Đế Sư Xuất Sơn

Chương 636 :

    trước sau   

Áeccmnh mắdldmt Dưohimơtzokng Linh Mai hơtzoki phứffwlc tạalmap nhìpbqun anh ta, rấahlzt lâgkdvu sau đachdóocux mớxkpgi ngậlxxjp ngừpjjong nóocuxi: “Tạalmai… tạalmai sao anh phảocuxi làpzlbm vậlxxjy?”

Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn ởttlp trưohimxkpgc mặhqfot Dưohimơtzokng Linh Mai, giốenrhng nhưohim cậlxxju con trai to lớxkpgn nhàpzlbpzlbng xóocuxm, cưohimtiwdi ấahlzm áybsnp nóocuxi: “Khônjtfng vìpbqu đachdiềuqqqu gìpbqu cảocux, đachdóocuxpzlbybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa cônjtf, nhưohimng khônjtfng còxkpgn nữtzoka rồybsni, chắdldmc cônjtf buồybsnn lắdldmm nhỉlmju, tônjtfi… tônjtfi chỉlmju khônjtfng muốenrhn cônjtf đachdau lòxkpgng buồybsnn bãzptc!”

xkpgng Dưohimơtzokng Linh Mai chợuhaet rung đachdkzdvng, khônjtfng muốenrhn đachdedyrpbqunh đachdau lòxkpgng buồybsnn bãzptc, nêtiwdn ngay cảocux sựuqqq an nguy củjvgwa bảocuxn thâgkdvn cũrcwbng khônjtfng màpzlbng sao?

pzlbn Đilflalmat đachdffwlng cáybsnch anh ta khônjtfng xa, đachdưohimơtzokng nhiêtiwdn cũrcwbng nghe thấahlzy lờtiwdi nàpzlby củjvgwa cháybsnu trai mìpbqunh, nhưohimng vẻxmxw mặhqfot ônjtfng ta lúzkpbc nàpzlby giốenrhng hệryzst nhưohim khi nãzptcy, trong sựuqqq kinh ngạalmac mang theo chúzkpbt sợuhaezptci, đachdâgkdvy… đachdâgkdvy làpzlb ýnrbrpbqu, gia chủjvgwohimơtzokng lai củjvgwa nhàpzlb họljljpzlbn, lẽilflpzlbo làpzlb

Sao cóocux thểedyr? Đilflưohimtiwdng đachdưohimtiwdng làpzlb tộkzdvc trưohimttlpng tưohimơtzokng lai củjvgwa nhàpzlb họljljpzlbn, ngưohimtiwdi dẫixcgn đachdfvviu cáybsnc thếlnxk gia y họljljc tưohimơtzokng lai, lẽilflpzlbo muốenrhn cưohimxkpgi mộkzdvt cônjtfybsni suốenrht ngàpzlby làpzlbm bạalman vớxkpgi xáybsnc chếlnxkt vềuqqqpzlbm vợuhae sao?


Bắdldmc Minh Vâgkdvn nhìpbqun thấahlzy mặhqfot Hàpzlbn Đilflalmat khônjtfng bìpbqunh thưohimtiwdng, vộkzdvi vàpzlbng kéfutgo Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn đachdang tậlxxjp trung vàpzlbo Dưohimơtzokng Linh Mai ra, cắdldmt ngang chủjvgw đachduqqqocuxi chuyệryzsn “Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn, mau đachdi xem thửjuhd, rốenrht cuộkzdvc xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi củjvgwa cônjtfohimơtzokng làpzlbm sao rồybsni? Sao lạalmai đachdkzdvt nhiêtiwdn nổahlzi đachdiệryzsn khônjtfng nghe đachdiềuqqqu khiểedyrn nữtzoka?” “Phảocuxi phảocuxi phảocuxi! Cônjtfohimơtzokng, đachduhaei mộkzdvt láybsnt, tônjtfi đachdi xem thửjuhd trưohimxkpgc, sau khi chắdldmc chắdldmn xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi đachdãzptc đachdưohimuhaec khốenrhng chếlnxk rồybsni thìpbqunjtf hằawcing qua!”

Sau mộkzdvt hồybsni kiểedyrm tra, Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn cau màpzlby bưohimxkpgc đachdếlnxkn “Cônjtfohimơtzokng, xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi nàpzlby củjvgwa cônjtf, cóocuxtzoki kỳmwqq lạalma!” Dưohimơtzokng Linh Mai hơtzoki cau màpzlby: “Làpzlb sao?” “Xáybsnc chếlnxkt nàpzlby! Sốenrhng rồybsni!”

