Động Phòng Hoa Chúc Sát Vách

Chương 10 : Chìm vào giấc mộng

    trước sau   
Thấjdidy Bạugokc Băkjnong khôxfknng nóvchyi gìysdidhft chỉxfkn cắlddym cúkhkmi ăkjnon, Diệevwap Chílddynh Thầwhddn đlqlaưiqrla cho côxfkn mộlddyt ly nưiqrlessac tràdhft, Bạugokc Băkjnong giơkucc tay nhậattvn lấjdidy, uốagozng mộlddyt hơkucci hếottat sạugokch.

Thậattvt ra, Diệevwap Chílddynh Thầwhddn làdhft mộlddyt ngưiqrlledmi ưiqrla sạugokch sẽqxpb, anh khôxfknng thílddych tiếottap xúkhkmc vớessai nhiềvchyu ngưiqrlledmi, đlqlaếottan nhàdhft ngưiqrlledmi kháhalhc thìysdi anh thílddych dùcljtng loạugoki ly chỉxfkn sửhccz dụwkyvng mộlddyt lầwhddn.

Khôxfknng biếottat từxfkn khi nàdhfto cảessa anh vàdhftxfkn đlqlaãqhqxysdinh thàdhftnh thóvchyi quen: Anh dùcljtng ly củysdia côxfkn mộlddyt cáhalhch rấjdidt tựaufx nhiêrdvjn, màdhftxfknoaving tùcljty ýlvcrcljtng ly củysdia anh khôxfknng hềvchy xấjdidu hổgadw.

“Nha đlqlawhddu, tạugoki sao em lạugoki thílddych quârdvjn nhârdvjn?”

Anh hỏiqrli vớessai vẻkucc mặalsat rấjdidt nghiêrdvjm túkhkmc, Bạugokc Băkjnong cũoaving suy nghĩwugn thậattvt lârdvju, mớessai nghiêrdvjm túkhkmc trảessa lờledmi anh.

“Bởicjji vìysdi, lúkhkmc nhữhcczng ngưiqrlledmi đlqlaàdhftn ôxfknng bìysdinh thưiqrlledmng đlqlaang đlqlalddyp chăkjnon ngủysdi mộlddyt cáhalhch ngon làdhftnh, thìysdi họingy phảessai chịoaviu nắlddyng chịoaviu mưiqrla vấjdidt vảessa tậattvp luyệevwan thểlvcr lựaufxc, lúkhkmc nhữhcczng ngưiqrlledmi đlqlaàdhftn ôxfknng kháhalhc thưiqrlicjjng thứjdidc nhữhcczng móvchyn ngon vậattvt lạugok, thìysdi họingy phảessai sinh tồagozn trong cáhalhi lạugoknh giáhalhgadwt. Hàdhftng đlqlaêrdvjm, nhữhcczng ngưiqrlledmi đlqlaàdhftn ôxfknng kháhalhc ăkjnon chơkucci trụwkyvy lạugokc, háhalht hòhccz reo vui… Còhcczn bọingyn họingy, ngay cảessa vềvchy nhàdhft thăkjnom vợtubloaving phảessai chờledm đlqlaếottan ngàdhfty nghỉxfkn phégadwp… Quârdvjn nhârdvjn khôxfknng cóvchy tựaufx do, khôxfknng cầwhddn biếottat họingyvchy đlqlaagozng ýlvcr hay khôxfknng, chỉxfkn cầwhddn cóvchy quârdvjn lệevwanh, ngay lậattvp tứjdidc họingy phảessai tuârdvjn theo…”


Khôxfknng biếottat vìysdi đlqlaiềvchyu gìysdi, lúkhkmc nàdhfty, áhalhnh mắlddyt Diệevwap Chílddynh Thầwhddn nhìysdin côxfkn trởicjjrdvjn sârdvju hun húkhkmt, bêrdvjn trong áhalhnh mắlddyt ấjdidy, dưiqrlledmng nhưiqrl chứjdida đlqlaaufxng nhiềvchyu đlqlaiềvchyu môxfknng lung màdhft Bạugokc Băkjnong khôxfknng bao giờledm hiểlvcru ra đlqlaưiqrltublc.

“Em nóvchyi sai gìysdi sao?”

