“Anh Nhịgzvx Thậfwwn p! Đwpwd ãhwsi lâfgyu u khôcfig ng gặhwsi p!” Côcfig gásgfx i nhỏdjxk mặhwsi c chiếxboh c ásgfx o vest dàviww i, phígvrk a dưqynr ớijnj i phốiiew i hợfwwn p mặhwsi c mộviww t chiếxboh c quầduck n đtvuc en, đtvuc i mộviww t đtvuc ôcfig i giàviww y cao góokuy t màviww u vàviww ng nhạfwwn t, tóokuy c dàviww i đtvuc ưqynr ợfwwn c búrkrp i lêihjb n bằgxfx ng chiếxboh c kẹcfig p hoa, cóokuy mấrhyv y sợfwwn i tóokuy c mai rơdfit i xuốiiew ng xõfgyu a hai bêihjb n mang tai côcfig .
Thịgzvx nh Thếxboh quan sásgfx t côcfig gásgfx i từaxbl trêihjb n xuốiiew ng dưqynr ớijnj i mộviww t lầduck n rồwzzj i mớijnj i gọqlyu i têihjb n côcfig ấrhyv y: “Sêihjb nh Ca, sao em trởwtpy lạfwwn i? Khôcfig ng phảpycf i đtvuc ang họqlyu c ởwtpy nưqynr ớijnj c ngoàviww i hảpycf ?”
Nam Sêihjb nh Ca le lưqynr ỡaxzb i mộviww t cásgfx i vừaxbl a đtvuc ịgzvx nh nóokuy i gìctol vớijnj i Thịgzvx nh Thếxboh đtvuc ộviww t nhiêihjb n nhìctol n phígvrk a sau lưqynr ng Thịgzvx nh Thếxboh thìctol mắkrsl t sásgfx ng lêihjb n, giâfgyu y tiếxboh p theo liềwkpe n đtvuc ẩperl y Thịgzvx nh Thếxboh ra, miệaywa ng gọqlyu i: “Anh Hoa!” Sau đtvuc óokuy chạfwwn y mộviww t mạfwwn ch nhưqynr đtvuc iêihjb n tớijnj i, chuẩperl n xásgfx c lao vàviww o trong ngựkoxi c Hạfwwn Phồwzzj n Hoa.
Hạfwwn Phồwzzj n Hoa vốiiew n tìctol m Thịgzvx nh Thếxboh đtvuc ểpeld nóokuy i vớijnj i anh lásgfx t cóokuy buổafhg i gặhwsi p mặhwsi t ởwtpy khásgfx ch sạfwwn n Kinh Thàviww nh.
Ai ngờngrz anh ta còoofc n chưqynr a đtvuc i tớijnj i đtvuc ãhwsi nghe thấrhyv y cóokuy ngưqynr ờngrz i gọqlyu i mìctol nh “Anh Hoa,” ngay sau đtvuc óokuy cóokuy mộviww t thâfgyu n thểpeld nhỏdjxk nhắkrsl n lao vàviww o trong lòoofc ng mìctol nh.
Hạfwwn Phồwzzj n Hoa bịgzvx dọqlyu a sửkoxi ng sốiiew t, vộviww i kéagyy o ngưqynr ờngrz i con gásgfx i trong ngựkoxi c ra, ai ngờngrz ngưqynr ờngrz i con gásgfx i lạfwwn i ôcfig m cổafhg anh ta, nhảpycf y nhảpycf y nhóokuy t nhóokuy t tiếxboh p tụzbrh c kígvrk ch đtvuc ộviww ng la to: “Anh Hoa, em rấrhyv t nhớijnj anh!”
Lúrkrp c nàviww y Hạfwwn Phồwzzj n Hoa mớijnj i nhìctol n rõfgyu ngưqynr ờngrz i con gásgfx i trưqynr ớijnj c mặhwsi t mìctol nh làviww Nam Sêihjb nh Ca, côcfig hai nhàviww họqlyu Nam, làviww em gásgfx i ruộviww t củaxzb a bạfwwn n gásgfx i Nam Sêihjb nh Dao đtvuc ãhwsi chếxboh t củaxzb a anh ta.
Vẻihjb mặhwsi t Hạfwwn Phồwzzj n Hoa lậfwwn p tứiznm c trởwtpy nêihjb n khóokuy coi, kéagyy o cásgfx nh tay Nam Sêihjb nh Ca từaxbl trêihjb n cổafhg mìctol nh xuốiiew ng, nghiêihjb m túrkrp c hỏdjxk i Nam Sêihjb nh Ca: “Tiểpeld u Ca, khôcfig ng phảpycf i em đtvuc ang họqlyu c ởwtpy nưqynr ớijnj c ngoàviww i ưqynr ? Sao giờngrz lạfwwn i chạfwwn y vềwkpe ? Ba mẹcfig em biếxboh t khôcfig ng?”
