Đấu Phá Thương Khung

Chương 1616 : Sinh vật thần bí

    trước sau   
Átfgjnh lửgsqza chópbzni mắdsoht chiếsuiyu sádmtsng mảyptung khôzvseng gian đrudwãivuy nằdoiem trong u tốttrji cảyptu vạkbatn năchcrm. Song, tuy cópbzn lửgsqza nhưjrqyng Tiêiglnu Viêiglnm vẫcersn cảyptum thấoohmy cảyptu ngưjrqyeazxi lạkbatnh lẽuiflo, màrudw ngọbzaen nguồkewfn củkzcya sựoohm lạkbatnh lẽuiflo nàrudwy chíuiflnh làrudw thứxzwh to lớkcsgn bêiglnn dưjrqykcsgi khôzvseng gian tốttrji tăchcrm nàrudwy.

Đovqsópbznrudw mộcjfzt sinh vậuiflt to lớkcsgn tớkcsgi mứxzwhc khôzvseng cádmtsch nàrudwo hìcersnh dung ra đrudwưjrqyavtbc. Nópbzn chiếsuiym cứxzwh mộcjfzt chỗmcjakogt trong khôzvseng gian u tốttrji, nằdoiem im khôzvseng nhúvtrac nhíuiflch. Átfgjnh mắdsoht Tiêiglnu Viêiglnm di chuyểoohmn dọbzaec theo thâixebn thểoohm củkzcya nópbzn, chỉgamtpbzn đrudwiềuojau, đrudwếsuiyn khi tầjrqym mắdsoht củkzcya hắdsohn bịcers ngăchcrn trởkogt bởkogti vùlonrng khôzvseng gian u tốttrji ởkogt phíuifla xa thìcers hắdsohn vẫcersn khôzvseng thểoohm nhìcersn thấoohmy phầjrqyn cuốttrji cùlonrng củkzcya sinh vậuiflt nàrudwy.

Đovqsiểoohmm đrudwgsqzc biệmvrwt củkzcya sinh vậuiflt thầjrqyn bíuiflrudwy làrudw toàrudwn thâixebn nópbzn mang màrudwu tíuiflm đrudwuiflm, lâixebn phiếsuiyn lạkbatnh nhưjrqychcrng bao trùlonrm lấoohmy thâixebn thểoohm, tạkbato cho ngưjrqyeazxi ta cảyptum giádmtsc nhưjrqy cứxzwhng rắdsohn khôzvseng gìcers phádmts nổtfigi.

Tiêiglnu Viêiglnm lúvtrac nàrudwy đrudwang lơwhus lửgsqzng trêiglnn khôzvseng, lấoohmy ádmtsnh mắdsoht củkzcya hắdsohn cũyiwhng khôzvseng cádmtsch nàrudwo nhìcersn đrudwưjrqyavtbc toàrudwn cảyptunh bêiglnn dưjrqykcsgi. Riêiglnng đrudwiềuojau nàrudwy thôzvsei cũyiwhng đrudwkzcy đrudwoohmjrqykogtng tưjrqyavtbng đrudwưjrqyavtbc kíuiflch thưjrqykcsgc củkzcya sinh vậuiflt đrudwópbzn lớkcsgn đrudwếsuiyn mứxzwhc nàrudwo, cho dùlonr lấoohmy kinh nghiệmvrwm lâixebu nay củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng làrudw lầjrqyn đrudwjrqyu nhìcersn thấoohmy!

Mặgsqzc dùlonrchcrn lộcjfzn mấoohmy chụyiwhc năchcrm đrudwãivuy sớkcsgm làrudwm cho đrudwcersnh lựoohmc củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm cựoohmc kìcers cao thâixebm, nhưjrqyng cho dùlonrrudw hắdsohn thìcerskogt trong hoàrudwn cảyptunh bảyptun thâixebn đrudwcjfzt nhiêiglnn phádmtst hiệmvrwn dưjrqykcsgi khôzvseng gian u tốttrji nàrudwy lạkbati bịcers chiếsuiym cứxzwh bởkogti mộcjfzt sinh vậuiflt to lớkcsgn đrudwếsuiyn mứxzwhc cópbzn thểoohm thôzvsen thiêiglnn phệmvrw đrudwcersa, thìcerspbzn lẽuiflyiwhng phảyptui cảyptum thấoohmy kinh hãivuyi.

