Độc Tôn Tam Giới

Chương 3601 : Chân tướng phơi bày

    trước sau   
Hiêedsṭn trưtpnsơfdhh̀ng lâpzcym vào trạng thái giăyslàng co.

Khôdcxfng hêedst̀ nghi ngơfdhh̀, dưtpnsơfdhh́i loại khôdcxfng khí hêedsṭn tại, ai cũng khó mà nói phục ai đdkzeưtpnsơfdhḥc. Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ muôdcxf́n băyslát lâpzcýy đdkzeám ngưtpnsơfdhh̀i Xích Thủy Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng cũng khôdcxfng dêedst̃ dàng.

fdhh̉i vì Lăyslang Hàn Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng râpzcýt rõ ràng ủng hôdcxf̣ Xích Thủy Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng.

Trâpzcỵn doanh thoáng cái phâpzcyn liêedsṭt. Nhưtpnsng mà loại phâpzcyn liêedsṭt này thoạt nhìn biêedst̉u hiêedsṭn phâpzcyn liêedsṭt thành hai phưtpnsơfdhhng, nhưtpnsng mà trêedstn thưtpnṣc têedst́ còn xa khôdcxfng chỉ có vâpzcỵy.

Ngưtpnsơfdhh̀i sau lưtpnsng có tính toán nhỏ nhăyslạt đdkzeêedst́m khôdcxfng hêedst́t.

Bạch hà Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng kia bôdcxf̃ng nhiêedstn cưtpnsơfdhh̀i ha hả, mơfdhh̉ miêedsṭng nói:


- Chúng ta nói tưtpns̀ng chuyêedsṭn môdcxf̣t vâpzcỵy. Tín vâpzcỵt tạo hóa bâpzcyy giơfdhh̀ là mâpzcýu chôdcxf́t nhâpzcýt a. Muôdcxf́n thu lâpzcýy tín vâpzcỵt tạo hóa, khôdcxfng có cách nào bỏ qua Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́, cho nêedstn măyslạc kêedsṭ thả hăyslán hay khôdcxfng, chúng ta phải nhìn thâpzcýy Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́, đdkzeedst̉m này tâpzcýt cả mọi ngưtpnsơfdhh̀i tán thành chưtpnś?

Thanh Môdcxf̣c Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng gâpzcỵt đdkzeâpzcỳu nói:

- Quả thưtpnṣc nhưtpnspzcỵy.

tpns̉u Đxndmỉnh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng cũng khôdcxfng phủ nhâpzcỵn:

- Đxndmedst̉m này ta cũng khôdcxfng thêedst̉ nào phủ nhâpzcỵn đdkzeưtpnsơfdhḥc.

- Bêedsṭ hạ thâpzcýy thêedst́ nào?

Bạch Hà Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng mỉm cưtpnsơfdhh̀i nhìn qua Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́.

Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ hưtpns̀ lạnh môdcxf̣t tiêedst́ng:

- Găyslạp Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ ta khôdcxfng có ý kiêedst́n, nhưtpnsng thả hăyslán ra, vâpzcỹn nêedstn bàn bạc kỹ hơfdhhn, mãnh hôdcxf̉ thoát khôdcxf́n, lưtpnṣc căyslán trả khôdcxfng thêedst̉ khôdcxfng đdkzeêedst̀ phòng.

Có thêedst̉ nghe ra, ngưtpns̃ khí của Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ này đdkzeã băyslát đdkzeâpzcỳu mêedst̀m đdkzei.

Hiêedst̉n nhiêedstn hăyslán cũng tỉnh táo lại, suy nghĩ qua cục diêedsṭn hiêedsṭn tại, hăyslán cũng cảm giác đdkzeưtpnsơfdhḥc mạch nưtpnsơfdhh́c ngâpzcỳm băyslát đdkzeâpzcỳu khơfdhh̉i đdkzeôdcxf̣ng, tình cảnh của mình khôdcxfng tôdcxf́t nhưtpns trong suy nghĩ của hăyslán.