Sốenrhng rồybsni?

ohimơtzokng Linh Mai trừpjjong to đachdônjtfi mắdldmt, sao cóocux thểedyr sốenrhng đachdưohimuhaec, đachdâgkdvy làpzlbybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa tônjtfi, ởttlp chung vớxkpgi hắdldmn hơtzokn hai mưohimơtzoki năuqmdm, sao cóocux thểedyrpzlbybsni xáybsnc sốenrhng chứffwl, hơtzokn nữtzoka, xáybsnc sốenrhng chỉlmjuocux cấahlzp bậlxxjc xáybsnc chếlnxkt bạalmac trởttlptiwdn, tuy xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi củjvgwa Dưohimơtzokng Linh Mai đachdãzptcocux hiệryzsn tưohimuhaeng thoáybsni hóocuxa, nhưohimng vẫixcgn chưohima hoàpzlbn toàpzlbn thoáybsni hóocuxa đachdếlnxkn cấahlzp bậlxxjc xáybsnc chếlnxkt bạalmac, vìpbqu vậlxxjy, nhưohim thônjtfng thưohimtiwdng, hoàpzlbn toàpzlbn khônjtfng thểedyrpzlbybsnc sốenrhng đachdưohimuhaec!

Ngay lúzkpbc nàpzlby, Hàpzlbn Đilflalmat mặhqfot màpzlby phiềuqqqn muộkzdvn bưohimxkpgc tớxkpgi, trưohimxkpgc tiêtiwdn làpzlb nhìpbqun Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn, sau đachdóocux lạalmai nhìpbqun Dưohimơtzokng Linh Mai, nóocuxi vớxkpgi cônjtf ta: “Cônjtfohimơtzokng, nếlnxku xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi củjvgwa cônjtf đachdãzptc đachdưohimuhaec khốenrhng chếlnxk rồybsni, vậlxxjy thìpbqu đachdedyr đachduqqq phòxkpgng lạalmai xảocuxy ra chuyệryzsn bấahlzt trắdldmc, ônjtfng giàpzlbpzlby sẽilfl cửjuhd ngưohimtiwdi đachdưohima cônjtf xuốenrhng núzkpbi!”

Lờtiwdi củjvgwa Hàpzlbn Đilflalmat rấahlzt thẳlnxkng thắdldmn, cũrcwbng khônjtfng giữtzok lạalmai chúzkpbt tìpbqunh cảocuxm nàpzlbo, dùpbqupzlb lo lắdldmng cho sựuqqq an nguy hay làpzlb Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn, Dưohimơtzokng Linh Mai cũrcwbng đachdãzptc khônjtfng còxkpgn thípwllch hợuhaep ởttlp lạalmai nhàpzlb họljljpzlbn nữtzoka “Tộkzdvc trưohimttlpng!”

Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn khônjtfng hàpzlbi lòxkpgng nhìpbqun ônjtfng ta mộkzdvt cáybsni: “Nếlnxku xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa cônjtfohimơtzokng đachdãzptc đachdưohimuhaec khốenrhng chếlnxk rồybsni, vậlxxjy tạalmai sao chúzkpbng ta lạalmai vộkzdvi vàpzlbng đachduổahlzi cônjtfahlzy đachdi nhưohim vậlxxjy?” “Cóocux lẽilfl vềuqqq nguyêtiwdn nhâgkdvn nổahlzi đachdtiwdn củjvgwa xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi, chúzkpbng ta cóocux thểedyr giúzkpbp đachdưohimuhaec mộkzdvt chúzkpbt đachdóocux!” “Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn!”

pzlbn Đilflalmat quáybsnt khẽilfl mộkzdvt tiếlnxkng, nếlnxku ban đachdfvviu ônjtfng ta chỉlmju suy đachdybsnn, vậlxxjy bâgkdvy giờtiwd ônjtfng ta đachdãzptcocux thểedyr chắdldmc chắdldmn rằawcing, cho dùpbqu Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn khônjtfng thípwllch Dưohimơtzokng Linh Mai thìpbqu chắdldmc chắdldmn cũrcwbng cóocux cảocuxm tìpbqunh vớxkpgi cônjtf ta.

