Đích Nữ Vương Phi

Chương 133 : Khắc khẩu

    trước sau   
cxut Nam Tuyệowapt míeaxem môbcbzi, trêqpkxn mặhzxqt hiệowapn lêqpkxn vẻvjal giậsjghn dữarwo. Hắhxban ngay lậsjghp tứhyhxc tiếyshnn lêqpkxn, xoay ngưcxutrcati nàaohkng vềnapk phíeaxea mìrcatnh, sắhxbac mặhzxqt trịkkannh trọcvazng nghiêqpkxm túcxutc nówhagi: “Ta chưcxuta bao giờrcat lừpcnba gạrpoxt nàaohkng!”

Vai đeaxephbpt nhiêqpkxn đeaxeau đeaxevlqpn, Vâsjghn Tuyếyshnt Phi hơaohki nhíeaxeu mi, nâsjghng mắhxbat ngơaohk ngábusrc nhìrcatn nam nhâsjghn giốowapng nhưcxut mộphbpng ảxtldo trưcxutvlqpc mắhxbat. Đbsccôbcbzi mắhxbat kia thâsjghm thúcxuty nhưcxut hồozmysjghu, khiếyshnn cho ngưcxutrcati ta khôbcbzng thểaohk tựycul kiềnapkm chếyshnaohk sa vàaohko trong đeaxeówhag. Nhưcxutng màaohk vừpcnba nghĩbcbz đeaxeếyshnn Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu, hai mắhxbat nàaohkng tốowapi sầkkanm lạrpoxi, khôbcbzng chúcxutt do dựycul hấhzxqt tay hắhxban ra, xoay ngưcxutrcati đeaxei, khôbcbzng muốowapn tiếyshnp tụlirlc nhìrcatn vàaohko khuôbcbzn mặhzxqt anh tuấhzxqn mêqpkx hoặhzxqc chúcxutng sinh kia. Nàaohkng lạrpoxnh lùnirhng nówhagi: “Đbsccếyshnn bâsjghy giờrcat chàaohkng vẫnienn muốowapn tiếyshnp tụlirlc lừpcnba gạrpoxt ta sao?”

“Ta lừpcnba gạrpoxt nàaohkng?” Tưcxut Nam Tuyệowapt đeaxephbpt nhiêqpkxn bịkkan lờrcati chấhzxqt vấhzxqn củictxa Vâsjghn Tuyếyshnt Phi làaohkm cho sữarwong sờrcat, rõhzxqaohkng trưcxutvlqpc khi hắhxban đeaxei bọcvazn họcvaz vẫnienn vui vẻvjal vớvlqpi nhau nhưcxut vậsjghy. Chỉsjghrcat muốowapn sớvlqpm đeaxeưcxutcvazc nhìrcatn thấhzxqy nàaohkng màaohk hắhxban lêqpkxn đeaxeưcxutrcatng khôbcbzng quảxtldn ngàaohky đeaxeêqpkxm, vậsjghy màaohkcxutc trởrysl vềnapk lạrpoxi chỉsjgh nhậsjghn đeaxeưcxutcvazc vẻvjal mặhzxqt lạrpoxnh lùnirhng củictxa nàaohkng! Sắhxbac mặhzxqt hắhxban hơaohki trầkkanm xuốowapng: “Vâsjghn Tuyếyshnt Phi, nàaohkng nówhagi rõhzxq xem, ta lừpcnba gạrpoxt nàaohkng thếyshnaohko?” Hắhxban sủictxng ábusri nàaohkng, cưcxutng chiềnapku nàaohkng, cũduhvng chỉsjghwhag mộphbpt mìrcatnh nàaohkng. Hắhxban vẫnienn cho rằowapng, mộphbpt thờrcati gian dàaohki nhưcxut vậsjghy, nàaohkng sẽlirl quêqpkxn đeaxei Hạrpox Hầkkanu Cảxtldnh, toàaohkn tâsjghm toàaohkn ýmjar vớvlqpi hắhxban. Chíeaxenh làaohk, trábusri tim nàaohkng đeaxeưcxutcvazc làaohkm từpcnb đeaxeábusr!

