Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 293 :

    trước sau   
Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam cảqpsum nhậkcxbn đrvtpưsemvrzsac ngưsemvajhqi phụgqvp nữhspe sau lưsemvng mìtjmvnh, anh ta quay ngưsemvajhqi đrvtpvghiy Sởogxx Nhiễdyrem ra, đrvtptjuyi mắnwuwt anh ta tốumupi đrvtpen sâxhedu thăhsgam thẳjyhdm, gợrzsai lêoooen nhữhspeng cảqpsum xúavnac màemlr ngưsemvajhqi ngoàemlri khôtjuyng thểctbc hiểctbcu đrvtpưsemvrzsac.

Anh ta mong ngưsemvajhqi nàemlry làemlr Diệufotp Phi biếsumtt bao, nhưsemvng màemlr lạqibti làemlr Sởogxx Nhiễdyrem.

Khôtjuyng quảqpsun làemlr trưsemvhspec khi mấrtxdt trífrjk, hay sau khi mấrtxdt trífrjk, dưsemvajhqng nhưsemv ngưsemvajhqi ngốumupc nhấrtxdt vẫtjuyn làemlr anh ta.

Khókjfre môtjuyi anh ta cong lêoooen nụgqvpsemvajhqi khổigsq nhạqibtt nhẽmlsmo, hồqrjri đrvtpókjfr anh ta sắnwuwp chếsumtt, anh ta quỳrapd trêoooen đrvtprtxdt cầzcjnu xin Diệufotp Phi, côtjuyrtxdy cũmucyng khôtjuyng thèavnam nhìtjmvn anh ta 1 lầzcjnn, anh ta vẫtjuyn hi vọhspeng bâxhedy giờajhqtjuy sẽmlsmoooeu anh ta sao?

Tay Sởogxx Nhiễdyrem sờajhqoooen mặczlpt ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng, “Thưsemvơdqhwng Nam, anh đrvtpang đrvtpau lòroayng, em nhìtjmvn hiểctbcu mọhspei vếsumtt thưsemvơdqhwng củaerqa anh, tạqibti sao anh khôtjuyng nhìtjmvn thấrtxdy em vậkcxby? Anh chờajhq Diệufotp Phi 5 năhsgam, em đrvtpãifpt chờajhq anh 10 năhsgam rồqrjri, từmlsmavnac chúavnang ta gặczlpp nhau đrvtpếsumtn bâxhedy giờajhq. Lúavnac anh chờajhq ngưsemvajhqi phụgqvp nữhspe kháonvjc thìtjmv ngưsemvajhqi vẫtjuyn luôtjuyn chờajhq anh làemlr em! Em cókjfr thểctbc khôtjuyng so đrvtpo anh chúavna ýrvtp đrvtpếsumtn em hay khôtjuyng, cókjfroooeu em hay khôtjuyng, nhưsemvng em khôtjuyng chịohwuu nổigsqi anh bịohwu tổigsqn thưsemvơdqhwng! Hứlukja vớhspei em, yêoooeu bảqpsun thâxhedn thậkcxbt tốumupt, đrvtpmlsmng làemlrm cho em đrvtpau lòroayng!”

Lờajhqi nókjfri dịohwuu dàemlrng chu đrvtpáonvjo củaerqa ngưsemvajhqi phụgqvp nữhspe, nhèavna nhẹetts vang lêoooen trưsemvhspec mặczlpt Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam.


tjuyi anh ta mífrjkm thàemlrnh đrvtpưsemvajhqng thẳjyhdng, yêoooeu vàemlr đrvtpưsemvrzsac yêoooeu vĩekdenh viễdyren làemlr 1 vấrtxdn đrvtpghsy.

Khôtjuyng ai thífrjkch bịohwu tổigsqn thưsemvơdqhwng, bao gồqrjrm cảqpsu Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam, ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng mạqibtnh mẽmlsm nhưsemvemlry, càemlrng mạqibtnh mẽmlsm, yêoooeu càemlrng sâxhedu đrvtpau thưsemvơdqhwng càemlrng nặczlpng.

“Xin lỗhyyei.” Anh ta bậkcxbt ra 2 chữhspe.

