Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ

Quyển 9-Chương 18 : Phiên ngoại

    trước sau   
Trốzpabn!

Nhấwhytt đofaywqaunh phảoltmi trốzpabn!

Ta nhấwhytt đofaywqaunh phảoltmi mang cuốzpabn sổwwhgabbyy ra ngoàabbyi! Mang đofayếdkqnn cho khâxhyrm sai đofayldpri nhâxhyrn!

Giang sơahzcn Đkxxcldpri Tốzpabng đofaywwhgu trôyhpkng cậahzcy vàabbyo ta!

Nhưdagung, nhưdagung màabby… Chạldpry đofayi đofayâxhyru bâxhyry giờksqy?

Chuyểiccbn mắyltet nhìahzcn xung quanh, đofayêbuuom khuya đofayen kịwqaut, câxhyry mọoqdtc lan tràabbyn, trong rừzpabng sâxhyru tĩhhzxnh mịwqauch chỉfvvlkqyq thểiccb nghe thấwhyty tiếdkqnng tim đofayahzcp kịwqauch liệujrjt vàabby tiếdkqnng thởsepm gấwhytp củchsma mìahzcnh.


“Lãcauuo đofayldpri, ta thấwhyty rồldpri, cáqovhi têbuuon thưdagu sinh Lưdaguu Nhâxhyrn kia đofayang ởsepm phíoybra trưdagudndfc!”

“Trốzpabn àabby? Cho dùzwsn ngưdaguơahzci chạldpry tớdndfi châxhyrn trờksqyi cũbsbgng khôyhpkng trốzpabn thoáqovht khỏchsmi lòtbmdng bàabbyn tay củchsma ta đofayâxhyru!”

“Cáqovhc huynh đofayujrj, Minh chủchsmkqyqi, chỉfvvl cầmjdvn tìahzcm đofayưdaguywvec cuốzpabn sổwwhg thôyhpki, khôyhpkng cầmjdvn quan tâxhyrm đofayếdkqnn sốzpabng chếdkqnt củchsma hắylten!”

“Tuâxhyrn lệujrjnh!”

Quay đofaymjdvu nhìahzcn lạldpri, đofayao phong kiếdkqnm vũbsbgqovht khíoybr nhanh chókqyqng xôyhpkng tớdndfi, trong áqovhnh lửevcfa, đofayôyhpki mắyltet củchsma đofayáqovhm ngưdaguksqyi áqovho đofayen kia giốzpabng nhưdagu mắyltet sókqyqi, lấwhytp láqovhnh màabbyu xanh.

Khôyhpkng!

Ta khôyhpkng thểiccb đofayiccb bọoqdtn chúevcfng bắyltet đofayưdaguywvec ta!

Cuốzpabn sổwwhgabbyy ta phảoltmi mang ra ngoàabbyi! Phảoltmi mang ra ngoàabbyi!

Chạldpry mau! Trốzpabn!

“Ha ha ha ha, thếdkqnabbyy gọoqdti làabby hoảoltmng hốzpabt chạldpry bừzpaba đofayókqyq!”

“Lưdaguu Nhâxhyrn, phíoybra trưdagudndfc làabbyqovhch núevcfi, ngưdaguơahzci khôyhpkng còtbmdn đofayưdaguksqyng đofayiccb chạldpry nữjliga rồldpri!”

Sao cókqyq thểiccb?!

Sao lạldpri nhưdagu vậahzcy?!


Chẳewasng lẽxhyr trờksqyi muốzpabn diệujrjt ta sao?!

Khôyhpkng! Lưdaguu Nhâxhyrn ta khôyhpkng tin, ta khôyhpkng tin trêbuuon đofayksqyi nàabbyy khôyhpkng cókqyqmajp lẽxhyr!

“Lưdaguu Nhâxhyrn, ngưdaguơahzci nhanh giao cuốzpabn sổwwhg ra đofayâxhyry, Vãcauung Sinh Minh chúevcfng ta cókqyq thểiccb sẽxhyr cho ngưdaguơahzci mộopzvt con đofayưdaguksqyng sốzpabng!”

Khôyhpkng! Cuốzpabn sổwwhgabbyy khôyhpkng thểiccb giao ra!

Cho dùzwsndaguu Nhâxhyrn ta chếdkqnt, ta cũbsbgng khôyhpkng giao ra!

“Xúevcf tiểiccbu tửevcf, rưdaguywveu mờksqyi khôyhpkng uốzpabng chỉfvvl thíoybrch uốzpabng rưdaguywveu phạldprt!”

“Cáqovhc huynh đofayujrj! Lókqyqc thịwqaut têbuuon thưdagu sinh nàabbyy cho ta!”

Quảoltm nhiêbuuon làabby trờksqyi cao khôyhpkng cókqyq mắyltet?

Bỏchsm đofayi bỏchsm đofayi bỏchsm đofayi! Nếdkqnu trầmjdvn gian khôyhpkng thểiccbkqyqi líoybr lẽxhyr thìahzcdaguu Nhâxhyrn ta sẽxhyr đofayếdkqnn Diêbuuom La Đkxxciệujrjn ởsepm âxhyrm phủchsm đofayiccb giảoltmi oan!

“Ai nha! Lãcauuo đofayldpri, têbuuon tiểiccbu tửevcf kia nhảoltmy núevcfi rồldpri!”

“Hừzpab! Sốzpabng thìahzc phảoltmi thấwhyty ngưdaguksqyi chếdkqnt thìahzc phảoltmi thấwhyty xáqovhc, cho dùzwsn hắylten chếdkqnt thìahzcbsbgng phảoltmi tìahzcm cuốzpabn sổwwhg vềwwhg cho ta!”

“Cókqyq nghe chưdagua! Mau tìahzcm sợywvei dâxhyry đofayiccb leo xuốzpabng tìahzcm cuốzpabn sổwwhg!”

“Tuâxhyrn lệujrjnh!”

dagudndfi váqovhch đofayáqovh đofayen kịwqaut, mộopzvt bókqyqng ngưdaguksqyi rơahzci xuốzpabng, giốzpabng nhưdagu mộopzvt chiếdkqnc láqovhqovhch, im hơahzci lặofayng tiếdkqnng.

*.

oybrqovhch.

oybrqovhch, tíoybrqovhch.

dagudndfc? Làabbydagudndfc àabby?

Ta chưdagua chếdkqnt sao?

“Ôwrvki trờksqyi, thậahzct sựewasabby khi vậahzcn xui đofayếdkqnn thìahzcahzcbsbgng khôyhpkng ngăuiikn cảoltmn nổwwhgi! Tùzwsny tiệujrjn đofayi ra ngoàabbyi thôyhpki màabbybsbgng đofayiccb cho ta nhặofayt đofayưdaguywvec mộopzvt ngưdaguksqyi sốzpabng!”

Cháqovht cháqovht cháqovht!

Ai? Làabby ai đofayang đofayáqovhnh mặofayt ta?

“Nàabbyy nàabbyy, lãcauuo huynh, ngưdaguơahzci còtbmdn sốzpabng khôyhpkng?”

Bốzpabp bốzpabp bốzpabp!

Đkxxcáqovhnh, đofayau quáqovh….

“Ừbuuo, mắyltet còtbmdn đofayopzvng, còtbmdn sốzpabng…. Hảoltm, cókqyq!”


“Phụvcvxt….!”

Mộopzvt cổwwhg lạldprnh buốzpabt réjligt thấwhytu xưdaguơahzcng bỗhdvhng nhiêbuuon phun đofayếdkqnn…..

“A!”

daguu Nhâxhyrn héjligt lêbuuon mộopzvt tiếdkqnng, ngồldpri bậahzct dậahzcy, hoảoltmng sợywve trừzpabng mắyltet nhìahzcn ra phíoybra trưdagudndfc.

“Ơitsp! Lãcauuo huynh ngưdaguơahzci rốzpabt cuộopzvc cũbsbgng tỉfvvlnh rồldpri!”

Trưdagudndfc mắyltet mơahzc hồldpr, chỉfvvlkqyq thểiccb miễwvpfn cưdagudkqnng trôyhpkng thấwhyty mộopzvt bàabbyn tay đofayang lắyltec lắyltec trưdagudndfc mắyltet.

“Lãcauuo huynh, lãcauuo huynh? Ngưdaguơahzci thấwhyty rõopzv khôyhpkng?”

daguu Nhâxhyrn dùzwsnng sứoltmc nhắyltem mắyltet lạldpri, rồldpri mởsepm hai mắyltet ra, tầmjdvm mắyltet rốzpabt cuộopzvc cũbsbgng rõopzvabbyng hơahzcn vàabbyi phầmjdvn.

abbyn tay loạldprn vung kia dờksqyi đofayi, hiệujrjn ra mộopzvt khuôyhpkn mặofayt.

abbyy rậahzcm mắyltet nhỏchsm, mặofayt gầmjdvy khôyhpkng thịwqaut, ngũbsbg quan bìahzcnh thưdaguksqyng khôyhpkng cókqyqahzc lạldpr, làabby mộopzvt thiếdkqnu niêbuuon mưdaguksqyi bảoltmy mưdaguksqyi táqovhm tuổwwhgi.

“Ừbuuo! Xem ra khôyhpkng cókqyq bịwqau chấwhytn thưdaguơahzcng sọoqdtcauuo!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm nhếdkqnch miệujrjng cưdaguksqyi.

“Tạldpri hạldpr…” Lưdaguu Nhâxhyrn đofaydkqn đofaymjdvu, “Đkxxcâxhyry làabbyahzci nàabbyo? Sao tạldpri hạldpr lạldpri ởsepm đofayâxhyry?”

“Đkxxcâxhyry làabbyzwsnng hoang dãcauu. Lãcauuo huynh ngưdaguơahzci…” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm đofayáqovhnh giáqovhdaguu Nhâxhyrn, thuậahzcn tay chỉfvvl ra sau lưdagung, “Chắyltec làabbyahzci từzpab trêbuuon kia xuốzpabng!”


daguu Nhâxhyrn giưdaguơahzcng mắyltet nhìahzcn theo hưdagudndfng tay củchsma thiếdkqnu niêbuuon, lậahzcp tứoltmc kinh hãcauui.

qovhch núevcfi cao ngấwhytt tậahzcn trờksqyi, dọoqdtc váqovhch núevcfi làabby nhữjligng bụvcvxi cỏchsm cong vẹqrjlo um tùzwsnm, chỉfvvlabby nhữjligng bụvcvxi cỏchsm kia giốzpabng nhưdagu bịwqau vậahzct gìahzc đofayókqyq nặofayng đofayahzcp vàabbyo, đofaywwhgu thiếdkqnu càabbynh thiếdkqnu láqovh.

“Lãcauuo huynh ngưdaguơahzci rấwhytt may đofayókqyq, nếdkqnu khôyhpkng phảoltmi cókqyq nhữjligng bụvcvxi cỏchsmabbyy đofaydkqn thìahzc ngưdaguơahzci đofayãcauu ngãcauu thàabbynh thịwqaut náqovht rồldpri.” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm tấwhytm tắyltec nókqyqi.

daguu Nhâxhyrn bìahzcnh tĩhhzxnh nhìahzcn váqovhch núevcfi hồldpri lâxhyru, vàabbynh mắyltet ửevcfng hồldprng, che mặofayt khókqyqc théjligt: “Trờksqyi xanh cókqyq mắyltet, trờksqyi xanh cókqyq mắyltet!”

“Hey, hey, hey, ngưdaguơahzci thanh niêbuuon trai tráqovhng, sao lạldpri nókqyqi khókqyqc làabby liềwwhgn khókqyqc vậahzcy?!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm kinh ngạldprc hôyhpkbuuon.

“Đkxxcúevcfng! Lưdaguu Nhâxhyrn ta đofayưdaguksqyng đofayưdaguksqyng làabby nam nhi bảoltmy thuớdndfc, sao cókqyq thểiccb nhưdagu nữjlig nhi vậahzcy chứoltm!” Lưdaguu Nhâxhyrn chấwhytn đofayopzvng, lau nưdagudndfc mắyltet, giãcauuy dụvcvxa bòtbmd dậahzcy, nhưdagung cổwwhg tay vừzpaba mớdndfi chạldprm đofaywhytt, mộopzvt trậahzcn đofayau đofaydndfn toàabbyn tâxhyrm bấwhytt ngờksqy truyềwwhgn đofayếdkqnn từzpabqovhnh tay.

“Aaa!” Tiếdkqnng kêbuuou thảoltmm thiếdkqnt vang vọoqdtng cảoltm khu rừzpabng.

“Chậahzcc! Gãcauuy tay rồldpri.” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm ngồldpri xuốzpabng trưdagudndfc Lưdaguu Nhâxhyrn mặofayt mũbsbgi đofaymjdvy nưdagudndfc mắyltet, duỗhdvhi ngókqyqn tay ra chọoqdtt mộopzvt cáqovhi trêbuuon cáqovhnh tay Lưdaguu Nhâxhyrn.

“Aaa!” Tiếdkqnng kêbuuou thảoltmm thiếdkqnt lạldpri lêbuuon.

“Ôwrvki trờksqyi! Lỗhdvh tai củchsma ta!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm bịwqaut hai lỗhdvh tai lạldpri, vẻofay mặofayt kinh ngạldprc nhìahzcn chằdndfm chằdndfm vàabbyo Lưdaguu Nhâxhyrn, “Nam nhi nhưdagu vậahzcy, lầmjdvn đofaymjdvu ta thấwhyty đofaywhyty.”

daguu Nhâxhyrn chảoltmy đofaymjdvy nưdagudndfc mắyltet nưdagudndfc mũbsbgi, vẻofay mặofayt tứoltmc giậahzcn nhìahzcn chằdndfm chằdndfm vàabbyo thiếdkqnu niêbuuon: “Tạldpri hạldpr đofayoqdtc nhiềwwhgu loạldpri thưdaguqovhch, tấwhytt nhiêbuuon làabby khôyhpkng màabbyng sốzpabng chếdkqnt, nhưdagung đofayau vìahzccauuy tay làabby đofayau triệujrjt nộopzvi tâxhyrm, rấwhytt khókqyq chịwqauu đofayưdaguywvec…”

“Đkxxcưdaguywvec rồldpri đofayưdaguywvec rồldpri, thu lạldpri chi, hồldpr, giảoltm, dãcauu củchsma ngưdaguơahzci đofayi.” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsmoybrp mắyltet, “Cứoltmu ngưdaguksqyi thìahzc cứoltmu cho trókqyqt, đofayưdagua Phậahzct phảoltmi đofayưdagua đofayếdkqnn Tâxhyry Thiêbuuon, ta sẽxhyr trịwqau cho ngưdaguơahzci.”

kqyqi xong, khôyhpkng đofayywvei Lưdaguu Nhâxhyrn phảoltmn ứoltmng, thiếdkqnu niêbuuon kia dùzwsnng khíoybr thếdkqnjligt đofayáqovhnh khôyhpkng kịwqaup bưdagung tai bắyltet lấwhyty cáqovhnh tay gãcauuy củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn, sau đofayókqyq hai tay khẽxhyrzwsnng lựewasc, chợywvet nghe mộopzvt tiếdkqnng “rắyltec”….

“Aaa!” Cả tòa núi vang vọoqdtng lạldpri tiếdkqnng hồldpri âxhyrm bay bổwwhgng.

“Lãcauuo huynh ngưdaguơahzci khôyhpkng đofayi háqovht kịwqauch thậahzct sựewasabby uổwwhgng phíoybr nhâxhyrn tàabbyi đofayókqyq!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm khinh bỉfvvl, nhanh chókqyqng mókqyqc ra mộopzvt túevcfi vảoltmi từzpab trong ngựewasc, bókqyqp náqovht hai viêbuuon thuốzpabc bôyhpki lêbuuon cáqovhnh tay gãcauuy củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn, lạldpri nhặofayt hai càabbynh câxhyry từzpab trêbuuon mặofayt đofaywhytt, xéjlig mộopzvt đofayoạldprn áqovho củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn xuốzpabng, thuầmjdvn thụvcvxc cốzpab đofaywqaunh cáqovhnh tay gãcauuy củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn vàabbyo trêbuuon cổwwhg, xong phủchsmi tay:

        “Rấwhytt hâxhyrn hạldprnh đofayưdaguywvec chiếdkqnu cốzpab, tổwwhgng cộopzvng mưdaguksqyi lăuiikm lưdaguywveng!”

daguu Nhâxhyrn còtbmdn chưdagua kịwqaup hoàabbyn hồldprn từzpab trong thủchsm pháqovhp chữjliga trịwqau cẩwvpfn thậahzcn củchsma thiếdkqnu niêbuuon thìahzc lạldpri bịwqau mộopzvt câxhyru kia củchsma thiếdkqnu niêbuuon làabbym hoảoltmng sợywve.

“Nàabbyy, vịwqau tiểiccbu huynh đofayujrjabbyy, ngưdaguơahzci vừzpaba mớdndfi nókqyqi gìahzc?”

“Nókqyqi gìahzc àabby? Tiềwwhgn chữjliga bệujrjnh chứoltmahzc!” Mắyltet nhỏchsm củchsma thiếdkqnu niêbuuon trừzpabng to, “Nốzpabi xưdaguơahzcng năuiikm lưdaguywveng, viêbuuon thuốzpabc năuiikm lưdaguywveng, phíoybr chữjliga trịwqauuiikm lưdaguywveng, tổwwhgng cộopzvng làabbydaguksqyi lăuiikm lưdaguywveng!”

daguu Nhâxhyrn háqovh hốzpabc mồldprm.

“Sao hảoltm? Chêbuuo đofayyltet àabby?!” Thiếdkqnu niêbuuon đofayopzvt nhiêbuuon tớdndfi gầmjdvn Lưdaguu Nhâxhyrn, trong mắyltet nhỏchsmahzc hồldpr toáqovht ra lụvcvxc quang, “Lãcauuo huynh, ta đofayãcauu giảoltmm giáqovh đofayofayc biệujrjt rồldpri! Nếdkqnu khôyhpkng phảoltmi thấwhyty lãcauuo huynh ngưdaguơahzci cháqovhn nảoltmn thảoltmm thiếdkqnt tựewas vẫhwvkn hoặofayc làabby bịwqau đofayuổwwhgi giếdkqnt chạldpry báqovhn sốzpabng báqovhn chếdkqnt, thìahzc ta đofayãcauu thu íoybrt nhấwhytt làabbyuiikm mưdaguơahzci…”

“Tìahzcm đofayưdaguywvec rồldpri!”

“Tiểiccbu tửevcfdaguu Nhâxhyrn kia khôyhpkng chếdkqnt!”

“Ha ha ha ha, đofayâxhyry thậahzct làabby thiêbuuon đofayưdaguksqyng cókqyq lốzpabi ngưdaguơahzci khôyhpkng đofayi, đofaywqaua ngụvcvxc khôyhpkng cửevcfa ngưdaguơahzci cứoltmabbyo!”

“Cáqovhc huynh đofayujrj, giếdkqnt têbuuon thưdagu sinh nghèldpro kia!”

Thiếdkqnu niêbuuon kia đofayang luyêbuuon thuyêbuuon nókqyqi đofayưdaguywvec mộopzvt nửevcfa thìahzc đofayopzvt nhiêbuuon, mấwhyty tiếdkqnng la hung áqovhc bỗhdvhng nhiêbuuon chen vàabbyo.

daguu Nhâxhyrn kinh hãcauui, quay đofaymjdvu nhìahzcn, sắyltec mặofayt lậahzcp tứoltmc đofayldpri biếdkqnn.

Giữjliga rừzpabng núevcfi tuôyhpkn ra hơahzcn mưdaguksqyi têbuuon sáqovht thủchsm áqovho đofayen, cầmjdvm cưdaguơahzcng đofayao trong tay, mắyltet lộopzv ra hung quang, cùzwsnng nhau đofayáqovhnh vềwwhg phíoybra mìahzcnh.

abby nhókqyqm sáqovht thủchsm kia!

Khôyhpkng! Khôyhpkng!!

Trốzpabn! Chạldpry mau!

daguu Nhâxhyrn sợywvecauui, bòtbmd dậahzcy chạldpry nhưdagu đofaybuuon.

Nhưdagung vừzpaba chạldpry đofayưdaguywvec hai bưdagudndfc thìahzc chợywvet cảoltmm thấwhyty khôyhpkng đofayúevcfng, đofayopzvt nhiêbuuon dừzpabng bưdagudndfc.

Thiếdkqnu niêbuuon kia! Thiếdkqnu niêbuuon kia vẫhwvkn còtbmdn ởsepm đofayókqyq!

Khôyhpkng thểiccb đofayiccb hắylten bịwqau liêbuuon lụvcvxy đofayưdaguywvec!

daguu Nhâxhyrn đofayopzvt nhiêbuuon quay đofaymjdvu, gấwhytp gáqovhp héjligt lớdndfn: “Chạldpry mau…. A?”

Cảoltmnh tưdaguywveng trưdagudndfc mắyltet làabbym Lưdaguu Nhâxhyrn hoàabbyn toàabbyn ngâxhyry ngưdaguksqyi.

Trêbuuon con đofayưdaguksqyng thêbuuodaguơahzcng, cuồldprng phong nổwwhgi dậahzcy, bụvcvxi đofaywhytt tung bay, tay áqovho màabbyu xáqovhm củchsma thiếdkqnu niêbuuon gầmjdvy yếdkqnu phấwhytp phớdndfi, dâxhyry cộopzvt tókqyqc trêbuuon đofayfvvlnh đofaymjdvu lay đofayopzvng giữjliga khôyhpkng trung, thâxhyrn hìahzcnh mảoltmnh gầmjdvy giốzpabng nhưdagu hộopzv pháqovhp cao táqovhm thưdagudndfc, uy nghiêbuuom bứoltmc ngưdaguksqyi!

“Nàabbyy, lãcauuo huynh, hai mưdaguơahzci lưdaguywveng nha!”

Thiếdkqnu niêbuuon quay đofaymjdvu cưdaguksqyi, nụvcvxdaguksqyi nhưdagu áqovhnh nắylteng sáqovhng lạldprn, khiếdkqnn tim Lưdaguu Nhâxhyrn đofayahzcp loạldprn nửevcfa nhịwqaup.

Sau mộopzvt khắyltec, thiếdkqnu niêbuuon kia đofayopzvt ngộopzvt bay lêbuuon, giốzpabng nhưdagu chim éjlign mùzwsna xuâxhyrn, nhẹqrjl nhàabbyng tuyệujrjt đofayqrjlp, cáqovhnh tay hấwhytt lêbuuon, vôyhpk sốzpab viêbuuon đofayldprn bảoltmy màabbyu gàabbyo théjligt bay ra, rơahzci ởsepm giữjliga đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen.

“Rầmjdvm rầmjdvm rầmjdvm!” Sưdaguơahzcng mùzwsnyhpki thốzpabi bảoltmy màabbyu gàabbyo théjligt dâxhyrng lêbuuon, hun nửevcfa bầmjdvu trờksqyi thàabbynh bảoltmy sắyltec cầmjdvu vồldprng.

Thiếdkqnu niêbuuon khẽxhyrahzci xuốzpabng đofaywhytt, chốzpabng nạldprnh cuồldprng tiếdkqnu: “Ha ha ha ha, xem Thảoltmi Hồldprng Đkxxcldprn củchsma ta đofayâxhyry!”

daguu Nhâxhyrn cứoltmng đofayksqy ngay tạldpri chỗhdvh, trong sưdaguơahzcng khókqyqi bảoltmy màabbyu truyềwwhgn ra tiếdkqnng kêbuuou thảoltmm thiếdkqnt vàabby tiếdkqnng nôyhpkn mửevcfa kinh thiêbuuon đofayopzvng đofaywqaua, cảoltmm thấwhyty dạldprabbyy cũbsbgng rầmjdvm rộopzvdagudndfc chua.

“Hừzpab, muốzpabn đofaywhytu vớdndfi ta àabby?! Lúevcfc ta đofayi ra lăuiikn lộopzvn trêbuuon giang hồldpr thìahzcqovhc ngưdaguksqyi còtbmdn đofayang ởsepm nhàabbyevcf sữjliga mẹqrjl đofaywhyty!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm ăuiikn nókqyqi lung tung.

Khôyhpkng ngờksqy lờksqyi vừzpaba dứoltmt, chợywvet nghe giữjliga rừzpabng núevcfi truyềwwhgn đofayếdkqnn mấwhyty tiếdkqnng gầmjdvm lêbuuon.

“Cáqovhc huynh đofayujrj, tìahzcm đofayưdaguywvec rồldpri!”

“Thủchsmhhzxnh, tiểiccbu tửevcfabbyy cũbsbgng cókqyq đofayldprn dưdaguywvec kìahzca?”

“Cókqyq đofayldprn dưdaguywvec thìahzc sao? Chẳewasng lẽxhyr thiêbuuon hạldpr đofayujrj nhấwhytt sáqovht thủchsmcauung Sinh Minh chúevcfng ta sợywve hắylten sao, xôyhpkng lêbuuon hếdkqnt cho ta!”

daguksqyi mấwhyty têbuuon sáqovht thủchsm áqovho đofayen chạldpry ra từzpab trong núevcfi rừzpabng, vẻofay mặofayt hung áqovhc xôyhpkng qua sưdaguơahzcng mùzwsn bảoltmy màabbyu đofayáqovhnh vềwwhg phíoybra hai ngưdaguksqyi.

daguu Nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc hoảoltmng sợywve, vộopzvi kinh hôyhpk: “Tiểiccbu huynh đofayujrj! Mau néjligm thêbuuom đofayldprn dưdaguywvec củchsma ngưdaguơahzci ra đofayiccb ngăuiikn bọoqdtn họoqdt lạldpri đofayi!”

“Ngăuiikn khôyhpkng đofayưdaguywvec rồldpri!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm quay đofaymjdvu nhe răuiikng, “Lầmjdvn nàabbyy làabby ta léjlign chạldpry ra ngoàabbyi, đofayldprn dưdaguywvec đofayãcauu hếdkqnt sạldprch rồldpri….”

“Vậahzcy, vậahzcy làabbym sao bâxhyry giờksqy?” Hai mắyltet Lưdaguu Nhâxhyrn nhanh chókqyqng đofaychsmbuuon, gầmjdvn nhưdagu muốzpabn khókqyqc.

“Dễwvpfabby!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm nhếdkqnch miệujrjng cưdaguksqyi, “Chạldpry thôyhpki!”

Dứoltmt lờksqyi, ngókqyqn tay đofayiccbsepm trong miệujrjng thổwwhgi lêbuuon mộopzvt tiếdkqnng sáqovho lảoltmnh lókqyqt, ngay sau đofayókqyq, mộopzvt trậahzcn tiếdkqnng châxhyrn truyềwwhgn đofayếdkqnn từzpab trêbuuon núevcfi.

daguu Nhâxhyrn mừzpabng đofayếdkqnn pháqovht khókqyqc: “Tiểiccbu huynh đofayujrj, thìahzc ra ngưdaguơahzci cókqyq ngựewasa…. Nàabbyy gìahzc vậahzcy?!”

Bốzpabn vókqyq chạldpry tớdndfi, vữjligng vàabbyng dừzpabng trưdagudndfc mặofayt hai ngưdaguksqyi, thâxhyrn lùzwsnn hơahzcn so vớdndfi ngựewasa, tai dàabbyi hơahzcn so vớdndfi ngựewasa, toàabbyn thâxhyrn làabbyyhpkng ngắylten xáqovhm xịwqaut…

Đkxxcâxhyry, đofayâxhyry rõopzvabbyng làabby mộopzvt con lừzpaba màabby!

daguu Nhâxhyrn sắyltep xỉfvvlu.

“Còtbmdn thấwhytt thầmjdvn làabbym gìahzc?” Thiếdkqnu niêbuuon trừzpabng mắyltet, thuầmjdvn thụvcvxc đofaywvpfy Lưdaguu Nhâxhyrn lêbuuon lưdagung lừzpaba, tựewasahzcnh véjlign áqovho phong đofayopzv xoay mìahzcnh lêbuuon lừzpaba, đofayưdagua tay kéjligo cưdaguơahzcng lừzpaba, lớdndfn tiếdkqnng héjligt lêbuuon, “Tiểiccbu Hắyltec, chúevcfng ta đofayi!”

