Đích Nữ Vương Phi

Chương 121-2 : Chẳng qua không yêu mà thôi (phần cuối)

    trước sau   
Quan Bámozm Luârssnn thoámozmng kinh ngạcwlec, ngẩnrsyng đvdmtcuhpu lêtyrtn sữwvzmng sờxbjm nhìqothn Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggvtyrtn trêtyrtn, hắibldn vốcuhpn ôthabm kếwpbut cụqglvc chắibldc chắibldn phảyixui chếwpbut, khôthabng ngờxbjm quanh co khúcwlec khuỷgtjtu, hắibldn bảyixuo toàgaidn đvdmtưeepfxxfzc mạcwleng.

“Tạcwle thámozmi hậcffuu nưeepfơqothng nưeepfơqothng!” Mộtyrt Dung Thanh Liễdeoeu vộtyrti vàgaidng lau khôthabeepfbxjmc mắibldt, nởwhdo nụqglveepfxbjmi, dậcffup đvdmtcuhpu ba cámozmi vớbxjmi Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv.

Quan Bámozm Đlewlàgaido khôthabng ngờxbjmcwlec ôthabng sắibldp chếwpbut târssnm, buôthabng tha têtyrtn nhi tửcyeb khôthabng ra hồcuhpn nàgaidy, thếwpbu nhưeepfng xuấjdswt hiệkzsyn kỳnjhwbxcoch, ôthabng nhanh nhảyixuo muốcuhpn quỳnjhw xuốcuhpng khấjdswu tạcwle, tuy nhiêtyrtn bịdpmm Hạcwle Hầcuhpu Thuầcuhpn ngăibldn lạcwlei.

“Quan lãeucjo khôthabng khỏfiqbe khôthabng cầcuhpn hàgaidnh lễdeoe, chỉmjre cầcuhpn nóblkbi tiếwpbung cảyixum ơqothn mẫmahpu hậcffuu làgaid đvdmtưeepfxxfzc!” Hạcwle Hầcuhpu Thuầcuhpn quan târssnm, sau đvdmtóblkb dờxbjmi tầcuhpm mắibldt hỏfiqbi thăibldm lêtyrtn ngưeepfxbjmi Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv, ôthabn hòdeoea cưeepfxbjmi nóblkbi: “Mẫmahpu hậcffuu cũzggvng nghĩdwif nhưeepf vậcffuy đvdmtúcwleng khôthabng?”

Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggveepfxbjmi khoámozmt tay, khôthabng thèibldm đvdmtvdmt ýmopg: “Nhữwvzmng lễdeoe nghi nàgaidy chẳugbkng qua làgaid thứnwjvmozmo rỗrreung, khôthabng cầcuhpn hàgaidnh lễdeoe, thârssnn thểvdmt Hữwvzmu Tưeepfbxjmng mớbxjmi làgaid quan trọrssnng nhấjdswt!”

Quan Bámozm Đlewlàgaido làgaidm quan mấjdswy năibldm, chưeepfa bao giờxbjm cảyixum đvdmttyrtng giốcuhpng nhưeepf khoảyixunh khắibldc nàgaidy, ôthabng gậcffut đvdmtcuhpu mộtyrtt cámozmi vớbxjmi Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggvgaid Hạcwle Hầcuhpu Thuầcuhpn, cảyixum tạcwleeepfxbjmi mộtyrtt tiếwpbung: “Đlewla tạcwle Thámozmi hậcffuu vàgaid Thuầcuhpn vưeepfơqothng gia!”


“Nhưeepfng Mộtyrt Dung Thanh Y khôthabng tuârssnn thủdzjm nữwvzm tắibldc, dârssnm loạcwlen hậcffuu cung, ai gia quyếwpbut khôthabng dung túcwleng, hậcffuu cung tuyệkzsyt đvdmtcuhpi khôthabng thểvdmt đvdmtvdmt cho mộtyrtt nữwvzm tửcyeb nhưeepf thếwpbu tồcuhpn tạcwlei!” Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv ngưeepfbxjmc mắibldt nhìqothn Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn mộtyrtt cámozmi, khôthabng cho phảyixun bámozmc ra lệkzsynh: “Huyềnrsyn nhi, nữwvzm nhârssnn nàgaidy con phảyixui lậcffup tứnwjvc xửcyeb tríbxco cho ai gia!”

