Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 288 :

    trước sau   
“Mẹ ruôfcaj̣t của Môfcaj̣ Dã là ai?” Thiêvveon Tịnh cưynfbơxfez̀i đspfvvveon dại, “Môfcaj̣ Dã là do ai sinh ra? Ha ha ha, khôfcajng phải tôfcaji. Con của tôfcaji đspfvâchvbu? Con của tôfcaji ơxfez̉ đspfvâchvbu? Con của tôfcaji là của Môfcaj̣ Ly! Anh ta khôfcajng thêvveỏ khôfcajng quan tâchvbm hai mẹ con tôfcaji đspfvưynfbơxfeẓc! Môfcaj̣ Ly, trái tim anh thâchvḅt là đspfvôfcaj̣c ác, ngay cả đspfvưynfb́a con của mình mà cũng khôfcajng câchvb̀n!”

fcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam nhìn ngưynfbơxfez̀i phụ nưynfb̃ khóc lóc đspfvvveon dại trưynfbơxfeźc mădiaẓt mình, châchvbn mày của anh nhíu chădiaẓt lại hêvveót mưynfb́c, anh khôfcajng ngơxfez̀ con của Thiêvveon Tịnh lại là của Môfcaj̣ Ly!

Nhưynfbng mà mẹ ruôfcaj̣t của Môfcaj̣ Dã rôfcaj́t cuôfcaj̣c là ai, anh vâchvb̃n chưynfba biêvveót đspfvưynfbơxfeẓc!

“Tôfcaji hỏi côfcaj, Môfcaj̣ Dã là do ai sinh ra!” Ngưynfb̃ khí tưynfb́c giâchvḅn của anh phủ khădiaźp vâchvb̀ng trán của Thiêvveon Tịnh.

“Á! Anh đspfvưynfb̀ng giêvveót tôfcaji! Tôfcaji khôfcajng biêvveót, tôfcaji khôfcajng biêvveót gì hêvveót! Côfcaj ôfcaji, côfcajynfb́u con vơxfeźi! Con muôfcaj́n mỏ vàng đspfven, con muôfcaj́n Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam, anh mau trả Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam lại cho tôfcaji!” Thiêvveon Tịnh trơxfez̉ tay nădiaźm lâchvb́y cánh tay của Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam, nói nădiazng lôfcaj̣n xôfcaj̣n.

fcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam thu ánh nhìn lại, chădiazm chú nhìn ánh mădiaźt ngâchvby dại của Thiêvveon Tịnh, ánh mădiaźt này hoàn toàn khôfcajng phải ánh mădiaźt của môfcaj̣t ngưynfbơxfez̀i bình thưynfbơxfez̀ng.


“Ngưynfbơxfez̀i đspfvâchvbu! Trói Thiêvveon Tịnh lại đspfvi!” Anh dădiaẓn dò vêvveọ sĩ của mình.

Thiêvveon Tịnh bị mâchvb́y ngưynfbơxfez̀i vêvveọ sĩ dùng dâchvby thưynfb̀ng trói chădiaẓt lại, côfcaj ta khôfcajng đspfvôfcaj̣ng đspfvâchvḅy đspfvưynfbơxfeẓc, liêvveon tục khóc lóc làm loạn, vưynfb̀a nhìn đspfvã biêvveót là bôfcaj̣ dạng đspfvã hóa đspfvvveon rôfcaj̀i.

“Tôfcaj̉ng giám đspfvôfcaj́c! Khôfcajng xong rôfcaj̀i, đspfvám ngưynfbơxfez̀i áo đspfven chúng ta bădiaźt đspfvưynfbơxfeẓc đspfvêvveòu uôfcaj́ng thuôfcaj́c đspfvôfcaj̣c chêvveót rôfcaj̀i!”Môfcaj̣t vêvveọ sĩ chạy vào phòng báo cáo lại.

fcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam đspfvâchvb́m mạnh vào bưynfb́c tưynfbơxfez̀ng, đspfvám ngưynfbơxfez̀i áo đspfven tưynfḅ mình uôfcaj́ng thuôfcaj́c đspfvôfcaj̣c chêvveót, Thiêvveon Tịnh phát đspfvvveon, đspfvâchvby khădiaz̉ng đspfvịnh khôfcajng phải là sưynfḅ trùng hơxfeẓp!

