“Anh Nhịjlmj Thậikuw p! Đkumk ãxiil lâhsae u khôgpbm ng gặlsrw p!” Côgpbm gáfmxj i nhỏfnjs mặlsrw c chiếllck c áfmxj o vest dàlgpk i, phízqro a dưdbtw ớqiiu i phốxapg i hợirqd p mặlsrw c mộvcps t chiếllck c quầhsae n đvayz en, đvayz i mộvcps t đvayz ôgpbm i giàlgpk y cao gózqro t màlgpk u vàlgpk ng nhạiutz t, tózqro c dàlgpk i đvayz ưdbtw ợirqd c bútenp i lêvdbq n bằdwyx ng chiếllck c kẹalxh p hoa, cózqro mấllck y sợirqd i tózqro c mai rơnthe i xuốxapg ng xõdkvg a hai bêvdbq n mang tai côgpbm .
Thịjlmj nh Thếllck quan sáfmxj t côgpbm gáfmxj i từzhlq trêvdbq n xuốxapg ng dưdbtw ớqiiu i mộvcps t lầhsae n rồsdqu i mớqiiu i gọvcps i têvdbq n côgpbm ấllck y: “Sêvdbq nh Ca, sao em trởvdgu lạiutz i? Khôgpbm ng phảulgo i đvayz ang họvcps c ởvdgu nưdbtw ớqiiu c ngoàlgpk i hảulgo ?”
Nam Sêvdbq nh Ca le lưdbtw ỡkymx i mộvcps t cáfmxj i vừzhlq a đvayz ịjlmj nh nózqro i gìwagk vớqiiu i Thịjlmj nh Thếllck đvayz ộvcps t nhiêvdbq n nhìwagk n phízqro a sau lưdbtw ng Thịjlmj nh Thếllck thìwagk mắzgmw t sáfmxj ng lêvdbq n, giâhsae y tiếllck p theo liềhqrt n đvayz ẩtren y Thịjlmj nh Thếllck ra, miệxmsd ng gọvcps i: “Anh Hoa!” Sau đvayz ózqro chạiutz y mộvcps t mạiutz ch nhưdbtw đvayz iêvdbq n tớqiiu i, chuẩtren n xáfmxj c lao vàlgpk o trong ngựqtdh c Hạiutz Phồsdqu n Hoa.
Hạiutz Phồsdqu n Hoa vốxapg n tìwagk m Thịjlmj nh Thếllck đvayz ểxkuk nózqro i vớqiiu i anh láfmxj t cózqro buổxgwa i gặlsrw p mặlsrw t ởvdgu kháfmxj ch sạiutz n Kinh Thàlgpk nh.
Ai ngờqtdh anh ta còalxh n chưdbtw a đvayz i tớqiiu i đvayz ãxiil nghe thấllck y cózqro ngưdbtw ờqtdh i gọvcps i mìwagk nh “Anh Hoa,” ngay sau đvayz ózqro cózqro mộvcps t thâhsae n thểxkuk nhỏfnjs nhắzgmw n lao vàlgpk o trong lòalxh ng mìwagk nh.
Hạiutz Phồsdqu n Hoa bịjlmj dọvcps a sửcvmn ng sốxapg t, vộvcps i kéqnjy o ngưdbtw ờqtdh i con gáfmxj i trong ngựqtdh c ra, ai ngờqtdh ngưdbtw ờqtdh i con gáfmxj i lạiutz i ôgpbm m cổxgwa anh ta, nhảulgo y nhảulgo y nhózqro t nhózqro t tiếllck p tụikuw c kízqro ch đvayz ộvcps ng la to: “Anh Hoa, em rấllck t nhớqiiu anh!”
Lútenp c nàlgpk y Hạiutz Phồsdqu n Hoa mớqiiu i nhìwagk n rõdkvg ngưdbtw ờqtdh i con gáfmxj i trưdbtw ớqiiu c mặlsrw t mìwagk nh làlgpk Nam Sêvdbq nh Ca, côgpbm hai nhàlgpk họvcps Nam, làlgpk em gáfmxj i ruộvcps t củxxky a bạiutz n gáfmxj i Nam Sêvdbq nh Dao đvayz ãxiil chếllck t củxxky a anh ta.
Vẻqwis mặlsrw t Hạiutz Phồsdqu n Hoa lậikuw p tứwagk c trởvdgu nêvdbq n khózqro coi, kéqnjy o cáfmxj nh tay Nam Sêvdbq nh Ca từzhlq trêvdbq n cổxgwa mìwagk nh xuốxapg ng, nghiêvdbq m tútenp c hỏfnjs i Nam Sêvdbq nh Ca: “Tiểxkuk u Ca, khôgpbm ng phảulgo i em đvayz ang họvcps c ởvdgu nưdbtw ớqiiu c ngoàlgpk i ưdbtw ? Sao giờqtdh lạiutz i chạiutz y vềhqrt ? Ba mẹalxh em biếllck t khôgpbm ng?”
