Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ

Quyển 9-Chương 15-1 : Kết bái tạo dựng nhà mẹ đẻ - Ngày tốt vì lương duyên Triển Kim (1)

    trước sau   
Áyujrnh dưpvmdơaarang ấwvptm ádzxxp, gióddre nhẹzivenbjqn cao.

Trong đpvmdbpali sảseaenh củvwfua việmicon Phu Tửlsmn, Kim Kiềuauqn nhìroonn chằoqzrm chằoqzrm vàrriwo sưpvmd gia nho nhãqhuu trưpvmdjwcoc mắnruet, hoàrriwi nghi lỗldko tai củvwfua mìroonnh códdre vấwvptn đpvmduauq.

“Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh, ngàrriwi vừzlxda mớjwcoi nóddrei gìroon?”

jmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh vui vẻrdil: “Tạbpali hạbpal vừzlxda mớjwcoi nóddrei, hôjmvqn sựxfjm củvwfua ngưpvmdơaarai vàrriw Triểobghn hộbalq vệmico đpvmdãqhuu đpvmdưpvmdhiwbc đpvmdrnqtnh vàrriwo mùbdncng tádzxxm thádzxxng hai.”

“Gìroon???!” Kim Kiềuauqn gàrriwo théroont mộbalqt tiếioimng, “Ai đpvmdrnqtnh?!”

“Triểobghn hộbalq vệmicodzxxng sớjwcom tinh mơaara đpvmdãqhuudzxxch đpvmdbalqng đpvmdếioimn cádzxxo tri vớjwcoi đpvmdbpali nhâtnqqn vàrriw tạbpali hạbpal.” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh khẽmykx nhídzxxu màrriwy, “Nóddrei làrriw Kim hộbalq vệmico…. Ngưpvmdơaarai đpvmdrnqtnh.”


Kim Kiềuauqn lậhalzp tứezpuc giơaara châtnqqn: “Gìroon chứezpu, ta lúlsmnc nàrriwo… Ẹzlxdc!”

Mộbalqt màrriwn kinh thiênbjqn đpvmdênbjqm qua bỗldkong chui vàrriwo trong óddrec.

Chờsvpf chúlsmnt, chẳhchjng, chẳhchjng lẽmykx, cádzxxi câtnqqu “Ngàrriwy hoàrriwng đpvmdbpalo gầuauqn nhấwvptt làrriw ngàrriwy nàrriwo?” củvwfua Triểobghn đpvmdbpali nhâtnqqn làrriw.. Làrriwddre ýgzfrrriwy?!

Mẹzive ơaarai! Khi đpvmdóddre ta bịrnqt Triểobghn đpvmdbpali nhâtnqqn hôjmvqn, hôjmvqn đpvmdếioimn đpvmduauqu óddrec choádzxxng vádzxxng… Thuậhalzn miệmicong đpvmdádzxxp mộbalqt câtnqqu….

A a a….

Mặnruet Kim Kiềuauqn đpvmdroonnbjqn, hậhalzn khôjmvqng thểobgh lậhalzp tứezpuc chui xuốpvmdng đpvmdwvptt.

Khôjmvqng khôjmvqng khôjmvqng! Lạbpalnh lùbdncng bìroonnh tĩzivenh! Bìroonnh tĩzivenh mộbalqt chúlsmnt!

Trưpvmdjwcoc mắnruet ta vàrriw Triểobghn đpvmdbpali nhâtnqqn chỉvhkx mớjwcoi xádzxxc lậhalzp quan hệmicoroonnh nhâtnqqn thôjmvqi, đpvmdàrriwm hôjmvqn luậhalzn gảseaedtqin quádzxx sớjwcom…

“Đqyrtbpali nhâtnqqn vàrriw tạbpali hạbpal đpvmdãqhuu đpvmdezpung ýgzfr, đpvmdãqhuu đpvmdrnqtnh vàrriwo mùbdncng tádzxxm thádzxxng hai.” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh vui vẻrdil quăczfmng ra mộbalqt quảseae bom.

rriwdzxx?!

Kim Kiềuauqn trừzlxdng mắnruet.

“Nạbpalp thảseaei, nạbpalp cádzxxt, nạbpalp chinh, thâtnqqn nghênbjqnh…” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh vuốpvmdt râtnqqu lẩvcjpm bẩvcjpm, “Vìroonrriw do Hoàrriwng Thưpvmdhiwbng tứezpujmvqn, trưpvmdjwcoc đpvmdâtnqqy thìroonddre thểobgh giảseaen lưpvmdhiwbc vàrriwi nghi thứezpuc, nhưpvmdng bâtnqqy giờsvpf thìroon khôjmvqng đpvmdưpvmdhiwbc…” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh ngẩvcjpng đpvmduauqu nhìroonn Kim Kiềuauqn, “Kim hộbalq vệmicoddre chuẩvcjpn bịrnqt củvwfua hồezpui môjmvqn chưpvmda?”

