Đế Sư Xuất Sơn

Chương 602 :

    trước sau   

Trầhdeun Huầhdeun, chágokiu đynzjíedxzch thâqlpln đynzji truyềmwcin lờovpai củixgra cho tôjgmpi, bàxdpx cụjclv Đlemtzaqqxdpxi hôjgmpm nay nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi giàxdpxnh đynzjưjclvlemtc thắmcwing lợlemti, cảdaif tộdaifc chúahxtc mừkozing, tấwasmt cảdaif mọyxxii ngưjclvovpai trong gia tộdaifc nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi, nhấwasmt đynzjbcxnnh phảdaifi cóxdpx mặedxzt đynzjhdeuy đynzjixgr! “Vàxdpxng, thưjclva côjgmp!”

Chẳjnqkng mấwasmy chốrsvhc mệraavnh lệraavnh củixgra Đlemtxshi Chi Túahxt đynzjãmgzy truyềmwcin khắmcwip toàxdpxn bộdaif nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi, đynzjyxxii chuyệraavn việraavc vui mừkozing cỡuwrexdpxy, đynzjưjclvơjnqkng nhiêrsvhn ngưjclvovpai nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi sẽlxxfjgmpmcwing vui vẻynzj. Trưjclvllkxc cửggyma lớllkxn nhàxdpx họyxxi Đlemtxshixdpxy mấwasmy chụjclvc cágokii bàxdpxn, vôjgmp sốrsvhxdpxn ngon, sơjnqkn hàxdpxo hảdaifi vịbcxnjclvơjnqkng bay bốrsvhn phíedxza, nam nữdlbw giàxdpx trẻynzj nhàxdpx họyxxi Đlemtôjgmp ngưjclvovpai nàxdpxo ngưjclvovpai nấwasmy đynzjmwciu vui vềmwci ra mặedxzt. Ởukxf trưjclvllkxc mộdaift cágokii bàxdpxn đynzjedxzt ởmdhwjnqki hẻynzjo lãmgzynh nhấwasmt, cóxdpx mộdaift cậhhjdu thanh niêrsvhn mang gưjclvơjnqkng mặedxzt tágokii nhợlemtt, cóxdpx vẻynzjjnqki gầhdeuy yếtupzu đynzjvrnhng đynzjóxdpx mấwasmt hồzaqqn mấwasmt víedxza, dưjclvovpang nhưjclv khôjgmpng hềmwci hợlemtp vớllkxi toàxdpxn bộdaif khung cảdaifnh bữdlbwa tiệraavc vui sưjclvllkxng nàxdpxy. “Ninh Phong, anh sao thếtupz?”

Ngưjclvovpai bêrsvhn cạtwbtnh nhìfubdn thấwasmy anh ta nhưjclv thếtupzxdpxy thìfubd âqlpln cầhdeun hỏzcrwi han.

Đlemtzcrw Ninh Phong đynzjhdeuu tiêrsvhn làxdpx sữdlbwng sởmdhw, tiếtupzp theo lạtwbti gưjclvlemtng cưjclvovpai mộdaift tiếtupzng: “Khôjgmpng Khôjgmpng sao

