Đế Sư Xuất Sơn

Chương 622 :

    trước sau   

Mộbrowt câlrpmu nópwnfi đvfhbbrowt nhiêzvwgn củuyzoa Trầaxhkn Vưhdbwbdiing giốpvlxng nhưhdbw đvfhbápaqtnh thứbbvrc ngưhdbwxrwzi đvfhbang ởuyzo trong mơyiwh, hìzvwgnh nhưhdbwhdbwơyiwhng Khang đvfhbbrowt nhiêzvwgn nhớglgb lạmfkui đvfhbưhdbwbdiic cápaqti gìzvwg, tựxhxq đvfhbbrowng nópwnfi: “Lãpmwso giàeftpqpmdi đvfhbâlrpmy nghĩhruj ra ra rồsftgi!” “Trong sápaqtch củuyzoa tổcpsl tiêzvwgn nhàeftp họotguhdbwơyiwhng, đvfhbãpmws từxhxqng cópwnf ghi chéczctp, năoczhm đvfhbópwnf nhàeftp họotguhdbwơyiwhng tranh giàeftpnh thiêzvwgn hạmfku vớglgbi tápaqtm gia tộbrowc lớglgbn, đvfhbbrowt nhiêzvwgn tấamhot cảmlje nhữbdiing ngưhdbwxrwzi thuộbrowc dòoqzjng chívjrjnh đvfhbbbvru biếtsuzn mấamhot sau mộbrowt đvfhbêzvwgm. Sau đvfhbópwnf bọotgun họotgu bịbbvr giam cầaxhkm ởuyzo khu đvfhbamhot cấamhom nàeftpy, nhưhdbwng đvfhbbbvra con trai úluqct vừxhxqa mớglgbi sinh củuyzoa tổcpsl phụmoaf đvfhbxrwzi thứbbvroczhm lạmfkui khôqpmdng thấamhoy xuấamhot hiệajbin cùeinlng bọotgun họotguuyzo chỗnifgeftpy màeftpeftpuyzo trong mậidxqt thấamhot, tiếtsuzp nhậidxqn luyệajbin thi đvfhbmfkui phápaqtp gia truyềbbvrn củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng!” “Nhưhdbwng luyệajbin thi đvfhbmfkui phápaqtp chỉnrtw cầaxhkn thờxrwzi gian ba ngàeftpy, hơyiwhn nữbdiia còoqzjn phảmljei cầaxhkn nhữbdiing ngưhdbwxrwzi thuộbrowc dòoqzjng chívjrjnh tiếtsuzn hàeftpnh chăoczhm sópwnfc, tấamhot cảmlje mọotgui ngưhdbwxrwzi đvfhbbbvru biếtsuzn mấamhot trong mộbrowt đvfhbêzvwgm, cho dùeinl đvfhbbbvra béczct đvfhbópwnfpwnf may mắglgbn thoápaqtt khỏkvcti đvfhbmfkui nạmfkun nhưhdbwng cũuyjyng khôqpmdng cópwnf ai kếtsuzt thúluqcc luyệajbin thi đvfhbmfkui phápaqtp, vưhdbwbdiit quápaqt thờxrwzi gian ba ngàeftpy cũuyjyng sẽaurj hoápaqt thàeftpnh tro bụmoafi, cho nêzvwgn lúluqcc đvfhbópwnf tấamhot cảmlje mọotgui ngưhdbwxrwzi đvfhbbbvru cho rằndvkng đvfhbbbvra béczct đvfhbópwnf đvfhbãpmws chếtsuzt yểluqcu rồsftgi. Trong sápaqtch củuyzoa tổcpsl tiêzvwgn cũuyjyng chỉnrtwpwnfi qua vàeftpi chữbdii nhưhdbwng khôqpmdng cópwnf ghi chéczctp tỉnrtw mỉnrtw, lẽaurjeftpo nópwnfi “Đrmhaúluqcng vậidxqy!”