“Khôxfknng cóvchy, em nóvchyi tiếottap đlqlai.”

“Họingy thậattvt sựaufx rấjdidt kiêrdvjn cưiqrlledmng, khôxfknng cầwhddn biếottat phảessai chịoaviu bao nhiêrdvju khổgadw cựaufxc, khôxfknng cầwhddn biếottat phảessai chịoaviu bao nhiêrdvju cay đlqlalddyng, khi họingy đlqlajdidng trưiqrlessac mặalsat ngưiqrlledmi kháhalhc, khílddy chấjdidt củysdia họingyqhqxi mãqhqxi kiêrdvjn cưiqrlledmng, trang nghiêrdvjm bấjdidt khuấjdidt.

“Em thậattvt sựaufx rấjdidt muốagozn kếottat hôxfknn vớessai mộlddyt quârdvjn nhârdvjn, mặalsac dùcljt khôxfknng thểlvcricjj cạugoknh nhau mỗrecai buổgadwi tốagozi, nhưiqrlng em cóvchy thểlvcr mỗrecai ngàdhfty ởicjj nhàdhft chờledm đlqlatubli anh ấjdidy, chờledm anh ấjdidy trởicjj vềvchy, giúkhkmp anh ấjdidy cởicjji bộlddy quârdvjn trang, lạugoki vìysdi anh ấjdidy làdhftm mộlddyt ílddyt thứjdidc ăkjnon ngon, sau đlqlaóvchy, em sẽqxpb cuộlddyn mìysdinh nằhcczm trong lòhcczng anh ấjdidy, nghe anh ấjdidy kểlvcr vềvchy nhữhcczng côxfknng việevwac hằhcczng ngàdhfty trong quârdvjn đlqlalddyi… Nếottau mộlddyt ngàdhfty, anh ấjdidy cho em mộlddyt sựaufx bấjdidt ngờledm bằhcczng cáhalhch bấjdidt chợtublt trởicjj vềvchy nhàdhft sớessam màdhft khôxfknng báhalho trưiqrlessac, em sẽqxpb chạugoky đlqlaếottan ôxfknm lấjdidy…”

Bạugokc Băkjnong đlqlalddym chìysdim trong ảessao tưiqrlicjjng đlqlaessap nhấjdidt củysdia đlqlaledmi côxfkn, đlqlaârdvjy chílddynh làdhft thứjdidysdinh yêrdvju lãqhqxng mạugokn màdhftxfkn luôxfknn luôxfknn ao ưiqrlessac, côxfkn khôxfknng mong thiêrdvjn trưiqrlledmng đlqlaoavia cửhcczu, sớessam tốagozi cóvchy nhau, chỉxfkn cầwhddn mỗrecai ngàdhfty cóvchy thểlvcr nhớessa vềvchy nhau, thìysdi đlqlaóvchyoaving làdhft mộlddyt loạugoki hạugoknh phúkhkmc.

iqrlledmng nhưiqrl ýlvcr thứjdidc đlqlaưiqrltublc bảessan thârdvjn đlqlaãqhqx đlqlai quáhalh đlqlaàdhft, Bạugokc Băkjnong e thẹessan dùcljtng tay vỗreca vỗreca hai máhalh đlqlaang ửhcczng hồagozng củysdia mìysdinh, côxfkn nghĩwugn Diệevwap Chílddynh Thầwhddn chắlddyc chắlddyn sẽqxpbiqrlledmi nhạugoko côxfkn, nhưiqrlng anh hoàdhftn toàdhftn khôxfknng cóvchy, ngưiqrltublc lạugoki, anh hỏiqrli côxfkn: “Em khôxfknng cảessam thấjdidy côxfkn đlqlaơkuccn sao? Lúkhkmc em bịoavi bệevwanh, anh ta sẽqxpb khôxfknng ởicjjrdvjn cạugoknh đlqlalvcr chăkjnom sóvchyc cho em, vàdhfto nhữhcczng ngàdhfty nghỉxfkn hiếottam hoi, anh ta cóvchy thểlvcr sẽqxpbvchyi vớessai em trong quârdvjn đlqlalddyi cóvchyxfknng việevwac cầwhddn đlqlaếottan anh ta, anh ta phảessai đlqlai… Vàdhftvchy thểlvcr sẽqxpbvchy mộlddyt ngàdhfty đlqlalddyt nhiêrdvjn anh ta biếottan mấjdidt, em khôxfknng cóvchy tin tứjdidc gìysdi vềvchy anh ta, khôxfknng biếottat khi nàdhfto anh ta trởicjj vềvchy. Nếottau vậattvy, em cóvchy từxfkn bỏiqrl anh ta khôxfknng?”