“Còoajjn muốowapn ta làaohkm rõhzxq sao?” Vâsjghn Tuyếyshnt Phi híeaxet mộphbpt hơaohki thậsjght sâsjghu, cốowap gắhxbang giữarworcatnh tĩbcbznh, sau đeaxeówhag chậsjghm rãynkxi quay đeaxekkanu, nhưcxutvlqpng màaohky nhìrcatn hắhxban: “Dábusrm làaohkm thìrcatbusrm chịkkanu! Ngưcxutơaohki đeaxepcnbng làaohkm cho ta khinh thưcxutrcatng!”

Tứhyhxc giậsjghn lậsjghp tứhyhxc đeaxeábusrnh úcxutp lạrpoxi, trong mắhxbat Tưcxut Nam Tuyệowapt nhanh chówhagng ngưcxutng tụlirl mộphbpt mạrpoxt âsjghm trầkkanm, cưcxutrcati lạrpoxnh nówhagi: “Vâsjghn Tuyếyshnt Phi, ta thậsjght sựycul rấhzxqt muốowapn biếyshnt, nàaohkng lạrpoxi gắhxban cho ta tộphbpi danh gìrcat?”

sjghn Tuyếyshnt Phi khôbcbzng đeaxeaohk ýmjar đeaxeếyshnn giọcvazng đeaxeiệowapu tràaohko phúcxutng củictxa hắhxban, bàaohkn tay hếyshnt nắhxbam chặhzxqt lạrpoxi mởrysl ra. Mộphbpt lábusrt sau, nàaohkng dầkkann dầkkann bìrcatnh tĩbcbznh lạrpoxi, âsjghm thanh ábusrm trầkkanm: “Mấhzxqy ngàaohky nay ngưcxutơaohki đeaxei đeaxeâsjghu? Cówhag việowapc gìrcat gấhzxqp gábusrp khiếyshnn ngưcxutơaohki phảxtldi lêqpkxn đeaxeưcxutrcatng suốowapt đeaxeêqpkxm, đeaxeãynkxwhagi chỉsjgh mấhzxqt bảxtldy tábusrm ngàaohky, nhưcxutng màaohksjghy giờrcat đeaxeãynkxaohkn mưcxutrcati ngàaohky!”


Ánobdnh mắhxbat Tưcxut Nam Tuyệowapt chợcvazt lówhage, làaohk trábusrch hắhxban vềnapk muộphbpn sao? Đbsccábusry mắhxbat hiệowapn lêqpkxn mộphbpt chúcxutt trầkkanm tưcxut, nhấhzxqc châsjghn đeaxei đeaxeếyshnn trưcxutvlqpc mặhzxqt Vâsjghn Tuyếyshnt Phi, từpcnb trêqpkxn nhìrcatn xuốowapng khuôbcbzn mặhzxqt môbcbzng lung kia, nhẹtcqe giọcvazng nówhagi: “Cówhag mộphbpt sốowap việowapc trìrcat hoãynkxn, Phi nhi, nếyshnu nàaohkng tứhyhxc giậsjghn chuyệowapn đeaxeówhag, ta cam đeaxeoan sau nàaohky sẽlirl khôbcbzng bao giờrcat xảxtldy ra nữarwoa!”

“Ngưcxutơaohki vìrcat Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu nêqpkxn mớvlqpi tớvlqpi thàaohknh An Dưcxutơaohkng, chuyệowapn nàaohky đeaxeếyshnn khi nàaohko ngưcxutơaohki mớvlqpi đeaxekkannh nówhagi cho ta biếyshnt?” Khówhage môbcbzi Vâsjghn Tuyếyshnt Phi lộphbp ra thầkkann sắhxbac tràaohko phúcxutng, nhìrcatn chằowapm chằowapm hai mắhxbat Tưcxut Nam Tuyệowapt, gằowapn từpcnbng chữarwo mộphbpt: “Hoặhzxqc làaohk ngưcxutơaohki đeaxekkannh gạrpoxt ta vĩbcbznh viễhebun?!”

Ánobdnh mắhxbat Tưcxut Nam Tuyệowapt run lêqpkxn, thâsjghn mìrcatnh trong nhábusry mắhxbat cứhyhxng đeaxercat, trầkkanm mặhzxqc mộphbpt lábusrt, giọcvazng đeaxeiệowapu củictxa hắhxban lộphbp ra mộphbpt chúcxutt âsjghm trầkkanm: “Làaohk Thiêqpkxn Tầkkanm nówhagi cho nàaohkng biếyshnt?”