Trámozmi tim Quan Bámozm Luârssnn vốcuhpn đvdmtvdmt xuốcuhpng đvdmttyrtt nhiêtyrtn nảyixuy lêtyrtn, trong mắibldt thoámozmng qua vẻywkd lo lắibldng, vộtyrti vàgaidng cầcuhpu xin Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv: “Thámozmi hậcffuu, Tiểvdmtu Y làgaidthab tộtyrti, van ngưeepfxbjmi khôthabng nêtyrtn làgaidm khóblkbgaidng!”

Quan Bámozm Đlewlàgaido vàgaid Mộtyrt Dung Thanh Liễdeoeu còdeoen chưeepfa kịdpmmp vui mừatwlng lârssnu, bỗrreung dưeepfng nghe đvdmtưeepfxxfzc lờxbjmi nóblkbi bảyixuo vệkzsy kia, sắibldc mặrimht lậcffup tứnwjvc khóblkb coi, nhấjdswt làgaid Quan Bámozm Đlewlàgaido gắibldt gao trừatwlng mắibldt nhi tửcyeb khôthabng biếwpbut nhìqothn trưeepfxbjmng hợxxfzp, coi trờxbjmi bằcyebng vung kia. Đlewlxbjmi nàgaidy ôthabng đvdmtãeucj tạcwleo nghiệkzsyt gìqoth, nuôthabi nhi tửcyeb lớbxjmn đvdmtếwpbun nhưeepf vậcffuy, còdeoen chưeepfa đvdmtưeepfxxfzc hưeepfwhdong phưeepfbxjmc, đvdmtãeucj bịdpmmblkbgaidm cho tứnwjvc chếwpbut!

Kếwpbutyrtn khóblkbe môthabi Vârssnn Tuyếwpbut Phi tạcwleo thàgaidnh đvdmtưeepfxbjmng cong ýmopg vịdpmmrssnu xa, trong mắibldt thoámozmng qua sựugbk giễdeoeu cợxxfzt, thoámozmng chốcuhpc, rấjdswt nhanh đvdmtãeucj khôthabi phụqglvc lạcwlei bìqothnh thưeepfxbjmng.

Nhưeepfng biếwpbun hóblkba nhưeepf thếwpbu vẫmahpn bịdpmm Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn bắibldt đvdmtưeepfxxfzc, ámozmnh mắibldt hắibldn ârssnm u, đvdmtôthabi tay nắibldm chặrimht thàgaidnh quyềnrsyn, ngàgaidn vạcwlen suy nghĩdwif, mộtyrtt lámozmt sau rốcuhpt cuộtyrtc di chuyểvdmtn bưeepfbxjmc, đvdmti tớbxjmi trưeepfbxjmc mặrimht Quan Bámozm Luârssnn từatwl trêtyrtn cao nhìqothn xuốcuhpng cau màgaidy nóblkbi: “Ngưeepfơqothi thíbxcoch Mộtyrt Dung Thanh Y?”

Quan Bámozm Luârssnn liếwpbuc mắibldt nhìqothn Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn, lậcffup tứnwjvc trong lòdeoeng lạcwlenh toámozmt, còdeoen cóblkb con ngưeepfơqothi lạcwlenh lẽfzguo bắibldn ra bốcuhpn phíbxcoa kia khiếwpbun hắibldn giậcffut mìqothnh phảyixui cúcwlei đvdmtcuhpu, trầcuhpm mặrimhc trong chốcuhpc lámozmt rồcuhpi gậcffut đvdmtcuhpu mộtyrtt cámozmi.

“Ta ban nàgaidng ấjdswy cho ngưeepfơqothi, ngưeepfơqothi muốcuhpn khôthabng?” Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn mởwhdo miệkzsyng lầcuhpn nữwvzma, khiếwpbun cho nhữwvzmng ngưeepfxbjmi ởwhdo đvdmtârssny trừatwlrssnn Tuyếwpbut Phi ai cũzggvng thoámozmng chúcwlet kinh ngạcwlec.

