Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 1050 : Cuộc sống của Thịnh Thế và Cố Lan San (25)

    trước sau   
“Anh Nhịgzvx Thậfwwnp! Đwpwdãhwsifgyuu khôcfigng gặhwsip!” Côcfigsgfxi nhỏdjxk mặhwsic chiếxbohc ásgfxo vest dàviwwi, phígvrka dưqynrijnji phốiiewi hợfwwnp mặhwsic mộviwwt chiếxbohc quầduckn đtvucen, đtvuci mộviwwt đtvucôcfigi giàviwwy cao góokuyt màviwwu vàviwwng nhạfwwnt, tóokuyc dàviwwi đtvucưqynrfwwnc búrkrpi lêihjbn bằgxfxng chiếxbohc kẹcfigp hoa, cóokuy mấrhyvy sợfwwni tóokuyc mai rơdfiti xuốiiewng xõfgyua hai bêihjbn mang tai côcfig.

Thịgzvxnh Thếxboh quan sásgfxt côcfigsgfxi từaxbl trêihjbn xuốiiewng dưqynrijnji mộviwwt lầduckn rồwzzji mớijnji gọqlyui têihjbn côcfigrhyvy: “Sêihjbnh Ca, sao em trởwtpy lạfwwni? Khôcfigng phảpycfi đtvucang họqlyuc ởwtpyqynrijnjc ngoàviwwi hảpycf?”

Nam Sêihjbnh Ca le lưqynraxzbi mộviwwt cásgfxi vừaxbla đtvucgzvxnh nóokuyi gìctol vớijnji Thịgzvxnh Thếxboh đtvucviwwt nhiêihjbn nhìctoln phígvrka sau lưqynrng Thịgzvxnh Thếxboh thìctol mắkrslt sásgfxng lêihjbn, giâfgyuy tiếxbohp theo liềwkpen đtvucperly Thịgzvxnh Thếxboh ra, miệaywang gọqlyui: “Anh Hoa!” Sau đtvucóokuy chạfwwny mộviwwt mạfwwnch nhưqynr đtvucihjbn tớijnji, chuẩperln xásgfxc lao vàviwwo trong ngựkoxic Hạfwwn Phồwzzjn Hoa.

Hạfwwn Phồwzzjn Hoa vốiiewn tìctolm Thịgzvxnh Thếxboh đtvucpeldokuyi vớijnji anh lásgfxt cóokuy buổafhgi gặhwsip mặhwsit ởwtpy khásgfxch sạfwwnn Kinh Thàviwwnh.

Ai ngờngrz anh ta còoofcn chưqynra đtvuci tớijnji đtvucãhwsi nghe thấrhyvy cóokuy ngưqynrngrzi gọqlyui mìctolnh “Anh Hoa,” ngay sau đtvucóokuyokuy mộviwwt thâfgyun thểpeld nhỏdjxk nhắkrsln lao vàviwwo trong lòoofcng mìctolnh.

Hạfwwn Phồwzzjn Hoa bịgzvx dọqlyua sửkoxing sốiiewt, vộviwwi kéagyyo ngưqynrngrzi con gásgfxi trong ngựkoxic ra, ai ngờngrz ngưqynrngrzi con gásgfxi lạfwwni ôcfigm cổafhg anh ta, nhảpycfy nhảpycfy nhóokuyt nhóokuyt tiếxbohp tụzbrhc kígvrkch đtvucviwwng la to: “Anh Hoa, em rấrhyvt nhớijnj anh!”

rkrpc nàviwwy Hạfwwn Phồwzzjn Hoa mớijnji nhìctoln rõfgyu ngưqynrngrzi con gásgfxi trưqynrijnjc mặhwsit mìctolnh làviww Nam Sêihjbnh Ca, côcfig hai nhàviww họqlyu Nam, làviww em gásgfxi ruộviwwt củaxzba bạfwwnn gásgfxi Nam Sêihjbnh Dao đtvucãhwsi chếxboht củaxzba anh ta.

Vẻihjb mặhwsit Hạfwwn Phồwzzjn Hoa lậfwwnp tứiznmc trởwtpyihjbn khóokuy coi, kéagyyo cásgfxnh tay Nam Sêihjbnh Ca từaxbl trêihjbn cổafhgctolnh xuốiiewng, nghiêihjbm túrkrpc hỏdjxki Nam Sêihjbnh Ca: “Tiểpeldu Ca, khôcfigng phảpycfi em đtvucang họqlyuc ởwtpyqynrijnjc ngoàviwwi ưqynr? Sao giờngrz lạfwwni chạfwwny vềwkpe? Ba mẹcfig em biếxboht khôcfigng?”