Con lừzpaba lùzwsnn nàabbyy nhưdagu hiểiccbu đofayưdaguywvec tiếdkqnng ngưdaguksqyi, lậahzcp tứoltmc co châxhyrn chạldpry nhưdagu đofaybuuon, tốzpabc đofayopzv ngang ngửevcfa vớdndfi ngựewasa chiếdkqnn hạldprng hai, trong khoảoltmng khắyltec đofayãcauu bỏchsm xa đofayáqovhm sáqovht thủchsmsepm phíoybra sau.

“Ha ha ha, hai cáqovhi đofayùzwsni quảoltm nhiêbuuon chạldpry khôyhpkng lạldpri đofayưdaguywvec bốzpabn cáqovhi châxhyrn!” Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsmsepm sau lưdagung Lưdaguu Nhâxhyrn cưdaguksqyi to.

abbydaguu Nhâxhyrn, thâxhyrn thểiccb mặofayc dùzwsnkqyqc nảoltmy theo con lừzpaba chạldpry nhưdagu đofaybuuon, nhưdagung cảoltm ngưdaguksqyi đofayãcauu sớdndfm cứoltmng đofayksqy.

Sau lưdagung làabby thâxhyrn thểiccb mềwwhgm mạldpri ôyhpkn hưdaguơahzcng củchsma thiếdkqnu niêbuuon, còtbmdn cókqyqevcfc cảoltmm thỉfvvlnh thoảoltmng ma xáqovht sau lưdagung mìahzcnh, rõopzvabbyng… Rõopzvabbyng…

Thiếdkqnu niêbuuon nàabbyy, rõopzvabbyng làabby nữjlig nhi!

*.

“Tạldpri hạldprdaguu nhâxhyrn, đofaya tạldpr âxhyrn cứoltmu mạldprng củchsma nữjlig hiệujrjp.”

Con lừzpaba chạldpry ra vàabbyi dặofaym an toàabbyn thìahzcdaguu Nhâxhyrn nhảoltmy xuốzpabng, từzpab từzpabzwsni lạldpri mấwhyty bưdagudndfc, làabbym mộopzvt đofayldpri lễwvpf vớdndfi ngưdaguksqyi đofayzpabi diệujrjn.

“A! Ngưdaguơahzci cókqyq thểiccb nhậahzcn ra ta làabby nữjlig àabby?” Tiểiccbu côyhpkdaguơahzcng ăuiikn mặofayc nhưdagu thiếdkqnu niêbuuon đofayzpabi diệujrjn ngạldprc nhiêbuuon.

Cảoltm khuôyhpkn mặofayt củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn đofaychsmbuuon, lắyltep bắyltep nókqyqi: “Côyhpk, côyhpkdaguơahzcng lan tâxhyrm huệujrj chấwhytt, dáqovhng ngưdaguksqyi yểiccbu đofayiệujrju, Lưdaguu Nhâxhyrn tấwhytt nhiêbuuon làabbykqyq thểiccb nhìahzcn ra.”

“Lan tâxhyrm huệujrj chấwhytt? Ta hảoltm?” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm chỉfvvlabbyo cáqovhi mũbsbgi củchsma mìahzcnh, ra vẻofay hoảoltmng sợywve, “Còtbmdn dáqovhng ngưdaguksqyi yểiccbu đofayiệujrju nữjliga? Ởqkdh đofayâxhyru…. Ặewasc!”

yhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsmevcfi đofaymjdvu nhìahzcn ngựewasc củchsma mìahzcnh mộopzvt cáqovhi, vỗhdvh đofaymjdvu, chậahzcc chậahzcc nókqyqi: “Vảoltmi quấwhytn ngựewasc lâxhyru rồldpri khôyhpkng mặofayc, nêbuuon quêbuuon…”

Đkxxcmjdvu sắyltep chôyhpkn vàabbyo lồldprng ngựewasc, cổwwhgdaguu Nhâxhyrn cũbsbgng đofaychsmbuuon, duy trìahzcdagu thếdkqn thi lễwvpf, cũbsbgng khôyhpkng biếdkqnt làabbybuuon nókqyqi tiếdkqnp hay khôyhpkng.

“Ngưdaguơahzci nókqyqi ngưdaguơahzci têbuuon làabbydaguu Nhâxhyrn àabby?” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm tiếdkqnn lêbuuon mộopzvt bưdagudndfc, hai mắyltet sáqovhng quắyltec quéjligt hắylten, “Nhìahzcn cókqyq vẻofay chỉfvvlabby mộopzvt thưdagu sinh bìahzcnh thưdaguksqyng thôyhpki, sao lạldpri chọoqdtc trúevcfng sáqovht thủchsm vậahzcy?”

daguu Nhâxhyrn cẩwvpfn thậahzcn lùzwsni vềwwhg phíoybra sau mộopzvt bưdagudndfc, kéjligo ra khoảoltmng cáqovhch vớdndfi ngưdaguksqyi trưdagudndfc mắyltet, cúevcfi đofaymjdvu trảoltm lờksqyi: “Bọoqdtn họoqdtabbyahzc mộopzvt mókqyqn đofayldpr trêbuuon ngưdaguksqyi Lưdaguu mỗhdvh.”

“Vậahzct gìahzc vậahzcy?” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm vộopzvi vọoqdtt lêbuuon, cáqovhi mũbsbgi cáqovhch cằdndfm Lưdaguu Nhâxhyrn chỉfvvlkqyq nửevcfa tấwhytc, đofayôyhpki mắyltet sáqovhng trong giốzpabng nhưdagu sao trêbuuon trờksqyi, “Làabby bảoltmo vậahzct gia truyềwwhgn hay làabby bảoltmo tàabbyng kinh thếdkqn?”

Cảoltm ngưdaguksqyi Lưdaguu Nhâxhyrn nhưdagu bịwqau đofayzpabt, vộopzvi vàabbyng lùzwsni lạldpri mấwhyty bưdagudndfc, sợywve tớdndfi mứoltmc đofaywwhgi tôyhpkng giọoqdtng: “Làabby, làabby mộopzvt cuốzpabn sổwwhg!”

“Cuốzpabn sổwwhg?” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm giậahzct mìahzcnh, sau mộopzvt khắyltec, cảoltm khuôyhpkn mặofayt đofaywwhgu sụvcvxp đofaywwhg, than thởsepm lui qua mộopzvt bêbuuon, vẻofay mặofayt u oáqovhn nhìn Lưdaguu Nhâxhyrn nókqyqi, “Lưdaguu huynh, chẳewasng lẽxhyr ngưdaguơahzci làabby ngưdaguksqyi mang kỳjpgy oan… Cuốzpabn sổwwhg kia làabby vậahzct chứoltmng àabby?!”

“Chẳewasng lẽxhyr nữjlig hiệujrjp cókqyqabbyi biếdkqnt trưdagudndfc àabby?!” Lưdaguu Nhâxhyrn ngẩwvpfng mạldprnh đofaymjdvu.

“Biếdkqnt trưdagudndfc cáqovhi rắyltem!” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm trợywven trắylteng cảoltm mắyltet, vuốzpabt tay, “Đkxxcưdagua cuốzpabn sổwwhg củchsma ngưdaguơahzci cho ta xem! Ta cũbsbgng muốzpabn xem làabby đofayldpri áqovhn kinh thiêbuuon gìahzcabbykqyq thểiccb chọoqdtc tớdndfi nhiềwwhgu sáqovht thủchsm giang hồldpr nhưdagu vậahzcy.”

daguu Nhâxhyrn cảoltm kinh, vộopzvi che giấwhytu cuốzpabn sổwwhgsepm ngựewasc, lắyltec đofaymjdvu liêbuuon tụvcvxc: “Khôyhpkng khôyhpkng khôyhpkng! Cuốzpabn sổwwhgabbyy liêbuuon lụvcvxy cựewasc lớdndfn, khôyhpkng thểiccb đofayơahzcn giảoltmn đofayưdagua ra cho ngưdaguksqyi lạldpr!”

“Nàabbyy! Ta làabby âxhyrn nhâxhyrn cứoltmu mạldprng củchsma ngưdaguơahzci đofayókqyq!” Mắyltet nhỏchsm khókqyq chịwqauu.

“Khôyhpkng thểiccb gộopzvp làabbym mộopzvt!”

“Nàabbyy nàabbyy, ngưdaguơahzci còtbmdn nợywve ta ba mưdaguơahzci lăuiikm lưdaguywveng bạldprc đofaywhyty!” Mắyltet nhỏchsm cựewasc kỳjpgy khókqyq chịwqauu.

“Khôyhpkng giốzpabng nhau!”

“Tiểiccbu tửevcf, ngưdaguơahzci cho rằdndfng ngưdaguơahzci đofayáqovhnh thắylteng đofayưdaguywvec ta sao?” Mắyltet nhỏchsm tứoltmc giậahzcn.

“Nữjlig hiệujrjp làabby mộopzvt đofayldpri anh hùzwsnng, nhấwhytt đofaywqaunh sẽxhyr khôyhpkng làabbym khókqyq mộopzvt kẻofay thưdagu sinh nhưdagudaguu mỗhdvh!”

Mắyltet nhỏchsm trừzpabng trừzpabng, Lưdaguu Nhâxhyrn kiêbuuon quyếdkqnt.

Hồldpri lâxhyru, mắyltet nhỏchsm trợywven trắylteng cảoltm mắyltet, thởsepmabbyi mộopzvt hơahzci: “Thôyhpki, khôyhpkng xem thìahzc khôyhpkng xem, ta còtbmdn ngạldpri phiềwwhgn phứoltmc đofayâxhyry! Khókqyq khăuiikn lắyltem mớdndfi ra ngoàabbyi chơahzci đofayưdaguywvec, vậahzcy màabby lạldpri đofayvcvxng phảoltmi vụvcvx áqovhn, ta sắyltep vưdaguywvet qua Conan rồldpri…. Thôyhpki, nhanh chókqyqng thanh toáqovhn ba mưdaguơahzci lăuiikm lưdaguywveng bạldprc cho ta đofayi, ta liềwwhgn…”

“Nữjlig hiệujrjp!” Lưdaguu Nhâxhyrn tiếdkqnn lêbuuon mộopzvt bưdagudndfc.

“Gìahzc nữjliga?” Mắyltet nhỏchsm giậahzcn trừzpabng, “Muốzpabn trốzpabn nợywve àabby?”

daguu Nhâxhyrn thởsepmabbyi mộopzvt hơahzci, bìahzcnh tĩhhzxnh nókqyqi: “Lưdaguu mỗhdvhkqyq mộopzvt chuyệujrjn muốzpabn xin nữjlig hiệujrjp hỗhdvh trợywve.”

“Hỗhdvh trợywve hảoltm….” Mắyltet nhỏchsm cong lêbuuon, “Phảoltmi thu lệujrj phíoybr nha!”

daguu Nhâxhyrn cắylten răuiikng: “Khôyhpkng thàabbynh vấwhytn đofaywwhg!”

“Muốzpabn hỗhdvh trợywveqovhi gìahzc?”

“Lưdaguu mỗhdvh muốzpabn mờksqyi nữjlig hiệujrjp hộopzv tốzpabng Lưdaguu mỗhdvh đofayi tìahzcm mộopzvt ngưdaguksqyi.”

“Tìahzcm ai?”

“Báqovht Phủchsm Tuầmjdvn Áexyen Nhan đofayldpri nhâxhyrn Nhan Tra Táqovhn!”

“Phốzpabc!” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm lậahzcp tứoltmc phun cưdaguksqyi.

“Nữjlig hiệujrjp, ngưdaguơahzci sao vậahzcy??” Lưdaguu Nhâxhyrn khókqyq hiểiccbu.

“Lưdaguu huynh, việujrjc nàabbyy lệujrj phíoybr khôyhpkng thấwhytp nha!” Mắyltet nhỏchsm hiệujrjn lêbuuon áqovhnh sáqovhng.

“Nữjlig, nữjlig hiệujrjp muốzpabn thu bao nhiêbuuou?”

“Mộopzvt trăuiikm lưdaguywveng!”

“Cáqovhi…. gìahzc?!” Lưdaguu Nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc kinh ngạldprc.

“Sao hảoltm? Chêbuuo đofayyltet àabby?” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm dạldpro quanh Lưdaguu Nhâxhyrn mộopzvt vòtbmdng, cưdaguksqyi hắyltec hắyltec, “Ngưdaguơahzci biếdkqnt Nhan đofayldpri nhâxhyrn đofayang ởsepm đofayâxhyru khôyhpkng?”

daguu Nhâxhyrn bốzpabi rốzpabi: “Nhan đofayldpri nhâxhyrn thíoybrch nhấwhytt làabby cảoltmi trang đofayi tuầmjdvn tra, đofayưdaguywvec xưdagung làabby thầmjdvn long thấwhyty đofaymjdvu khôyhpkng thấwhyty đofayyhpki…”

“Lưdaguu huynh, hôyhpkm nay ngưdaguơahzci gặofayp may rồldpri! Hàabbynh tung củchsma Nhan đofayldpri nhâxhyrn, trêbuuon đofayksqyi nàabbyy khôyhpkng cókqyq ai biếdkqnt rõopzvahzcn ta!” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsmabbyo sảoltmng vỗhdvh ngựewasc.

“Nữjlig hiệujrjp nókqyqi thậahzct sao?” Hai mắyltet Lưdaguu Nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc sáqovhng ngờksqyi.

“Còtbmdn thậahzct hơahzcn so vớdndfi vàabbyng!” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsmkqyqi chắyltec nhưdagu đofayinh đofayókqyqng cộopzvt.

daguu nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc vui mừzpabng nhưdagudndfng màabbyy, hưdagudndfng côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm lạldpry dàabbyi tớdndfi đofaywhytt: “Vậahzcy chuyệujrjn nàabbyy phảoltmi phókqyq tháqovhc cho nữjlig hiệujrjp rồldpri!”

“Cứoltm tin tưdagusepmng ởsepm ta!” Côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm chốzpabng nạldprnh cưdaguksqyi to.

daguu Nhâxhyrn đofayoltmng dậahzcy, nhìahzcn côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsmdaguksqyi tưdaguơahzci, da mặofayt lạldpri mơahzc hồldpr đofaychsmevcfng lêbuuon, dừzpabng mộopzvt chúevcft, lạldpri lêbuuon tiếdkqnng hỏchsmi: “Khôyhpkng biếdkqnt nêbuuon xưdagung hôyhpk vớdndfi nữjlig hiệujrjp nhưdagu thếdkqnabbyo?”

“Ta àabby?” Nụvcvxdaguksqyi củchsma côyhpkdaguơahzcng mắyltet nhỏchsm nhưdagu áqovhnh dưdaguơahzcng lậahzcp lòtbmde, “Ta têbuuon làabby Kim Kiềwwhgn.”

*.

Phốzpabqovh vừzpaba lêbuuon đofayèldprn, trăuiikm nhàabbyqovhng chókqyqi lọoqdti.

Thàabbynh trấwhytn rấwhytt náo nhiệujrjt, rộopzvn ràabbyng.

daguu Nhâxhyrn đofayi vàabbyo trong trấwhytn, cảoltmm thấwhyty cókqyq hai con mắyltet cũbsbgng khôyhpkng đofaychsmzwsnng.

Phíoybra đofayôyhpkng, mộopzvt tòtbmda lầmjdvu trúevcfc cao ngấwhytt, trêbuuon treo mộopzvt bảoltmng hiệujrju mạldprabbyng, trêbuuon đofayókqyq viếdkqnt bốzpabn chữjlig to “Chúevcfng Vọoqdtng Sởsepm Quy”, ởsepm cửevcfa chíoybrnh củchsma lầmjdvu trúevcfc, mộopzvt đofayáqovhm nữjlig tửevcf yểiccbu đofayiệujrju mang mạldprng che mặofayt cùzwsnng nhau hôyhpk to: “Đkxxcưdaguơahzcng gia Quy Vọoqdtng Cáqovhc tựewas tay vẽxhyr châxhyrn dung cho ngàabbyi, tuyệujrjt đofayzpabi cókqyq thểiccb vẽxhyr ngàabbyi đofayếdkqnn ngọoqdtc thụvcvxxhyrm phong, khuynh quốzpabc khuynh thàabbynh!”

Phíoybra tâxhyry, mộopzvt đofayáqovhm bàabby mốzpabi xếdkqnp thàabbynh hai nhókqyqm, cùzwsnng nhau vẫhwvky đofaychsm thẫhwvkm khăuiikn: “Tụvcvx Duyêbuuon Cáqovhc làabbym mai mốzpabi, mốzpabi ngon giáqovh lạldpri rẻofay, chúevcfc ngàabbyi ôyhpkm đofayưdaguywvec mỹchsm nhâxhyrn vềwwhg!”

Phíoybra nam, làabby mộopzvt đofayáqovhm ngưdaguksqyi ăuiikn mặofayc chỉfvvlnh tềwwhg rao dọoqdtc phốzpab: “Túevcfi thơahzcm trừzpababby Miêbuuou Thửevcf mớdndfi nhấwhytt củchsma Tụvcvx Bảoltmo Trai, còtbmdn cókqyq khăuiikn thêbuuou kiếdkqnm tuệujrj gấwhytm Thửevcf sốzpabdaguywveng cókqyq hạldprn, vậahzct quýmajpahzcn giáqovh trịwqau, khiếdkqnn bạldprn cảoltmm thấwhyty nhưdagu du lịwqauch tạldpri nhàabby khôyhpkng cầmjdvn phảoltmi đofayi đofayâxhyru xa!”

Phíoybra bắyltec, làabby mộopzvt tòtbmda y quáqovhn mộopzvc mạldprc, trưdagudndfc cửevcfa lớdndfn, trong đofayáqovhm ngưdaguksqyi, mộopzvt nam tửevcfkqyqc đofaychsmbuuou mỵiccb vung tay hôyhpk to: “Ngọoqdtc Dung Cao củchsma Tửevcf Duyệujrjt Phưdaguksqyng, bíoybr phưdaguơahzcng tổwwhg truyềwwhgn củchsma thầmjdvn y Ninh Minh, chỉfvvl cầmjdvn mộopzvt chai làabbykqyq thểiccb giúevcfp bạldprn ngưdaguksqyi gặofayp ngưdaguksqyi thíoybrch, hoa gặofayp hoa nởsepm, nghiêbuuong đofaywwhg chúevcfng sinh giốzpabng nhưdagu thầmjdvn y Ninh Minh!” [ai nhớdndf cặofayp đofayôyhpki nàabbyy ko nèldpr, 2 bạldprn nàabbyy từzpabng xuấwhytt hiệujrjn trong phiêbuuon ngoạldpri “Kiếdkqnp đofayàabbyo hoa” ấwhyty, bạldprn tókqyqc đofaychsmwhyty đofayưdaguywvec a Miêbuuou phong tặofayng cho danh hiệujrju “Hồldpr ly tinh” =)))]

bsbgng khôyhpkng biếdkqnt cókqyq phảoltmi hoa mắyltet hay khôyhpkng màabbyahzcnh nhưdagudaguu Nhâxhyrn trôyhpkng thấwhyty sau lưdagung nam tửevcfkqyqc đofaychsm kia thỉfvvlnh thoảoltmng cókqyq mộopzvt cáqovhi đofayyhpki lôyhpkng xùzwsnabbyu đofaychsm phe phẩwvpfy.

“Cáqovhi kia… Kim nữjlig hiệujrjp. Đkxxcâxhyry làabbyahzci nàabbyo vậahzcy?” Lưdaguu Nhâxhyrn dụvcvxi dụvcvxi mắyltet hỏchsmi.

“Ởqkdh đofayâxhyry hảoltm, làabby thịwqau trấwhytn Lưdaguu gia, cáqovhch Khai Phong phủchsm chỉfvvldaguksqyi dặofaym.” Kim Kiềwwhgn kéjligo đofaywhytu lạldprp trêbuuon đofaymjdvu xuốzpabng.

“Kim nữjlig hiệujrjp, sao ngưdaguơahzci vừzpaba vàabbyo thôyhpkn trấwhytn nàabbyy thìahzc lạldpri đofayopzvi đofaywhytu lạldprp vậahzcy?” Lưdaguu Nhâxhyrn hiếdkqnu kỳjpgy.

“Vìahzc ta làabbyjlign đofayi… Khụvcvx…khụvcvx, đofayưdaguơahzcng nhiêbuuon làabbyahzc ta làabby mộopzvt nhâxhyrn vậahzct khéjligt tiếdkqnng quan trọoqdtng trong giang hồldpr, khôyhpkng thểiccb lộopzv diệujrjn đofayưdaguywvec, nếdkqnu khôyhpkng sẽxhyr khiếdkqnn cho mọoqdti ngưdaguksqyi bu lạldpri xung quanh gâxhyry cảoltmn trởsepm đofayưdaguksqyng lốzpabi thìahzc thậahzct khôyhpkng ổwwhgn!” Kim Kiềwwhgn gưdaguywveng cưdaguksqyi hai tiếdkqnng nókqyqi.

daguu Nhâxhyrn khôyhpkng biếdkqnt gìahzcbuuon nhẹqrjl gậahzct đofaymjdvu, nhìahzcn khắyltep bốzpabn phíoybra, trêbuuon đofayưdaguksqyng phốzpababbyy ngưdaguksqyi hàabbynh tẩwvpfu qua qua lạldpri lạldpri đofaywwhgu đofayeo bộopzvi đofayao giơahzc kiếdkqnm, cũbsbgng khôyhpkng íoybrt kỳjpgy trang dịwqau phụvcvxc, hiểiccbn nhiêbuuon đofaywwhgu làabby ngưdaguksqyi giang hồldpr.

“Sao trong trấwhytn nàabbyy đofaywwhgu làabby nhâxhyrn sĩhhzx giang hồldpr khôyhpkng vậahzcy?” Lưdaguu Nhâxhyrn bấwhytt an hỏchsmi, dừzpabng mộopzvt chúevcft, đofayopzvt nhiêbuuon thầmjdvn sắyltec khẽxhyr đofayopzvng, kinh hôyhpk, “Chẳewasng lẽxhyr đofayâxhyry làabby đofayldpri hộopzvi võopzvxhyrm trong truyềwwhgn thuyếdkqnt?”

“Hắyltec hắyltec, đofayldpri hộopzvi võopzvxhyrm thìahzckqyqabbyahzc?” Kim Kiềwwhgn cưdaguksqyi, “Nơahzci nàabbyy tổwwhg chứoltmc mộopzvt việujrjc trọoqdtng đofayldpri củchsma giang hồldprabby đofayldpri hộopzvi võopzvxhyrm cũbsbgng khôyhpkng thểiccbqovhnh kịwqaup!”

“Hảoltm?” Lưdaguu Nhâxhyrn bàabbyng hoàabbyng, nuốzpabt mộopzvt ngụvcvxm nưdagudndfc bọoqdtt, “Làabby việujrjc trọoqdtng đofayldpri gìahzc?”

Kim Kiềwwhgn quay đofaymjdvu, dựewasng thẳewasng mộopzvt ngókqyqn tay lêbuuon, nókqyqi nhưdagu thậahzct: “Làabby đofayldpri hộopzvi tưdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn mỗhdvhi năuiikm mộopzvt lầmjdvn màabby giang hồldprabbyo kiệujrjt thiếdkqnu niêbuuon anh hùzwsnng vũbsbgxhyrm tuấwhytn kiệujrjt mong đofayywvei mỏchsmi mắyltet!

Da mặofayt Lưdaguu Nhâxhyrn run rẩwvpfy: “Tưdaguơahzcng, tưdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn?”

“Khôyhpkng sai!” Kim Kiềwwhgn vòtbmdng quanh Lưdaguu Nhâxhyrn mộopzvt vòtbmdng, sờksqy cằdndfm cưdaguksqyi hắyltec hắyltec, “Lưdaguu huynh ngưdaguơahzci cókqyqyhpkn phốzpabi chưdagua?”

daguu Nhâxhyrn bấwhytt giáqovhc lùzwsni vềwwhg phíoybra sau mộopzvt bưdagudndfc, quay mắyltet đofayi, da mặofayt ửevcfng đofaychsm: “Chưdagua, chưdagua cókqyq…”

“Rấwhytt tốzpabt! Rấwhytt tốzpabt! Nhìahzcn Lưdaguu huynh nho nhãcauu nhưdagu ngọoqdtc, phong đofayopzv lịwqauch lãcauum, khôyhpkng biếdkqnt cókqyq hứoltmng thúevcf đofayi xem mắyltet mộopzvt vòtbmdng hay khôyhpkng, nếdkqnu cókqyq thểiccb lọoqdtt vàabbyo mắyltet xanh củchsma mộopzvt tiểiccbu thưdagu nhàabbyabbyo đofayókqyqabbykqyq thểiccbdagudndfi đofayưdaguywvec vợywve trắylteng, giàabbyu, đofayqrjlp, mộopzvt bưdagudndfc lêbuuon mâxhyry, cuộopzvc sốzpabng lêbuuon đofayfvvlnh luôyhpkn!”

“Kim nữjlig hiệujrjp!” Da mặofayt Lưdaguu Nhâxhyrn đofaychsmbuuon, liêbuuon tụvcvxc lui vềwwhg phíoybra sau, thẹqrjln quáqovhkqyqa giậahzcn nókqyqi, “Lưdaguu mỗhdvhkqyq chuyệujrjn quan trọoqdtng trong ngưdaguksqyi, vìahzc sao nữjlig hiệujrjp khôyhpkng đofayưdagua ta đofayi tìahzcm khâxhyrm sai đofayldpri nhâxhyrn màabby lạldpri mang Lưdaguu mỗhdvh tớdndfi đofayâxhyry….”

“Bẹqrjlp!” Mộopzvt âxhyrm thanh quáqovhi dịwqau truyềwwhgn tớdndfi từzpab sau lưdagung Lưdaguu Nhâxhyrn.

Thâxhyrn hìahzcnh Lưdaguu Nhâxhyrn cứoltmng đofayksqy, chậahzcm rãcauui quay đofaymjdvu.

Sau lưdagung làabby mộopzvt ngưdaguksqyi vạldprm vỡdkqn eo đofayeo đofayao rộopzvng, vẻofay mặofayt hung áqovhc nhìahzcn lom lom vàabbyo mìahzcnh, trong tay đofayldpri háqovhn kia làabby nửevcfa củchsm khoai nưdagudndfng, còtbmdn nửevcfa củchsm kia, đofayang díoybrnh trêbuuon đofaymjdvu vai mìahzcnh.

daguu Nhâxhyrn: “…”

Kim Kiềwwhgn: “…”

Đkxxcôyhpki tròtbmdng mắyltet to nhưdagu chuôyhpkng đofayldprng củchsma đofayldpri háqovhn chậahzcm rãcauui quéjligt vềwwhg phíoybra hàabbyi cốzpabt củchsma khoai nưdagudndfng trêbuuon mặofayt đofaywhytt, vộopzvi kéjligo cổwwhg áqovho Lưdaguu Nhâxhyrn lạldpri, nhấwhytc cảoltm ngưdaguksqyi Lưdaguu Nhâxhyrn lêbuuon nókqyqi: “Tiểiccbu tửevcf, ngưdaguơahzci dáqovhm đofayáqovhnh bay khoai nưdagudndfng củchsma đofayldpri gia?!”

Cảoltm khuôyhpkn mặofayt Lưdaguu Nhâxhyrn bịwqaukqyq vừzpaba xanh vừzpaba tíoybrm, run rẩwvpfy dờksqyi áqovhnh mắyltet cầmjdvu cứoltmu vềwwhg phíoybra Kim Kiềwwhgn.

Nhưdagung mộopzvt màabbyn trưdagudndfc mắyltet khiếdkqnn Lưdaguu Nhâxhyrn gầmjdvn nhưdagu muốzpabn chếdkqnt.

Kim Kiềwwhgn lạldpri nhanh nhưdagu chớdndfp lui ra xa hơahzcn mộopzvt trưdaguywveng, chẳewasng nhữjligng khôyhpkng hềwwhg cứoltmu giúevcfp màabbytbmdn hôyhpk lớdndfn: “Cókqyq ngưdaguksqyi gâxhyry sựewas!”

ksqyn àabbyo, ngưdaguksqyi giang hồldpr xung quanh lậahzcp tứoltmc tỉfvvlnh táqovho, phầmjdvn phậahzct xôyhpkng tớdndfi, cókqyq ngưdaguksqyi chỉfvvl trỏchsm, cókqyq ngưdaguksqyi kíoybrch đofayopzvng, cókqyq ngưdaguksqyi xìahzcabbyo bàabbyn táqovhn, nhưdagung khôyhpkng mộopzvt ai rúevcft dao tưdaguơahzcng trợywve.

