Đại Đạo Độc Hành

Chương 1712 : Tiên Tần Tiêu Diêu thất đẳng hầu!

    trước sau   
“Tốjzioi hômpxym đuqlnóivqb, ta cùfmxvng phụzvuv thâuqlnn ta. Nhậhrcen mộykiet đuqlnơxiobn hàrlevng lớkneln, đuqlnếbixun khuya mớkneli vềntqt nhàrlev.

Chúuqlnng ta vui vẻboomzsdynh toánahfn tiềntqtn lờenkqi ngàrlevy hômpxym đuqlnóivqb, kếbixut quảctaf đuqlni tớkneli đuqlnưgdyeenkqng Bízsdych Ba, đuqlnykiet nhiêkusln nơxiobi đuqlnóivqbivqb tiếbixung nổmros mạvcbenh truyềntqtn tớkneli.

Sau đuqlnóivqb uy ánahfp cưgdyeenkqng đuqlnvcbei ánahfp đuqlnctafo ta, ta nhìhrcen thấuqlny hai vịzekv tiêkusln tômpxyn kia bịzekv Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn bắjziot sốjziong.

Trong đuqlnóivqb mộykiet vịzekv tiêkusln tòfbyza, hóivqba thàrlevnh mộykiet Hoảctafkusl, Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn kia đuqlnưgdyeơxiobng nhiêkusln rấuqlnt hàrlevi lòfbyzng vớkneli Hoảctafkusl đuqlnóivqb.

Đdjjxóivqbrlev lầvafyn đuqlnvafyu tiêkusln ta thấuqlny châuqlnn thâuqlnn củjbxxa Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn. Khi ấuqlny hắjzion vung tay mộykiet cánahfi, toàrlevn bộykie nhìhrcen thấuqlny mộykiet màrlevn tiêkusln nhâuqlnn đuqlnntqtu bịzekv đuqlnánahfnh đuqlnmros, quêkusln đuqlni tấuqlnt cảctaf.

Ngâuqlnn Liệmiuku nhấuqlnt tộykiec chúuqlnng ta đuqlnãzvuv nhìhrcen thấuqlny thìhrce sẽnxda khômpxyng quêkusln, nhưgdyeng màrlev nếbixuu cóivqb quêkusln đuqlni cánahfi gìhrce, đuqlnjzioi vớkneli Ngâuqlnn Liệmiuku Nhấuqlnt tộykiec chúuqlnng ta, chízsdynh làrlev bịzekv trọrrshng thưgdyeơxiobng.


Khi ấuqlny phụzvuv thâuqlnn ta bảctafo vệmiuk ta dưgdyekneli thâuqlnn, cho nêkusln ta khômpxyng quêkusln đuqlni nhữqcypng cánahfi nàrlevy, nhưgdyeng phụzvuv thâuqlnn ta bịzekv tổmrosn thưgdyeơxiobng gấuqlnp hai lầvafyn, từrrqm đuqlnóivqb bắjziot đuqlnvafyu nằrknvm liệmiukt giưgdyeenkqng khômpxyng dậhrcey nổmrosi. Ba năivqbm chưgdyea làrlevnh.”

Lạvcbec Ly nhízsdyu màrlevy, hỏtlili: “Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn đuqlnóivqbrlevnahfi gìhrce?”

gdyeu Niêkusln nóivqbi: “Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn làrlev chấuqlnp sựvafy đuqlnjzioi ngoạvcbei củjbxxa Bồhyping Lai tiêkusln vựvafyc, Bồhyping Lai tômpxyng chủjbxx Tinh Hảctafi đuqlnvcbeo nhâuqlnn, khômpxyng đuqlnenkq ýxkkl tớkneli thếbixu sựvafy, mộykiet lòfbyzng tu luyệmiukn, mọrrshi chuyệmiukn đuqlnjzioi ngoạvcbei, gầvafyn nhưgdye đuqlnntqtu làrlev do Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn phụzvuv tránahfch.

Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn chízsdynh làrlev Phi tiêkusln tiêkusln tômpxyn, trong nhàrlev tổmros truyềntqtn Tiêkusln Tầvafyn tưgdyeknelc vịzekv, cho nêkusln lạvcbei làrlev quảctafn sựvafy củjbxxa Bồhyping Lai tômpxyng ởvafy Tiêkusln Tầvafyn đuqlnvcbei liêkusln minh, thốjziong lĩnvrlnh toàrlevn bộykiempxyng việmiukc bêkusln ngoàrlevi củjbxxa Bồhyping Lai tômpxyng, cóivqb thểenkqivqbi Bồhyping Lai tiêkusln vựvafyc nàrlevy củjbxxa chúuqlnng ta, còfbyzn cảctafgdyeenkqi ba tiêkusln vựvafyc phụzvuv thuộykiec Bồhyping Lai tômpxyng ởvafy xung quanh, đuqlnntqtu nghe theo lờenkqi hắjzion nóivqbi.

Nhữqcypng năivqbm qua, ta đuqlnntqtu cốjzio gắjziong nghe ngóivqbng vềntqthrcenh hìhrcenh củjbxxa Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn, nghe nóivqbi Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn bồhypii dưgdyesvpgng ra mộykiet đuqlnánahfm cửxgecu thiêkusln huyềntqtn tham trong tiêkusln giớkneli.

Cửxgecu Thiêkusln Huyềntqtn Tham đuqlnóivqb rấuqlnt khóivqb trồhyping trọrrsht, tốjziot nhấuqlnt phảctafi cóivqb Hoảctaf Long Kêkusl theo dõkbnsi, bắjziot nhu trùfmxvng cho nóivqb.

Đdjjxvcbei nhâuqlnn, bằrknvng hữqcypu củjbxxa ngàrlevi, hìhrcenh nhưgdyerlev hỏtlila long kêkusl tiếbixun giai truyềntqtn kìhrce tiêkusln linh, cho nêkusln...”

Lạvcbec Ly nhịzekvn khômpxyng đuqlnưgdyerrqmc nóivqbi: “Cánahfi nàrlevy cũgdyeng quánahf lớkneln mậhrcet rồhypii!

kbnsrlevng bắjziot Đdjjxzekva tiêkusln đuqlnếbixun đuqlnâuqlny, Bồhyping Lai tômpxyng khômpxyng sợrrqm danh dựvafy bịzekv tổmrosn hạvcbei sao?”

gdyeu Niêkusln nóivqbi: “Đdjjxvcbei nhâuqlnn, ngoàrlevi ta ra, khômpxyng ai biếbixut đuqlnâuqlnu!”

Lạvcbec Ly thởvafyrlevi mộykiet tiếbixung, nóivqbi: “Đdjjxưgdyerrqmc rồhypii, đuqlnưgdyerrqmc rồhypii!”

Ngọrrshc Hạvcbec Tửxgecfmxvng Hoa Vũgdye Hỏtlila Kêkuslrlevy đuqlnntqtu phảctafi cứtljvu, nhưgdyeng màrlev đuqlnâuqlny làrlevrlevo huyệmiukt củjbxxa Bồhyping Lai tômpxyng, tiêkusln giớkneli nhưgdye biểenkqn, cưgdyeenkqng giảctaf nhưgdyeuqlny, cao thủjbxxmpxy sốjzio, Lạvcbec Ly cóivqb lợrrqmi hạvcbei đuqlnếbixun đuqlnâuqlnu cũgdyeng khômpxyng cóivqbnahfch nàrlevo cưgdyeenkqng cômpxyng.

Chỉvdvzivqb thểenkqfmxvng trízsdy, nhưgdyeng màrlevfmxvng trízsdy thếbixurlevo đuqlnâuqlnu?


Lạvcbec Ly nhízsdyu màrlevy, rấuqlnt lâuqlnu sau nóivqbi: “Tiêkusln giớkneli củjbxxa Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn, cóivqb thểenkq tiếbixun vàrlevo sao?”

gdyeu Niêkusln lắjzioc đuqlnvafyu nóivqbi: “Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn mặlprdc dùfmxvrlev Phi tiêkusln, nhưgdyeng màrlev hắjzion chủjbxx quảctafn ngoạvcbei sựvafy Bồhyping Lai tômpxyng, rấuqlnt ízsdyt khi rờenkqi khỏtlili Bồhyping Lai tômpxyng, tiêkusln giớkneli củjbxxa hắjzion chízsdynh làrlevnahfi nàrlevy, mắjziot thưgdyeenkqng cóivqb thểenkq thấuqlny.”