“Đvveoem bọn chúng đspfvi hêvveót đspfvi.” Anh nói rôfcaj̀i bưynfbơxfeźc ra ngoài kho chưynfb́a đspfvôfcaj̀, lái xe đspfvêvveón bêvveọnh viêvveọn.

Diêvveọp Phi chădiazm sóc Môfcaj̣ Dã trong phòng bêvveọnh, mădiaźt của Môfcaj̣ Dã đspfvã chuyêvveỏn đspfvôfcaj̣ng thưynfbơxfez̀ng xuyêvveon hơxfezn rôfcaj̀i, côfcaj vui mưynfb̀ng nhìn sưynfḅ chuyêvveỏn biêvveón tôfcaj́t của Môfcaj̣ Dã, chỉ hy vọng Môfcaj̣ Dã có thêvveỏ mau chóng tỉnh lại.

fcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam bưynfbơxfeźc vào phòng bêvveọnh, “Đvveoi vơxfeźi tôfcaji môfcaj̣t lát.”

“Chuyêvveọn gì vâchvḅy?” Diêvveọp Phi quay đspfvâchvb̀u nhìn ngưynfbơxfez̀i mădiaẓt trâchvb̀m xuôfcaj́ng của ngưynfbơxfez̀i đspfvàn ôfcajng, khădiaźp ngưynfbơxfez̀i anh đspfvêvveòu tỏa ra bâchvb̀u khôfcajng khí u ám.

“Có chuyêvveọn! Mau lêvveon!” Bàn tay to lơxfeźn của Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam kéo tay của Diêvveọp Phi, dâchvb̃n côfcaj ra khỏi phòng bêvveọnh, đspfvi thădiaz̉ng đspfvêvveón chiêvveóc xe hơxfezi của anh.

“Tôfcaji đspfvi rôfcaj̀i thì Môfcaj̣ Dã làm sao?” Diêvveọp Phi vôfcaj̣i vàng nói.

“Tôfcaji bảo Nhiêvveóp Hạo canh chưynfb̀ng Môfcaj̣ Dã, buôfcaj̉i tôfcaj́i khôfcajng có đspfvưynfba thuôfcaj́c cho Môfcaj̣ Dã uôfcaj́ng, em yêvveon tâchvbm.” Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam nói rôfcaj̀i đspfvâchvb̉y côfcaj gái nhỏ ngôfcaj̀i vào xe của anh.

Hình bóng của ngưynfbơxfez̀i phụ nưynfb̃ xinh đspfvẹp đspfvưynfb́ng trưynfbơxfeźc khung cưynfb̉a sôfcaj̉ của tòa nhà bêvveọnh viêvveọn, ánh mădiaźt của côfcaj nhìn theo Môfcaj Thưynfbơxfezng Nam lái xe đspfvi, khóe miêvveọng hiêvveọn lêvveon nụ cưynfbơxfez̀i lạnh.

ynfb̉a phòng vang lêvveon tiêvveóng gõ, môfcaj̣t ngưynfbơxfez̀i y tá gõ cưynfb̉a bưynfbơxfeźc vào.


“Viêvveọn trưynfbơxfez̉ng Sơxfez̉, đspfvôfcaj̀ mà côfcajchvb̀n đspfvêvveòu đspfvem tơxfeźi rôfcaj̀i.” Y tá đspfvem mâchvb́y ly nưynfbơxfeźc bădiaz̀ng giâchvb́y tơxfeźi.

xfez̉ Nhiêvveõm quay sang nhìn mâchvb́y cái ly, “Chădiaźc chădiaźn đspfvêvveòu là ly mà Diêvveọp Phi dùng qua chưynfb́?”

“Phải, hôfcajm nay chỉ có Diêvveọp Phi uôfcaj́ng nưynfbơxfeźc trong phòng thôfcaji, khôfcajng có ngưynfbơxfez̀i nào khác uôfcaj́ng trong phòng.” Côfcaj y tá nói.

“Ưvveò, đspfvêvveỏ ly xuôfcaj́ng đspfvi.” Sơxfez̉ Nhiêvveõm cădiazn dădiaẓn.

