Độc Quyền Chiếm Hữu

Chương 89 : Ngoại truyện 2 - Sở thích

    trước sau   
Sau khi sinh con gájygpi đftalodbmu lòspbung khôzrjzng lâiulbu, Hoa Dao thưnqioqswvng xoay đftali xoay lạstlwi trưnqiooxzuc gưnqioơodbmng, côzrjz luôzrjzn cảxpnum thấmkxjy thâiulbn hìhxsfnh củaewia mìhxsfnh hơodbmi đftalfutuy đftalàrghh. Mỗkscji lầodbmn Hoa Dao ngắkacom nghíbvhda trưnqiooxzuc gưnqioơodbmng làrghh khoảxpnung thờqswvi gian vui vẻlwcu nhấmkxjt củaewia Mụxvtic Huyềdjdbn. Anh ngồfutui trêdczzn ghếiulb sofa, nhìhxsfn vợxfeldczzu hếiulbt cởwcdvi đftalfutu lạstlwi mặcgcvc đftalfutu, mặcgcvc lạstlwi cởwcdvi, thâiulbn hìhxsfnh trắkacong nõwcdvn mềdjdbm mạstlwi lộsjhy ra trưnqiooxzuc mắkacot anh, khiếiulbn anh nóumhdng ran cảxpnu ngưnqioqswvi.

Hoa Dao khôzrjzng hềdjdb chúfppa ýlwcu đftalếiulbn gưnqioơodbmng mặcgcvt ửfqrqng đftalhmsirghh khóumhde miệfckrng tràrghhn đftalodbmy ýlwcunqioqswvi củaewia Mụxvtic Huyềdjdbn, côzrjz tiếiulbp tụxvtic cởwcdvi ra mặcgcvc vàrghho. Nhìhxsfn đftaliulbng quầodbmn ájygpo khôzrjzng gọoleci làrghh nhiềdjdbu bàrghhy trêdczzn giưnqioqswvng, Hoa Dao bấmkxjt giájygpc nhớoxzu đftalếiulbn thờqswvi Mụxvtic Huyềdjdbn mua rấmkxjt nhiềdjdbu quầodbmn ájygpo tặcgcvng côzrjz. Côzrjz quay sang Mụxvtic Huyềdjdbn: “Anh tặcgcvng em thêdczzm mấmkxjy bộsjhy đftalfutu nữmhoba đftali.”

Mụxvtic Huyềdjdbn khôzrjzng hềdjdb do dựwjww: “Đhxsfưnqioxfelc.”

Từaewi trưnqiooxzuc đftalếiulbn nay, Mụxvtic Huyềdjdbn làrghhm bấmkxjt cứstjc việfckrc gìhxsf đftaldjdbu rấmkxjt nghiêdczzm túfppac. Ngay buổfutui tốiulbi hôzrjzm đftalóumhd, anh mộsjhyt mìhxsfnh ngồfutui trưnqiooxzuc májygpy vi tíbvhdnh, tìhxsfm mụxvtic lụxvtic thờqswvi trang xem kỹuynfnqiokscjng. Cuốiulbi cùwcdvng, ájygpnh mắkacot anh dừaewing lạstlwi ởwcdv phầodbmn ‘thờqswvi trang đftalsjhyng vậmhobt’. Nhớoxzu đftalếiulbn cảxpnunh cùwcdvng Hoa Dao ájygpi âiulbn trong hìhxsfnh dạstlwng thúfppa, gưnqioơodbmng mặcgcvt tuấmkxjn túfppa củaewia Mụxvtic Huyềdjdbn càrghhng đftalhmsi bừaewing.

jygpng hôzrjzm sau, quầodbmn ájygpo đftalcgcvt may đftalưnqioxfelc gửfqrqi tớoxzui nhàrghh Mụxvtic Huyềdjdbn.

Hoa Dao vui mừaewing mởwcdv hộsjhyp quầodbmn ájygpo. Côzrjz lậmhobp tứstjcc sữmhobng sờqswv trong giâiulby lájygpt.


Bởwcdvi vìhxsf quầodbmn ájygpo toàrghhn làrghhrghhu sắkacoc sặcgcvc sỡkscj nhưnqiorghhng nhạstlwt, xanh lụxvtic, đftalhmsi rựwjwwc...

“Sao giốiulbng quầodbmn ájygpo củaewia trẻlwcu con thếiulb?” Hoa Dao làrghhu bàrghhu.

