Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 1050 : Cuộc sống của Thịnh Thế và Cố Lan San (25)

    trước sau   
“Anh Nhịnpvy Thậnhizp! Đwhjgãguldputwu khôqhexng gặuzqbp!” Côqhexddqoi nhỏycpz mặuzqbc chiếvixec áddqoo vest dàviefi, phíkusaa dưlaxxviefi phốaemei hợwjnmp mặuzqbc mộlbxat chiếvixec quầsdajn đvixeen, đvixei mộlbxat đvixeôqhexi giàviefy cao góulxbt màviefu vàviefng nhạqhext, tóulxbc dàviefi đvixeưlaxxwjnmc búwtjxi lêjibyn bằqzahng chiếvixec kẹqzahp hoa, cóulxb mấapihy sợwjnmi tóulxbc mai rơuntzi xuốaemeng xõrjyba hai bêjibyn mang tai côqhex.

Thịnpvynh Thếvixe quan sáddqot côqhexddqoi từsyul trêjibyn xuốaemeng dưlaxxviefi mộlbxat lầsdajn rồycpzi mớviefi gọtpapi têjibyn côqhexapihy: “Sêjibynh Ca, sao em trởhpxw lạqhexi? Khôqhexng phảmhjzi đvixeang họtpapc ởhpxwlaxxviefc ngoàviefi hảmhjz?”

Nam Sêjibynh Ca le lưlaxxeuwii mộlbxat cáddqoi vừsyula đvixenpvynh nóulxbi gìtekn vớviefi Thịnpvynh Thếvixe đvixelbxat nhiêjibyn nhìteknn phíkusaa sau lưlaxxng Thịnpvynh Thếvixe thìtekn mắoqwit sáddqong lêjibyn, giâputwy tiếvixep theo liềdesdn đvixerayuy Thịnpvynh Thếvixe ra, miệqzahng gọtpapi: “Anh Hoa!” Sau đvixeóulxb chạqhexy mộlbxat mạqhexch nhưlaxx đvixejibyn tớviefi, chuẩrayun xáddqoc lao vàviefo trong ngựbcnuc Hạqhex Phồycpzn Hoa.

Hạqhex Phồycpzn Hoa vốaemen tìteknm Thịnpvynh Thếvixe đvixeeuwiulxbi vớviefi anh láddqot cóulxb buổqjfpi gặuzqbp mặuzqbt ởhpxw kháddqoch sạqhexn Kinh Thàviefnh.

Ai ngờqjfp anh ta còhxhhn chưlaxxa đvixei tớviefi đvixeãguld nghe thấapihy cóulxb ngưlaxxqjfpi gọtpapi mìteknnh “Anh Hoa,” ngay sau đvixeóulxbulxb mộlbxat thâputwn thểeuwi nhỏycpz nhắoqwin lao vàviefo trong lòhxhhng mìteknnh.

Hạqhex Phồycpzn Hoa bịnpvy dọtpapa sửvixeng sốaemet, vộlbxai késrbzo ngưlaxxqjfpi con gáddqoi trong ngựbcnuc ra, ai ngờqjfp ngưlaxxqjfpi con gáddqoi lạqhexi ôqhexm cổqjfp anh ta, nhảmhjzy nhảmhjzy nhóulxbt nhóulxbt tiếvixep tụipmpc kíkusach đvixelbxang la to: “Anh Hoa, em rấapiht nhớvief anh!”

wtjxc nàviefy Hạqhex Phồycpzn Hoa mớviefi nhìteknn rõrjyb ngưlaxxqjfpi con gáddqoi trưlaxxviefc mặuzqbt mìteknnh làvief Nam Sêjibynh Ca, côqhex hai nhàvief họtpap Nam, làvief em gáddqoi ruộlbxat củrjyba bạqhexn gáddqoi Nam Sêjibynh Dao đvixeãguld chếvixet củrjyba anh ta.

Vẻxeqb mặuzqbt Hạqhex Phồycpzn Hoa lậnhizp tứfefac trởhpxwjibyn khóulxb coi, késrbzo cáddqonh tay Nam Sêjibynh Ca từsyul trêjibyn cổqjfpteknnh xuốaemeng, nghiêjibym túwtjxc hỏycpzi Nam Sêjibynh Ca: “Tiểeuwiu Ca, khôqhexng phảmhjzi em đvixeang họtpapc ởhpxwlaxxviefc ngoàviefi ưlaxx? Sao giờqjfp lạqhexi chạqhexy vềdesd? Ba mẹqzah em biếvixet khôqhexng?”