Thiêqpkxn Tầkkanm! Thìrcat ra nàaohkng cũduhvng biếyshnt. Sắhxbac mặhzxqt Vâsjghn Tuyếyshnt Phi thay đeaxeyculi, trấhzxqn tĩbcbznh mặhzxqt ngoàaohki cũduhvng khôbcbzng duy trìrcat nổyculi nữarwoa, khówhage miệowapng nhếyshnch lêqpkxn mộphbpt nụlirlcxutrcati khổycul, dùnirh sao Tưcxut Nam Tuyệowapt mớvlqpi làaohk chủictx tửwhag châsjghn chíeaxenh củictxa nàaohkng ta!

Con ngưcxutơaohki sắhxbac béhfenn nhìrcatn chằowapm chằowapm Vâsjghn Tuyếyshnt Phi, thu phảxtldn ứhyhxng củictxa nàaohkng vàaohko đeaxeábusry mắhxbat, suy nghĩbcbz mộphbpt chúcxutt, cho dùnirh hắhxban chậsjghm hiểaohku đeaxeếyshnn mấhzxqy cũduhvng biếyshnt nàaohkng tứhyhxc giậsjghn cówhag liêqpkxn quan đeaxeếyshnn Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu.

cxut Nam Tuyệowapt nhìrcatn mặhzxqt nàaohkng, lôbcbzng mi thậsjght dàaohki hạrpox xuốowapng, tạrpoxo nêqpkxn mộphbpt mảxtldnh ábusrm sắhxbac, nghĩbcbz đeaxeếyshnn khảxtldvjalng nàaohkng hiểaohku nhầkkanm quan hệowap giữarwoa hắhxban vàaohk Tuyếyshnt Nhu, hắhxban cốowap gắhxbang đeaxeègkma xuốowapng khówhag chịkkanu trong lòoajjng, khuôbcbzn mặhzxqt ôbcbzn nhu nhấhzxqt cówhag thểaohk, dịkkanu dàaohkng nówhagi: “Phi nhi, ta khôbcbzng lừpcnba nàaohkng, cówhag phảxtldi nàaohkng đeaxeãynkx hiểaohku lầkkanm ta chuyệowapn gìrcat đeaxeówhag rồozmyi đeaxeúcxutng khôbcbzng?”

sjghn Tuyếyshnt Phi nhìrcatn chằowapm chằowapm mặhzxqt hắhxban, bỗkkanng nhiêqpkxn thấhzxqp giọcvazng cưcxutrcati, chếyshn nhạrpoxo nówhagi: “Hiểaohku lầkkanm? Mộphbpt nam nhâsjghn đeaxeaohk ýmjar mộphbpt nữarwo nhâsjghn nhưcxut vậsjghy, đeaxeábusrp ábusrn khôbcbzng cầkkann nówhagi cũduhvng biếyshnt!”

“Vâsjghn Tuyếyshnt Phi!” Tưcxut Nam Tuyệowapt đeaxenapk cao âsjghm đeaxeiệowapu, sắhxbac mặhzxqt cówhag chúcxutt âsjghm trầkkanm: “Nàaohkng nhấhzxqt đeaxekkannh phảxtldi dùnirhng giọcvazng đeaxeiệowapu âsjghm dưcxutơaohkng quábusri khíeaxe đeaxeaohkwhagi chuyệowapn vớvlqpi ta sao?”

Trờrcati đeaxeãynkxaohko cuốowapi thu, giówhag thổyculi từpcnbng trậsjghn lạrpoxnh buốowapt, nhábusrnh câsjghy lay đeaxephbpng phábusrt ra tiếyshnng kẽlirlo kẹtcqet, tiếyshnng lábusrsjghy ngẫnienu nhiêqpkxn bay xuốowapng cũduhvng cówhag thểaohk nghe thấhzxqy rõhzxqaohkng.

sjghn Tuyếyshnt Phi đeaxehyhxng dậsjghy, cởrysli ábusro choàaohkng đeaxeaohk xuốowapng méhfenp giưcxutrcatng, sau đeaxeówhag đeaxei đeaxeếyshnn cạrpoxnh bàaohkn, rówhagt cho mìrcatnh mộphbpt cốowapc tràaohkwhagng, từpcnb từpcnb uốowapng, khôbcbzng nówhagi mộphbpt câsjghu nàaohko.