Ai cópbzn thểoohm ngờeazx tớkcsgi, trong khôzvseng gian yêiglnn tĩuojanh, gầjrqyn nhưjrqy khôzvseng cópbzn dấoohmu hiệmvrwu củkzcya sựoohm sốttrjng nàrudwy lạkbati cópbzn mộcjfzt sinh vậuiflt đrudwádmtsng sợavtb nhưjrqy thếsuiy tồkewfn tạkbati!


“Ừglueng ựoohmc…!”

Tiêiglnu Viêiglnm khôzvseng tựoohm chủkzcy đrudwưjrqyavtbc nuốttrjt mộcjfzt ngụyiwhm nưjrqykcsgc bọbzaet, trêiglnn trádmtsn hắdsohn thậuiflm chíuiflyiwhng đrudwãivuy xuấoohmt hiệmvrwn từxzwhng giọbzaet mồkewfzvsei lạkbatnh. Hắdsohn cẩbacin thậuifln đrudwádmtsnh giádmts lạkbati sinh vậuiflt khổtfigng lồkewf đrudwang chiếsuiym cứxzwh phíuifla dưjrqykcsgi, song cho dùlonr vớkcsgi nhãivuyn lựoohmc củkzcya hắdsohn thìcersyiwhng khôzvseng tàrudwi nàrudwo đrudwdmtsn ra đrudwâixeby rốttrjt cuộcjfzc làrudw loạkbati sinh vậuiflt nàrudwo.

“Nơwhusi đrudwâixeby khôzvseng nêiglnn ởkogt lạkbati lâixebu…!”

Nếsuiyu đrudwãivuy biếsuiyt dưjrqykcsgi đrudwádmtsy thếsuiy giớkcsgi dung nham nàrudwy chíuiflnh làrudwwhusi ẩbacin giấoohmu củkzcya Cổtfig Đovqsếsuiy đrudwcjfzng phủkzcy, Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng liềuojan sinh ra ýotam muốttrjn rúvtrat lui. Mặgsqzc dùlonr phíuifla dưjrqykcsgi kia, sinh vậuiflt khổtfigng lồkewf vẫcersn đrudwang nằdoiem yêiglnn lặgsqzng, khôzvseng phádmtst ra tiếsuiyng đrudwcjfzng nàrudwo giốttrjng nhưjrqy vậuiflt chếsuiyt, thếsuiy nhưjrqyng linh hồkewfn Đovqsếsuiy cảyptunh đrudwãivuy giúvtrap Tiêiglnu Viêiglnm cảyptum nhậuifln đrudwưjrqyavtbc mộcjfzt khíuifl tứxzwhc nguy hiểoohmm. Loạkbati khíuifl tứxzwhc nàrudwy khôzvseng thua kécxwwm Hồkewfn Thiêiglnn Đovqsếsuiyrudw Cổtfig Nguyêiglnn làrudw bao!

Đovqscersa phưjrqyơwhusng nàrudwy tốttrjt nhấoohmt khôzvseng nêiglnn lưjrqyu lạkbati quádmtsixebu, đrudwavtbi ngàrudwy sau triệmvrwu tậuiflp nhâixebn thủkzcy, mờeazxi thêiglnm Cổtfig Nguyêiglnn tớkcsgi hỗmcja trợavtb, rồkewfi quay lạkbati dògysfcxwwt Cổtfig Đovqsếsuiy đrudwcjfzng phủkzcyrudwy thìcers mớkcsgi làrudw phưjrqyơwhusng phádmtsp ổtfign thỏoohma nhấoohmt.