Xích Thủy Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng thưtpns̀a cơfdhh nói:

- Kình Thiêedstn bêedsṭ hạ, đdkzeêedst̀ nghị của ta cũng khôdcxfng phải có ý nhăyslàm vào ngưtpnsơfdhhi. Nhưtpnsng mà Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ hạ sơfdhhn, đdkzeôdcxf́i vơfdhh́i ngưtpnsơfdhhi chưtpnsa chăyslác đdkzeã là chuyêedsṭn khôdcxfng tôdcxf́t, viêedsṭc này ngưtpnsơfdhhi có thêedst̉ câpzcỷn thâpzcỵn suy nghĩ.


Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ thâpzcýy Xích Thủy Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng nói nhưtpnspzcỵy cũng nhíu mày trâpzcỳm tưtpns.

Mình làm Thiêedstn Đxndmêedst́ có măyslạt mũi lơfdhh́n nhưtpnspzcỵy sao? Nhìn biêedst̉u hiêedsṭn của nhưtpns̃ng ngưtpnsơfdhh̀i này ngày hôdcxfm nay, có mâpzcýy ngưtpnsơfdhh̀i coi trọng hăyslán chưtpnś?

fdhhdcxf̀ khôdcxfng có.

Trong lúc nhâpzcýt thơfdhh̀i trong lòng Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ hiêedsṭn lêedstn vẻ bi ai. Thiêedstn Đxndmêedst́ nhưtpnspzcỵy quả thưtpnṣc có khôdcxf̉ khôdcxfng biêedst́t nêedstn nói thêedst́ nào a.

Nhưtpnspzcỵy, cho dù hăyslán tiêedst́p tục làm Thiêedstn Đxndmêedst́, thì thêedst́ nào chưtpnś? Quyêedst̀n uy khôdcxfng có thì làm làm gì?

pzcýy chưtpnspzcỳu khôdcxf́ng chêedst́ chìa khóa này khôdcxfng có ai là đdkzeèn cạn dâpzcỳu. Thưtpnṣc châpzcýt bêedstn trong bọn họ khôdcxfng quá coi Thiêedstn Đxndmêedst́ là hăyslán ra gì.

Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ băyslát đdkzeâpzcỳu dao đdkzeôdcxf̣ng.

yslang Hàn Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng cưtpnsơfdhh̀i nhạt môdcxf̣t tiêedst́ng:

- Ý kiêedst́n mọi ngưtpnsơfdhh̀i đdkzeã khôdcxfng đdkzeôdcxf̀ng nhâpzcýt thì biêedsṭn pháp giải quyêedst́t râpzcýt là đdkzeơfdhhn giản, khôdcxfng băyslàng bỏ phiêedst́u biêedst̉u quyêedst́t. Sôdcxf́ ít phục tùng đdkzea sôdcxf́, đdkzeưtpnsơfdhḥc chưtpnś?

Bỏ phiêedst́u biêedst̉u quyêedst́t, đdkzeó chính là tưtpnsơfdhhng đdkzeưtpnsơfdhhng bỏ qua Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́, vôdcxf́n loại chuyêedsṭn này nêedstn do môdcxf̣t mình Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ đdkzeịnh đdkzeoạt.

edst́u nhưtpns Thiêedstn Đxndmêedst́ nói khôdcxfng qua còn phải biêedst̉u quyêedst́t. Nhưtpnspzcỵy lưtpnṣc khôdcxf́ng chêedst́ của Thiêedstn Đxndmêedst́ bâpzcýt quá cũng chỉ băyslàng môdcxf̣t chiêedst́c chìa khóa, cũng chỉ là môdcxf̣t chưtpnspzcỳu bình thưtpnsơfdhh̀ng mà thôdcxfi.

Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ bôdcxf̃ng nhiêedstn có xúc đdkzeôdcxf̣ng muôdcxf́n phun máu, mình là Thiêedstn Đxndmêedst́, thưtpnṣc sưtpnṣ thâpzcýt bại nhưtpnspzcỵy sao? Bỏ phiêedst́u, đdkzeâpzcyy là đdkzeánh vào măyslạt mũi hăyslán a.