Khônjtfng đachdưohimuhaec khônjtfng đachdưohimuhaec! Khóocux khăuqmdn lắdldmm mớxkpgi tìpbqum đachdưohimuhaec dòxkpgng dõkzdvi chípwllnh thốenrhng bịpbtv thấahlzt lạalmac củjvgwa ônjtfng tổahlz trởttlp vềuqqq, thằawcing béfutgpzlb gia chủjvgw củjvgwa nhàpzlb họljljpzlbn, sao cóocux thểedyr thípwllch ngưohimtiwdi phụlwuk nữtzok nhưohim thếlnxkpzlby đachdưohimuhaec, vềuqqq đachdiểedyrm nàpzlby củjvgwa thằawcing béfutg, nhấahlzt đachdpbtvnh khônjtfng đachdưohimuhaec đachdybsnng ýnrbr.

Bắdldmc Minh Vâgkdvn bêtiwdn cạalmanh nghe thấahlzy cuộkzdvc nóocuxi chuyệryzsn củjvgwa hai ngưohimtiwdi rấahlzt rõkzdvpzlbng, mộkzdvt tay cônjtf ta che tráybsnn, trờtiwdi ạalma, Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn, EQ củjvgwa anh đachdóocux, khônjtfng suy nghĩsjxt trưohimxkpgc khi nóocuxi sao? Anh bảocuxo cônjtf Linh Mai ngưohimtiwdi ta đachdffwlng đachduqqqc ởttlp đachdóocux trônjtfng giốenrhng cáybsni gìpbqu?

Nghĩsjxt đachdếlnxkn đachdâgkdvy, cônjtf ta vộkzdvi vàpzlbng bưohimxkpgc tớxkpgi, giảocux vờtiwd khônjtfng biếlnxkt gìpbqu cảocux, nóocuxi vớxkpgi Dưohimơtzokng Linh Mai: “cônjtf Linh Mai, cônjtf qua đachdâgkdvy mộkzdvt láybsnt, vềuqqqybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa cônjtf, tônjtfi cóocux chúzkpbt chuyệryzsn muốenrhn hỏdnmji cônjtf.”

ohimơtzokng Linh Mai tiệryzsn thểedyr tráybsnnh khỏdnmji Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn, Bắdldmc Minh Vâgkdvn trộkzdvm nhìpbqun cônjtf mộkzdvt cáybsni, thấahlzy mặhqfot cônjtf khônjtfng cóocux biểedyru cảocuxm gìpbqu kháybsnc, chợuhaet mởttlp miệryzsng nóocuxi: “Linh Mai, cônjtfocux thểedyrocuxi cho tônjtfi biếlnxkt cônjtf đachdãzptc trảocuxi qua nhữtzokng chuyệryzsn gìpbqu khônjtfng?”

ohimơtzokng Linh Mai hơtzoki khóocux xửjuhd cau màpzlby. “Cônjtfocux thểedyrocuxi cho tônjtfi biếlnxkt rốenrht cuộkzdvc đachdãzptc xảocuxy ra chuyệryzsn gìpbqu, tônjtfi mớxkpgi cóocux thểedyr đachdúzkpbng bệryzsnh bốenrhc thuốenrhc đachdưohimuhaec, bâgkdvy giờtiwdybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa cônjtf đachdãzptc coi nhưohimpzlb mộkzdvt nửjuhda xáybsnc sốenrhng rồybsni, vìpbqu vậlxxjy hoàpzlbn toàpzlbn khônjtfng phảocuxi khônjtfng cóocux khảocuxuqmdng khônjtfi phụlwukc lạalmai nhưohim thưohimtiwdng” “Còxkpgn cóocux thểedyr khônjtfi phụlwukc lạalmai nhưohim thưohimtiwdng thậlxxjt ưohim?”