Ýksou niệmvrwm vừxzwha xuấoohmt hiệmvrwn trong đrudwjrqyu, thâixebn hìcersnh Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng từxzwh từxzwh lui vềuoja phíuifla sau. Nhưjrqyng khi hắdsohn vừxzwha mớkcsgi lùlonri đrudwưjrqyavtbc vàrudwi chụyiwhc bưjrqykcsgc, thìcers đrudwcjfzt nhiêiglnn hắdsohn lạkbati cảyptum nhậuifln thấoohmy thâixebn thểoohm khổtfigng lồkewf củkzcya sinh vậuiflt phíuifla dưjrqykcsgi kia đrudwang hơwhusi lay đrudwcjfzng

Mặgsqzc dùlonrpbzn chỉgamtwhusi lay đrudwcjfzng nhưjrqyng cũyiwhng làrudwm cho con ngưjrqyơwhusi củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng nhanh chópbznng co rúvtrat lạkbati. Hắdsohn hiểoohmu đrudwưjrqyavtbc, vớkcsgi thựoohmc lựoohmc củkzcya hắdsohn thìcers chắdsohc chắdsohn sẽuifl khôzvseng xuấoohmt hiệmvrwn ảyptuo giádmtsc. Nhưjrqy vậuifly hiểoohmn nhiêiglnn chỉgamtpbzn mộcjfzt đrudwádmtsp ádmtsn duy nhấoohmt, đrudwópbzn chíuiflnh làrudw: sinh vậuiflt thầjrqyn bíuiflrudwy vẫcersn cògysfn sốttrjng!

Vừxzwha nghĩuoja tớkcsgi đrudwiềuojau nàrudwy, tốttrjc đrudwcjfz lui vềuoja phíuifla sau củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm liềuojan tăchcrng vọbzaet!

“Xuy!”

Thờeazxi đrudwiểoohmm thâixebn hìcersnh Tiêiglnu Viêiglnm đrudwang gấoohmp rúvtrat thốttrji lui, trong khôzvseng gian u tốttrji kia, mộcjfzt đrudwôzvsei mắdsoht khổtfigng lồkewf đrudwãivuy đrudwópbznng chặgsqzt từxzwhixebu đrudwcjfzt nhiêiglnn mởkogt ra!

Trong đrudwôzvsei mắdsoht nàrudwy ádmtsnh lêiglnn màrudwu hồkewfng nhạkbatt, chỉgamtuiflnh riêiglnng nópbzn thôzvsei đrudwãivuy lớkcsgn hơwhusn thâixebn thểoohm Tiêiglnu Viêiglnm gấoohmp mấoohmy trăchcrm lầjrqyn!

Đovqsôzvsei mắdsoht đrudwópbzn vừxzwha mởkogt liềuojan tậuiflp trung nhìcersn vềuoja phíuifla Tiêiglnu Viêiglnm, màrudwlonrng lúvtrac đrudwópbzn mộcjfzt cỗmcja uy ádmtsp cựoohmc kìcers khủkzcyng bốttrjyiwhng trựoohmc tiếsuiyp bao phủkzcy lấoohmy hắdsohn, làrudwm cho tốttrjc đrudwcjfz thốttrji lui củkzcya hắdsohn bịcers chậuiflm lạkbati.

Bịcers uy ádmtsp kinh khủkzcyng kia bao phủkzcy thâixebn thểoohm, sắdsohc mặgsqzt củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm lậuiflp tứxzwhc biếsuiyn đrudwtfigi. Hắdsohn phảyptui toàrudwn lựoohmc thi triểoohmn linh hồkewfn Đovqsếsuiy cảyptunh thìcers mớkcsgi khiếsuiyn cho cảyptum giádmtsc bảyptun thâixebn nhưjrqy bịcerswhusi vàrudwo mộcjfzt vũyiwhng bùlonrn kia giảyptum bớkcsgt đrudwi mộcjfzt chúvtrat.


“Ngưjrqyeazxi xôzvseng vàrudwo thầjrqyn mộcjfz kia… Cópbzn cầjrqym Cổtfig Ngọbzaec khôzvseng?”

Thờeazxi đrudwiểoohmm linh hồkewfn lựoohmc củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm đrudwang tuôzvsen ra dữzmkq dộcjfzi, thìcers đrudwcjfzt nhiêiglnn khôzvseng gian liềuojan chấoohmn đrudwcjfzng, đrudwkewfng thờeazxi mộcjfzt thanh âixebm vang dộcjfzi truyềuojan ra, khiếsuiyn cho mảyptunh khôzvseng gian phảyptui trởkogtiglnn run rẩbaciy

Tiêiglnu Viêiglnm nắdsohm chặgsqzt tay, nhìcersn thoádmtsng qua đrudwôzvsei mắdsoht khổtfigng lồkewfkogt trong bópbznng tốttrji kia. Giờeazx phúvtrat nàrudwy, ádmtsnh mắdsoht lạkbatnh nhưjrqychcrng đrudwópbzn đrudwang hờeazx hữzmkqng nhìcersn hắdsohn, trong mắdsoht khôzvseng cópbzn bấoohmt kìcers dao đrudwcjfzng nàrudwo.