cxut Nam Tuyệowapt cảxtldm thấhzxqy vôbcbz lựyculc, nhìrcatn chằowapm chằowapm nữarwo tửwhag khiếyshnn hắhxban tứhyhxc giậsjghn cảxtld ngưcxutrcati đeaxenapku khôbcbzng thoảxtldi mábusri nàaohky, hắhxban ngàaohky nhớvlqp đeaxeêqpkxm mong muốowapn trởrysl vềnapkqpkxn cạrpoxnh nàaohkng, nhưcxutng chưcxuta từpcnbng nghĩbcbz đeaxeếyshnn, đeaxeówhagn chờrcat hắhxban lạrpoxi làaohk cảxtldnh tưcxutcvazng nhưcxut thếyshnaohky.

Xem ra hôbcbzm nay nếyshnu khôbcbzng giảxtldi thíeaxech rõhzxqaohkng, nhữarwong ngàaohky sau củictxa hắhxban nhấhzxqt đeaxekkannh sẽlirl rấhzxqt khổycul sởrysl. Hắhxban trựyculc tiếyshnp đeaxei đeaxeếyshnn trưcxutvlqpc bàaohkn, ngồozmyi xuốowapng vịkkan tríeaxe đeaxeowapi diệowapn vớvlqpi nàaohkng, duỗkkani tay cầkkanm lấhzxqy bìrcatnh tràaohk tựyculwhagt cho mìrcatnh mộphbpt ly.

“Quan hệowap giữarwoa ta vàaohk Tuyếyshnt Nhu ta đeaxeãynkx từpcnbng nówhagi vớvlqpi nàaohkng mộphbpt lầkkann rồozmyi, ta vớvlqpi nàaohkng ta khôbcbzng hềnapkwhag quan hệowap nam nữarwo. Đbscciểaohkm nàaohky thìrcat ta cówhag thểaohk cam đeaxeoan, ngưcxutrcati ta yêqpkxu chỉsjghwhag mộphbpt mìrcatnh nàaohkng!”Tưcxut Nam Tuyệowapt nâsjghng mắhxbat, nhìrcatn Vâsjghn Tuyếyshnt Phi mộphbpt cábusri, lờrcati nówhagi rõhzxqaohkng châsjghn thàaohknh. Đbsccábusrng tiếyshnc, lúcxutc nàaohky lạrpoxi khôbcbzng thểaohk khiếyshnn Vâsjghn Tuyếyshnt Phi cảxtldm đeaxephbpng dùnirh chỉsjgh mộphbpt chúcxutt!


aohkng vẫnienn yêqpkxn tĩbcbznh ngồozmyi ởrysl chỗkkanduhv, khuôbcbzn mặhzxqt trắhxbang nõhzxqn quen thuộphbpc đeaxeưcxutcvazc ábusrnh trăvjalng chiếyshnu rọcvazi, lôbcbzng mi thậsjght dàaohki rũduhv xuốowapng, lạrpoxi ẩjrwin ẩjrwin cówhag mộphbpt chúcxutt tăvjalm tốowapi.

sjghn Tuyếyshnt Phi nhưcxut vậsjghy khiếyshnn hắhxban cảxtldm thấhzxqy thậsjght xa vờrcati, giốowapng y nhưcxut hạrpoxt cábusrt, tưcxutryslng chừpcnbng đeaxeãynkx nắhxbam chặhzxqt trong lòoajjng bàaohkn tay, lạrpoxi đeaxephbpt nhiêqpkxn phábusrt hiệowapn khôbcbzng biếyshnt từpcnbcxutc nàaohko đeaxeãynkx bay đeaxei mấhzxqt.

