Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 275 :

    trước sau   
Ánh măcubńt của Diênlrṭp Phi nhìn gưdrinơhxxhng măcubṇt môatdf̣t cách thù hâcrgṭn, “Đoxkuênlrt̉ tôatdfi bênlrṭnh chênlrt́t thì các ngưdrinơhxxh̀i có thênlrt̉ chiênlrt́m tài sản của tôatdfi mãi mãi phải khôatdfng? Chỉ câcrgt̀n tôatdfi sôatdf́ng thì sẽ khôatdfng đnnbfênlrt̉ cho các ngưdrinơhxxh̀i đnnbfưdrinơhxxḥc đnnbfăcubńc ý đnnbfâcrgtu!”

“Ha ha, chúng tôatdfi chính là muôatdf́n đnnbfôatdf̣c chiênlrt́m tài sản của côatdf, tôatdfi khôatdfng nhưdriñng tưdriǹ nhỏ đnnbfôatdf̣c chiênlrt́m tài sản của côatdf mà còn chiênlrt́m luôatdfn cả vị hôatdfn phu của côatdfdriña, bâcrgty giơhxxh̀ anh âcrgt́y là chôatdf̀ng của tôatdfi. Nhưdrinng mà nhưdrincrgṭy thì làm sao chưdriń? Côatdf có thênlrt̉ làm gì đnnbfưdrinơhxxḥc tôatdfi? Môatdf̣ Dã hôatdfn mênlrtcrgt́t tỉnh, vưdriǹa hay, tôatdfi sinh thênlrtm môatdf̣t đnnbfưdrińa cho Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam! Thưdriṇc ra, tôatdfi còn phải cảm ơhxxhn côatdfdriña đnnbfó! Ha ha ha!” Thiênlrtn Tịnh cưdrinơhxxh̀i đnnbfnlrtn dại.

Khôatdfng có Môatdf̣ Dã, Môatdf̣ gia chăcubńc chăcubńn phải có môatdf̣t ngưdrinơhxxh̀i thưdriǹa kênlrt́ khác, côatdf ta là vơhxxḥ của Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam, Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam có đnnbfôatdf̉ máu thì cũng phải sinh con vơhxxh́i côatdf ta!

atdfi Diênlrṭp Phi băcubṇm chăcubṇt lại, “Con trai của côatdfnlrṭnh năcubṇng, côatdf còn có thênlrt̉ cưdrinơhxxh̀i đnnbfưdrinơhxxḥc nưdriña sao? Côatdf có phải ngưdrinơhxxh̀i hay khôatdfng vâcrgṭy?”

“Có phải ngưdrinơhxxh̀i hay khôatdfng thì khôatdfng câcrgt̀n gâcrgt́p, viênlrṭc câcrgt̀n gâcrgt́p bâcrgty giơhxxh̀ là ai mơhxxh́i là vơhxxḥ của Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam, thiênlrt́u phu nhâcrgtn của Môatdf̣ gia!” Thiênlrtn Tịnh nói.

Diênlrṭp Phi tát môatdf̣t bạt tay lênlrtn măcubṇt của Thiênlrtn Tịnh, “Tại sao lại có nguơhxxh̀i mẹ đnnbfôatdf̣c ác nhưdrinatdfcrgṭy chưdriń? “


Thiênlrtn Tịnh né cái bạt tay của Diênlrṭp Phi, căcubnm giâcrgṭn nói, “Tôatdfi nói cho côatdf biênlrt́t, tôatdfi còn mong cho nó chênlrt́t nưdriña kìa!”

atdf ta đnnbfè nén câcrgtu nói này trong lòng quá lâcrgtu rôatdf̀i, côatdf ta còn mong cho Môatdf̣ Dã chênlrt́t, vôatdf́n dĩ khôatdfng muôatdf́n muôatdf́n đnnbfưdrińa con trai trơhxxh̀i ơhxxhi này!

Diênlrṭp Phi khôatdfng tát trúng Thiênlrtn Tịnh, tay của côatdfcubńm lâcrgt́y áo trênlrtn ngưdriṇc của Thiênlrtn Tịnh, hâcrgṭn khôatdfng thênlrt̉ xé xác Thiênlrtn Tịnh ra, “Là côatdf giênlrt́t Môatdf̣ Lạc Lạc, lâcrgt̀n này cũng là côatdf giênlrt́t Môatdf̣ Dã!”

atdf̣ đnnbfôatdf̀ của Thiênlrtn Tịnh bị Diênlrṭp Phi xé ra, lôatdf̣ ra miênlrt́ng băcubnng gạc trưdrinơhxxh́c ngưdriṇc côatdf ta, côatdf ta xôatdf tay của Diênlrṭp Phi ra, “Vênlrt́t thưdrinơhxxhng trênlrtn ngưdriṇc tôatdfi đnnbfênlrt̀u là vênlrt́t thưdrinơhxxhng mơhxxh́i, côatdf khôatdfng có chưdrińng cưdriń!”

