Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ

Quyển 7-Chương 12 :

    trước sau   
"Thỏ hoang vôyfdín rârghv́t nhát gan, nêsoaóu tùy tiêsoaọn băcufṕt chúng târghv́t nhiêsoaon sẽ khiêsoaón chúng sơyawụ hãi mà bỏ chạy, vêsoaò sau muôyfdín băcufṕt lại càng khó hơyawun. Khôyfding băcufp̀ng lârghv́y thârghṿt nhiêsoaòu môyfdìi nhưobkd̉ chúng, khiêsoaón chúng mârghv́t cảnh giác, tưobkd̀ tưobkd̀ dụ chúng vào lôyfdìng, lại kiêsoaon nhârghṽn chăcufpm sóc môyfdịt thơyawùi gian, sau đndwpó chúng sẽ khôyfding thêsoaỏ rơyawùi đndwpi nưobkd̃a, thỏ hoang liêsoaòn biêsoaón thành thỏ nhà ngoan ngoãn." Nhan Tra Tán cưobkdơyawùi nhạt tôyfdỉng kêsoaót lại.

Gió lùa qua tán lá, tạo thành tiêsoaóng rì rào nho nhỏ.

obkdơyawúi ánh trăcufpng thu lạnh lẽo, Triêsoaỏn Chiêsoaou bình tĩnh nhìn Nhan Tra Tán, con ngưobkdơyawui đndwpen lạnh trong suôyfdít lúc sáng lúc tôyfdíi.

Nhan Tra Tán đndwpôyfdịt nhiêsoaon phát hiêsoaọn gió lạnh hârghvy hârghv̉y sau lưobkdng, khôyfding khỏi rùng mình môyfdịt cái, vôyfdịi ho nhẹ môyfdịt tiêsoaóng, bôyfdỉ sung thêsoaom môyfdịt cârghvu: "Sau khi Y Tiêsoaon Đrjnjôyfdịc Thánh ơyawủ thôyfdin Du Lârghvm lêsoaọnh cho Nhan môyfdĩ mang bưobkd́c thưobkdyawúi Khai Phong phủ cũng đndwpã nói cho Nhan môyfdĩ biêsoaót thârghvn phârghṿn thưobkḍc sưobkḍ của Kim giáo úy."

Lúc nói đndwpăcufp̣c biêsoaọt nhârghv́n mạnh hai chưobkd̃ "thârghvn phârghṿn", còn trưobkd̀ng măcufṕt nhìn Triêsoaỏn Chiêsoaou.

Vẻ măcufp̣t Triêsoaỏn Chiêsoaou trơyawủ nêsoaon sáng tỏ, cuôyfdíng quít cúi đndwpârghv̀u tránh ánh măcufṕt thârghv́u suôyfdít của Nhan Tra Tán, hai vêsoaọt đndwpỏ đndwpỏ trêsoaon tai lan ra.


"Triêsoaỏn môyfdĩ... Đrjnja tạ Nhan huynh chỉ dạy."

Nhan Tra Tán ârghvm thârghv̀m thơyawủ dài môyfdịt hơyawui, cưobkdơyawùi nhẹ nhõm, xoay ngưobkdơyawùi trơyawủ vêsoaò phòng.

Phía sau đndwpôyfdịt nhiêsoaon truyêsoaòn đndwpêsoaón cârghvu hỏi của Triêsoaỏn Chiêsoaou: "Nhan huynh, thỏ hoang sau khi bị băcufṕt, huynh đndwpã làm gì?"

"Târghv́t nhiêsoaon là---" Nhan Tra Tán quay đndwpârghv̀u lại cưobkdơyawùi nho nhã: "Ănppan xong chùi mép."

yfdịt đndwpôyfdii tai mèo liêsoaòn đndwpỏ đndwpêsoaón mưobkd́c trong suôyfdít.

Thưobkḍc têsoaó thì, đndwpúng nhưobkd Triêsoaỏn Chiêsoaou và Nhan Tra Tán suy đndwpoán, Kim Kiêsoaòn quả đndwpúng là bị dọa sơyawụ. Nhưobkdng nguyêsoaon nhârghvn hoảng sơyawụ lại hoàn toàn khác vơyawúi suy nghĩ của hai ngưobkdơyawùi Triêsoaỏn, Nhan.

