl ềodrx u phảtqsi i ởkxcr bêaowp n cạyflf nh anh… Ba năhgin m sau, anh nhấncvk t
đbjnl ịwdhd nh sẽxwok cưcwnj ớprsp i em.”
Mùnqer i laveder thoang thoảtqsi ng, vờohqn n quanh hơhxvu i nưcwnj ớprsp c mêaowp nh môpled ng.
Côpled hôpled n anh, toàbakc n târckf m toàbakc n ýcujn .
Tòhuvt a nhàbakc trong côpled , càbakc ng xârckf y càbakc ng cao, côpled
biếfzej t rõfzej lúlltf c nóhkvh sụhzqw p đbjnl ổosjt , côpled sẽxwok khóhkvh lòhuvt ng màbakc chạyflf y thoáqdmj t, nhưcwnj ng côpled vẫqdmj n lừofgj a
chícwnj nh bảtqsi n thârckf n mìsxjp nh chìsxjp m đbjnl ắuqiy m sârckf u vàbakc o giấncvk c mộjfsh ng đbjnl ẹlmbf p anh tạyflf o ra cho côpled .
Đlide ôpled i môpled i cọlltf xáqdmj t nhưcwnj gầlxyb n nhưcwnj xa, nhẹlmbf nhàbakc ng nhưcwnj cáqdmj nh hoa bịwdhd gióhkvh lùnqer a rơhxvu i, lưcwnj ớprsp t qua mặlmbf t hồhdhd , lay đbjnl ộjfsh ng trêaowp n từofgj ng gợyarn n nưcwnj ớprsp c lăhgin n tăhgin n.
Bạyflf c Băhgin ng thấncvk p giọlltf ng thìsxjp thầlxyb m: “Em sẽxwok khôpled ng rờohqn i xa anh…”
Làbakc n hơhxvu i nưcwnj ớprsp c trắuqiy ng đbjnl ụhzqw c mêaowp nh môpled ng lan tỏihpn a trong nửyzhz a khôpled ng gian, mơhxvu hồhdhd màbakc ấncvk m áqdmj p, lộjfsh ra tiếfzej ng thởkxcr dốzfws c ârckf m ỉadok củhdhd a hai ngưcwnj ờohqn i.
Xuấncvk t pháqdmj t từofgj việqdmj c bịwdhd Diệqdmj p Chícwnj nh Thầlxyb n
khinh bỉadok kỹzfws thuậuqiy t trêaowp n giưcwnj ờohqn ng, Bạyflf c Băhgin ng đbjnl oạyflf t lấncvk y quyềodrx n chủhdhd đbjnl ộjfsh ng củhdhd a anh, ngóhkvh n tay trợyarn t xuốzfws ng phícwnj a dưcwnj ớprsp i, cho đbjnl ếfzej n khi dừofgj ng lạyflf i trưcwnj ớprsp c ngựhxvu c anh.
Anh khẽxwok nhícwnj u màbakc y, khôpled ng thểclkh nhìsxjp n ra cảtqsi m
giáqdmj c củhdhd a anh làbakc khóhkvh chịwdhd u, hay làbakc thícwnj ch thúlltf . Côpled cúlltf i mặlmbf t xuốzfws ng, đbjnl ầlxyb u lưcwnj ỡyfrv i
khélqdm o lélqdm o liếfzej m qua chiếfzej c cổosjt trắuqiy ng mịwdhd n, xưcwnj ơhxvu ng quai xanh, hơhxvu i thởkxcr nóhkvh ng rựhxvu c
chạyflf y theo từofgj ng tấncvk c da thịwdhd t anh…
Anh hícwnj t mộjfsh t hơhxvu i thậuqiy t sârckf u, yếfzej t hầlxyb u trong cơhxvu n hưcwnj ng phấncvk n run rẩejvy y từofgj ng trậuqiy n.
Bạyflf c Băhgin ng khẽxwok hôpled n lêaowp n ngựhxvu c anh, cẩejvy n thậuqiy n cảtqsi m thụhzqw từofgj ng rung đbjnl ộjfsh ng mẫqdmj n cảtqsi m vàbakc vẻriee đbjnl ẹlmbf p ởkxcr từofgj ng nơhxvu i kícwnj n đbjnl áqdmj o trêaowp n cơhxvu thểclkh anh.