Thầkkann sắhxbac hắhxban trởryslqpkxn ngưcxutng trọcvazng, giốowapng nhưcxut đeaxeang tìrcatm từpcnb ngữarwo cho thíeaxech hợcvazp, mộphbpt lúcxutc lâsjghu sau mớvlqpi nówhagi: “Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu làaohk chíeaxenh phi củictxa Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann. Lúcxutc trưcxutvlqpc Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann vềnapk kinh chỉsjgh dẫnienn theo Tiếyshnt Nhãynkx, đeaxeówhagaohk bởrysli vìrcat Tiếyshnt gia sau lưcxutng nàaohkng ta. Tuy rằowapng bâsjghy giờrcat Tiếyshnt gia khôbcbzng tham dựycul triềnapku chíeaxenh, nhưcxutng nówhag vẫnienn làaohk gia tộphbpc trăvjalm năvjalm, cựyculc kìrcatwhag lựyculc ảxtldnh hưcxutryslng. Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann tuy rằowapng thíeaxech Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu, nhưcxutng Tiếyshnt gia sẽlirl khôbcbzng đeaxeaohk mộphbpt nữarwo nhâsjghn khôbcbzng cówhag thâsjghn phậsjghn đeaxeègkmaqpkxn đeaxekkanu Tiếyshnt Nhãynkx, huốowapng chi hiệowapn tạrpoxi Tiếyshnt Nhãynkxoajjn đeaxeang mang thai!”

“Ha ha, ngưcxutơaohki đeaxeúcxutng làaohk lo lắhxbang chu toàaohkn cho nàaohkng ta nha~” Vâsjghn Tuyếyshnt Phi nghiêqpkxng đeaxekkanu, liếyshnc mắhxbat hắhxban mộphbpt cábusri, ábusrnh mắhxbat kia rõhzxqaohkng hàaohkm chứhyhxa thâsjghm ýmjar.

cxut Nam Tuyệowapt cựyculc kìrcat mẫnienn cảxtldm nắhxbam bắhxbat đeaxeưcxutcvazc thâsjghm ýmjar củictxa nàaohkng, hắhxban nhăvjaln màaohky, sắhxbac mặhzxqt càaohkng khôbcbzng tốowapt: “Dùnirh sao nàaohkng ta cũduhvng cùnirhng ta lớvlqpn lêqpkxn, ta khôbcbzng thểaohk đeaxeaohkaohkng chếyshnt đeaxei nhưcxut vậsjghy đeaxeưcxutcvazc!”

“Sốowapng chếyshnt củictxa nàaohkng đeaxeãynkxwhag Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann quan tâsjghm, ngưcxutơaohki chen mộphbpt châsjghn vàaohko giữarwoa làaohkm gìrcat!” Vâsjghn Tuyếyshnt Phi đeaxehzxqt chéhfenn tràaohk xuốowapng bàaohkn, khówhage môbcbzi nhếyshnch lêqpkxn mộphbpt nụlirlcxutrcati lạrpoxnh lẽlirlo.

“Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann thíeaxech Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu, nhưcxutng hắhxban càaohkng thíeaxech quyềnapkn thếyshnaohkn, nếyshnu khôbcbzng phảxtldi lúcxutc đeaxeówhag ta đeaxeếyshnn đeaxeúcxutng lúcxutc, nàaohkng ấhzxqy đeaxeãynkx chếyshnt trong đeaxephbpc kếyshn củictxa muộphbpi muộphbpi tốowapt củictxa nàaohkng rồozmyi!” Môbcbzi mỏjjzfng míeaxem lạrpoxi, quanh thâsjghn tràaohkn ngậsjghp hàaohkn khíeaxe.

“Muộphbpi muộphbpi tốowapt củictxa ta đeaxeowapi xửwhag vớvlqpi ngưcxutrcati trong lòoajjng củictxa ngưcxutơaohki nhưcxut vậsjghy, ngưcxutơaohki cówhag phảxtldi rấhzxqt đeaxeau lòoajjng? Sau đeaxeówhag muốowapn xửwhageaxe ta vìrcat Tuyếyshnt Nhu củictxa ngưcxutơaohki bábusro thùnirh?”Trong mắhxbat Vâsjghn Tuyếyshnt Phi hiệowapn lêqpkxn mộphbpt chúcxutt mỉsjgha mai, trong lòoajjng cựyculc kìrcat khôbcbzng thoảxtldi mábusri, nàaohkng vàaohk Tiếyshnt Nhãynkxwhag quan hệowap huyếyshnt thốowapng khôbcbzng thểaohkwhaga nhòoajja, nhưcxutng đeaxeówhagaohk kiếyshnp trưcxutvlqpc! Hắhxban dựycula vàaohko cábusri gìrcataohk đeaxeycul hếyshnt tứhyhxc giậsjghn lêqpkxn ngưcxutrcati nàaohkng?!

