Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 1050 : Cuộc sống của Thịnh Thế và Cố Lan San (25)

    trước sau   
“Anh Nhịjlmj Thậikuwp! Đkumkãxiilhsaeu khôgpbmng gặlsrwp!” Côgpbmfmxji nhỏfnjs mặlsrwc chiếllckc áfmxjo vest dàlgpki, phízqroa dưdbtwqiiui phốxapgi hợirqdp mặlsrwc mộvcpst chiếllckc quầhsaen đvayzen, đvayzi mộvcpst đvayzôgpbmi giàlgpky cao gózqrot màlgpku vàlgpkng nhạiutzt, tózqroc dàlgpki đvayzưdbtwirqdc bútenpi lêvdbqn bằdwyxng chiếllckc kẹalxhp hoa, cózqro mấllcky sợirqdi tózqroc mai rơnthei xuốxapgng xõdkvga hai bêvdbqn mang tai côgpbm.

Thịjlmjnh Thếllck quan sáfmxjt côgpbmfmxji từzhlq trêvdbqn xuốxapgng dưdbtwqiiui mộvcpst lầhsaen rồsdqui mớqiiui gọvcpsi têvdbqn côgpbmllcky: “Sêvdbqnh Ca, sao em trởvdgu lạiutzi? Khôgpbmng phảulgoi đvayzang họvcpsc ởvdgudbtwqiiuc ngoàlgpki hảulgo?”

Nam Sêvdbqnh Ca le lưdbtwkymxi mộvcpst cáfmxji vừzhlqa đvayzjlmjnh nózqroi gìwagk vớqiiui Thịjlmjnh Thếllck đvayzvcpst nhiêvdbqn nhìwagkn phízqroa sau lưdbtwng Thịjlmjnh Thếllck thìwagk mắzgmwt sáfmxjng lêvdbqn, giâhsaey tiếllckp theo liềhqrtn đvayztreny Thịjlmjnh Thếllck ra, miệxmsdng gọvcpsi: “Anh Hoa!” Sau đvayzózqro chạiutzy mộvcpst mạiutzch nhưdbtw đvayzvdbqn tớqiiui, chuẩtrenn xáfmxjc lao vàlgpko trong ngựqtdhc Hạiutz Phồsdqun Hoa.

Hạiutz Phồsdqun Hoa vốxapgn tìwagkm Thịjlmjnh Thếllck đvayzxkukzqroi vớqiiui anh láfmxjt cózqro buổxgwai gặlsrwp mặlsrwt ởvdgu kháfmxjch sạiutzn Kinh Thàlgpknh.

Ai ngờqtdh anh ta còalxhn chưdbtwa đvayzi tớqiiui đvayzãxiil nghe thấllcky cózqro ngưdbtwqtdhi gọvcpsi mìwagknh “Anh Hoa,” ngay sau đvayzózqrozqro mộvcpst thâhsaen thểxkuk nhỏfnjs nhắzgmwn lao vàlgpko trong lòalxhng mìwagknh.

Hạiutz Phồsdqun Hoa bịjlmj dọvcpsa sửcvmnng sốxapgt, vộvcpsi kéqnjyo ngưdbtwqtdhi con gáfmxji trong ngựqtdhc ra, ai ngờqtdh ngưdbtwqtdhi con gáfmxji lạiutzi ôgpbmm cổxgwa anh ta, nhảulgoy nhảulgoy nhózqrot nhózqrot tiếllckp tụikuwc kízqroch đvayzvcpsng la to: “Anh Hoa, em rấllckt nhớqiiu anh!”

tenpc nàlgpky Hạiutz Phồsdqun Hoa mớqiiui nhìwagkn rõdkvg ngưdbtwqtdhi con gáfmxji trưdbtwqiiuc mặlsrwt mìwagknh làlgpk Nam Sêvdbqnh Ca, côgpbm hai nhàlgpk họvcps Nam, làlgpk em gáfmxji ruộvcpst củxxkya bạiutzn gáfmxji Nam Sêvdbqnh Dao đvayzãxiil chếllckt củxxkya anh ta.

Vẻqwis mặlsrwt Hạiutz Phồsdqun Hoa lậikuwp tứwagkc trởvdguvdbqn khózqro coi, kéqnjyo cáfmxjnh tay Nam Sêvdbqnh Ca từzhlq trêvdbqn cổxgwawagknh xuốxapgng, nghiêvdbqm tútenpc hỏfnjsi Nam Sêvdbqnh Ca: “Tiểxkuku Ca, khôgpbmng phảulgoi em đvayzang họvcpsc ởvdgudbtwqiiuc ngoàlgpki ưdbtw? Sao giờqtdh lạiutzi chạiutzy vềhqrt? Ba mẹalxh em biếllckt khôgpbmng?”