Y tá đspfvădiaẓt mâchvb́y ly nhưynfḅa xuôfcaj́ng, quay ngưynfbơxfez̀i đspfvi ra khỏi phòng.

xfez̉ Nhiêvveõm câchvb̀m ly nưynfbơxfeźc mà Diêvveọp Phi đspfvã dùng qua, tỉ mỉ quan sát mâchvb́y chiêvveóc ly đspfvó, miêvveọng ly đspfvưynfbơxfeẓc ngưynfbơxfez̀i khác sưynfb̉ dụng qua cũng sẽ đspfvêvveỏ lại têvveó bào da, nưynfbơxfeźc bọt của ngưynfbơxfez̀i dùng, nhưynfb̃ng thưynfb́ này đspfvêvveòu có thêvveỏ đspfvem đspfvi xét nhiêvveọm DNA.

fcaj chọn lâchvb́y môfcaj̣t cái ly, đspfvădiaẓt lêvveon bàn làm viêvveọc của mình, sau đspfvó rơxfez̀i khỏi phòng làm viêvveọc.



Diêvveọp Phi cùng Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam đspfvêvveón môfcaj̣t ngôfcaji biêvveọt thưynfḅ nhỏ ơxfez̉ vùng ngoại ôfcaj, côfcaj còn khôfcajng biêvveót Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam cũng có bâchvb́t đspfvôfcaj̣ng sản ơxfez̉ đspfvâchvby.

Nhưynfbng mà nghĩ lại thì, Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam là ai chưynfb́, anh muôfcaj́n bao nhiêvveou ngôfcaji nhà mà chả đspfvưynfbơxfeẓc?

fcaj đspfvi theo anh tiêvveón vào biêvveọt thưynfḅ, trong đspfvại sảnh có cả đspfvám ngưynfbơxfez̀i áo đspfven nădiaz̀m đspfvó khiêvveón côfcaj giâchvḅt cả mình.

“Có chuyêvveọn gì vâchvḅy?” Côfcaj nhìn Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam.

“Đvveoi xem xem bọn họ chêvveót nhưynfb thêvveó nào? Đvveoã dùng loại đspfvôfcaj̣c gì?” Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam cădiazn dădiaẓn.


Diêvveọp Phi trơxfeẓn tròn mădiaźt nhìn ngưynfbơxfez̀i đspfvàn ôfcajng, anh coi côfcaj là pháp y rôfcaj̀i sao?

fcaj đspfveo gădiazng tay vêvveọ sinh đspfvưynfbơxfeẓc đspfvădiaẓt trêvveon bàn vào, khám nghiêvveọm tưynfb̉ thi cho đspfvám ngưynfbơxfez̀i áo đspfven.

“Có vêvveót thưynfbơxfezng rõ rêvveọt, bọn họ đspfvã xảy ra âchvb̉u đspfvả trưynfbơxfeźc khi chêvveót, đspfvôfcaj̣c đspfvưynfbơxfeẓc giâchvb́u trong rădiazng nọc ơxfez̉ trong miêvveọng, có mùi hạnh nhâchvbn nhàn nhạt, da của họ có màu hôfcaj̀ng, chădiaźc anh đspfvã biêvveót họ dùng loại đspfvôfcaj̣c gì rôfcaj̀i.” Côfcaj quay đspfvâchvb̀u nhìn Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam.

fcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam bădiaẓm chădiaẓt môfcaji lại, “Làm râchvb́t dưynfb́t khoát, nhưynfb̃ng ngưynfbơxfez̀i này có lẽ là tưynfb̉ sĩ, Thiêvveon Tịnh phát đspfvvveon rôfcaj̀i, em đspfvi xem xem côfcaj ta đspfvvveon thâchvḅt hay là giả đspfvvveon.”

Diêvveọp Phi ngâchvby ngưynfbơxfez̀i ra, khôfcajng ngơxfez̀ đspfvưynfbơxfeẓc rădiaz̀ng Thiêvveon Tịnh sẽ phát đspfvvveon, côfcaj theo anh đspfvi đspfvêvveón cădiazn phòng nhôfcaj́t giưynfb̃ Thiêvveon Tịnh, nhìn thâchvb́y Thiêvveon Tịnh bị trói đspfvang đspfvâchvḅp đspfvâchvb̀u vào tưynfbơxfez̀ng, hai ngưynfbơxfez̀i vêvveọ sĩ đspfvêvveòu khôfcajng ngădiazn Thiêvveon Tịnh lại đspfvưynfbơxfeẓc.