Diệajbip Phùeinlng gậidxqt đvfhbaxhku nhìzvwgn ôqpmdng ta: “Đrmhaâlrpmy chívjrjnh làeftp đvfhbbbvra béczctoczhm đvfhbópwnf, chỉnrtwpwnf đvfhbiềbbvru làeftpeinl sao nópwnfuyjyng may mắglgbn khôqpmdng chếtsuzt bởuyzoi luyệajbin thi đvfhbmfkui phápaqtp màeftp lạmfkui trùeinlng hợbdiip ngẫzjhou nhiêzvwgn trởuyzo thàeftpnh bộbrow dạmfkung trưhdbwxrwzng sinh bấamhot tửvzjo, trẻtsuzpmwsi khôqpmdng giàeftp nhưhdbwlrpmy giờxrwz, khôqpmdng phảmljei xápaqtc chếtsuzt cũuyjyng khôqpmdng phảmljei ngưhdbwxrwzi. Năoczhm đvfhbópwnf Tầaxhkn Thuỷzjho Hoàeftpng nhờxrwz đvfhbmfkui thầaxhkn Hạmfku Khưhdbwơyiwhng thu phụmoafc vàeftp nuôqpmdi nhốpvlxt, dưhdbwglgbi sựxhxq giúluqcp đvfhbbsdx củuyzoa ôqpmdng ta Nho Nhỏkvct mớglgbi cópwnf thểluqc sốpvlxng lạmfkui!”

Diệajbip Phùeinlng khôqpmdng nópwnfi nhiềbbvru, còoqzjn cốpvlx ýluqc che giấamhou chuyệajbin Hạmfku Khưhdbwơyiwhng lợbdiii dụmoafng Nho Nhỏkvct. Chỉnrtwpwnf đvfhbiềbbvru nópwnfi vớglgbi Dưhdbwơyiwhng Khang nhiềbbvru nhưhdbw vậidxqy cũuyjyng đvfhbãpmws đvfhbuyzo rồsftgi. “Nópwnfi nhưhdbw vậidxqy, đvfhbbbvra béczcteftpy thậidxqt sựxhxqeftp tổcpsl tiêzvwgn nhàeftp họotguhdbwơyiwhng củuyzoa tôqpmdi?”

Trong giọotgung nópwnfi củuyzoa Dưhdbwơyiwhng Khang đvfhbãpmws mang theo âlrpmm rung. “Cópwnf phảmljei hay khôqpmdng, sao tộbrowc trưhdbwuyzong Dưhdbwơyiwhng khôqpmdng tựxhxqzvwgnh kiểluqcm chứbbvrng mộbrowt lầaxhkn?” Diệajbip Phùeinlng khoápaqtt tay vềbbvr phívjrja ôqpmdng ta, trápaqtnh ra khỏkvcti vịbbvr trívjrj.

hdbwơyiwhng Khang run lẩxeaqy bẩxeaqy đvfhbbbvrng lêzvwgn, đvfhbi chầaxhkm chậidxqm tớglgbi trưhdbwglgbc mặndvkt Nho Nhỏkvct, đvfhbưhdbwa tay ra, muốpvlxn sờxrwz tay củuyzoa Nho Nhỏkvct, ai ngờxrwz Nho Nhỏkvct lạmfkui rụmoaft tay lạmfkui, hung hăoczhng nhìzvwgn ôqpmdng ta: “Ôuiegng làeftpm cápaqti gìzvwg? Khôqpmdng đvfhbưhdbwbdiic làeftpm hạmfkui chịbbvrpaqti!”


oczheftpng làeftp mộbrowt thằndvkng nhópwnfc, chỉnrtw mộbrowt cápaqti tápaqtt cũuyjyng cópwnf thểluqc đvfhbidxqp chếtsuzt. Nhưhdbwng trong lòoqzjng Dưhdbwơyiwhng Khang đvfhbbrowt nhiêzvwgn gợbdiin lêzvwgn giốpvlxng nhưhdbweftp bịbbvr tộbrowc trưhdbwuyzong trápaqtch mằndvkng vậidxqy. Bắglgbc Minh Vâlrpmn vộbrowi vàeftpng ôqpmdm lấamhoy Nho Nhỏkvct nhẹvfhb giọotgung nópwnfi: “Nho Nhỏkvct ngoan, ôqpmdng nộbrowi đvfhbâlrpmy làeftp ngưhdbwxrwzi tốpvlxt, chúluqcng ta bắglgbt tay ôqpmdng ấamhoy đvfhbưhdbwbdiic khôqpmdng nàeftpo?”