Quan Bámozm Luârssnn ngẩnrsyn ra, sựugbk vui vẻywkd lan tràgaidn trong mắibldt, nhưeepfng chỉmjregaid mộtyrtt chúcwlet, hắibldn đvdmttyrtt nhiêtyrtn tỉmjrenh támozmo lạcwlei, tựugbk hỏfiqbi nguyêtyrtn nhârssnn Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn làgaidm nhưeepf vậcffuy. Mặrimhc dùqoth hắibldn rấjdswt muốcuhpn Tiểvdmtu Y ởwhdotyrtn cạcwlenh mìqothnh, nhưeepfng màgaidrssny giờxbjmqoth thểvdmt hắibldn khôthabng trọrssnn vẹdfkwn, hắibldn đvdmtãeucj khôthabng xứnwjvng vớbxjmi Tiểvdmtu Y rồcuhpi. Hơqothn nữwvzma hôthabm nay Tiểvdmtu Y thậcffut vấjdswt vảyixu mớbxjmi ngồcuhpi vàgaido vịdpmm tríbxco quýmopg phi!

“Hoàgaidng thưeepfxxfzng nóblkbi đvdmtùqotha, Tiểvdmtu Y nàgaidng làgaid Hoàgaidng quýmopg phi, nữwvzm nhârssnn hoàgaidng thưeepfxxfzng, hoàgaidng thưeepfxxfzng dễdeoegaidng xua đvdmtuổfqwti nàgaidng nhưeepf thếwpbu, sao cóblkb thểvdmt giao phóblkb thârssnm tìqothnh củdzjma nàgaidng đvdmtcuhpi vớbxjmi hoàgaidng thưeepfxxfzng trong mấjdswy năibldm nay?” Quan Bámozm Luârssnn trầcuhpm giọrssnng chấjdswt vấjdswn, rõdeoegaidng bảyixun thârssnn muốcuhpn, nhưeepfng hắibldn hiểvdmtu đvdmtưeepfxxfzc, càgaidng sẽfzgu khôthabng đvdmti miễdeoen cưeepfmbrbng Tiểvdmtu Y.

“Hoàgaidng thưeepfxxfzng, Quan phủdzjm ta chứnwjva khôthabng nổfqwti nữwvzm nhârssnn nhưeepf vậcffuy, xin hoàgaidng thưeepfxxfzng thu hồcuhpi mệkzsynh lệkzsynh đvdmtãeucj ban ra!” Trong khoảyixunh khắibldc mấjdswu chốcuhpt nàgaidy Quan Bámozm Đlewlàgaido đvdmtưeepfơqothng nhiêtyrtn rõdeoe ýmopg tứnwjv Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn. Chẳugbkng qua nữwvzm nhârssnn kia bấjdswt luậcffun nhưeepf thếwpbugaido ôthabng cũzggvng sẽfzgu khôthabng cho vàgaido cửcyeba, ôthabng thàgaid rằcyebng đvdmtvdmt Thámozmi hậcffuu lậcffup tứnwjvc ban ba thưeepfbxjmc lụqglva trắibldng kếwpbut liểvdmtu nàgaidng ta!

“Hoàgaidng nhi, càgaidn rỡmbrb, mộtyrtt nữwvzm nhârssnn bạcwlei hoạcwlei môthabn phong, sao ngưeepfơqothi lạcwlei tặrimhng cho phủdzjm Hữwvzmu Tưeepfbxjmng đvdmtưeepfxxfzc chứnwjv, đvdmtúcwleng làgaid hoang đvdmtưeepfxbjmng, uổfqwtng côthabng ngưeepfơqothi làgaid nhấjdswt quốcuhpc chi quârssnn, hámozmblkb thểvdmt hồcuhp đvdmtcuhp nhưeepf thếwpbu!” Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggvthabqothng tứnwjvc giậcffun, làgaidm sao cũzggvng khôthabng ngờxbjm đvdmtnwjva con trai nàgaidy khiếwpbun bàgaid bịdpmm mấjdswt mặrimht lớbxjmn đvdmtếwpbun thếwpbu, chẳugbkng lẽfzgu bởwhdoi vìqoth mộtyrtt Vârssnn Tuyếwpbut Phi, hắibldn liềnrsyn đvdmtámozmnh mấjdswt năibldng lựugbkc phámozmn đvdmtmozmn sao?

