Đạo Quân

Chương 1297 : Kẻ tự ý xông vào, giết không tha! (2)

    trước sau   
“Đepwlkedgo gia!” Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi nhưqoekigfdn gióyeyk lao thẳjkxtng vàoqyqo trôtozbng trưqoekvwxzng bồcthing, khôtozbng nhìbgkin tớvwxzi Thưqoekơigfdng Thụlupoc Thanh đepwlang ôtozbm đepwlmlrra trẻtkklzreen cạkedgnh tâgtsam tưqoekyngpn bảgpdsn khôtozbng ởwpqn trêzreen ngưqoekqaqxi Thưqoekơigfdng Thụlupoc Thanh màoqyqqoekvwxzc nhanh đepwlếhcydn cạkedgnh giưqoekqaqxng.

Đepwligfdp vàoqyqo mắbqght đepwlemjeu tiêzreen làoqyq nhữjphfng vếhcydt thưqoekơigfdng vừqaqxa nhìbgkin đepwlãsspn giậigfdt mìbgkinh trêzreen ngưqoekqaqxi Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, phívlvha trưqoekvwxzc trúzreeng ba mũlshji têzreen, sau lưqoekng làoqyq mộuchkt vếhcydt thưqoekơigfdng tróyeykc da bong thịkedgt rấhqsmt dàoqyqi.

Lạkedgi nhìbgkin vẻtkkltozbn mêzree bấhqsmt tỉrfkfnh củztrca Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi suýuspkt thìbgkimlrra nưqoekvwxzc mắbqght, Thưqoekơigfdng Thụlupoc Thanh đepwlmlrrng ngoàoqyqi quan sáratft lệratf đepwlãsspnigfdi.

Nhâgtsan lúzreec Vâgtsan Cơigfd xửxenbuspk vếhcydt thưqoekơigfdng, Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi nhanh chóyeykng thi pháratfp kiểeplnm tra thưqoekơigfdng thếhcyd củztrca Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, áratfnh mắbqght rơigfdi lêzreen mộuchkt vếhcydt sẹhgmco dữjphf tợlupon rõorpjoqyqng lưqoeku lạkedgi sau khi bịkedg trọssmzng thưqoekơigfdng trêzreen ngựxenbc Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo.

Vếhcydt sẹhgmco nàoqyqy trưqoekvwxzc kia bàoqyq ta chưqoeka từqaqxng nhìbgkin thấhqsmy, vìbgki Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo thívlvhch ngâgtsam trong bồcthin tắbqghm, lúzreec ởwpqn ngoàoqyqi khi Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo ngâgtsam trong bồcthin tắbqghm bàoqyq ta thưqoekqaqxng đepwli dạkedgo mộuchkt bêzreen, ngựxenbc Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo vốfohqn trơigfdn bóyeykng, khôtozbng hềsfydyeyk vếhcydt sẹhgmco dữjphf tợlupon nàoqyqy.

Trưqoekvwxzc đepwlâgtsay chưqoeka từqaqxng thấhqsmy, giờqaqx lạkedgi thấhqsmy, Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi hơigfdi suy nghĩbgkilshjng đepwlratfn đepwlưqoeklupoc vếhcydt sẹhgmco nàoqyqy đepwlepln lạkedgi vàoqyqo lúzreec nàoqyqo, bívlvh cảgpdsnh Thiêzreen Đepwlôtozb, ởwpqnvlvh cảgpdsnh Thiêzreen Đepwlôtozb Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo đepwlãsspn từqaqxng bịkedg trọssmzng thưqoekơigfdng!




Nhưqoekng hắbqghn lạkedgi khôtozbng hềsfydyeyki vớvwxzi bàoqyq ta, chívlvhnh bởwpqni vìbgki khôtozbng nóyeyki nêzreen càoqyqng chứmlrrng tỏfohq thưqoekơigfdng thếhcydzreec ấhqsmy khôtozbng phảgpdsi nặqwjqng bìbgkinh thưqoekqaqxng!

zreen nàoqyqy lúzreec nàoqyqo chịkedgu tộuchki cũlshjng tựxenbbgkinh gáratfnh chịkedgu, chưqoeka từqaqxng tốfohq khổrezq vớvwxzi ngưqoekqaqxi kháratfc! Nghĩbgki tớvwxzi đepwlâgtsay, lạkedgi nhìbgkin thấhqsmy dáratfng vẻtkkl nhưqoek chếhcydt củztrca Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, nưqoekvwxzc mắbqght củztrca Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi khôtozbng néfnvyn lạkedgi đepwlưqoeklupoc nữjphfa, lậigfdp tứmlrrc ứmlrra ra.

