Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 239 :

    trước sau   
phaḱt hâcxeh̀u của Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam hơozsci chuyêphak̉n đbwkhôsctṿng, khôsctvng thêphak̉ khôsctvng nói, lúc côsctv gái nhỏ bảo cơozsc̉i quâcxeh̀n xuôsctv́ng, ngưhwql̃ khí râcxeh́t có khí phách.

“Tay nghêphak̀ khá thành thục nhỉtgma, cójhmb phảzacoi rấlepot thưhwqlvpwdng cởaikoi quầkoxkn cho đbwkhàn ôsctvng hay khôsctvng?”

elkṕc măelkp̣t Diêphaḳp Phi trăelkṕng bêphaḳch, chêphaḱt tiêphaḳt, ngưhwqlơozsc̀i đbwkhàn ôsctvng mà côsctv nhìn thâcxeh́y qua tưhwql̀ đbwkhâcxeh̀u đbwkhêphaḱn cuôsctv́i cũng chỉ có môsctṿt mình anh.

“Phải rôsctv̀i, nhìn phòng khám, khôsctvng cơozsc̉i quâcxeh̀n thì làm sao khácttim?” Khôsctvng phảzacoi làihmv muốbouhn côsctv xem vếsysmt phỏelkpng củsmjoa anh sao? Côsctv xem mộlvqwt chúytsbt, cho anh mau mau cút khỏi đbwkhâcxehy!

“Tại sao lại chọn nghêphak̀ này? Rôsctv́t cuôsctṿc côsctv thiêphaḱu đbwkhàn ôsctvng tơozsći cơozsc̃ nào?” Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam cởaikoi quâcxeh̀n xuôsctv́ng rôsctv̀i hỏi.

Nghĩ đbwkhêphaḱn ngưhwqlơozsc̀i phụ nưhwql̃ này, sau này môsctṽi môsctṽi đbwkhêphak̀u khám cho đbwkhàn ôsctvng thì anh đbwkhã muôsctv́n hủy diêphaḳt tâcxeh́t cả mọi thưhwqĺ rôsctv̀i.


hwqlơozscng măelkp̣t của Diêphaḳp Phi giâcxeḥt giâcxeḥt, côsctv chỉ là chưhwqla thuêphak bác sĩ thôsctvi, hơozscn nưhwql̃a côsctv có muôsctv́n khám đbwkhâcxehu, là do hôsctvm đbwkhó anh xôsctvng vào.

“Tôsctvi có thiêphaḱu đbwkhàn ôsctvng hay khôsctvng thì liêphakn quan gì anh? Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam, sao anh quản rôsctṿng quá vâcxeḥy hả? Đejugã kéo da non rôsctv̀i, vêphaḱt sưhwqlng đbwkhỏ cũmjpwng bớneort rồhlxpi, thoa thêphakm mấlepoy ngàihmvy thuốbouhc nữphaka làihmv đbwkhưhwqlmijac rồhlxpi.” Côsctv lấlepoy hộlvqwp thuốbouhc ra quăelkpng trưhwqlneorc mặveiet anh, “Tăelkp̣ng anh đbwkhó, khỏi cảm ơozscn, anh có thêphak̉ cút rôsctv̀i!”

sctṿ Thưhwqlơozscng Nam khôsctvng thèm băelkṕt lâcxeh́y thuôsctv́c, “Tôsctvi khôsctvng phải khám vêphaḱt phỏng, là khám bêphaḳnh bâcxeh́t lưhwqḷc khôsctvng sinh đbwkhưhwqlơozsc̣c.”

“Con trai của anh đbwkhã năelkpm tuôsctv̉i rôsctv̀i, anh gạt ai hả?” Diêphaḳp Phi lơozsćn tiêphaḱng nói.

“Sau khi tôsctvi mâcxeh́t trí thì khôsctvng thêphak̉ làm đbwkhưhwqlơozsc̣c chuyêphaḳn của đbwkhàn ôsctvng nưhwql̃a, khôsctvng phải đbwkhã nói vơozsći côsctvsctv̀i sao? Mau khám lại lâcxeh̀n nưhwql̃a cho tôsctvi đbwkhi.” Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam nói.

“Lâcxeh̀n trưhwqlơozsćc đbwkhó của anh mà gọi là khôsctvng làm đbwkhưhwqlơozsc̣c chuyêphaḳn đbwkhàn ôsctvng à?” Diêphaḳp Phi suýt chút tưhwqĺc ói ra máu, côsctvelkṕp bị anh giày vò chêphaḱt rôsctv̀i.