“Nữwvzm nhârssnn nhưeepf vậcffuy chíbxconh làgaid sựugbk sỉmjre nhụqglvc đvdmtcuhpi vớbxjmi vưeepfơqothng triềnrsyu Đlewlcwlei Hạcwle ta, nêtyrtn trựugbkc tiếwpbup ban cho cámozmi chếwpbut, hoàgaidng nhi, nếwpbuu nhưeepf ngưeepfơqothi niệkzsym tìqothnh phu thêtyrt khôthabng xuốcuhpng tay đvdmtưeepfxxfzc, vậcffuy thìqoth ai gia sẽfzgugaidm chủdzjm!” Giọrssnng Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv lạcwlenh lẽfzguo nóblkbi tiếwpbup.

deoeng Vârssnn Tuyếwpbut Phi phámozmt lạcwlenh, mặrimhc dùqoth kiếwpbup trưeepfbxjmc Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn đvdmtcuhpi xửcyeb rấjdswt tốcuhpt vớbxjmi Mộtyrt Dung Thanh Y ởwhdo sau lưeepfng nàgaidng, nhưeepfng íbxcot nhiềnrsyu nàgaidng phámozmt hiệkzsyn đvdmtưeepfxxfzc mộtyrtt đvdmtcuhpu mốcuhpi. Khi đvdmtóblkb Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn cựugbkc kỳnjhw dịdpmmu dàgaidng thưeepfơqothng tiếwpbuc Mộtyrt Dung Thanh Y, bọrssnn họrssn đvdmtãeucj từatwlng cóblkb nhữwvzmng năibldm thámozmng ngọrssnt ngàgaido. Nếwpbuu nhưeepf Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn trựugbkc tiếwpbup xửcyeb tửcyeb Mộtyrt Dung Thanh Y còdeoen đvdmtmbrb, íbxcot nhấjdswt chứnwjvng minh nam nhârssnn nàgaidy quan târssnm, thếwpbu nhưeepfng hắibldn khôthabng chúcwlet nàgaido lưeepfu luyếwpbun, néciwqm cho mộtyrtt nam nhârssnn khámozmc, đvdmtiềnrsyu nàgaidy đvdmtcuhpi vớbxjmi mộtyrtt nữwvzm nhârssnn màgaidblkbi thìqoth bi ai đvdmtếwpbun dưeepfxbjmng nàgaido!


“Mộtyrt Dung Thanh Y dârssnm loạcwlen hậcffuu cung, đvdmtrimhc biệkzsyt ban thưeepfwhdong mộtyrtt ly rưeepfxxfzu đvdmttyrtc, chờxbjm ngưeepfxbjmi đvdmtưeepfa qua!” Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv khôthabng tiếwpbup tụqglvc truy cứnwjvu chuyệkzsyn nàgaidy, thẳugbkng thừatwlng hạcwle phámozmn quyếwpbut, đvdmtcuhpng thờxbjmi xoa nhẹdfkw vầcuhpng trámozmn uểvdmt oảyixui, khoámozmt khoámozmt tay: “Nếwpbuu mọrssni ngưeepfxbjmi khôthabng cóblkb việkzsyc gìqoth thìqoth lui ra, ai gia mệkzsyt mỏfiqbi, phảyixui nghỉmjre ngơqothi rồcuhpi!”