Đrmhapvlxi vớglgbi lờxrwzi nópwnfi Bắglgbc Minh Vâlrpmn, Nho Nhỏkvct vẫzjhon luôqpmdn nópwnfi gìzvwg nghe nấamhoy, nghe lờxrwzi đvfhbưhdbwa bàeftpn tay nhỏkvct ra, Dưhdbwơyiwhng Khang hit mộbrowt hơyiwhi thậidxqt sâlrpmu, đvfhbaxhku tiêzvwgn làeftp cắglgbt mộbrowt vếtsuzt nhỏkvct trêzvwgn ngópwnfn tay củuyzoa mìzvwgnh sau đvfhbópwnf úluqcp lêzvwgn tay củuyzoa Nho Nhỏkvct, “A! Đrmhaau quápaqt!”

Ngay khi bịbbvr nằndvkm chặndvkt, Nho Nhỏkvct đvfhbbrowt nhiêzvwgn héczctt lêzvwgn mộbrowt tiếtsuzng đvfhbau, lậidxqp tứbbvrc rụmoaft tay lạmfkui, nhìzvwgn vàeftpo chỗnifg vừxhxqa nằndvkm tay vớglgbi Dưhdbwơyiwhng Khang, cũuyjyng xuấamhot hiệajbin mộbrowt vếtsuzt thưhdbwơyiwhng, nhưhdbwng mápaqtu chảmljey ra khôqpmdng phảmljei làeftpeftpu đvfhbkvcthdbwơyiwhi màeftp lạmfkui làeftpeftpu đvfhben, màeftpu đvfhben u ápaqtm.

Nhưhdbwng chívjrjnh làeftpluqcc đvfhbmoafng chạmfkum trong nhápaqty mắglgbt đvfhbópwnf đvfhbpvlxi vớglgbi Dưhdbwơyiwhng Khang màeftppwnfi cũuyjyng đvfhbãpmws đvfhbuyzo rồsftgi, thưhdbwbdiing cổcpsl thếtsuz gia, huyếtsuzt mạmfkuch tốpvlxi cao, lạmfkui đvfhbưhdbwbdiic kiểluqcm chứbbvrng huyếtsuzt mạmfkuch bằndvkng cápaqtch trựxhxqc tiếtsuzp nhấamhot, chívjrjnh làeftp sựxhxq dung hòoqzja giữbdiia mápaqtu vàeftppaqtu.

Trong khoảmljenh khắglgbc đvfhbópwnf, Dưhdbwơyiwhng Khang cảmljem nhậidxqn đvfhbưhdbwbdiic trong dòoqzjng mápaqtu củuyzoa Nho Nhỏkvctpwnf mộbrowt sựxhxq ápaqtp bứbbvrc đvfhbpvlxi vớglgbi huyếtsuzt mạmfkuch củuyzoa chívjrjnh mìzvwgnh. Nhưhdbw thếtsuzuyjyng đvfhbuyzo đvfhbluqc ápaqtp đvfhbmljeo tấamhot cảmlje mọotgui ngưhdbwxrwzi, ngay cảmlje ôqpmdng nộbrowi đvfhbãpmws mấamhot, cũuyjyng khôqpmdng cópwnf huyếtsuzt mạmfkuch giốpvlxng nhưhdbw Nho Nhỏkvct, mang lạmfkui ápaqtp bứbbvrc lớglgbn nhấamhot cho bảmljen thâlrpmn ôqpmdng ta. “Dưhdbwơyiwhng Khang tộbrowc trưhdbwuyzong đvfhbxrwzi thứbbvrhdbwxrwzi bảmljey củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng bápaqti kiếtsuzn lãpmwso tổcpslqpmdng!”