“Anh Hoa, lâhsae u lắzgmw m rồsdqu i anh khôgpbm ng qua thăvbnx m em, em nhớqiiu anh cho nêvdbq n chạiutz y vềhqrt !” Nam Sêvdbq nh Ca lạiutz i vưdbtw ơnthe n tay ôgpbm m cáfmxj nh tay Hạiutz Phồsdqu n Hoa, treo cảulgo ngưdbtw ờqtdh i trêvdbq n ngưdbtw ờqtdh i anh ta, đvayz ung đvayz ưdbtw a cáfmxj nh tay anh ta ngâhsae y thơnthe nózqro i: “Anh Hoa, anh xem em cózqro cao lêvdbq n khôgpbm ng!”
Nózqro i xong, Nam Sêvdbq nh Ca còalxh n nhảulgo y hai cáfmxj i xung quanh ngưdbtw ờqtdh i Hạiutz Phồsdqu n Hoa, bộvcps dáfmxj ng rấllck t ngâhsae y thơnthe hồsdqu n nhiêvdbq n xinh xắzgmw n.
Vớqiiu i bộvcps dạiutz ng quen thuộvcps c trưdbtw ớqiiu c mắzgmw t củxxky a Nam Sêvdbq nh Ca Hạiutz Phồsdqu n Hoa lạiutz i cózqro vẻqwis hơnthe i thờqtdh ơnthe , rútenp t tay mìwagk nh ra khỏfnjs i cáfmxj nh tay Nam Sêvdbq nh Ca, giọvcps ng rấllck t lạiutz nh nhạiutz t nózqro i: “Tiểxkuk u Ca, anh còalxh n cózqro việxmsd c nózqro i chuyệxmsd n vớqiiu i em sau.”
Dừzhlq ng mộvcps t chútenp t, Hạiutz Phồsdqu n Hoa liếllck c mắzgmw t nhìwagk n Thịjlmj nh Thếllck , nózqro i tiếllck p: “Sắzgmw p cózqro buổxgwa i gặlsrw p mặlsrw t ởvdgu kháfmxj ch sạiutz n Kinh Thàlgpk nh, nhớqiiu tớqiiu i nhéqnjy .”
Thịjlmj nh Thếllck gậikuw t đvayz ầhsae u, Hạiutz Phồsdqu n Hoa liềhqrt n nhanh chózqro ng xoay ngưdbtw ờqtdh i đvayz i ra, khôgpbm ng liếllck c mắzgmw t nhìwagk n Nam Senh Ca mộvcps t lầhsae n.
Nam Sêvdbq nh Ca đvayz ứwagk ng tạiutz i chỗxqul chu mỏfnjs sau đvayz ózqro dậikuw m châhsae n tứwagk c giậikuw n gọvcps i mộvcps t tiếllck ng: “Anh Hoa!”
Hạiutz Phồsdqu n Hoa làlgpk m nhưdbtw khôgpbm ng nghe thấllck y, cứwagk thếllck đvayz i vềhqrt phízqro a trưdbtw ớqiiu c.
Nam Sêvdbq nh Ca chéqnjy p miệxmsd ng vộvcps i vộvcps i vàlgpk ng vàlgpk ng đvayz uổxgwa i theo.
Trong trưdbtw ờqtdh ng rấllck t đvayz ôgpbm ng ngưdbtw ờqtdh i Hạiutz Phồsdqu n Hoa bưdbtw ớqiiu c đvayz i cựqtdh c nhanh, thoáfmxj ng cáfmxj i Nam Sêvdbq nh Ca bịjlmj lạiutz c mấllck t Hạiutz Phồsdqu n Hoa, côgpbm ta đvayz àlgpk nh rẽazxr ngang rẽazxr dọvcps c tìwagk m lung tung xung quanh. Tìwagk m hơnthe n nửcvmn a buổxgwa i cũwfcy ng chẳdjii ng tìwagk m thấllck y bózqro ng dáfmxj ng Hạiutz Phồsdqu n Hoa, côgpbm ta lấllck y đvayz iệxmsd n thoạiutz i ra gọvcps i đvayz iệxmsd n qua cho Hạiutz Phồsdqu n Hoa nhưdbtw ng đvayz iệxmsd n thoạiutz i khôgpbm ng ai nghe máfmxj y. Nam Sêvdbq nh Ca phồsdqu ng mang hung hăvbnx ng nghiếllck n hai cáfmxj i, hìwagk nh nhưdbtw nhớqiiu ra gìwagk đvayz ózqro vộvcps i vãxiil chạiutz y tớqiiu i bãxiil i đvayz ậikuw u xe, ngồsdqu i lêvdbq n xe mìwagk nh khởvdgu i đvayz ộvcps ng đvayz i tớqiiu i kháfmxj ch sạiutz n Bắzgmw c Kinh.
Thị
Nam Sê
Hạ
Ai ngờ
Hạ
Lú
Vẻ
“Anh Hoa, lâ
Nó
Vớ
Dừ
Thị
Nam Sê
Hạ
Nam Sê
Trong trư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.