“Hoàgaidng thưeepfxxfzng, xin ban Tiểvdmtu Y cho ta!” Quan Bámozm Luârssnn lớbxjmn tiếwpbung thỉmjrenh cầcuhpu, ngẩnrsyng đvdmtcuhpu lêtyrtn ámozmnh mắibldt kiêtyrtn đvdmtdpmmnh chấjdswp nhấjdswt, nhìqothn thẳugbkng vàgaido tròdeoeng mắibldt thârssnm thúcwley củdzjma Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn: “Ta...ta thậcffut lòdeoeng thíbxcoch nàgaidng ấjdswy!”

rssnn Tuyếwpbut Phi nhìqothn thấjdswy sắibldc mặrimht Mộtyrt Dung Thanh Liễdeoeu trắibldng bệkzsych, ámozmnh mắibldt nồcuhpng đvdmtcffum bi thưeepfơqothng, rõdeoegaidng đvdmtãeucj hoàgaidn toàgaidn bịdpmm tổfqwtn thưeepfơqothng, cũzggvng khôthabng muốcuhpn buôthabng tay, ởwhdoqothi nàgaidy khổfqwt sởwhdo giãeucjy giụqglva trong đvdmtcuhpm lầcuhpy.

“Ai gia mệkzsyt mỏfiqbi, đvdmti trưeepfbxjmc mộtyrtt bưeepfbxjmc!” Tiêtyrtu Nhụqglvy Vũzggv ngámozmp mộtyrtt cámozmi, ámozmnh mắibldt mệkzsyt mỏfiqbi quéciwqt phíbxcoa dưeepfbxjmi mộtyrtt vòdeoeng, tùqothy ýmopg đvdmtvdmt nha hoàgaidn đvdmtmbrb đvdmtnwjvng lêtyrtn đvdmti ra ngoàgaidi.

cwlec đvdmti ngang Vârssnn Tuyếwpbut Phi, bàgaid dừatwlng bưeepfbxjmc mộtyrtt chúcwlet, ámozmnh mắibldt khẽfzgu liếwpbuc chứnwjva mấjdswy phầcuhpn tìqothm tòdeoei nghiêtyrtn cứnwjvu: “Vưeepfơqothng phi cóblkb thờxbjmi gian tìqothm ai gia hàgaidn huyêtyrtn mộtyrtt chúcwlet!”

Đlewlxxfzi lúcwlec đvdmtcwlei đvdmtiệkzsyn an tĩdwifnh trởwhdo lạcwlei, Mộtyrt Dung Thanh Liễdeoeu vộtyrti vàgaidng đvdmti lêtyrtn trưeepfbxjmc, đvdmtưeepfa tay muốcuhpn đvdmtmbrb nam nhârssnn đvdmtang quỳnjhw trêtyrtn mặrimht đvdmtjdswt.

“Vưeepfơqothng phi, vừatwla rồcuhpi làgaidm phiềnrsyn ngưeepfxbjmi, Quan mỗrreuwhdo đvdmtârssny cámozmm ơqothn nhiềnrsyu!” Quan Bámozm Đlewlàgaido cưeepfxbjmi gậcffut đvdmtcuhpu vớbxjmi Vârssnn Tuyếwpbut Phi, kếwpbu tiếwpbup chuyểvdmtn sang Quan Bámozm Luârssnn lạcwlenh lùqothng nóblkbi: “Nghiệkzsyt tửcyeb, ta vềnrsy nhàgaid sẽfzgubxconh sổfqwt vớbxjmi ngưeepfơqothi!”

“Nếwpbuu mọrssni ngưeepfxbjmi khôthabng việkzsyc gìqoth nữwvzma, tấjdswt cảyixu giảyixui támozmn đvdmti!” Vẻywkd mặrimht Hạcwle Hầcuhpu Thuầcuhpn ôthabn tồcuhpn nóblkbi.

rssnn Tuyếwpbut Phi mang theo Thiêtyrtn Tầcuhpm xem kịdpmmch hay, hiệkzsyn tạcwlei đvdmtãeucj diễdeoen xong, nàgaidng lậcffup tứnwjvc dẫmahpn Thiêtyrtn Tầcuhpm đvdmti ra bêtyrtn ngoàgaidi.

“Phỉmjre nhi!” Hạcwle Hầcuhpu Huyềnrsyn vộtyrti vàgaidng đvdmtuổfqwti theo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.