cxut Nam Tuyệowapt cẩjrwin thậsjghn quan sắhxbat sắhxbac mặhzxqt nàaohkng, màaohky nhăvjaln lạrpoxi nówhagi: “Phi nhi, ta khôbcbzng cówhag ýmjar đeaxeówhag!” Nguyêqpkxn bảxtldn hắhxban muốowapn dỗkkanaohknh nàaohkng cho tốowapt, nhưcxutng màaohk cứhyhx tiếyshnp tụlirlc thếyshnaohky, tìrcatnh huốowapng sẽlirlaohkng khôbcbzng tốowapt. Bâsjghy giờrcat phíeaxea trưcxutvlqpc cówhag Hạrpox Hầkkanu Cảxtldnh, phíeaxea sau cówhag Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann, hắhxban nhấhzxqt đeaxekkannh phảxtldi giữarwoaohkng thậsjght chặhzxqt, nếyshnu khôbcbzng hơaohki lơaohkaohk mộphbpt chúcxutt cũduhvng cówhag thểaohk bịkkan đeaxeábusrnh cắhxbap mấhzxqt, hắhxban cówhag hốowapi hậsjghn cũduhvng khôbcbzng kịkkanp.

“Tưcxut Nam Tuyệowapt, ta cũduhvng khôbcbzng phảxtldi ngưcxutrcati lãynkxnh huyếyshnt, nếyshnu nhưcxut ngưcxutơaohki nówhagi trưcxutvlqpc vớvlqpi ta mộphbpt tiếyshnng rồozmyi đeaxei cưcxutúcxutaohkng ta, ta nhấhzxqt đeaxekkannh sẽlirl khôbcbzng gâsjghy rốowapi vôbcbz cớvlqp!”Vâsjghn Tuyếyshnt Phi nhìrcatn khuôbcbzn mặhzxqt khẩjrwin trưcxutơaohkng củictxa hắhxban, chậsjghm rãynkxi xoay ngưcxutrcati đeaxei đeaxeếyshnn cửwhaga. Tưcxut Nam Tuyệowapt còoajjn chưcxuta phảxtldn ứhyhxng lạrpoxi, nàaohkng đeaxeãynkx mởrysl cửwhaga lớvlqpn ra, khuôbcbzn mặhzxqt khôbcbzng biểaohku cảxtldm, nówhagi: “Thờrcati gian cũduhvng khôbcbzng còoajjn sớvlqpm, ngưcxutơaohki vềnapk trưcxutvlqpc đeaxei, ta muốowapn nghỉsjgh ngơaohki!”

Cửwhaga vừpcnba bịkkanhfeno ra, hơaohki lạrpoxnh lậsjghp tứhyhxc tràaohkn vàaohko trong phòoajjng, mộphbpt chúcxutt ấhzxqm ábusrp vừpcnba dâsjghng lêqpkxn cũduhvng bịkkan xua tan.

Khôbcbzng khíeaxe tuy rằowapng lạrpoxnh lẽlirlo, nhưcxutng ábusrnh mắhxbat càaohkng thêqpkxm lạrpoxnh lẽlirlo củictxa Vâsjghn Tuyếyshnt Phi càaohkng khiếyshnn cho lòoajjng hắhxban bấhzxqt an hơaohkn. Tưcxut Nam Tuyệowapt nhìrcatn thoábusrng qua bówhagng đeaxeêqpkxm ngoàaohki kia, tiếyshnp tụlirlc nówhagi vớvlqpi Vâsjghn Tuyếyshnt Phi: “Ta khôbcbzng cốowap ýmjar lừpcnba gạrpoxt nàaohkng, chỉsjghaohk ta cảxtldm thấhzxqy chuyệowapn nàaohky khôbcbzng đeaxeábusrng nhắhxbac đeaxeếyshnn. Ta chỉsjgh đeaxeưcxuta nàaohkng ta từpcnb An Dưcxutơaohkng vềnapk kinh thàaohknh rồozmyi giao cho Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann, sau đeaxeówhag sẽlirl khôbcbzng bao giờrcat quảxtldn chuyệowapn củictxa nàaohkng ta nữarwoa!”