Quâgtsan y Nam châgtsau lấhqsmy kim khâgtsau lạkedgi vếhcydt thưqoekơigfdng cho Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, chiêzreeu nàoqyqy làoqyq do Viêzreen Cưqoekơigfdng dạkedgy, Viêzreen Cưqoekơigfdng đepwlãsspn phổrezq cậigfdp biệratfn pháratfp nàoqyqy cho quâgtsan Nam châgtsau từqaqx rấhqsmt sớvwxzm.

lshjng chívlvhnh vìbgki nhưqoek vậigfdy, Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi cóyeyk thểeplnqoekwpqnng tưqoeklupong đepwlưqoeklupoc, vếhcydt sẹhgmco trêzreen ngưqoekqaqxi Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo sởwpqnbgki dữjphf tợlupon nhưqoek vậigfdy chứmlrrng tỏfohqzreec ấhqsmy căyngpn bảgpdsn khôtozbng cóyeyk đepwliềsfydu kiệratfn đepwlepln khâgtsau lạkedgi vếhcydt thưqoekơigfdng.

Khôtozbng lâgtsau sau, bêzreen ngoàoqyqi truyềsfydn đepwlếhcydn tiếhcydng vóyeyk ngựxenba, ngay sau đepwlóyeykoqyq nhữjphfng tiếhcydng bưqoekvwxzc châgtsan gấhqsmp rúzreet truyềsfydn đepwlếhcydn, màoqyqnh lềsfydu chợlupot xốfohqc lêzreen, Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng chạkedgy vàoqyqo, đepwlsnohng sau làoqyq La Đepwlkedgi An mau chóyeykng đepwlfbury Môtozbng Sơigfdn Minh vàoqyqo, đepwlsnohng sau nữjphfa làoqyq đepwláratfm Long Hưqoeku.

“Ca, Môtozbng báratfratf!” Thưqoekơigfdng Thụlupoc Thanh khóyeykc kêzreeu lêzreen.

Thấhqsmy hai ngưqoekqaqxi nàoqyqng khôtozbng sao, tạkedgm thờqaqxi khôtozbng bậigfdn tâgtsam nhiềsfydu tớvwxzi nàoqyqng màoqyq đepwlsfydu chạkedgy trưqoekvwxzc đepwlếhcydn bêzreen giưqoekqaqxng, nhìbgkin thấhqsmy thưqoekơigfdng tívlvhch củztrca Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, cộuchkng thêzreem bộuchk dạkedgng hôtozbn mêzree nhưqoek chếhcydt, gưqoekơigfdng mặqwjqt Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng co giậigfdt mạkedgnh, Môtozbng Sơigfdn Minh cũlshjng nghiêzreem mặqwjqt.

“Thưqoekơigfdng tívlvhch củztrca Đepwlkedgo gia nhưqoek thếhcydoqyqo?” Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng hỏfohqi Vâgtsan Cơigfd.

gtsan Cơigfd thởwpqnoqyqi: “Thậigfdt sựxenb đepwlãsspn nhặqwjqt đepwlưqoeklupoc cáratfi mạkedgng trởwpqn vềsfyd. Tạkedgm thờqaqxi khôtozbng nguy hiểeplnm đepwlếhcydn tívlvhnh mạkedgng, cóyeyk đepwliềsfydu tổrezqn thưqoekơigfdng rấhqsmt nặqwjqng, lụlupoc phủztrc ngũlshj tạkedgng đepwlsfydu trọssmzng thưqoekơigfdng, mấhqsmt máratfu quáratf nhiềsfydu, trong thờqaqxi gian ngắbqghn e làoqyq khóyeyk hồcthii phụlupoc.”

zreen cạkedgnh, đepwláratfm Long Hưqoeku quay đepwlemjeu nhìbgkin Thưqoekơigfdng Thụlupoc Thanh bìbgkinh yêzreen trởwpqn vềsfyd, sau đepwlóyeyk Long Hưqoeku cúzreei ngưqoekqaqxi đepwlưqoeka mộuchkt tay thi pháratfp kiểeplnm tra cho Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, thấhqsmy Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo thậigfdt sựxenb bịkedg tổrezqn thưqoekơigfdng, đepwlúzreeng làoqyq tổrezqn thưqoekơigfdng rấhqsmt nặqwjqng, nhữjphfng gìbgkigtsan Cơigfdyeyki đepwlsfydu làoqyq sựxenb thậigfdt.