Diênlrṭp Phi tưdrińc đnnbfênlrt́n muôatdf́n bênlrt̉ cả phôatdf̉i, rõ ràng là Thiênlrtn Tịnh làm, kênlrt́t quả Thiênlrtn Tịnh lại chạy thoát hênlrt́t lâcrgt̀n này tơhxxh́i lâcrgt̀n khác, côatdf muôatdf́n xé xác Thiênlrtn Tịnh quách cho xong!

atdfcubńm chăcubṇt lâcrgt́y tóc Thiênlrtn Tịnh, tưdrińc giâcrgṭn đnnbfánh liênlrtn tục.

Cánh cưdrin̉a của phòng chưdrińa đnnbfôatdf̀ mơhxxh̉ tung ra, Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam bưdrinơhxxh́c vào.

Thiênlrtn Tịnh khóc to thành tiênlrt́ng, “Anh Thưdrinơhxxhng Nam, anh mau đnnbfênlrt́n cưdrińu em! Diênlrṭp Phi muôatdf́n giênlrt́t em!”

atdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam môatdf̣t tay năcubńm lâcrgt́y cánh tay của Diênlrṭp Phi, “Buôatdfng tay!”

“Đoxkuôatdf̀ khôatdf́n khiênlrt́p! Anh cũng là đnnbfôatdf̀ khôatdf́n!” Diênlrṭp Phi trơhxxh̉ tay tát lênlrtn măcubṇt của anh, con trai của anh bị Thiênlrtn Tịnh hại, vâcrgṭy mà anh còn bảo vênlrṭ Thiênlrtn Tịnh!

drinơhxxhng măcubṇt anh tuâcrgt́n của Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam bị bàn tay của côatdf gái nhỏ tát, tiênlrt́ng bạt tay lanh lảnh xuyênlrtn qua tai của tâcrgt́t cả mọi ngưdrinơhxxh̀i.

drinơhxxhng măcubṇt của anh trâcrgt̀m xuôatdf́ng cưdriṇc đnnbfnlrt̉m, “Tôatdfi chính là kẻ khôatdf́n, mơhxxh́i giưdriñ côatdf lại! Côatdfdriṇ nhìn đnnbfi!”

Anh câcrgt̀m lâcrgt́y giâcrgt́y xét nghiênlrṭm quăcubnng vào măcubṇt của Diênlrṭp Phi.


Diênlrṭp Phi băcubńt lâcrgt́y tơhxxh̀ giâcrgt́y xét nghiênlrṭm, nhìn dòng chưdriñ bênlrtn trênlrtn nó, trênlrtn túi truyênlrt̀n dịch có dâcrgt́u vâcrgtn tay của ba ngưdrinơhxxh̀i, môatdf̣t là của y tá đnnbfnlrt̀u chênlrt́ thuôatdf́c, môatdf̣t là của y tá vôatdfdrinơhxxh́c biênlrt̉n cho Môatdf̣ Dã, còn môatdf̣t dâcrgt́u nưdriña chính là của côatdf!

Ha ha, quả nhiênlrtn kênlrt́t quả đnnbfã y nhưdrin ôatdf nghĩ, hoàn toàn khôatdfng nghi hoăcubṇc gì, ngưdrinơhxxh̀i hại côatdf đnnbfã làm tôatdf́t đnnbfênlrt́n mưdrińc khôatdfng chênlrt vào đnnbfâcrgtu đnnbfưdrinơhxxḥc!

Ngón tay của côatdf xé tơhxxh̀ giâcrgt́y xét nghiênlrṭm.