Thêedst́ nhưtpnsng mà hăyslán lại hoàn toàn khôdcxfng có cách nào, Lăyslang Hàn Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng măyslạc kêedsṭ ơfdhh̉ phưtpnsơfdhhng diêedsṭn nào đdkzeêedst̀u khôdcxfng có lý do e ngại Kình Thiêedstn hăyslán.


- Ta ủng hôdcxf̣ bỏ phiêedst́u.

Xích Thủy Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng nói.

- vâpzcỵy bỏ phiêedst́u đdkzei.

Thanh Môdcxf̣c Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng cũng gâpzcỵt đdkzeâpzcỳu.

- Bỏ phiêedst́u là phưtpnsơfdhhng án có thêedst̉ thưtpnṣc hiêedsṭn đdkzeưtpnsơfdhḥc, ta cũng ủng hôdcxf̣.

Bạch Hà Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng thoạt nhìn vôdcxf cùng bình tĩnh nói.

tpns̉u Đxndmỉnh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng ngâpzcỹm lại cũng gâpzcỵt đdkzeâpzcỳu, khôdcxfng có lêedstn tiêedst́ng.

Nhiêedst̀u ngưtpnsơfdhh̀i tỏ thái đdkzeôdcxf̣ nhưtpnspzcỵy, nhưtpnspzcỵy chuyêedsṭn bỏ phiêedst́u cơfdhhdcxf̀ là ván đdkzeóng thuyêedst̀n. Vẻ măyslạt Băyslác Minh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng vôdcxf cùng khó chịu. Hăyslán khôdcxf̉ cưtpnṣc giưtpns̃ gìn quyêedst̀n uy của Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́, kêedst́t quả lại bị nhưtpns̃ng kẻ muôdcxf́n bỏ phiêedst́u này phá hủy toàn bôdcxf̣.

Cuôdcxf́i cùng khôdcxfng có ai lêedstn tiêedst́ng bảo vêedsṭ Thiêedstn Đxndmêedst́, tâpzcýt cả đdkzeám hôdcxf̃n đdkzeản này đdkzeêedst̀u bỏ phiêedst́u.

Ngâpzcỹm lại cũng là môdcxf̣t loại bi ai a.

Nhưtpnsng mà chiêedst̀u hưtpnsơfdhh́ng phát triêedst̉n nhưtpnspzcỵy khiêedst́n cho Băyslác Minh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng bó tay chịu trói, hăyslán vôdcxftpnṣc nhìn Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́, ra vẻ ta đdkzeã côdcxf́ hêedst́t sưtpnśc.

Khóe miêedsṭng Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ giâpzcỵt giâpzcỵt, khôdcxfng có nói gì mà vôdcxftpnṣc khoát tay nói:

- Xem ra Thiêedstn Đxndmêedst́ nhưtpns ta đdkzeã khôdcxfng còn măyslạt mũi nào tiêedst́p tục làm, các ngưtpnsơfdhhi cưtpnś nhìn mà xưtpns̉ lý đdkzei. Sau này hôdcxfm nay ta quy âpzcỷn.


Đxndmưtpns̀ng nhìn Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ mêedst̀m yêedst́u, ngoài mạnh trong yêedst́u, nhưtpnsng mà hăyslán cũng là ngưtpnsơfdhh̀i có trí tuêedsṭ. Nhìn ra tình thêedst́ khôdcxfng đdkzeúng, nêedst́u nhưtpns khôdcxfng thuâpzcỵn theo bâpzcỵc thang mà xuôdcxf́ng, sau này hăyslán muôdcxf́n trơfdhh̉ ra cũng khó khăyslan.

Bảy ngưtpnsơfdhh̀i khôdcxf́ng chêedst́ chìa khóa có đdkzeủ tưtpns cách bỏ phiêedst́u.

edst́t quả bỏ phiêedst́u râpzcýt nhanh đdkzeã đdkzeưtpnsơfdhḥc côdcxfng bôdcxf́, ngưtpnsơfdhh̀i ủng hôdcxf̣ thả Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ ra có hai ngưtpnsơfdhh̀i, ủng hôdcxf̣ tiêedst́p xúc vơfdhh́i Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ nhưtpnsng khôdcxfng thả ra có ba ngưtpnsơfdhh̀i, còn có hai ngưtpnsơfdhh̀i lưtpnṣa chọn bỏ quyêedst̀n.

tpnṣa chọn bỏ quyêedst̀n tưtpnṣ nhiêedstn là Băyslác Minh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng và Kình Thiêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́.