ivqbi xong, Lưgdyeu Niêkusln chỉvdvzrlevo hưgdye khômpxyng, Lạvcbec Ly nhìhrcen thấuqlny, trong khômpxyng trung kia, cóivqb mộykiet ngômpxyi sao sánahfng nhấuqlnt, tảctafn phánahft quang mang, lấuqlnp lánahfnh chóivqbi mắjziot.

gdyeu Niêkusln lạvcbei nóivqbi: “Nhưgdyeng màrlevxiobi đuqlnóivqb phòfbyzng bịzekvuqlnm nghiêkuslm, căivqbn bảctafn khômpxyng cánahfch nàrlevo tiếbixun nhậhrcep, nghe nóivqbi, thếbixu phòfbyzng ngựvafy củjbxxa tiêkusln giớkneli nàrlevy, chízsdynh làrlev tổmros tiêkusln củjbxxa Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn lưgdyeu truyềntqtn từrrqm thờenkqi xưgdyea, làrlev Tiêkusln Tầvafyn chiếbixun bịzekv hệmiuk thốjziong, siêkuslu cấuqlnp cưgdyeenkqng đuqlnvcbei, thậhrcem chízsdy so vớkneli thiêkusln tiêkusln tiêkusln giớkneli còfbyzn khóivqb tiếbixun vàrlevo hơxiobn.”

Lạvcbec Ly nhízsdyu màrlevy nóivqbi: “Cưgdyeenkqng đuqlnvcbei vậhrcey sao? Nhưgdye vậhrcey cũgdyeng khômpxyng dễvcberlevm rồhypii?”

Đdjjxykiet nhiêkusln mắjziot Lạvcbec Ly sánahfng lêkusln: “Ngưgdyeơxiobi nóivqbi phòfbyzng ngựvafy tiêkusln giớkneli củjbxxa hắjzion làrlev Tiêkusln Tầvafyn chiếbixun bịzekv hệmiuk thốjziong từrrqmgdyea?”

gdyeu Niêkusln khômpxyng hiểenkqu, gậhrcet đuqlnvafyu nóivqbi: “Đdjjxúuqlnng, bọrrshn họrrsh đuqlnntqtu nóivqbi nhưgdye vậhrcey cảctaf.

Nghe nóivqbi Tiêkusln Tầvafyn chiếbixun bịzekv hệmiuk thốjziong nàrlevy, kểenkq từrrqm thờenkqi đuqlnvcbei Tạvcbeo Hoánahf chi chủjbxx đuqlnãzvuv khômpxyng còfbyzn cóivqb nữqcypa, ởvafy tiêkusln giớkneli làrlev rấuqlnt rấuqlnt rấuqlnt hiếbixum.”

Nhấuqlnt thờenkqi mắjziot Lạvcbec Ly sánahfng lêkusln, sau đuqlnóivqbivqbi: “Ngưgdyeơxiobi còfbyzn nghe ngóivqbng đuqlnưgdyerrqmc, Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn làrlevgdyeknelc vịzekv Tiêkusln Tầvafyn gìhrce khômpxyng?”

gdyeu Niêkusln lắjzioc đuqlnvafyu nóivqbi: “Cánahfi nàrlevy, cánahfi nàrlevy, đuqlnvcbei nhâuqlnn, ta thựvafyc sựvafy khômpxyng biếbixut.

Tin tứtljvc nàrlevy, khômpxyng cóivqb tiêkusln thạvcbech, căivqbn bảctafn khômpxyng nghe ngóivqbng ra đuqlnưgdyerrqmc!”

Lạvcbec Ly duỗdztzi tay ra, đuqlnưgdyea cho hắjzion ba trăivqbm tiêkusln thạvcbech, nóivqbi: “Đdjjxi, đuqlni nghe ngóivqbng đuqlni.”

gdyeu Niêkusln lậhrcep tứtljvc gậhrcet đuqlnvafyu, nóivqbi: “Tốjziot, đuqlnvcbei nhâuqlnn ngàrlevi chờenkq chúuqlnt, ta đuqlni rồhypii sẽnxda vềntqt.”


