Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 1059 : Nếu tình yêu có thể sống lại (6)

    trước sau   
miqsc Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn đbytlếufgrn bệzjjrnh việzjjrn Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo vừjsboa mớdoygi truyềwmpmn dịaxylch xong còdydqn đbytlang ngủtfye, áwmpmnh mặezdct trờibsbi ngoàclgti cửplxaa sổtska vừjsboa vặezdcn chiếufgru lêofzzn khuôhrmrn mặezdct anh ta, tôhrmrn lêofzzn ngũxejt quan anh ta càclgtng thêofzzm ấwnbgm áwmpmp.

Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn ngồlsygi trêofzzn ghếufgrofzzn cạokdqnh nhìfsxon chằacrjm chằacrjm Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo ngẩsntgn ngưxyslibsbi.

chpc thểwmpmfsxo xảfsxoy ra tai nạokdqn xe nêofzzn sắebdjc mặezdct ngưxyslibsbi đbytlàclgtn ôhrmrng cóchpc chúmiqst táwmpmi nhợsxblt, cảfsxo ngưxyslibsbi cũxejtng gầufbpy đbytli rấwnbgt nhiềwmpmu.

znnu vậzfecy thoáwmpmng nhìfsxon qua khuôhrmrn mặezdct anh ta vẫhrmrn vôhrmrznnung ấwnbgm áwmpmp, khôhrmrng u áwmpmm giốokdqng nhưxysl trưxysldoygc khi chếufgrt côhrmr trôhrmrng thấwnbgy.

miqsc nàclgty Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo vẫhrmrn làclgtclgtn Thàclgtnh Trìfsxoshxtm ấwnbgy, anh chưxysla thay đbytltskai.

fsxo Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn thay đbytltskai nêofzzn anh mớdoygi đbytltskai thay, chỉlsyg cầufbpn côhrmr khôhrmrng thay đbytltskai thìfsxo anh cũxejtng chẳxvdhng thếufgr, đbytlúmiqsng khôhrmrng?


Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn khôhrmrng nhịaxyln đbytlưxyslsxblc vưxyslơzjjrn tay chạokdqm vàclgto gòdydqwmpmclgtn Thàclgtnh Trìfsxo, trong tísxblch tắebdjc đbytlufbpu ngóchpcn tay côhrmr vừjsboa chạokdqm vàclgto da thịaxylt anh côhrmr nghe trong miệzjjrng anh gọoqqci mộdoygt cáwmpmi têofzzn: “Âoxdsn Âoxdsn…. Âoxdsn Âoxdsn….”

Hốokdqc mắebdjt Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn thoáwmpmng cáwmpmi nóchpcng lêofzzn, tay côhrmr hung hăshxtng cầufbpm lấwnbgy tay anh trảfsxo lờibsbi: “Thàclgtnh Trìfsxo, em ởxqbq đbytlâpgrty… Ởptbd đbytlâpgrty….”

xyslibsbng nhưxyslclgtn Thàclgtnh Trìfsxo nghe thấwnbgy tiếufgrng côhrmrofzzn cong môhrmri cầufbpm ngưxyslsxblc tay côhrmrclgt ngủtfye.

Khi Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo tỉlsygnh lạokdqi mớdoygi chỉlsygzjjrn 3 giờibsb chiềwmpmu, anh mởxqbq mắebdjt nóchpci câpgrtu đbytlufbpu tiêofzzn làclgt: “Nưxysldoygc.”

Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn vộdoygi vãebdjchpct mộdoygt ly nưxysldoygc đbytlưxysla tớdoygi trưxysldoygc mặezdct Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo, lúmiqsc nàclgty Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo mớdoygi pháwmpmt hiệzjjrn ngưxyslibsbi róchpct nưxysldoygc cho mìfsxonh lạokdqi làclgt Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn.

Vẻodxf mặezdct anh cóchpc chúmiqst ngâpgrty ngốokdqc nhìfsxon Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn, hốokdqc mắebdjt thoáwmpmng cáwmpmi đbytlebdjofzzn: “Âoxdsn Âoxdsn, em tớdoygi rồlsygi àclgt.”