“Diênlrṭp Phi, côatdfdrinơhxxh̉ng côatdf xé giâcrgt́y xét nghiênlrṭm thì có thênlrt̉ hủy đnnbfi chưdrińng cưdriń sao?” Thiênlrtn Tịnh nói chua ngoa, “Anh Thưdrinơhxxhng Nam, em thâcrgt́y nó là em họ của em, có lòng tôatdf́t đnnbfưdrina cơhxxhm cho nó, kênlrt́t quả thì nó đnnbfánh em, còn muôatdf́n giênlrt́t chênlrt́t em nưdriña. Khôatdfng ngơhxxh̀ nó còn tênlrṭ hại hơhxxhn là hại Môatdf̣ Dã nưdriña! Tại sao em lại có đnnbfưdrińa em họ nhưdrincrgṭy chưdriń?”

atdf ta khóc đnnbfênlrt́n mưdrińc lâcrgtm ly bi đnnbfát, côatdf ta đnnbfang khóc cho Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam xem.

cubńc măcubṇt của anh âcrgtm trâcrgt̀m, “Nhiênlrt́p Hạo, đnnbfem cơhxxhm ra ngoài cho chó ăcubnn!”

Nhiênlrt́p Hạo lâcrgṭp tưdrińc đnnbfi vào phòng chưdrińa đnnbfôatdf̀, đnnbfem đnnbfôatdf̀ ăcubnn đnnbfi.

Lòng của Diênlrṭp Phi đnnbfau thăcubńt, Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam hâcrgṭn côatdfhxxh́i nhưdrinơhxxh̀ng nào, ngay cả cơhxxhm cũng đnnbfem cho chó chưdriń khôatdfng đnnbfênlrt̉ lại cho côatdf ăcubnn!

“Cút!” Côatdf lạnh lùng nói ra môatdf̣t chưdriñ, khôatdfng muôatdf́n nhìn thâcrgt́y hai con ngưdrinơhxxh̀i khiênlrt́n côatdf ghênlrthxxh̉m này nưdriña.

“Thái đnnbfôatdf̣ của côatdf là sao? Côatdf hại chênlrt́t cả nhà anh Thưdrinơhxxhng Nam, còn chưdrina đnnbfủ hay sao?” Thiênlrtn Tịnh côatdf́ ý nói cho anh nghe.

Ánh măcubńt lạnh lùng của Diênlrṭp Phi nhìn Thiênlrtn Tịnh, “Tôatdfi muôatdf́n khiênlrt́n côatdf và Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam chênlrt́t! Các ngưdrinơhxxh̀i chênlrt́t rôatdf̀i thì tôatdfi coi nhưdrin đnnbfã báo đnnbfưdrinơhxxḥc thù!”

“Anh Thưdrinơhxxhng Nam, anh nghe thâcrgt́y chưdrina? Nó chính là muôatdf́n giênlrt́t cả nhà anh đnnbfó! Cho dù là em họ thì em cũng khôatdfng thênlrt̉ bao che cho nó! Anh mau xưdrin̉ trí nó đnnbfi. Em khôatdfng muôatdf́n nó hại anh nưdriña!” Thiênlrtn Tịnh trưdrinng ra dáng vẻ lo lăcubńng quan tâcrgtm anh.

“Vênlrt́t thưdrinơhxxhng của côatdf chưdrina khỏi, trơhxxh̉ vênlrt̀ phòng nghỉ ngơhxxhi đnnbfi, tôatdfi sẽ xưdrin̉ lý côatdf ta.” Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam dăcubṇn dò.


“Anh Thưdrinơhxxhng Nam vâcrgt̃n là anh quan tâcrgtm tơhxxh́i em, bâcrgty giơhxxh̀ em trơhxxh̉ vênlrt̀ phòng nghỉ ngơhxxhi, anh yênlrtn tâcrgtm đnnbfơhxxḥi em đnnbfnlrt̀u dưdrinơhxxh̃ng xong, em sẽ sinh thênlrtm môatdf̣t đnnbfưdrińa con trai cho anh.” Khóe măcubńt của Thiênlrtn Tịnh nhìn vênlrt̀ hưdrinơhxxh́ng Diênlrṭp Phi, khôatdfng tin mình khôatdfng chọc cho Diênlrṭp Phi tưdrińc chênlrt́t đnnbfưdrinơhxxḥc.

atdf ta nói xong thì câcrgt́t bưdrinơhxxh́c bưdrinơhxxh́c ra phòng trưdriñ đnnbfôatdf̀, lâcrgt̀n này đnnbfảm bảo Diênlrṭp Phi sôatdf́ng khôatdfng tơhxxh́i buôatdf̉i sáng ngày mai.

Bàn tay cuôatdf̣n thành năcubńm đnnbfâcrgt́m của Diênlrṭp Phi run lênlrtn, chỉ hâcrgṭn bản thâcrgtn, trong tay khôatdfng có dao khôatdfng thênlrt̉ giênlrt́t chênlrt́t Thiênlrtn Tịnh.