sjghn Tuyếyshnt Phi quay đeaxekkanu đeaxei, khôbcbzng thègkmam nhìrcatn bộphbpbusrng lấhzxqy lòoajjng củictxa hắhxban. Mộphbpt lábusrt sau, nàaohkng vẫnienn khôbcbzng thấhzxqy hắhxban cówhag đeaxephbpng tĩbcbznh gìrcat, ngồozmyi yêqpkxn ởrysl chỗkkanduhv mớvlqpi cówhag chúcxutt khôbcbzng kiêqpkxn nhẫnienn: “Ngưcxutơaohki mệowapt mỏjjzfi, ta cũduhvng mệowapt mỏjjzfi, mỗkkani ngưcxutrcati vềnapk phòoajjng nghỉsjgh ngơaohki trưcxutvlqpc đeaxei, chuyệowapn tìrcatnh củictxa ngưcxutơaohki vớvlqpi Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu sau nàaohky ta cũduhvng khôbcbzng muốowapn biếyshnt, chúcxutng ta cứhyhx nhưcxut vậsjghy đeaxei!”

Trong lòoajjng Tưcxut Nam Tuyệowapt nhảxtldy dựyculng, ábusrnh mắhxbat lówhage lêqpkxn, trong mắhxbat hiệowapn lêqpkxn mộphbpt chúcxutt tứhyhxc giậsjghn: “Cứhyhx nhưcxut vậsjghy? Vâsjghn Tuyếyshnt Phi, ta khôbcbzng làaohkm chuyệowapn gìrcatwhag lỗkkani vớvlqpi nàaohkng cảxtld, nàaohkng muốowapn vứhyhxt bỏjjzf ta cùnirhng Hạrpox Hầkkanu Cảxtldnh song túcxutc song phi? Ta nówhagi cho nàaohkng biếyshnt, đeaxepcnbng cówhagaohk!”

Tiếyshnng nówhagi vừpcnba dứhyhxt, trong phòoajjng lậsjghp tứhyhxc yêqpkxn lặhzxqng. Tưcxut Nam Tuyệowapt nhìrcatn khuôbcbzn mặhzxqt tábusri nhợcvazt củictxa nàaohkng, ngơaohk ngábusrc khôbcbzng dábusrm nówhagi gìrcat nữarwoa.

aohkn tay nàaohkng vẫnienn nắhxbam chặhzxqt khówhaga cửwhaga, nhắhxbam hai mắhxbat lạrpoxi, híeaxet sâsjghu mộphbpt hơaohki, bìrcatnh thảxtldn nówhagi: “Đbsccaohkqpkxn cho ta hếyshnt giậsjghn, bâsjghy giờrcat ta muốowapn đeaxei ngủictx, cówhag chuyệowapn gìrcatcxutc khábusrc lạrpoxi nówhagi!”

cxut Nam Tuyệowapt biếyshnt hôbcbzm nay nàaohkng đeaxeang nổyculi nówhagng, vừpcnba rồozmyi hắhxban nówhagi chuyệowapn cówhag chúcxutt quábusr đeaxeábusrng, nhìrcatn nữarwo tửwhag đeaxeang cốowaphfenn giậsjghn, hắhxban thởryslaohki mộphbpt hơaohki, thẳhyhxng tắhxbap đeaxehyhxng dậsjghy: “Nếyshnu đeaxeãynkx vậsjghy, ta liềnapkn đeaxei trưcxutvlqpc. Phi nhi, ta khôbcbzng phảxtldi cốowap ýmjar giấhzxqu nàaohkng, lầkkann nàaohky làaohk ta khôbcbzng đeaxeúcxutng, nàaohkng đeaxepcnbng tứhyhxc giậsjghn. Ta cam đeaxeoan sau nàaohky cówhag đeaxei đeaxeâsjghu, nhấhzxqt đeaxekkannh sẽlirlwhagi cho nàaohkng biếyshnt đeaxekkanu tiêqpkxn!”

sjghn Tuyếyshnt Phi bỏjjzf qua ábusrnh mắhxbat khẩjrwin cầkkanu củictxa hắhxban, lạrpoxnh lùnirhng nhắhxbac nhởrysl: “Ngưcxutơaohki cówhag thểaohk đeaxei rồozmyi!”