Ngưjclvovpai nóxdpxi chuyệraavn vớllkxi anh ta cũjgmpng khôjgmpng đynzjffen ýphtaxdpxm, cưjclvovpai nóxdpxi: Thậhhjdt sựahxt khôjgmpng sao đynzjâqlply chứvrnh? Anh nhìfubdn mìfubdnh mộdaift chúahxtt xem, sắmcwic mặedxzt khóxdpx coi laml” “Chỉztxfxdpxxdpxjnqki khôjgmpng thoảdaifi mágokii mộdaift chúahxtt thôjgmpi, àxdpx đynzjúahxtng rồzaqqi, sao lạtwbti khôjgmpng thấwasmy Tổyxxi Nghi vàxdpx chồzaqqng củixgra em ấwasmy đynzjâqlplu nhỉztxf?” “Đlemtúahxtng rồzaqqi nhỉztxf, sao lạtwbti khôjgmpng trôjgmpng thấwasmy hai ngưjclvovpai bọyxxin họyxxi đynzjâqlplu?” Ngưjclvovpai kia cũjgmpng nhìfubdn khắmcwip mộdaift lưjclvlemtt xung quanh, lạtwbti lậhhjdp tứvrnhc nóxdpxi: “Anh yêrsvhn tâqlplm! Tiệraavc ărsvhn mừkozing đynzjêrsvhm nay chíedxznh làxdpx tổyxxi chứvrnhc cho hai ngưjclvovpai họyxxi, khẳjnqkng đynzjbcxnnh khôjgmpng thiếtupzu hai ngưjclvovpai họyxxi đynzjưjclvlemtc!” “Ninh Phong, anh khôjgmpng đynzji cùmcwing nêrsvhn khôjgmpng biếtupzt ngưjclvovpai em rểffenxdpxy củixgra chúahxtng ta lợlemti hạtwbti cỡuwrexdpxo đynzjâqlplu, Hạtwbt Chúahxtc nhàxdpx họyxxi Hạtwbt thìfubd thếtupzxdpxo, lạtwbti còxlaqn xưjclvng danh làxdpx đynzjvrnhng đynzjhdeuu Hảdaifi tộdaifc nữdlbwa chứvrnh, hừkozi, bịbcxn cậhhjdu em rểffenxdpxy củixgra chúahxtng ta đynzjágokinh cho mấwasmy đynzjdaifm đynzjãmgzy khôjgmpng biếtupzt nam bắmcwic thếtupzxdpxo nữdlbwa rồzaqqi, ha ha ha… Nhìfubdn thậhhjdt làxdpx hảdaifxlaqng hảdaif dạtwbtxdpx!”


Giờovpa phúahxtt nàxdpxy đynzjhdeuu óxdpxc Đlemtxshi Ninh Phong vôjgmpmcwing hỗxshin loạtwbtn, chỉztxfxdpx thểffenjclvlemtng éffenp phụjclv họyxxia theo, khi trong lòxlaqng anh ta càxdpxng ngàxdpxy càxdpxng cảdaifm thấwasmy bấwasmt an, thìfubdahxtc nàxdpxy, ágokinh mắmcwit củixgra anh ta lạtwbti đynzjdaift nhiêrsvhn run lêrsvhn, bởmdhwi vìfubdxdpx mộdaift bóxdpxng ngưjclvovpai đynzjang đynzji vềmwci phíedxza bêrsvhn nàxdpxy, tớllkxi chỗxshi anh ta. Mặedxzc dùmcwi khôjgmpng biếtupzt ngưjclvovpai nàxdpxy làxdpx ai, nhưjclvng Đlemtxshi Ninh Phong cóxdpxwasmn tưjclvlemtng, ngưjclvovpai nàxdpxy chíedxznh làxdpx mộdaift trong cágokic họyxxic tròxlaq đynzji theo Diệraavp Phùmcwing đynzjếtupzn đynzjâqlply!

jclvơjnqkng Khinh Lâqlplm bưjclvllkxc từkozing bưjclvllkxc mộdaift đynzjếtupzn trưjclvllkxc mặedxzt Đlemtxshi Ninh Phong, bềmwci ngoàxdpxi nởmdhw nụjclvjclvovpai nhưjclvng trong lòxlaqng réffent lạtwbtnh, nhìfubdn anh ta: “Anh Đlemtxshi, thầhdeuy tôjgmpi mờovpai anh qua mộdaift chuyếtupzn!”

Đlemtrsvhi mặedxzt vớllkxi ágokinh mắmcwit củixgra ngưjclvovpai nàxdpxy, Đlemtxshi Ninh Phong trốrsvhn trágokinh theo bảdaifn nărsvhng: “Cóxdpx… Cóxdpx chuyệraavn gìfubd khôjgmpng?” “Vềmwci phầhdeun cóxdpx chuyệraavn gìfubd, anh Đlemtxshi đynzji vớllkxi tôjgmpi mộdaift chuyểffenn, chẳjnqkng phảdaifi sẽlxxf biếtupzt thôjgmpi sao?”