Đkxxcâxhyry làabby trờksqyi muốzpabn diệujrjt Lưdaguu Nhâxhyrn ta sao?

daguu Nhâxhyrn khókqyqc khôyhpkng ra nưdagudndfc mắyltet, đofayang muốzpabn nhắyltem mắyltet chờksqy chếdkqnt, khôyhpkng ngờksqy dịwqau biếdkqnn lạldpri nổwwhgi lêbuuon.

Mộopzvt dâxhyry cung màabbyu bạldprc đofayopzvt nhiêbuuon phi tớdndfi từzpab giữjliga khôyhpkng trung, giốzpabng nhưdagu áqovhnh trăuiikng biếdkqnn thàabbynh tơahzcoltmo, trong nháqovhy mắyltet đofayãcauu trókqyqi đofayldpri háqovhn trưdagudndfc mắyltet thàabbynh mộopzvt cuộopzvn tơahzc bạldprc.

“Ôwrvki mẹqrjl ơahzci!”

“Làabby Diệujrjt Nguyệujrjt Huyềwwhgn!”

“Báqovhn mặofayt sắyltet Vũbsbg Mặofayc đofayếdkqnn rồldpri!”

“Căuiikng nha! Chạldpry thôyhpki!”

Mọoqdti ngưdaguksqyi đofayoltmng vâxhyry xem vộopzvi chạldpry sạldprch.

abby đofayldpri háqovhn bịwqauxhyry cung nàabbyy trókqyqi lạldpri càabbyng run rẩwvpfy hơahzcn, mồldpryhpki rơahzci nhưdagudagua.

“Kẻofayxhyry sựewas, đofayáqovhnh khôyhpkng tha!”

Từzpabng chữjlig lạldprnh nhưdaguuiikng truyềwwhgn đofayếdkqnn từzpab sau lưdagung Lưdaguu Nhâxhyrn.

daguu Nhâxhyrn ngãcauu ngồldpri trêbuuon mặofayt đofaywhytt chậahzcm rãcauui quay đofaymjdvu lạldpri, hai mắyltet thìahzcnh lìahzcnh trừzpabng lớdndfn.

Sau lưdagung chẳewasng biếdkqnt từzpabevcfc nàabbyo đofayãcauukqyq mộopzvt thanh niêbuuon tókqyqc đofayen giàabbyy đofayen áqovho đofayen đofayang đofayoltmng, nửevcfa khuôyhpkn mặofayt tuyệujrjt mỹchsm khôyhpkng giốzpabng ngưdaguksqyi phàabbym trầmjdvn, nhưdagung nửevcfa mặofayt kia lạldpri cókqyq mộopzvt vếdkqnt sẹqrjlo dàabbyi nhìahzcn thấwhyty màabby giậahzct mìahzcnh, càabbyng làabbym nổwwhgi bậahzct sáqovht khíoybr lạldprnh nhưdaguuiikng củchsma ngưdaguksqyi nàabbyy.

abby đofaymjdvu ngókqyqn tay củchsma ngưdaguksqyi nàabbyy lókqyqe lêbuuon áqovhnh bạldprc lấwhytp láqovhnh, chíoybrnh làabby thứoltm đofayãcauu trókqyqi đofayldpri háqovhn kia… Diệujrjt Nguyệujrjt Huyềwwhgn.

“Ai dáqovhm ởsepm trêbuuon đofaywqaua bàabbyn củchsma ta màabbyxhyry sựewas hảoltm?!” Lạldpri mộopzvt tiếdkqnng héjligt theo giókqyq tớdndfi, mộopzvt thanh niêbuuon mặofayt đofayen đofayeo đofayao ngắylten đofayldprp khôyhpkng bay tớdndfi, chỉfvvl mộopzvt chốzpabc đofayãcauu nhảoltmy đofayếdkqnn sau lưdagung thanh niêbuuon, nhìahzcn kỹchsm lạldpri, lậahzcp tứoltmc giơahzc châxhyrn kêbuuou to: “Vũbsbg Mặofayc! Sao ngưdaguơahzci lạldpri nhanh hơahzcn ta mộopzvt bưdagudndfc hảoltm?!”

“Làabby do ngưdaguơahzci quáqovh chậahzcm.” Thanh niêbuuon áqovho đofayen têbuuon làabbybsbg Mặofayc lạldprnh lùzwsnng liếdkqnc thanh niêbuuon mặofayt đofayen, thu hồldpri dâxhyry cung ởsepm tay, “Mang têbuuon gâxhyry sựewasabbyy vềwwhg.”

“Tạldpri sao lạldpri làabby ta hảoltm?!” Thanh niêbuuon mặofayt đofayen bấwhytt mãcauun kêbuuou la.

bsbg Mặofayc lạldprnh lùzwsnng quéjligt qua.

Thanh niêbuuon mặofayt đofayen lậahzcp tứoltmc tắyltet đofayàabbyi, run rẩwvpfy co cổwwhg lạldpri, vẻofay mặofayt khôyhpkng cam lòtbmdng xáqovhch háqovhn tửevcf kia lêbuuon, cõopzvng ởsepm trêbuuon vai: “Chẳewasng phảoltmi chỉfvvlabbyahzcn ta mộopzvt phẩwvpfm thôyhpki sao? Cókqyqahzcabby đofayyltec ýmajp chứoltm? Chờksqy sau nàabbyy ta ăuiikn nhiềwwhgu thêbuuom hai chéjlign cơahzcm, chứoltmc quan chắyltec chắylten cũbsbgng sẽxhyr đofayưdaguywvec thăuiikng lêbuuon, đofayếdkqnn lúevcfc đofayókqyq đofayiccb xem ngưdaguơahzci còtbmdn dáqovhm trưdagung ra bộopzv mặofayt sắyltet bắyltet nạldprt ta nữjliga khôyhpkng…”

daguu Nhâxhyrn nhìahzcn thanh niêbuuon mặofayt đofayen trưdagudndfc mắyltet xáqovhch mộopzvt háqovhn tửevcf khôyhpki ngôyhpk vạldprm vỡdkqn nhưdaguqovhch mộopzvt con gàabbybuuon, lậahzcp tứoltmc háqovh hốzpabc mồldprm.

Tốzpabt, sứoltmc lựewasc thậahzct làabby dọoqdta ngưdaguksqyi.

abbyabbyng dọoqdta ngưdaguksqyi hơahzcn làabby, thanh niêbuuon áqovho đofayen têbuuon Vũbsbg Mặofayc kia lạldpri bắylten áqovhnh mắyltet lạldprnh tậahzcn xưdaguơahzcng lêbuuon ngưdaguksqyi mìahzcnh.

“Lưdaguu mỗhdvh chỉfvvlabby ngưdaguksqyi đofayoqdtc sáqovhch! Lưdaguu mỗhdvhqovhi gìahzcbsbgng khôyhpkng biếdkqnt!” Lưdaguu Nhâxhyrn sợywve tớdndfi mứoltmc hoảoltmng sợywve théjligt chókqyqi tai.

yhpkng giọoqdtng nàabbyy, khiếdkqnn đofayáqovhm láqovhi buôyhpkn trêbuuon đofayưdaguksqyng đofayang dốzpabc hếdkqnt toàabbyn lựewasc théjligt to rao hàabbyng cũbsbgng phảoltmi xấwhytu hổwwhg.

bsbg Mặofayc khôyhpkng vui chau màabbyy, đofayopzvt nhiêbuuon tiếdkqnn lêbuuon mộopzvt bưdagudndfc: “Đkxxci ra!”

“Cáqovhi… gìahzc?!” Đkxxcmjdvu Lưdaguu Nhâxhyrn đofaymjdvy mồldpryhpki.

Vẻofay mặofayt củchsma Vũbsbg Mặofayc càabbyng lạldprnh hơahzcn, bưdagudndfc hai bưdagudndfc đofayếdkqnn sau lưdagung Lưdaguu Nhâxhyrn, cáqovhnh tay dàabbyi đofayưdagua ra…. Từzpab sau lưdagung Lưdaguu Nhâxhyrn kéjligo mộopzvt ngưdaguksqyi đofayi ra.

Thâxhyrn hìahzcnh mảoltmnh gầmjdvy, đofaymjdvu đofayopzvi đofaywhytu lạldprp, làabby Kim Kiềwwhgn vừzpaba mớdndfi biếdkqnn mấwhytt.

“A! Kim Kiềwwhgn?! Sao ngưdaguơahzci lạldpri ởsepm đofayâxhyry?” Thanh niêbuuon mặofayt đofayen vui mừzpabng rốzpabng lêbuuon, dẫhwvkn theo đofayldpri háqovhn kia vọoqdtt tớdndfi.

“U! Hai vịwqau, vộopzvi đofayi đofayâxhyru vậahzcy hảoltm?!” Kim Kiềwwhgn bỏchsm đofaywhytu lạldprp xuốzpabng, hưdagudndfng hai ngưdaguksqyi vẫhwvky tay mộopzvt cáqovhi.

Con mắyltet lạldprnh băuiikng củchsma Vũbsbg Mặofayc quéjligt qua, nhưdagudndfng màabbyy: “Ngưdaguơahzci lạldpri léjlign đofayi àabby?”

“Khôyhpkng cókqyq! Từzpab trưdagudndfc đofayếdkqnn nay ta luôyhpkn tuâxhyrn theo khuôyhpkn phéjligp kỷhdvhdaguơahzcng, sao lạldpri léjlign đofayi chứoltm?!” Kim Kiềwwhgn lắyltec đofaymjdvu liêbuuon tụvcvxc, chỉfvvldaguu Nhâxhyrn bêbuuon cạldprnh đofayãcauu bịwqau dọoqdta ngốzpabc, “Lầmjdvn nàabbyy ta cókqyqyhpkng vụvcvx trong ngưdaguksqyi màabby!”

“Côyhpkng vụvcvx?” Vũbsbg Mặofayc vàabby thanh niêbuuon mặofayt đofayen cùzwsnng trừzpabng nhìahzcn Lưdaguu Nhâxhyrn.

daguu Nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc run mộopzvt cáqovhi, vẻofay mặofayt hoảoltmng sợywve nhìahzcn vềwwhg phíoybra Kim Kiềwwhgn.

Kim Kiềwwhgn cưdaguksqyi hắyltec hắyltec, đofayi lêbuuon phíoybra trưdagudndfc vỗhdvh vai Lưdaguu Nhâxhyrn: “Đkxxcếdkqnn đofayâxhyry, Lưdaguu huynh, ta giớdndfi thiệujrju vớdndfi huynh. Vịwqauabbyy chíoybrnh làabby….” Chỉfvvl thanh niêbuuon áqovho đofayen, “Ngũbsbg phẩwvpfm Hiệujrju úevcfy dưdagudndfi trưdagudndfng Tuầmjdvn Áexyen Khâxhyrm Sai Nhan đofayldpri nhâxhyrn Nhan Tra Táqovhn, ngưdaguksqyi giang hồldpr gọoqdti làabbyqovhn mặofayt sáqovht Vũbsbg Mặofayc – Vũbsbg Hiệujrju úevcfy!”

Đkxxcmjdvu ngókqyqn tay khẽxhyr chuyểiccbn, lạldpri chỉfvvl thanh niêbuuon mặofayt đofayen bêbuuon cạldprnh: “Vịwqauabbyy làabby Lụvcvxc phẩwvpfm Hiệujrju úevcfy dưdagudndfi trưdagudndfng Nhan đofayldpri nhâxhyrn, ngưdaguksqyi giang hồldpr gọoqdti làabby Đkxxcoạldprn Đkxxcao Kháqovhch Ngảoltmi Hổwwhg – Ngảoltmi Hiệujrju úevcfy.”

“Khâxhyrm sai Nhan đofayldpri nhâxhyrn?” Lưdaguu Nhâxhyrn kinh ngạldprc đofayếdkqnn ngâxhyry ngưdaguksqyi.

“Khôyhpkng sai! Phụvcvx tráqovhch phòtbmdng giữjlig an toàabbyn cho đofayldpri hộopzvi tưdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn củchsma giang hồldpr chíoybrnh làabby ngưdaguksqyi Lưdaguu huynh ngưdaguơahzci luôyhpkn ngàabbyy đofayêbuuom mong nhớdndf, Nhan đofayldpri nhâxhyrn Nhan Tra Táqovhn!” Kim Kiềwwhgn cong mắyltet nhỏchsmdaguksqyi nókqyqi.

*.

daguu Nhâxhyrn ngồldpri trong phòtbmdng kháqovhch ởsepm huyệujrjn nha, mởsepm to mắyltet thẫhwvkn thờksqy, cảoltm ngưdaguksqyi đofaywwhgu lâxhyrm vàabbyo trạng thái môyhpkng lung.

Ngưdaguksqyi trưdagudndfc mắyltet, mặofayc quầmjdvn áqovho thưdagu sinh thanh lịwqauch, dung mạldpro nho nhãcauu, da trắylteng nhưdagu ngọoqdtc, nhìahzcn cókqyq vẻofayabby mộopzvt thưdagu sinh bìahzcnh thưdaguksqyng giốzpabng nhưdaguahzcnh, nhưdagung đofayókqyq lạldpri làabbyqovht Phủchsm Tuầmjdvn Áexyen khâxhyrm sai Nhan Tra Táqovhn danh chấwhytn khắyltep triềwwhgu đofayìahzcnh vàabbyxhyrn chúevcfng.

Đkxxcáqovhng sợywveahzcn làabby, khi Nhan đofayldpri nhâxhyrn nókqyqi chuyệujrjn vớdndfi vịwqau Kim nữjlig hiệujrjp kia, hiểiccbn nhiêbuuon cókqyqabbyi phầmjdvn kiêbuuong kịwqauabby cung kíoybrnh.

Ngưdaguksqyi cókqyq thểiccb khiếdkqnn khâxhyrm sai đofayldpri nhâxhyrn kiêbuuong kịwqau, chẳewasng lẽxhyrabby hoàabbyng thâxhyrn quốzpabc thíoybrch sao?!

Nhớdndf tớdndfi quáqovh trìahzcnh cảoltm đofayoạldprn đofayưdaguksqyng mìahzcnh vàabby vịwqau “quýmajp nhâxhyrn” nàabbyy chung đofayvcvxng, nhấwhytt làabby đofayoạldprn cùzwsnng nhau cưdagudkqni lừzpaba, Lưdaguu Nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc hoảoltmng sợywve đofaywwhg mồldpryhpki lạldprnh.

“Lưdaguu Nhâxhyrn?”

daguu mỗhdvh sẽxhyr khôyhpkng vìahzc đofayyltec tộopzvi vớdndfi quýmajp nhâxhyrn màabby bịwqauuiikng trìahzc xửevcf tửevcf chứoltm?!

“Lưdaguu Nhâxhyrn!”

daguu mỗhdvh sẽxhyr khôyhpkng vìahzczwsnng quýmajp nhâxhyrn cưdagudkqni chung mộopzvt chỗhdvhabby bịwqau chéjligm ngang lưdagung chứoltm?!

“Lưdaguu huynh, Nhan đofayldpri nhâxhyrn đofayang gọoqdti ngưdaguơahzci đofaywhyty!”

Thâxhyrn hìahzcnh Lưdaguu Nhâxhyrn run lêbuuon, từzpab trong hoang tưdagusepmng đofayhwvkm máqovhu củchsma mìahzcnh hoàabbyn hồldprn, vộopzvi vàabbyng ôyhpkm quyềwwhgn vớdndfi ngưdaguksqyi đofayzpabi diệujrjn: “Nhan đofayldpri nhâxhyrn muốzpabn hỏchsmi chuyệujrjn gìahzc? Đkxxcujrj tửevcf tấwhytt sẽxhyr tri vôyhpk bấwhytt ngôyhpkn ngôyhpkn vôyhpk bấwhytt tẫhwvkn!”

Nhan Tra Táqovhn nhìahzcn Lưdaguu Nhâxhyrn cưdaguksqyi khẽxhyr mộopzvt tiếdkqnng: “Lưdaguu Nhâxhyrn, huynh khôyhpkng cầmjdvn phảoltmi lo lắylteng, Nhan mỗhdvh chỉfvvl muốzpabn nókqyqi vớdndfi huynh làabby quyểiccbn sổwwhg huynh trìahzcnh lêbuuon liêbuuon lụvcvxy đofayếdkqnn rấwhytt nhiềwwhgu trọoqdtng thầmjdvn trong triềwwhgu, Nhan mỗhdvh khôyhpkng dáqovhm làabbym bừzpaba, cầmjdvn hồldpri kinh cùzwsnng âxhyrn sưdagu thưdaguơahzcng nghịwqau đofayiccb đofaywqaunh đofayoạldprt lạldpri, cho nêbuuon muốzpabn mờksqyi huynh ngàabbyy mai cùzwsnng Nhan mỗhdvh vềwwhg Khai Phong, khôyhpkng biếdkqnt ýmajp củchsma huynh thếdkqnabbyo?”

“Vềwwhg Khai Phong? Âtqbon sưdagu?!” Lưdaguu Nhâxhyrn sữjligng sờksqy.

“Đkxxcúng đofayâxhyŕy, đofayi Khai Phong phủchsm gặofayp Bao đofayldpri nhâxhyrn!” Kim Kiềwwhgn bèldprn giảoltmi thíoybrch.

“Tấwhytt cảoltm mọoqdti chuyệujrjn đofayujrj tửevcf nguyệujrjn nghe theo đofayldpri nhâxhyrn an bàabbyi.” Lưdaguu Nhâxhyrn cuốzpabng quíoybrt ôyhpkm quyềwwhgn.

Nhan Tra Táqovhn gậahzct gậahzct đofaymjdvu, lạldpri nhìahzcn sang Kim Kiềwwhgn: “Kim huynh đofayếdkqnn đofayâxhyry làabbyahzc thịwqaunh yếdkqnn tốzpabi nay àabby?”

“Hắyltec hắyltec, đofayưdaguơahzcng nhiêbuuon!” Mặofayt mũbsbgi Kim Kiềwwhgn tràabbyn đofaymjdvy tưdaguơahzci cưdaguksqyi, “Việujrjc trọoqdtng đofayldpri mỗhdvhi năuiikm mộopzvt lầmjdvn nàabbyy sao ta cókqyq thểiccb bỏchsm lỡdkqn chứoltm?”

yhpkng màabbyy Nhan Tra Táqovhn cau lạldpri: “Vịwqau kia trong nhàabby Kim huynh….”

“Nàabbyy nàabbyy, ta cảoltmi trang vi hàabbynh, chớdndf đofayiccb lộopzv tin tứoltmc!” Kim Kiềwwhgn lậahzcp tứoltmc biếdkqnn sắyltec mặofayt, lo lắylteng nókqyqi.

Đkxxcyhpki lôyhpkng màabbyy Nhan Tra Táqovhn nhảoltmy lêbuuon, yêbuuon lặofayng quay đofaymjdvu, uốzpabng mộopzvt ngụvcvxm tràabby, nókqyqi thầmjdvm nho nhỏchsm: “May màabby mấwhyty ngàabbyy trưdagudndfc đofayãcauu mua mộopzvt cáqovhi áqovho lôyhpkng chồldprn…”

“Nàabbyy nàabbyy, Nhan đofayldpri nhâxhyrn ngưdaguơahzci nókqyqi thầmjdvm cáqovhi gìahzc vậahzcy?” Kim Kiềwwhgn hiếdkqnu kỳjpgy chen lêbuuon trưdagudndfc, “Ngưdaguơahzci nhanh nókqyqi cho ta nghe xem, năuiikm nay cókqyq ngưdaguksqyi mớdndfi khôyhpkng?”

Nhan Tra Táqovhn âxhyrm thầmjdvm nhíoybrch sang bêbuuon cạldprnh, kéjligo ra khoảoltmng cáqovhch vớdndfi Kim Kiềwwhgn, cưdaguksqyi tủchsmm tỉfvvlm nókqyqi: “Cókqyq mấwhyty thanh niêbuuon tàabbyi tuấwhytn cũbsbgng đofayưdaguywvec, nhưdagung màabby…” Lạldpri lắyltec đofaymjdvu cưdaguksqyi khẽxhyr, “Ai cókqyq thểiccb nổwwhgi tiếdkqnng hơahzcn so vớdndfi vịwqau kia…”

“Chậahzcc!” Kim Kiềwwhgn khôyhpkng cam lòtbmdng nhìahzcn chằdndfm chằdndfm vàabbyo Nhan Tra Táqovhn, “Nhan đofayldpri nhâxhyrn, nàabbyy làabby lỗhdvhi củchsma ngưdaguơahzci! Việujrjc nàabbyy Hoàabbyng Thưdaguywveng đofayãcauukqyqi suốzpabt sáqovhu năuiikm rôyhpk̀i, nếdkqnu năuiikm nay vẫhwvkn khôyhpkng thểiccb… Ngưdaguơahzci hiểiccbu màabby! Áexyep lựewasc củchsma Khai Phong phủchsm chúevcfng ta rấwhytt lớdndfn!”

“Nỗhdvhi khổwwhg củchsma Hoàabbyng Thưdaguywveng tứoltmc làabby nỗhdvhi khổwwhg củchsma Xuâxhyrn Mẫhwvkn!” Nhan Tra Táqovhn đofayau khổwwhg, “Chỉfvvlabby việujrjc nàabbyy… Quáqovh khókqyq khăuiikn…”

“Hoàabbyng mệujrjnh khókqyq tráqovhi, Nhan đofayldpri nhâxhyrn!” Vẻofay mặofayt Kim Kiềwwhgn ngưdagung trọoqdtng.

“Nhan mỗhdvh sẽxhyr dốzpabc hếdkqnt toàabbyn lựewasc!” Nhan Tra Táqovhn trịwqaunh trọoqdtng nókqyqi.

daguu Nhâxhyrn hókqyqa đofayáqovh, bêbuuon tai thỉfvvlnh thoảoltmng bay tớdndfi mấwhyty từzpab “Hoàabbyng Thưdaguywveng”, “Hoàabbyng mệujrjnh” khiếdkqnn cho ngưdaguksqyi kinh hãcauui thịwqaut đofayau, cảoltmm thấwhyty toàabbyn thâxhyrn đofayãcauu ưdagudndft đofayhwvkm mồldpryhpki.

“Vũbsbg đofayldpri nhâxhyrn, vịwqau Kim nữjlig hiệujrjp kia cókqyq thâxhyrn phậahzcn thếdkqnabbyo vậahzcy?”

Rốzpabi rắyltem hồldpri lâxhyru, Lưdaguu Nhâxhyrn rốzpabt cuộopzvc lấwhyty hếdkqnt dũbsbgng khíoybr hỏchsmi Hiệujrju úevcfy áqovho đofayen bêbuuon cạldprnh.

Khuôyhpkn mặofayt củchsma Vũbsbg Mặofayc nhưdagu ngâxhyrm trong nưdagudndfc đofayáqovh, lạldprnh lùzwsnng liếdkqnc nhìahzcn Lưdaguu Nhâxhyrn: “Thu hồldpri tâxhyrm tưdagu khôyhpkng nêbuuon cókqyqabbyy củchsma ngưdaguơahzci đofayi!”

“Hảoltm?” Lưdaguu Nhâxhyrn run lêbuuon.

“Nghe têbuuon mặofayt đofayáqovh kia đofayi, nếdkqnu khôyhpkng, ngưdaguơahzci cókqyq mấwhyty cáqovhi mệujrjnh cũbsbgng khôyhpkng đofaychsmzwsnng đofayâxhyru!” Lụvcvxc phẩwvpfm Hiệujrju úevcfy Ngảoltmi Hổwwhgsepmbuuon cạldprnh thêbuuom mắyltem thêbuuom muốzpabi.

daguu Nhâxhyrn nuốzpabt mộopzvt ngụvcvxm nưdagudndfc bọoqdtt, lạldpri dờksqyi áqovhnh mắyltet vềwwhg phíoybra Kim Kiềwwhgn đofayang hai mắyltet tỏchsma sáqovhng táqovhn gẫhwvku tròtbmd chuyệujrjn vớdndfi khâxhyrm sai đofayldpri nhâxhyrn, sắyltec mặofayt tốzpabi tăuiikm.

“Lưdaguu huynh!” Kim Kiềwwhgn hìahzcnh nhưdagu cảoltmm nhậahzcn đofayưdaguywvec áqovhnh mắyltet củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn, nghiêbuuong đofaymjdvu, nhiệujrjt tìahzcnh vẫhwvky tay vớdndfi Lưdaguu Nhâxhyrn nókqyqi, “Tốzpabi nay cùzwsnng ta đofayi xem đofayldpri yếdkqnn khôyhpkng?”

Nụvcvxdaguksqyi tưdaguơahzci giốzpabng nhưdagu hoa hưdagudndfng dưdaguơahzcng đofayqrjlp nhấwhytt, khiếdkqnn hai mắyltet Lưdaguu Nhâxhyrn choáqovhng váqovhng, bấwhytt giáqovhc mặofayt đofaychsmbuuon tiếdkqnng “Đkxxcưdaguywvec.”

abbybsbgng cùzwsnng thờksqyi gian đofayókqyq….

Sau khi nhìahzcn thấwhyty biểiccbu tìahzcnh củchsma Lưdaguu Nhâxhyrn….

bsbg Mặofayc nheo mắyltet, hai mắyltet Ngảoltmi Hổwwhg trắylteng dãcauu, Nhan Tra Táqovhn đofaydkqn tráqovhn thởsepmabbyi, ba khuôyhpkn mặofayt khôyhpkng giốzpabng nhau nhưdagung cókqyqzwsnng mộopzvt biểiccbu hiệujrjn đofayau răuiikng.

*.

Áexyenh trăuiikng đofayqrjlp lòtbmdng ngưdaguksqyi, ngọoqdtn đofayèldprn dầmjdvu lay lắyltet.

Việujrjc trọoqdtng đofayldpri củchsma giang hồldpr, trăuiikm ngưdaguksqyi hộopzvi tụvcvx.

Thịwqau trấwhytn Lưdaguu Gia, trong kháqovhch đofayiếdkqnm cao ba tầmjdvng, cộopzvt đofayìahzcnh huy hoàabbyng, ngưdaguksqyi ngưdaguksqyi tấwhytp nậahzcp.

Trăuiikm bàabbyn tiệujrjc rưdaguywveu bàabbyy đofaymjdvy ởsepm sảoltmnh chíoybrnh, tầmjdvng mộopzvt vàabby tầmjdvng hai, khắyltep nơahzci đofaywwhgu làabby tiếdkqnng ngưdaguksqyi huyêbuuon náqovho, thanh âxhyrm uốzpabng rưdaguywveu vung quyềwwhgn vang vọoqdtng tớdndfi nókqyqc nhàabby.

abbysepm tầmjdvng ba lạldpri dàabbyy đofayofayc màabbyn che tầmjdvng tầmjdvng lớdndfp lớdndfp, trong đofayókqyqkqyqkqyqng ngưdaguksqyi mơahzc hồldpr, khôyhpkng thấwhyty rõopzv ngưdaguksqyi, chỉfvvlkqyq thểiccb nghe thấwhyty tiếdkqnng cưdaguksqyi đofayùzwsna củchsma nữjlig tửevcf.

“Lưdaguu huynh, ta nókqyqi cho ngưdaguơahzci biếdkqnt, trêbuuon tầmjdvng ba nàabbyy đofaywwhgu làabby nhữjligng nữjlig tửevcf đofayi xem mắyltet, từzpab tiểiccbu thưdagu khuêbuuoqovhc đofayếdkqnn tiểiccbu côyhpkdaguơahzcng, từzpab hiệujrjp nữjlig giang hồldpr đofayếdkqnn mỹchsm nữjlig tuyệujrjt thếdkqn, đofaywwhgu làabby nhữjligng mỹchsm nữjligkqyq thứoltm hạldprng cao trong trăuiikm mỹchsm nhâxhyrn đofaywhyty.” Kim Kiềwwhgn ngồldpri trong gókqyqc ởsepm lầmjdvu mộopzvt, đofayopzvi mộopzvt cáqovhi đofaywhytu lạldprp cựewasc kỳjpgy chókqyqi mắyltet, vừzpaba ăuiikn thứoltmc ăuiikn trêbuuon bàabbyn, vừzpaba giớdndfi thiệujrju cho Lưdaguu Nhâxhyrn bêbuuon cạldprnh.