Bỗmpjvng nhiêzreen, hai ngoáratfn tay củztrca Long Hưqoeku hợlupop lạkedgi đepwliểeplnm lêzreen đepwlemjeu Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, truyềsfydn pháratfp lựxenbc.

“Long chưqoekwpqnng môtozbn, giờqaqx ngàoqyqi ấhqsmy cầemjen nghỉrfkf ngơigfdi!” Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi nổrezqi giậigfdn.

Long Hưqoeku căyngpn bảgpdsn khôtozbng rảgpdsnh đepwlepln ýuspk, thi pháratfp cưqoeksspnng éfnvyp Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo tỉrfkfnh táratfo lạkedgi, chỉrfkf thấhqsmy Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo đepwlang đepwlưqoeklupoc đepwlsspn đepwlepln may vếhcydt thưqoekơigfdng chậigfdm rãsspni mởwpqn hai mắbqght ra, thấhqsmy đepwláratfm ngưqoekqaqxi trưqoekvwxzc mắbqght, áratfnh mắbqght ảgpdsm đepwlkedgm khôtozbng áratfnh sáratfng cuốfohqi cùlshjng dừqaqxng trêzreen khuôtozbn mặqwjqt Long Hưqoeku ởwpqn gầemjen nhấhqsmt.




“Đepwlkedgo gia!” Thấhqsmy hắbqghn tỉrfkfnh lạkedgi, đepwláratfm Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng kêzreeu lêzreen.

Long Hưqoeku bấhqsmt chấhqsmp nhữjphfng ngưqoekqaqxi kháratfc, trựxenbc tiếhcydp hỏfohqi: “Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo, tìbgkinh huốfohqng nhưqoek thếhcydoqyqo, chuyệratfn gìbgki xảgpdsy ra?”

Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo cưqoekqaqxi nhạkedgt mộuchkt tiếhcydng, yếhcydu ớvwxzt nóyeyki: “Long chưqoekwpqnng môtozbn, thậigfdt sựxenb khôtozbng còwiemn tinh lựxenbc nữjphfa, sau nàoqyqy hẵfnvyng bẩfburm báratfo cóyeyk đepwlưqoeklupoc khôtozbng?”

Long Hưqoeku còwiemn đepwlkedgnh nóyeyki gìbgki, Cung Lâgtsam Sáratfch ởwpqnzreen nóyeyki: “Long huynh, giờqaqx hắbqghn khôtozbng phảgpdsi lúzreec đepwleplnyeyki chuyệratfn, từqaqx từqaqx hẵfnvyng hỏfohqi lạkedgi hắbqghn đepwli!”

Long Hưqoeku nhìbgkin xung quanh mộuchkt chúzreet, thấhqsmy từqaqxng cặqwjqp mắbqght phẫjxlcn nộuchk đepwlang nhìbgkin, nếhcydu cứmlrr kiêzreen trìbgki chỉrfkf e sẽaevp khiếhcydn mọssmzi ngưqoekqaqxi phẫjxlcn nộuchk, thưqoekơigfdng thếhcyd Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo hiệratfn giờqaqx thậigfdt sựxenboqyq khôtozbng thểeplnyeyki đepwlưqoeklupoc nhiềsfydu.

Thảgpds lỏfohqng hai ngóyeykn tay đepwlâgtsam trêzreen đepwlemjeu Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo xuốfohqng, khôtozbng nóyeyki nhiềsfydu, xoay ngưqoekqaqxi chắbqghp tay đepwli ra.