“Anh Hoa, lâhsaeu lắzgmwm rồsdqui anh khôgpbmng qua thăvbnxm em, em nhớqiiu anh cho nêvdbqn chạiutzy vềhqrt!” Nam Sêvdbqnh Ca lạiutzi vưdbtwơnthen tay ôgpbmm cáfmxjnh tay Hạiutz Phồsdqun Hoa, treo cảulgo ngưdbtwqtdhi trêvdbqn ngưdbtwqtdhi anh ta, đvayzung đvayzưdbtwa cáfmxjnh tay anh ta ngâhsaey thơnthezqroi: “Anh Hoa, anh xem em cózqro cao lêvdbqn khôgpbmng!”

zqroi xong, Nam Sêvdbqnh Ca còalxhn nhảulgoy hai cáfmxji xung quanh ngưdbtwqtdhi Hạiutz Phồsdqun Hoa, bộvcpsfmxjng rấllckt ngâhsaey thơnthe hồsdqun nhiêvdbqn xinh xắzgmwn.

Vớqiiui bộvcps dạiutzng quen thuộvcpsc trưdbtwqiiuc mắzgmwt củxxkya Nam Sêvdbqnh Ca Hạiutz Phồsdqun Hoa lạiutzi cózqro vẻqwisnthei thờqtdh ơnthe, rútenpt tay mìwagknh ra khỏfnjsi cáfmxjnh tay Nam Sêvdbqnh Ca, giọvcpsng rấllckt lạiutznh nhạiutzt nózqroi: “Tiểxkuku Ca, anh còalxhn cózqro việxmsdc nózqroi chuyệxmsdn vớqiiui em sau.”

Dừzhlqng mộvcpst chútenpt, Hạiutz Phồsdqun Hoa liếllckc mắzgmwt nhìwagkn Thịjlmjnh Thếllck, nózqroi tiếllckp: “Sắzgmwp cózqro buổxgwai gặlsrwp mặlsrwt ởvdgu kháfmxjch sạiutzn Kinh Thàlgpknh, nhớqiiu tớqiiui nhéqnjy.”

Thịjlmjnh Thếllck gậikuwt đvayzhsaeu, Hạiutz Phồsdqun Hoa liềhqrtn nhanh chózqrong xoay ngưdbtwqtdhi đvayzi ra, khôgpbmng liếllckc mắzgmwt nhìwagkn Nam Senh Ca mộvcpst lầhsaen.

Nam Sêvdbqnh Ca đvayzwagkng tạiutzi chỗxqul chu mỏfnjs sau đvayzózqro dậikuwm châhsaen tứwagkc giậikuwn gọvcpsi mộvcpst tiếllckng: “Anh Hoa!”

Hạiutz Phồsdqun Hoa làlgpkm nhưdbtw khôgpbmng nghe thấllcky, cứwagk thếllck đvayzi vềhqrt phízqroa trưdbtwqiiuc.

Nam Sêvdbqnh Ca chéqnjyp miệxmsdng vộvcpsi vộvcpsi vàlgpkng vàlgpkng đvayzuổxgwai theo.

Trong trưdbtwqtdhng rấllckt đvayzôgpbmng ngưdbtwqtdhi Hạiutz Phồsdqun Hoa bưdbtwqiiuc đvayzi cựqtdhc nhanh, thoáfmxjng cáfmxji Nam Sêvdbqnh Ca bịjlmj lạiutzc mấllckt Hạiutz Phồsdqun Hoa, côgpbm ta đvayzàlgpknh rẽazxr ngang rẽazxr dọvcpsc tìwagkm lung tung xung quanh. Tìwagkm hơnthen nửcvmna buổxgwai cũwfcyng chẳdjiing tìwagkm thấllcky bózqrong dáfmxjng Hạiutz Phồsdqun Hoa, côgpbm ta lấllcky đvayziệxmsdn thoạiutzi ra gọvcpsi đvayziệxmsdn qua cho Hạiutz Phồsdqun Hoa nhưdbtwng đvayziệxmsdn thoạiutzi khôgpbmng ai nghe máfmxjy. Nam Sêvdbqnh Ca phồsdqung mang hung hăvbnxng nghiếllckn hai cáfmxji, hìwagknh nhưdbtw nhớqiiu ra gìwagk đvayzózqro vộvcpsi vãxiil chạiutzy tớqiiui bãxiili đvayzikuwu xe, ngồsdqui lêvdbqn xe mìwagknh khởvdgui đvayzvcpsng đvayzi tớqiiui kháfmxjch sạiutzn Bắzgmwc Kinh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.