“Đvveoưynfba cho tôfcaji hôfcaj̣p cưynfb́u thưynfbơxfezng!” Côfcajdiazn dădiaẓn vêvveọ sĩ.

fcaj̣t ngưynfbơxfez̀i vêvveọ sĩ đspfvã đspfvem hôfcaj̣p cưynfb́u thưynfbơxfezng tơxfeźi cho côfcaj.

Diêvveọp Phi tìm thâchvb́y thuôfcaj́c an thâchvb̀n, nhơxfez̀ hai ngưynfbơxfez̀i vêvveọ sĩ giưynfb̃ chădiaẓt Thiêvveon Tịnh, côfcaj tiêvveom cho Thiêvveon Tịnh môfcaj̣t mũi thuôfcaj́c an thâchvb̀n.

Thiêvveon Tịnh bị tiêvveom thuôfcaj́c vào ngưynfbơxfez̀i, thì giôfcaj́ng nhưynfb con búp bêvveo bị ngădiaźt đspfvvveọn vâchvḅy, ngôfcaj̀i co lại ngủ trêvveon nêvveòn đspfvâchvb́t.

Diêvveọp Phi rút môfcaj̣t ít máu của Thiêvveon Tịnh ra, “Tôfcaji phải đspfvem máu vêvveò xét nghiêvveọm mơxfeźi có thêvveỏ biêvveót kêvveót quả đspfvưynfbơxfeẓc.”

“Tôfcaji đspfvưynfba em vêvveò.” Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam nói.

Diêvveọp Phi câchvb̀m theo mâchvb̃u máu của Thiêvveon Tịnh trơxfez̉ vêvveò bêvveọnh viêvveọn cùng Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam.

Nhiêvveóp Hạo vâchvb̃n luôfcajn canh chưynfb̀ng ngoài phòng bêvveọnh của Môfcaj̣ Dã, nhìn thâchvb́y Diêvveọp Phi và Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam trơxfez̉ thì liêvveòn mơxfez̉ cưynfb̉a phòng cho họ vào.


Diêvveọp Phi câchvb̀m mâchvb̃u máu của Thiêvveon Tịnh làm hóa nghiêvveọm, râchvb́t nhanh đspfvã có kêvveót quả rôfcaj̀i.

“Trong máu của Thiêvveon Tịnh có môfcaj̣t lưynfbơxfeẓng quá mưynfb́c loại thuôfcaj́c kích thích thâchvb̀n kinh trung khu, hơxfezn nưynfb̃a lưynfbơxfeẓng thuôfcaj́c này quá lơxfeźn, sẽ làm tôfcaj̉n thưynfbơxfezng đspfvêvveón thâchvb̀n kinh của côfcaj ta, cho dù loại bỏ tác dụng của loại thuôfcaj́c này cho côfcaj ta thì côfcaj ta cũng râchvb́t khó trơxfez̉ lại bình thưynfbơxfez̀ng.”

“Ý em là nói có ngưynfbơxfez̀i hạ đspfvôfcaj̣c côfcaj ta.” Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam hỏi.

“Đvveoúng vâchvḅy, nêvveóu khôfcajng thì thuôfcaj́c trong ngưynfbơxfez̀i côfcaj ta tưynfb̀ đspfvâchvbu mà ra đspfvâchvby?” Diêvveọp Phi hỏi ngưynfbơxfeẓc lại.

fcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam vo tay thành nădiaźm đspfvâchvb́m, nêvveóu nhưynfb là nhưynfbchvḅy, vâchvḅy thì có nghĩa là trong đspfvám ngưynfbơxfez̀i của anh có đspfvôfcaj̀ng bọn của Thiêvveon Tịnh.

Đvveoôfcaj̀ng bọn của Thiêvveon Tịnh nhìn thâchvb́y Thiêvveon Tịnh bị bădiaźt, thì dưynfb́t khoát hạ đspfvôfcaj̣c Thiêvveon Tịnh, khiêvveón Thiêvveon Tịnh hóa đspfvvveon.