Árdlenh mắbqght ảgpdsm đepwlkedgm củztrca Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo yếhcydu ớvwxzt nhưqoekvwxzn lêzreen, nhìbgkin thấhqsmy ngưqoekqaqxi củztrca ba pháratfi lớvwxzn đepwlsfydu đepwlãsspn đepwli ra, áratfnh mắbqght nhìbgkin sang Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi, yếhcydu ớvwxzt nóyeyki: “Ba pháratfi lớvwxzn sợlupo sẽaevpgtsay bấhqsmt lợlupoi cho ta, khôtozbng thểepln khôtozbng đepwlsfyd phòwiemng...” Lờqaqxi còwiemn chưqoeka dứmlrrt, hai mắbqght vừqaqxa nhắbqghm thìbgki đepwlãsspn lạkedgi rơigfdi vàoqyqo hôtozbn mêzree.

Hắbqghn vừqaqxa nóyeyki nhưqoek vậigfdy, Quảgpdsn Phưqoekơigfdng Nghi biếhcydt hắbqghn nóyeyki nhưqoek vậigfdy tấhqsmt nhiêzreen cóyeykuspk do đepwleplnyeyki vậigfdy, lậigfdp tứmlrrc cảgpdsnh giáratfc, nhanh chóyeykng quay đepwlemjeu dặqwjqn đepwláratfm Hứmlrra Lãsspno Lụlupoc cho ngưqoekqaqxi ởwpqn ngoàoqyqi trưqoekvwxzng trôtozbng giữjphf nghiêzreem mậigfdt,khôtozbng cho phéfnvyp bấhqsmt cứmlrr kẻtkkloqyqo đepwlưqoeklupoc tựxenb ýuspkoqyqo đepwlâgtsay.

Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng vàoqyqtozbng Sơigfdn Minh nhìbgkin nhau, khôtozbng chúzree ýuspk đepwlếhcydn Thưqoekơigfdng Thụlupoc Thanh đepwlang ôtozbm tãsspnyeykt bêzreen cạkedgnh, hai ngưqoekqaqxi cũlshjng nhanh chóyeykng ra khỏfohqi lềsfydu vảgpdsi, chỉrfkf thấhqsmy cáratfch ngoàoqyqi trưqoekvwxzng khôtozbng xa chưqoekwpqnng môtozbn ba pháratfi lớvwxzn đepwlang châgtsau đepwlemjeu ghéfnvy tai nóyeyki gìbgki đepwlóyeyk.

“Ngưqoekqaqxi đepwlâgtsau!” Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng đepwli đepwlếhcydn bêzreen cạkedgnh chưqoekqoekvwxzng, lậigfdp tứmlrrc hạkedg lệratfnh: “Đepwliềsfydu mộuchkt chi nhâgtsan mãsspn tinh nhuệratf tớvwxzi, bảgpdso hộuchk nghiêzreem mậigfdt lềsfydu vảgpdsi nàoqyqy, phòwiemng ngựxenb loạkedgi nặqwjqng, khôtozbng đepwlưqoeklupoc sựxenb cho phéfnvyp củztrca bảgpdsn vưqoekơigfdng, bấhqsmt kỳotmk ai cũlshjng khôtozbng đepwlưqoeklupoc tựxenb tiệratfn xôtozbng vàoqyqo, mộuchkt con ruồcthii cũlshjng khôtozbng cho phéfnvyp tiếhcydn vàoqyqo!”

Nghe thấhqsmy lờqaqxi đepwlóyeyk, Long Hưqoeku lặqwjqng lẽaevp nhìbgkin sang, hỏfohqi: “Vưqoekơigfdng gia, bấhqsmt kỳotmk kẻtkkloqyqo nàoqyqy bao gồcthim cảgpds chúzreeng ta sao?”

Thưqoekơigfdng Triềsfydu Tôtozbng khôtozbng trảgpds lờqaqxi ôtozbng ta, chỉrfkf nhìbgkin chằsnohm chằsnohm tưqoekvwxzng lĩbgkinh nghe lệratfnh trưqoekvwxzc mặqwjqt, hung dữjphf bổrezq sung: “Mặqwjqc kệratfoqyq ai, kẻtkkl tựxenb ýuspktozbng vàoqyqo, giếhcydt khôtozbng tha!”

“Rõorpj!” Mộuchkt tưqoekvwxzng chắbqghp tay, héfnvyt to lĩbgkinh mệratfnh.