“Anh Hoa, lâfgyuu lắkrslm rồwzzji anh khôcfigng qua thăfeqtm em, em nhớijnj anh cho nêihjbn chạfwwny vềwkpe!” Nam Sêihjbnh Ca lạfwwni vưqynrơdfitn tay ôcfigm cásgfxnh tay Hạfwwn Phồwzzjn Hoa, treo cảpycf ngưqynrngrzi trêihjbn ngưqynrngrzi anh ta, đtvucung đtvucưqynra cásgfxnh tay anh ta ngâfgyuy thơdfitokuyi: “Anh Hoa, anh xem em cóokuy cao lêihjbn khôcfigng!”

okuyi xong, Nam Sêihjbnh Ca còoofcn nhảpycfy hai cásgfxi xung quanh ngưqynrngrzi Hạfwwn Phồwzzjn Hoa, bộviwwsgfxng rấrhyvt ngâfgyuy thơdfit hồwzzjn nhiêihjbn xinh xắkrsln.

Vớijnji bộviww dạfwwnng quen thuộviwwc trưqynrijnjc mắkrslt củaxzba Nam Sêihjbnh Ca Hạfwwn Phồwzzjn Hoa lạfwwni cóokuy vẻihjbdfiti thờngrz ơdfit, rúrkrpt tay mìctolnh ra khỏdjxki cásgfxnh tay Nam Sêihjbnh Ca, giọqlyung rấrhyvt lạfwwnnh nhạfwwnt nóokuyi: “Tiểpeldu Ca, anh còoofcn cóokuy việaywac nóokuyi chuyệaywan vớijnji em sau.”

Dừaxblng mộviwwt chúrkrpt, Hạfwwn Phồwzzjn Hoa liếxbohc mắkrslt nhìctoln Thịgzvxnh Thếxboh, nóokuyi tiếxbohp: “Sắkrslp cóokuy buổafhgi gặhwsip mặhwsit ởwtpy khásgfxch sạfwwnn Kinh Thàviwwnh, nhớijnj tớijnji nhéagyy.”

Thịgzvxnh Thếxboh gậfwwnt đtvucducku, Hạfwwn Phồwzzjn Hoa liềwkpen nhanh chóokuyng xoay ngưqynrngrzi đtvuci ra, khôcfigng liếxbohc mắkrslt nhìctoln Nam Senh Ca mộviwwt lầduckn.

Nam Sêihjbnh Ca đtvuciznmng tạfwwni chỗptsn chu mỏdjxk sau đtvucóokuy dậfwwnm châfgyun tứiznmc giậfwwnn gọqlyui mộviwwt tiếxbohng: “Anh Hoa!”

Hạfwwn Phồwzzjn Hoa làviwwm nhưqynr khôcfigng nghe thấrhyvy, cứiznm thếxboh đtvuci vềwkpe phígvrka trưqynrijnjc.

Nam Sêihjbnh Ca chéagyyp miệaywang vộviwwi vộviwwi vàviwwng vàviwwng đtvucuổafhgi theo.

Trong trưqynrngrzng rấrhyvt đtvucôcfigng ngưqynrngrzi Hạfwwn Phồwzzjn Hoa bưqynrijnjc đtvuci cựkoxic nhanh, thoásgfxng cásgfxi Nam Sêihjbnh Ca bịgzvx lạfwwnc mấrhyvt Hạfwwn Phồwzzjn Hoa, côcfig ta đtvucàviwwnh rẽofrj ngang rẽofrj dọqlyuc tìctolm lung tung xung quanh. Tìctolm hơdfitn nửkoxia buổafhgi cũgnapng chẳptsnng tìctolm thấrhyvy bóokuyng dásgfxng Hạfwwn Phồwzzjn Hoa, côcfig ta lấrhyvy đtvuciệaywan thoạfwwni ra gọqlyui đtvuciệaywan qua cho Hạfwwn Phồwzzjn Hoa nhưqynrng đtvuciệaywan thoạfwwni khôcfigng ai nghe másgfxy. Nam Sêihjbnh Ca phồwzzjng mang hung hăfeqtng nghiếxbohn hai cásgfxi, hìctolnh nhưqynr nhớijnj ra gìctol đtvucóokuy vộviwwi vãhwsi chạfwwny tớijnji bãhwsii đtvucfwwnu xe, ngồwzzji lêihjbn xe mìctolnh khởwtpyi đtvucviwwng đtvuci tớijnji khásgfxch sạfwwnn Bắkrslc Kinh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.