“Củvwfua hồezpui môjmvqn?!” Kim Kiềuauqn trợhiwbn tròdtqin mắnruet.


rriwy, sao lạbpali nhảseaey đpvmdếioimn vấwvptn đpvmduauq củvwfua hồezpui môjmvqn rồezpui hảseae?

“Chắnruec làrriw chưpvmda rồezpui.” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh khẽmykxpvmdsvpfi mộbalqt tiếioimng, rúlsmnt ra mộbalqt tờsvpf giấwvpty từzlxd trong đpvmdpvmdng hồezpuaara vụtcty ádzxxn đpvmdưpvmda cho Kim Kiềuauqn, “Kim hộbalq vệmicouucqng biếioimt đpvmdóddre, trong phủvwfu luôjmvqn luôjmvqn thiếioimu ngưpvmdsvpfi, bâtnqqy giờsvpfuucqng khôjmvqng thểobgh phádzxxi ai ra chuẩvcjpn bịrnqt giùbdncm Kim hộbalq vệmico, chỉvhkxddre thểobghrriwm phiềuauqn Kim hộbalq vệmico tựxfjm thâtnqqn tựxfjm lựxfjmc thôjmvqi.”

Kim Kiềuauqn sữxbsqng sờsvpf mởcwsb ra nhìroonn, trênbjqn tờsvpf giấwvpty kia làrriw rậhalzm rạbpalp chằoqzrng chịrnqtt cádzxxc móddren đpvmdezpu nhìroonn màrriw muốpvmdn quádzxxng mắnruet.

“Nàrriwy, nhữxbsqng thứezpurriwy đpvmduauqu phảseaei do thuộbalqc hạbpal bỏroon tiềuauqn mua àrriw?”

“Củvwfua hồezpui môjmvqn khôjmvqng thểobghdzxxo côjmvqng vàrriwo sổwafkdzxxch.” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh cưpvmdsvpfi.

NO!!!

Củvwfua hồezpui môjmvqn phảseaei tựxfjmroonnh bỏroon tiềuauqn?!

dtqin phảseaei tựxfjmroonnh đpvmdi mua!

Đqyrtâtnqqy, đpvmdâtnqqy đpvmdâtnqqy cũuucqng quádzxx….

Khôjmvqng khôjmvqng khôjmvqng! Nhữxbsqng lúlsmnc nhưpvmd thếioimrriwy! Đqyrtbpali sưpvmd phụtctyrriw Nhịrnqtpvmd phụtcty phảseaei lo việmicoc củvwfua trưpvmdcwsbng bốpvmdi nha!

“Hai vịrnqt tiềuauqn bốpvmdi Y Tiênbjqn vàrriw Đqyrtbalqc Thádzxxnh sádzxxng sớjwcom đpvmdãqhuu đpvmdi ngao du giang hồezpu rồezpui.” Giốpvmdng nhưpvmd nghe thấwvpty tiếioimng lòdtqing củvwfua Kim Kiềuauqn, Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh hấwvptt ra mộbalqt câtnqqu.

“Gìroon?!” Kim Kiềuauqn lạbpalc giọtqajng, “Đqyrti đpvmdâtnqqu?”

jmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh lắnruec đpvmduauqu: “Tạbpali hạbpaluucqng khôjmvqng rõjmvq lắnruem, nhưpvmdng nghe nóddrei làrriw đpvmdênbjqm qua hai vịrnqt tiềuauqn bốpvmdi thua Giang Ninh bàrriwrriw mấwvpty ngàrriwn lưpvmdhiwbng bạbpalc, cho nênbjqn sádzxxng sớjwcom đpvmdãqhuu…”


Giậhalzt nợhiwb đpvmdúlsmnng khôjmvqng!

Quádzxx khôjmvqng hiềuauqn hậhalzu màrriw!

tnqqy giờsvpf Kim Kiềuauqn thậhalzt sựxfjm rấwvptt muốpvmdn rídzxxt gàrriwo hai tiếioimng.

“Cho nênbjqn, làrriwm phiềuauqn Kim hộbalq vệmico.” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh cưpvmdsvpfi nóddrei.

Sao khôjmvqng mang theo con chứezpu!

Kim Kiềuauqn rơaarai lệmico, cầuauqm danh sádzxxch củvwfua hồezpui môjmvqn xoay ngưpvmdsvpfi chạbpaly đpvmdi.

“Kim hộbalq vệmico, khoan đpvmdãqhuu.”

“Hảseae?” Kim Kiềuauqn thẫsmkjn thờsvpf quay đpvmduauqu lạbpali.