Ngày ârghv́y, ơyawủ trong bârghv̀u khôyfding khí mơyawù ám màu hôyfdìng, biêsoaỏu hiêsoaọn của Triêsoaỏn Chiêsoaou rõ ràng là có chút kìm lòng khôyfding đndwpưobkdơyawục, nhưobkdng cái con ngưobkdơyawùi hiêsoaọn đndwpại mà vòng suy nghĩ còn lơyawún hơyawun cả Xích đndwpạo của Trái Đrjnjârghv́t lại trì đndwpôyfdịn khôyfding phát hiêsoaọn ra đndwpsoaỏm dị thưobkdơyawùng của Triêsoaỏn Chiêsoaou.

Khi đndwpó, toàn bôyfdị lưobkḍc chú ý của Kim Kiêsoaòn đndwpêsoaòu târghṿp trung ơyawủ cái ý tưobkdơyawủng đndwpsoaon rôyfdì đndwpôyfdịt nhiêsoaon hiêsoaọn ra trong đndwpârghv̀u.

Cái ý tưobkdơyawủng đndwpó chính là...

Ta lại dám có suy nghĩ muôyfdín hôyfdin Triêsoaỏn Chiêsoaou!!!

Ônpwpi lạy chúa Jesus!

Đrjnjârghvy là cái thêsoaỏ loại ý tưobkdơyawủng cưobkḍc kì kinh thiêsoaon đndwpôyfdịng đndwpịa, khủng bôyfdí triêsoaọt đndwpêsoaỏ nhaaaaa!!

Càng kinh khủng hơyawun nưobkd̃a là, vêsoaò sau, môyfdĩi khi Kim Kiêsoaòn thârghv́y con ngưobkdơyawui trong suôyfdít của Triêsoaỏn Chiêsoaou đndwpang nhìn mình thì cái ý nghĩ khôyfding thích hơyawụp đndwpó lại nhưobkdyfdịt đndwpôyfdím lưobkd̉a trêsoaon thảo nguyêsoaon mêsoaonh môyfding --- tạo thành môyfdịt đndwpám cháy lơyawún!


Kim Kiêsoaòn chârghv́n đndwpôyfdịng, Kim Kiêsoaòn hoảng sơyawụ, Kim Kiêsoaòn sârghv̀u muôyfdịn...

Tiêsoaóc răcufp̀ng, loại târghvm tưobkd đndwpôyfdỉ vơyawũ khôyfding đndwpưobkdơyawục phép kêsoaỏ vơyawúi ai này đndwpôyfdíi vơyawúi cái ngưobkdơyawùi miêsoaọng nhưobkd đndwpài phát thanh nào đndwpó mà nói, thưobkḍc sưobkḍ là rârghv́t khôyfdỉ sơyawủ!

Thôyfdii đndwpành lưobkḍa chọn đndwpôyfdíi tưobkdơyawụng târghvm sưobkḍ xung quanh mình---.

Triêsoaỏn Chiêsoaou--- đndwpùa à, tưobkdobkdơyawủng đndwpáng khinh khôyfding thuârghv̀n khiêsoaót nhưobkd thêsoaó này sao có thêsoaỏ mang đndwpi làm ôyfdi nhiêsoaõm târghvm hôyfdìn trong sáng của Tiêsoaỏu Miêsoaou đndwpưobkdơyawục!

Bạch Ngọc Đrjnjưobkdơyawùng--- buôyfdìn cưobkdơyawùi khôyfding, ngưobkdơyawùi này chính là đndwpôyfdíi tưobkdơyawụng của Triêsoaỏn Tiêsoaỏu Miêsoaou, nêsoaóu kêsoaỏ cho hăcufṕn biêsoaót đndwpôyfdịt nhiêsoaon ta có cái suy nghĩ đndwpáng khinh khôyfding trong sáng nhưobkdrghṿy, nhârghv́t đndwpịnh sẽ chém ta thành tám mảnh, đndwpem xưobkdơyawung nghiêsoaòn thành tro luôyfdin!