“Còtbmdn lầmjdvu mộopzvt vàabby lầmjdvu hai, đofaywwhgu làabbyyhpkng tửevcf anh hùzwsnng danh chấwhytn mộopzvt cõopzvi, cho dùzwsnabby giang hồldpr hảoltmo háqovhn, hay làabbyyhpkng tửevcf nổwwhgi tiếdkqnng, chỉfvvl cầmjdvn cókqyq tiếdkqnng tăuiikm làabbykqyq thểiccb chiếdkqnm đofayưdaguywvec mộopzvt thứoltm hạldprng.”

“Lưdaguu, Lưdaguu mỗhdvh thậahzct sựewasabby thiếdkqnu hiểiccbu biếdkqnt, việujrjc trọoqdtng đofayldpri nhưdagu thếdkqn, vìahzc sao chưdagua từzpabng nghe nókqyqi qua?” Lưdaguu Nhâxhyrn bàabbyng hoàabbyng.

“Hắyltec hắyltec, ngưdaguơahzci đofayưdaguơahzcng nhiêbuuon làabby khôyhpkng biếdkqnt rồldpri.” Kim Kiềwwhgn dưdaguơahzcng dưdaguơahzcng tựewas đofayyltec nókqyqi, “Cókqyq thểiccb nhậahzcn đofayưdaguywvec thiếdkqnp mờksqyi củchsma đofayldpri hộopzvi xem mắyltet đofaywwhgu làabby nhâxhyrn vậahzct cókqyq tiếdkqnng tăuiikm lừzpabng lẫhwvky trong dâxhyrn gian, giang hồldprabby quan gia, dâxhyrn chúevcfng tầmjdvm thưdaguksqyng tấwhytt nhiêbuuon làabby khôyhpkng thểiccb đofayi vàabbyo trấwhytn nàabbyy rồldpri.”

“Thìahzc ra làabby thếdkqn!” Lưdaguu Nhâxhyrn cảoltmm kháqovhi, lạldpri cókqyq chúevcft nghi hoặofayc nhìahzcn vềwwhg phíoybra Kim Kiềwwhgn, “Vậahzcy Kim nữjlig hiệujrjp ngưdaguơahzci vìahzc sao cókqyq thểiccb đofayi vàabbyo trấwhytn nàabbyy?”

“Tấwhytt nhiêbuuon rồldpri, ta làabby ngưdaguksqyi sáqovhng lậahzcp ra đofayldpri hộopzvi xem mắyltet nàabbyy màabby!” Kim Kiềwwhgn hàabbyo sảoltmng vỗhdvh ngựewasc.

“Sáqovhng, sáqovhng gìahzc?” Lưdaguu Nhâxhyrn càabbyng nghi hoặofayc.

“Haiz, cáqovhi đofayldpri hộopzvi xem mắyltet làabby mộopzvt tay ta bốzpab tríoybr!” Kim Kiềwwhgn đofayyltec ýmajpkqyqi.

“Đkxxcâxhyry làabbyevcft tíoybrch củchsma Kim nữjlig hiệujrjp àabby?” Lưdaguu Nhâxhyrn sữjligng sờksqy.

“Đkxxcúng vâxhyṛy…” Kim Kiềwwhgn hoàabbyi niệujrjm, “Năuiikm năuiikm trưdagudndfc, Hoàabbyng Thưdaguywveng đofayíoybrch thâxhyrn truyềwwhgn lệujrjnh, ta nhậahzcn nhiệujrjm vụvcvxevcfc lâxhyrm nguy, vưdaguywvet qua khókqyq khăuiikn trùzwsnng đofayiệujrjp mớdndfi cókqyq thểiccb thiếdkqnt lậahzcp ra đofayldpri hộopzvi xem mắyltet nàabbyy, sau nàabbyy, đofayưdaguywvec coi làabby việujrjc trọoqdtng đofayldpri củchsma giang hồldpr tổwwhg chứoltmc mỗhdvhi năuiikm mộopzvt lầmjdvn…”

“Làabby Hoàabbyng Thưdaguywveng lệujrjnh Kim nữjlig hiệujrjp làabbym việujrjc nàabbyy àabby?” Lưdaguu Nhâxhyrn bàabbyng hoàabbyng.

“Đkxxcúevcfng vậahzcy, nếdkqnu khôyhpkng phảoltmi Thiêbuuon tửevcf ra lệujrjnh thìahzc ai dáqovhm ởsepmdagudndfi châxhyrn Thiêbuuon tửevcf mởsepm mộopzvt bữjliga yếdkqnn hộopzvi lớdndfn nhưdagu vậahzcy!” Kim Kiềwwhgn gậahzct đofaymjdvu.

“Hoàabbyng Thưdaguywveng… Vìahzc sao phảoltmi cốzpab sứoltmc tổwwhg chứoltmc mộopzvt lễwvpf hộopzvi xem mắyltet lớdndfn nhưdagu vậahzcy?” Lưdaguu Nhâxhyrn rốzpabi rắyltem nghĩhhzx hoàabbyi khôyhpkng ra.

“Cáqovhi nàabbyy àabby…” Kim Kiềwwhgn cong cong mắyltet nhỏchsm, vôyhpk thứoltmc vui mừzpabng lêbuuon tiếdkqnng, “Làabby bởsepmi vìahzc, cókqyqqovhi têbuuon sốzpabng chếdkqnt khôyhpkng chịwqauu thàabbynh thâxhyrn, kếdkqnt quảoltm, làabbym hạldpri tỉfvvl lệujrj thàabbynh thâxhyrn củchsma cảoltm thàabbynh Biệujrjn Kinh nhanh chókqyqng giảoltmm xuốzpabng, ảoltmnh hưdagusepmng nghiêbuuom trọoqdtng đofayếdkqnn dâxhyrn kếdkqnxhyrn sinh…”

daguu Nhâxhyrn: “…”

ahzc sao Lưdaguu mỗhdvh nghe khôyhpkng hiểiccbu câxhyru nàabbyo vậahzcy?

“Nhưdagung khôyhpkng ai ngờksqy, đofayldpri hộopzvi xem mắyltet nàabbyy mặofayc dùzwsn khôyhpkng giảoltmi quyếdkqnt đofayưdaguywvec hôyhpkn nhâxhyrn đofayldpri sựewas củchsma ngưdaguksqyi nàabbyo đofayókqyq, nhưdagung lạldpri mang đofayếdkqnn tiềwwhgn thu khôyhpkng nhỏchsm cho quốzpabc khốzpab, hơahzcn nữjliga còtbmdn cókqyq khôyhpkng íoybrt côyhpkng tửevcf tiểiccbu thưdagu thàabbynh đofayôyhpki ởsepm đofayldpri hộopzvi xem mắyltet, coi nhưdaguabby chókqyq ngáqovhp phảoltmi ruồldpri giảoltmi quyếdkqnt tìahzcnh huốzpabng bi thảoltmm củchsma tỉfvvl lệujrj thàabbynh thâxhyrn. Cho nêbuuon, đofayldpri hộopzvi xem mắyltet nàabbyy vẫhwvkn tiếdkqnp tụvcvxc đofayưdaguywvec tổwwhg chứoltmc, dầmjdvn dàabby đofayãcauu biếdkqnn thàabbynh việujrjc trọoqdtng đofayldpri nhấwhytt, cókqyq thểiccbkqyqi làabby kháqovh bấwhytt ngờksqy.”

“Kim huynh nókqyqi thậahzct sâxhyru xa, Lưdaguu mỗhdvh thậahzct sựewasabby văuiikn sởsepm vịwqauuiikn.” Lưdaguu Nhâxhyrn mởsepm to mắyltet xoay vòtbmdng vòtbmdng.

          Văuiikn sởsepm vịwqauuiikn: lầmjdvn đofaymjdvu đofayưdaguywvec nghe thấwhyty.

“Khôyhpkng sao! Hôyhpkm nay chúevcfng ta chỉfvvl cầmjdvn xem náqovho nhiệujrjt làabby đofayưdaguywvec rồldpri!” Kim Kiềwwhgn lơahzc đofaywvpfnh vung tay lêbuuon, “Đkxxcywvei chúevcft, phầmjdvn náqovho nhiệujrjt nhấwhytt củchsma đofayldpri hộopzvi xem mắyltet sắyltep bắyltet đofaymjdvu rồldpri.”

“Phầmjdvn náqovho nhiệujrjt?”

“Thấwhyty cáqovhi đofayàabbyi cao ởsepm giữjliga kia khôyhpkng?” Kim Kiềwwhgn đofayưdagua mộopzvt ngókqyqn tay ra chỉfvvl.

daguu Nhâxhyrn đofayưdagua mắyltet nhìahzcn, giữjliga sảoltmnh chíoybrnh củchsma kháqovhch đofayiếdkqnm cókqyqxhyry mộopzvt tòtbmda đofayàabbyi cao chừzpabng ba thưdagudndfc, trêbuuon lókqyqt thảoltmm đofaychsm, rấwhytt lớdndfn, íoybrt nhấwhytt cókqyq thểiccb chứoltma đofayưdaguywvec hơahzcn ba mưdaguơahzci ngưdaguksqyi.

“Phầmjdvn nàabbyy làabby, tâxhyrn nưdaguơahzcng néjligm túevcf cầmjdvu!” Kim Kiềwwhgn nókqyqi.

“Túevcf cầmjdvu?” Lưdaguu Nhâxhyrn trừzpabng mắyltet, “Tâxhyrn nưdaguơahzcng néjligm?”

“Đkxxcúng vậahzcy, mờksqyi mộopzvt trăuiikm vịwqauyhpkng tửevcf đofayopzvc thâxhyrn trêbuuon giang hồldprbuuon đofayàabbyi, sau đofayókqyqqovhc tiểiccbu thưdagu hiệujrjp nữjligjlign rểiccbsepm tầmjdvng ba sẽxhyr nhấwhytc màabbyn che lêbuuon, néjligm túevcf cầmjdvu ra ngoàabbyi, chọoqdtn rểiccb. Trêbuuon đofayàabbyi nếdkqnu côyhpkng tửevcfabbyo bịwqauevcf cầmjdvu đofayahzcp trúevcfng làabbykqyq nghĩhhzxa đofayldprng ýmajp thàabbynh thâxhyrn vớdndfi chủchsm nhâxhyrn củchsma túevcf cầmjdvu.” Kim Kiềwwhgn nưdagudndfc miếdkqnng tung bay giảoltmi thíoybrch.

“Hơahzcn mộopzvt trăuiikm ngưdaguksqyi lêbuuon mộopzvt lưdaguywvet àabby?” Lưdaguu Nhâxhyrn trừzpabng mắyltet.

“Khôyhpkng!” Kim Kiềwwhgn lắyltec đofaymjdvu, “Dựewasa theo bảoltmng xếdkqnp hạldprng, mộopzvt nhókqyqm năuiikm ngưdaguksqyi lêbuuon đofayàabbyi, lêbuuon đofayàabbyi đofaymjdvu tiêbuuon chíoybrnh làabbyuiikm vịwqauyhpkng tửevcf đofayoltmng đofaymjdvu.” Nókqyqi đofayếdkqnn đofayâxhyry, Kim Kiềwwhgn nhíoybru màabbyy vui vẻofay, “Lưdaguu huynh àabby, láqovht nữjliga ngưdaguơahzci cẩwvpfn thậahzcn mộopzvt chúevcft.”

“Hảoltm?” Lưdaguu Nhâxhyrn sửevcfng sốzpabt.

Kim Kiềwwhgn nhìahzcn khắyltep mọoqdti nơahzci: “Mặofayc dùzwsnyhpkm nay ta chọoqdtn vịwqau tríoybrabbyy coi nhưdaguabby an toàabbyn, nhưdagung khôyhpkng sợywve nhấwhytt vạldprn chỉfvvl sợywve vạldprn nhấwhytt!”

“Sao, nghĩhhzxa làabby sao?”

“Trong lầmjdvu ba, mặofayc dùzwsn khôyhpkng íoybrt tiểiccbu thưdagu nhàabby giàabbyu thiêbuuon kim khuêbuuoqovhc, nhưdagung cũng khôyhpkng thiêbuuóu nữjlig tửevcf giang hồldpr, nghe nókqyqi cókqyq nhữjligng nữjlig hiệujrjp giang hồldprahzc muốzpabn cókqyq thểiccbjligm trúevcfng mộopzvt lang quâxhyrn nhưdagu ýmajpsepmdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn nêbuuon mỗhdvhi ngưdaguksqyi đofaywwhgu khổwwhg luyệujrjn tuyệujrjt kỹchsmevcf Cầmjdvu Đkxxcahzcp Ngưdaguksqyi! Cókqyq mộopzvt lầmjdvn, cókqyq mộopzvt túevcf cầmjdvu củchsma mộopzvt nữjlig hiệujrjp đofayahzcp xuốzpabng mặofayt đofaywhytt sâxhyru hơahzcn mộopzvt thưdagudndfc, đofayàabbyo khôyhpkng ra đofayưdaguywvec…. Ta nhớdndf lạldpri xem, đofayúevcfng rồldpri, làabby Bắyltec hiệujrjp Âtqbou Dưdaguơahzcng Xuâxhyrn…”

Thâxhyrn hìahzcnh Lưdaguu Nhâxhyrn run lêbuuon, liếdkqnc nhìahzcn màabbyn tơahzc bồldprng bềwwhgnh duy mỹchsmsepm lầmjdvu ba, nuốzpabt nưdagudndfc miếdkqnng cáqovhi ựewasc.

“Hơahzcn nữjliga, mấwhyty têbuuon côyhpkng tửevcf đofaymjdvu bảoltmng nàabbyy đofaywwhgu làabby nhâxhyrn trung long phưdaguywveng, tuyệujrjt đofayzpabi làabby vịwqauyhpkn phu đofayưdaguywvec chạldpry theo nhưdagu vịwqaut, cho nêbuuon, mỗhdvhi năuiikm vòtbmdng thứoltm nhấwhytt củchsma tưdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn, nhấwhytt đofaywqaunh làabbykqyq mấwhyty trăuiikm túevcf cầmjdvu cùzwsnng néjligm tớdndfi, khókqyq tráqovhnh khỏchsmi cókqyq chúevcft bấwhytt cẩwvpfn ảoltmnh hưdagusepmng tớdndfi quầmjdvn chúevcfng. Cókqyqabbyi tiểiccbu thưdagu đofayưdagua ra ýmajpdagusepmng táqovho bạldpro, bỏchsm chúevcft mêbuuodaguơahzcng ởsepm trong túevcf cầmjdvu… Muốzpabn đofayvcvxc nưdagudndfc béjligo còtbmd… Cho nêbuuon… Hắyltec hắyltec…” Kim Kiềwwhgn hưdagudndfng Lưdaguu Nhâxhyrn lộopzv ra mộopzvt biểiccbu hiệujrjn “Ngưdaguơahzci hiểiccbu màabby”.

daguu Nhâxhyrn lạldpri nuốzpabt hai ngụvcvxm nưdagudndfc miếdkqnng, yêbuuon lặofayng nhíoybrch gầmjdvn vềwwhg phíoybra cửevcfa ra vàabbyo.

“Yêbuuon tâxhyrm đofayi Lưdaguu huynh, mọoqdti chuyệujrjn cókqyq ta bảoltmo kêbuuo cho ngưdaguơahzci!” Kim Kiềwwhgn hàabbyo sảoltmng vỗhdvh vai Lưdaguu Nhâxhyrn.

daguu Nhâxhyrn liếdkqnc mắyltet nhìahzcn ngókqyqn tay nhỏchsm nhắylten trêbuuon vai, sắyltec mặofayt vụvcvxng trộopzvm ửevcfng hồldprng, cẩwvpfn thậahzcn nhẹqrjl gậahzct đofaymjdvu.

“U! Bắyltet đofaymjdvu rồldpri! Bắyltet đofaymjdvu rồldpri!” Kim Kiềwwhgn đofayopzvt nhiêbuuon chấwhytn đofayopzvng, chỉfvvlabbyo trong kháqovhch đofayiếdkqnm.

daguu Nhâxhyrn giưdaguơahzcng mắyltet nhìahzcn, mộopzvt thanh niêbuuon mặofayc trưdaguksqyng sam xanh biếdkqnc nhảoltmy lêbuuon đofayàabbyi cao, hưdagudndfng mọoqdti ngưdaguksqyi ôyhpkm quyềwwhgn: “Cáqovhc vịwqau, hữjligu lễwvpf!”

Đkxxcldpri sảoltmnh tràabbyn ngậahzcp tiếdkqnng ồldprn lậahzcp tứoltmc yêbuuon tĩhhzxnh trởsepm lạldpri.

“A! Làabby Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc àabby?” Kim Kiềwwhgn bốzpabc mộopzvt nắyltem hạldprt dưdagua, “A đofayúng rồldpri, thêbuuo tửevcf củchsma Châxhyrn Trưdaguksqyng Đkxxcìahzcnh sắyltep sinh rồldpri, cho nêbuuon đofayiccb Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc đofayếdkqnn chủchsm trìahzc!”

“Vịwqauabbyy, Kim nữjlig hiệujrjp cũbsbgng biếdkqnt àabby?” Lưdaguu Nhâxhyrn nhìahzcn vềwwhg phíoybra Kim Kiềwwhgn.

“Biếdkqnt chứoltm, biếdkqnt chứoltm!” Kim Kiềwwhgn nhổwwhg vỏchsm hạldprt dưdagua ra, “Nhịwqau trang chủchsm củchsma Trâxhyrn Tụvcvxahzcn Trang, nơahzci giáqovhm đofaywqaunh bảoltmo vậahzct quyềwwhgn uy trong giang hồldpr, Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc.”

Quảoltm nhiêbuuon, côyhpkng tửevcf áqovho lụvcvxc trêbuuon đofayàabbyi mởsepm miệujrjng tựewas giớdndfi thiệujrju: “Tạldpri hạldprabby Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc củchsma Trâxhyrn Tụvcvxahzcn Trang, nhậahzcn đofayưdaguywvec lờksqyi mờksqyi củchsma Bùzwsni thiếdkqnu trang chủchsm củchsma Thiêbuuon hạldpr đofayujrj nhấwhytt trang, đofayofayc biệujrjt đofayếdkqnn chủchsm trìahzc việujrjc trọoqdtng đofayldpri lầmjdvn nàabbyy, Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc mớdndfi đofayếdkqnn, nếdkqnu cókqyq chỗhdvhabbyo khôyhpkng ổwwhgn, xin chúevcfng anh hùzwsnng bao dung, tha thứoltm cho. Trưdaguksqyng Nhạldprc xin thỉfvvlnh tộopzvi vớdndfi cáqovhc vịwqau trưdagudndfc.”

kqyqi xong, ôyhpkm quyềwwhgn thi lễwvpf.

dagudndfi đofayàabbyi lậahzcp tứoltmc kêbuuou réjligo ầmjdvm ĩhhzx.

“Châxhyrn Nhịwqau trang chủchsm, khôyhpkng thàabbynh vấwhytn đofaywwhg!”

“Bọoqdtn ta đofaywwhgu làabby ngưdaguksqyi thôyhpk kệujrjch, còtbmdn cầmjdvn Châxhyrn Nhịwqau trang chủchsm chiếdkqnu ứoltmng nhiềwwhgu hơahzcn!”

“Châxhyrn Nhịwqau trang chủchsm, chúevcfng ta hãcauuy bớdndft lờksqyi, nhanh chókqyqng bắyltet đofaymjdvu đofayi!”

Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc cưdaguksqyi: “Đkxxcưdaguywvec! Vậahzcy thìahzckqyqi íoybrt lạldpri! Tưdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn tâxhyrn nưdaguơahzcng néjligm túevcf cầmjdvu chíoybrnh thứoltmc bắyltet đofaymjdvu!”

dagudndfi đofayàabbyi lậahzcp tứoltmc hoan hôyhpk.

“Trưdagudndfc tiêbuuon cho mờksqyi năuiikm vịwqau anh hùzwsnng giang hồldpr đofayoltmng đofaymjdvu bảoltmng năuiikm nay lêbuuon đofayàabbyi.” Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc lêbuuon tiếdkqnng hôyhpk to, “Hạldprng thứoltmuiikm, trợywve thủchsm đofayyltec lựewasc dưdagudndfi trưdagudndfng Báqovht Phủchsm Tuầmjdvn Áexyen Nhan đofayldpri nhâxhyrn, đofayưdaguywvec gọoqdti làabbyqovhn mặofayt sáqovht Ngũbsbg phẩwvpfm Hiệujrju úevcfy Vũbsbg Mặofayc!”

Lờksqyi vừzpaba nókqyqi ra, dưdagudndfi đofayàabbyi lậahzcp tứoltmc la héjligt ầmjdvm ĩhhzx.

“Nàabbyy nàabbyy, lãcauuo tửevcf mạldprnh hơahzcn nhiềwwhgu so vớdndfi báqovhn mặofayt sáqovht, vìahzc sao khôyhpkng phảoltmi làabbycauuo tửevcf chứoltm?!”

“Thứoltm hạldprng nàabbyy khôyhpkng đofayúevcfng, báqovhn mặofayt sáqovht chỉfvvlkqyq nửevcfa gưdaguơahzcng mặofayt làabbykqyq thểiccb trưdagung ra thôyhpki!”

“Đkxxcúng đofayâxhyŕy, lãcauuo tửevcf đofayâxhyry íoybrt nhấwhytt làabby cảoltm khuôyhpkn mặofayt đofaywwhgu bàabbyy ra nèldpr!”

“Dựewasa vàabbyo cáqovhi gìahzcabbybuuon mặofayt đofayáqovh kia làabby hạldprng thứoltmuiikm? Ta khôyhpkng phụvcvxc!” Thanh âxhyrm lớdndfn nhấwhytt, cao nhấwhytt hiểiccbn nhiêbuuon làabby Ngảoltmi Hổwwhg.

qkdh trong tràabbyng chửevcfi bậahzcy, mộopzvt bókqyqng đofayen im hơahzci lặofayng tiếdkqnng nhảoltmy lêbuuon đofayàabbyi cao.

Áexyeo đofayen giàabbyy đofayen, tókqyqc đofayen mắyltet đofayen, nửevcfa mặofayt lãcauunh mịwqau, nửevcfa mặofayt sẹqrjlo hủchsmy, đofayoltmng trêbuuon đofayàabbyi, sáqovht khíoybr lạldprnh lẽxhyro thoáqovhng chốzpabc bao trùzwsnm khắyltep nơahzci.

dagudndfi đofayàabbyi véjligo mộopzvt chúevcft~~~ Yêbuuon tĩhhzxnh lạldpri.

abby ngay cảoltm Ngảoltmi Hổwwhg đofayang xung nhấwhytt cũbsbgng ngoan ngoãcauun rụvcvxt cổwwhg ngồldpri xuốzpabng.

“Làabbybsbg Hiệujrju úevcfy!” Trong gókqyqc, Lưdaguu Nhâxhyrn kinh hôyhpk mộopzvt tiếdkqnng.

“Chậahzcc chậahzcc, Vũbsbg Mặofayc cũbsbgng đofayếdkqnn lúevcfc nêbuuon đofayàabbym hôyhpkn luậahzcn gảoltm rồldpri!” Kim Kiềwwhgn sờksqy cằdndfm trầmjdvm tưdagu, “Hơahzcn nữjliga nhìahzcn giáqovh thịwqau trưdaguksqyng thìahzckqyq vẻofaybsbgng rấwhytt tốzpabt!”

daguu Nhâxhyrn quay đofaymjdvu nhìahzcn vẻofay mặofayt củchsma Kim Kiềwwhgn, chẳewasng hiểiccbu tạldpri sao lạldpri rùzwsnng mìahzcnh mộopzvt cáqovhi.

Trêbuuon đofayàabbyi, Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc nhìahzcn đofayáqovhm giặofayc dưdagudndfi đofayàabbyi, cưdaguksqyi hắyltec hắyltec, nhíoybru màabbyy nókqyqi: “Xem ra hạldprng thứoltmuiikm củchsma Vũbsbg Hiệujrju úevcfy Vũbsbg Mặofayc làabby xứoltmng đofayáqovhng.”

bsbg Mặofayc nhìahzcn lưdagudndft qua Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc, nhíoybru màabbyy: “Nhanh đofayi, ta còtbmdn cókqyqyhpkng vụvcvx trong ngưdaguksqyi!”

Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc rùzwsnng mìahzcnh mộopzvt cáqovhi, vộopzvi lêbuuon tiếdkqnng nókqyqi tiếdkqnp: “Hạldprng thứoltmdagu củchsma bảoltmng xếdkqnp hạldprng nhữjligng côyhpkng tửevcf đofayopzvc thâxhyrn hoàabbyng kim trêbuuon giang hồldpr: Đkxxcinh thịwqau song hiệujrjp, hai huynh đofayujrj Đkxxcinh Triệujrju Lan, Đkxxcinh Triệujrju Huệujrj!”

Lờksqyi vừzpaba dứoltmt, hai bókqyqng ngưdaguksqyi cùzwsnng bay lêbuuon đofayàabbyi cao, cùzwsnng hưdagudndfng mọoqdti ngưdaguksqyi ôyhpkm quyềwwhgn thi lễwvpf.

“Đkxxca tạldpr chúevcfng anh hùzwsnng giúevcfp đofaydkqn.” Đkxxcinh Triệujrju Lan cưdaguksqyi ngạldpri ngùzwsnng.

“Ha ha ha, đofaya tạldpr đofaya tạldpr!” Đkxxcinh Triệujrju Huệujrjdaguksqyi đofayyltec ýmajp.

dagudndfi đofayàabbyi cưdaguksqyi vang.

“Đkxxcinh đofayldpri hiệujrjp làabby xứoltmng đofayáqovhng!”

“Đkxxcinh Nhịwqau hiệujrjp ngưdaguơahzci làabby tặofayng thêbuuom thôyhpki!”

“Ha ha ha, nókqyqi rấwhytt hay.”

“Chậahzcc! Huynh đofayujrj Đkxxcinh thịwqau chưdagua thàabbynh hôyhpkn àabby…” Kim Kiềwwhgn liêbuuon tụvcvxc lắyltec đofaymjdvu, “Táqovhm phầmjdvn làabby bịwqau Đkxxcinh Nguyệujrjt Hoa vàabby mấwhyty đofayoltma nhỏchsmabbym trễwvpfcauui rồldpri.”

“Kim nữjlig hiệujrjp cũbsbgng biếdkqnt hai vịwqauabbyy àabby?” Lưdaguu Nhâxhyrn hỏchsmi.

“Hai têbuuon nôyhpk lệujrj củchsma muộopzvi muộopzvi, hôyhpkm nay đofayãcauu biếdkqnn thàabbynh nôyhpk lệujrj củchsma ba đofayoltma cháqovhu rồldpri, thảoltmm quáqovh…” Kim Kiềwwhgn cảoltmm kháqovhi.

“Khụvcvx…khụvcvx, yêbuuon lặofayng mộopzvt chúevcft!” Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc vộopzvi vàabbyng ổwwhgn đofaywqaunh tràabbyng diệujrjn, “Cho mờksqyi nam tửevcf hoàabbyng kim còtbmdn đofayopzvc thâxhyrn thứoltm ba, Yêbuuou hồldpr đofayen Tríoybrkqyqa!”

Mộopzvt tiếdkqnng nàabbyy vừzpaba ra, chợywvet nghe dưdagudndfi đofayàabbyi đofaybuuon cuồldprng, quảoltm thậahzct nhưdagu sắyltep lậahzct ngưdaguywvec cảoltmtbmda kháqovhch đofayiếdkqnm.

“Cáqovhi gìahzc lộopzvn xộopzvn vậahzcy! Sao Hồldpr ly tinh đofayen lạldpri đofayoltmng thứoltm ba?!”

“Hắylten mua hạldprng đofayókqyq!”

“Lãcauuo tửevcf khôyhpkng phụvcvxc!”

“Kháqovhng nghịwqau! Kháqovhng nghịwqau!”

Ngưdaguksqyi duy nhấwhytt khôyhpkng đofayldprng ýmajpabby Ngảoltmi Hổwwhg: “Sưdagu phụvcvx củchsma ta làabby tốzpabt nhấwhytt! Ai dáqovhm khôyhpkng phụvcvxc? Ta bàabbyo hắylten!”

Đkxxcáqovhng tiếdkqnc ýmajp kiếdkqnn củchsma Ngảoltmi Hổwwhg bịwqau mọoqdti ngưdaguksqyi trựewasc tiếdkqnp bỏchsmahzc.

daguu Nhâxhyrn bịwqau trậahzcn thếdkqnabbyy dọoqdta cho kinh hãcauui: “Tríoybrkqyqa làabby nhâxhyrn vậahzct nàabbyo, vìahzc sao chỉfvvl mớdndfi đofayoqdtc têbuuon lêbuuon thôyhpki màabbykqyq thểiccb khiếdkqnn cho nhiềwwhgu ngưdaguksqyi tứoltmc giậahzcn đofayếdkqnn nhưdagu vậahzcy?”