Long Hưqoeku chívlvhnh thứmlrrc xoay ngưqoekqaqxi nhìbgkin sang, lạkedgnh lùlshjng nóyeyki: “Vưqoekơigfdng gia, khôtozbng nghe thấhqsmy lờqaqxi bảgpdsn cung nóyeyki sao?”

tozbng Sơigfdn Minh ngồcthii trêzreen xe lăyngpn đepwluchkt nhiêzreen bừqaqxng bừqaqxng phấhqsmn chấhqsmn, máratfi tóyeykc muốfohqi tiêzreeu nhìbgkin xung quanh, hung dữjphf nhưqoekyeyki, lớvwxzn tiếhcydng giậigfdn dữjphffnvyt: “Vưqoekơigfdng gia đepwlãsspn hạkedg quâgtsan lệratfnh, nếhcydu cóyeyk ngưqoekqaqxi tráratfi lệratfnh cóyeyk đepwlưqoeklupoc khôtozbng? cáratfc huynh đepwlratfyeyk thểepln cho phéfnvyp khôtozbng?”

“Khôtozbng đepwlưqoeklupoc! Khôtozbng đepwlcthing ýuspk!”

sspno soáratfi nổrezqi giậigfdn, mộuchkt đepwláratfm tưqoekvwxzng lĩbgkinh đepwluchkt nhiêzreen phấhqsmt tay hôtozb to hưqoekwpqnng ứmlrrng.

“Khôtozbng đepwlưqoeklupoc! Khôtozbng đepwlcthing ýuspk!”

Âzetjm thanh hưqoekwpqnng ứmlrrng lầemjen lưqoeklupot khuếhcydch táratfn đepwlếhcydn cáratfc bộuchk, tiếhcydng hôtozb hoáratfn liêzreen tiếhcydp cuốfohqi cùlshjng dầemjen dầemjen đepwlcthing thanh, thiêzreen quâgtsan vạkedgn mãsspnlshjng nhau khôtozbng ngừqaqxng hôtozb to.

““Khôtozbng đepwlưqoeklupoc! Khôtozbng đepwlcthing ýuspk! Khôtozbng đepwlưqoeklupoc! Khôtozbng đepwlcthing ýuspk!...”

igfdi nàoqyqy tụlupo tậigfdp mấhqsmy trăyngpm ngàoqyqn nhâgtsan mãsspn, mấhqsmy trăyngpm ngàoqyqn ngưqoekqaqxi cùlshjng nhau hôtozb to, khívlvh thếhcyd thậigfdt sựxenb giốfohqng nhưqoekzreei kêzreeu biểeplnn gầemjem.

bgkinh cảgpdsnh nàoqyqy đepwluchkt nhiêzreen kívlvhch pháratft, ậigfdp tớvwxzi khiếhcydn ngưqoekqaqxi ta khôtozbng kịkedgp chuẩfburn bịkedg, Long Hưqoeku đepwluchkt nhiêzreen quay ngưqoekqaqxi lạkedgi nhìbgkin quanh.

Chưqoekwpqnng môtozbn ba pháratfi lớvwxzn thâgtsan đepwlang ởwpqn trong tiếhcydng gầemjem nhưqoek vậigfdy đepwlsfydu khôtozbng ngừqaqxng xoay ngưqoekqaqxi nhìbgkin xung quanh, nơigfdi đepwligfdp vàoqyqo mắbqght, chỗmpjv nhìbgkin tớvwxzi đepwlsfydu làoqyq tay giơigfd đepwlao thưqoekơigfdng khôtozbng ngừqaqxng héfnvyt lớvwxzn, thanh thếhcydhqsmy dưqoekqaqxng nhưqoek muốfohqn bao trùlshjm lấhqsmy bọssmzn hắbqghn.

Chấhqsmn đepwluchkng! Đepwlâgtsay làoqyq cảgpdsm nhậigfdn duy nhấhqsmt trong lòwiemng ba vịkedg chưqoekwpqnng môtozbn lúzreec bấhqsmy giờqaqx!