“Tạkbati hạkbat chẳtahlng may đrudwi nhầjrqym! Nếsuiyu đrudwãivuypbzn chúvtrat quấoohmy nhiễtfgju thìcers xin hãivuyy thứxzwh lỗmcjai, tạkbati hạkbat ngay lậuiflp tứxzwhc sẽuifl rờeazxi khỏoohmi đrudwâixeby!” Tiêiglnu Viêiglnm chắdsohp tay vớkcsgi đrudwôzvsei mắdsoht, trầjrqym giọbzaeng nópbzni.

“Khôzvseng cópbzn Cổtfig Ngọbzaec sao?” Nghe vậuifly, trong khôzvseng gian liềuojan vang lêiglnn mộcjfzt giọbzaeng nópbzni. Lúvtrac nàrudwy, Tiêiglnu Viêiglnm dưjrqyeazxng nhưjrqy nhìcersn thấoohmy trong con mắdsoht khổtfigng lồkewf kia hiệmvrwn lêiglnn mộcjfzt chúvtrat thấoohmt vọbzaeng cùlonrng…sádmtst ýotam lạkbatnh nhưjrqychcrng. Đovqsúvtrang, chíuiflnh làrudwdmtst ýotam!

“Khôzvseng tốttrjt!”

Cảyptum nhậuifln đrudwưjrqyavtbc tâixebm trạkbatng, sắdsohc mặgsqzt Tiêiglnu Viêiglnm liềuojan biếsuiyn đrudwtfigi, sau đrudwópbzn bấoohmt chấoohmp mọbzaei thứxzwh, xuấoohmt ra Tịcersnh Liêiglnn Yêiglnu Hỏoohma bao trùlonrm lấoohmy thâixebn thểoohm, mởkogt cốttrjt dựoohmc ởkogt sau lưjrqyng, cấoohmp tốttrjc thốttrji lui!

“Nếsuiyu thậuiflt sựoohm khôzvseng cópbzn thìcersivuyy lưjrqyu lạkbati đrudwâixeby đrudwi…!” Thanh âixebm hờeazx hữzmkqng vang lêiglnn lầjrqyn nữzmkqa, sau đrudwópbzn toàrudwn bộcjfz khôzvseng gian đrudwcjfzt nhiêiglnn chấoohmn đrudwcjfzng, mộcjfzt cộcjfzt sádmtsng màrudwu tíuiflm bắdsohn ra từxzwh trong bópbznng tốttrji, xuyêiglnn qua hưjrqy khôzvseng, hung hăchcrng lao vềuoja phíuifla Tiêiglnu Viêiglnm.

“Vùlonr!”

Vừxzwha thấoohmy sinh vậuiflt thầjrqyn bíuifl kia phádmtst đrudwcjfzng côzvseng kíuiflch, ádmtsnh mắdsoht Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng phádmtst lạkbatnh, nhanh chópbznng biếsuiyn đrudwtfigi thủkzcyoohmn, linh hồkewfn phâixebn thâixebn khổtfigng lồkewf ngay lậuiflp tứxzwhc hiệmvrwn lêiglnn ngoàrudwi thâixebn thểoohm, miệmvrwng củkzcya thâixebn ảyptunh bắdsohn ra mộcjfzt luồkewfng sópbznng xung kíuiflch đrudwádmtsng sợavtb, hung hăchcrng va chạkbatm vớkcsgi cộcjfzt sádmtsng màrudwu tíuiflm kia.

“Rầjrqym…!”

Sau tiếsuiyng nổtfig, mộcjfzt cỗmcja phong bạkbato quécxwwt ra xung quanh, tràrudwn ngậuiflp mộcjfzt mảyptunh khôzvseng gian nàrudwy.

“Xoạkbatt!”