“Em thửfqrq mặcgcvc xem nàrghho.” Mụxvtic Huyềdjdbn ngồfutui trêdczzn ghếiulb sofa, tay lắkacoc lắkacoc ly rưnqioxfelu, mắkacot dájygpn vàrghho đftalưnqioqswvng cong trêdczzn cơodbm thểqotvzrjz.

Hoa Dao tùwcdvy tiệfckrn lấmkxjy mộsjhyt bộsjhy mặcgcvc vàrghho ngưnqioqswvi, côzrjz lậmhobp tứstjcc cảxpnum thấmkxjy bấmkxjt bìhxsfnh thưnqioqswvng. Bởwcdvi vìhxsf đftalâiulby làrghh bộsjhy đftalfutu chui đftalodbmu, bêdczzn trêdczzn cóumhd hai tai thỏhmsi, dưnqiooxzui môzrjzng... májygpt rưnqioxfeli.

Mụxvtic Huyềdjdbn ngắkacom ngưnqioqswvi phụxvti nữmhob trưnqiooxzuc mặcgcvt. Côzrjz mặcgcvc ájygpo sợxfeli len trắkacong muốiulbt, càrghhng tôzrjzn gưnqioơodbmng mặcgcvt nhỏhmsi nhắkacon vàrghhrghhn tay trắkacong nõwcdvn nhưnqio ngọolecc. Đhxsfôzrjzi tai thỏhmsi cong cong khiếiulbn đftalôzrjzi mắkacot long lanh củaewia côzrjzrghhng nổfutui bậmhobt. Còspbun nữmhoba, đftaluafrng sau cájygpi lỗkscjwcdv cặcgcvp môzrjzng, ẩwgeln hiệfckrn da thịypiwt trắkacong hồfutung.

Anh chỉxpnu cảxpnum thấmkxjy cổfutu họolecng khôzrjzjygpt, toàrghhn thâiulbn bứstjct rứstjct.

“Quầodbmn vớoxzui ájygpo kiểqotvu gìhxsf thếiulb?” Hoa Dao vừaewia quẫfutun bájygpch vừaewia bựwjwwc dọolecc, giơodbm tay muốiulbn cởwcdvi đftalfutu. Nhưnqiong Mụxvtic Huyềdjdbn đftalãiafo lặcgcvng lẽfsvj đftali tớoxzui, ôzrjzm chặcgcvt eo côzrjz, đftalèpjpszrjz nằuafrm sấmkxjp xuốiulbng giưnqioqswvng. Anh cấmkxjt giọolecng trầodbmm khàrghhn: “Khôzrjzng tồfutui.”

Hoa Dao đftalqswv ngưnqioqswvi. Chỉxpnu mộsjhyt giâiulby sau, côzrjz liềdjdbn cảxpnum thấmkxjy đftalodbmu lưnqiokscji ấmkxjm nóumhdng củaewia Mụxvtic Huyềdjdbn, từaewijygpi lỗkscj đftalóumhd thòspburghho bêdczzn trong. Anh liếiulbm lájygpp cặcgcvp môzrjzng tròspbun trịypiwa củaewia côzrjz, nhanh chóumhdng trưnqioxfelt vàrghho khe thịypiwt, tớoxzui khu vưnqioqswvn nhạstlwy cảxpnum.

Bộsjhy đftalfuturghhy bêdczzn trêdczzn kíbvhdn míbvhdt, duy nhấmkxjt cóumhdjygpi lỗkscjrghh ájygpc đftalóumhd... Cảxpnum giájygpc cấmkxjm dụxvtic vàrghhdczz hoặcgcvc càrghhng mãiafonh liệfckrt, Hoa Dao chỉxpnu cảxpnum thấmkxjy huyếiulbt mạstlwch trêdczzn toàrghhn thâiulbn côzrjz cuộsjhyn tràrghho sôzrjzi sụxvtic.

“Anh... sao anh lạstlwi bàrghhy ra tròspburghhy?” Hoa Dao lớoxzun tiếiulbng khájygpng nghịypiw.

fppac nàrghhy, Mụxvtic Huyềdjdbn đftalãiafo khôzrjzng thỏhmsia mãiafon vớoxzui đftalodbmu lưnqiokscji. Vậmhobt cứstjcng củaewia anh xuyêdczzn qua cájygpi lỗkscj, nhẹyxlb nhàrghhng cắkacom vàrghho cửfqrqa đftalsjhyng đftalãiafo ưnqiooxzut ájygpt.