“Đxrneiềghsyu em muốumupn chưsemva bao giờajhqemlr xin lỗhyyei! Em cũmucyng khôtjuyng éfhmdp anh cho em lờajhqi hứlukja gìtjmv, em chỉmowy muốumupn nhìtjmvn thấrtxdy anh hạqibtnh phúavnac, nhìtjmvn thấrtxdy anh vui vẻdsuh.” Sởogxx Nhiễdyrem dựhyyea đrvtpzcjnu lêoooen vai ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng.

Tay Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam ôtjuym lấrtxdy vai Sởogxx Nhiễdyrem, “Cảqpsum ơdqhwn, tôtjuyi cũmucyng hi vọhspeng em cókjfr thểctbc hạqibtnh phúavnac!”

Tim Mộrapd Nhiễdyrem đrvtprapdt nhiêoooen trầzcjnm xuốumupng, giốumupng nhưsemvtjuy sốumupxhedy kim đrvtpâxhedm vàemlro tim côtjuy ta, côtjuy ta nókjfri nhiềghsyu nhưsemv vậkcxby, anh ta đrvtpumupi vớhspei côtjuy vẫtjuyn làemlr khôtjuyng 1 chúavnat đrvtprapdng tìtjmvnh.

“Hạqibtnh phúavnac củaerqa em chífrjknh làemlr nhìtjmvn thấrtxdy anh vàemlr Mộrapdifpt hạqibtnh phúavnac, em khôtjuyng yêoooen tâxhedm Diệufotp Phi, đrvtpctbc em chăhsgam sókjfrc Mộrapdifpt đrvtpi.”

“Nếsumtu khôtjuyng yêoooen tâxhedm Diệufotp Phi, càemlrng nêoooen đrvtpctbctjuyrtxdy chăhsgam sókjfrc Mộrapdifpt, côtjuyrtxdy khôtjuyng dáonvjm làemlrm gìtjmv đrvtpumupi vớhspei Mộrapdifpt, nếsumtu khôtjuyng chífrjknh làemlr chứlukjng minh côtjuyrtxdy hạqibti Mộrapdifpt.” Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam nókjfri.

Sắnwuwc mặczlpt củaerqa Sởogxx Nhiễdyrem cứlukjng đrvtpơdqhw, “Chỉmowyemlr em nhớhspe Mộrapdifpt, côtjuyrtxdy cũmucyng khôtjuyng cho em thăhsgam Mộrapdifpt.”

“Đxrnerzsai tìtjmvnh hìtjmvnh củaerqa Mộrapdifptigsqn đrvtpinh, sẽmlsm cho em gặczlpp nókjfr. Nókjfr 2 ngàemlry nay hồqrjri phụgqvpc rấrtxdt tốumupt, nókjfremlr 1 đrvtplukja béfhmd kiêoooen cưsemvajhqng.”

Tay Sởogxx Nhiễdyrem lặczlpng lẽmlsm nắnwuwm thàemlrnh nắnwuwm đrvtprtxdm, đrvtpczlpc biệufott làemlravnac nghe thấrtxdy Mộrapdifpt hồqrjri phụgqvpc.

“Em cũmucyng hi vọhspeng nókjfr tỉmowynh lạqibti. Đxrneúavnang rồqrjri, Thiêoooen Tịohwunh đrvtpâxhedu? Vếsumtt thưsemvơdqhwng củaerqa côtjuyrtxdy nêoooen kiểctbcm tra lạqibti rồqrjri.”

“Côtjuy ta xảqpsuy ra chúavnat chuyệufotn, thầzcjnn trífrjk khôtjuyng bìtjmvnh thưsemvajhqng. Tôtjuyi đrvtpưsemva côtjuy ta tớhspei nơdqhwi yêoooen tịohwunh đrvtpctbc an dưsemvnpilng rồqrjri.” Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam nókjfri.


“Nhưsemv vậkcxby àemlr, em đrvtpi xem bệufotnh tìtjmvnh củaerqa Thiêoooen Tịohwunh vậkcxby, phốumupi cho côtjuy ta chúavnat thuốumupc. Cókjfr lẽmlsmkjfr thểctbc đrvtpiềghsyu trịohwu đrvtpưsemvrzsac cho côtjuyrtxdy.” Sởogxx Nhiễdyrem nókjfri.

“Tôtjuyi tìtjmvm báonvjc sĩekde rồqrjri. Em còroayn phảqpsui chăhsgam sókjfrc ba mẹettstjuyi, rấrtxdt vấrtxdt vảqpsu rồqrjri.” Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam nhấrtxdc bưsemvhspec châxhedn đrvtpi qua bêoooen cạqibtnh ngưsemvajhqi phụgqvp nữhspe.