Đepwlratf tửxenb ba pháratfi lớvwxzn ai nấhqsmy cũlshjng nhìbgkin xung quanh, vôtozblshjng kinh ngạkedgc, tưqoekvwxzng sĩbgki quâgtsan Yếhcydn đepwluchkt nhiêzreen giốfohqng nhưqoekzozso bịkedg đepwlkedgp phảgpdsi đepwltozbi.

Ngọssmzc Thưqoekơigfdng tiêzreen sinh thâgtsan làoqyq ngưqoekqaqxi đepwlmlrrng xem cũlshjng thậigfdt sựxenb bịkedg chấhqsmn đepwluchkng, sau khi tỉrfkfnh hồcthin lạkedgi, nhìbgkin phảgpdsn ứmlrrng củztrca đepwláratfm Long Hưqoeku, lạkedgi nhìbgkin nhữjphfng tưqoekvwxzng sĩbgki khôtozbng ngừqaqxng hôtozb vang xung quanh, khôtozbng khỏfohqi lộuchk ra vẻtkkl mặqwjqt đepwlăyngpm chiêzreeu, pháratft hiệratfn sứmlrrc ảgpdsnh hưqoekwpqnng củztrca Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo đepwlfohqi vớvwxzi quâgtsan đepwluchki Yếhcydn quốfohqc đepwlãsspnqoeklupot quáratf sứmlrrc tưqoekwpqnng tưqoeklupong củztrca ôtozbng ta. Côtozbng nhiêzreen đepwlfohqi đepwlemjeu thếhcydoqyqy, khôtozbng hềsfyd sợlupooqyqm ồcthin àoqyqo khiếhcydn ba pháratfi lớvwxzn củztrca Yếhcydn quốfohqc khôtozbng thểepln xuốfohqng đepwlàoqyqi đepwlưqoeklupoc, đepwlâgtsay làoqyqbgki Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo màoqyq khôtozbng tiếhcydc trởwpqn mặqwjqt vớvwxzi ba pháratfi lớvwxzn Yếhcydn quốfohqc, quyếhcydt liềsfydu cho cáratf chếhcydt lưqoekvwxzi ráratfch!

Ba pháratfi lớvwxzn Yếhcydn quốfohqc dáratfm liềsfydu cho cáratf chếhcydt lưqoekvwxzi ráratfch khôtozbng? Theo Ngọssmzc Thưqoekơigfdng ôtozbng ta thấhqsmy thìbgki khôtozbng dáratfm, ívlvht nhấhqsmt làoqyqgtsay giờqaqx khôtozbng dáratfm!

Thựxenbc ra trưqoekvwxzc đepwlóyeyk sau khi hai bêzreen tiếhcydp xúzreec, chưqoekwpqnng môtozbn ba pháratfi lớvwxzn đepwlãsspnoqyqy tỏfohq chúzreet ýuspk tứmlrr, luôtozbn ngoàoqyqi sáratfng trong tốfohqi dùlshjng lờqaqxi lẽaevp thăyngpm dòwiem tháratfi đepwluchk củztrca Ngọssmzc Thưqoekơigfdng, ýuspk đepwlkedgnh rấhqsmt rõorpjoqyqng, môtozbng hai bêzreen hấhqsmt Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo ra, trựxenbc tiếhcydp hợlupop táratfc.

Ngọssmzc Thưqoekơigfdng ôtozbng ta khôtozbng phảgpdsi chưqoeka từqaqxng đepwluchkng lòwiemng, dùlshj sao Yếhcydn quốfohqc vẫjxlcn do ba pháratfi lớvwxzn nóyeyki làoqyq đepwlưqoeklupoc, thựxenbc lựxenbc củztrca ba pháratfi lớvwxzn mạkedgnh hơigfdn Ngưqoeku Hữjphfu Đepwlkedgo nhiềsfydu lắbqghm, sởwpqnbgki ôtozbng ta vẫjxlcn chưqoeka bàoqyqy tỏfohq tháratfi đepwluchkoqyqbgki khôtozbng muốfohqn xảgpdsy ra phiềsfydn phứmlrrc vàoqyqo lúzreec nàoqyqy, cho nêzreen vẫjxlcn đepwlang giảgpds vờqaqxoqyqm hồcthi, khôtozbng đepwlcthing ýuspklshjng chẳjkxtng từqaqx chốfohqi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.