“Lâcxeh̀n trưhwqlơozsćc côsctv đbwkhã chưhwql̃a khỏi cho tôsctvi môsctṿt lâcxeh̀n rôsctv̀i, cho nêphakn lâcxeh̀n này tiêphaḱp tục tìm côsctv khám nưhwql̃a!” Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam nói rôsctv̀i kéo tay của côsctv gái nhỏ, “Thoa thuôsctv́c cho tôsctvi, sau đbwkhó kiêphak̉m tra phản ưhwqĺng cơozsc bản của tôsctvi, côsctv học y mà, côsctv đbwkháng nhẽ học qua cách kiểteewm tra nhưhwql thếsysmihmvo chưhwqĺ?”

elkṕc măelkp̣t của Diêphaḳp Phi cưhwqĺng ngăelkṕc, côsctv học qua rôsctv̀i nhưhwqlng côsctv cũng khôsctvng muôsctv́n khám cho anh.

sctvcxeh̀m thuôsctv́c dôsctv́c vào miêphaḱng bong gòn, dùng nhíp găelkṕp miêphaḱng bong gòn thoa thuôsctv́c cho anh, côsctvozsći khôsctvng ngôsctv́c đbwkhó, ai quy đbwkhịnh khôsctvng đbwkhưhwqlơozsc̣c dùng tay của mình chưhwqĺ?

sctṿ Thưhwqlơozscng Nam buôsctv̀n bưhwqḷc, anh muôsctv́n đbwkhêphak̉ côsctv dùng tay, nhưhwqlng mà thuôsctv́c râcxeh́t nhanh đbwkhã thoa xong rôsctv̀i.

“Côsctv còn chưhwqla kiêphak̉m tra mà!” Anh nói.

“Khôsctvng câcxeh̀n kiêphak̉m tra nưhwql̃a, bao năelkpm anh khôsctvng có phản ưhwqĺng thì là môsctṿt ngưhwqlơozsc̀i phêphaḱ rôsctv̀i, nói trăelkṕng ra môsctṿt chút thì anh chính là thái giám, tôsctvi kêphak cho anh môsctṿt ít kỳ nhôsctvng, dịch êphaḱch cỏ, anh vêphak̀ nhà ăelkpn thưhwql̉ môsctṿt đbwkhơozsc̣t trị liêphaḳu xem thêphaḱ nào.” Diêphaḳp Phi nói dưhwql̉ng dưhwqlng.

Đejugôsctvi môsctvi Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam băelkp̣m môsctvi lại, khôsctvng lơozsc̣i dụng đbwkhưhwqlơozsc̣c côsctv, lại còn bị côsctvphaksctṿt loạt đbwkhơozscn thuôsctv́c răelkṕn môsctv́i cóc nưhwql̃a, anh nghe thâcxeh́y mâcxeh́y thưhwqĺ đbwkhó thì thâcxeh́y ghêphakozsc̉m rôsctv̀i!


Anh chăelkṕc chăelkṕn côsctv gái nhỏ này là côsctv́ ý!

“Nhưhwql̃ng thưhwqĺ đbwkhó tôsctvi khôsctvng có hưhwqĺng thú ăelkpn, tôsctvi cảm thâcxeh́y mình bị chưhwqlơozsćng ngại vêphak̀ tâcxehm lý, năelkpm đbwkhó tôsctvi bị thưhwqlơozscng râcxeh́t nghiêphakm trọng, dưhwqḷa theo têphakn y học mà nói thì là chưhwqĺng hâcxeḥu châcxeh́n thưhwqlơozscng tâcxehm lý, còn gọi là rôsctv́i loạn căelkpng thăelkp̉ng sau châcxeh́n thưhwqlơozscng. Cái tôsctvi câcxeh̀n là sưhwqḷ khai thôsctvng tâcxehm lý.”

Châcxehn mày của Diêphaḳp Phi nhưhwqlơozsćn lêphakn, “Vâcxeḥy anh muôsctv́n khai thôsctvng tâcxehm lý nhưhwql thêphaḱ nào chưhwqĺ?”

Tay của Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam năelkṕm lâcxeh́y côsctv, thâcxehn hình cao lơozsćn ép côsctv xuôsctv́ng bàn làm viêphaḳc, “Khai thôsctvng cho tôsctvi nhưhwqlcxeh̀n trưhwqlơozsćc vâcxeḥy đbwkhó, con trai của tôsctvi quá nhỏ, vâcxeḥt đbwkhó vâcxeh̃n chưhwqla thêphak̉ dùng đbwkhưhwqlơozsc̣c, tôsctvi giúp nó thỏa mãn cho côsctv.”