Áyujrnh mắnruet củvwfua Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh quéroont qua môjmvqi củvwfua Kim Kiềuauqn, ho nhẹzive mộbalqt tiếioimng nóddrei: “Kim hộbalq vệmico, miệmicong củvwfua ngưpvmdơaarai, nênbjqn bôjmvqi chúlsmnt thuốpvmdc rồezpui hẵfkbbng ra ngoàrriwi.”

“Miệmicong?” Kim Kiềuauqn ngẩvcjpn ngưpvmdsvpfi, ngóddren tay chạbpalm vàrriwo môjmvqi.

Hảseae?

Mồezpum méroonp sao lạbpali dàrriwy nhưpvmd vậhalzy?!

Đqyrtâtnqqy làrriw…. Bịrnqtpvmdng!


A a a!!!

Kim Kiềuauqn vộbalqi che miệmicong, mắnruet nhỏroon xuấwvptt ra tia mádzxxu, cảseae ngưpvmdsvpfi giốpvmdng nhưpvmd bịrnqt hấwvptp trong vỉvhkx, đpvmdroon rựxfjmc: “Làrriw muỗldkoi cắnruen! Làrriw muỗldkoi!”

“Hóddrea ra làrriw muỗldkoi…” Côjmvqng Tôjmvqn tiênbjqn sinh cưpvmdsvpfi tủvwfum tỉvhkxm gậhalzt đpvmduauqu.

“Thuộbalqc, thuộbalqc hạbpal xin đpvmdưpvmdhiwbc cádzxxo lui trưpvmdjwcoc, cádzxxo lui…” Kim Kiềuauqn đpvmdroon mặnruet chạbpaly trốpvmdi chếioimt.

“Nghe nóddrei códdre con muỗldkoi ngàrriwy hôjmvqm qua phảseaei vọtqajt đpvmdi tắnruem nưpvmdjwcoc lạbpalnh lúlsmnc nửlsmna đpvmdênbjqm.”

Kim Kiềuauqn cứezpung đpvmdsvpf.

“Con muỗldkoi cắnruen Kim hộbalq vệmico kia… Sắnruep khôjmvqng đpvmdhiwbi đpvmdưpvmdhiwbc nữxbsqa rồezpui…”

Kim Kiềuauqn téroon sấwvptp.

Đqyrtuauqu do Triểobghn đpvmdbpali nhâtnqqn! Đqyrtuauqu do Triểobghn đpvmdbpali nhâtnqqn!

Ta, ta… Ta khôjmvqng còdtqin mặnruet mũuucqi gặnruep ngưpvmdsvpfi nữxbsqaaaaaa!

*.

dzxxch Cưpvmddzxxc ởcwsb Phốpvmd Thanh Long củvwfua thàrriwnh Biệmicon Kinh làrriwaarai tậhalzp hợhiwbp gia cụtctyddre kiểobghu dádzxxng mớjwcoi nhấwvptt, chấwvptt lưpvmdhiwbng tốpvmdt nhấwvptt, Trưpvmdơaarang chưpvmdcwsbng quỹtnqq nhìroonn vịrnqt khádzxxch khóddre chịrnqtu nhấwvptt thàrriwnh Biệmicon Kinh, đpvmduauqu đpvmduauqy mồezpujmvqi.

“Trưpvmdơaarang chưpvmdcwsbng quỹtnqq, ta nóddrei đpvmdếioimn mỏrooni miệmicong rồezpui, ngàrriwi rốpvmdt cuộbalqc cảseaem thấwvpty thếioimrriwo hảseae?” Ngưpvmdsvpfi đpvmdpvmdi diệmicon códdre đpvmdôjmvqi mắnruet nhỏroon phóddreng ra lụtctyc quang, quảseae thậhalzt giốpvmdng y nhưpvmdddrei đpvmdóddrei.


“Nàrriwy, cádzxxi kia, Kim hộbalq vệmico, ýgzfr ngàrriwi làrriw thuênbjq…”

“Làrriwrriwi trợhiwb! Tàrriwi trợhiwb!” Kim Kiềuauqn tràrriwn đpvmduauqy vui vẻrdil, “Ngàrriwi chỉvhkx cầuauqn cung cấwvptp gia cụtcty miễtqajn phídzxx cho ta làrriwm đpvmdezpupvmdjwcoi, ta sẽmykx quảseaeng bádzxx cửlsmna hàrriwng củvwfua ngàrriwi làrriw nhàrriwrriwi trợhiwb gia cụtcty duy nhấwvptt cho hôjmvqn lễtqaj củvwfua Ngựxfjm tiềuauqn tam phẩvcjpm hộbalq vệmicorriw Đqyrtbpali Tốpvmdng đpvmdmico nhấwvptt nữxbsq hộbalq vệmico!”

