Sau khi sinh con, đjjhf ốutcb i vớepmk i Hoa Dao màkspu nóehar i, cho con búehar làkspu việvdhg c làkspu m hếdffg t sứuhfi c tựdffg nhiêptrc n.
Lầgrxk n đjjhf ầgrxk u tiêptrc n nhìfhiq n thấvjez y Hoa Dao vérwso n áisni o cho con búehar ngay trưnpmy ớepmk c mặuhok t mìfhiq nh, Mụtljk c Huyềrwso n xịraus t máisni u mũjkca i, vộjxxf i vàkspu ng đjjhf i ra ngoàkspu i.
Kểqvcu từuhfi lúehar c đjjhf óehar , mỗtljk i lầgrxk n Hoa Dao cho con búehar , Mụtljk c Huyềrwso n đjjhf ềrwso u tráisni nh đjjhf i chỗtljk kháisni c.
Đgsyb ếdffg n khi em bérwso cai sữkspu a vàkspu o năkbtp m mộjxxf t tuổopss i rưnpmy ỡuhfi i, Hoa Dao khôpzdt ng cho con búehar nữkspu a, nêptrc n bầgrxk u ngựdffg c căkbtp ng lêptrc n hơyylf i đjjhf au nhứuhfi c. Buổopss i tốutcb i trong lúehar c áisni i âdcgp n, Hoa Dao rêptrc n hừuhfi hừuhfi : “Đgsyb au...” Áendw nh mắlipm t Mụtljk c Huyềrwso n thẫbjjb m lạvrjs i: “Đgsyb ểqvcu anh giúehar p em.”
Nóehar i xong, anh liềrwso n ngậvpsv m nụtljk hoa đjjhf ang nởuzhm rộjxxf . Giốutcb ng nhưnpmy bịraus kíjxxf ch thíjxxf ch, thâdcgp n thểqvcu Mụtljk c Huyềrwso n luậvpsv t đjjhf ộjxxf ng vôpzdt cùfues ng kịraus ch liệvdhg t.
Hoa Dao cúehar i đjjhf ầgrxk u, liềrwso n bắlipm t gặuhok p vẻuhfi mặuhok t si mêptrc nóehar ng bỏbqeh ng củbjjb a anh: “Cóehar phảclyn i... anh muốutcb n từuhfi lâdcgp u rồuhfi i?”
“Ừfsvj .”
“Anh mắlipm c chứuhfi ng luyếdffg n áisni i mẫbjjb u thâdcgp n?”
“Khôpzdt ng phảclyn i...” Mụtljk c Huyềrwso n cấvjez t giọerke ng trầgrxk m khàkspu n: “Hoa Dao, đjjhf óehar làkspu ‘thúehar tíjxxf nh’.”
Hoa Dao ngâdcgp y ngưnpmy ờutcb i. Nhìfhiq n vàkspu o đjjhf ôpzdt i mắlipm t sâdcgp u thẳqjhw m mang hàkspu m ýmdrm sâdcgp u xa củbjjb a anh, tim côpzdt đjjhf ậvpsv p thìfhiq nh thịraus ch.
Lầ
Kể
Đ
Nó
Hoa Dao cú
“Ừ
“Anh mắ
“Khô
Hoa Dao ngâ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.