Lạvcbec Ly mỉvdvzm cưgdyeenkqi ngồhypii xuốjziong, cánahfi gọrrshi làrlev Tiêkusln Tầvafyn chiếbixun bịzekv hệmiuk thốjziong, từrrqmgdyea chi làrlevm cửxgecu giai cấuqlnp, phâuqlnn ra tưgdyeknelc vịzekv cao thấuqlnp.

hrcenh làrlev Tiêkusln Tầvafyn Thấuqlnt Đdjjxyextng Tiêkuslu Diêkuslu hầvafyu, vốjzion phảctafi đuqlnưgdyerrqmc hưgdyevafyng phúuqlnc lợrrqmi, đuqlnãzvuvi ngộykie củjbxxa Tiêkuslu Diêkuslu hầvafyu, nhưgdyeng màrlev cảctafnh giớkneli tiêkusln nhâuqlnn hầvafyu tưgdyeknelc tấuqlnt tu làrlev cảctafnh giớkneli tiêkusln nhâuqlnn Đdjjxzekva tiêkusln, cảctafnh giớkneli củjbxxa mìhrcenh khômpxyng hợrrqmp, khômpxyng cóivqb đuqlnãzvuvi ngộykiehrce hếbixut.

Nếbixuu têkusln nàrlevy tưgdyeknelc vịzekv khômpxyng cao bằrknvng mìhrcenh, liệmiuku mìhrcenh cóivqb thểenkq lợrrqmi dụzvuvng tưgdyeknelc vịzekv khánahfc biệmiukt, mưgdyerrqmn đuqlnóivqb phánahf tan phòfbyzng ngựvafy củjbxxa tiêkusln giớkneli củjbxxa đuqlnjzioi phưgdyeơxiobng, cứtljvu hai thủjbxx hạvcbe củjbxxa mìhrcenh ra.

Ngay lúuqlnc Lạvcbec Ly đuqlnang tựvafy hỏtlili, Lưgdyeu Niêkusln nhanh chóivqbng quay vềntqt, tiếbixun vàrlevo phong, to mồhypim thởvafy dốjzioc.

Sau đuqlnóivqb hắjzion nóivqbi: “Đdjjxvcbei nhâuqlnn, ta nghe ngóivqbng đuqlnưgdyerrqmc, Thánahfi Sửxgec đuqlnvcbei nhâuqlnn làrlev Thậhrcep tam đuqlnyextng Vâuqlnn Kỵjmou tửxgecgdyeknelc.”

Nghe tin tứtljvc nàrlevy, Lạvcbec Ly nhấuqlnt thờenkqi mỉvdvzm cưgdyeenkqi, tốjziot, cóivqb thểenkqrlevm!

ivqb thểenkq thửxgec mộykiet lầvafyn, Lạvcbec Ly gậhrcet đuqlnvafyu.

Hắjzion quay đuqlnvafyu nhìhrcen vềntqt phízsdya lãzvuvo nhâuqlnn trêkusln giưgdyeenkqng khóivqbivqb thểenkqfbyzkusln kia, duỗdztzi tay ra, mộykiet đuqlnvcbeo linh quang hạvcbe xuốjziong, nhấuqlnt thờenkqi phụzvuv thâuqlnn củjbxxa Lưgdyeu Niêkusln ởvafy trêkusln giưgdyeenkqng, hánahf miệmiukng thởvafy dốjzioc, bệmiuknh hoạvcben tiêkuslu tan.

Đdjjxjzioi vớkneli khửxgec bệmiuknh trịzekv liệmiuku, vớkneli Lạvcbec Ly màrlevivqbi, rấuqlnt đuqlnơxiobn giảctafn.

Hắjzion nhìhrcen vềntqt phízsdya Lưgdyeu Niêkusln nóivqbi: “Tiểenkqu tửxgec, ta cho ngưgdyeơxiobi mộykiet con đuqlnưgdyeenkqng đuqlni, ngưgdyeơxiobi cóivqb bằrknvng lòfbyzng hay khômpxyng?”

gdyeu Niêkusln nhấuqlnt thờenkqi mừrrqmng rỡsvpgivqbi: “Đdjjxa tạvcbe âuqlnn huệmiuk củjbxxa đuqlnvcbei nhâuqlnn! Đdjjxmiuk tửxgec nguyệmiukn ýxkkl, nguyệmiukn ýxkkl!”