“Vìtjmv anh, vấrtxdt vảqpsu nữhspea em cũmucyng cam tâxhedm tìtjmvnh nguyệufotn.” Sởogxx Nhiễdyrem vộrapdi vàemlrng nókjfri.

Trưsemvhspec mắnwuwt côtjuy ta, hìtjmvnh bókjfrng ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng dừmlsmng lạqibti 1 chúavnat, liềghsyn tiếsumtp tụgqvpc đrvtpi xa.

Đxrnetjuyi mắnwuwt côtjuy ta ảqpsum đrvtpqibtm 1 vùaskxng, Thiêoooen Tịohwunh đrvtpoooen cókjfr thểctbc đrvtpiềghsyu trịohwu đrvtpưsemvrzsac khôtjuyng?

So vớhspei Mộrapdifpt, bâxhedy giờajhqemlrng làemlrm côtjuy ta lo lắnwuwng làemlr Thiêoooen Tịohwunh. Nhưsemvng màemlr Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam vẫtjuyn khôtjuyng cho côtjuy ta đrvtpi thăhsgam Thiêoooen Tịohwunh.

Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam láonvji xe rờajhqi khỏiqfgi bệufotnh việufotn, quay vềghsydqhwi bífrjk mậkcxbt đrvtpang nhốumupt Thiêoooen Tịohwunh.

Thiêoooen Tịohwunh trong phòroayng 1 lúavnac cưsemvajhqi 1 lúavnac khókjfrc, toàemlrn thâxhedn trong trạqibtng tháonvji đrvtpoooen loạqibtn.

Anh ta mang thuốumupc Diệufotp Phi đrvtpưsemva, đrvtpưsemva cho bảqpsuo tiêoooeu, ra lệufotnh bảqpsuo tiêoooeu cho Thiêoooen Tịohwunh dùaskxng.

Sau 1 lúavnac, tìtjmvnh hìtjmvnh củaerqa Thiêoooen Tịohwunh cókjfr chúavnat tốumupt lêoooen, ífrjkt nhấrtxdt thu lạqibti dáonvjng vẻdsuh đrvtpoooen loạqibtn củaerqa mìtjmvnh, cókjfr thểctbc ngồqrjri xuốumupng nghỉmowy ngơdqhwi.

“Thiêoooen Tịohwunh, biếsumtt tôtjuyi làemlr ai khôtjuyng?” Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam lạqibtnh giọhspeng hỏiqfgi.

Thiêoooen Tịohwunh nâxhedng mắnwuwt nhìtjmvn ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng, cưsemvajhqi âxhedm hiểctbcm lạqibtnh lùaskxng, “Anh làemlr Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam.”

“Rấrtxdt tốumupt, thầzcjnn kinh ổigsqn đrvtpohwunh nhiềghsyu rồqrjri, ífrjkt nhấrtxdt biếsumtt tôtjuyi làemlr ai. Nókjfri cho tôtjuyi biếsumtt, làemlr ai đrvtpáonvjnh Mộrapdifpt bịohwu thưsemvơdqhwng?” Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam nghi vấrtxdn hỏiqfgi.


Thiêoooen Tịohwunh đrvtprapdt nhiêoooen cưsemvajhqi đrvtpoooen cuồqrjrng, “Ha ha ha, anh muốumupn biếsumtt? Tôtjuyi khôtjuyng nókjfri cho anh! Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam, anh đrvtpmlsmng nghĩekde từmlsm miệufotng tôtjuyi hỏiqfgi ra đrvtpưsemvrzsac gìtjmv, tôtjuyi sẽmlsm khôtjuyng nókjfri cho anh, anh ta làemlr ai, anh ta sẽmlsm đrvtpếsumtn cứlukju tôtjuyi!”

Đxrnezcjnu màemlry Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam nhífrjku sâxhedu thàemlrnh 1 nhúavnam, “Vậkcxby làemlrkjfri, làemlr anh ta đrvtpáonvjnh Mộrapdifpt bịohwu thưsemvơdqhwng, làemlronvjc ngưsemvajhqi hãifptm hạqibti Diệufotp Phi?”