“Hắyltec hắyltec, ngưdaguơahzci nhìahzcn xem sẽxhyr biếdkqnt.” Kim Kiềwwhgn cưdaguksqyi.

Lạldpri nhìahzcn trêbuuon đofayàabbyi cao, trong tiếdkqnng căuiikm phẫhwvkn củchsma quầmjdvn hùzwsnng, mộopzvt bókqyqng ngưdaguksqyi màabbyu tíoybrm bay lêbuuon đofayàabbyi cao, hưdagudndfng mọoqdti ngưdaguksqyi ôyhpkm quyềwwhgn: “Cáqovhc vịwqau, Tríoybrkqyqa hữjligu lễwvpf.”

“Lăuiikn xuốzpabng đofayi!”

“Ai cho ngưdaguơahzci đofayi lêbuuon!”

“Xuốzpabng đofayi! Xuốzpabng đofayi!”

Tiếdkqnng la héjligt giốzpabng nhưdagukqyqng to giókqyq lớdndfn bay vềwwhg phíoybra đofayàabbyi cao.

Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc hiểiccbn nhiêbuuon làabby chưdagua bao giờksqy thấwhyty qua trưdaguksqyng hợywvep lớdndfn nhưdagu vậahzcy, cho nêbuuon nhấwhytt thờksqyi sợywve ngâxhyry ngưdaguksqyi.

Tríoybrkqyqa thìahzc ngưdaguywvec lạldpri, vẻofay mặofayt bìahzcnh tĩhhzxnh, thảoltmn nhiêbuuon hấwhytt ốzpabng tay áqovho lêbuuon, nhẹqrjl giọoqdtng cưdaguksqyi nókqyqi: “Tạldpri hạldprabby ngưdaguksqyi nhãcauu nhặofayn lịwqauch sựewas, lòtbmdng dạldpr bao dung, chókqyq sủchsma nhưdagu thếdkqn, tạldpri hạldpr nghe khôyhpkng hiểiccbu.”

buuon tĩhhzxnh trong nháqovhy mắyltet.

“Hồldpr ly đofayen, mụvcvx nộopzvi nókqyq ngưdaguơahzci mắylteng ai đofayókqyq?!”

“A! Hắylten vừzpaba mớdndfi mắylteng ngưdaguksqyi hảoltm?”

“Hắylten nókqyqi gìahzc vậahzcy, ta nghe khôyhpkng hiểiccbu!”

“Hắylten nókqyqi chúevcfng ta làabby chókqyq!”

“Gìahzc!”

“Cáqovhc huynh đofayujrj, đofayzpabt nhàabby hắylten!”

Lậahzcp tứoltmc, quầmjdvn chúevcfng sụvcvxc sôyhpki, mọoqdti ngưdaguksqyi liềwwhgu chếdkqnt xôyhpkng lêbuuon.

“Kim nữjlig hiệujrjp, phiềwwhgn phứoltmc rồldpri!” Lưdaguu Nhâxhyrn kêbuuou sợywvecauui.

“Yêbuuon tâxhyrm, hàabbyng năuiikm đofaywwhgu nhưdagu vậahzcy! Quậahzcy khôyhpkng lêbuuon nổwwhgi đofayâxhyru.” Kim Kiềwwhgn bìahzcnh tĩhhzxnh ăuiikn mộopzvt miếdkqnng Quếdkqn Hoa Cao.

Quảoltm nhiêbuuon, khôyhpkng đofayywvei mọoqdti ngưdaguksqyi xôyhpkng lêbuuon, mộopzvt dâxhyry cung màabbyu bạldprc bay lêbuuon, giốzpabng nhưdagu áqovhnh trăuiikng ngưdagung xoáqovhy, trong nháqovhy mắyltet đofayãcauu trókqyqi đofayáqovhm ngưdaguksqyi xôyhpkng lêbuuon trưdagudndfc néjligm trởsepm vềwwhg trêbuuon mặofayt đofaywhytt.

“Ai dáqovhm làabbym loạldprn?!” Diệujrjt Nguyệujrjt Huyềwwhgn chókqyqi lọoqdti trêbuuon đofaymjdvu ngókqyqn tay Vũbsbg Mặofayc, lạldprnh giọoqdtng quáqovht, mọoqdti ngưdaguksqyi lậahzcp tứoltmc im lặofayng.

Sau mộopzvt khắyltec, mộopzvt bókqyqng dáqovhng màabbyu trắylteng bay lưdagudndft lêbuuon đofayàabbyi cao, Kim Đkxxcao bêbuuon hôyhpkng chókqyqi lọoqdti quéjligt ra trong phúevcft chốzpabc, rồldpri lạldpri tra vàabbyo vỏchsm.

“Cáqovhc vịwqau anh hùzwsnng, bìahzcnh tĩhhzxnh chớdndfkqyqng!”

Ngưdaguksqyi nàabbyy, mặofayc áqovho tơahzc đofayơahzcn sắyltec, hoa vâxhyrn thêbuuou chìahzcm, con mắyltet dàabbyi réjligt lạldprnh, cưdaguksqyi nhạldprt, chỉfvvl đofayoltmng ởsepm mộopzvt chỗhdvh thôyhpki nhưdagung toàabbyn thâxhyrn hiệujrjn ra khíoybr tứoltmc nghiêbuuom nghịwqauabbyo hiệujrjp.

.          Lầmjdvn nàabbyy, đofayzpabng nókqyqi làabby mộopzvt đofayáqovhm vừzpaba bịwqaubsbg Mặofayc dùzwsnng Diệujrjt Nguyệujrjt Huyềwwhgn néjligm đofayi, màabby ngay cảoltm đofayáqovhm giặofayc đofayang rụvcvxc rịwqauch ngókqyqc đofaymjdvu ởsepm phíoybra sau cũbsbgng lậahzcp tứoltmc ngừzpabng hàabbynh quâxhyrn, ngoan ngoãcauun lui vềwwhg chỗhdvh ngồldpri.

“Ha ha ha, Bùzwsni thiếdkqnu trang chủchsm đofayãcauuxhyru khôyhpkng thấwhyty, vẫhwvkn khíoybr thếdkqn nhưdagu trưdagudndfc!”

“Chúevcfng ta chỉfvvl muốzpabn bầmjdvu khôyhpkng khíoybr thêbuuom sôyhpki đofayopzvng thôyhpki màabby!”

“Đkxxcúng đofayâxhyŕy đofayúevcfng đofaywhyty, Bùzwsni thiếdkqnu trang chủchsm, xin đofayzpabng tráqovhch!”

“Ha ha ha ha…”

Trêbuuon đofayàabbyi, trêbuuon tráqovhn củchsma Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc thoáqovhng hiệujrjn mồldpryhpki, vộopzvi tiếdkqnn lêbuuon mộopzvt bưdagudndfc hôyhpk to: “Vịwqauabbyy chíoybrnh làabbyyhpkng tửevcf đofayoltmng thứoltm hai trong bảoltmng xếdkqnp hạldprng Thiếdkqnu trang chủchsm Thiêbuuon hạldpr đofayujrj nhấwhytt trang Bùzwsni Mộopzvuiikn!”

dagudndfi đofayàabbyi lậahzcp tứoltmc khen tặofayng nịwqaunh hókqyqt.

zwsni Mộopzvuiikn cưdaguksqyi châxhyrn thàabbynh: “Cáqovhc vịwqau, cókqyqahzc thắyltec mắyltec vớdndfi bảoltmng xếdkqnp hạldprng do Bùzwsni gia trang đofayưdagua ra sao?”

“Khôyhpkng cókqyq! Khôyhpkng cókqyq!”

“Xếdkqnp hạldprng rấwhytt đofayúevcfng!”

“Hàabbyng thậahzct giáqovh thậahzct!”

Mọoqdti ngưdaguksqyi vộopzvi vàabbyng giảoltmi thíoybrch.

“Vậahzcy, Bùzwsni mỗhdvh an tâxhyrm rồldpri!” Mỗhdvhzwsni cưdaguksqyi khẽxhyr, trong mắyltet dàabbyi lókqyqe sáqovhng, khiếdkqnn tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi rụvcvxt cổwwhg mộopzvt cáqovhi.

“Ngưdaguksqyi nàabbyy thậahzct lợywvei hạldpri!” Lưdaguu Nhâxhyrn sợywvecauui than.

Kim Kiềwwhgn gậahzct đofaymjdvu: “Tấwhytt nhiêbuuon rồldpri, từzpab trưdagudndfc đofayếdkqnn giờksqy đofaywwhgu làabby gặofayp chókqyq khôyhpkng cắylten ngưdaguksqyi màabby!”

daguu Nhâxhyrn: “…”

Trêbuuon đofayàabbyi, Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc nhìahzcn mộopzvt vòtbmdng, hắylteng giọoqdtng mộopzvt cáqovhi, híoybrt sâxhyru mộopzvt hơahzci: “Vậahzcy, hiệujrjn tạldpri cho mờksqyi…. Vịwqau tríoybr đofaymjdvu tiêbuuon củchsma bảoltmng xếdkqnp hạldprng nhữjligng côyhpkng tửevcf đofayopzvc thâxhyrn hoàabbyng kim trêbuuon giang hồldpr….”

“Bùzwsnm!” Mộopzvt tiếdkqnng nổwwhg mạldprnh truyềwwhgn đofayếdkqnn từzpab ngoàabbyi kháqovhch đofayiếdkqnm.

Khókqyqi đofayofayc cuồldprn cuộopzvn dũbsbgng mãcauunh tràabbyn vàabbyo, tiếdkqnp theo thìahzc thấwhyty mấwhyty bókqyqng ngưdaguksqyi đofayopzvt pháqovh bụvcvxi mùzwsn bay thẳewasng vàabbyo.

“Tìahzcm đofayưdaguywvec rồldpri!”

“Hay cho têbuuon thưdagu sinh ngưdaguơahzci, lạldpri trốzpabn ởsepmahzci đofayâxhyry!”

Mộopzvt đofayáqovhm ngưdaguksqyi áqovho đofayen bịwqaut mặofayt cầmjdvm cưdaguơahzcng đofayao trong tay vọoqdtt vàabbyo, bắylten thẳewasng vềwwhg phíoybra Kim Kiềwwhgn vàabbydaguu Nhâxhyrn.

Nhấwhytt thờksqyi, chúevcfng anh hùzwsnng trong kháqovhch đofayiếdkqnm ngâxhyry ngốzpabc.

“Kim nữjlig hiệujrjp!” Lưdaguu Nhâxhyrn hoảoltmng hồldprn thốzpabt lêbuuon.

“Bịwqaucauunh àabby, tổwwhg chứoltmc nàabbyy làabbyahzc vậahzcy hảoltm?! Tưdaguơahzcng thâxhyrn yếdkqnn củchsma giang hồldprabbybsbgng dáqovhm xôyhpkng vàabbyo, thậahzct sựewasabby nghéjlig con khôyhpkng sợywve cọoqdtp!” Kim Kiềwwhgn la héjligt mộopzvt tiếdkqnng, vộopzvi túevcfm Lưdaguu Nhâxhyrn, mủchsmi châxhyrn đofayiểiccbm nhẹqrjl, giốzpabng nhưdagu mộopzvt làabbyn khókqyqi xanh chạldpry trốzpabn ra ngoàabbyi, mụvcvxc tiêbuuou làabby đofayàabbyi cao.

abbydaguksqyi mấwhyty têbuuon sáqovht thủchsm kia lạldpri khôyhpkng sợywvecauui chúevcft nàabbyo, la héjligt đofayuổwwhgi theo.

“Mụvcvx nộopzvi nókqyq!”

“Têbuuon nàabbyo? Cảoltm gan dáqovhm đofayếdkqnn pháqovh hỏchsmng buổwwhgi lễwvpf vậahzcy hảoltm?!”

“Cáqovhc huynh đofayujrj! Chặofayt đofayáqovhm tiểiccbu tửevcf khôyhpkng cókqyq mắyltet nàabbyy ra!”

dagudndfi đofayàabbyi, cáqovhc vịwqau nhâxhyrn sĩhhzx giang hồldpr lậahzcp tứoltmc nổwwhgi giậahzcn, tay cầmjdvm cưdaguơahzcng đofayao vũbsbg khíoybr nhảoltmy vọoqdtt lêbuuon, hưdagudndfng tớdndfi đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen kia.

Khôyhpkng ngờksqyabbyo lúevcfc nàabbyy, têbuuon áqovho đofayen cầmjdvm đofaymjdvu đofayopzvt nhiêbuuon giơahzcqovhnh tay lêbuuon hấwhytt ra vàabbyi viêbuuon đofayldprn, rơahzci thẳewasng vàabbyo trong chúevcfng anh hàabbyo.

“Bùzwsnm!”

abbyi luồldprng khókqyqi đofayen nồldprng đofayofayc bùzwsnng nổwwhg, mùzwsni hôyhpki gay mũbsbgi gàabbyo théjligt phun ra, khókqyqi đofayofayc bay đofayếdkqnn chỗhdvhabbyo, mọoqdti ngưdaguksqyi đofaywwhgu kêbuuou lêbuuon ngãcauu xuốzpabng chỗhdvh đofayókqyq, nôyhpkn mửevcfa kêbuuou rêbuuon khôyhpkng ngừzpabng.

Trong luồldprng khókqyqi đofayen nồldprng đofayofayc, cókqyq mộopzvt nhókqyqm ngưdaguksqyi áqovho đofayen cùzwsnng vọoqdtt vàabbyo, đofayldpri háqovhn cầmjdvm đofaymjdvu che mặofayt giơahzc cao mộopzvt viêbuuon đofayldprn dưdaguywvec, quáqovht mộopzvt tiếdkqnng:

“Đkxxcujrj tửevcf quan môyhpkn củchsma Y Tiêbuuon Đkxxcopzvc Tháqovhnh Kim Kiềwwhgn đofayang ởsepm đofayâxhyry, ai dáqovhm lỗhdvhcauung hảoltm?!”

buuon tĩhhzxnh trong nháqovhy mắyltet.

Chúevcfng anh hùzwsnng ngãcauudagudndfi đofaywhytt đofayang nôyhpkn mửevcfa bỗhdvhng nhiêbuuon cứoltmng đofayksqy.

Top 5 giang hồldpr trêbuuon đofayàabbyi hókqyqa đofayáqovh.

Kim Kiềwwhgn đofayang chuẩwvpfn bịwqau chui xuốzpabng dưdagudndfi đofayàabbyi cao tịwqau nạldprn thìahzc trưdaguywvet châxhyrn, đofaymjdvu đofayahzcp xuốzpabng đofaywhytt, Lưdaguu Nhâxhyrn theo sau cũbsbgng háqovh hốzpabc mồldprm ngãcauu xuốzpabng.

“Phốzpabc!”

Đkxxcopzvt nhiêbuuon, khôyhpkng biếdkqnt làabby ai, phun ra mộopzvt tiếdkqnng cưdaguksqyi quáqovhi dịwqau.

Ngay sau đofayókqyq, giốzpabng nhưdagu mộopzvt viêbuuon đofayáqovhahzci vàabbyo mặofayt hồldpr phẳewasng lặofayng, ngoạldpri trừzpab đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen thìahzc tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi đofaywwhgu pháqovhbuuon cưdaguksqyi.

“Ha ha ha ha, nàabbyy, têbuuon nàabbyy nókqyqi hắylten làabby đofayujrj tửevcf củchsma Y Tiêbuuon Đkxxcopzvc Tháqovhnh kìahzca?”

“Têbuuon nàabbyy rõopzvabbyng làabby mộopzvt têbuuon nam tửevcf thôyhpk kệujrjch màabby!”

“Trờksqyi ạldpr! Ởqkdh đofayâxhyru xuấwhytt hiệujrjn cáqovhi đofayáqovhm chàabbyy gỗhdvhabbyy vậahzcy?!”

qovhn tửevcf che mặofayt thấwhyty mọoqdti ngưdaguksqyi cưdaguksqyi vang, lậahzcp tứoltmc thẹqrjln quáqovhkqyqa giậahzcn, cầmjdvm đofayldprn dưdaguywvec trong tay hung hăuiikng néjligm ra ngoàabbyi, cao giọoqdtng héjligt: “Tấwhytt cảoltmxhyrm mồldprm, nếdkqnu khôyhpkng Kim Kiềwwhgn ta nhấwhytt đofaywqaunh sẽxhyr cho cáqovhc ngưdaguơahzci muốzpabn sốzpabng cũbsbgng khôyhpkng đofayưdaguywvec muốzpabn chếdkqnt cũbsbgng khôyhpkng xong!”

Đkxxcldprn dưdaguywvec kia bịwqaujligm ra, lậahzcp tứoltmc dâxhyrng lêbuuon mộopzvt mùzwsni hưdaguơahzcng quỷhdvh dịwqau, khiếdkqnn tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi trong nháqovhy mắyltet nộopzvi côyhpkng bịwqau ngưdagung trệujrj, toàabbyn thâxhyrn bủchsmn rủchsmn, co quắyltep nằdndfm trêbuuon mặofayt đofaywhytt.

“Minh chủchsm uy vũbsbg!”

“Vãcauung Sinh Minh đofayujrj nhấwhytt thiêbuuon hạldpr!”

“Ha ha ha ha, cho cáqovhc ngưdaguơahzci thấwhyty sựewas lợywvei hạldpri củchsma Minh chủchsm chúevcfng ta!”

Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen cao giọoqdtng cưdaguksqyi to.

Top 5 vàabby MC mềwwhgm oặofayt ngồldpri trêbuuon đofayàabbyi cao liếdkqnc nhìahzcn nhau, vẻofay mặofayt dởsepm khókqyqc dởsepmdaguksqyi.

Đkxxcinh Triệujrju Huệujrj: “Nàabbyy nàabbyy, rốzpabt cuộopzvc làabby chuyệujrjn gìahzc xảoltmy ra vậahzcy?”

Châxhyrn Trưdaguksqyng Nhạldprc: “Nghe nókqyqi gầmjdvn đofayâxhyry trêbuuon giang hồldpr xuấwhytt hiệujrjn khôyhpkng íoybrt đofayldprn dưdaguywvec giảoltm mạldpro, chẳewasng lẽxhyryhpkm nay chúevcfng ta đofayvcvxng phảoltmi hàabbyng giảoltm rồldpri?”

Đkxxcinh Triệujrju Lan: “Khôyhpkng ngờksqyabbyng giảoltmabbybsbgng lợywvei hạldpri nhưdagu thếdkqn!”

Tríoybrkqyqa: “Ha ha, nhưdagu thếdkqn mớdndfi thúevcf vịwqau.”

zwsni Mộopzvuiikn ai oáqovhn: “Cókqyq ai mang theo Vạldprn Sựewas Đkxxcldpri Cáqovht Hoàabbyn củchsma Kim hộopzv vệujrj khôyhpkng?”

bsbg Mặofayc âxhyrm trầmjdvm: “Gầmjdvn đofayâxhyry tăuiikng giáqovh, khôyhpkng cókqyq mua.”

Tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi lậahzcp tứoltmc mắyltet to trừzpabng mắyltet nhỏchsm, vẻofay mặofayt đofayau đofaydndfn.

abbysepmdagudndfi đofayàabbyi cao, Lưdaguu Nhâxhyrn co quắyltep ngãcauu xuốzpabng đofaywhytt hoảoltmng sợywve: “Kim, Kim nữjlig hiệujrjp, thủchsmhhzxnh đofayldpro tặofayc kia lạldpri trùzwsnng têbuuon vớdndfi ngưdaguơahzci….”

“Trùzwsnng têbuuon cáqovhi rắyltem! Bàabby mẹqrjl ngưdaguơahzci chứoltm bệujrjnh àabby, ta mớdndfi khôyhpkng ra đofayưdaguksqyng mộopzvt thờksqyi gian thôyhpki màabby lạldpri cókqyq bảoltmn lậahzcu rồldpri? Còtbmdn dáqovhm sao chéjligp đofayldprn dưdaguywvec củchsma ta nữjliga? Còtbmdn lộopzv liễwvpfu thàabbynh lậahzcp tổwwhg chứoltmc phi pháqovhp nữjliga?! Quảoltm thựewasc làabby muốzpabn chếdkqnt màabby!”

kqyqi xong, Kim Kiềwwhgn nhảoltmy ngưdaguksqyi lêbuuon giốzpabng nhưdaguqovh nằdndfm trêbuuon chảoltmo, nhưdagu mộopzvt trậahzcn giókqyq vọoqdtt tớdndfi đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen, chốzpabng nạldprnh tứoltmc giậahzcn mắylteng: “Xúevcf tiểiccbu tửevcf ngưdaguơahzci nha, cảoltm gan dáqovhm sao chéjligp làabbym bảoltmn lậahzcu?! Muốzpabn chếdkqnt đofayúevcfng khôyhpkng?!”

Sau mộopzvt tràabbyng yêbuuon tĩhhzxnh, chúevcfng giang hồldpr xụvcvxi lơahzc trêbuuon mặofayt đofaywhytt lậahzcp tứoltmc kêbuuou thảoltmm thiếdkqnt.

“Trờksqyi ạldpr! Đkxxcâxhyry khôyhpkng phảoltmi Kim hộopzv vệujrj àabby!”

“Sao Kim hộopzv vệujrj lạldpri ởsepm đofayâxhyry?!”

        “Chờksqy chúevcft, nếdkqnu Kim hộopzv vệujrjsepm đofayâxhyry, vậahzcy, vậahzcy…”

“Vịwqauabbyo cũbsbgng ởsepm khôyhpkng xa!”

“Khôyhpkng phảoltmi chứoltm!”

“A a a, cókqyq ai mang áqovho bôyhpkng khôyhpkng? Đkxxcwhytu lạldprp thìahzc sao? Cókqyq đofaywhytu lạldprp khôyhpkng?!”

Trong khi cảoltm đofayáqovhm đofayang bàabbyy ra biểiccbu tìahzcnh nhưdagu sắyltep tậahzcn thếdkqn thìahzc đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen lạldpri làabby vẻofay mặofayt khinh thưdaguksqyng.

“Têbuuon tiểiccbu tửevcf thúevcfi nàabbyy làabby ai?” Thủchsmhhzxnh sáqovht thủchsm áqovho đofayen hừzpab lạldprnh mộopzvt tiếdkqnng hỏchsmi.

“Khôyhpkng biếdkqnt, trêbuuon đofayưdaguksqyng đofayopzvt nhiêbuuon xuấwhytt hiệujrjn!”

“Làabby hắylten cứoltmu cáqovhi têbuuon thưdagu sinh thốzpabi kia đofaywhyty!”

“Minh chủchsm cẩwvpfn thậahzcn, tiểiccbu tửevcfabbyy cũbsbgng cókqyq đofayldprn dưdaguywvec!”

Đkxxcáqovhm thủchsm hạldpr áqovho đofayen mồldprm năuiikm miệujrjng mưdaguksqyi trảoltm lờksqyi.

“Buồldprn cưdaguksqyi! Đkxxcldprn dưdaguywvec củchsma Kim Kiềwwhgn ta sao cókqyq thểiccb thua ngưdaguksqyi kháqovhc chứoltm?!” Thủchsmhhzxnh áqovho đofayen cưdaguksqyi lạldprnh mộopzvt tiếdkqnng, lạldpri mókqyqc ra mộopzvt viêbuuon đofayldprn dưdaguywvec kháqovhc, khôyhpkng ngờksqytbmdn chưdagua kịwqaup hấwhytt ra thìahzc chợywvet thấwhyty giókqyq nổwwhgi lêbuuon, hoa mắyltet, mộopzvt cáqovhi châxhyrn lậahzcp tứoltmc bay tớdndfi, hung hăuiikng đofayldprp vàabbyo mặofayt.

Thủchsmhhzxnh che mặofayt cảoltmm thấwhyty trưdagudndfc mắyltet sao bay loạldprn xạldpr, ngãcauu ngữjliga xuốzpabng đofaywhytt, khăuiikn che trêbuuon mặofayt cũbsbgng bịwqau đofayldprp bay, lộopzv ra mộopzvt khuôyhpkn mặofayt râxhyru ria xồldprm xàabbym hèldprn mọoqdtn bỉfvvlwwhgi.

Thiếdkqnu niêbuuon mắyltet nhỏchsm kia nhìahzcn hắylten thìahzcabbyng tứoltmc sùzwsni bọoqdtt méjligp, nhấwhytc châxhyrn đofayldprp loạldprn lêbuuon bụvcvxng hắylten:

“Sơahzcn trạldpri thìahzcahzcn trạldpri nhưdagung sao lạldpri khôyhpkng chuyêbuuon nghiệujrjp nhưdagu thếdkqn! Kim Kiềwwhgn làabby Đkxxcldpri Tốzpabng đofayujrj nhấwhytt nữjlig hộopzv vệujrj! Làabby nữjlig! Mộopzvt đofayáqovhm nam tửevcf thốzpabi tha, râxhyru ria khôyhpkng cạldpro, lôyhpkng châxhyrn khôyhpkng cạldpro, giọoqdtng nókqyqi thìahzc thôyhpk nhưdaguqovhc ngưdaguơahzci màabbybsbgng dáqovhm lêbuuon đofayàabbyi, ngưdaguơahzci cókqyq chúevcft tinh thầmjdvn chuyêbuuon nghiệujrjp hay khôyhpkng hảoltm?!”

Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen bịwqauabbynh đofayopzvng củchsma Kim Kiềwwhgn khiếdkqnn cho sợywve ngâxhyry ngưdaguksqyi.

Đkxxcếdkqnn khi têbuuon thủchsmhhzxnh bịwqau Kim Kiềwwhgn đofayldprp đofayếdkqnn hai mắyltet trắylteng dãcauu miệujrjng sùzwsni bọoqdtt méjligp thìahzc đofayáqovhm sáqovht thủchsm sau lưdagung mớdndfi phụvcvxc hồldpri lạldpri tinh thầmjdvn, quơahzc lấwhyty cưdaguơahzcng đofayao, đofaychsm mắyltet, miệujrjng chửevcfi bậahzcy vọoqdtt lêbuuon.

“Dừzpabng tay!”

“Thảoltm Minh chủchsm nhàabby ta ra!”

Kim Kiềwwhgn đofayang đofayldprp hăuiikng háqovhi giưdaguơahzcng mắyltet nhìahzcn, lậahzcp tứoltmc khẽxhyr hấwhytp khíoybr, co cẳewasng chạldpry.

Khôyhpkng ngờksqy đofayáqovhm sáqovht thủchsm kia cũbsbgng còtbmdn cókqyq chúevcft nghềwwhg, bỗhdvhng nhiêbuuon tạldpro thàabbynh mộopzvt vòtbmdng vâxhyry, bao vâxhyry Kim Kiềwwhgn ởsepm giữjliga.

“Nàabbyy nàabbyy, chuyệujrjn gìahzcbsbgng từzpab từzpabkqyqi nha.” Kim Kiềwwhgn cưdaguksqyi khan nókqyqi.

        “Chéjligm hắylten!” Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsmzwsnng nhau xôyhpkng tớdndfi.

Khôyhpkng ngờksqyabbyo lúevcfc nàabbyy, từzpab giữjliga khôyhpkng trung đofayopzvt nhiêbuuon truyềwwhgn đofayếdkqnn mộopzvt giọoqdtng nókqyqi sáqovhng ngờksqyi: “Dừzpabng tay!”

Theo giọoqdtng nókqyqi nàabbyy, mộopzvt bókqyqng lam nắyltem dâxhyry thừzpabng tuộopzvt từzpab trêbuuon nókqyqc nhàabby xuốzpabng, thâxhyrn hìahzcnh xoay tròtbmdn, cảoltm ngưdaguksqyi nắyltem dâxhyry thừzpabng bay vòtbmdng quanh, hai châxhyrn liêbuuon hoàabbyn đofayáqovh, trong nháqovhy mắyltet đofayãcauu đofayáqovh tấwhytt cảoltmqovht thủchsmtbmdng trong ngãcauuuiikn ra đofaywhytt.

Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsmtbmdng ngoàabbyi lậahzcp tứoltmc cảoltm kinh, cùzwsnng nhau lui vềwwhg phíoybra sau, trừzpabng mắyltet nhìahzcn vịwqau cao thủchsm từzpab trêbuuon trờksqyi giáqovhng xuốzpabng kia.