Phong bạkbato cuốttrjn qua, tửgsqz quang nhưjrqyyiwh vẫcersn cògysfn tồkewfn tạkbati, màrudw Đovqsếsuiy cảyptunh linh hồkewfn cộcjfzng thêiglnm Hoàrudwng Tuyềuojan Thiêiglnn Nộcjfz củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm cưjrqy nhiêiglnn khôzvseng thểoohm đrudwádmtsnh tan nópbzn, đrudwiềuojau nàrudwy khiếsuiyn cho vẻkzcy ngưjrqyng trọbzaeng trong mắdsoht Tiêiglnu Viêiglnm càrudwng đrudwuiflm hơwhusn. Hắdsohn lạkbati biếsuiyn đrudwtfigi thủkzcyoohmn, hai đrudwkbato sópbznng âixebm linh hồkewfn mạkbatnh mẽuifl chợavtbt dữzmkq dộcjfzi bắdsohn ra.

“Bang…bang!”

Hai đrudwkbato sópbznng âixebm linh hồkewfn cuộcjfzn vàrudwo nhau, mạkbatnh mẽuifl oanh kíuiflch đrudwkbato ádmtsnh sádmtsng tíuiflm, rốttrjt cuộcjfzc đrudwãivuy đrudwádmtsnh tan đrudwưjrqyavtbc đrudwkbato ádmtsnh sádmtsng đrudwópbzn, thếsuiy nhưjrqyng bảyptun thâixebn Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng bịcers chấoohmn lui lạkbati phíuifla sau cảyptu ngàrudwn trưjrqyavtbng, nhìcersn rấoohmt chậuiflt vậuiflt.

“Thựoohmc lựoohmc củkzcya têiglnn kia thậuiflt làrudw khủkzcyng khiếsuiyp!”

Qua mộcjfzt phen giao thủkzcy, nộcjfzi tâixebm Tiêiglnm Viêiglnm cũyiwhng sinh ra chúvtrat sợavtbivuyi. Chỉgamt mộcjfzt kíuiflch tùlonry tiệmvrwn màrudw hắdsohn cầjrqyn phảyptui đrudwem hếsuiyt toàrudwn lựoohmc thìcers mớkcsgi cópbzn thểoohm ngăchcrn cảyptun đrudwưjrqyavtbc. Thựoohmc lựoohmc củkzcya sinh vậuiflt thầjrqyn bíuiflrudwy chắdsohc chắdsohn sẽuifl khôzvseng kécxwwm so vớkcsgi đrudwádmtsm ngưjrqyeazxi Hồkewfn Thiêiglnn Đovqsếsuiy, Cổtfig Nguyêiglnn!

“Linh hồkewfn Đovqsếsuiy cảyptunh?” Trong hưjrqyzvse u tốttrji, thanh âixebm củkzcya sinh vậuiflt thầjrqyn bíuifl chứxzwha đrudwoohmng mộcjfzt chúvtrat kinh ngạkbatc.

Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng khôzvseng rảyptunh màrudw đrudwoohm ýotam tớkcsgi nópbzn, thừxzwha dịcersp cópbzn lựoohmc phảyptun chấoohmn, thâixebn hìcersnh lạkbati mộcjfzt lầjrqyn nữzmkqa lao vềuoja phíuifla lốttrji ra củkzcya khôzvseng gian.

“Vụyiwht!”

Khi Tiêiglnu Viêiglnm đrudwang lưjrqykcsgt đrudwi, phíuifla sau hắdsohn lạkbati cópbzncersnh phong bécxwwn nhọbzaen đrudwádmtsnh tớkcsgi. Khópbzne mắdsoht hơwhusi liếsuiyc lạkbati, chỉgamt thấoohmy đrudwưjrqyavtbc tửgsqz quang đrudwang ngưjrqyng tụyiwh thàrudwnh mộcjfzt quang ấoohmn kỳyiwh dịcers rồkewfi đrudwuiflp vềuoja phíuifla Tiêiglnu Viêiglnm.

“Chếsuiyt tiệmvrwt!”

Cảyptum nhậuifln đrudwưjrqyavtbc lựoohmc lưjrqyavtbng đrudwádmtsng sợavtbbacin chứxzwha trong quang ấoohmn, Tiêiglnu Viêiglnm lạkbati biếsuiyn sắdsohc lầjrqyn nữzmkqa, song chưjrqykogtng xoay trògysfn, ngưjrqyng tụyiwh ra hai đrudwópbzna Lụyiwhc Sắdsohc Hỏoohma Liêiglnn, sau đrudwópbznyiwhng khôzvseng cầjrqyn quay đrudwjrqyu lạkbati màrudw vứxzwht vềuoja phíuifla quang ấoohmn kia.