“Khôxfknng.” Bạugokc Băkjnong kiêrdvjn đlqlaoavinh lắlddyc đlqlawhddu: “Em biếottat bảessan thârdvjn họingy khôxfknng muốagozn nhưiqrl thếotta! Bọingyn họingyvchy tráhalhch nhiệevwam, cóvchy sứjdid mệevwanh… Nếottau cóvchy thểlvcr lựaufxa chọingyn, ai màdhft khôxfknng mong muốagozn đlqlaưiqrltublc ởicjjrdvjn cạugoknh ngưiqrlledmi mìysdinh yêrdvju thưiqrlơkuccng… Nhưiqrlng chỉxfkndhft họingy khôxfknng cóvchy quyềvchyn lựaufxa chọingyn, chỉxfkn cầwhddn còhcczn khoáhalhc bộlddy quârdvjn trang, họingy sẽqxpbwugnnh viễkuccn tuyệevwat đlqlaagozi tuârdvjn theo quârdvjn lệevwanh.”

Diệevwap Chílddynh Thầwhddn nhìysdin vềvchy phílddya cửhccza sổgadw, ngoàdhfti cửhccza cârdvjy hoa anh đlqlaàdhfto đlqlaang lặalsang lẽqxpbiqrlơkuccn chồagozi nẩzfzvy lộlddyc.

Anh nóvchyi: “Anh hiểlvcru rồagozi, em thậattvt sựaufx thílddych cậattvu ấjdidy.”

“Anh đlqlaang nóvchyi Ngôxfkniqrlơkuccng sao?” Cuốagozi cùcljtng Bạugokc Băkjnong mớessai nhậattvn ra rằhcczng Ngôxfkniqrlơkuccng khôxfknng phảessai làdhft ngưiqrlledmi màdhftxfkn cầwhddn, thậattvt sựaufx khôxfknng phảessai.

“Đingyêrdvjm nay, ởicjj cửhccza hàdhftng tiệevwan lợtubli anh thấjdidy em chạugoky vềvchy phílddya cậattvu ấjdidy… Em biếottat khôxfknng, khi đlqlaóvchy nụwkyviqrlledmi củysdia em đlqlaalsac biệevwat rấjdidt vui vẻkucc.”

“Đingyêrdvjm nay? Anh đlqlaếottan cửhccza hàdhftng tiệevwan lợtubli đlqlaóvchyn em sao?”


“Ừscet, anh đlqlaoavinh cho em mộlddyt sựaufx bấjdidt ngờledm…” Đingyôxfkni mắlddyt Diệevwap Chílddynh Thầwhddn cụwkyvp xuốagozng, anh nởicjj nụwkyviqrlledmi bìysdinh thảessan: “Nhưiqrlng, đlqlaãqhqxvchy mộlddyt ngưiqrlledmi cóvchy thểlvcr cho em mộlddyt sựaufx bấjdidt ngờledm lớessan hơkuccn, bârdvjy giờledm, anh chỉxfkndhft mộlddyt ngưiqrlledmi hàdhftng xóvchym củysdia em, lúkhkmc nàdhfto cũoaving làdhftm phiềvchyn em.”

Nếottau anh biếottat lúkhkmc côxfkn chạugoky đlqlaếottan bêrdvjn Ngôxfkniqrlơkuccng, ngưiqrlledmi trong lòhcczng côxfkn nghĩwugn đlqlaếottan lạugoki làdhft anh, khôxfknng biếottat anh sẽqxpbvchy cảessam xúkhkmc nhưiqrl thếottadhfto.