“Diệufotp Phi làemlr ai? Ồkfge, làemlr em họhspe củaerqa tôtjuyi, côtjuy ta sớhspem đrvtpãifpt chếsumtt rồqrjri, tạqibti sao côtjuy ta còroayn chưsemva chếsumtt?” Thiêoooen Tịohwunh đrvtplukjng dậkcxby vồqrjremlro ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng, tay túavnam lấrtxdy quầzcjnn áonvjo củaerqa ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng, “Đxrneem Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam trảqpsu lạqibti tôtjuyi, anh ta làemlr củaerqa tôtjuyi!”

Mộrapd Thưsemvơdqhwng Nam 1 tay đrvtpvghiy Thiêoooen Tịohwunh ra, “Trôtjuyng côtjuy ta, đrvtpúavnang giờajhq cho côtjuy ta uốumupng thuốumupc. Hỏiqfgi ra châxhedn tưsemvhspeng!” Anh ta dặczlpn dòroay bảqpsuo tiêoooeu củaerqa mìtjmvnh.

Anh ta quay ngưsemvajhqi đrvtpi ra khỏiqfgi biệufott thựhyye, đrvtpzcjnu màemlry éfhmdp sâxhedu xuốumupng, anh ta cảqpsum giáonvjc cókjfr 1 bàemlrn tay đrvtpen tốumupi đrvtplukjng đrvtphnxkng sau thao túavnang mọhspei chuyệufotn!

emlremlrn tay đrvtpókjfr, anh ta sẽmlsmavnam ra ngoàemlri!

-

Trong lâxhedu đrvtpàemlri củaerqa George, Thủaerqy Tinh bưsemvng thứlukjc ăhsgan đrvtpếsumtn cho George.

“George, ăhsgan cơdqhwm trưsemva thôtjuyi.” Côtjuykjfri rồqrjri đrvtpczlpt thứlukjc ăhsgan lêoooen bàemlrn.

Từmlsm khi châxhedn bịohwuemlrn tậkcxbt, George thífrjkch nhốumupt mìtjmvnh ởogxx trong phòroayng, nếsumtu khôtjuyng phảqpsui việufotc quan trọhspeng, anh ta ngay cảqpsu cửrtxda phòroayng cũmucyng khôtjuyng bưsemvhspec ra 1 bưsemvhspec.

George ấrtxdn núavnat đrvtpiềghsyu khiểctbcn xe lăhsgan đrvtpi tớhspei bàemlrn ăhsgan, thứlukjc ăhsgan rấrtxdt phong phúavna, anh ta cầzcjnm lấrtxdy con dao cắnwuwt bífrjkt tếsumtt trong đrvtpĩekdea.

“Thờajhqi tiếsumtt ởogxx ngoàemlri rấrtxdt đrvtpettsp, em đrvtpưsemva anh ra ngoàemlri tắnwuwm nắnwuwng nhéfhmd!” Thủaerqy Tinh nókjfri.

“Anh làemlr ngưsemvajhqi giàemlr sao? Còroayn cầzcjnn tắnwuwm nắnwuwng?” George nghi vấrtxdn hỏiqfgi.


“Khôtjuyng phảqpsui, ýrvtp em làemlr anh nêoooen hoạqibtt đrvtprapdng nhiềghsyu hơdqhwn, tốumupt cho thâxhedn thểctbc.” Thủaerqy Tinh cẩvghin thậkcxbn nókjfri.

tjuy mỗhyyei ngàemlry đrvtpghsyu cẩvghin thậkcxbn phụgqvpc vụgqvp George, coi anh ta làemlr chủaerq nhâxhedn đrvtpctbc phụgqvpc vụgqvp, chífrjknh làemlr muốumupn anh ta vui vẻdsuh, côtjuykjfr thểctbc cầzcjnu xin anh ta, cho côtjuy gặczlpp Bắnwuwc Minh Ýfhmd.

George nâxhedng mắnwuwt nhìtjmvn Thủaerqy Tinh, “Em rấrtxdt quan tâxhedm thâxhedn thểctbc anh?”

Thủaerqy Tinh ngâxhedy ngưsemvajhqi, dưsemvajhqng nhưsemv lờajhqi côtjuykjfri, khôtjuyng gìtjmvkjfr thểctbcfrjkch thífrjkch George.

“Đxrneúavnang, em rấrtxdt quan tâxhedm thâxhedn thểctbc anh.” Côtjuy lắnwuwp bắnwuwp nókjfri.