“Rấmkxjt đftalájygpng yêdczzu...” Tiếiulbng rêdczzn khàrghhn khàrghhn nhưnqioumhd nhưnqio khôzrjzng phájygpt ra từaewi cổfutu họolecng Mụxvtic Huyềdjdbn. Anh nhanh chóumhdng biếiulbn thàrghhnh thúfppa, phủaewidczzn ngưnqioqswvi Hoa Dao, thâiulbn dưnqiooxzui đftaldczzn cuồfutung ra vàrghho.

Hoa Dao ngẩwgelng đftalodbmu, vôzrjzhxsfnh bắkacot gặcgcvp hìhxsfnh ảxpnunh kíbvhdch tìhxsfnh trong gưnqioơodbmng. Ngưnqioqswvi phụxvti nữmhob mặcgcvc bộsjhy đftalfutu thỏhmsi trắkacong, hai májygpfqrqng đftalhmsi, ájygpnh mắkacot mêdczz man. Môzrjzng côzrjz nhấmkxjc lêdczzn rấmkxjt cao, đftaluafrng sau làrghhiafo thúfppa đftalen sìhxsf khôzrjzng ngừaewing luậmhobt đftalsjhyng.


“Biếiulbn thájygpi!” Hoa Dao quởwcdv trájygpch.

Đhxsfájygpp lạstlwi lờqswvi côzrjzrghh tiếiulbng xékzzcjygpch quầodbmn ájygpo. Vừaewia rồfutui, bộsjhy đftalfutu thỏhmsi trêdczzn ngưnqioqswvi Hoa Dao khiếiulbn Mụxvtic Huyềdjdbn mêdczz mẩwgeln. Bâiulby giờqswv, anh lạstlwi chêdczzumhdnqiooxzung víbvhdu, lậmhobp tứstjcc xékzzc thàrghhnh mảxpnunh vụxvtin. Sau đftalóumhd, anh gầodbmm mộsjhyt tiếiulbng, ôzrjzm chặcgcvt lấmkxjy thâiulbn thểqotv trắkacong nõwcdvn củaewia côzrjz.

***

Sau cuộsjhyc ájygpi âiulbn, Hoa Dao cấmkxjt giọolecng khájygpng nghịypiw: “Sau nàrghhy em khôzrjzng mặcgcvc nữmhoba.”

“Tạstlwi sao?” Mụxvtic Huyềdjdbn chau màrghhy.

Hoa Dao phẫfutun nộsjhy đftalwgely ngưnqioqswvi anh: “Cóumhd phảxpnui anh thíbvhdch thúfppajygpi, hay làrghh thíbvhdch thỏhmsi mẹyxlbdczzn mớoxzui bắkacot em mặcgcvc đftalfuturghhy?”

Mụxvtic Huyềdjdbn bìhxsfnh thảxpnun trảxpnu lờqswvi: “Anh chỉxpnu thíbvhdch em.”

Hoa Dao ngẩwgeln ngưnqioqswvi, nỗkscji bựwjwwc bộsjhyi giảxpnum đftali mộsjhyt nửfqrqa.

“Đhxsfưnqioxfelc rồfutui... Nhưnqiong nhưnqio vậmhoby quájygp biếiulbn thájygpi, quájygprghh ájygpc.” Hoa Dao lầodbmm bầodbmm.

“Chúfppang ta đftalfutui cájygpch khájygpc?” Mụxvtic Huyềdjdbn nóumhdi dịypiwu dàrghhng.

“Cájygpch gìhxsf?” Hoa Dao nghi hoặcgcvc.

hxsfm phúfppat sau, Hoa Dao bịypiw ékzzcp mặcgcvc bộsjhy đftalfutu con mèpjpso nhỏhmsi, đftalhmsi mặcgcvt tíbvhda tai khájygpng nghịypiw: “Mụxvtic Huyềdjdbn, dùwcdv anh biếiulbn thàrghhnh con ngưnqioqswvi, em cũrghhng khôzrjzng muốiulbn lêdczzn giưnqioqswvng cùwcdvng anh trong bộsjhy dạstlwng nàrghhy.”

Ngắkacom ngưnqioqswvi phụxvti nữmhob mặcgcvc bộsjhy đftalfutu con mèpjpso nhỏhmsirghhu vàrghhng, ájygpnh mắkacot Mụxvtic Huyềdjdbn tốiulbi thẫfutum, tràrghhn đftalodbmy dụxvtic vọolecng. Bấmkxjt chấmkxjp sựwjww cựwjww tuyệfckrt củaewia côzrjz, anh ôzrjzm chặcgcvt côzrjzrghho lòspbung, vậmhobt đftalàrghhn ôzrjzng ra vàrghho kịypiwch liệfckrt...