“Anh đlqlaãqhqx hỏiqrli thăkjnom rồagozi, Ngôxfkniqrlơkuccng làdhft mộlddyt ngưiqrlledmi tốagozt, bìysdinh thưiqrlledmng biểlvcru hiệevwan củysdia cậattvu ấjdidy rấjdidt tốagozt, nhârdvjn phẩzfzvm cũoaving tốagozt.” Diệevwap Chílddynh Thầwhddn vỗreca vỗreca đlqlawhddu côxfkn: “Nha đlqlawhddu, nếottau em thậattvt sựaufx thílddych mộlddyt ngưiqrlledmi, nửhccza năkjnom khôxfknng phảessai làdhft quáhalh ngắlddyn, chỉxfkn cầwhddn nửhccza năkjnom em cũoaving cóvchy thểlvcr khiếottan cậattvu ấjdidy yêrdvju em mộlddyt cáhalhch chârdvjn thàdhftnh, chấjdidp nhậattvn ởicjjrdvjn cạugoknh em suốagozt đlqlaledmi.”

Lờledmi nóvchyi củysdia anh khiếottan lòhcczng côxfkn đlqlaau đlqlaessan, nưiqrlessac mắlddyt dưiqrlledmng nhưiqrl sắlddyp tuôxfknn ra. Bạugokc Băkjnong cắlddyn răkjnong chịoaviu đlqlaaufxng: “Sưiqrl huynh, anh cóvchy thểlvcr cho em mưiqrltubln bờledm vai mộlddyt chúkhkmt đlqlaưiqrltublc khôxfknng?”

“Em sẽqxpb khôxfknng khóvchyc chứjdid?”

“Khôxfknng đlqlaârdvju.”

“Thậattvt sựaufx khôxfknng àdhft?”

“Tuyệevwat đlqlaagozi sẽqxpb khôxfknng khóvchyc.”

Thờledmi đlqlaiểlvcrm côxfkn gậattvt đlqlawhddu cam đlqlaoan vớessai anh côxfkn sẽqxpb khôxfknng khóvchyc, anh bưiqrlessac đlqlaếottan trưiqrlessac mặalsat côxfkn, đlqlalvcrxfkncljti đlqlawhddu vàdhfto vai anh, bờledm vai củysdia anh rộlddyng lớessan vàdhftjdidm áhalhp hệevwat nhưiqrl trong suy nghĩwugn củysdia côxfkn. Bạugokc Băkjnong cắlddyn răkjnong cốagozgadwn cơkuccn đlqlaau trong lòhcczng, nhưiqrlng nưiqrlessac mắlddyt côxfkn vẫdyoin khôxfknng thểlvcr kiềvchym đlqlaưiqrltublc màdhft lặalsang lẽqxpb tuôxfknn rơkucci.

xfknvchyi: “Sưiqrl huynh, em thậattvt sựaufx rấjdidt sợtubl. Em sợtubl rằhcczng dùcljt em trảessa giáhalhysdirdvju, nhưiqrlng em vẫdyoin khôxfknng nhậattvn lạugoki đlqlaưiqrltublc gìysdi. Em khôxfknng sợtubl bịoavi tổgadwn thưiqrlơkuccng, cũoaving khôxfknng sợtublhcczng đlqlaau nhưiqrl ruộlddyt gan bịoavi cắlddyt thàdhftnh từxfknng đlqlaoạugokn, từxfknng đlqlaoạugokn. Em chỉxfkn sợtubl, sợtubl hạugoknh phúkhkmc hiệevwan tạugoki màdhft em đlqlaang cóvchy sẽqxpb khôxfknng còhcczn nữhccza…”

“Em chưiqrla từxfknng thửhccz qua, sao lạugoki sợtubl bịoavi tổgadwn thưiqrlơkuccng? Ngôxfkniqrlơkuccng đlqlaagozi xửhccz vớessai em tốagozt nhưiqrl vậattvy…”

Bạugokc Băkjnong khôxfknng đlqlaoavinh nóvchyi cho anh biếottat, ngưiqrlledmi màdhftxfkn đlqlaang nóvchyi đlqlaếottan khôxfknng phảessai làdhft Ngôxfkniqrlơkuccng, màdhft ngưiqrlledmi đlqlaóvchy chílddynh làdhft anh, côxfkn khôxfknng dáhalhm đlqlalvcr anh biếottat, cảessa đlqlaledmi cũoaving khôxfknng dáhalhm mơkucc mộlddyng.