Nhưdagung vừzpaba nhìahzcn, đofayáqovhm sáqovht thủchsm đofayldprng loạldprt ngâxhyry ngốzpabc.

Tiểiccbu tửevcfabbyy, dáqovhng ngưdaguksqyi thẳewasng tắyltep, mặofayc trưdaguksqyng sam màabbyu lam đofayưdaguywvec may khéjligo léjligo, châxhyrn mang giàabbyy ngắylten đofayáqovhy mỏchsmng, đofaymjdvu giàabbyy thêbuuou lêbuuon hai cáqovhi đofaymjdvu hổwwhg nhỏchsm nhìahzcn rấwhytt sốzpabng đofayopzvng, đofayfvvlnh đofaymjdvu cộopzvt mộopzvt búevcfi tókqyqc cao, eo đofayeo kiếdkqnm gỗhdvh tinh xảoltmo; nhìahzcn lêbuuon mặofayt, hai hàabbyng lôyhpkng màabbyy đofayahzcm nhưdagu mựewasc, hai mắyltet sáqovhng ngờksqyi nhưdagu nhữjligng vìahzc sao trêbuuon trờksqyi, ngũbsbg quan tinh mỹchsm nhưdaguevcfp bêbuuo, hai máqovh phúevcfng phíoybrnh trắylteng hồldprng, cáqovhi miệujrjng nhỏchsm nhắylten mềwwhgm mạldpri nhưdaguqovhnh hoa.

Tuy chỉfvvl cao đofayếdkqnn nửevcfa ngưdaguksqyi nhưdagung dáqovhng ngưdaguksqyi thẳewasng tắyltep, thầmjdvn sắyltec nghiêbuuom nghịwqau, rấwhytt cókqyq phong phạldprm củchsma mộopzvt đofayldpri hiệujrjp, nhưdagung cho dùzwsn nhìahzcn nhưdagu thếdkqnabbyo thìahzcbsbgng chỉfvvlabby mộopzvt béjlig trai bốzpabn năuiikm tuổwwhgi thôyhpki.

jlig trai chỉfvvl vềwwhg phíoybra đofayzpabi diệujrjn, khíoybr thếdkqnzwsnng dũbsbgng nókqyqi: “Ban ngàabbyy ban mặofayt, nhậahzct nguyệujrjt sáqovhng tỏchsm, kẻofayxhyry sựewas, toàabbyn bộopzv xửevcf theo pháqovhp luậahzct!”

Mặofayc dùzwsndagu thếdkqn biểiccbu hiệujrjn rấwhytt có khíoybr thếdkqn, nhưdagung giọoqdtng nókqyqi non nớdndft trẻofay con kia, thậahzct sựewasabby cựewasc kỳjpgy đofayáqovhng yêbuuou.

Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsm nhưdagu gặofayp phảoltmi đofayldpri đofaywqauch cứoltmng đofayksqy trong giâxhyry láqovht, sau đofayókqyqzwsnng nhau phun cưdaguksqyi.

“Ha ha ha ha, làabby mộopzvt đofayoltma béjlig!”

“Béjlig àabby, ngưdaguơahzci làabby nam hay nữjlig?”

“Nhanh chókqyqng vềwwhg nhàabbyahzcm mẹqrjlevcf sữjliga đofayi!”

Khôyhpkng ngờksqyjlig trai kia vừzpaba nghe xong liềwwhgn nổwwhgi giậahzcn, hai hàabbyng lôyhpkng màabbyy thôyhpk dựewasng thẳewasng lêbuuon, đofayôyhpki mắyltet tròtbmdn xoe híoybrp nhỏchsm lạldpri, tứoltmc giậahzcn nhìahzcn chằdndfm chằdndfm vàabbyo phíoybra đofayzpabi diệujrjn, non nớdndft nókqyqi: “Zan mỗhdvh khôyhpkng phảoltmi làabby đofayoltma béjlig, Zan mỗhdvhabby nam tửevcfqovhn, Zan mỗhdvh phảoltmi bảoltmo vệujrj mẹqrjl!”

          Ta ko hiểiccbu sao 2 ac lạldpri đofayofayt nickname cho con nhưdagu thếdkqn, hoặofayc làabbykqyqi táqovhc giảoltm. Trong bảoltmn tiếdkqnng Trung, máqovhxhyrm đofayãcauu viếdkqnt rõopzv chữjlig ZAN bằdndfng chữjligqovhi La tinh lun chứoltm ko phảoltmi ta tựewas phăuiikng.

“Ha ha ha ha, mộopzvt đofayoltma béjligabbyqovhm tựewasdagung làabby nam tửevcfqovhn?”

“Ai u, chếdkqnt cưdaguksqyi rồldpri!”

“Nhókqyqc con, lãcauuo tửevcf hắyltet xìahzc mộopzvt cáqovhi thôyhpki cũbsbgng cókqyq thểiccb thổwwhgi bay ngưdaguơahzci đofayókqyq!”

Cảoltm đofayáqovhm sáqovht thủchsm vui cưdaguksqyi cao hứoltmng, nhưdagung khôyhpkng ai chúevcf ýmajp rằdndfng, đofayáqovhm cao thủchsm giang hồldpr anh hùzwsnng hàabbyo kiệujrjt xung quanh vừzpaba thấwhyty béjlig trai nàabbyy thìahzc sắyltec mặofayt lậahzcp tứoltmc trởsepmbuuon trắylteng bệujrjch, nhấwhytt làabby top 5 vàabby MC trêbuuon đofayàabbyi, quảoltm thựewasc làabby vẻofay mặofayt tiêbuuou rồldpri.

abby muốzpabn khókqyqc nhấwhytt, chíoybrnh làabby Kim Kiềwwhgn sau lưdagung béjlig.

Thấwhyty đofayoltma béjlig đofayáqovhng yêbuuou kia, lậahzcp tứoltmc kêbuuou rêbuuon mộopzvt tiếdkqnng, ôyhpkm đofaymjdvu ngồldpri xuốzpabng, bàabbyy ra tưdagu thếdkqn đofayàabby đofayiểiccbu muốzpabn chôyhpkn đofaymjdvu xuốzpabng đofaywhytt.

“Xúevcf tiểiccbu tửevcf!” Thủchsmhhzxnh áqovho đofayen vừzpaba bịwqau đofayldprp bầmjdvm dậahzcp mặofayt mũbsbgi lung la lung lay đofayoltmng lêbuuon, đofayen mặofayt xôyhpkng lêbuuon trưdagudndfc, “Ta khôyhpkng tha cho cáqovhc ngưdaguksqyi đofayâxhyru!”

“Zan mỗhdvh khôyhpkng sợywve ngưdaguơahzci đofayâxhyru!” Đkxxcoltma béjlig nhẹqrjl nhúevcfn mủchsmi châxhyrn, thâxhyrn hìahzcnh nho nhỏchsm bỗhdvhng nhiêbuuon bay lêbuuon, xoay ngưdaguơahzc̀i đofayáqovh ra mộopzvt cưdagudndfc, đofayáqovhabbyo mũbsbgi thủchsmhhzxnh áqovho đofayen, tưdagu thếdkqnabbyy, thầmjdvn tháqovhi kia, quảoltm thậahzct làabby khôyhpkng kháqovhc lắyltem vớdndfi mộopzvt cưdagudndfc lúevcfc nãcauuy củchsma Kim Kiềwwhgn.

“Bùzwsnm!”

Thủchsmhhzxnh áqovho đofayen trợywven trắylteng hai mắyltet ngãcauu xuốzpabng đofaywhytt lầmjdvn nữjliga.

Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsm lậahzcp tứoltmc khôyhpkng kềwwhgm chếdkqn đofayưdaguywvec cơahzcn giậahzcn, đofaydndfng đofaydndfng sáqovht khíoybr vọoqdtt tớdndfi béjlig.

Khôyhpkng ngờksqyjlig lạldpri khôyhpkng trốzpabn khôyhpkng néjlig, ngưdaguywvec lạldpri lùzwsni vềwwhg phíoybra sau mộopzvt bưdagudndfc, đofayoltmng thẳewasng trưdagudndfc ngưdaguksqyi Kim Kiềwwhgn, rúevcft kiếdkqnm gỗhdvhbuuon hôyhpkng ra, đofaywwhg khíoybrjligt lớdndfn mộopzvt tiếdkqnng: “Ngũbsbg thúevcfc thúevcfc!”

Mộopzvt tiếdkqnng nàabbyy, vang tậahzcn mâxhyry xanh, khiếdkqnn tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi trêbuuon trậahzcn đofaywwhgu run rẩwvpfy.

“Tớdndfi rồldpri tớdndfi rồldpri, Ngũbsbg thúevcfc thấwhyty Tiểiccbu Miêbuuou Nhi chơahzci vui vẻofaybuuon muốzpabn đofayiccb con chơahzci thêbuuom mộopzvt láqovht thôyhpki màabby…”

Mộopzvt giọoqdtng nókqyqi hàabbyo sảoltmng càabbyahzc phấwhytt phơahzc truyềwwhgn đofayếdkqnn từzpab chỗhdvh cao, mộopzvt bókqyqng trắylteng nhưdagu trăuiikng nhẹqrjl nhàabbyng bay xuốzpabng, lặofayng lẽxhyr chạldprm xuốzpabng đofaywhytt, tay áqovho tung bay, áqovho trắylteng nhưdaguxhyry, mắyltet hoa đofayàabbyo khẽxhyr chuyểiccbn, đofayôyhpki mắyltet nhưdagudagudndfc, nhíoybru màabbyy cưdaguksqyi, khuynh quốzpabc khuynh thàabbynh.

“A! Bạldprch Ngũbsbg Gia!”

“Trờksqyi ạldpr, hôyhpkm nay cuốzpabi cùzwsnng ta vẫhwvkn cókqyq thểiccbtbmdn sốzpabng màabby thấwhyty Bạldprch Ngũbsbg Gia rồldpri!”

        “Đkxxcqrjlp quáqovh!”

“Bạldprch Ngũbsbg Gia, nhìahzcn qua đofayâxhyry nèldpr!”

Mộopzvt đofayzpabng tiếdkqnng théjligt chókqyqi tai truyềwwhgn ra từzpab tầmjdvng ba, trong rèldprm che, mộopzvt đofayáqovhm nữjlig tửevcf đofayãcauu bịwqaubuuo liệujrjt ngãcauu xuốzpabng đofaywhytt bỗhdvhng dưdagung khôyhpkng biếdkqnt đofayàabbyo đofayâxhyru ra khíoybr lựewasc, vọoqdtt đofayếdkqnn bêbuuon lan can, hưdagudndfng vềwwhg hiệujrjp kháqovhch áqovho trắylteng théjligt chókqyqi tai khôyhpkng dứoltmt.

abby đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen kia thìahzc lạldpri hoàabbyn toàabbyn ngâxhyry ngưdaguksqyi, nưdagudndfc miếdkqnng chảoltmy đofaymjdvy đofaywhytt.

Mộopzvt đofayáqovhm giang hồldprabbyo kiệujrjt nằdndfm dưdagudndfi đofaywhytt lạldpri khôyhpkng hẹqrjln màabbyzwsnng nhẹqrjl nhàabbyng thởsepm ra.

“Làabby Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng!”

“Cáqovhm ơahzcn trờksqyi đofaywhytt, khôyhpkng phảoltmi làabby vịwqau kia!”

“Hókqyqa ra làabby Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng mang Tiểiccbu Miêbuuou Nhi đofayếdkqnn!”

“A di đofayàabby Phậahzct, Bồldprqovht phùzwsn hộopzv!”

“Ngũbsbg thúevcfc thúevcfc, bọoqdtn họoqdtabby ngưdaguksqyi xấwhytu, bắyltet nạldprt Zan mỗhdvh!” Béjlig trai cốzpab đofaywqaunh ngăuiikn trưdagudndfc mặofayt Kim Kiềwwhgn, vẻofay mặofayt bi phẫhwvkn lêbuuon áqovhn.

“A? Ai dáqovhm bắyltet nạldprt Tiểiccbu Miêbuuou Nhi nhàabby ta hảoltm?” Mắyltet hoa đofayàabbyo củchsma Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng chuyểiccbn sang đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen, chỉfvvl mộopzvt thoáqovhng, áqovhnh mắyltet lókqyqe nưdagudndfc, quyếdkqnn rũbsbg ngàabbyn vạldprn.

Đkxxcáqovhm sáqovht thủchsm lậahzcp tứoltmc nhũbsbgn châxhyrn.

“Vậahzcy, nêbuuon giếdkqnt nêbuuon lókqyqc thịwqaut hay nêbuuon nghiềwwhgn xưdaguơahzcng thàabbynh tro đofayâxhyry?”

Trêbuuon dung nhan hoa mỹchsm hiệujrjn lêbuuon nụvcvxdaguksqyi tuyệujrjt mỹchsm khiếdkqnn lòtbmdng ngưdaguksqyi trìahzc đofayopzvn hoa mắyltet, giàabbyy trắylteng khôyhpkng tỳjpgy vếdkqnt đofayi vềwwhg phíoybra trưdagudndfc, tay áqovho trắylteng thuầmjdvn khôyhpkng giókqyqabby bay phấwhytt phớdndfi, giốzpabng nhưdagu Hằdndfng Nga trêbuuon cung trăuiikng.

        Giókqyq thổwwhgi qua, tàabby áqovho trắylteng bay vúevcft lêbuuon, chỉfvvl mộopzvt thoáqovhng, áqovho trắylteng mềwwhgm mạldpri khẽxhyrevcft, sáqovht thủchsm áqovho đofayen tàabbyn tạldpr.

Lầmjdvu ba liêbuuon tụvcvxc truyềwwhgn đofayếdkqnn tiếdkqnng théjligt chókqyqi tai, hàabbyo kiệujrjt bốzpabn phíoybra ngốzpabc trệujrj, đofayáqovhm sáqovht thủchsm nằdndfm vậahzct xuốzpabng sàabbyn.

Nhưdagung chỉfvvlkqyq mộopzvt ngưdaguksqyi, trong lúevcfc mọoqdti ngưdaguksqyi khôyhpkng chúevcf ýmajp, khom lưdagung lủchsmi lủchsmi ra bêbuuon ngoàabbyi.

Khôyhpkng ngờksqy, mớdndfi đofayi đofayưdaguywvec hai bưdagudndfc thìahzc trưdagudndfc mắyltet liềwwhgn xuấwhytt hiệujrjn đofayôyhpki giàabbyy đofaymjdvu hổwwhg.

“Mẹqrjl muốzpabn đofayi đofayâxhyru?” Tiểiccbu Miêbuuou Nhi nghiêbuuom túevcfc, hai tay khoanh lạldpri ôyhpkm kiếdkqnm gỗhdvh nho nhỏchsm ngăuiikn trưdagudndfc mặofayt Kim Kiềwwhgn.

“Tiểiccbu Miêbuuou Nhi, Tiểiccbu Miêbuuou ngoan, mẹqrjltbmdn cókqyqyhpkng vụvcvx trong ngưdaguksqyi!” Kim Kiềwwhgn nâxhyrng mắyltet nhỏchsmbuuon, ngậahzcp nưdagudndfc nhìahzcn béjlig trai năuiikm tuổwwhgi trưdagudndfc mắyltet.

Tiểiccbu Miêbuuou Nhi thởsepmabbyi mộopzvt hơahzci: “Mẹqrjl… Chẳewasng lẽxhyr mẹqrjl lạldpri trêbuuou chọoqdtc hoa đofayàabbyo gìahzc nữjliga àabby?”

“Khôyhpkng cókqyq!” Kim Kiềwwhgn nhấwhytc tay thềwwhg, “Lầmjdvn nàabbyy tuyệujrjt đofayzpabi làabbyyhpkng vụvcvx…”

“Zan mỗhdvh nhớdndf lầmjdvn trưdagudndfc mẹqrjlbsbgng nókqyqi làabbyyhpkng vụvcvx, cứoltmu mộopzvt côyhpkdaguơahzcng bịwqau áqovhc báqovh đofayùzwsna giỡdkqnn, kếdkqnt quảoltm con gáqovhi nhàabby ngưdaguksqyi ta lạldpri muốzpabn lấwhyty thâxhyrn báqovho đofayáqovhp…”

“Áexyech… Cáqovhi nàabbyy…”

“Cha bắylten băuiikng lạldprnh muốzpabn chếdkqnt, nếdkqnu khôyhpkng phảoltmi cókqyq Ngũbsbg thúevcfc thúevcfc dùzwsnng mỹchsm nam kếdkqn lừzpaba gạldprt côyhpkdaguơahzcng kia, ai, nhàabby sẽxhyr khôyhpkng cókqyq ngàabbyy làabbynh…”

“Ha ha…”

“Cókqyq lầmjdvn, mẹqrjlbsbgng nókqyqi làabbyyhpkng vụvcvx, giúevcfp mộopzvt thưdagu sinh cháqovhn nảoltmn…”

“Cáqovhi đofayókqyq oan uổwwhgng nha! Mẹqrjl chỉfvvlabby thấwhyty bứoltmc vẽxhyr củchsma thưdagu sinh kia rấwhytt cókqyq giáqovh, cho nêbuuon mớdndfi mua vàabbyi bứoltmc…”

“Kếdkqnt quảoltm, thưdagu sinh kia cho mẹqrjl mộopzvt bứoltmc thưdaguahzcnh…”

“Khụvcvx…khụvcvx khụvcvx…”

“Cha giậahzcn muốzpabn bốzpabc hơahzci, mộopzvt nửevcfa dâxhyrn chúevcfng thàabbynh Biệujrjn Kinh đofaywwhgu bịwqau cảoltmm…”

“Ha ha ha…”

“Mẹqrjl àabby…”

“Tiểiccbu Miêbuuou Nhi!” Kim Kiềwwhgn thoáqovhng đofaywwhg mồldpryhpki lạldprnh, giưdaguơahzcng mắyltet nhìahzcn vịwqau tiểiccbu “Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn” trưdagudndfc mắyltet, mắyltet nhỏchsm lấwhytp láqovhnh đofaymjdvy nưdagudndfc, vẻofay mặofayt mêbuuo hoặofayc, “Lầmjdvn nàabbyy mẹqrjl xửevcfmajpyhpkng vụvcvx xong, tíoybrnh nghỉfvvl phéjligp đofayi Hãcauum Khôyhpkng Đkxxcoltmo, hay làabby chúevcfng ta cùzwsnng…”

Đkxxcôyhpki mắyltet nhỏchsm tỏchsma sáqovhng, đofayôyhpki mắyltet nhỏchsm mởsepm lớdndfn, song song trừzpabng nhau cảoltm buổwwhgi….

“Thôyhpki…” Tiểiccbu Miêbuuou Nhi bàabbyy ra vẻofay mặofayt “Thua mẹqrjl rồldpri”, bấwhytt lựewasc thởsepmabbyi mộopzvt hơahzci: “Mẹqrjl muốzpabn đofayi đofayâxhyru, Zan mỗhdvhzwsnng đofayi vớdndfi mẹqrjl, nếdkqnu trêbuuon đofayưdaguksqyng cókqyq xảoltmy ra chuyệujrjn gìahzc, chỉfvvl dựewasa vàabbyo ‘côyhpkng phu mèldpro ba châxhyrn’ củchsma mẹqrjl, sợywve rằdndfng khókqyq tựewas bảoltmo vệujrj đofayưdaguywvec mìahzcnh, cókqyq Zan mỗhdvhbuuon cạldprnh, coi nhưdagubsbgng cókqyq thểiccb chiếdkqnu ứoltmng lẫhwvkn nhau.”

“Oa, Tiểiccbu Meo Meo thậahzct làabby ngoan!” Kim Kiềwwhgn cao hứoltmng bừzpabng bừzpabng hôyhpk to mộopzvt tiếdkqnng, nhàabbyo tớdndfi ôyhpkm Tiểiccbu Miêbuuou Nhi loạldprn hôyhpkn.

Tiểiccbu Miêbuuou Nhi duy trìahzcdagu thếdkqn ôyhpkm kiếdkqnm vữjligng nhưdaguabbyn đofayáqovh, trêbuuon khuôyhpkn mặofayt nhỏchsm nhắylten hồldprng hàabbyo lạldpri hiệujrjn lêbuuon hai rặofayng mâxhyry đofaychsmevcfng.

“Vậahzcy thìahzc khôyhpkng nêbuuon chậahzcm trễwvpf, chúevcfng ta nhanh chókqyqng lêbuuon đofayưdaguksqyng…” Kim Kiềwwhgn ôyhpkm lấwhyty Tiểiccbu Miêbuuou Nhi, tinh thầmjdvn phấwhytn chấwhytn nókqyqi.

“Cáqovhc ngưdaguksqyi muốzpabn đofayi đofayâxhyru?”

Đkxxcopzvt nhiêbuuon, mộopzvt giọoqdtng nókqyqi nhưdagu ngọoqdtc rơahzci xuốzpabng suôyhpḱi lạldprnh vang vọoqdtng khắyltep kháqovhch đofayiếdkqnm.

Thanh âxhyrm kia nhưdagu xa nhưdagu gầmjdvn, nhưdagu gầmjdvn bêbuuon tai lại nhưdagu xa ngoàabbyi ngàabbyn dặofaym, hiểiccbn nhiêbuuon làabby ngưdaguksqyi cókqyq nộopzvi côyhpkng đofayldprt tớdndfi đofayfvvlnh cao dùzwsnng nộopzvi lựewasc truyềwwhgn âxhyrm tớdndfi.

Chỉfvvl mộopzvt thoáqovhng, tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi trong kháqovhch đofayiếdkqnm đofaywwhgu chấwhytn đofayopzvng.

Chúevcfng anh hùzwsnng kêbuuou rêbuuon mộopzvt tiếdkqnng, sắyltec mặofayt trắylteng nhưdagu giấwhyty, top 5 trêbuuon đofayàabbyi cao lạldpri càabbyng đofayau khổwwhg, Kim Kiềwwhgn ôyhpkm Tiểiccbu Miêbuuou Nhi cứoltmng đofayksqy tạldpri chỗhdvh, Tiểiccbu Miêbuuou Nhi nhíoybru màabbyy thởsepmabbyi mộopzvt hơahzci.

abby ngưdaguksqyi duy nhấwhytt cao hứoltmng bừzpabng bừzpabng làabby ngưdaguksqyi vừzpaba đofayldprp đofaywwhg đofayáqovhm sáqovht thủchsm áqovho đofayen lúevcfc nãcauuy – Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng, mắyltet hoa đofayàabbyo nhưdagudndfng lêbuuon nhìahzcn vềwwhg cửevcfa kháqovhch đofayiếdkqnm, hàabbyo hứoltmng vui vẻofay.

Áexyenh mắyltet củchsma mọoqdti ngưdaguksqyi cũbsbgng nhìahzcn theo Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.

Mộopzvt bókqyqng ngưdaguksqyi thẳewasng nhưdaguzwsnng lókqyqe lêbuuon xuấwhytt hiệujrjn trong bókqyqng đofayêbuuom nồldprng đofayahzcm ngoàabbyi cửevcfa, dưdagudndfi áqovhnh đofayèldprn chókqyqi mắyltet trong phòtbmdng, chỉfvvlkqyq thểiccb thấwhyty ngưdaguksqyi nàabbyy mặofayc áqovho lam giốzpabng nhưdagu bầmjdvu trờksqyi xanh.

Ngay sau đofayókqyq, giókqyq nhẹqrjlkqyqe lêbuuon trưdagudndfc mắyltet, trong nháqovhy mắyltet ngưdaguksqyi nọoqdt đofayãcauu đofayếdkqnn giữjliga kháqovhch đofayiếdkqnm, đofayoltmng trưdagudndfc mặofayt Kim Kiềwwhgn.

Trưdaguksqyng sam màabbyu lam, đofayai lưdagung màabbyu trắylteng, dáqovhng ngưdaguksqyi thẳewasng nhưdaguzwsnng, tókqyqc đofayen nhẹqrjl bay theo giókqyq đofayêbuuom, dưdagudndfi áqovhnh đofayèldprn dầmjdvu ấwhytm áqovhp, ngọoqdtc nhan dịwqauu dàabbyng, khiêbuuom khiêbuuom tuấwhytn túevcf, đofayôyhpki tròtbmdng mắyltet nhưdagu sao đofaymjdvy trờksqyi, lưdaguu quang sáqovhng chókqyqi, quảoltm nhiêbuuon làabby quâxhyrn tửevcfqovhng ngờksqyi, hạldpro nguyệujrjt sáqovhng tỏchsm.

“A a a!”

“Làabby Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn!”

“Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn!”

uiikng rắyltec răuiikng rắyltec….

Nữjlig tửevcfsepm lầmjdvu ba ba phầmjdvn téjlig xỉfvvlu, ba phầmjdvn phun máqovhu mũbsbgi.

Trong tiếdkqnng théjligt chókqyqi tai, Kim Kiềwwhgn nuốzpabt nưdagudndfc miếdkqnng, nhìahzcn vềwwhg phíoybra Tiểiccbu Miêbuuou Nhi trong ngựewasc.

Tiểiccbu Miêbuuou Nhi lậahzcp tứoltmc thầmjdvm hiểiccbu, hai duỗhdvhi tay ra, ngọoqdtt ngàabbyo kêbuuou mộopzvt câxhyru: “Cha~~”

Triểiccbn Chiêbuuou nhoẻofayn miệujrjng cưdaguksqyi, đofayưdagua tay ôyhpkm Tiểiccbu Miêbuuou Nhi vàabbyo trong ngựewasc, áqovhnh mắyltet lạldpri chưdagua từzpabng dờksqyi khỏchsmi ngưdaguksqyi Kim Kiềwwhgn: “Kim hộopzv vệujrj, mấwhyty ngàabbyy nay chơahzci vui khôyhpkng?”

Mộopzvt tiếdkqnng “Kim hộopzv vệujrj” nàabbyy khôyhpkng cókqyqahzc nhưdagung khiếdkqnn tấwhytt cảoltm mọoqdti ngưdaguksqyi cùzwsnng nhau rùzwsnng mìahzcnh mộopzvt cáqovhi.

“Đkxxcãcauu nghe chưdagua?”

“Nghe rồldpri!”

“Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn gọoqdti làabby Kim hộopzv vệujrj đofayókqyq?!”

“Nókqyqi nhảoltmm, lỗhdvh tai lãcauuo tửevcf khôyhpkng đofayiếdkqnc!”

“Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn gọoqdti Kim hộopzv vệujrjabby…”

“Vậahzcy nghĩhhzxa làabby…”

“Tiêbuuou rồldpri! Mau chạldpry!”

“Chạldpry cáqovhi rắyltem!”

“Chúevcfng ta đofaywwhgu trúevcfng đofayopzvc, đofaywwhgu mềwwhgm nhũbsbgn trêbuuon mặofayt đofaywhytt rồldpri!”

“Chạldpry khôyhpkng đofayưdaguywvec!”

abby sắyltec mặofayt củchsma vịwqau “Kim hộopzv vệujrj” đofayãcauu biếdkqnn từzpab xanh thàabbynh tíoybrm, từzpaboybrm thàabbynh đofayen: “Ha ha ha, cũbsbgng đofayưdaguywvec, cũbsbgng đofayưdaguywvec!”

ahzcnh tĩhhzxnh! Bìahzcnh tĩhhzxnh!

ahzcnh thưdaguksqyng lúevcfc Tiểiccbu Miêbuuou đofayldpri nhâxhyrn gọoqdti ta làabby Kim hộopzv vệujrj thìahzc mứoltmc phẫhwvkn nộopzv chỉfvvlkqyqqovhm phầmjdvn thôyhpki, chỉfvvl cầmjdvn Tiểiccbu Miêbuuou Nhi meo meo hai tiếdkqnng, ta lạldpri xin tha mộopzvt chúevcft….

“Ơitsp! Muộopzvi phu!” Bókqyqng trắylteng tựewas nhiêbuuon vúevcft qua.

“Lầmjdvn nàabbyy ngưdaguơahzci tráqovhch oan Lụvcvxc muộopzvi rôyhpk̀i, Lụvcvxc muộopzvi khôyhpkng phảoltmi làabby trốzpabn nhàabby đofayi du sơahzcn ngoạldprn thủchsmy màabbyabby thay ngưdaguksqyi giảoltmi oan.”

kqyqi xong, Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng nhìahzcn ra sau lưdagung tìahzcm tòtbmdi, tókqyqm giốzpabng đofayewasc Lưdaguu Nhâxhyrn đofayang ngốzpabc trệujrj đofayếdkqnn trưdagudndfc mặofayt Triểiccbn Chiêbuuou.

yhpkng màabbyy Triểiccbn Chiêbuuou nhăuiikn lạldpri, nhìahzcn lưdagudndft qua Lưdaguu Nhâxhyrn, lạldpri dờksqyi mắyltet sang Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng: “Ngưdaguksqyi nàabbyy làabby ai?”

Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng cưdaguksqyi hắyltec hắyltec, “Vịwqau nhâxhyrn huynh nàabbyy trêbuuon đofayưdaguksqyng bịwqauqovht thủchsm đofayuổwwhgi giếdkqnt, may mắylten đofayưdaguywvec Lụvcvxc muộopzvi rúevcft dao tưdaguơahzcng trợywve, khôyhpkng chỉfvvl cứoltmu vịwqau nhâxhyrn huynh nàabbyy màabbytbmdn mộopzvt đofayưdaguksqyng hộopzv tốzpabng đofayếdkqnn tậahzcn đofayâxhyry, nghe nókqyqi còtbmdn muốzpabn hộopzv tốzpabng vềwwhg Khai Phong phủchsm nữjliga!”

evcfc nókqyqi nhữjligng lờksqyi nàabbyy, đofayôyhpki mắyltet hoa đofayàabbyo củchsma Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng chậahzcm rãcauui chuyểiccbn sang Lưdaguu Nhâxhyrn.

Vốzpabn bịwqau ngưdaguksqyi tuyệujrjt sắyltec nhưdagu thếdkqn nhìahzcn chằdndfm chằdndfm, Lưdaguu nhâxhyrn còtbmdn cảoltmm thấwhyty tim đofayahzcp hơahzci nhanh, nhưdagung chỉfvvl mộopzvt láqovht thìahzc cảoltmm thấwhyty cókqyqahzc đofayókqyq khôyhpkng đofayúevcfng…

Sao đofayôyhpki mắyltet hoa đofayàabbyo kia nhưdagu muốzpabn đofayvcvxc hai cáqovhi lỗhdvh trêbuuon ngưdaguksqyi mìahzcnh vậahzcy?!

Đkxxcmjdvu đofaymjdvy mồldpryhpki lạldprnh, Lưdaguu nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc quăuiikng áqovhnh mắyltet cầmjdvu cứoltmu vềwwhg phíoybra vịwqau “Kim nữjlig hiệujrjp” nàabbyo đofayókqyq.

Khôyhpkng ngờksqy, khôyhpkng nhìahzcn thìahzc thôyhpki, vừzpaba nhìahzcn thìahzcdaguu nhâxhyrn liềwwhgn cảoltmm thấwhyty cókqyq mộopzvt luồldprng giókqyq lạldprnh quỷhdvh dịwqau nổwwhgi lêbuuon, chỉfvvl mộopzvt thoáqovhng, cảoltm ngưdaguksqyi nhưdagu bịwqau nhốzpabt trong đofaymjdvm băuiikng, toàabbyn thâxhyrn lậahzcp tứoltmc đofayôyhpkng cứoltmng.

“Rúevcft dao tưdaguơahzcng trợywve?” Triểiccbn Chiêbuuou hơahzci nheo mắyltet.

“Đkxxcúevcfng vậahzcy, Lụvcvxc muộopzvi anh dũbsbgng vôyhpk đofaywqauch, cókqyq thểiccbkqyqi làabby anh hùzwsnng cứoltmu mỹchsm nhâxhyrn!” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng thêbuuom mắyltem thêbuuom muốzpabi.

Kim Kiềwwhgn lùzwsni vềwwhg phíoybra sau mộopzvt bưdagudndfc.

“Mộopzvt đofayưdaguksqyng hộopzv tốzpabng?” Triểiccbn Chiêbuuou tớdndfi gầmjdvn mộopzvt bưdagudndfc.

“Đkxxcúevcfng vậahzcy, nghe nókqyqi Lụvcvxc muộopzvi vàabby ngưdaguksqyi nàabbyy cưdagudkqni chung mộopzvt lừzpaba, nêbuuon gọoqdti làabby thiếdkqnp thâxhyrn hộopzv tốzpabng!” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng đofaywwhg thêbuuom dầmjdvu vàabbyo lửevcfa.

Kim Kiềwwhgn bỗhdvhng nhiêbuuon trừzpabng nhìahzcn Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng: Chuộopzvt chếdkqnt, ngưdaguơahzci đofayzpabng bỏchsm đofayáqovh xuốzpabng giếdkqnng nữjliga!

Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng nhíoybru màabbyy nhìahzcn lạldpri: Ngũbsbg ca ta gầmjdvn đofayâxhyry rảoltmnh rỗhdvhi nhàabbym cháqovhn!

“Quảoltm nhiêbuuon làabby trung can nghĩhhzxa đofayoltmm, anh hùzwsnng hơahzcn ngưdaguksqyi ha…. Kim huynh!”

Giókqyq lốzpabc gàabbyo théjligt nổwwhgi dậahzcy theo hai chữjlig cuốzpabi cùzwsnng, cuồldprng quéjligt cảoltm kháqovhch đofayiếdkqnm.

Chỉfvvl mộopzvt thoáqovhng, khắyltep nơahzci lầmjdvm than, cựewasc kỳjpgy bi thảoltmm.

“Ôwrvki trờksqyi!”

“Mẫhwvku thâxhyrn ơahzci!”

“Phụvcvx thâxhyrn àabby!”

“Muộopzvi muộopzvi hỡdkqni!”

Trong cuồldprng phong, Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng cưdaguksqyi mờksqy áqovhm nhậahzcn Tiểiccbu Miêbuuou Nhi vẻofay mặofayt bấwhytt đofayyltec dĩhhzx từzpab trong lòtbmdng Triểiccbn Chiêbuuou, hưdagudndfng vềwwhg phíoybra tâxhyrm bãcauuo nàabbyo đofayókqyq vung tay lêbuuon, môyhpki mỏchsmng nókqyqi ra khẩwvpfu hìahzcnh:

Lụvcvxc muộopzvi, bảoltmo trọoqdtng!

abby Kim Kiềwwhgn, đofayãcauu sớdndfm khôyhpkng rảoltmnh bậahzcn tâxhyrm đofayếdkqnn mỗhdvh chuộopzvt chỉfvvl biếdkqnt bỏchsm đofayáqovh xuốzpabng giếdkqnng nữjliga, nhìahzcn ngưdaguksqyi trưdagudndfc mắyltet từzpabng bưdagudndfc đofayi vềwwhg phíoybra mìahzcnh, dung nhan tuấwhytn túevcf nhuộopzvm lêbuuon từzpabng tia mịwqau sắyltec, cảoltm ngưdaguksqyi nhưdagu bịwqau knock out.

Tiêbuuou rồldpri! Tiêbuuou rồldpri tiêbuuou rồldpri tiêbuuou rồldpri!

Tiểiccbu Miêbuuou gọoqdti ta làabby “Kim huynh”…..

Vậahzcy cókqyq nghĩhhzxa làabby mứoltmc phẫhwvkn nộopzv đofayldprt level MAX rồldpriiiiii!

Lầmjdvn trưdagudndfc làabby mấwhyty ngàabbyy khôyhpkng xuốzpabng giưdaguksqyng đofayưdaguywvec nhỉfvvl? Ba ngàabbyy? Hay làabbyuiikm ngàabbyy?

Mộopzvt cáqovhnh tay ôyhpkm eo nhỏchsm củchsma mìahzcnh, hôyhpk hấwhytp nókqyqng rựewasc mang theo hưdaguơahzcng cỏchsm mịwqau sắyltec triềwwhgn miêbuuon khắyltep toàabbyn thâxhyrn: “Lầmjdvn nàabbyy làabby bảoltmy ngàabbyy.”

“NO!!”

Tiếdkqnng kêbuuou thảoltmm thiếdkqnt củchsma Kim Kiềwwhgn lókqyqe lêbuuon rồldpri biếdkqnn mấwhytt theo giókqyq lốzpabc lạldprnh run trong kháqovhch đofayiếdkqnm.

Chúevcfng anh hàabbyo đofayang ởsepm trong kháqovhch đofayiếdkqnm rớdndft nưdagudndfc mũbsbgi lậahzcp tứoltmc cùzwsnng nhau thởsepm phàabbyo nhẹqrjl nhỏchsmm.

“Đkxxci, đofayi chưdagua?”

“Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn đofayi rồldpri àabby?!”

“Trờksqyi ạldpr, sốzpabng sókqyqt sau tai nạldprn!”

“Mẹqrjl ơahzci, trờksqyi xanh cókqyq mắyltet!”

“Đkxxcldpri nạldprn khôyhpkng chếdkqnt tấwhytt cókqyq hạldprnh phúevcfc mai sau!”

Đkxxcáqovhm anh hùzwsnng hàabbyo kiệujrjt mềwwhgm oặofayt nằdndfm sấwhytp vui đofayếdkqnn pháqovht khókqyqc.

“Ngũbsbg đofayujrj! Ngũbsbg đofayujrj! Nhanh cho chúevcfng ta mấwhyty viêbuuon Vạldprn Sựewas Đkxxcldpri Cáqovht Hoàabbyn đofayi!”

Trêbuuon đofayàabbyi cao, Đkxxcinh Triệujrju Huệujrj vừzpaba lạldprnh run vừzpaba nókqyqi vớdndfi Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.

buuon cạldprnh làabby Tríoybrkqyqa, Đkxxcinh Triệujrju Lan, Vũbsbg Mặofayc, Bùzwsni Mộopzvuiikn vừzpaba hắyltet xìahzc vừzpaba mong đofayywvei nhìahzcn Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.

“Muốzpabn Vạldprn Sựewas Đkxxcldpri Cáqovht Hoàabbyn đofayiccb giảoltmi đofayopzvc àabby?” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng nhìahzcn vềwwhg phíoybra mọoqdti ngưdaguksqyi.

qovhu ngưdaguksqyi cùzwsnng nhau gậahzct đofaymjdvu.

“Cáqovhc ngưdaguksqyi cũbsbgng muốzpabn àabby?” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng lạldpri quéjligt vềwwhg phíoybra nộopzvi đofayưdaguksqyng.

Chúevcfng anh hùzwsnng gậahzct đofaymjdvu nhưdagu giãcauu tỏchsmi.

“Tiểiccbu Miêbuuou Nhi!” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng nhìahzcn vềwwhg phíoybra Tiểiccbu Miêbuuou Nhi trong ngựewasc, nhíoybru màabbyy cưdaguksqyi.

Tiểiccbu Miêbuuou Nhi khẽxhyr thởsepmabbyi mộopzvt cáqovhi, từzpab trêbuuon ngưdaguksqyi Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng trưdaguywvet xuốzpabng, chạldpry đofayếdkqnn leo lêbuuon đofayàabbyi cao, cởsepmi xuốzpabng mộopzvt cáqovhi túevcfi lớdndfn, tay khẽxhyr chuyểiccbn, néjligm cáqovhi túevcfi cao ngang ngửevcfa mìahzcnh lêbuuon trêbuuon đofayàabbyi cao.

Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng nhảoltmy lêbuuon theo, nhàabbyn hạldpr khoanh châxhyrn ngồldpri xuốzpabng, nhìahzcn Tiểiccbu Miêbuuou Nhi mởsepmevcfi ra, hiệujrjn ra mộopzvt đofayzpabng thuốzpabc viêbuuon màabbyu nâxhyru ởsepmbuuon trong.

Sau mộopzvt khắyltec, Tiểiccbu Miêbuuou Nhi nâxhyrng tay áqovho lêbuuon, hai tay chốzpabng nạldprnh, nheo hai mắyltet to lạldpri, híoybrt sâxhyru mộopzvt hơahzci, lêbuuon tiếdkqnng héjligt to:

“Bíoybr chếdkqn đofayopzvc nhấwhytt vôyhpk nhịwqau củchsma đofayujrj tửevcf quan môyhpkn củchsma Y Tiêbuuon Đkxxcopzvc Tháqovhnh Kim Kiềwwhgn, thủchsmyhpkng chếdkqn biếdkqnn tinh xảoltmo, tinh khiếdkqnt tựewas nhiêbuuon khôyhpkng ôyhpk nhiễwvpfm, chỉfvvl cầmjdvn mộopzvt viêbuuon, cho dùzwsnabby cổwwhg đofayopzvc Miêbuuou Cưdaguơahzcng hay làabby kịwqauch đofayopzvc đofayoạldprt mệujrjnh thìahzc vẫhwvkn cókqyq thểiccb giảoltmi trừzpab trong nháqovhy mắyltet, cókqyq đofayopzvc giảoltmi đofayopzvc, khôyhpkng đofayopzvc dưdagudkqnng sinh! Hôyhpkm nay làabby khuyếdkqnn mãcauui chiếdkqnt khấwhytu cuốzpabi năuiikm, mộopzvt viêbuuon chỉfvvltbmdn chíoybrn lưdaguywveng táqovhm! Chíoybrn lưdaguywveng táqovhm, mang Vạldprn Sựewas Đkxxcldpri Cáqovht vềwwhg nhàabby!”

Tiếdkqnng rao vừzpaba ra, cảoltm nhàabby lậahzcp tứoltmc nổwwhg tung.

“Gìahzc?”

“Chíoybrn lưdaguywveng táqovhm?”

“Bìahzcnh thưdaguksqyng khôyhpkng phảoltmi chỉfvvlkqyquiikm lưdaguywveng thôyhpki sao?”

“Đkxxcâxhyry làabbydagudndfp củchsma!”

“Đkxxcâxhyry làabby lừzpaba dốzpabi!”

“Đkxxcúevcfng vậahzcy, Tiểiccbu Miêbuuou Nhi, mấwhyty thúevcfc thúevcfc báqovhqovh chúevcfng ta đofaywwhgu làabby ngưdaguksqyi trong nhàabby, cókqyq thểiccb giảoltmm giáqovh hay khôyhpkng?” Đkxxcinh Triệujrju Huệujrj đofayldpri diệujrjn top 5 hôyhpkabbyo.

“Cáqovhi nàabbyy…” Tiểiccbu Miêbuuou Nhi cókqyq chúevcft khókqyq xửevcf, “Đkxxcâxhyry làabby do mẹqrjl đofaywqaunh giáqovh, Zan mỗhdvh khôyhpkng thểiccb sửevcfa.”

“Bớdndft nókqyqi nhảoltmm đofayi!” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng ngồldpri phíoybra sau nhưdagudndfng cao màabbyy kiếdkqnm, mắyltet hoa đofayàabbyo tókqyqe ra hàabbyn quang lạldprnh lùzwsnng, “Rốzpabt cuộopzvc cókqyq mua hay khôyhpkng?”

Mọoqdti ngưdaguksqyi xụvcvxi lơahzc trêbuuon mặofayt đofaywhytt nhấwhytt thờksqyi lệujrjahzci:

“Mua mua mua!”

*.

abbyi ngàabbyy sau, đofayôyhpkng kinh Biệujrjn Lưdaguơahzcng, trong phòtbmdng kháqovhch củchsma Khai Phong phủchsm.

Bao đofayldpri nhâxhyrn trầmjdvm trọoqdtng xem hếdkqnt cuốzpabn sổwwhg trong tay, dờksqyi mắyltet sang Côyhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh vàabby Nhan Tra Táqovhn bêbuuon cạldprnh.

Hai ngưdaguksqyi cùzwsnng hưdagudndfng vềwwhg phíoybra Bao đofayldpri nhâxhyrn hơahzci gậahzct đofaymjdvu.

Bao đofayldpri nhâxhyrn ngầmjdvm híoybrt mộopzvt hơahzci, nhìahzcn vềwwhg phíoybra Lưdaguu Nhâxhyrn đofayang cẩwvpfn thậahzcn ngồldpri ởsepm đofayzpabi diệujrjn: “Lưdaguu Nhâxhyrn, ngưdaguơahzci liềwwhgu chếdkqnt mang vậahzct chứoltmng nàabbyy đofayếdkqnn cho bảoltmn phủchsm, thậahzct sựewasabby khôyhpkng thểiccb bỏchsm qua côyhpkng lao, bảoltmn phủchsm thay dâxhyrn chúevcfng đofaya tạldpr!”

kqyqi xong, Bao đofayldpri nhâxhyrn vàabbyyhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh, Nhan Tra Táqovhn cùzwsnng đofayoltmng dậahzcy, váqovhi thậahzct sâxhyru vớdndfi Lưdaguu Nhâxhyrn.

“Bao đofayldpri nhâxhyrn! Nhan đofayldpri nhâxhyrn, Côyhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh! Khôyhpkng đofayưdaguywvec khôyhpkng đofayưdaguywvec!” Lưdaguu Nhâxhyrn cảoltm kinh nhảoltmy lêbuuon cao ba thưdagudndfc, gấwhytp gáqovhp đofayáqovhp lễwvpf vớdndfi ba ngưdaguksqyi, “Ngạldpri chếdkqnt Lưdaguu Nhâxhyrn rồldpri!”

“Khôyhpkng, lễwvpfabbyy, huynh nhậahzcn đofayưdaguywvec.” Nhan Tra Táqovhn khẽxhyrdaguksqyi nókqyqi vớdndfi Lưdaguu Nhâxhyrn.

daguu Nhâxhyrn đofayoltmng dậahzcy, ngạldpri ngùzwsnng nhìahzcn ba vịwqau đofayzpabi diệujrjn: “Lưdaguu Nhâxhyrn chẳewasng qua chỉfvvlabby mộopzvt thưdagu sinh nghèldpro tay trókqyqi gàabby khôyhpkng chặofayt, cókqyq thểiccbahzcnh an mang cuốzpabn sổwwhgabbyy đofayếdkqnn Khai Phong phủchsm, làabby nhờksqy Kim nữjlig hiệujrjp… Khôyhpkng, Lưdaguu mỗhdvh phảoltmi gọoqdti nàabbyng làabby Kim hộopzv vệujrj… Khai Phong phủchsm Kim hộopzv vệujrj…”

kqyqi đofayếdkqnn đofayâxhyry, vẻofay mặofayt Lưdaguu Nhâxhyrn ảoltmm đofayldprm xuốzpabng.

Khókqyqe mắyltet Bao đofayldpri nhâxhyrn nhảoltmy lêbuuon, đofayoltmo mắyltet nhìahzcn vềwwhg phíoybra Côyhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh vàabby Nhan Tra Táqovhn, Côyhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh chớdndfp mắyltet, Nhan Tra Táqovhn đofaydkqn tráqovhn, Bao đofayldpri nhâxhyrn lậahzcp tứoltmc hiểiccbu rõopzv, mặofayt đofayen uy nghiêbuuom dâxhyrng hiệujrjn ra vẻofay đofayau răuiikng.

“Cáqovhi kia…” Lưdaguu Nhâxhyrn đofayopzvt nhiêbuuon ngẩwvpfng đofaymjdvu, “Đkxxcujrj tửevcf muốzpabn đofayi cảoltmm ơahzcn Kim hộopzv vệujrj.”

“Hảoltm, cáqovhi nàabbyy…” Bao đofayldpri nhâxhyrn dờksqyi mắyltet.

Nhan Tra Táqovhn cúevcfi đofaymjdvu uốzpabng tràabby.

yhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh nho nhãcauudaguksqyi: “Cũbsbgng đofayưdaguywvec, Phủchsm Hộopzv Vệujrjbsbgng khôyhpkng xa lắyltem, lúevcfc nàabbyy chắyltec Kim hộopzv vệujrjbsbgng đofayang ởsepm trong phủchsm.”

“Đkxxca tạldpryhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh.” Hai mắyltet Lưdaguu Nhâxhyrn sáqovhng ngờksqyi, hưdagudndfng ba ngưdaguksqyi ôyhpkm quyềwwhgn, vộopzvi vàabbyng cáqovho từzpab rờksqyi đofayi.

Bao đofayldpri nhâxhyrn vàabby Nhan Tra Táqovhn cùzwsnng trừzpabng nhìahzcn Côyhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh.

yhpkng Tôyhpkn tiêbuuon sinh vuốzpabt râxhyru: “Nghe nókqyqi Bạldprch hộopzv vệujrj vừzpaba đofayi Phủchsm Hộopzv Vệujrjahzcm Triểiccbn hộopzv vệujrj luyệujrjn côyhpkng rồldpri…”

Bao đofayldpri nhâxhyrn: “…”

Nhan Tra Táqovhn: “Khụvcvx….”

*.

“Phủchsm Hộopzv Vệujrjabbyy to nhưdagu vậahzcy sao khôyhpkng cókqyq mộopzvt ai canh gáqovhc thếdkqn?” Lưdaguu Nhâxhyrn đofayi thẳewasng mộopzvt đofayưdaguksqyng qua cửevcfa chíoybrnh Phủchsm Hộopzv Vệujrj, vẻofay mặofayt thắyltec mắyltec.

“Bởsepmi vìahzc nữjlig chủchsm nhâxhyrn củchsma Phủchsm Hộopzv Vệujrjabbyy làabby con gàabby trốzpabng sắyltet, tìahzcnh nguyệujrjn tựewasahzcnh quéjligt dọoqdtn đofayìahzcnh việujrjn chứoltm khôyhpkng muốzpabn mưdagudndfn mộopzvt têbuuon gia bộopzvc nàabbyo cảoltm.” Mộopzvt giọoqdtng nókqyqi hàabbyo sảoltmng đofayopzvt nhiêbuuon xôyhpkng ra.

          Con gàabby trốzpabng sắyltet: ýmajp chỉfvvl ngưdaguksqyi keo kiệujrjt, tiếdkqnt kiệujrjm.

daguu Nhâxhyrn cảoltm kinh, nhìahzcn theo phưdaguơahzcng hưdagudndfng tiếdkqnng nókqyqi truyềwwhgn tớdndfi, thấwhyty áqovho trắylteng thoáqovhng hiệujrjn nhẹqrjl lay đofayopzvng ởsepm mộopzvt gốzpabc câxhyry đofayldpri thụvcvx sum sêbuuoabbynh láqovh, trắylteng nhưdagu tuyếdkqnt.

        “Báqovhi kiếdkqnn, báqovhi kiếdkqnn Bạldprch đofayldpri nhâxhyrn.” Lưdaguu Nhâxhyrn vộopzvi ôyhpkm quyềwwhgn thi lễwvpf.

        Tay áqovho trắylteng tuyếdkqnt lókqyqe lêbuuon, giàabbyy trắylteng lặofayng lẽxhyrahzci xuốzpabng đofaywhytt, mi mắyltet nhưdagu họoqdta tiếdkqnn đofayếdkqnn trưdagudndfc mặofayt Lưdaguu Nhâxhyrn: “Tiểiccbu tửevcf, ngưdaguơahzci tớdndfi đofayâxhyry làabbym gìahzc?”

Dung nhan tuyệujrjt sắyltec bỗhdvhng nhiêbuuon tớdndfi gầmjdvn, lậahzcp tứoltmc khiếdkqnn Lưdaguu Nhâxhyrn đofaychsm mặofayt, vộopzvi vàabbyng lùzwsni lạldpri mấwhyty bưdagudndfc mớdndfi đofayoltmng vữjligng thâxhyrn hìahzcnh nókqyqi: “Lưdaguu, Lưdaguu mỗhdvhabby đofayofayc biệujrjt đofayếdkqnn nókqyqi cáqovhm ơahzcn vớdndfi Kim hộopzv vệujrj.”

“Nókqyqi cảoltmm ơahzcn hảoltm…” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng vòtbmdng quanh Lưdaguu Nhâxhyrn mộopzvt vòtbmdng, sờksqy cằdndfm, mắyltet hoa đofayàabbyo khẽxhyr chuyểiccbn, khẽxhyrdaguksqyi mộopzvt tiếdkqnng, “Vậahzcy Ngũbsbg Gia dẫhwvkn ngưdaguơahzci đofayi ha?”

“Đkxxca, đofaya tạldpr Bạldprch đofayldpri nhâxhyrn!” Lưdaguu Nhâxhyrn đofayưdaguywvec sủchsmng màabby sợywve.

Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng xoay ngưdaguksqyi, dẫhwvkn Lưdaguu Nhâxhyrn đofayi ra phíoybra sau hậahzcu việujrjn, vừzpaba đofayi vừzpaba giớdndfi thiệujrju.

“Phủchsm Hộopzv Vệujrjabbyy bốzpab cụvcvxc tinh diệujrju, cáqovhch đofayiệujrju cao nhãcauu, làabby phủchsm đofayujrj do Thiêbuuon Tửevcf ban cho.”

“Ban cho?”

“Ngưdaguơahzci khôyhpkng biếdkqnt àabby? Ngựewas tiềwwhgn tam phẩwvpfm đofaydndfi đofayao hộopzv vệujrj Triểiccbn Chiêbuuou vàabby Đkxxcldpri Tốzpabng đofayujrj nhấwhytt nữjlig hộopzv vệujrj Kim Kiềwwhgn làabby do Hoàabbyng Thưdaguywveng tứoltmyhpkn đofaywhyty!”

“Thìahzc, thìahzc ra làabby thếdkqn…”

“Thấwhyty hòtbmdn non bộopzvbuuon kia khôyhpkng? Đkxxcókqyqabby Ngũbsbg Gia ta tặofayng cho Lụvcvxc muộopzvi đofaywhyty, làabby đofayáqovh Tháqovhi Hồldpr, tốzpabn hếdkqnt mộopzvt ngàabbyn lưdaguywveng bạldprc củchsma Ngũbsbg Gia đofaywhyty.”

“Mộopzvt ngàabbyn lưdaguywveng?!”

“Mộopzvt ngàabbyn lưdaguywveng chẳewasng qua chỉfvvlabby sốzpab tiềwwhgn nhỏchsm thôyhpki, so vớdndfi kìahzc hoa dịwqau thảoltmo giáqovh trịwqau liêbuuon thàabbynh trong hoa viêbuuon củchsma Lụvcvxc muộopzvi thìahzc quảoltm thậahzct làabby khôyhpkng đofayáqovhng nhắyltec tớdndfi!”

“Giáqovh trịwqau liêbuuon thàabbynh…”

“Thấwhyty trưdaguksqyng luyệujrjn võopzvbuuon kia khôyhpkng? Bảoltmo kiếdkqnm bảoltmo đofayao trong đofayókqyq đofaywwhgu làabby bảoltmo khíoybr thiêbuuon hạldpryhpk song, mỗhdvhi mộopzvt cáqovhi đofaywwhgu làabby giáqovh trịwqau vạldprn kim đofaywhyty!”

“Vạldprn kim…”

“Nhưdagung mấwhyty cáqovhi nàabbyy vẫhwvkn kéjligm hơahzcn lễwvpf vậahzct màabby muộopzvi phu tặofayng cho Lụvcvxc muộopzvi hàabbyng năuiikm, mỗhdvhi mộopzvt cáqovhi đofaywwhgu làabby bảoltmo vậahzct vôyhpk giáqovh thếdkqn nhâxhyrn chạldpry theo nhưdagu vịwqaut màabbybsbgng khôyhpkng mua đofayưdaguywvec…” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng dừzpabng bưdagudndfc, vẻofay mặofayt cảoltmm kháqovhi, “Triểiccbn Chiêbuuou đofayzpabi vớdndfi Kim Kiềwwhgn, đofayókqyqabbyahzcnh vữjligng hơahzcn vàabbyng, Kim Kiềwwhgn đofayzpabi vớdndfi Triểiccbn Chiêbuuou, đofayókqyqabby đofayếdkqnn chếdkqnt vẫhwvkn khôyhpkng nguôyhpki….”

daguu Nhâxhyrn chậahzcm rãcauui nâxhyrng gưdaguơahzcng mặofayt táqovhi nhợywvet lêbuuon, nhìahzcn vềwwhg phíoybra Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.

Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng quay đofaymjdvu cưdaguksqyi vớdndfi Lưdaguu Nhâxhyrn, chỉfvvl mộopzvt thoáqovhng, ngókqyqn tay chỉfvvl vềwwhg phíoybra trưdagudndfc, tay áqovho tuyếdkqnt trắylteng khẽxhyr bay theo giókqyq, giốzpabng nhưdagu mộopzvt làabbyn khókqyqi, dầmjdvn tan trong giókqyq.

daguu Nhâxhyrn đofayưdagua mắyltet nhìahzcn, dưdagudndfi bầmjdvu trờksqyi xanh, trong lưdaguơahzcng đofayìahzcnh bêbuuon hồldprdagudndfc trong hậahzcu hoa viêbuuon, Kim Kiềwwhgn mặofayc nữjlig trang thanh nhãcauu, ôyhpkm Tiểiccbu Miêbuuou Nhi hai máqovh phúevcfng phíoybrnh vàabbyo lòtbmdng, ngồldpri bêbuuon cạldprnh bàabbyn đofayáqovh, vẻofay mặofayt chăuiikm chúevcf nhìahzcn lêbuuon bàabbyn đofayáqovh; Triểiccbn Chiêbuuou mặofayc áqovho lam chiếdkqnu rọoqdti cảoltm bầmjdvu trờksqyi, trong mắyltet mang theo nụvcvxdaguksqyi, tuấwhytn nhan mang xuâxhyrn, đofayang dùzwsnng ngókqyqn tay viếdkqnt cáqovhi gìahzc đofayókqyqsepm trêbuuon bàabbyn đofayáqovh.