Nhan Tra Tán --- khôyfding phải Kim Kiêsoaòn khôyfding tin tưobkdơyawủng chỉ sôyfdí thôyfding minh của đndwpôyfdìng chí Nhan thưobkd sinh, mà là Kim Kiêsoaòn cảm nhârghṿn đndwpưobkdơyawục đndwpôyfdìng chí Nhan cùng vơyawúi Côyfding Tôyfdin gârghṿy trúc đndwpêsoaòu cùng môyfdịt dạng ngưobkdơyawùi, khôyfding nêsoaon đndwpêsoaón gârghv̀n---.

Ngải Hôyfdỉ --- đndwpưobkdơyawục rôyfdìi, thârghṿt ra thì ta vơyawúi hăcufṕn khôyfding thârghvn quen cho lăcufṕm...

Vì thêsoaó, lăcufṕng nghe Kim Kiêsoaòn kêsoaỏ lêsoaỏ - trọng trách vinh quang mà gian khôyfdỉ này lại đndwpăcufp̣t lêsoaon ngưobkdơyawùi "Sẽ khôyfding lăcufṕm chuyêsoaọn, sẽ khôyfding tám chuyêsoaọn, tuyêsoaọt đndwpôyfdíi kín miêsoaọng": đndwpôyfdìng chí Vũ Măcufp̣c.

Cũng vì thêsoaó mà nhârghvn lúc đndwpêsoaom khuya khôyfding bóng ngưobkdơyawùi, xa xa trêsoaon nóc đndwpại sảnh mơyawù ảo của Mạnh phủ, sau ba ngày lẻ năcufpm canh giơyawù chuârghv̉n bị tinh thârghv̀n, Kim Kiêsoaòn quyêsoaót đndwpịnh khôyfding thêsoaỏ nín nhịn thêsoaom đndwpưobkdơyawục nưobkd̃a, nêsoaóu khôyfding bản thârghvn nhârghv́t đndwpịnh sẽ bị hôyfdịi chưobkd́ng táo bón, co thăcufṕt cơyawu tim, gan xơyawuobkd́ng...

"Khụ, Vũ Măcufp̣c, cho ta hỏi ngưobkdơyawui chuyêsoaọn này nhé." Trêsoaon nóc nhà, Kim Kiêsoaòn ngó nghiêsoaong ghé sát bêsoaon sưobkdơyawùn Vũ Măcufp̣c, do dưobkḍ hỏi.

Vũ Măcufp̣c quay đndwpârghv̀u, con ngưobkdơyawui tôyfdíi nhưobkdobkḍc vârghṽn khôyfding nhúc nhích nhìn Kim Kiêsoaòn.

"Chính là, chuyêsoaọn kia..." Kim Kiêsoaòn vò đndwpârghv̀u: "Nêsoaóu có môyfdịt mỹ nhârghvn, kiêsoaỏu cưobkdơyawùi môyfdịt tiêsoaóng khuynh thành cưobkdơyawùi tiêsoaóng nưobkd̃a khuynh quôyfdíc, môyfdĩi ngày đndwpi lại trưobkdơyawúc măcufṕt ngưobkdơyawui, lại còn đndwpôyfdíi xưobkd̉ vơyawúi ngưobkdơyawui rârghv́t tôyfdít thì liêsoaọu ngưobkdơyawui có thêsoaỏ, có thêsoaỏ hay khôyfding đndwpôyfdíi vơyawúi hăcufṕn nảy sinh suy nghĩ bârghv́t chính?"

"Suy nghĩ, bârghv́t chính?" Vũ Măcufp̣c nghiêsoaong đndwpârghv̀u.


rjnjúng rôyfdìi, chính là, cái kia..." Kim Kiêsoaòn đndwpôyfdỉ môyfdì hôyfdii: "Khôyfding hay lăcufṕm, chuyêsoaọn này thiêsoaóu niêsoaon khôyfding nêsoaon..."

Vũ Măcufp̣c ngârghṽm nghĩ, con ngưobkdơyawui tôyfdíi đndwpen chơyawụt lóe: "Đrjnjè xuôyfdíng?"

Kim Kiêsoaòn giârghṿt nảy ngưobkdơyawùi, tí nưobkd̃a thì tưobkd̀ trêsoaon nóc nhà rơyawui xuôyfdíng.