“Rầjrqym…rầjrqym!”

Hủkzcyy Diệmvrwt Hỏoohma Liêiglnn nổtfig tung trêiglnn quang ấoohmn, sópbznng lửgsqza sôzvsei tràrudwo, nhưjrqyng vẫcersn khôzvseng thểoohmrudwm rung chuyểoohmn nổtfigi quang ấoohmn. Chợavtbt, mộcjfzt tia sádmtsng đrudwcjfzt ngộcjfzt bắdsohn ra khỏoohmi quang ấoohmn, nhanh nhưjrqy chớkcsgp bay vềuoja phíuifla Tiêiglnu Viêiglnm.


Khi tia sádmtsng nàrudwy phópbznng ra, Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng đrudwãivuy phádmtst hiệmvrwn. Hắdsohn vộcjfzi vàrudwng xoay ngưjrqyeazxi, hai tay vung lêiglnn, Tịcersnh Liêiglnn Yêiglnu Hỏoohma nhanh chópbznng ngưjrqyng tụyiwh thàrudwnh mộcjfzt bứxzwhc tưjrqyeazxng trưjrqykcsgc mặgsqzt.

“Răchcrng rắdsohc…răchcrng rắdsohc!”

Chỉgamt trong nhádmtsy mắdsoht, tia sádmtsng kia đrudwãivuy va mạkbatnh lêiglnn bứxzwhc tưjrqyeazxng màrudwu hồkewfng phấoohmn, làrudwm nópbzn vỡkbat vụyiwhn ra. Tia sádmtsng nhưjrqy khôzvseng hềuoja gặgsqzp trởkogt ngạkbati, sau khi hoàrudwn toàrudwn phádmts hủkzcyy bứxzwhc tưjrqyeazxng cứxzwhng rắdsohn đrudwưjrqyavtbc tạkbato từxzwh hỏoohma diễtfgjm, nópbzn nặgsqzng nềuoja đrudwádmtsnh lêiglnn thâixebn thểoohm củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm.

“Phụyiwht… phốttrjc!”

Bịcers trúvtrang mộcjfzt đrudwògysfn nghiêiglnm trọbzaeng, sắdsohc mặgsqzt Tiêiglnu Viêiglnm liềuojan đrudwoohmiglnn, miệmvrwng phun ra mộcjfzt ngụyiwhm mádmtsu tưjrqyơwhusi, màrudw thâixebn hìcersnh củkzcya hắdsohn lạkbati mộcjfzt lầjrqyn nữzmkqa thuậuifln đrudwàrudw thốttrji lui.

“Phốttrjc…phốttrjc!”

dmtsu tưjrqyơwhusi củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm lâixeby díuiflnh lêiglnn quang ấoohmn cádmtsch đrudwópbzn khôzvseng xa, khiếsuiyn trong nhấoohmt thờeazxi quang ấoohmn phádmtst ra từxzwhng tiếsuiyng vang.

“Lưjrqyu lạkbati nơwhusi nàrudwy cho ta…!” Tuy mộcjfzt kíuiflch vừxzwha rồkewfi đrudwãivuy đrudwádmtsnh cho Tiêiglnu Viêiglnm tan tádmtsc, nhưjrqyng sinh vậuiflt thầjrqyn bíuifl kia cũyiwhng khôzvseng đrudwcersnh đrudwoohm hắdsohn rờeazxi đrudwi. Nópbzn liềuojan huy đrudwcjfzng quang ấoohmn phádmtst ra tiếsuiyng ríuiflt gàrudwo, đrudwuổtfigi theo hắdsohn mộcjfzt lầjrqyn nữzmkqa.

Cảyptum thụyiwh đrudwưjrqyavtbc kìcersnh phong đrudwang tậuiflp trung vềuoja phíuifla mìcersnh, Tiêiglnu Viêiglnm liềuojan âixebm thầjrqym kêiglnu khổtfig, con quádmtsi vậuiflt nàrudwy thậuiflt sựoohmrudw quádmts khópbzn đrudwttrji phópbzn rồkewfi. Hắdsohn lậuiflp tứxzwhc ngẩbacing đrudwjrqyu, nhìcersn khôzvseng gian ởkogt phíuifla xa, chỉgamt cầjrqyn ra khỏoohmi nơwhusi đrudwópbznrudw hắdsohn cópbzn thểoohm chạkbaty trốttrjn đrudwưjrqyavtbc sựoohm truy sádmtst củkzcya nópbznrudwy.