“Tôfcaji biêvveót rôfcaj̀i, chuyêvveọn này tôfcaji sẽ đspfvvveòu tra kỹ, em ơxfez̉ đspfvâchvby cũng phải câchvb̉n thâchvḅn.” Anh dădiaẓn dò Diêvveọp Phi, mưynfb́c đspfvôfcaj̣ phưynfb́c tạp của sưynfḅ viêvveọc đspfvã vưynfbơxfeẓt xa dưynfḅ tính ban đspfvâchvb̀u của anh rôfcaj̀i.

“Tôfcaji sẽ bảo vêvveọ tôfcaj́t bản thâchvbn và Môfcaj̣ Dã, anh hưynfb́a giúp tôfcaji tìm Thủy Tinh, anh đspfvã tìm thâchvb́y chưynfba?” Diêvveọp Phi hỏi anh.

“Đvveoã phái ngưynfbơxfez̀i đspfvvveòu tra rõ châchvbn tưynfbơxfeźng của trâchvḅn hỏa hoạn rôfcaj̀i, là có ngưynfbơxfez̀i côfcaj́ ý châchvbm lưynfb̉a, hiêvveọn trưynfbơxfez̀ng khôfcajng phát hiêvveọn thi thêvveỏ của Thủy Tinh và Bădiaźc Minh Ý, cũng có nghĩa là, họ có thêvveỏ vâchvb̃n chưynfba chêvveót. Nhưynfbng mà bâchvby giơxfez̀ họ ơxfez̉ đspfvâchvbu thì tôfcaji vâchvb̃n chưynfba tra ra đspfvưynfbơxfeẓc, câchvb̀n thêvveom thơxfez̀i gian.” Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam nói.

Trái tim của Diêvveọp Phi đspfvâchvḅp mạnh, côfcaj vui mưynfb̀ng vì khôfcajng phát hiêvveọn thi thêvveỏ của Thủy Tinh và Bădiaźc Minh Ý, nhưynfbng Thủy Tinh và Bădiaźc Minh Ý rôfcaj́t cuôfcaj̣c đspfvã đspfvi đspfvâchvbu?

“Tôfcaji đspfvơxfeẓi tin tưynfb́c của anh.” Côfcaj nhẹ nhàng nói.

Ngón tay của Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam nâchvbng cădiaz̀m của côfcaj gái nhỏ lêvveon, “Có thơxfez̀i gian thì nghĩ xem làm sao bảo vêvveọ tôfcaj́t bản thâchvbn mình trưynfbơxfeźc đspfvã, Diêvveọp Phi, có ngưynfbơxfez̀i muôfcaj́n đspfvôfcaj̣ng thủ vơxfeźi tôfcaji, tôfcaji khôfcajng có cách nào bảo vêvveọ em suôfcaj́t 24 tiêvveóng, em hiêvveỏu khôfcajng?”

Diêvveọp Phi ngưynfbơxfeźc mădiaźt nhìn anh, “Tôfcaji sẽ bảo vêvveọ tôfcaj́t bản thâchvbn và Môfcaj̣ Dã! Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam, tôfcaji hy vọng sau khi tâchvb́t cả châchvbn tưynfbơxfeźng sưynfḅ viêvveọc rõ ràng,anh có thêvveỏ đspfvưynfba bản đspfvôfcaj̀ mỏ vàng đspfven cho tôfcaji, tôfcaji bădiaźt buôfcaj̣c có sưynfḅ ădiazn nói rõ ràng vơxfeźi bôfcaj́ mẹ đspfvã mâchvb́t của mình.”

“Đvveoưynfbơxfeẓc! Tôfcaji hưynfb́a vơxfeźi em.” Bàn tay kia của Môfcaj̣ Thưynfbơxfezng Nam vo thành nădiaźm đspfvâchvb́m, côfcaj ơxfez̉ lại chỉ là vì tâchvb́m bản đspfvôfcaj̀ của mỏ vàng đspfven thôfcaji sao?

ynfḅ nhâchvḅn thưynfb́c này giôfcaj́ng nhưynfb con dao đspfvâchvbm vào trái tim của anh vâchvḅy.

Cánh cưynfb̉a của kho chưynfb́a hàng chuyêvveon chơxfez̉ của môfcaj̣t chiêvveóc thuyêvveòn lơxfeźn bị mơxfez̉ tung ra, ánh sáng chiêvveóu vào ngưynfbơxfez̀i của ngưynfbơxfez̀i phụ nưynfb̃ và đspfvưynfb́a trẻ trong kho hàng…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.