Hởkxcr i thởkxcr củhdhd a anh càbakc ng lúlltf c càbakc ng dồhdhd n dậuqiy p, tay anh luồhdhd n vàbakc o tóhkvh c côpled …
Cảtqsi ngưcwnj ờohqn i côpled nóhkvh ng bừofgj ng, ngưcwnj ờohqn i côpled nhưcwnj rơhxvu i
vàbakc o sưcwnj ơhxvu ng mùnqer dàbakc y đbjnl ặlmbf c, mơhxvu mơhxvu hồhdhd hồhdhd , hai tay vuốzfws t ve trêaowp n cơhxvu thểclkh anh đbjnl ãzfws
loạyflf n nhịwdhd p, ngay cảtqsi hôpled n cũrckf ng loạyflf n cảtqsi lêaowp n.
“Muốzfws n em khôpled ng?” Côpled thìsxjp thàbakc o bêaowp n tai anh, bắuqiy t chưcwnj ớprsp c anh, ngữiibc đbjnl iệqdmj u mềodrx m mạyflf i, vấncvk n vưcwnj ơhxvu ng. “Hửyzhz m?”
Anh ôpled m chặlmbf t lấncvk y côpled , hung hăhgin ng ngấncvk u nghiếfzej n hôpled n môpled i côpled , nhưcwnj hậuqiy n khôpled ng thểclkh ăhgin n tưcwnj ơhxvu i nuốzfws t sốzfws ng côpled .
Khi anh mạyflf nh mẽxwok màbakc báqdmj đbjnl ạyflf o tiếfzej n vàbakc o, xuyêaowp n đbjnl ếfzej n nơhxvu i sârckf u nhấncvk t, hai tiếfzej ng rêaowp n rỉadok pháqdmj t ra, trong phòhuvt ng bùnqer ng lêaowp n trậuqiy n
mârckf y mưcwnj a kịwdhd ch liệqdmj t.
…
Lúlltf c côpled vàbakc anh mớprsp i ởkxcr bêaowp n nhau, cho dùnqer đbjnl ang cuộjfsh n mìsxjp nh trong lòhuvt ng đbjnl ốzfws i phưcwnj ơhxvu ng, vẫqdmj n muốzfws n ôpled m chặlmbf t hơhxvu n mộjfsh t chúlltf t, cho dùnqer
mỗwtkf i ngàbakc y mởkxcr mắuqiy t ra đbjnl ềodrx u cóhkvh thểclkh nhìsxjp n thấncvk y nhau, vẫqdmj n cảtqsi m thấncvk y khôpled ng đbjnl ủhdhd ,
tìsxjp nh yêaowp u củhdhd a côpled vàbakc anh cũrckf ng giốzfws ng nhưcwnj ngọlltf n lửyzhz a trêaowp n Hỏihpn a Diệqdmj m Sơhxvu n, mãzfws nh
liệqdmj t màbakc bùnqer ng cháqdmj y.
Khi tấncvk t cảtqsi kếfzej t thúlltf c, Bạyflf c Băhgin ng dưcwnj ờohqn ng nhưcwnj
đbjnl ãzfws bịwdhd anh thiêaowp u rụhzqw i thàbakc nh tro, hai tay ôpled m lấncvk y cáqdmj nh tay anh mớprsp i chốzfws ng đbjnl ỡyfrv
nổosjt i thârckf n thểclkh lung lay sắuqiy p đbjnl ổosjt .
“Đlide au khôpled ng em?” Anh vuốzfws t ve côpled .
Bạyflf c Băhgin ng gưcwnj ợyarn ng cưcwnj ờohqn i, đbjnl ốzfws i vớprsp i sựhxvu nhiệqdmj t tìsxjp nh nhưcwnj ngọlltf n lửyzhz a dữiibc dộjfsh i củhdhd a anh, côpled đbjnl ãzfws sớprsp m quen rồhdhd i.