Mắdldmt Dưohimơtzokng Linh Mai chợuhaet lóocuxe lêtiwdn mộkzdvt tia hy vọljljng, dùpbqu sao thìpbqu tầfvvim quan trọljljng đachdenrhi vớxkpgi bảocuxn thâgkdvn quảocux thậlxxjt cũrcwbng rấahlzt lớxkpgn. “Dùpbqu sao cũrcwbng phảocuxi thửjuhd, khônjtfng phảocuxi sao?” Dưohimơtzokng Linh Mai gậlxxjt gậlxxjt đachdfvviu: “Cóocux lẽilflpzlb mộkzdvt tháybsnng trưohimxkpgc… “Tônjtfi đachdi thựuqqqc hiệryzsn mộkzdvt nhiệryzsm vụlwuk, tìpbqunh cờtiwdpbqum thấahlzy mộkzdvt ngônjtfi mộkzdv cổahlz, kếlnxkt quảocux pháybsnt hiệryzsn, chủjvgw củjvgwa ngônjtfi mộkzdv cổahlz đachdãzptc thoáybsni hóocuxa thàpzlbnh mộkzdvt con cưohimơtzokng thi, hơtzokn nữtzoka làpzlb mộkzdvt xáybsnc chếlnxkt bạalmac!

Nhưohimng đachdãzptc khônjtfng còxkpgn hơtzoki thởttlp, dựuqqqa theo ghi chéfutgp củjvgwa nhàpzlb họljljohimơtzokng tônjtfi, xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh, cóocux thểedyr tiếlnxkn hàpzlbnh thoáybsni hóocuxa thônjtfng qua việryzsc chiếlnxkm đachdoạalmat qua lạalmai xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi, chỉlmju muốenrhn thửjuhd mộkzdvt chúzkpbt, khônjtfng ngờtiwdohimxkpgi sựuqqq phốenrhi hợuhaep qua lạalmai, vừpjjoa hay lạalmai ăuqmdn khớxkpgp vớxkpgi xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa tônjtfi, thếlnxkpzlbnjtfi đachdedyrybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh củjvgwa tônjtfi chiếlnxkm đachdoạalmat xáybsnc chếlnxkt bạalmac kia.

Khônjtfng ngoàpzlbi dựuqqq đachdybsnn, xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh quảocux nhiêtiwdn đachdãzptc tiếlnxkn hóocuxa rấahlzt nhiềuqqqu, nhưohimng cũrcwbng khônjtfng lâgkdvu trưohimxkpgc đachdâgkdvy, tônjtfi pháybsnt hiệryzsn mốenrhi liêtiwdn hệryzs vớxkpgi xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi bẩohimm sinh lạalmai đachdang suy yếlnxku, tuy mứffwlc đachdkzdv suy yếlnxku rấahlzt ípwllt, nhưohimng tônjtfi cũrcwbng cảocuxm nhậlxxjn ra đachdưohimuhaec.” “Chípwllnh làpzlb khi nãzptcy, trưohimxkpgc khi cônjtfpzlbo phòxkpgng gọljlji tônjtfi, tônjtfi đachdang kiểedyrm tra tìpbqunh trạalmang củjvgwa xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi, nhưohimng khônjtfng ngờtiwd chỉlmju trong chốenrhc láybsnt, lạalmai xảocuxy ra chuyệryzsn nhưohim vậlxxjy

Theo nhưohim lờtiwdi củjvgwa Dưohimơtzokng Linh Mai, Bắdldmc Minh Vâgkdvn nghiêtiwdm túzkpbc phâgkdvn típwllch: “Nóocuxi nhưohim vậlxxjy, xáybsnc chếlnxkt bạalmac bịpbtv chiếlnxkm đachdoạalmat kia cóocux lẽilflpzlb mấahlzu chốenrht củjvgwa vấahlzn đachduqqq!” “Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn!” “Đilflếlnxkn đachdâgkdvy!”

Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn bưohimxkpgc đachdếlnxkn, Bắdldmc Minh Vâgkdvn nhìpbqun anh ta nóocuxi: “Cóocux thểedyr kiểedyrm tra tìpbqunh hìpbqunh củjvgwa xáybsnc chếlnxkt biếlnxkt đachdi nàpzlby khônjtfng?”

Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn gậlxxjt đachdfvviu: “Cóocux thểedyr thửjuhd xem!” “Khônjtfng đachdưohimuhaec!”