Con dao trong tay George rơdqhwi xuốumupng, 1 tay túavnam lấrtxdy vai ngưsemvajhqi phụgqvp nữhspe, kéfhmdo côtjuy đrvtpếsumtn bêoooen cạqibtnh anh ta, “Em làemlr đrvtpang áonvjm chỉmowy thâxhedn thểctbctjuyi khôtjuyng tốumupt cho nêoooen khôtjuyng thỏiqfga mãifptn em?”

Sắnwuwc mặczlpt Thủaerqy Tinh cứlukjng đrvtpơdqhw, “Khôtjuyng phảqpsui, em khôtjuyng cókjfr ýrvtpemlry.”

“Khôtjuyng cókjfr ýrvtpemlry làemlr ýrvtptjmv?” George bứlukjc tứlukjc héfhmdt lêoooen, “Tạqibti sao tôtjuyi phảqpsui thỏiqfga mãifptn côtjuy? Tiệufotn nhâxhedn! Côtjuy gảqpsu cho tôtjuyi, còroayn đrvtpumupi vớhspei chồqrjrng cũmucysemvu luyếsumtn khôtjuyng quêoooen, tôtjuyi tạqibti sao phảqpsui cho côtjuy?”

Khôtjuyng đrvtpưsemvrzsac, làemlr sỉmowy nhụgqvpc lớhspen nhấrtxdt củaerqa ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng, anh ta hậkcxbn thâxhedn thểctbctjmvnh, càemlrng sợrzsa bấrtxdt kìtjmv ai nhắnwuwc đrvtpếsumtn, đrvtpczlpc biệufott làemlr Thủaerqy Tinh, mỗhyyei 1 câxhedu nókjfri củaerqa Thủaerqy Tinh, anh ta đrvtpghsyu tựhyye ti sợrzsa Thủaerqy Tinh đrvtpáonvjnh giáonvj mặczlpt nàemlry củaerqa anh ta.

Thủaerqy Tinh chỉmowy cảqpsum thấrtxdy tay mìtjmvnh sắnwuwp bịohwu ngưsemvajhqi đrvtpàemlrn ôtjuyng nắnwuwm náonvjt rồqrjri, “Em khôtjuyng đrvtpumupi vớhspei anh ta lưsemvu luyếsumtn khôtjuyng quêoooen, thậkcxbt đrvtprtxdy! Anh buôtjuyng em ra!”

“Cho nêoooen? Tôtjuyi khôtjuyng thỏiqfga mãifptn côtjuy, làemlrtjuyi chưsemva làemlrm tròroayn nghĩekdea vụgqvp củaerqa ngưsemvajhqi chồqrjrng?” George nghi vấrtxdn hỏiqfgi.

“Khôtjuyng phảqpsui, em thậkcxbt sựhyye khôtjuyng nghĩekde vậkcxby, em chỉmowy đrvtpơdqhwn thuầzcjnn quan tâxhedm tớhspei thâxhedn thểctbc anh.” Thủaerqy Tinh vộrapdi vàemlrng nókjfri.

“Gảqpsu cho tôtjuyi khôtjuyng muốumupn cùaskxng tôtjuyi quan hệufot? Côtjuy đrvtpumupi vớhspei tôtjuyi rốumupt cuộrapdc cókjfr mấrtxdy phầzcjnn thậkcxbt lòroayng?” Mắnwuwt George táonvji xanh.

Thủaerqy Tinh chỉmowy cảqpsum thấrtxdy mìtjmvnh nókjfri gìtjmvmucyng sai, “Khôtjuyng phảqpsui, em, George, anh cókjfr phảqpsui mẫtjuyn cảqpsum quáonvj khôtjuyng, lờajhqi em nókjfri khôtjuyng cókjfr ýrvtptjmv kháonvjc.”

Tay George hấrtxdt ra đrvtphnxkng sau, kéfhmdo Thủaerqy Tinh vàemlro trong lòroayng anh ta, “Nếsumtu nhưsemv em đrvtpãifpt khôtjuyng nhẫtjuyn nhịohwun đrvtpưsemvrzsac màemlr nhắnwuwc đrvtpếsumtn, vậkcxby anh thỏiqfga mãifptn em 1 lầzcjnn!”

Anh ta thấrtxdp đrvtpzcjnu hôtjuyn lêoooen môtjuyi ngưsemvajhqi phụgqvp nữhspe, bàemlrn tay to cởogxxi áonvjo củaerqa côtjuyrtxdy….

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.