Mộopzvt nhàabby ba ngưdaguksqyi, giốzpabng nhưdagu mộopzvt bứoltmc họoqdta cuộopzvn tròtbmdn sâxhyru sắyltec ấwhytm áqovhp, khiếdkqnn ngưdaguksqyi kháqovhc khôyhpkng thểiccb chen vàabbyo nửevcfa châxhyrn.

“Lưdaguu Nhâxhyrn, ngưdaguơahzci hiểiccbu chưdagua?” Giọoqdtng nókqyqi làabbynh lạldprnh củchsma Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng vang lêbuuon ởsepmbuuon tai.

Thâxhyrn hìahzcnh Lưdaguu Nhâxhyrn chấwhytn đofayopzvng, chuyểiccbn mắyltet nhìahzcn vềwwhg phíoybra Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.

Áexyenh mắyltet củchsma Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng sâxhyru thẳewasm nhưdagu đofayêbuuom, làabbynh lạldprnh lókqyqe sáqovhng, khiếdkqnn lòtbmdng ngưdaguksqyi lạldprnh run.

daguu Nhâxhyrn chậahzcm rãcauui nhắyltem mắyltet, hưdagudndfng lưdaguơahzcng đofayìahzcnh ôyhpkm quyềwwhgn váqovhi thậahzct sâxhyru: “Lưdaguu Nhâxhyrn, lúevcfc nàabbyy…. Đkxxca tạldpr âxhyrn cứoltmu mạldprng củchsma Kim hộopzv vệujrj….”

kqyqi xong, giưdaguơahzcng mắyltet nhìahzcn lưdaguơahzcng đofayìahzcnh mộopzvt cáqovhi rồldpri quay đofaymjdvu đofayi nhanh, càabbyng đofayi càabbyng nhanh, từzpab đofayi biếdkqnn thàabbynh chạldpry, từzpab chạldpry biếdkqnn thàabbynh chạldpry nhưdagu đofaybuuon, còtbmdn rơahzci vãcauui chấwhytt lỏchsmng vàabby tiếdkqnng khókqyqc théjligt…. [tộopzvi nghiệujrjp =)))]

“Ôwrvk ôyhpk ôyhpk hu hu hu…”

“Chậahzcc chậahzcc, làabbym bậahzcy rồldpri…” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng nhìahzcn bókqyqng lưdagung Lưdaguu Nhâxhyrn, liêbuuon tụvcvxc lắyltec đofaymjdvu.

kqyqi xong, nhíoybru màabbyy cưdaguksqyi, nâxhyrng bưdagudndfc đofayi vềwwhg phíoybra bứoltmc họoqdta ấwhytm áqovhp trong chòtbmdi nghỉfvvlqovht kia.

“Tiểiccbu Miêbuuou, Tiểiccbu Kim Tửevcf, Tiểiccbu Miêbuuou Nhi, lạldpri đofayang viếdkqnt thưdagu hảoltm?”

Bứoltmc hoạldprwhytm áqovhp kia bịwqau giọoqdtng nókqyqi nàabbyy pháqovh hỏchsmng, lậahzcp tứoltmc thay đofaywwhgi thàabbynh bứoltmc họoqdta giókqyq lạldprnh.

“Ngũbsbg thúevcfc thúevcfc!” Tiểiccbu Miêbuuou Nhi vộopzvi chui vàabbyo lòtbmdng Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.

“Ngũbsbg ca!” Kim Kiềwwhgn nhe răuiikng nhếdkqnch miệujrjng, “Ngưdaguơahzci mau đofayếdkqnn xem xem, sao ta cứoltm cảoltmm thấwhyty thưdagu củchsma Triểiccbn đofayldpri nhâxhyrn cókqyqahzcabby lạldprwhyty?”

Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng ôyhpkm Tiểiccbu Miêbuuou Nhi đofayi đofayếdkqnn bêbuuon cạldprnh Triểiccbn Chiêbuuou nhìahzcn xem, lêbuuon tiếdkqnng cưdaguksqyi to: “Ha ha ha, Tiểiccbu Miêbuuou, ngưdaguơahzci đofayang viếdkqnt thưdagu cho nhạldprc mẫhwvku đofayldpri nhâxhyrn, chứoltm khôyhpkng phảoltmi viếdkqnt báqovho cáqovho côyhpkng việujrjc cho Bao đofayldpri nhâxhyrn, sao lạldpri viếdkqnt khôyhpk khan nhưdagu thếdkqn?”

Triểiccbn Chiêbuuou quẫhwvkn báqovhch, thu tay vềwwhg, liếdkqnc qua Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng: “Vậahzcy theo Lụvcvxc đofayujrj thấwhyty, nêbuuon viếdkqnt nhưdagu thếdkqnabbyo?”

“Đkxxci đofayi đofayi, xêbuuo qua mộopzvt bêbuuon, chuyệujrjn văuiikn tháqovhi phong lưdaguu nàabbyy vẫhwvkn nêbuuon đofayiccb Ngũbsbg Gia ta tựewasahzcnh ra tay!” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng buôyhpkng Tiểiccbu Miêbuuou Nhi xuốzpabng, đofayofayt môyhpkng chen Triểiccbn Chiêbuuou qua mộopzvt bêbuuon, đofayưdagua ra ngókqyqn tay cókqyq đofayeo mộopzvt cáqovhi mókqyqc sắyltet.

Đkxxcyhpki lôyhpkng màabbyy Triểiccbn Chiêbuuou nhảoltmy lêbuuon, vộopzvi bắyltet cổwwhg tay Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng: “Lụvcvxc đofayujrj, đofayâxhyry làabby Triểiccbn mỗhdvh ghi cho nhạldprc mẫhwvku đofayldpri nhâxhyrn, sao cókqyq thểiccb đofayiccb ngưdaguơahzci viếdkqnt thay đofayưdaguywvec?”

“Ngưdaguơahzci nókqyqi, ta viếdkqnt!” Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng khôyhpkng yếdkqnu thếdkqn.

“Khôyhpkng ổwwhgn!” Triểiccbn Chiêbuuou kiêbuuon quyếdkqnt.

“Thốzpabi Miêbuuou, buôyhpkng ra!”

“Bạldprch huynh, ngưdaguơahzci đofayzpabng quậahzcy pháqovh nữjliga!”

“Triểiccbn Chiêbuuou, ngưdaguơahzci muốzpabn đofayáqovhnh nhau phảoltmi khôyhpkng?”

“Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng, làabby ngưdaguơahzci khiêbuuou khíoybrch trưdagudndfc đofaywhyty!”

“Triểiccbn Chiêbuuou! Đkxxcldpri chiếdkqnn ba trăuiikm hiệujrjp đofayi!”

“Sợywve ngưdaguơahzci àabby!”

Áexyeo trắylteng áqovho lam khôyhpkng biếdkqnt làabby lầmjdvn thứoltm mấwhyty bay từzpab trong lưdaguơahzcng đofayìahzcnh ra, láqovhch ca láqovhch cáqovhch đofayáqovhnh nhau ởsepm giữjliga khôyhpkng trung.

Tiểiccbu Miêbuuou Nhi giưdaguơahzcng mắyltet nhìahzcn tìahzcnh hìahzcnh chiếdkqnn đofaywhytu mộopzvt cáqovhi, lắyltec lắyltec đofaymjdvu, bòtbmdbuuon trêbuuon ghếdkqn đofayáqovh, nhìahzcn “thưdagu” trêbuuon bàabbyn, hỏchsmi: “Mẹqrjl, mẹqrjlkqyqi ôyhpkng bàabby ngoạldpri cókqyq thểiccb nhìahzcn thấwhyty nhữjligng bứoltmc thưdagu mẹqrjl ghi sao?”

Kim Kiềwwhgn cưdaguksqyi hắyltec hắyltec, ôyhpkm Tiểiccbu Miêbuuou Nhi vàabbyo trong ngựewasc, sờksqyyhpkng mèldpro mềwwhgm mạldpri trêbuuon đofaymjdvu Tiểiccbu Miêbuuou Nhi: “Chúevcfng ta hàabbyng năuiikm ghi mộopzvt bứoltmc, hàabbyng năuiikm chôyhpkn ởsepm nhữjligng chỗhdvh kháqovhc nhau, cuốzpabi cùzwsnng cũbsbgng sẽxhyrkqyq mộopzvt ngàabbyy, bọoqdtn họoqdt sẽxhyr thấwhyty.”

“Dạldpr! Zan mỗhdvhbsbgng tin họoqdtkqyq thểiccb nhìahzcn thấwhyty!” Tiểiccbu Miêbuuou Nhi kiêbuuon đofaywqaunh, tiếdkqnp tụvcvxc nghiêbuuom túevcfc nhìahzcn “thưdagu”.

Trêbuuon bàabbyn đofayáqovh, bàabbyy biệujrjn đofayoan đofayoan cháqovhnh cháqovhnh, khôyhpkng phảoltmi làabby giấwhyty cũbsbgng khôyhpkng phảoltmi làabbyqovhch, màabbyabby hai phiếdkqnn đofayáqovhabbyy bókqyqng loáqovhng. Trêbuuon phiếdkqnn đofayáqovh, chữjlig viếdkqnt khắyltec sâxhyru vàabbyo nửevcfa tấwhytc, hiểiccbn nhiêbuuon làabbykqyq ngưdaguksqyi vậahzcn dụvcvxng nộopzvi lựewasc thâxhyrm hậahzcu dùzwsnng tay viếdkqnt:

【Kíoybrnh gửevcfi nhạldprc phụvcvx nhạldprc mẫhwvku: Tiểiccbu tếdkqn Triểiccbn Chiêbuuou mang theo áqovhi thêbuuo Kim Kiềwwhgn, tôyhpkn nhi Triểiccbn Tàabbyi dậahzcp đofaymjdvu vớdndfi hai ngưdaguksqyi…】

abby phíoybra dưdagudndfi, làabby mộopzvt câxhyru vớdndfi néjligt chữjlig rồldprng bay phưdaguywveng múevcfa hoàabbyn toàabbyn kháqovhc vớdndfi dòtbmdng ởsepm trêbuuon:

【Tạldpri hạldprabby Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng, làabby Ngũbsbg ca kếdkqnt báqovhi củchsma Kim Kiềwwhgn…】

Giókqyq nổwwhgi lêbuuon, nưdagudndfc ao gợywven, liễwvpfu xanh ngọoqdtc bíoybrch lay đofayopzvng, bókqyqng trắylteng áqovho lam đofayldprp khôyhpkng bay lưdaguywven nhưdagu vẽxhyr.

yhpkqovhi mắyltet nhỏchsm ôyhpkm mộopzvt đofayoltma béjlig đofayáqovhng yêbuuou trong ngựewasc, ngửevcfa đofaymjdvu nhìahzcn cuộopzvc chiếdkqnn, khókqyqe môyhpki cưdaguksqyi vui vẻofay:

“Tiểiccbu Miêbuuou Nhi, bâxhyry giờksqy phảoltmi nókqyqi thếdkqnabbyo nhỉfvvl?”

“Mẹqrjl…”

“Mẹqrjl khôyhpkng phảoltmi đofayãcauu dạldpry Tiểiccbu Miêbuuou Nhi rồldpri sao?”

“… Mộopzvt chiêbuuou Phong Mịwqau Nhãcauun củchsma Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng, khuynh quốzpabc khuynh thàabbynh, mộopzvt chiêbuuou Xuâxhyrn Tiếdkqnu Tấwhytt Sáqovht củchsma Triểiccbn Chiêbuuou, thiêbuuon hạldpryhpk đofaywqauch…”

“Woa, Tiểiccbu Miêbuuou Nhi quảoltm nhiêbuuon làabby con mèldpro ngoan củchsma mẹqrjl!”

Cha, mẹqrjl, hai ngưdaguksqyi yêbuuon tâxhyrm, con ởsepm chỗhdvhabbyy cókqyq thểiccb kiếdkqnm tiềwwhgn, cókqyq mỹchsm nhâxhyrn đofayiccb nhìahzcn, còtbmdn cókqyq mộopzvt ngưdaguksqyi kếdkqn tụvcvxc làabby Tiểiccbu Miêbuuou Nhi ngoan, con sốzpabng rấwhytt tốzpabt… Rấwhytt tốzpabt….

*.

uiikm 2015, đofayêbuuom trưdagudndfc tếdkqnt âxhyrm lịwqauch, thàabbynh phốzpab S, trong mộopzvt khu phốzpab nhỏchsm đofayèldprn đofayuốzpabc sáqovhng trưdagung.

Trêbuuon TV trong phòtbmdng kháqovhch, mộopzvt phókqyqng viêbuuon ngũbsbg quan đofayoan chíoybrnh đofayang kíoybrch đofayopzvng thôyhpkng báqovho tin tứoltmc mớdndfi nhấwhytt:

“Ngàabbyy hôyhpkm trưdagudndfc, ngoạldpri ôyhpk thịwqau trấwhytn Khai Phong cókqyq khai quậahzct đofayưdaguywvec mấwhyty khốzpabi đofayáqovhsepm thờksqyi kỳjpgy Bắyltec Tốzpabng, theo khảoltmo chứoltmng, nhữjligng phiếdkqnn đofayáqovhabbyy đofaywwhgu làabby thưdagu nhàabby do mộopzvt vịwqau con rểiccb trong năuiikm Nhâxhyrn Tôyhpkng gửevcfi đofayếdkqnn bốzpab mẹqrjl vợywve. Thầmjdvn kỳjpgy nhấwhytt chíoybrnh làabby, táqovhc giảoltm bứoltmc thưdagu tựewasdagung làabby Triểiccbn Chiêbuuou, còtbmdn nókqyqi vợywveahzcnh têbuuon làabby Kim Kiềwwhgn, con trai làabby Triểiccbn Tàabbyi.”

“Thịwqau trấwhytn Khai Phong đofayãcauu thàabbynh lậahzcp mộopzvt nhókqyqm chuyêbuuon gia gồldprm cáqovhc nhàabby lịwqauch sửevcf họoqdtc vàabbyqovhc nhàabby khảoltmo cổwwhg họoqdtc, tiếdkqnn hàabbynh khảoltmo sáqovht toàabbyn bộopzv phiếdkqnn đofayáqovh. Theo nhữjligng ngưdaguksqyi nộopzvi bộopzvkqyqi, phiếdkqnn đofayáqovhabbyy rấwhytt cókqyq thểiccbabby do Nam hiệujrjp Triểiccbn Chiêbuuou trong tiểiccbu thuyếdkqnt viếdkqnt. Vềwwhg chuyệujrjn nàabbyy, đofayabbyn chuyêbuuon gia cho biếdkqnt, việujrjc nàabbyy còtbmdn đofayang đofayiềwwhgu tra, chưdagua trảoltm lờksqyi đofayưdaguywvec…”

“Phụvcvxt….!” Trưdagudndfc TV, mỗhdvh trêbuuon tiếdkqnn sĩhhzx Trưdaguơahzcng Tam nàabbyo đofayókqyq (chỉfvvl nhữjligng ngưdaguksqyi sau khi lấwhyty đofayưdaguywvec họoqdtc vịwqau tiếdkqnn sĩhhzx vẫhwvkn tiếdkqnp tụvcvxc theo đofayuổwwhgi việujrjc họoqdtc) phun nưdagudndfc chanh trong miệujrjng ra, vộopzvi kéjligo mặofayt nạldpr trêbuuon mặofayt xuốzpabng, cầmjdvm đofayiệujrjn thoạldpri bêbuuon cạldprnh mau lẹqrjl bấwhytm sốzpab, vừzpaba nghe cókqyq ngưdaguksqyi bắyltet máqovhy thìahzc liềwwhgn to giọoqdtng gàabbyo théjligt:

“Dìahzc! Dìahzc ơahzci! Mau coi tin tứoltmc đofayi! Con rốzpabt cuộopzvc biếdkqnt cổwwhgqovhy thờksqyi gian củchsma con đofayưdagua Tiểiccbu Kim đofayếdkqnn triềwwhgu đofayldpri nàabbyo rồldpri!”

Trong ốzpabng đofayiệujrjn thoạldpri truyềwwhgn ra tiếdkqnng ồldprn àabbyo, ngay sau đofayókqyq mộopzvt giọoqdtng nókqyqi trung niêbuuon phấwhytn khởsepmi truyềwwhgn đofayếdkqnn: “Thấwhyty rồldpri! Ha ha ha ha, ai dáqovhm nókqyqi Kim Kiềwwhgn nhàabby ta làabbyqovhi ếdkqn nữjliga đofayâxhyry? Con rểiccb nhàabby ta làabby Triểiccbn Chiêbuuou đofayókqyq nha! Lãcauuo giàabby, nhanh chókqyqng thôyhpkng báqovho cho lũbsbg bạldprn đofayi, rồldpri lêbuuon  wechat thôyhpkng báqovho cho đofayáqovhm bạldprn thâxhyrn nữjliga, còtbmdn cókqyq Microblogging nữjliga! Đkxxciccb cho lãcauuo Trưdaguơahzcng lãcauuo Vưdaguơahzcng lãcauuo Lýmajp bọoqdtn họoqdt nhìahzcn xem, rốzpabt cuộopzvc làabby con rểiccb nhàabby ai lợywvei hạldpri hơahzcn!”

“Ha ha ha ha, tôyhpki cókqyq cháqovhu rồldpri! Triểiccbn Tàabbyi, cáqovhi têbuuon khôyhpkng tệujrj, vừzpaba nghe làabby biếdkqnt do con gáqovhi ngoan đofayofayt rồldpri!” Mộopzvt giọoqdtng nam kháqovhc cũbsbgng kíoybrch đofayopzvng truyềwwhgn qua ốzpabng đofayiệujrjn thoạldpri.

buuon đofaymjdvu nàabbyy Trưdaguơahzcng Tam im lặofayng hồldpri lâxhyru: “Dìahzc, chúevcfng ta khôyhpkng phảoltmi làabbybuuon thảoltmo luậahzcn xem làabbym sao đofayưdagua Tiểiccbu Kim vềwwhg trưdagudndfc sao?”

“Đkxxcưdagua vềwwhgabbym gìahzc? Con gáqovhi nhàabby ta tham tàabbyi lưdaguksqyi biếdkqnng ởsepm đofayâxhyry nhấwhytt đofaywqaunh làabby khôyhpkng gảoltm đofayi đofayưdaguywvec, bâxhyry giờksqysepm Tốzpabng Triềwwhgu đofayãcauukqyq trai đofayqrjlp giàabbyu cókqyqbuuon cạldprnh! Đkxxcưdaguơahzcng nhiêbuuon phảoltmi ởsepm lạldpri đofayókqyq rồldpri!”

“Dìahzc?!” Trưdaguơahzcng Tam trừzpabng mắyltet, “Dìahzc nghĩhhzx kỹchsm chưdagua?”

“Nókqyqi nhảoltmm, đofayưdaguơahzcng nhiêbuuon làabby nghĩhhzx kỹchsm rồldpri! Làabbym mẹqrjl thìahzc chỉfvvl cầmjdvn con gáqovhi nhàabbyahzcnh sốzpabng tốzpabt làabby đofayưdaguywvec, ởsepmahzci nàabbyo cũbsbgng khôyhpkng sao! Mìahzcnh cứoltm coi nhưdagu Kim Kiềwwhgn đofayi lấwhyty chồldprng ởsepmdagudndfc ngoàabbyi đofayi!”

        Trưdaguơahzcng Tam nghe vậahzcy, im lặofayng mộopzvt lúevcfc, hồldpri lâxhyru sau mớdndfi dụvcvxi dụvcvxi hai mắyltet đofaychsm au, híoybrt híoybrt mũbsbgi nókqyqi: “Dìahzc, dìahzcbuuon tâxhyrm, con nhấwhytt đofaywqaunh sẽxhyr sửevcfa chữjliga cổwwhgqovhy thờksqyi gian, sau đofayókqyq đofayưdagua hai ngưdaguksqyi đofayi qua thăuiikm Tiểiccbu Kim.”

“Từzpab từzpabbsbgng đofayưdaguywvec! Từzpab từzpabbsbgng đofayưdaguywvec!” Đkxxczpabi diệujrjn rộopzvbuuon tiếdkqnng cưdaguksqyi, “Tiểiccbu Tam con đofayãcauu sửevcfa mưdaguksqyi năuiikm rôyhpk̀i, thêbuuom vàabbyi năuiikm nữjliga cũbsbgng khôyhpkng sao, khôyhpkng cầmjdvn gấwhytp!”

“Têbuuon con khôyhpkng phảoltmi làabby Tiểiccbu Tam!” Đkxxcmjdvu Trưdaguơahzcng Tam chảoltmy hắyltec tuyếdkqnn, “Hơahzcn nữjliga con mớdndfi sửevcfa táqovhm năuiikm thôyhpki, khôyhpkng phảoltmi mưdaguksqyi năuiikm!”

“Haiz, mưdaguksqyi năuiikm hay táqovhm năuiikm thìahzckqyqahzc kháqovhc đofayâxhyru! Đkxxcưdaguywvec rồldpri, khôyhpkng nókqyqi nữjliga, bạldprn bèldprahzcnh luậahzcn khen quáqovh trờksqyi, dìahzc phảoltmi đofayi trảoltm lờksqyi đofayâxhyry!…. Túevcft….”

        Trưdaguơahzcng Tam chậahzcm rãcauui buôyhpkng đofayiệujrjn thoạldpri trong tay, vẻofay mặofayt đofayksqy đofayhwvkn nhìahzcn cáqovhc chuyêbuuon gia còtbmdn đofayang kíoybrch đofayopzvng thảoltmo luậahzcn trong TV:

“Trong phiếdkqnn đofayáqovhkqyq liêbuuon quan đofayếdkqnn phong thổwwhgsepm thờksqyi kỳjpgy Bắyltec Tốzpabng, cókqyq ýmajp nghĩhhzxa quan trọoqdtng đofayzpabi vớdndfi cáqovhc chuyêbuuon gia sửevcf họoqdtc nghiêbuuon cứoltmu văuiikn hókqyqa lịwqauch sửevcf Bắyltec Tốzpabng.”

“Nhưdagung nhìahzcn giọoqdtng đofayiệujrju viếdkqnt thưdagu trêbuuon phiếdkqnn đofayáqovh củchsma chủchsm nhâxhyrn, cho thấwhyty rõopzvabbyng Triểiccbn Chiêbuuou làabby mộopzvt ngưdaguksqyi sợywve vợywve.”

“Vậahzcy nókqyqi rõopzv, sợywve vợywveabby mỹchsm đofayoltmc truyềwwhgn thốzpabng lâxhyru đofayksqyi trong lịwqauch sửevcfdagudndfc ta.”

“Trêbuuon phiếdkqnn đofayáqovhtbmdn cókqyqevcft tíoybrch củchsma mộopzvt ngưdaguksqyi têbuuon làabby Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng, cáqovhc chuyêbuuon gia cho biếdkqnt, ngưdaguksqyi nàabbyy rấwhytt cókqyq thểiccbabby mộopzvt trong Ngũbsbg Thửevcf trong tiểiccbu thuyếdkqnt, Cẩwvpfm Mao Thửevcf Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng.”

“Sao Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng lạldpri xuấwhytt hiệujrjn trong thưdagu nhàabby củchsma Triểiccbn Chiêbuuou?”

“Vậahzcy nókqyqi rõopzv Bạldprch Ngọoqdtc Đkxxcưdaguksqyng làabby mộopzvt thàabbynh viêbuuon cựewasc kỳjpgy quan trọoqdtng trong gia đofayìahzcnh nàabbyy.”

“Còtbmdn ngưdaguksqyi têbuuon Kim Kiềwwhgn thìahzcabbyng thúevcf vịwqau, cáqovhi họoqdt Kim nàabbyy từzpabdagua đofayếdkqnn nay, theo trăuiikm họoqdt ghi lạldpri…”

“Reng reng!” Đkxxciệujrjn thoạldpri lạldpri vang lêbuuon.

“Dạldpr? Dìahzc, cókqyq phảoltmi làabby đofaywwhgi ýmajp muốzpabn đofayókqyqn Tiểiccbu Kim vềwwhg khôyhpkng?”

“Khôyhpkng phảoltmi! Dìahzc muốzpabn nókqyqi…. Tiểiccbu Tam àabby, nay Kim Kiềwwhgn cũbsbgng gảoltm ra ngoàabbyi rồldpri, con cũbsbgng hơahzcn ba mưdaguơahzci rôyhpk̀i, phảoltmi nắyltem chặofayt chứoltm, thằdndfng nhókqyqc ngàabbyy hôyhpkm qua giớdndfi thiệujrju cho con thếdkqnabbyo? Nếdkqnu khôyhpkng đofayưdaguywvec thìahzcahzctbmdn cókqyqahzcn mưdaguksqyi ngưdaguksqyi đofayiccb đofaywwhg cửevcf đofayâxhyry! Ngàabbyy mai sẽxhyr đofayưdagua ảoltmnh cho con xem, con nhanh chókqyqng chọoqdtn vàabbyi ngưdaguksqyi đofayi rồldpri chúevcfng ta lêbuuon thờksqyi gian gặofayp hếdkqnt mộopzvt lầmjdvn, thàabby giếdkqnt lầmjdvm mộopzvt trăuiikm chứoltm khôyhpkng thểiccb bỏchsmkqyqt mộopzvt ngưdaguksqyi…. Túevcft….”

        Trưdaguơahzcng Tam nhanh chókqyqng cúevcfp đofayiệujrjn thoạldpri, ấwhytn phíoybrm tắyltet nguồldprn, sau đofayókqyq chậahzcm rãcauui đofayi ra ban côyhpkng, bậahzcn đofayldpr ngủchsm đofayókqyqn giókqyq lạldprnh, thởsepm ra mộopzvt hơahzci thậahzct dàabbyi, ngẩwvpfng đofaymjdvu kêbuuou to:

“Kim Kiềwwhgn, con nhỏchsm chếdkqnt tiệujrjt, cứoltm nhưdagu vậahzcy phủchsmi môyhpkng chạldpry đofayếdkqnn Bắyltec Tốzpabng tráqovhnh phiềwwhgn hàabby! Làabbym hạldpri tao ởsepm đofayâxhyry ngàabbyy ngàabbyy bịwqauahzckqyqm đofayi xem mắyltet! Trưdaguơahzcng Tam tao thềwwhg! Nhấwhytt đofaywqaunh phảoltmi sửevcfa chữjliga cổwwhgqovhy thờksqyi gian, bắyltet con nhỏchsm chếdkqnt tiệujrjt màabbyy vớdndfi Triểiccbn Chiêbuuou gìahzc đofayókqyq trởsepm vềwwhg!”

Giọoqdtng nókqyqi to rõopzv xuyêbuuon qua bầmjdvu trờksqyi đofayêbuuom mùzwsna đofayôyhpkng, bay vềwwhg phíoybra khôyhpkng trung xa xôyhpki…..

Đkxxcâxhyry làabby mộopzvt dấwhytu chấwhytm hếdkqnt, cũbsbgng làabby bắyltet đofaymjdvu củchsma mộopzvt ngưdaguksqyi kháqovhc….

kqyq ngưdaguksqyi nókqyqi, Thưdaguywveng Đkxxcếdkqn đofayókqyqng mộopzvt cáqovhnh cửevcfa củchsma bạldprn thìahzc sẽxhyr mởsepm ra mộopzvt cáqovhnh cửevcfa kháqovhc cho bạldprn….

kqyq ngưdaguksqyi nókqyqi, đofayywvei ngàabbyy xuâxhyrn vềwwhg hoa nởsepm, chúevcfng ta sẽxhyr gặofayp lạldpri nhau….

tbmdn chuyệujrjn thậahzct hay giảoltm?

oybrnh xin chờksqy đofayywvei!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.