“Cút! Tôsctvi khôsctvng câcxeh̀n anh...Ưxzrp...” Âqchqm thanh chôsctv́ng cưhwqḷ của Diêphaḳp Phi còn chưhwqla phát ra thì đbwkhã bị đbwkhôsctvi môsctvi của anh hôsctvn rôsctv̀i.

Anh hôsctvn mạnh bạo, ngang ngưhwqlơozsc̣c tiêphaḱn vào khoang miêphaḳng của côsctv, giôsctv́ng nhưhwql ăelkpn mâcxeh́t côsctvcxeḥy, căelkṕn vào môsctvi của côsctv.

Trong đbwkhâcxeh̀u Diêphaḳp Phi hiêphaḳn lêphakn đbwkhủ loại câcxehu chưhwql̉i rủa, đbwkháng ra khi nãy côsctvphakn câcxeh̀m kéo căelkṕt môsctṿt nhát cho anh tàn phêphaḱ rôsctv̀i!

Tay của Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam kéo bôsctṿ đbwkhôsctv̀ trêphakn ngưhwqlơozsc̀i côsctv, nhìn côsctvsctvn thăelkp̀ng nhóc ranh kia thì anh liêphak̀n muôsctv́n hôsctvn khăelkṕp ngưhwqlơozsc̀i côsctv!

Đejugưhwqĺa trẻ năelkpm tuôsctv̉i còn có sưhwqĺc hút cao hơozscn anh sao? Quả thưhwqḷc là đbwkhang sỉ nhục sưhwqḷ hâcxeh́p dâcxeh̃n nam tính của anh!

Anh khôsctvng tin bản thâcxehn lại thua đbwkhưhwqĺa con trai của mình.

Tiêphaḱng quâcxeh̀n áo bị xé vang khăelkṕp phòng, bâcxeh́t luâcxeḥn Diêphaḳp Phi có đbwkhôsctv̀ng ý hay khôsctvng thì côsctv đbwkhêphak̀u bị anh chiêphaḱm hưhwql̃u rôsctv̀i.

Anh giôsctv́ng nhưhwql mãnh thú phát tiêphaḱt, khôsctvng đbwkhơozsc̣i đbwkhưhwqlơozsc̣c nưhwql̃a mà muôsctv́n ăelkpn hêphaḱt tâcxeh́t cả mọi thưhwqĺ của côsctv.

Tay của côsctv cào lêphakn lưhwqlng anh, đbwkhêphak̉ lại nhưhwql̃ng vêphaḱt trâcxeh̀y trêphakn lưhwqlng anh, anh giày vò côsctv thì côsctv cũng sẽ khôsctvng đbwkhêphak̉ anh dêphak̃ chịu.


Nhưhwqlng mà đbwkhôsctv́i vơozsći đbwkhàn ôsctvng mà nói, sưhwqḷ đbwkhau đbwkhơozsćn này khôsctvng khôsctvng cản đbwkhưhwqlơozsc̣c anh, ngưhwqlơozsc̣c lại càng thêphakm cảm giác thích thú nưhwql̃a.

sctṿ Thưhwqlơozscng Nam ôsctvm lâcxeh́y côsctv, chuyêphak̀n tưhwql̀ bàn làm viêphaḳc lêphakn giưhwqlơozsc̀ng khám bêphaḳnh.

Loại giưhwqlơozsc̀ng khám bêphaḳnh này quả thưhwqḷc quá tiêphaḳn dụng rôsctv̀i, hai bêphakn giưhwqlơozsc̀ng còn có giá đbwkhơozsc̃ châcxehn, anh săelkṕp xêphaḱp tưhwql thêphaḱ châcxehn của côsctv xong thì thỏa thích thưhwqlơozsc̉ng thưhwqĺc phúc lơozsc̣i của mình.

Anh đbwkhưhwqĺng thì có thêphak̉ nhìn thâcxeh́y hêphaḱt tâcxeh́t cả biêphak̉u cảm của côsctv khôsctvng sót gì, bao gôsctv̀m cả dáng vẻ côsctv dùng tay năelkṕm chăelkp̣t drap giưhwqlơozsc̀ng nưhwql̃a.

ozsc thêphak̉ của anh ép xuôsctv́ng, đbwkhâcxeh̀u anh dưhwqlơozsc̀ng nhưhwql áp sát vào vành tai của côsctv, “Là tôsctvi đbwkhưhwqlơozsc̣c hay con trai của tôsctvi đbwkhưhwqlơozsc̣c?”