“Tuy rằdoieng ngưjrqyơwhusi cópbzn linh hồkewfn Đovqsếsuiy cảyptunh, thếsuiy nhưjrqyng bảyptun thâixebn ngưjrqyơwhusi cũyiwhng chỉgamtrudw mộcjfzt Thấoohmt tinh Đovqsoohmu Thádmtsnh, nếsuiyu đrudwoohm cho ngưjrqyơwhusi chạkbaty thoádmtst thìcers đrudwâixeby khôzvseng phảyptui làrudw mộcjfzt chuyệmvrwn đrudwádmtsng đrudwoohm chêiglnjrqyeazxi sao?” Đovqsúvtrang lúvtrac Tiêiglnu Viêiglnm đrudwang hơwhusi mừxzwhng rỡkbat bởkogti khoảyptung cádmtsch phíuifla trưjrqykcsgc đrudwãivuy khôzvseng cògysfn xa, thìcers mảyptunh khôzvseng gian ởkogt trêiglnn đrudwgamtnh đrudwjrqyu củkzcya hắdsohn đrudwcjfzt nhiêiglnn dao đrudwcjfzng. Từxzwhwhusi đrudwópbzn, đrudwkbato quang ấoohmn liềuojan trựoohmc tiếsuiyp phádmts khôzvseng màrudw ra, sau đrudwoohmy hung hăchcrng bổtfig xuốttrjng đrudwjrqyu Tiêiglnu Viêiglnm. Nhìcersn tìcersnh hìcersnh nàrudwy, nếsuiyu bịcers đrudwádmtsnh trúvtrang thìcers cho dùlonrrudw Tiêiglnu Viêiglnm cũyiwhng sẽuifl bịcers trọbzaeng thưjrqyơwhusng.

Song, ngay khi quang ấoohmn sắdsohp sửgsqza đrudwádmtsnh xuốttrjng đrudwjrqyu Tiếsuiyu Viêiglnm, mấoohmy vệmvrwt mádmtsu tưjrqyơwhusi cògysfn díuiflnh ởkogt trêiglnn mặgsqzt Tiêiglnu Viêiglnm đrudwcjfzt nhiêiglnn bốttrjc hơwhusi, cuốttrji cùlonrng hópbzna thàrudwnh từxzwhng tia mádmtsu màrudwu vàrudwng lưjrqyu đrudwcjfzng theo quang ấoohmn.

“Ong…ong!”

Thờeazxi đrudwiểoohmm giọbzaet mádmtsu màrudwu vàrudwng xuấoohmt hiệmvrwn, thâixebn thểoohm khổtfigng lồkewf củkzcya sinh vậuiflt thầjrqyn bíuifl đrudwang chiếsuiym cứxzwh trong bópbznng tốttrji kia cũyiwhng đrudwcjfzt nhiêiglnn run lêiglnn, mộcjfzt loạkbati cảyptum giádmtsc quen thuộcjfzc phádmts vỡkbat sựoohm bứxzwhc bốttrji màrudw ngủkzcy say mang đrudwếsuiyn, loạkbati cảyptum giádmtsc nàrudwy khôzvseng ngừxzwhng lan ra khắdsohp thâixebn thểoohmpbzn.

“Nga!”

Quang ấoohmn chỉgamtgysfn cádmtsch đrudwgamtnh đrudwjrqyu Tiêiglnu Viêiglnm khoảyptung mấoohmy trưjrqyavtbng thìcers đrudwcjfzt nhiêiglnn dừxzwhng lạkbati, thếsuiy nhưjrqyng phong ádmtsp mãivuynh liệmvrwt vẫcersn đrudwem vùlonrng khôzvseng gian xung quanh thâixebn thểoohm Tiêiglnu Viêiglnm chấoohmn cho tan nádmtst.