Trờibsbi mớdoygi biếufgrt trong khoảfsxong thờibsbi gian vùznnung vẫhrmry giãebdjy chếufgrt lâpgrtu nhưxysl vậzfecy, bao nhiêofzzu lầufbpn tỉlsygnh lạokdqi đbytlwmpmu mong sựxvdh xuấwnbgt hiệzjjrn củtfyea côhrmr. Nhưxyslng mỗpgrti mộdoygt lầufbpn đbytlwmpmu đbytltskai lấwnbgy sựxvdh thấwnbgt vọoqqcng, thấwnbgt vọoqqcng rồlsygi lạokdqi thấwnbgt vọoqqcng, ngay khi anh gầufbpn tuyệzjjrt vọoqqcng rốokdqt cuộdoygc côhrmrxejtng xuấwnbgt hiệzjjrn.

Tay Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo cầufbpm ly nưxysldoygc bắebdjt đbytlufbpu run rẩsntgy, anh đbytlãebdj nghe tin tứebdjc Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn vàclgt Lộdoyg Nhấwnbgt Phàclgtm đbytlísxblnh hôhrmrn, anh vộdoygi nóchpci: “Âoxdsn Âoxdsn, em đbytljsbong kếufgrt hôhrmrn vớdoygi ngưxyslibsbi kháwmpmc, em hãebdjy tin anh, anh sẽykxo cho em sốokdqng mộdoygt cuộdoygc sốokdqng tốokdqt đbytljsbop, em cho anh chúmiqst thờibsbi gian, mộdoygt chúmiqst thôhrmri anh sẽykxo cốokdq gắebdjng.”

Trờibsbi ạokdq, đbytlêofzzm nay củtfyea quáwmpm khứebdj anh nhổtska hếufgrt kim tiêofzzm chạokdqy đbytlếufgrn cửplxaa nhàclgt họoqqc Cốokdq, gặezdcp côhrmrclgt Lộdoyg Nhấwnbgt Phàclgtm nóchpci ra nhữxyslng lờibsbi giốokdqng nhưxysl vậzfecy, khi đbytlóchpc sao côhrmr lạokdqi cóchpc ýcjsk chísxbl sắebdjt đbytláwmpm quay ngưxyslibsbi kéhrmro Lộdoyg Nhấwnbgt Phàclgtm đbytli vàclgto nhàclgt họoqqc Cốokdq, khôhrmrng chúmiqst nàclgto đbytlwmpm ýcjsk đbytlếufgrn anh vậzfecy?

clgtn Thàclgtnh Trìfsxo thấwnbgy vẻodxf mặezdct ngẩsntgn ngơzjjr củtfyea Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn, càclgtng lúmiqsc anh càclgtng sốokdqt ruộdoygt thảfsxo ly nưxysldoygc xuốokdqng vộdoygi nắebdjm lấwnbgy tay Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn: “Âoxdsn Âoxdsn, em tin anh đbytli, cầufbpu xin em….”

xysldoygc mắebdjt Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn liềwmpmn lộdoygp bộdoygp rơzjjri xuốokdqng, côhrmrmiqst tay mìfsxonh ra khỏebdji tay Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo, sau đbytlóchpcchpcc mộdoygt hộdoygp gấwnbgm từjsbo trong túmiqsi côhrmr ra đbytlưxysla tớdoygi trưxysldoygc mặezdct Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo, côhrmr mởxqbqchpc cầufbpm mộdoygt chiếufgrc nhẫhrmrn cỡezdc to từjsbo trong hộdoygp ra nóchpci vớdoygi Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo: “Thàclgtnh Trìfsxo, anh bằacrjng lòdydqng lấwnbgy em làclgtm vợsxbl khôhrmrng?”

Vẻodxf mặezdct Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxochpc chúmiqst ngâpgrty ngốokdqc, Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn lạokdqi khôhrmrng chúmiqst nàclgto mảfsxoy may đbytlwmpm ýcjsk, thay vàclgto đbytlóchpc cầufbpm tay tráwmpmi củtfyea Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo đbytleo chiếufgrc nhẫhrmrn vàclgto cho anh, sau đbytlóchpc lạokdqi cầufbpm chiếufgrc nhẫhrmrn cỡezdc nhỏebdj bỏebdjclgto lòdydqng bàclgtn tay Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo, “Đfrbreo vàclgto cho em.”

Vẻodxf mặezdct Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo vẫhrmrn ngẩsntgn ngơzjjr nhưxyslxejt.


Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn chéhrmrp miệzjjrng: “Anh khôhrmrng muốokdqn sao?”

clgtn Thàclgtnh Trìfsxo vộdoygi vãebdj lắebdjc đbytlufbpu, ngóchpcn tay run rẩsntgy đbytleo nhẫhrmrn cho Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn.

Khổtska tay vừjsboa vặezdcn, Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn vui vẻodxf giơzjjr tay lêofzzn quơzjjr quơzjjr trưxysldoygc mặezdct Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo, lúmiqsc nàclgty Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo mớdoygi vưxyslơzjjrn tay kéhrmro côhrmrclgto trong ngựxvdhc mìfsxonh ôhrmrm rấwnbgt chặezdct, nóchpci: “Âoxdsn Âoxdsn, nếufgru yêofzzu em thìfsxo suốokdqt đbytlibsbi nàclgty khôhrmrng đbytltskai….”

Nếufgru yêofzzu em thìfsxo suốokdqt đbytlibsbi nàclgty khôhrmrng đbytltskai…

Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn vùznnui vàclgto trong ngựxvdhc Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo khôhrmrng lêofzzn tiếufgrng, môhrmri côhrmr khẽykxo cong lêofzzn, đbytláwmpmy lòdydqng côhrmr chôhrmrn giấwnbgu mộdoygt bísxbl mậzfect, côhrmr từjsbong cóchpc lỗpgrti vớdoygi Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo nhưxyslng giờibsb trêofzzn thếufgr giớdoygi nàclgty, khôhrmrng mộdoygt ai biếufgrt bísxbl mậzfect củtfyea côhrmr.

hrmrdydqn che giấwnbgu Hàclgtn Thàclgtnh Trìfsxo mộdoygt chuyệzjjrn, côhrmrclgtm mấwnbgt đbytlebdja con củtfyea bọoqqcn họoqqc, nhưxyslng côhrmr sẽykxo khôhrmrng cho anh biếufgrt, côhrmr phảfsxoi dưxyslezdcng tốokdqt cơzjjr thểwmpmfsxonh đbytlwmpm mang thai đbytlebdja con củtfyea anh lầufbpn nữxysla.

Nếufgru tìfsxonh yêofzzu cóchpc thểwmpm sốokdqng lạokdqi, côhrmr nhấwnbgt đbytlaxylnh sẽykxo rấwnbgt hạokdqnh phúmiqsc.

Kếufgrt thúmiqsc truyệzjjrn

Lờibsbi táwmpmc giảfsxo: Nếufgru tìfsxonh yêofzzu cóchpc thểwmpm sốokdqng lạokdqi, Cốokdq Âoxdsn Âoxdsn vàclgtclgtn Thàclgtnh Trìfsxo nhấwnbgt đbytlaxylnh sẽykxo rấwnbgt hạokdqnh phúmiqsc. Nhưxyslng trêofzzn thựxvdhc tếufgrclgtm gìfsxochpc chuyệzjjrn sốokdqng lạokdqi, làclgtm gìfsxochpc đbytlưxyslibsbng màclgt hốokdqi hậzfecn? Thựxvdhc tếufgr mấwnbgt đbytli chísxblnh làclgt mấwnbgt đbytli, bỏebdj lỡezdc chísxblnh làclgt bỏebdj lỡezdc cho nêofzzn mọoqqci ngưxyslibsbi nhấwnbgt đbytlaxylnh phảfsxoi quýcjsk trọoqqcng ngưxyslibsbi trưxysldoygc mắebdjt, ngưxyslibsbi trưxysldoygc mắebdjt đbytlokdqi xửplxa vớdoygi bạokdqn rấwnbgt tốokdqt, chúmiqsc cáwmpmc bạokdqn hạokdqnh phúmiqsc vui vẻodxf.

Hếufgrt.

Thếufgrclgt kếufgrt thúmiqsc thêofzzm mộdoygt bộdoyg củtfyea máwmpm Dạokdq nhéhrmr, team cảfsxom ơzjjrn cảfsxo nhàclgt đbytlãebdjtfyeng hộdoyg, hi vọoqqcng sẽykxo gặezdcp lạokdqi cáwmpmc bạokdqn trong nhữxyslng truyệzjjrn kháwmpmc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.