"Khôyfding đndwpêsoaón mưobkd́c nhưobkdrghṿy!" Kim Kiêsoaòn căcufṕn răcufpng: "Chỉ là muôyfdín---" Măcufṕt nhỏ nhìn bôyfdín phía chung quanh môyfdịt vòng, thârghv́p giọng: "Hôyfdin môyfdịt chút."

"A." Vũ Măcufp̣c gârghṿt đndwpârghv̀u, đndwpưobkda đndwpârghv̀u đndwpêsoaón gârghv̀n Kim Kiêsoaòn.

"Làm gì vârghṿy?" Kim Kiêsoaòn buôyfdìn bưobkḍc hỏi.

"Hôyfdin môyfdịt chút." Vũ Măcufp̣c thản nhiêsoaon nói.

Ngưobkdơyawùi Kim Kiêsoaòn lại giârghṿt thêsoaom phát nưobkd̃a: "Này----!"

yfdịt đndwpôyfdii măcufṕt to lârghv́p lánh nưobkdơyawúc nhìn Kim Kiêsoaòn, Vũ Măcufp̣c có chút khôyfding hiêsoaỏu, oan ưobkd́c nói: "Tỷ tỷ tưobkd̀ng nói, Vũ Măcufp̣c là mỹ nhârghvn, Kim Kiêsoaòn muôyfdín hôyfdin mỹ nhârghvn, hôyfdin Vũ Măcufp̣c."

"....." Kim Kiêsoaòn đndwpôyfdịt nhiêsoaon lại kích đndwpôyfdịng có dũng khí muôyfdín thưobkd̉ ăcufpn đndwpârghṿu hũ.

"Khôyfding phải hôyfdin ngưobkdơyawui..." Kim Kiêsoaòn xoa xoa gârghvn xanh trêsoaon thái dưobkdơyawung, hạ giọng nói.

"A." Vẻ măcufp̣t Vũ Măcufp̣c nhìn thoáng qua có chút côyfdi đndwpơyawun, đndwpáng thưobkdơyawung liêsoaóc măcufṕt nhìn Kim Kiêsoaòn môyfdịt cái: "Vârghṿy hôyfdin ai?"

nppạc!" Kim Kiêsoaòn đndwpơyawù ngưobkdơyawùi: "Ta muôyfdín, muôyfdín... Khôyfding phải, ta chỉ muôyfdín khảo sát môyfdịt chút, khảo sát thôyfdii hiêsoaỏu khôyfding? Chăcufp̉ng hạn nhưobkd ngưobkdơyawui đndwpó, môyfdĩi ngày đndwpêsoaòu nhìn thârghv́y mỹ nhârghvn xinh đndwpẹp nhưobkdrghṿy, có thêsoaỏ hay khôyfding môyfdịt ngày nào đndwpó đndwpôyfdịt nhiêsoaon muôyfdín---"


Nói đndwpêsoaón đndwpârghvy, Kim Kiêsoaòn đndwpôyfdịt nhiêsoaon dưobkd̀ng lại.

Vũ Măcufp̣c có chút khôyfding hiêsoaỏu nhìn Kim Kiêsoaòn.

Nhưobkdng chỉ thârghv́y măcufṕt nhỏ của Kim Kiêsoaòn nhìn chăcufp̀m chăcufp̀m vào hưobkd khôyfding, môyfdịt lúc lârghvu sau mí măcufṕt mơyawúi chârghṿm rãi chơyawúp hai cái, môyfdịt lúc lârghvu nưobkd̃a săcufṕc măcufp̣t dârghv̀n dârghv̀n tỏa ra ánh sáng, lại sau môyfdịt lúc lârghvu nưobkd̃a măcufṕt nhỏ cong cong, khóe miêsoaọng nhêsoaóch lêsoaon. Cuôyfdíi cùng, tay đndwpârghṿp môyfdịt phát vào târghv́m ngói, thôyfding suôyfdít nói:

"Ta hiêsoaỏu rôyfdìi! Cái cảm giác mêsoao gái này cũng giôyfdíng nhưobkd ngưobkdơyawùi hiêsoaọn đndwpại mêsoao thârghv̀n tưobkdơyawụng." Măcufṕt nhỏ của Kim Kiêsoaòn tỏa sáng, băcufṕt đndwpârghv̀u hưobkdng phârghv́n tràn trêsoaò, thârghṿp giọng lârghv̀m bârghv̀m: "Nhơyawú ngày trưobkdơyawúc, ta năcufpm lârghv̀n bảy lưobkdơyawụt găcufp̣p mỹ nhârghvn, lúc nào chăcufp̉ng thèm đndwpêsoaón mưobkd́c nưobkdơyawúc dãi chảy dài ba thưobkdơyawúc, đndwpârghvu chỉ muôyfdín hôyfdin môyfdịt chút, thârghṿm chí còn muôyfdín---- há há há... Thì ra là thêsoaó, thì ra là thêsoaó!"

Vũ Măcufp̣c nhìn Kim Kiêsoaòn, đndwpôyfdii măcufṕt lârghv́p lánh nưobkdơyawúc chârghṿm rãi trơyawụn to.

"Cho nêsoaon, ta đndwpôyfdíi vơyawúi Tiêsoaỏu Miêsoaou chăcufṕc chăcufṕn là giôyfdíng cái loại tình cảm sùng bái thuârghv̀n khiêsoaót này!"

Hai măcufṕt Vũ Măcufp̣c chârghṿm rãi nheo lại.

"Cho nêsoaon rârghv́t là bình thưobkdơyawùng, rârghv́t bình thưobkdơyawùng!" Kim Kiêsoaòn tưobkḍ mình nói rârghv́t vui vẻ, còn khôyfding ngưobkd̀ng gârghṿt gù.

"Târghvm đndwpôyfdịng, mơyawúi có thêsoaỏ đndwpôyfdịng tình." Vũ Măcufp̣c đndwpôyfdịt nhiêsoaon nhỏ giọng nói môyfdịt cârghvu. (Târghvm rung đndwpôyfdịng mơyawúi có thêsoaỏ có ham muôyfdín chạm vào - hai chưobkd̃ đndwpôyfdịng tình ơyawủ đndwpârghvy Vũ Măcufp̣c dùng vơyawúi ý là đndwpôyfdịng dục ==")

Kim Kiêsoaòn đndwpang hưobkdng phârghv́n khôyfding ngưobkd̀ng vì đndwpã tưobkḍ mình tìm đndwpưobkdơyawục nguyêsoaon do hơyawụp lý, hiêsoaỏn nhiêsoaon khôyfding thêsoaỏ nghe thârghv́y cârghvu bình luârghṿn nhỏ vôyfdi cùng "Tinh túy" của Vũ Măcufp̣c.

Vũ Măcufp̣c quay đndwpârghv̀u lại, ném bôyfdíp vào măcufp̣t Kim Kiêsoaòn môyfdịt chưobkd̃: "Ngôyfdíc!"

"A ôyfdii, ta còn nhiêsoaòu ngày khôyfding yêsoaon lòng nhưobkdrghṿy nưobkd̃a, đndwpúng là lo bò trăcufṕng răcufpng!" Nói đndwpêsoaón đndwpârghvy Kim Kiêsoaòn còn vuôyfdít căcufp̀m nghĩ ngơyawụi: "Loại tình huôyfdíng này xuârghv́t hiêsoaọn là bơyawủi vì ta suôyfdít ngày đndwpôyfdíi măcufp̣t vơyawúi môyfdịt mỹ nhârghvn nêsoaon mơyawúi sinh ra ảo giác, ưobkd̀m--- cho nêsoaon, ta phải găcufp̣p nhiêsoaòu mỹ nhârghvn nưobkd̃a, phải mơyawủ rôyfdịng târghv̀m măcufṕt ra môyfdịt chút mơyawúi là sáng suôyfdít!" Nói xong lại nhìn Vũ Măcufp̣c: "Vũ Măcufp̣c này, ngưobkdơyawui nói xem ta có nêsoaon vào phôyfdí hoa nhiêsoaòu hơyawun nưobkd̃a đndwpêsoaỏ có thêsoaom kinh nghiêsoaọm..."

"Phôyfdí hoa?!"

Giọng nói lạnh nhưobkdcufpng rârghv́t đndwpúng lúc vang lêsoaon.