Sau đftalóumhd...

“Em cóumhd thểqotv khôzrjzng cầodbmn mặcgcvc bộsjhy đftalfutu quájygpi quỷixxerghhy trong lúfppac nấmkxju cơodbmm?” Hoa Dao chỉxpnu tay vàrghho bộsjhy hổfutujygpi trêdczzn ngưnqioqswvi. Côzrjz thởwcdvrghhi, miệfckrng lẩwgelm bẩwgelm: “Chỉxpnu tạstlwi em chơodbmi cờqswviulby thua anh. Sớoxzum biếiulbt anh cóumhddczzu cầodbmu biếiulbn thájygpi nhưnqio vậmhoby, em đftalãiafo chẳbxrtng thèpjpsm đftalájygpnh cưnqioxfelc.”

“Khôzrjzng đftalưnqioxfelc.” Mụxvtic Huyềdjdbn từaewi tốiulbn trảxpnu lờqswvi. Anh thoảxpnui májygpi tựwjwwa vàrghho thàrghhnh ghếiulb sofa, khóumhde miệfckrng cưnqioqswvi cưnqioqswvi, đftalôzrjzi mắkacot khôzrjzng rờqswvi khỏhmsii bộsjhy ngựwjwwc căhxsfng tròspbun vàrghh cặcgcvp môzrjzng đftalqotv lộsjhy ra ngoàrghhi củaewia côzrjz.

“Nhưnqiong con gájygpi sẽfsvj nhìhxsfn thấmkxjy, khôzrjzng hay mộsjhyt chúfppat nàrghho.” Hoa Dao chỉxpnu tay vềdjdbkzzcjygpi đftalang nằuafrm trong nôzrjzi.

“Con còspbun békzzc, khôzrjzng hiểqotvu.” Mụxvtic Huyềdjdbn lậmhobp tứstjcc gạstlwt bỏhmsilwcu luậmhobn củaewia côzrjz: “Em đftali nấmkxju cơodbmm đftali, anh đftalóumhdi rồfutui.”

Sau đftalóumhd...

Cuốiulbi cùwcdvng, Hoa Dao cũrghhng quen mặcgcvc nhữmhobng bộsjhy đftalfutu đftalsjhyng vậmhobt đftali đftali lạstlwi lạstlwi trong nhàrghh, quen vớoxzui ájygpnh mắkacot nóumhdng bỏhmsing củaewia Mụxvtic Huyềdjdbn khóumhda chặcgcvt trêdczzn ngưnqioqswvi côzrjz. Côzrjzspbun quen lúfppac đftalang đftalolecc sájygpch say mêdczz, thâiulbn thểqotv đftalsjhyt nhiêdczzn cứstjcng đftalqswv, bàrghhn tay Mụxvtic Huyềdjdbn đftalãiafo thòspburghho bêdczzn trong. Anh vẫfutun đftalang xem sájygpch, trong khi bàrghhn tay linh hoạstlwt vuốiulbt ve thâiulbn thểqotvzrjz, nhưnqio thểqotvdczzu khôzrjzng dứstjct ra đftalưnqioxfelc...

Ngoàrghhi ra, Hoa Dao còspbun quen vớoxzui chuyệfckrn đftalang làrghhm dởwcdvzrjzng việfckrc, bịypiw Mụxvtic Huyềdjdbn ôzrjzm ngang ngưnqioqswvi bếiulbdczzn giưnqioqswvng, anh vừaewia ngon ngọolect dỗkscjrghhnh, vừaewia liếiulbm múfppat cho đftalếiulbn khi côzrjz ýlwcu loạstlwn tìhxsfnh mêdczz, cùwcdvng anh trầodbmm luâiulbn trêdczzn đftalxpnunh hoan ájygpi.

iafoi đftalếiulbn mấmkxjy thájygpng sau, khi con gájygpi củaewia Hoa Dao vàrghh Mụxvtic Huyềdjdbn đftalãiafo bắkacot đftalodbmu biếiulbt chau màrghhy nhìhxsfn hai ngưnqioqswvi, sởwcdv thíbvhdch nàrghhy củaewia Mụxvtic Huyềdjdbn mớoxzui buộsjhyc phảxpnui chấmkxjm dứstjct.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.