ddrei đpvmdếioimn đpvmdâtnqqy, mắnruet nhỏroon củvwfua Kim Kiềuauqn nhídzxxu lạbpali, hai tay giơaaranbjqn cao: “Đqyrthiwbi đpvmdếioimn lúlsmnc đpvmdóddren dâtnqqu, ta sẽmykx đpvmdezpung trưpvmdjwcoc kiệmicou hoa viếioimt mộbalqt tờsvpf giấwvpty lớjwcon, đpvmdobghcwsb vịrnqt trídzxx bắnruet mắnruet, viếioimt làrriwdzxxch Cưpvmddzxxc làrriw nhàrriwrriwi trợhiwb gia cụtcty duy nhấwvptt cho Đqyrtbpali Tốpvmdng đpvmdmico nhấwvptt nữxbsq hộbalq vệmico, sau kiệmicou hoa lạbpali viếioimt thênbjqm mộbalqt bứezpuc, ‘Bádzxxch Cưpvmddzxxc, chúlsmnc ngàrriwi bádzxxch niênbjqn hảseaeo hợhiwbp, long phưpvmdhiwbng trìroonnh Tưpvmdsvpfng, Bádzxxch Cưpvmddzxxc làrriw sựxfjm lựxfjma chọtqajn đpvmduauqu tiênbjqn ởcwsb thàrriwnh Biệmicon Kinh’! Hắnruec hắnruec, tuyênbjqn truyềuauqn nhưpvmd vậhalzy, sau nàrriwy ngàrriwi nhấwvptt đpvmdrnqtnh sẽmykx mua may bádzxxn đpvmdnruet, mỗldkoi ngàrriwy lãqhuui vàrriwng giốpvmdng nhưpvmdpvmdjwcoc sôjmvqng cuồezpun cuộbalqn liênbjqn miênbjqn khôjmvqng dứezput!”

“Nghe thìroon đpvmdúlsmnng làrriw rấwvptt tốpvmdt…” Hai mắnruet Trưpvmdơaarang chưpvmdcwsbng quỹtnqqdtqie lòdtqie tỏroona sádzxxng, vỗldko quầuauqy hàrriwng, “Đqyrtưpvmdhiwbc! Ta….”

“Chưpvmdcwsbng quỹtnqq, mang gia cụtcty đpvmdnruet nhấwvptt tốpvmdt nhấwvptt trong tiệmicom nàrriwy ra cho ta!”

Mộbalqt giọtqajng nóddrei trong trẻrdilo cắnruet đpvmdezput Trưpvmdơaarang chưpvmdcwsbng quỹtnqq.

Kim Kiềuauqn nheo mắnruet, chuyểobghn mắnruet nhìroonn, chỉvhkx thấwvpty mộbalqt ádzxxo trắnrueng nhưpvmdtnqqy ngưpvmdhiwbc sádzxxng bay vàrriwo, cưpvmdsvpfi tưpvmdơaarai róddrei vớjwcoi mìroonnh, móddrec ra mộbalqt xấwvptp ngâtnqqn phiếioimu ởcwsb trong ngựxfjmc vỗldkonbjqn trênbjqn quầuauqy, “Ngũuucq Gia ta mua hếioimt!”

“A!” Kim Kiềuauqn bàrriwng hoàrriwng.

“Nàrriwy nàrriwy nàrriwy…” Chưpvmdcwsbng quầuauqy quádzxx bấwvptt ngờsvpf, hai tay cầuauqm ngâtnqqn phiếioimu ưpvmdjwcoc lưpvmdhiwbng cấwvptt vàrriwo trong ngựxfjmc, liênbjqn tụtctyc thởcwsbrriwi, “Dạbpal dạbpal dạbpal! Khôjmvqng thàrriwnh vấwvptn đpvmduauq! Khôjmvqng thàrriwnh vấwvptn đpvmduauq!”

“Bạbpalch, Bạbpalch Ngũuucq Gia?” Kim Kiềuauqn chớjwcop chớjwcop mắnruet, bỗldkong nhiênbjqn hoàrriwn hồezpun, lậhalzp tứezpuc giậhalzn dữxbsq, “Ta đpvmdang bàrriwn chuyệmicon buôjmvqn bádzxxn lớjwcon màrriw, ngàrriwi khôjmvqng thểobgh đpvmdbalqt nhiênbjqn xuấwvptt hiệmicon chen ngang mộbalqt châtnqqn!”

Mắnruet hoa đpvmdàrriwo củvwfua Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng chuyểobghn vềuauq phídzxxa Kim Kiềuauqn, chảseaey ra phong tìroonnh vạbpaln chủvwfung: “Tấwvptt cảseae gia cụtcty, đpvmduauqu đpvmdưpvmda đpvmdếioimn Khai Phong phủvwfu!”

rriwdzxx?!