Anh ôpled m côpled ngồhdhd i vàbakc o bồhdhd n tắuqiy m, dùnqer ng nưcwnj ớprsp c ấncvk m
xảtqsi tóhkvh c cho côpled , khắuqiy p ngưcwnj ờohqn i côpled đbjnl ârckf u đbjnl ârckf u cũrckf ng làbakc vếfzej t tícwnj ch do anh đbjnl ểclkh lạyflf i, vàbakc o nhữiibc ng lúlltf c nhưcwnj thếfzej nàbakc y, anh luôpled n luôpled n trởkxcr nêaowp n rấncvk t dịwdhd u dàbakc ng, giốzfws ng nhưcwnj
mộjfsh t phúlltf t trưcwnj ớprsp c kẻriee cầlxyb m thúlltf cắuqiy n nuốzfws t côpled khôpled ng phảtqsi i làbakc anh vậuqiy y.
Tắuqiy m xong, côpled vàbakc anh ôpled m nhau ngủhdhd , cho dùnqer
bấncvk t cứhxvu khi nàbakc o tỉadok nh lạyflf i từofgj trong mơhxvu , Bạyflf c Băhgin ng đbjnl ềodrx u cóhkvh thểclkh nhìsxjp n thấncvk y côpled vàbakc anh đbjnl ang nắuqiy m tay nhau, hai chiếfzej c đbjnl ồhdhd ng hồhdhd đbjnl ôpled i mộjfsh t đbjnl en mộjfsh t trắuqiy ng yêaowp n lặlmbf ng chạyflf y.
Bạyflf c Băhgin ng tin, anh yêaowp u côpled , cho dùnqer tìsxjp nh yêaowp u nàbakc y kélqdm o dàbakc i đbjnl ưcwnj ợyarn c bao lârckf u cũrckf ng khôpled ng quan trọlltf ng, côpled chỉadok biếfzej t hiệqdmj n tạyflf i
tìsxjp nh yêaowp u ấncvk y vẫqdmj n đbjnl ang tồhdhd n tạyflf i vậuqiy y làbakc đbjnl ãzfws đbjnl ủhdhd rồhdhd i!
Lạ
Khi đ
“Tạ
Dụ
“Tạ
Hai từ
Sau khi Dụ
“Mặ
Anh nó
Có
“Em phả
“Ừ
Bạ
Lý
Dụ
Thậ
“Tậ
Có
Tậ
…
Sau khi lê
“Dụ
Cô
“Ồ
“Nó
Anh cứ
“Gạ
“Đ
“Như
“Thậ
Diệ
Lờ
Khô
Anh ta nó
Anh ta dỗ
Ngọ
Khô
“Anh…”
Đ
Bạ
“Sao vậ
Diệ
Anh như
“Anh thí
“Hả
Hiể
Trư
Cò
Dư
Lă
Bạ
Cô
Do dự
“Xin chà
Bạ
Cậ
Cậ
Á
Đ
Mắ
“Hi!” Anh ta chà
“Anh ta là
Bạ
Khô
Anh ta phá
“Tiế
“Tô
“Ồ
“Em thí
Diệ
Tô
“Vậ
“Xe đ
(1) Đ
Inoue cư
“Ok.”
Hai ngư
Trự
Xem xe xong, ngó
“Em đ
“Khô
“Em thấ
Bạ
“Em sai rồ
Cô
“Việ
“Có
Đ
Khô
“Bở
“Cậ
Á
“Rờ
Bạ
“Anh nó
“Anh chỉ
Cô
“Đ
Inoue khô
Trê
“Tạ
“Có
“Rố
Bạ
“Anh ta sợ
“Em sẽ
Diệ
Anh hạ
“Cậ
Cẩ
“Em khô
Anh nắ
***
Trờ
Phò
Bạ
Diệ
Nhì
Đ
Anh xoa xoa, lò
“Nà
Hừ
Anh bấ
“Á
Anh đ
“Nha đ
“Em thô
“Thô
“Họ
Cô
Anh nâ
“Dự
Bạ
Anh nhì
“Anh?!” Cô
Trư
“Sao? Khô
Hai tay ô
Hơ
“Anh mơ
Anh lạ
…
Mộ
“Ai cầ
“Anh nó
“Anh khô
Sẽ
Cô
Bạ
“Thậ
“Thậ
Mù
Cô
Tò
Đ
Bạ
Là
Xuấ
Anh khẽ
Anh hí
Bạ
Hở
Cả
“Muố
Anh ô
Khi anh mạ
…
Lú
Khi tấ
“Đ
Bạ
Anh ô
Tắ
Bạ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.