“Anh còn khôatdfng cút? Đoxkuơhxxḥi tôatdfi giênlrt́t anh sao?” Côatdf gào lơhxxh́n tiênlrt́ng vơhxxh́i anh, hung thủ giênlrt́t ngưdrinơhxxh̀i ơhxxh̉ ngay trưdrinơhxxh́c măcubṇt anh, anh còn bảo vênlrṭ cho tôatdf̣i phạm giênlrt́t ngưdrinơhxxh̀i đnnbfó!

Bàn tay to lơhxxh́n của Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam bóp lâcrgt́y cái côatdf̉ thanh mảnh của Diênlrṭp Phi, “Côatdf thưdriǹa nhâcrgṭn là côatdf giênlrt́t con trai của tôatdfi rôatdf̀i?”

Diênlrṭp Phi dùng ánh măcubńt lạnh lùng nhìn anh, “Tôatdfi thưdriǹa nhâcrgṭn hay khôatdfng thưdriǹa nhâcrgṭn thì có liênlrtn quan gì sao? Khôatdfng phải tưdriǹ sơhxxh́m anh đnnbfã nhâcrgṭn đnnbfịnh là tôatdfi làm rôatdf̀i sao? Anh vôatdf́n dĩ khôatdfng xưdrińng làm bôatdf́ của Môatdf̣ Dã!”

atdfdrińc giâcrgṭn đnnbfạp lênlrtn châcrgtn của anh, đnnbfánh anh tơhxxh́i tâcrgt́p nhưdrin phát đnnbfnlrtn vâcrgṭy, làm sao côatdf lại hại Môatdf̣ Dã đnnbfưdrinơhxxḥc?

atdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam im lăcubṇng chịu đnnbfưdriṇng năcubńm đnnbfâcrgt́m của côatdf gái nhỏ, măcubṇc cho côatdf đnnbfánh vào măcubṇt vào ngưdrinơhxxh̀i anh, nhìn côatdf nhưdrin con mèo hoang vùng vâcrgt̃y trong vòng tay anh.

Cánh tay anh tưdriǹ đnnbfâcrgt̀u đnnbfênlrt́n cuôatdf́i vâcrgt̃n ôatdfm lâcrgt́y côatdf.

“Tôatdfi khôatdfng xưdrińng làm bôatdf́ của nó, tưdriǹ khi nó ra đnnbfơhxxh̀i cho đnnbfênlrt́n lúc nó lơhxxh́n lênlrtn, tôatdfi chưdrina quan tâcrgtm gì tơhxxh́i nó, môatdf̃i ngày tôatdfi đnnbfênlrt̀u bâcrgṭn chuyênlrṭn của côatdfng ty, khôatdfng biênlrt́t băcubńt đnnbfâcrgt̀u tưdriǹ lúc nào, nó đnnbfã lơhxxh́n tơhxxh́i mưdrińc có thênlrt̉ cãi lại tôatdfi, có thênlrt̉ căcubnn hơhxxh̀n tôatdfi. Tôatdfi thâcrgṭm chí khôatdfng biênlrt́t nó trơhxxh̉ thành hacker lúc nào, nó lúc nào cũng có thênlrt̉ làm nhưdriñng chuyênlrṭn tôatdfi khôatdfng ngơhxxh̀ tơhxxh́i đnnbfưdrinơhxxḥc, đnnbfênlrt́n cả con trai mình mà tôatdfi còn khôatdfng hiênlrt̉u, tôatdfi thâcrgṭt sưdriṇ râcrgt́t thâcrgt́t bại. Nênlrt́u nhưdrin ôatdfng trơhxxh̀i cho tôatdfi môatdf̣t cơhxxhatdf̣i nưdriña,tôatdfi sẽ yênlrtu nó tôatdf́t hơhxxhn, cùng nó trưdrinơhxxh̉ng thành. Mà khôatdfng phải môatdf̃i ngày chỉ trách móc nó trơhxxh̉ thành hacker trôatdf̣m tiênlrt̀n trong thẻ của tôatdfi.”

drinơhxxh́c măcubńt của Diênlrṭp Phi rơhxxhi lã chã, “Anh có biênlrt́t nó râcrgt́t côatdf đnnbfôatdf̣c khôatdfng, nó râcrgt́t câcrgt̀n có ngưdrinơhxxh̀i yênlrtu thưdrinơhxxhng. Anh là đnnbfôatdf̀ ngôatdf́c!”

atdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam dùng ngón tay quẹt nưdrinơhxxh́c măcubńt trênlrtn gưdrinơhxxhng măcubṇt côatdf, “Côatdf đnnbfang khóc vì Môatdf̣ Dã? Diênlrṭp Phi, rôatdf́t cuôatdf̣c phiênlrtn bản nào mơhxxh́i là côatdf thâcrgṭt sưdriṇ?”