Bỗsnnang nhiêtiwdn Hàpzlbn Đilflalmat vẻxmxw mặhqfot tứffwlc giậlxxjn đachdi tớxkpgi: “Nhàpzlb họljljpzlbn làpzlb thếlnxk gia y họljljc, chăuqmdm sóocuxc ngưohimtiwdi bịpbtv thưohimơtzokng, kháybsnm bệryzsnh cho ngưohimtiwdi sốenrhng, sao lạalmai cóocux thểedyr chữtzoka trịpbtv cho ngưohimtiwdi chếlnxkt đachdưohimuhaec?” “Tộkzdvc trưohimttlpng! Vậlxxjy ônjtfng đachdpjjong quêtiwdn nhéfutg! Ôffwlng chủjvgw củjvgwa ônjtfng nộkzdvi vừpjjoa đachdưohimuhaec ngưohimtiwdi làpzlbm bạalman vớxkpgi xáybsnc chếlnxkt cứffwlu sốenrhng đachdóocux!” “Con!…”

pzlbn Đilflalmat bịpbtv Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn làpzlbm cho tứffwlc đachdếlnxkn trợuhaen mắdldmt háybsn mồybsnm, thẳlnxkng thừpjjong thốenrht ra nhữtzokng lờtiwdi cay đachdkzdvc: “Ôffwlng nóocuxi cho con biếlnxkt, Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn! Con muốenrhn làpzlbm thônjtfng gia vớxkpgi ngưohimtiwdi nhàpzlb họljljohimơtzokng, nghĩsjxtrcwbng đachdpjjong hòxkpgng nghĩsjxt.”

Lờtiwdi đachdãzptcocuxi ra, Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn vàpzlbohimơtzokng Linh Mạalmai đachduqqqu sửjuhdng sốenrht. “Ôffwlng nộkzdvi! Ôffwlng nóocuxi gìpbqu đachdahlzy!”

Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn nhìpbqun Dưohimơtzokng Linh Mai rồybsni vộkzdvi phủjvgw nhậlxxjn. “Hừpjjo! Đilflpjjong tưohimttlpng ônjtfng giàpzlb rồybsni nêtiwdn lúzkpb lẫixcgn, cóocux phảocuxi con thípwllch cônjtf ta rồybsni khônjtfng, ônjtfng nóocuxi cho con biếlnxkt, chắdldmc chắdldmn khônjtfng thểedyr đachdưohimuhaec!”

ocuxi xong câgkdvu nàpzlby, Hàpzlbn Đilflalmat ngoảocuxnh đachdfvviu, nóocuxi vớxkpgi Dưohimơtzokng Linh Mai: “Cônjtfohimơtzokng, ônjtfng giàpzlbpzlby rấahlzt cảocuxm ơtzokn cônjtf đachdãzptc giúzkpbp đachdpjjo nhàpzlb họljljpzlbn, thùpbqu lao nhưohim đachdãzptc hứffwla hẹasein, nhàpzlb họljljpzlbn chắdldmc chắdldmn sẽilfl khônjtfng đachdưohima cho nhàpzlb họljljohimơtzokng thiếlnxku mộkzdvt cắdldmc nàpzlbo, nhưohimng Trưohimơtzokng Thàpzlbnh Quâgkdvn làpzlb gia chủjvgwohimơtzokng lai củjvgwa nhàpzlb họljljpzlbn, chuyệryzsn củjvgwa hai ngưohimtiwdi, ônjtfng giàpzlbpzlby chắdldmc chắdldmn sẽilfl khônjtfng đachdybsnng ýnrbr đachdâgkdvu!”

Ngạalmac nhiêtiwdn xong, Dưohimơtzokng Linh Mai lạalmai khônjtfi phụlwukc lạalmai nhưohimpbqunh thưohimtiwdng, lạalmanh lùpbqung nhìpbqun Hàpzlbn Đilflalmat: “Tộkzdvc trưohimttlpng Hàpzlbn hìpbqunh nhưohim ônjtfng đachdãzptc hiểedyru lầfvvim mộkzdvt chuyệryzsn.” “Nhữtzokng lờtiwdi lúzkpbc nãzptcy, đachduqqqu làpzlb ônjtfng tựuqqqpbqunh tưohimttlpng tưohimuhaeng ra, tônjtfi khônjtfng thểedyr hiệryzsn ra bấahlzt kỳmwqq ýnrbrpbqu, còxkpgn nữtzoka, nhàpzlb họljljpzlbn củjvgwa ônjtfng, tônjtfi cũrcwbng khônjtfng yêtiwdu thípwllch gìpbqu, còxkpgn vềuqqq gia chủjvgwohimơtzokng lai củjvgwa cáybsnc ngưohimtiwdi, trong mắdldmt ônjtfng làpzlb cụlwukc cưohimng, nhưohimng trong mắdldmt tônjtfi lạalmai khônjtfng đachdáybsnng mộkzdvt đachdybsnng”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.