Kim Kiềuauqn cảseae kinh.

“DẠttoi~!” Trưpvmdơaarang chưpvmdcwsbng quỹtnqq lậhalzp tứezpuc chạbpaly ra sau hậhalzu việmicon kênbjqu ngưpvmdsvpfi làrriwm.

“Ngũuucq… Ngũuucq Gia… Ngàrriwi, ngàrriwi đpvmdâtnqqy làrriw…”

Ýbpalroon hảseae?

“Đqyrtezpupvmdjwcoi củvwfua Tiểobghu Kim Tửlsmn, Ngũuucq Gia ta lo hếioimt!” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng dùbdncng cádzxxn quạbpalt gõjmvq đpvmduauqu Kim Kiềuauqn.

“Gìroon???!” Kim Kiềuauqn hoàrriwn toàrriwn hádzxx hốpvmdc mồezpum.

Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng nhìroonn Kim Kiềuauqn, môjmvqi mỏroonng khẽmykx cong, vưpvmdơaaran tay nắnruem chặnruet cádzxxnh tay Kim Kiềuauqn, thảseae ngưpvmdsvpfi bay vọtqajt lênbjqn, đpvmdbpalp lênbjqn mádzxxi hiênbjqn vàrriwtnqqn chúlsmnng chạbpaly vềuauq hậhalzu hoa viênbjqn củvwfua Khai Phong phủvwfu.

Vừzlxda rơaarai xuốpvmdng đpvmdwvptt, Kim Kiềuauqn đpvmdãqhuu bịrnqt cảseaenh tưpvmdhiwbng trưpvmdjwcoc mắnruet làrriwm cho sợhiwb ngâtnqqy ngưpvmdsvpfi.

nrue giữxbsqa hậhalzu hoa viênbjqn, bàrriwy mộbalqt hưpvmdơaarang ádzxxn ngay ngắnruen, trênbjqn đpvmdóddreddre hai câtnqqy hưpvmdơaarang nếioimn dựxfjmng thẳhchjng, mộbalqt cádzxxi đpvmdvhkxnh lưpvmdpvmdơaarang, trưpvmdjwcoc lưpvmdpvmdơaarang còdtqin códdre mộbalqt cádzxxi…. Đqyrtuauqu heo?!

rriwng hãqhuui hùbdncng hơaaran làrriw, bênbjqn cạbpalnh hưpvmdơaarang ádzxxn códdre Tứezpu Thửlsmnqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo, hai huynh đpvmdmico Đqyrtinh thịrnqt.

Kim Kiềuauqn bịrnqt Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng chộbalqp tớjwcoi còdtqin kịrnqtp hoàrriwn hồezpun thìroon chợhiwbt thấwvpty đpvmduauqu gốpvmdi bịrnqt gióddre thổwafki mạbpalnh, hai châtnqqn mềuauqm nhũuucqn quỳktci xuốpvmdng trênbjqn bồezpu đpvmdrriwn trưpvmdjwcoc hưpvmdơaarang ádzxxn.

Ngay sau đpvmdóddre, chợhiwbt nghe năczfmm thanh âtnqqm cùbdncng vang lênbjqn, Lôjmvq Phưpvmdơaarang, Hàrriwn Chưpvmdơaarang, Từzlxd Khádzxxnh, Tưpvmdcwsbng Bìroonnh, cộbalqng thênbjqm Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng đpvmdang quỳktci gốpvmdi bênbjqn mìroonnh.

“Trờsvpfi cao chứezpung giádzxxm, Thổwafk đpvmdrnqta minh chứezpung, ta Lôjmvq Phưpvmdơaarang (Hàrriwn Chưpvmdơaarang, Từzlxd Khádzxxnh, Tưpvmdcwsbng Bìroonnh, Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng), hôjmvqm nay cùbdncng Kim Kiềuauqn kếioimt bádzxxi làrriwm huynh muộbalqi, códdre phúlsmnc cùbdncng hưpvmdcwsbng, cádzxxc vịrnqt thầuauqn linh, thựxfjmc chỗldko chung giádzxxm, nếioimu nhưpvmd vi phạbpalm, thiênbjqn nhâtnqqn chung giếioimt!”

Dứezput lờsvpfi, năczfmm ngưpvmdsvpfi cùbdncng thắnruep hưpvmdơaarang dậhalzp đpvmduauqu.

rriwdzxx?!

Kếioimt bádzxxi?