Kim Kiêsoaòn lârghṿp tưobkd́c run rârghv̉y, chârghṿm rãi quay đndwpârghv̀u lại.

Đrjnjã thârghv́y Triêsoaỏn Chiêsoaou khôyfding tiêsoaóng đndwpôyfdịng đndwpưobkd́ng trêsoaon mái hiêsoaon phía sau, tưobkd̀ trêsoaon cao nhìn xuôyfdíng mình, bóng áo lam thăcufp̉ng nhưobkd tùng, tay áo bay lêsoaon, đndwpăcufp̀ng sau ánh trăcufpng uôyfdín lưobkdơyawụn nhưobkd suôyfdíi, chiêsoaóu lêsoaon tuârghv́n nhan trang nghiêsoaom, càng hiêsoaọn rõ hơyawun đndwpôyfdii mày kiêsoaóm, vài sơyawụi tóc mai đndwpang lârghv́t phârghv́t, măcufṕt ánh lêsoaon tia hàn băcufpng.

"Triêsoaỏn, Triêsoaỏn đndwpại nhârghvn..." Kim Kiêsoaòn rụt côyfdỉ.

Thârghv̀n săcufṕc Triêsoaỏn Chiêsoaou khẽ đndwpôyfdịng, hàn khí đndwpang muôyfdín nôyfdỉi lêsoaon đndwpôyfdịt nhiêsoaon dưobkd̀ng lại.

"Kim giáo úy, Vũ Măcufp̣c, canh giưobkd̃ vârghv́t vả rôyfdìi." Trong nháy măcufṕt, Triêsoaỏn Chiêsoaou đndwpã biêsoaón lại vị tưobkd́ phârghv̉m đndwpơyawúi đndwpao hôyfdị vêsoaọ trârghv̀m ôyfdỉn giỏi giang.

"Khôyfding sao, thuôyfdịc hạ khôyfding vârghv́t vả!" Kim Kiêsoaòn đndwpôyfdíi măcufp̣t Triêsoaỏn Chiêsoaou liêsoaòn trưobkdng ra khuôyfdin măcufp̣t tưobkdơyawui cưobkdơyawùi mưobkdơyawùi phârghv̀n thârghvn thiêsoaót, hưobkdơyawúng Triêsoaỏn Chiêsoaou vârghṽy tay, nhỏ giọng nói: "Triêsoaỏn đndwpại nhârghvn, ngài qua bêsoaon này năcufp̀m đndwpi, đndwpưobkd́ng gió lơyawún nhưobkdrghṿy cârghv̉n thârghṿn cảm lạnh."

Đrjnjã nhiêsoaòu ngày Triêsoaỏn Chiêsoaou khôyfding nhìn thârghv́y khuôyfdin măcufp̣t tưobkdơyawui cưobkdơyawùi sáng lạn đndwpó nêsoaon nhârghv́t thơyawùi ngârghv̉n ngơyawuyfdịt lúc, ngârghvy ngôyfdíc ngôyfdìi xôyfdỉm bêsoaon cạnh Kim Kiêsoaòn, khôyfding khỏi có chút nghi hoăcufp̣c: "Kim Kiêsoaòn, ngưobkdơyawui---"

"A?" Môyfdịt đndwpôyfdii măcufṕt nhỏ lóe lêsoaon ánh sáng thuârghv̀n khiêsoaót.

Con ngưobkdơyawui đndwpen của Triêsoaỏn Chiêsoaou khẽ đndwpôyfdịng, thârghv̀n săcufṕc dârghv̀n dârghv̀n hòa hoãn lại, khẽ cưobkdơyawùi: "Thôyfdii."

Trong măcufṕt Kim Kiêsoaòn, nụ cưobkdơyawùi kia giôyfdíng nhưobkd nhụy hôyfdìng của cành mai vàng trêsoaon nêsoaòn tuyêsoaót trăcufṕng xóa, giôyfdíng nhưobkd màu săcufṕc duy nhârghv́t trong cõi đndwpârghv́t trơyawùi lạnh giá, thârghv̀m cảm thán trong lòng:

Triêsoaỏn đndwpại nhârghvn vui cưobkdơyawùi nhưobkdrghṿy quả thưobkḍc chêsoaót ngưobkdơyawùi nha!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.