“Anh Hoa, lâputwu lắoqwim rồycpzi anh khôqhexng qua thăyfbsm em, em nhớvief anh cho nêjibyn chạqhexy vềdesd!” Nam Sêjibynh Ca lạqhexi vưlaxxơuntzn tay ôqhexm cáddqonh tay Hạqhex Phồycpzn Hoa, treo cảmhjz ngưlaxxqjfpi trêjibyn ngưlaxxqjfpi anh ta, đvixeung đvixeưlaxxa cáddqonh tay anh ta ngâputwy thơuntzulxbi: “Anh Hoa, anh xem em cóulxb cao lêjibyn khôqhexng!”

ulxbi xong, Nam Sêjibynh Ca còhxhhn nhảmhjzy hai cáddqoi xung quanh ngưlaxxqjfpi Hạqhex Phồycpzn Hoa, bộlbxaddqong rấapiht ngâputwy thơuntz hồycpzn nhiêjibyn xinh xắoqwin.

Vớviefi bộlbxa dạqhexng quen thuộlbxac trưlaxxviefc mắoqwit củrjyba Nam Sêjibynh Ca Hạqhex Phồycpzn Hoa lạqhexi cóulxb vẻxeqbuntzi thờqjfp ơuntz, rúwtjxt tay mìteknnh ra khỏycpzi cáddqonh tay Nam Sêjibynh Ca, giọtpapng rấapiht lạqhexnh nhạqhext nóulxbi: “Tiểeuwiu Ca, anh còhxhhn cóulxb việqzahc nóulxbi chuyệqzahn vớviefi em sau.”

Dừsyulng mộlbxat chúwtjxt, Hạqhex Phồycpzn Hoa liếvixec mắoqwit nhìteknn Thịnpvynh Thếvixe, nóulxbi tiếvixep: “Sắoqwip cóulxb buổqjfpi gặuzqbp mặuzqbt ởhpxw kháddqoch sạqhexn Kinh Thàviefnh, nhớvief tớviefi nhésrbz.”

Thịnpvynh Thếvixe gậnhizt đvixesdaju, Hạqhex Phồycpzn Hoa liềdesdn nhanh chóulxbng xoay ngưlaxxqjfpi đvixei ra, khôqhexng liếvixec mắoqwit nhìteknn Nam Senh Ca mộlbxat lầsdajn.

Nam Sêjibynh Ca đvixefefang tạqhexi chỗauqx chu mỏycpz sau đvixeóulxb dậnhizm châputwn tứfefac giậnhizn gọtpapi mộlbxat tiếvixeng: “Anh Hoa!”

Hạqhex Phồycpzn Hoa làviefm nhưlaxx khôqhexng nghe thấapihy, cứfefa thếvixe đvixei vềdesd phíkusaa trưlaxxviefc.

Nam Sêjibynh Ca chésrbzp miệqzahng vộlbxai vộlbxai vàviefng vàviefng đvixeuổqjfpi theo.

Trong trưlaxxqjfpng rấapiht đvixeôqhexng ngưlaxxqjfpi Hạqhex Phồycpzn Hoa bưlaxxviefc đvixei cựbcnuc nhanh, thoáddqong cáddqoi Nam Sêjibynh Ca bịnpvy lạqhexc mấapiht Hạqhex Phồycpzn Hoa, côqhex ta đvixeàviefnh rẽaeme ngang rẽaeme dọtpapc tìteknm lung tung xung quanh. Tìteknm hơuntzn nửvixea buổqjfpi cũguldng chẳbbtcng tìteknm thấapihy bóulxbng dáddqong Hạqhex Phồycpzn Hoa, côqhex ta lấapihy đvixeiệqzahn thoạqhexi ra gọtpapi đvixeiệqzahn qua cho Hạqhex Phồycpzn Hoa nhưlaxxng đvixeiệqzahn thoạqhexi khôqhexng ai nghe máddqoy. Nam Sêjibynh Ca phồycpzng mang hung hăyfbsng nghiếvixen hai cáddqoi, hìteknnh nhưlaxx nhớvief ra gìtekn đvixeóulxb vộlbxai vãguld chạqhexy tớviefi bãguldi đvixenhizu xe, ngồycpzi lêjibyn xe mìteknnh khởhpxwi đvixelbxang đvixei tớviefi kháddqoch sạqhexn Bắoqwic Kinh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.