“Chẳnhuhng phảessai anh nóvchyi đlqlaàdhftn ôxfknng nàdhfto đlqlaagozi vớessai phụwkyv nữhccz trẻkucc tuổgadwi vàdhft xinh đlqlaessap đlqlavchyu cóvchy cảessam tìysdinh hay sao?” Bạugokc Băkjnong hỏiqrli.

“Nha đlqlawhddu ngốagozc, chỉxfknvchy sắlddyc lang nhưiqrl anh đlqlaagozi vớessai phụwkyv nữhccz đlqlaessap mớessai cóvchy cảessam tìysdinh, Ngôxfkniqrlơkuccng làdhft quârdvjn nhârdvjn, quârdvjn nhârdvjn đlqlaưiqrlơkuccng nhiêrdvjn rấjdidt chílddynh trựaufxc, quârdvjn nhârdvjn luôxfknn mộlddyt lòhcczng mộlddyt dạugok, vìysdi thếotta cậattvu ấjdidy đlqlaưiqrlơkuccng nhiêrdvjn thílddych em thậattvt lòhcczng.”

“Anh ấjdidy làdhft quârdvjn lílddynh vũoavi trang.” Bạugokc Băkjnong sửhccza lờledmi anh.

Thârdvjn thểlvcr Diệevwap Chílddynh Thầwhddn hơkucci rung đlqlalddyng, Bạugokc Băkjnong biếottat anh đlqlaang cưiqrlledmi, khôxfknng cầwhddn nhìysdin côxfknoaving biếottat, nụwkyviqrlledmi củysdia anh lúkhkmc nàdhfty quyếottan rũoavi nhưiqrl thếottadhfto.

Tay anh bỗrecang nhiêrdvjn khoáhalhc lêrdvjn vai côxfkn, nhẹessa nhàdhftng ôxfknm lấjdidy côxfkn: “Nha đlqlawhddu, em làdhft mộlddyt côxfknhalhi tốagozt, chắlddyc chắlddyn cậattvu ấjdidy sẽqxpb trârdvjn trọingyng em.”

“Nếottau anh ấjdidy vẫdyoin khôxfknng trârdvjn trọingyng thìysdi em phảessai làdhftm sao?”

“Anh sẽqxpb thay em cho cậattvu ấjdidy mộlddyt bàdhfti họingyc, dạugoky bảessao đlqlaếottan khi nàdhfto cậattvu ấjdidy biếottat trârdvjn trọingyng em mớessai thôxfkni.”

Bạugokc Băkjnong cưiqrlledmi, mộlddyt giọingyt nưiqrlessac mắlddyt củysdia côxfkn chảessay xuốagozng bờledm vai củysdia anh: “Sưiqrl huynh, anh đlqlaagozi xửhccz vớessai em thậattvt tốagozt.”

“Anh chỉxfkndhft mộlddyt ngưiqrlledmi hàdhftng xóvchym sáhalht váhalhch phòhcczng em, làdhftm sao cóvchy thểlvcr khôxfknng đlqlaagozi xửhccz tốagozt vớessai em?”

dhftng xóvchym sáhalht váhalhch?!

Haizzz! Lòhcczng dạugok củysdia ngưiqrlledmi đlqlaàdhftn ôxfknng nàdhfty hẹessap hòhcczi thậattvt.

Đingyêrdvjm hôxfknm đlqlaóvchy, Bạugokc Băkjnong vàdhft anh tròhccz chuyệevwan vớessai nhau thậattvt lârdvju, anh thậattvt sựaufx khôxfknng hiểlvcru côxfkn đlqlaang nóvchyi gìysdidhftxfknoaving thậattvt sựaufx khôxfknng hiểlvcru anh đlqlaang nóvchyi gìysdi. Cảessa hai đlqlavchyu cưiqrlledmi đlqlaùcljta rấjdidt vui vẻkucc, cưiqrlledmi mãqhqxi khôxfknng ngừxfknng, cưiqrlledmi đlqlaếottan mứjdidc trong lòhcczng đlqlaau nhóvchyi, cưiqrlledmi đlqlalvcr giữhccz lạugoki nưiqrlessac mắlddyt đlqlaang chựaufxc tràdhftn ra, đlqlalvcriqrlessac mắlddyt cóvchy thểlvcr xoa dịoaviu vếottat thưiqrlơkuccng tìysdinh cảessam…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.