Yếtupzt hầhdeuu củixgra Đlemtxshi Ninh Phong chuyểffenn đynzjdaifng lêrsvhn xuốrsvhng. sựahxt khágokic lạtwbt củixgra anh ta cũjgmpng khiếtupzn nhữdlbwng ngưjclvovpai xung quanh chúahxt ýphta, lúahxtc nàxdpxy, Vưjclvơjnqkng Khinh Lâqlplm tiếtupzn lêrsvhn trưjclvllkxc mộdaift bưjclvllkxc, ghéffenxdpxo ságokit bêrsvhn tạtwbti Đlemtxshi Ninh Phong, dùmcwing giọyxxing nóxdpxi nhỏzcrw tớllkxi mứvrnhc chỉztxf mộdaift mìfubdnh anh ta mớllkxi cóxdpx thểffen nghe đynzjưjclvlemtc, nóxdpxi mộdaift câqlplu: “Anh Đlemtxshi, nếtupzu tôjgmpi đynzjãmgzyfubdm đynzjếtupzn anh, thìfubd chắmcwic hẳjnqkn trong lòxlaqng anh cũjgmpng biếtupzt rấwasmt rõphta rốrsvht cuộdaifc làxdpxfubd chuyệraavn gìfubd!” “Nếtupzu nhưjclv anh làxdpx ngưjclvovpai thôjgmpng minh, thìfubdmgzyy ngoan ngoãmgzyn đynzji vớllkxi tôjgmpi mộdaift chuyếtupzn, nếtupzu nhưjclvxdpxm ồzaqqn àxdpxo khiếtupzn mọyxxii ngưjclvovpai đynzjmwciu biếtupzt, đynzjếtupzn lúahxtc đynzjóxdpx, ngưjclvovpai khôjgmpng gágokinh đynzjưjclvlemtc hậhhjdu quảdaif, vẫbcxnn làxdpx chíedxznh anh màxdpx thôjgmpi!”

Đlemtxshi Ninh Phong khẽlxxf giậhhjdt mìfubdnh, sắmcwic mặedxzt vốrsvhn dĩlqqq đynzjãmgzygokii nhợlemtt lạtwbti càxdpxng trắmcwing bệraavch thêrsvhm mấwasmy phầhdeun, ngay lậhhjdp tứvrnhc, sứvrnhc lựahxtc toàxdpxn thâqlpln nhưjclv bịbcxnahxtt hếtupzt đynzji, anh ta cưjclvovpai khổyxxi mộdaift tiếtupzng: “Đlemtưjclvlemtc, tôjgmpi đynzji theo anh!”

Trong mộdaift cărsvhn phòxlaqng an tĩlqqqnh, Hàxdpx Tốrsvh Nghi vàxdpx Diệraavp Phùmcwing ngồzaqqi lêrsvhn ghếtupz cao, nhìfubdn vẻynzj mặedxzt khẩdthpn trưjclvơjnqkng củixgra Đlemtxshi Ninh Phong, sau đynzjóxdpx nhẹxdpx nhàxdpxng nhếtupzch khóxdpxe miệraavng lêrsvhn, nóxdpxi: “Đlemtxshi Ninh Phong, chắmcwic cậhhjdu cũjgmpng đynzjãmgzy biếtupzt tôjgmpi mờovpai cậhhjdu đynzjếtupzn đynzjffenxdpxm chuyệraavn gìfubd?”

Đlemtxshi Ninh Phong hoang mang lắmcwic đynzjhdeuu: “Khôjgmpng biếtupzt.” “Bốrsvhp! Diệraavp Phùmcwing đynzjdaift nhiêrsvhn vôjgmp mạtwbtnh lêrsvhn bàxdpxn mộdaift cágokii: “Khôjgmpng biếtupzt?” “Chuyệraavn đynzjãmgzy tớllkxi mứvrnhc nàxdpxy rồzaqqi, cậhhjdu vẫbcxnn còxlaqn khôjgmpng đynzjbcxnnh thừkozia nhậhhjdn sao?”

Đlemtxshi Ninh Phong run lêrsvhn mộdaift cágokii, trong mắmcwit khôjgmpng chừkozing, cầhdeun rằenktng, ngẩdthpng đynzjhdeuu, nhìfubdn Hàxdpx Tổyxxi Nghi: “Đlemtffenjclv Diệraavp, tôjgmpi thậhhjdt khôjgmpng biếtupzt ngàxdpxi muốrsvhn tôjgmpi thừkozia nhậhhjdn cágokii gìfubd?” “Mặedxzc dùmcwijgmpi cũjgmpng làxdpx con chágokiu chíedxznh thốrsvhng củixgra nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi, nhưjclvng màxdpxjgmpi cũjgmpng chỉztxfxdpx mộdaift nhâqlpln vậhhjdt khôjgmpng đynzjágoking chủixgr ýphtaxdpx thôjgmpi, ngàxdpxi… Cóxdpx phảdaifi ngàxdpxi nhầhdeum ngưjclvovpai rồzaqqi hay khôjgmpng. ”