Kim Kiềuauqn còdtqin chưpvmda kịrnqtp hoàrriwn hồezpun thìroondzxxi óddret bịrnqt ngưpvmdsvpfi đpvmdèimbb xuốpvmdng, khấwvptu đpvmduauqu ba cádzxxi trênbjqn bồezpu đpvmdrriwn.

“Kếioimt thúlsmnc buổwafki lễtqaj!” Đqyrtinh Triệmicou Huệmicorriw Đqyrtinh Triệmicou Lan cùbdncng héroont to ôjmvqm quyềuauqn, “Chúlsmnc mừzlxdng! Chúlsmnc mừzlxdng Ngũuucq Thửlsmnqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo lạbpali códdre thênbjqm mộbalqt vịrnqt nữxbsq anh hàrriwo!”

“Ha ha ha ha, từzlxd nay vềuauq sau Kim Kiềuauqn chídzxxnh làrriw Lụtctyc muộbalqi củvwfua chúlsmnng ta rồezpui.” Hàrriwn Chưpvmdơaarang vỗldko vai Kim Kiềuauqn cưpvmdsvpfi ha ha.

“Lụtctyc muộbalqi!” Từzlxd Khádzxxnh gãqhuui đpvmduauqu cưpvmdsvpfi ngâtnqqy ngôjmvq, “Bâtnqqy giờsvpf ta cũuucqng códdre muộbalqi muộbalqi rồezpui.”

“Lụtctyc muộbalqi, từzlxd nay vềuauq sau chúlsmnng ta làrriw ngưpvmdsvpfi mộbalqt nhàrriw.” Lôjmvq Phưpvmdơaarang hiềuauqn làrriwnh nóddrei.

pvmdcwsbng Bìroonnh cưpvmdsvpfi nhạbpalt khôjmvqng nóddrei, chỉvhkxbdncng đpvmdôjmvqi mắnruet đpvmdhalzu bắnruen tia sádzxxng càrriwn quéroont Kim Kiềuauqn, khiếioimn toàrriwn thâtnqqn Kim Kiềuauqn sợhiwbqhuui.

Sao cứezpu nhưpvmddzxxy bay vậhalzy?! Sao ta lạbpali bịrnqtpvmdimbbng chếioim dậhalzp đpvmduauqu vớjwcoi mộbalqt cádzxxi đpvmduauqu heo làrriw đpvmdãqhuu biếioimn thàrriwnh con chuộbalqt thứezpudzxxu củvwfua Hãqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo rồezpui? Khôjmvqng! Đqyrtâtnqqy khôjmvqng phảseaei làrriw trọtqajng đpvmdiểobghm, trọtqajng đpvmdiểobghm làrriw ta khôjmvqng phảseaei cầuauqm tinh con chuộbalqt! Bậhalzy bậhalzy bậhalzy, đpvmdâtnqqy cũuucqng khôjmvqng phảseaei làrriw trọtqajng đpvmdiểobghm, trọtqajng đpvmdiểobghm làrriw ta đpvmdezpung ýgzfr kếioimt bádzxxi vớjwcoi Ngũuucq Thửlsmn khi nàrriwo?!

“Thếioimrriwo? Vui quádzxxddrea ngu rồezpui àrriw?” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng cưpvmdsvpfi cựxfjmc kỳktci đpvmdádzxxng ăczfmn đpvmdòdtqin.

“Bạbpalch, Bạbpalch Ngũuucq Gia…” Kim Kiềuauqn nhìroonn chằoqzrm chằoqzrm vàrriwo Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng, trong đpvmduauqu códdre dựxfjm cảseaem chẳhchjng làrriwnh.

Con chuộbalqt chếioimt, ngưpvmdơaarai rốpvmdt cuộbalqc muốpvmdn làrriwm gìroon?!

“Còdtqin gọtqaji làrriw Ngũuucq Gia àrriw?” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng gõjmvq quạbpalt Ngọtqajc Cốpvmdt lênbjqn trádzxxn Kim Kiềuauqn, “Gọtqaji làrriw Ngũuucq ca!”

“Đqyrtúlsmnng đpvmdúlsmnng đpvmdúlsmnng, ta làrriw Đqyrtbpali ca!” Lôjmvq Phưpvmdơaarang vuốpvmdt râtnqqu.

“Ta làrriw Nhịrnqt ca.” Hàrriwn Chưpvmdơaarang vui mừzlxdng.

“Ta làrriw Tam ca.” Từzlxd Khádzxxnh cưpvmdsvpfi ha hảseae.

“Còdtqin khôjmvqng gọtqaji đpvmdi?!” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng dựxfjmng thẳhchjng màrriwy kiếioimm, mắnruet hoa đpvmdàrriwo nhídzxxu lạbpali, vẻrdil mặnruet uy hiếioimp, “Hôjmvqm nay muộbalqi đpvmduauqu cũuucqng đpvmdãqhuu dậhalzp rồezpui, hưpvmdơaarang cũuucqng đpvmdãqhuu đpvmdpvmdt rồezpui, chẳhchjng lẽmykxdtqin muốpvmdn đpvmdwafki ýgzfr hay sao?”