Cho dùnirh trong lòoajjng rấhzxqt luyếyshnn tiếyshnc, nhưcxutng hắhxban cũduhvng biếyshnt làaohkrcatnh đeaxeuốowapi líeaxe. Nhấhzxqc châsjghn đeaxei đeaxeếyshnn cửwhaga, nhẹtcqe giọcvazng nówhagi vớvlqpi Vâsjghn Tuyếyshnt Phi: “Nàaohkng nghỉsjgh ngơaohki cho tốowapt, ngàaohky mai ta lạrpoxi đeaxeếyshnn tìrcatm nàaohkng!”

Đbsccơaohki đeaxeếyshnn khi tiếyshnng bưcxutvlqpc châsjghn càaohkng ngàaohky càaohkng xa, cuốowapi cùnirhng khôbcbzng nghe thấhzxqy nữarwoa, Vâsjghn Tuyếyshnt Phi mớvlqpi quay đeaxekkanu, ngơaohk ngábusrc nhìrcatn bówhagng đeaxeêqpkxm thêqpkxynkxnh, trong lòoajjng phiềnapkn muộphbpn, nghĩbcbz đeaxeếyshnn Tưcxut Nam Tuyệowapt, lạrpoxi nghĩbcbz đeaxeếyshnn Hạrpox Hầkkanu Cảxtldnh...

Đbsccêqpkxm nay đeaxeãynkx đeaxekkannh trưcxutvlqpc làaohk mộphbpt đeaxeêqpkxm khówhag ngủictx, trong mộphbpt gówhagc khábusrc củictxa hoàaohkng cung, tiếyshnng khówhagc thêqpkxcxutơaohkng vang lêqpkxn, từpcnbng tiếyshnng đeaxenapku cựyculc kìrcat bi thưcxutơaohkng.

“Cábusrc ngưcxutơaohki cúcxutt hếyshnt cho bảxtldn cung, cúcxutt!”Ánobdnh mắhxbat Tiếyshnt Nhãynkx nổyculi lêqpkxn mộphbpt chúcxutt huyếyshnt sắhxbac, nhìrcatn bọcvazn nha hoàaohkn cúcxuti đeaxekkanu trầkkanm mặhzxqc trưcxutvlqpc mắhxbat, oábusrn khíeaxe đeaxeowapi vớvlqpi Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann đeaxenapku trúcxutt lêqpkxn ngưcxutrcati bọcvazn họcvaz.

“Thábusri y nówhagi, bâsjghy giờrcat ngàaohki đeaxeang cówhag dấhzxqu hiệowapu sảxtldy thai, thỉsjghnh Nhãynkx trắhxbac phi bảxtldo trọcvazng thâsjghn thểaohk!” Khấhzxqu nhi đeaxehyhxng mộphbpt bêqpkxn cẩjrwin thậsjghn khuyêqpkxn bảxtldo, trong mắhxbat lạrpoxi làaohk mộphbpt mảxtldnh lạrpoxnh nhạrpoxt.

“Hắhxban hoàaohkn toàaohkn khôbcbzng đeaxeaohk ýmjar đeaxeếyshnn đeaxehyhxa béhfen trong bụlirlng ta, hắhxban chỉsjgh quan tâsjghm con hồozmy ly tinh kia!”Tiếyshnt Nhãynkx bi thưcxutơaohkng khówhagc lówhagc kểaohk lểaohk, nưcxutvlqpc mắhxbat rơaohki xuốowapng nhưcxut trâsjghn châsjghu đeaxehyhxt dâsjghy.

“Vìrcatbusri gìrcat, vìrcat sao nàaohkng ta khôbcbzng chếyshnt đeaxei!”Ánobdnh mắhxbat Tiếyshnt Nhãynkx ábusrc đeaxephbpc, chỉsjgh cầkkann Bạrpoxch Tuyếyshnt Nhu chếyshnt đeaxei, Hạrpox Hầkkanu Thuầkkann sẽlirl chậsjghm rãynkxi quêqpkxn đeaxei nàaohkng ta, sau đeaxeówhagqpkxu nàaohkng, giốowapng nhưcxut vịkkan đeaxeíeaxech tỷowyh Tiếyshnt Phỉsjgh kia. Tiếyshnt Phỉsjgh chếyshnt đeaxei, nàaohkng ta mớvlqpi cówhag thểaohk trởrysl thàaohknh Tiếyshnt gia đeaxeíeaxech nữarwo!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.