“Anh Hoa, lâfgyu u lắkrsl m rồwzzj i anh khôcfig ng qua thăfeqt m em, em nhớijnj anh cho nêihjb n chạfwwn y vềwkpe !” Nam Sêihjb nh Ca lạfwwn i vưqynr ơdfit n tay ôcfig m cásgfx nh tay Hạfwwn Phồwzzj n Hoa, treo cảpycf ngưqynr ờngrz i trêihjb n ngưqynr ờngrz i anh ta, đtvuc ung đtvuc ưqynr a cásgfx nh tay anh ta ngâfgyu y thơdfit nóokuy i: “Anh Hoa, anh xem em cóokuy cao lêihjb n khôcfig ng!”
Nóokuy i xong, Nam Sêihjb nh Ca còoofc n nhảpycf y hai cásgfx i xung quanh ngưqynr ờngrz i Hạfwwn Phồwzzj n Hoa, bộviww dásgfx ng rấrhyv t ngâfgyu y thơdfit hồwzzj n nhiêihjb n xinh xắkrsl n.
Vớijnj i bộviww dạfwwn ng quen thuộviww c trưqynr ớijnj c mắkrsl t củaxzb a Nam Sêihjb nh Ca Hạfwwn Phồwzzj n Hoa lạfwwn i cóokuy vẻihjb hơdfit i thờngrz ơdfit , rúrkrp t tay mìctol nh ra khỏdjxk i cásgfx nh tay Nam Sêihjb nh Ca, giọqlyu ng rấrhyv t lạfwwn nh nhạfwwn t nóokuy i: “Tiểpeld u Ca, anh còoofc n cóokuy việaywa c nóokuy i chuyệaywa n vớijnj i em sau.”
Dừaxbl ng mộviww t chúrkrp t, Hạfwwn Phồwzzj n Hoa liếxboh c mắkrsl t nhìctol n Thịgzvx nh Thếxboh , nóokuy i tiếxboh p: “Sắkrsl p cóokuy buổafhg i gặhwsi p mặhwsi t ởwtpy khásgfx ch sạfwwn n Kinh Thàviww nh, nhớijnj tớijnj i nhéagyy .”
Thịgzvx nh Thếxboh gậfwwn t đtvuc ầduck u, Hạfwwn Phồwzzj n Hoa liềwkpe n nhanh chóokuy ng xoay ngưqynr ờngrz i đtvuc i ra, khôcfig ng liếxboh c mắkrsl t nhìctol n Nam Senh Ca mộviww t lầduck n.
Nam Sêihjb nh Ca đtvuc ứiznm ng tạfwwn i chỗptsn chu mỏdjxk sau đtvuc óokuy dậfwwn m châfgyu n tứiznm c giậfwwn n gọqlyu i mộviww t tiếxboh ng: “Anh Hoa!”
Hạfwwn Phồwzzj n Hoa làviww m nhưqynr khôcfig ng nghe thấrhyv y, cứiznm thếxboh đtvuc i vềwkpe phígvrk a trưqynr ớijnj c.
Nam Sêihjb nh Ca chéagyy p miệaywa ng vộviww i vộviww i vàviww ng vàviww ng đtvuc uổafhg i theo.
Trong trưqynr ờngrz ng rấrhyv t đtvuc ôcfig ng ngưqynr ờngrz i Hạfwwn Phồwzzj n Hoa bưqynr ớijnj c đtvuc i cựkoxi c nhanh, thoásgfx ng cásgfx i Nam Sêihjb nh Ca bịgzvx lạfwwn c mấrhyv t Hạfwwn Phồwzzj n Hoa, côcfig ta đtvuc àviww nh rẽofrj ngang rẽofrj dọqlyu c tìctol m lung tung xung quanh. Tìctol m hơdfit n nửkoxi a buổafhg i cũgnap ng chẳptsn ng tìctol m thấrhyv y bóokuy ng dásgfx ng Hạfwwn Phồwzzj n Hoa, côcfig ta lấrhyv y đtvuc iệaywa n thoạfwwn i ra gọqlyu i đtvuc iệaywa n qua cho Hạfwwn Phồwzzj n Hoa nhưqynr ng đtvuc iệaywa n thoạfwwn i khôcfig ng ai nghe másgfx y. Nam Sêihjb nh Ca phồwzzj ng mang hung hăfeqt ng nghiếxboh n hai cásgfx i, hìctol nh nhưqynr nhớijnj ra gìctol đtvuc óokuy vộviww i vãhwsi chạfwwn y tớijnj i bãhwsi i đtvuc ậfwwn u xe, ngồwzzj i lêihjb n xe mìctol nh khởwtpy i đtvuc ộviww ng đtvuc i tớijnj i khásgfx ch sạfwwn n Bắkrsl c Kinh.
Thị
Nam Sê
Hạ
Ai ngờ
Hạ
Lú
Vẻ
“Anh Hoa, lâ
Nó
Vớ
Dừ
Thị
Nam Sê
Hạ
Nam Sê
Trong trư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.