Mà lưtpnṣa chọn ủng hôdcxf̣ thả ra Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ là Xích Thủy Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng và Lăyslang Hàn Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng.

Còn lại ba ngưtpnsơfdhh̀i ủng hôdcxf̣ tiêedst́p xúc vơfdhh́i Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ chính là ba ngưtpnsơfdhh̀i còn lại. Theo thưtpnś tưtpnṣ là Thanh Môdcxf̣c Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng, Bạch Hà Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng và Cưtpns̉u Đxndmỉnh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng.

Bạch hà Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng kia mỉm cưtpnsơfdhh̀i nói:

- Sôdcxf́ ít phục đdkzea sôdcxf́, sôdcxf́ phiêedstu ủng hôdcxf̣ viêedsṭc tiêedst́p xúc nhưtpnsng khôdcxfng thả Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ nhiêedst̀u nhâpzcýt, chúng ta cưtpnś dưtpnṣa theo phưtpnsơfdhhng án này mà áp dụng.

edst́t quả nhưtpnspzcỵy khiêedst́n cho mọi ngưtpnsơfdhh̀i ơfdhh̉ hiêedsṭn trưtpnsơfdhh̀ng râpzcýt khôdcxfng hài lòng.

Hạo Nhiêedstn Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng kia quát:

- Đxndmã bỏ phiêedst́u thì cơfdhhdcxf̀ tâpzcýt cả chưtpnspzcỳu đdkzeêedst̀u có quyêedst̀n bỏ phiêedst́u, vì sao chỉ có bảy ngưtpnsơfdhh̀i các ngưtpnsơfdhhi có quyêedst̀n bỏ phiêedst́u?

- Đxndmúng vâpzcỵy, vâpzcỵn mêedsṭnh Thái Uyêedstn đdkzeại thêedst́ giơfdhh́i có lẽ nêedstn do tâpzcýt cả chưtpnspzcỳu cùng nhau quyêedst́t đdkzeịnh. Khôdcxfng thêedst̉ đdkzeêedst̉ cho bảy ngưtpnsơfdhh̀i các ngưtpnsơfdhhi quyêedst́t đdkzeịnh.

- Câpzcym miêedsṭng.


tpns̉u Đxndmỉnh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng bôdcxf̃ng nhiêedstn quát lơfdhh́n:

- Ngưtpnsơfdhh̀i khôdcxf́ng chêedst́ bảy chiêedst́c chìa khóa, tưtpnsơfdhhng đdkzeưtpnsơfdhhng vơfdhh́i viêedsṭc khôdcxf́ng chêedst́ vâpzcỵn mêedsṭnh Thái Uyêedstn đdkzeại thêedst́ giơfdhh́i, đdkzeâpzcyy là quyêedst̀n lưtpnṣc chí cao vâpzcỵn mêedsṭnh ban cho chúng ta. Chưtpnspzcỳu bình thưtpnsơfdhh̀ng các ngưtpnsơfdhhi có tưtpns cách gì làm ôdcxf̀n? Nêedst́u nhưtpns ai lại làm ôdcxf̀n trong Kình Thiêedstn Thiêedstn cung lâpzcỵp tưtpnśc sẽ bị chém.

- Đxndmúng vâpzcỵy, bí mâpzcỵt khó giưtpns̃ nêedst́u nhiêedst̀u ngưtpnsơfdhh̀i biêedst́t a.

Bạch hà Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng cũng cưtpnsơfdhh̀i tủm tỉm nói.

Hai đdkzeại Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng này mơfdhh̉ miêedsṭng, lâpzcỵp tưtpnśc khiêedst́n cho đdkzeại thêedst́ hơfdhhi khơfdhh̉i đdkzeôdcxf̣ng bêedstn dưtpnsơfdhh́i thoáng cái bị áp chêedst́.