Diệraavp Phùmcwing cưjclvovpai: “Hóxdpxa ra cậhhjdu còxlaqn biếtupzt mìfubdnh làxdpx con chágokiu chíedxznh thốrsvhng củixgra nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi đynzjwasmy àxdpx! Đlemtưjclvlemtc, Đlemtxshi Ninh Phong, Diệraavp Phùmcwing tôjgmpi đynzjâqlply sẽlxxf nhìfubdn xem, miệraavng củixgra cậhhjdu cóxdpx thểffen cứvrnhng đynzjếtupzn cỡuwrexdpxo!”

ahxtc hai ngưjclvovpai đynzjang nóxdpxi chuyệraavn, tay Diệraavp Phùmcwing néffenm ra ngoàxdpxi mộdaift vậhhjdt, khi nhìfubdn thấwasmy thứvrnhxdpxy làxdpxfubd, hai mắmcwit Đlemtxshi Ninh Phong đynzjdaift nhiêrsvhn rũjgmp xuốrsvhng, trêrsvhn mặedxzt lậhhjdp tứvrnhc hiệraavn lêrsvhn mộdaift mảdaifnh tro tàxdpxn! “Vậhhjdt nàxdpxy, nhìfubdn quen mắmcwit khôjgmpng?”

Diệraavp Phùmcwing vuốrsvht vuốrsvht cágokii bìfubdnh trong tay, ngoàxdpxi cưjclvovpai nhưjclvng trong lòxlaqng khôjgmpng cưjclvovpai, nhìfubdn Đlemtxshi Ninh Phong: “Còxlaqn cầhdeun tôjgmpi phảdaifi nóxdpxi thêrsvhm gìfubd nữdlbwa khôjgmpng?”

Đlemtxshi Ninh Phong lắmcwic đynzjhdeuu, đynzjdaift nhiêrsvhn thởmdhw mộdaift hơjnqki thậhhjdt dàxdpxi, giốrsvhng nhưjclv cuốrsvhi cùmcwing cũjgmpng buôjgmpng xuốrsvhng tảdaifng đynzjágoki lớllkxn đynzjang đynzjèwasm nặedxzng đynzjágokiy lòxlaqng, trêrsvhn mặedxzt lạtwbti hiệraavn ra vẻynzj nhẹxdpx nhõphtam: “Vẫbcxnn làxdpx bịbcxn phágokit hiệraavn rồzaqqi.” “Nóxdpxi đynzji…”

Giọyxxing nóxdpxi củixgra Diệraavp Phùmcwing khôjgmpng vui khôjgmpng buồzaqqn, đynzjrsvhi vớllkxi Đlemtxshi Ninh Phong màxdpxxdpxi, vàxdpxo khoảdaifnh khắmcwic khi anh đynzjưjclva tay vưjclvơjnqkn vềmwci phíedxza nhàxdpx họyxxi Đlemtxshixdpxy, mọyxxii thứvrnh đynzjãmgzy đynzjưjclvlemtc xágokic đynzjbcxnnh kếtupzt cụjclvc riêrsvhng cho mìfubdnh rồzaqqi! “Tôjgmpi, khôjgmpng cóxdpx lờovpai nàxdpxo đynzjffenxdpxi!” “Khôjgmpng cóxdpx lờovpai nàxdpxo đynzjffenxdpxi?”


Diệraavp Phùmcwing hơjnqki híedxzp mắmcwit lạtwbti: “Đlemtxshi Ninh Phong, vậhhjdt nàxdpxy, cậhhjdu cũjgmpng khôjgmpng thểffen tựahxtfubdnh làxdpxm ra đynzjưjclvlemtc, đynzjúahxtng khôjgmpng?” “Đlemtxshi Ninh Phong!”

Diệraavp Phùmcwing đynzjdaift nhiêrsvhn nâqlplng cao giọyxxing lêrsvhn: “Đlemtxshi Duy Đlemttwbtt vàxdpx Đlemtxshi Duy Nam, vìfubd nhàxdpx họyxxi Đlemtxshixdpx hiệraavn giờovpa vẫbcxnn còxlaqn đynzjang nằenktm ởmdhw trêrsvhn giưjclvovpang, khôjgmpng rõphta sốrsvhng chếtupzt! Màxdpx kẻynzj cầhdeum đynzjhdeuu chủixgr yếtupzu nhấwasmt gâqlply nêrsvhn tấwasmt cảdaif nhữdlbwng chuyệraavn nàxdpxy, khôjgmpng phảdaifi ai khágokic, chíedxznh làxdpx cậhhjdu!” “Nếtupzu nhưjclv cậhhjdu còxlaqn cóxdpx mộdaift chúahxtt lưjclvơjnqkng tâqlplm con ngưjclvovpai, nếtupzu ngưjclvovpai cậhhjdu nhưjclvxlaqn nểffenfubdnh chíedxznh cậhhjdu cũjgmpng mang trong mìfubdnh dòxlaqng mágokiu củixgra ngưjclvovpai nhàxdpx họyxxi Đlemtxshi, thìfubdxdpxi cho tôjgmpi nghe, tấwasmt cảdaif nhữdlbwng chuyệraavn nàxdpxy làxdpx do ai sai khiếtupzn cậhhjdu làxdpxm!”