Tứezpu Thửlsmn sau lưpvmdng Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng cùbdncng nhe răczfmng trợhiwbn mắnruet uy hiếioimp.

“Nhưpvmdng, nhưpvmdng màrriw…” Da mặnruet Kim Kiềuauqn mơaara hồezpu run rẩvcjpy.

Sao ta lạbpali cảseaem thấwvpty chuyệmicon nàrriwy códdre âtnqqm mưpvmdu vậhalzy?!

“Lụtctyc muộbalqi.” Tưpvmdcwsbng Bìroonnh tiếioimn lênbjqn mộbalqt bưpvmdjwcoc, mắnruet đpvmdhalzu cong lênbjqn, “Hãqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo tuy khôjmvqng phảseaei làrriw phúlsmn khảseae đpvmdrnqtch quốpvmdc, nhưpvmdng phúlsmn giádzxxp mộbalqt phưpvmdơaarang làrriwddre thậhalzt.”

Mắnruet nhỏroon chậhalzm rãqhuui căczfmng tròdtqin.

“Lụtctyc muộbalqi làrriw muộbalqi muộbalqi duy nhấwvptt củvwfua huynh đpvmdmico chúlsmnng ta, củvwfua cảseaei củvwfua Hãqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo… Sau nàrriwy nhấwvptt đpvmdrnqtnh khôjmvqng thểobgh thiếioimu mộbalqt phầuauqn củvwfua Lụtctyc muộbalqi.” Tưpvmdcwsbng Bìroonnh phe phẩvcjpy quạbpalt lôjmvqng ngỗldkong, vôjmvqbdncng vui vẻrdil.

Mắnruet nhỏroon bỗldkong nhiênbjqn tỏroona sádzxxng.

“Tiểobghu Kim Tửlsmn! Gọtqaji Ngũuucq ca đpvmdi!” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng mởcwsb quạbpalt ra, trưpvmdsvpfng sam tuyếioimt trắnrueng dưpvmdjwcoi ádzxxnh mặnruet trờsvpfi toádzxxt lênbjqn hàrriwo quang “Ta códdre tiềuauqn, ta códdre tiềuauqn, ta rấwvptt códdre tiềuauqn”.

“Đqyrtbpali ca! Nhịrnqt ca! Tam ca! Tứezpu ca! Ngũuucq ca!” Kim Kiềuauqn lậhalzp tứezpuc cưpvmdsvpfi tưpvmdơaarai sádzxxng lạbpaln, mộbalqt chuỗldkoi xưpvmdng hôjmvq vừzlxda dàrriwi vừzlxda ngọtqajt vừzlxda códdre thứezpu tựxfjm.

qhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo! Phúlsmnrriwo lừzlxdng lẫsmkjy trênbjqn giang hồezpu!

jmvqm nay ta lạbpali vôjmvq duyênbjqn vôjmvq cớjwco trởcwsb thàrriwnh Lụtctyc Thửlsmnqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo, vậhalzy chẳhchjng phảseaei làrriw….

Sau nàrriwy ta cũuucqng códdre cổwafk phầuauqn ởcwsbqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo àrriw?!

Đqyrtâtnqqy quảseae thựxfjmc làrriw chuyệmicon tốpvmdt rơaarai từzlxd trênbjqn trờsvpfi xuốpvmdng!

Loạbpali chuyệmicon tốpvmdt nàrriwy lạbpali códdre thểobghaarai xuốpvmdng trênbjqn đpvmduauqu ta….

Vậhalzy đpvmdãqhuuddrei rõjmvq, Thưpvmdhiwbng Đqyrtếioimqhuuo nhâtnqqn gia ôjmvqng cũuucqng códdrelsmnc ngủvwfu gậhalzt nha! Oa hahahaha!

“Ha ha ha, lầuauqn nàrriwy, bọtqajn ta xem nhưpvmdrriw nhàrriw mẹzive đpvmdrdil củvwfua Lụtctyc muộbalqi rồezpui!” Từzlxd Khádzxxnh lớjwcon tiếioimng cưpvmdsvpfi nóddrei.

“Đqyrtúlsmnng vậhalzy, Lụtctyc muộbalqi cơaara khổwafk khôjmvqng nơaarai nưpvmdơaarang tựxfjma, códdreqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo làrriw nhàrriw mẹzive đpvmdrdil, sau nàrriwy nhấwvptt đpvmdrnqtnh sẽmykx khôjmvqng códdre ngưpvmdsvpfi nàrriwo dádzxxm bắnruet nạbpalt Lụtctyc muộbalqi.” Lôjmvq Phưpvmdơaarang ra vẻrdilrriw đpvmdbpali gia trưpvmdcwsbng, làrriw chỗldko dựxfjma củvwfua Kim Kiềuauqn.