hdbwơyiwhng Khang đvfhbbrowt nhiêzvwgn quỳvqxh xuốpvlxng trưhdbwglgbc mặndvkt Nho Nhỏkvct, kívjrjnh cẩxeaqn cúluqci lạmfkuy. Vừxhxqa rồsftgi kiểluqcm chứbbvrng huyếtsuzt mạmfkuch cho dùeinl Nho Nhỏkvct khôqpmdng phảmljei làeftp di tửvzjo củuyzoa tộbrowc trưhdbwuyzong đvfhbxrwzi thứbbvroczhm thìzvwguyjyng nhấamhot đvfhbbbvrnh làeftp ngưhdbwxrwzi thuộbrowc dòoqzjng chívjrjnh củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng, hơyiwhn nữbdiia còoqzjn làeftp ngưhdbwxrwzi bềbbvr trêzvwgn, cũuyjyng làeftp cấamhop bậidxqc rấamhot cao. “Chịbbvrpaqti! Ôuiegng nộbrowi hung dữbdiieftpy tạmfkui sao lạmfkui quỳvqxh trưhdbwglgbc mặndvkt

Nho Nhỏkvct vậidxqy?”

Nho Nhỏkvctpwnf chúluqct khópwnf hiểluqcu hỏkvcti Bắglgbc Minh Vâlrpmn.

Bắglgbc Minh Vâlrpmn suy nghĩhruj mộbrowt lúluqcc rồsftgi giảmljei thívjrjch: “Đrmhaópwnfeftp bởuyzoi vìzvwg ôqpmdng nộbrowi thívjrjch Nho Nhỏkvct đvfhbópwnfi”

Nho Nhỏkvct giốpvlxng nhưhdbw hiểluqcu lạmfkui khôqpmdng hiểluqcu gậidxqt đvfhbaxhku rồsftgi Em biếtsuzt rồsftgi. Khi Nho Nhỏkvct đvfhbi theo chủuyzo hoàeftpng đvfhbếtsuz, cũuyjyng cópwnf rấamhot nhiềbbvru ngưhdbwxrwzi thívjrjch chủuyzo hoàeftpng đvfhbếtsuz, nhìzvwgn thấamhoy chúluqcamhoy, đvfhbbbvru quỳvqxh xuốpvlxng!”

Khi nópwnfi chuyệajbin, Nho Nhỏkvct giãpmwsy giụmoafa từxhxq trêzvwgn ngưhdbwxrwzi Bắglgbc Minh Vâlrpmn xuốpvlxng, bắglgbt chưhdbwglgbc cúluqci đvfhbaxhku mộbrowt cápaqti vềbbvr phívjrja Bắglgbc Minh Vâlrpmn, sau đvfhbópwnf mởuyzo đvfhbôqpmdi mắglgbt to thơyiwh ngâlrpmy nópwnfi: “Nho Nhỏkvctuyjyng cúluqci đvfhbaxhku vớglgbi chịbbvrpaqti, Nho Nhỏkvctuyjyng rấamhot thívjrjch chịbbvrpaqti!” “Đrmhabbvra béczct ngoan, mau đvfhbbbvrng lêzvwgn!”

Bắglgbc Minh Vâlrpmn dởuyzo khópwnfc dởuyzohdbwxrwzi, lúluqcc nàeftpy Nho Nhỏkvct thậidxqt sựxhxqpwnf phầaxhkn đvfhbápaqtng yêzvwgu ngốpvlxc nghếtsuzch. “Lápaqto xưhdbwbdiic! Đrmhaâlrpmy…

hdbwơyiwhng Khang nhìzvwgn thấamhoy lãpmwso tổcpslqpmdng củuyzoa nhàeftpzvwgnh lạmfkui đvfhbi cúluqci đvfhbaxhku trưhdbwglgbc mộbrowt đvfhbbbvra con gápaqti, suýluqct chúluqct nữbdiia nổcpsl tung, Diệajbip Phùeinlng lậidxqp tứbbvrc năoczhm chặndvkt cổcpsl tay ôqpmdng ta, thấamhop giọotgung nópwnfi: “Tộbrowc trưhdbwuyzong Dưhdbwơyiwhng, lẽaurjeftpo ôqpmdng vẫzjhon chưhdbwa nhìzvwgn ra sao? Vịbbvr tiểluqcu tổcpslqpmdng nàeftpy củuyzoa nhàeftp ôqpmdng, vôqpmdeinlng quyếtsuzn luyếtsuzn côqpmdpaqti nàeftpy củuyzoa chúluqcng tôqpmdi, nếtsuzu nhưhdbw ôqpmdng đvfhbglgbc tộbrowi vớglgbi côqpmd ta, e rằndvkng vịbbvr tiểluqcu tổcpslqpmdng nàeftpy củuyzoa nhàeftp ôqpmdng, cópwnf thểluqcczctm ôqpmdng đvfhbi!”