Giang Trầxqnun luôdcxfn thơfdhh̀ ơfdhh lạnh nhạt, giơfdhh̀ phút này khóe miêedsṭng hăyslán nơfdhh̉ nụ cưtpnsơfdhh̀i nhạt, hăyslán cảm thâpzcýy tơfdhh́i môdcxf̣t bưtpnsơfdhh́c này cũng khôdcxfng sai biêedsṭt lăyslám rôdcxf̀i.

Trêedstn cơfdhh bản hăyslán có thêedst̉ xác đdkzeịnh bêedstn trong ba ngưtpnsơfdhh̀i kia chăyslác chăyslán có kẻ đdkzeưtpnśng phía sau. Có lẽ ba ngưtpnsơfdhh̀i này hoăyslạc ít hoăyslạc nhiêedst̀u đdkzeêedst̀u tham gia.

Giang Trầxqnun đdkzeang muôdcxf́n đdkzeưtpnśng lêedstn, bôdcxf̃ng nhiêedstn trêedstn măyslạt Lăyslang Hàn Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng nơfdhh̉ nụ cưtpnsơfdhh̀i quỷ dị:

- Bạch Hà, Thanh Môdcxf̣c, Cưtpns̉u Đxndmỉnh, ba ngưtpnsơfdhh̀i các ngưtpnsơfdhhi muôdcxf́n tiêedst́p xúc vơfdhh́i Thiêedstn Đxndmêedst́ mà khôdcxfng muôdcxf́n thả hăyslán ra. Mục tiêedstu đdkzeêedst̀u là vì tín vâpzcỵt tạo hóa kia đdkzeúng khôdcxfng?

- Đxndmúng thì sao chưtpnś? Khôdcxfng có tín vâpzcỵt tạo hóa, Thái Uyêedstn đdkzeại thêedst́ giơfdhh́i cuôdcxf́i cùng cũng khôdcxfng có tiêedst̀n đdkzeôdcxf̀. Chúng ta vì tín vâpzcỵt tạo hóa mà tơfdhh́i, cũng là suy nghĩ vì tiêedst̀n đdkzeôdcxf̀ của Thái Uyêedstn đdkzeại thêedst́ giơfdhh́i.

- Lăyslang Hàn, ngưtpnsơfdhhi môdcxf̣t lòng muôdcxf́n khôdcxfi phục, lại khôdcxfng nghĩ tơfdhh́i Thái Uyêedstn đdkzeại thêedst́ giơfdhh́i rơfdhhi vào kêedst́t cục hôdcxfm nay, nguôdcxf̀n cơfdhhn còn khôdcxfng phải băyslát đdkzeâpzcỳu tưtpns̀ viêedsṭc Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ đdkzei ngưtpnsơfdhḥc ý chí thiêedstn đdkzeạo hay sao?

Trêedstn khuôdcxfn măyslạt Lăyslang Hàn hiêedsṭn lêedstn nụ cưtpnsơfdhh̀i quái dị, vẻ quái dị ngày càng đdkzeâpzcỵm:

- Cưtpns̉u Đxndmỉnh, ngưtpnsơfdhhi lúc này quả thưtpnṣc hiêedstn ngang lâpzcỹm liêedsṭt a. Nhưtpnsng mà khôdcxfng biêedst́t ơfdhh̉ trưtpnsơfdhh́c măyslạt Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ ngưtpnsơfdhhi dám nhưtpnspzcỵy sao?

- Hưtpns̀, cho dù trưtpnsơfdhh́c măyslạt Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ ta cũng dám đdkzeưtpnśng ra chỉ trích.

tpns̉u Đxndmỉnh Thâpzcỳn Vưtpnsơfdhhng kia ra vẻ đdkzeạo mạo.

Giang Trầxqnun khôdcxfng thêedst̉ kìm đdkzeưtpnsơfdhḥc đdkzeôdcxf̣t nhiêedstn đdkzeưtpnśng lêedstn:

- Thâpzcýt phu bẻm mép nhà ngưtpnsơfdhhi, hôdcxfm nay ta đdkzeại biêedst̉u cho Thái Uyêedstn Thiêedstn Đxndmêedst́ trưtpnsơfdhh́c tiêedstn vả vào miêedsṭng ngưtpnsơfdhhi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.