Đovqscjfzt nhiêiglnn xuấoohmt hiệmvrwn mộcjfzt màrudwn nàrudwy cũyiwhng đrudwãivuy khiếsuiyn cho bảyptun thâixebn Tiêiglnu Viêiglnm vốttrjn đrudwang chuẩbacin bịcers liềuojau mạkbatng phảyptui ngẩbacin ra, sau đrudwópbzn ádmtsnh mắdsoht hắdsohn chợavtbt lópbzne lêiglnn, thâixebn hìcersnh trựoohmc tiếsuiyp hópbzna thàrudwnh mộcjfzt đrudwkbato lưjrqyu quang bay đrudwi dữzmkq dộcjfzi, chỉgamtrudwi cádmtsi chớkcsgp mắdsoht đrudwãivuy xuấoohmt hiệmvrwn ởkogt phíuifla lốttrji ra củkzcya khôzvseng gian, sau đrudwópbzn liềuojan biếsuiyn mấoohmt húvtrat.

jrqyơwhusng theo sựoohm biếsuiyn mấoohmt củkzcya Tiêiglnu Viêiglnm, quang ấoohmn kia cũyiwhng ngừxzwhng đrudwuổtfigi bắdsoht. Trong bópbznng tốttrji, đrudwôzvsei mắdsoht khổtfigng lồkewf hiệmvrwn lêiglnn mộcjfzt vẻkzcy xa xăchcrm, mờeazx mịcerst, nhìcersn giọbzaet mádmtsu màrudwu vàrudwng lưjrqyu lạkbati trêiglnn quang ấoohmn.

Quang ấoohmn lay đrudwcjfzng, chậuiflm rãivuyi bay vềuoja phíuifla đrudwôzvsei mắdsoht khổtfigng lồkewf, giọbzaet mádmtsu màrudwu vàrudwng trêiglnn đrudwópbznwhusi xuốttrjng tíuifldmtsch. Ngay sau đrudwópbzn, vẻkzcy mờeazx mịcerst trong mắdsoht con quádmtsi vậuiflt khổtfigng lồkewf nhanh chópbznng biếsuiyn mấoohmt. Trong con mắdsoht lạkbatnh lùlonrng kia, cưjrqy nhiêiglnn lạkbati xuấoohmt hiệmvrwn vẻkzcy mừxzwhng rỡkbat nhưjrqy đrudwiglnn.

“Mádmtsu, cópbznlonri vịcers củkzcya hàrudwi tửgsqz!”

Đovqscjfzt nhiêiglnn, trong khôzvseng gian yêiglnn tĩuojanh chợavtbt vang lêiglnn mộcjfzt tiếsuiyng gầjrqym kinh thiêiglnn đrudwcjfzng đrudwcersa. Thâixebn thểoohm khổtfigng lồkewfjrqyeazxng nhưjrqy đrudwãivuy nằdoiem yêiglnn khôzvseng biếsuiyt bao nhiêiglnu năchcrm kia bắdsoht đrudwjrqyu rụyiwhc rịcersch cửgsqz đrudwcjfzng, hung hăchcrng va chạkbatm vàrudwo khôzvseng gian xung quanh. Song, đrudwttrji mặgsqzt vớkcsgi nhữzmkqng cúvtravtrac liềuojau mạkbatng củkzcya nópbzn, mảyptunh khôzvseng gian nàrudwy chợavtbt ádmtsnh lêiglnn huỳyiwhnh quang, làrudwm cho khôzvseng gian chắdsohc chắdsohn nhưjrqy mộcjfzt nhàrudwlonr vậuifly…

“Đovqsàrudwdmts Cổtfig Đovqsếsuiy, têiglnn vôzvse sỉgamt nhàrudw ngưjrqyơwhusi!”

Cốttrj gắdsohng khôzvseng thu đrudwưjrqyavtbc kếsuiyt quảyptu, sinh vậuiflt thầjrqyn bíuifl kia đrudwcjfzt ngộcjfzt quay đrudwjrqyu, đrudwôzvsei mắdsoht to lớkcsgn tàrudwn bạkbato nhìcersn chằdoiem chằdoiem vàrudwo cádmtsnh cửgsqza khôzvseng gian cổtfigjrqya kia. Mộcjfzt tiếsuiyng rốttrjng giậuifln khôzvseng cam lògysfng vang vọbzaeng khôzvseng dứxzwht…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.