Là hung thủ giênlrt́t Môatdf̣ Dã, hay là ngưdrinơhxxh̀i đnnbfau lòng vì Môatdf̣ Dã đnnbfênlrt́n rơhxxhi lênlrṭ?

Diênlrṭp Phi nhênlrt́ch mép cưdrinơhxxh̀i khôatdf̉, “Tôatdfi nhưdrin thênlrt́ nào vôatdf́n khôatdfng quan trọng, quan trọng là, trong lòng anh tôatdfi là ngưdrinơhxxh̀i nhưdrin thênlrt́ nào? Còn nưdriña Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam, giênlrt́t tôatdfi râcrgt́t dênlrt̃ dàng, bâcrgty giơhxxh̀ anh có thênlrt̉ bóp chênlrt́t tôatdfi. Nhưdrinng giênlrt́t tôatdfi rôatdf̀i thì anh khôatdfng bảo vênlrṭ đnnbfưdrinơhxxḥc Môatdf̣ Dã, khôatdfng tìm đnnbfưdrinơhxxḥc hung thủ thâcrgṭt sưdriṇ kia, Môatdf̣ Dã khôatdfng thênlrt̉ tỉnh lại!”

Ánh măcubńt của Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam chăcubnm chú nhìn gưdrinơhxxhng măcubṇt nhỏ của Diênlrṭp Phi, “Côatdf nói hung thủ khôatdfng phải là côatdf? Nhưdrinng mà dâcrgt́u vâcrgtn tay thì giải thích làm sao?”

“Tôatdfi nói hung thủ khôatdfng phải tôatdfi, anh tin khôatdfng? Vâcrgtn tay thì tôatdfi khôatdfng giải thích đnnbfưdrinơhxxḥc, trênlrtn câcrgty gâcrgṭy săcubńt đnnbfánh Môatdf̣ Lạc Lạc cũng có vâcrgtn tay của tôatdfi. Tôatdfi ngôatdf́c đnnbfênlrt́n mưdrińc phạm lại lôatdf̃i lâcrgt̀m y hênlrṭt, tôatdfi khôatdfng biênlrt́t đnnbfeo găcubnng tay sao? Găcubnng tay măcubńc cơhxxh̃ nào chưdriń? Nhâcrgt́t đnnbfịnh phải đnnbfênlrt̉ lại dâcrgt́u vâcrgtn tay của tôatdfi, bôatdf̣ sơhxxḥ anh khôatdfng biênlrt́t sao? Còn sau khi đnnbfâcrgt̀u đnnbfôatdf̣c Môatdf̣ Dã xong thì ơhxxh̉ lì trong phòng của nó, đnnbfơhxxḥi anh đnnbfênlrt́n băcubńt tôatdfi sao?” Diênlrṭp Phi cưdrinơhxxh̀i lạnh nói.

atdf́t cuôatdf̣c côatdf ngôatdf́c tơhxxh́i cơhxxh̃ nào chưdriń? Thâcrgṭt tình là sỉ nhục sưdriṇ thôatdfng minh của côatdf.

Ánh măcubńt của Môatdf̣ Thưdrinơhxxhng Nam thu lại thâcrgṭt sâcrgtu, “Côatdf nghĩ môatdf̣t câcrgtu nói thì sẽ khiênlrt́n tôatdfi tin côatdf sao? Chuyênlrṭn của Môatdf̣ Dã và Môatdf̣ Lạc Lạc, tôatdfi sẽ đnnbfnlrt̀u tra rõ ràng, sẽ khôatdfng đnnbfênlrt̉ ngưdrinơhxxh̀i hại họ chạy thoát đnnbfâcrgtu! Còn côatdf, hãy ngoan ngoãn ơhxxh̉ trong phòng trưdriñ đnnbfôatdf̀ của tôatdfi, tưdriǹ tưdriǹ hưdrinơhxxh̉ng thụ sưdriṇ báo thù của tôatdfi dành cho côatdf!”

Anh cúi thâcrgt́p đnnbfâcrgt̀u xuôatdf́ng, châcrgṭm rãi tiênlrt́n sát gâcrgt̀n đnnbfôatdfi môatdfi của côatdf gái nhỏ…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.