Lạvcbec Ly đuqlnem tiêkusln giớkneli toạvcbe tiêkuslu củjbxxa mìhrcenh, truyềntqtn vàrlevo đuqlnvafyu Lưgdyeu Niêkusln, lạvcbei cho Lưgdyeu Niêkusln mộykiet trăivqbm tiêkusln thạvcbech, nóivqbi:

“Đdjjxi thômpxyi, dẫalqun cha ngưgdyeơxiobi đuqlnếbixun tiêkusln giớkneli củjbxxa ta, đuqlnâuqlny làrlevzsdyn vậhrcet củjbxxa ta, đuqlni vàrlevo trong đuqlnóivqb ta cho cánahfc ngưgdyeơxiobi phong cưgdyeơxiobng lậhrcep quốjzioc!”

gdyeu Niêkusln cóivqb thểenkq khánahfng cựvafy phong ấuqlnn củjbxxa Phi tiêkusln nàrlevy, dùfmxvivqb phụzvuv thâuqlnn bảctafo vệmiuk, nhưgdyeng màrlev tiềntqtm chấuqlnt bảctafn thâuqlnn cũgdyeng rấuqlnt mạvcbenh, tiêkusln giớkneli củjbxxa Lạvcbec Ly mớkneli lậhrcep, rấuqlnt cầvafyn nhâuqlnn tàrlevi.

gdyeu Niêkusln mừrrqmng rỡsvpg, đuqlnâuqlny làrlevxiob hộykiei quýxkkl giánahf, khômpxyng khỏtlili quỳxiob xuốjziong, lạvcbey ba lạvcbey, dẫalqun cha giàrlev vừrrqma mớkneli làrlevnh bệmiuknh, tớkneli Hỗdztzn Nguyêkusln thiêkusln củjbxxa Lạvcbec Ly.

Tiễvcben Lưgdyeu Niêkusln đuqlni, Lạvcbec Ly chậhrcem rãzvuvi màrlevgdyeknelc đuqlni, châuqlnn lýxkkl chi bàrlevo khởvafyi đuqlnykieng, nhấuqlnt thờenkqi vômpxyctafnh vômpxy tung, hắjzion phi khômpxyng bay lêkusln, cho đuqlnếbixun khi đuqlni vàrlevo trong tinh khômpxyng, tớkneli vìhrce sao sánahfng nhấuqlnt kia.

xiobi đuqlnóivqb chízsdynh làrlev Thánahfi Sửxgec Bồhyping Lai tiêkusln giớkneli!

gdye khômpxyng phi đuqlnykien, Lạvcbec Ly khômpxyng cưgdyesvpgi phi xa gìhrce, lặlprdng yêkusln màrlev đuqlnykieng, tánahfch xa hưgdye khômpxyng nàrlevy, vômpxy sốjzio cấuqlnm chếbixu củjbxxa Bồhyping Lai, ưgdyeknelc chừrrqmng phi đuqlnykien ba ngàrlevy ba đuqlnêkuslm, tinh quang nơxiobi xa kia, dầvafyn dầvafyn biếbixun thàrlevnh mộykiet thếbixu giớkneli đuqlnvcbei lụzvuvc, sừrrqmng sữqcypng trong hưgdye khômpxyng kia.

Nhìhrcen qua diệmiukn tízsdych đuqlnvcbei lụzvuvc nàrlevy ưgdyeknelc chừrrqmng vạvcben dặlprdm, so vớkneli Hỗdztzn Nguyêkusln thiêkusln thìhrce lớkneln gấuqlnp vômpxy sốjzio lầvafyn.

Nhìhrcen đuqlnvcbei lụzvuvc nàrlevy, Lạvcbec Ly khômpxyng ngừrrqmng gậhrcet đuqlnvafyu, quánahf lớkneln, đuqlnâuqlny làrlev tiêkusln giớkneli lớkneln nhấuqlnt Lạvcbec Ly từrrqmng nhìhrcen thấuqlny.

Đdjjxâuqlny chízsdynh làrlev Thánahfi Sửxgec Bồhyping Lai tiêkusln giớkneli, cômpxyng nàrlevy chízsdynh làrlev cảctafnh giớkneli Phi tiêkusln, mặlprdt khánahfc đuqlnâuqlny còfbyzn làrlev tiêkusln giớkneli gia tộykiec bọrrshn họrrsh truyềntqtn lạvcbei qua bao đuqlnenkqi cho nêkusln mớkneli lớkneln nhưgdye vậhrcey.

---------------

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.