Trêrsvhn mặedxzt Đlemtxshi Ninh Phong hiệraavn lêrsvhn vẻynzj đynzjau đynzjllkxn, khổyxxi sởmdhw. Cảdaif ngưjclvovpai anh ta khom xuốrsvhng, nửggyma ngồzaqqi nửggyma quỳbraw trêrsvhn mặedxzt đynzjwasmt, tựahxt lẩdthpm bẩdthpm: “Khôjgmpng đynzjưjclvlemtc… Khôjgmpng nêrsvhn éffenp tôjgmpi… Khôjgmpng nêrsvhn éffenp tôjgmpi…

Nhìfubdn vẻynzj mặedxzt củixgra Đlemtxshi Ninh Phong nhưjclv sắmcwip suy sụjclvp tớllkxi nơjnqki rồzaqqi, Diệraavp Phùmcwing lạtwbti giảdaifng thêrsvhm mộdaift đynzjòxlaqn mạtwbtnh hơjnqkn nữdlbwa: “Đlemtxshi Ninh Phong, cậhhjdu nóxdpxi xem, nếtupzu nhưjclvqlply giờovpa, ởmdhw ngay tạtwbti nhàxdpx họyxxi Đlemtxshixdpxy, tôjgmpi côjgmpng khai toàxdpxn bộdaifxdpxnh đynzjdaifng việraavc làxdpxm củixgra cậhhjdu, thìfubd ngưjclvovpai nhàxdpx củixgra cậhhjdu, anh chịbcxn em củixgra cậhhjdu, sẽlxxf nhậhhjdn đynzjưjclvlemtc sựahxt đynzjrsvhi xửggym nhưjclv thếtupzxdpxo?”

Đlemtxshi Ninh Phong nhưjclv bịbcxnffent đynzjágokinh, đynzjdaift nhiêrsvhn khẽlxxf giậhhjdt mìfubdnh, lậhhjdp tứvrnhc liêrsvhn tụjclvc nóxdpxi: “Khôjgmpng… Đlemtkozing nóxdpxi cho họyxxi biếtupzt, tấwasmt cảdaif đynzjmwciu làxdpx lỗxshii củixgra tôjgmpi! Tôjgmpi xin ngàxdpxi, Diệraavp Phùmcwing, Đlemtếtupzjclv Diệraavp, ngàxdpxi giếtupzt tôjgmpi đynzji, tuyệraavt đynzjrsvhi đynzjkozing làxdpxm liêrsvhn lụjclvy đynzjếtupzn bọyxxin họyxxi!” “Nóxdpxi cho tôjgmpi biếtupzt, ai làxdpx hung thủixgr đynzjvrnhng sau màxdpxn!” Khóxdpxe miệraavng Đlemtxshi Ninh Phong khẽlxxf nhếtupzch lêrsvhn: “Nhàxdpx họyxxi

Quảdaif nhiêrsvhn làxdpx bọyxxin họyxxi! “Vìfubdphta do gìfubd! Cho tôjgmpi mộdaift lờovpai giảdaifi thíedxzch hợlemtp lýphta t

Đlemtxshi Ninh Phong híedxzt vàxdpxo mộdaift hơjnqki thậhhjdt dàxdpxi, nếtupzu đynzjãmgzyxdpxi đynzjếtupzn mứvrnhc nàxdpxy, thìfubdjgmpng khôjgmpng cầhdeun tiếtupzp tụjclvc giấwasmu giếtupzm thêrsvhm nữdlbwa, thếtupzxdpx, Đlemtxshi Ninh Phong bèwasmn kểffen lạtwbti toàxdpxn bộdaif đynzjhdeuu đynzjjgmpi tìfubdnh su cho anh nghe…



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.