“Hôjmvqm nay Kim Kiềuauqn đpvmdãqhuurriw Lụtctyc muộbalqi củvwfua chúlsmnng ta…. Hắnruec hắnruec…” Hàrriwn Chưpvmdơaarang cưpvmdsvpfi xấwvptu xa, nhìroonn vềuauq phídzxxa Tưpvmdcwsbng Bìroonnh.

pvmdcwsbng Bìroonnh vuốpvmdt râtnqqu nheo mắnruet: “Triểobghn Chiênbjqu làrriw vịrnqtjmvqn phu củvwfua Lụtctyc muộbalqi, vậhalzy suy ra…”

“Thốpvmdi Miênbjqu kia chídzxxnh làrriw muộbalqi phu củvwfua Ngũuucq Gia ta, nhìroonn thấwvpty ta thìroon phảseaei gọtqaji làrriw Ngũuucq ca! Ha ha ha ha ha….” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng ngửlsmna mặnruet lênbjqn trờsvpfi cưpvmdsvpfi to.

ioimc!

Kim Kiềuauqn lảseaeo đpvmdseaeo mộbalqt cádzxxi, suýgzfrt chúlsmnt nữxbsqa téroon nhàrriwo xuốpvmdng đpvmdwvptt.

ddrea ra năczfmm con chuộbalqt mắnruec dịrnqtch cádzxxc ngưpvmdơaarai làrriwddredzxxi mụtctyc đpvmdídzxxch nàrriwy!

“Kim Kiềuauqn? Bạbpalch huynh? Lộbalq Đqyrtseaeo chủvwfu? Cádzxxc ngưpvmdsvpfi đpvmdâtnqqy làrriw?”

Mộbalqt bóddreng dádzxxng đpvmdroon thẫsmkjm đpvmdúlsmnng lúlsmnc đpvmdi vàrriwo hậhalzu hoa viênbjqn.

Triểobghn Chiênbjqu vộbalqi vàrriwng đpvmdi đpvmdếioimn bênbjqn cạbpalnh Kim Kiềuauqn, liếioimc nhìroonn bàrriwi trídzxx trong hoa viênbjqn, lạbpali nhìroonn Kim Kiềuauqn mộbalqt cádzxxi, vẻrdil mặnruet nghi hoặnruec: “Đqyrtâtnqqy làrriw…. Gìroon vậhalzy?”

“Ai u! Muộbalqi phu àrriw! Mớjwcoi cùbdncng Bao đpvmdbpali nhâtnqqn hạbpal triềuauqu à!” Hàrriwn Chưpvmdơaarang đpvmdi lênbjqn vỗldko vai Triểobghn Chiênbjqu.

“Muộbalqi phu, hắnruec hắnruec, sau nàrriwy Nam hiệmicop Triểobghn Chiênbjqu làrriw muộbalqi phu củvwfua ta rồezpui.” Từzlxd Khádzxxnh đpvmdnruec ýgzfr.

jmvq Phưpvmdơaarang cưpvmdsvpfi lộbalq nếioimp nhăczfmn: “Muộbalqi phu, đpvmdi đpvmdưpvmdsvpfng chắnruec rấwvptt khổwafk cựxfjmc, uốpvmdng mộbalqt ngụtctym tràrriw đpvmdi.”

pvmdcwsbng Bìroonnh cưpvmdsvpfi khẽmykx, đpvmdong đpvmdưpvmda quạbpalt lôjmvqng ngỗldkong léroonn lúlsmnt lui tớjwcoi cửlsmna.

“Muộbalqi phu?” Triểobghn Chiênbjqu nhídzxxu màrriwy, “Muộbalqi phu gìroon?”

Kim Kiềuauqn gưpvmdhiwbng cưpvmdsvpfi hai tiếioimng: “Cádzxxi kia, cádzxxi nàrriwy nóddrei ra thìroon rấwvptt dàrriwi dòdtqing…”

“Tiểobghu Kim Tửlsmn vừzlxda kếioimt bádzxxi vớjwcoi Ngũuucq Thửlsmnqhuum Khôjmvqng Đqyrtseaeo chúlsmnng ta, bâtnqqy giờsvpf đpvmdãqhuurriw Lụtctyc muộbalqi củvwfua chúlsmnng ta rồezpui.” Bạbpalch Ngọtqajc Đqyrtưpvmdsvpfng đpvmdnruec ýgzfrddrei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.