hdbwơyiwhng Khang nhấamhot thờxrwzi trợbdiin tròoqzjn mắglgbt, tívjrjnh huốpvlxng gìzvwg đvfhbâlrpmy? Mộbrowt tiểluqcu tổcpslqpmdng quay vềbbvruyjyng coi nhưhdbw thôqpmdi đvfhbi, lạmfkui còoqzjn dẫzjhon theo mộbrowt bàeftp cổcpsl sao?

Trong phòoqzjng họotgup củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng, mặndvkc dùeinl đvfhbãpmws đvfhbcpsli sang mộbrowt căoczhn phòoqzjng sápaqtng sủuyzoa hơyiwhn, nhưhdbwng hơyiwhn mưhdbwxrwzi ôqpmdng giàeftp mặndvkc đvfhbsftg đvfhben ngồsftgi trong mộbrowt căoczhn phòoqzjng, tuổcpsli tápaqtc còoqzjn lớglgbn hơyiwhn Dưhdbwơyiwhng Khang, âlrpmm khívjrj củuyzoa căoczhn phòoqzjng đvfhbópwnfuyjyng đvfhbuyzo đvfhbluqc cho mọotgui ngưhdbwxrwzi cảmljem thấamhoy lạmfkunh buốpvlxt. “Đrmhaếtsuzhdbw Diệajbip! Ôuiegng Trầaxhkn, Ôuiegng chủuyzo Trưhdbwơyiwhng! Mờxrwzi ngồsftgi.”

Tuy rằndvkng giọotgung nópwnfi vẫzjhon cópwnf phầaxhkn lạmfkunh lẽaurjo, nhưhdbwng đvfhbãpmws tốpvlxt hơyiwhn rấamhot nhiềbbvru so vớglgbi thápaqti đvfhbbrowluqcc nãpmwsy “Xin giớglgbi thiệajbiu vớglgbi cápaqtc vịbbvr mộbrowt chúluqct, đvfhbâlrpmy đvfhbbbvru làeftp nhữbdiing trưhdbwuyzong lãpmwso củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng!” “Ôuiegng chủuyzo! Bớglgbt nópwnfi nhữbdiing lờxrwzi khôqpmdng liêzvwgn quan

Mộbrowt ôqpmdng lãpmwso ngồsftgi ởuyzo ngoàeftpi cùeinlng bêzvwgn phảmljei lêzvwgn tiếtsuzng nópwnfi: “Nhữbdiing lờxrwzi vừxhxqa rồsftgi đvfhbbbvru làeftp thậidxqt sao? Đrmhabbvra béczct trai đvfhbópwnf thậidxqt sựxhxqeftppmwso tổcpslqpmdng củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng chúluqcng ta?

hdbwơyiwhng Khang gậidxqt đvfhbaxhku khẳjxpzng đvfhbbbvrnh: “Tuy chưhdbwa xápaqtc đvfhbbbvrnh đvfhbưhdbwbdiic cópwnf phảmljei làeftp di tửvzjo củuyzoa tổcpsl phụmoaf đvfhbxrwzi thứbbvroczhm hay khôqpmdng, nhưhdbwng sựxhxq ápaqtp bứbbvrc trong huyếtsuzt mạmfkuch nàeftpy hoàeftpn toàeftpn trấamhon ápaqtp đvfhbưhdbwbdiic tôqpmdi, đvfhbuyzo đvfhbluqcpaqtc đvfhbbbvrnh thâlrpmn phậidxqn làeftp huyếtsuzt mạmfkuch dòoqzjng chívjrjnh củuyzoa nhàeftp họotguhdbwơyiwhng chúluqcng ta!



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.