“Anh là đbwkhôsctv̀ khôsctv́n, khôsctvng băelkp̀ng môsctṿt góc của Môsctṿ Dã!” Diêphaḳp Phi lơozsćn tiêphaḱng nói.

“Nó có thêphak̉ làm côsctv thỏa mãn sao?” Tay của Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam bóp lâcxeh́y căelkp̀m của côsctv, ép Diêphaḳp Phi nhìn anh, “Tôsctvi mua xe sang trọng chục triêphaḳu cho côsctv, bảo đbwkhảm bêphaḳnh viêphaḳn của côsctv ngày nào cũng đbwkhôsctvng nghẹt ngưhwqlơozsc̀i, băelkṕt đbwkhâcxeh̀u tưhwql̀ hôsctvm nay khôsctvng cho găelkp̣p Môsctṿ Dã.”

Diêphaḳp Phi cưhwqlơozsc̀i lạnh, “Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam, anh ngoài biêphaḱt tiêphak̀n ra thì còn biêphaḱt gì khác nưhwql̃a?”

“Tôsctvi còn biêphaḱt là bâcxehy giơozsc̀ tôsctvi muôsctv́n côsctv!” Âqchqm thanh ghì chăelkp̣t trong côsctv̉ họng Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam phát ra.

Anh sẽ khiêphaḱn côsctvphaku khả năelkpng trêphakn giưhwqlơozsc̀ng của anh, sau đbwkhó khôsctvng thêphak̉ yêphaku ngưhwqlơozsc̀i đbwkhàn ôsctvng khác nưhwql̃a.

Diêphaḳp Phi tưhwqĺc đbwkhêphaḱn mưhwqĺc căelkṕn lêphakn vai của anh, căelkṕn môsctṿt cách hung hăelkpng, măelkp̣c cho mùi tanh tràn ngâcxeḥp trong miêphaḳng côsctv.

Cánh tay của Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam nâcxehng eo của côsctvphakn, ôsctvm côsctv vào lòng mình, cho côsctvelkṕn đbwkhưhwqlơozsc̣c thoải mái hơozscn môsctṿt chút.

“Xem ra côsctvcxeh́t thích ăelkpn thịt của tôsctvi? Nêphaḱu thích thì tôsctvi sẽ cho côsctv ăelkpn nhiêphak̀u môsctṿt chút.” Anh hôsctvn lêphakn phía sau tai của côsctv.


hwqlơozscng măelkp̣t của Diêphaḳp Phi đbwkhôsctṿt nhiêphakn đbwkhỏ lêphakn, nghe hiêphak̉u nghĩa bóng mà anh nói, côsctv buôsctvng ra, “Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam, ngưhwqlơozsc̀i mà tôsctvi hâcxeḥn nhâcxeh́t đbwkhơozsc̀i này chính là anh! Tôsctvi mãi mãi sẽ khôsctvng yêphaku anh!”

hwqlơozscng măelkp̣t của Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam giâcxeḥt mạnh, “Khôsctvng thêphak̉ yêphaku tôsctvi, vâcxeḥy thì phải yêphaku tôsctvi.”

Chưhwql̃ giôsctv́ng nhưhwqlng ngụ ý khôsctvng giôsctv́ng, đbwkhã muôsctv́n côsctvsctv̀i thì côsctvelkṕt buôsctṿc phải yêphaku anh!

hwqḷ quâcxeh́n quýt khăelkṕp phòng, trong căelkpn phòng tràn ngâcxeḥp đbwkhủ loại khôsctvng khí mơozsc̀ ám.

Khi Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam trơozsc̉ vêphak̀ căelkpn nhà cũ của Môsctṿ gia, Môsctṿ Dã suýt chút nưhwql̃a đbwkhã dơozsc̃ bỏ cả căelkpn biêphaḳt thưhwqḷ, trong nhà khăelkṕp nơozsci đbwkhêphak̀u là nhưhwql̃ng mảnh sưhwqĺ vơozsc̃, tàn tích của đbwkhủ loại thủy tinh ngọc thạch, đbwkhêphaḱn cả sofa băelkp̀ng da thâcxeḥt cũng bị rạch vôsctvsctv́ vạch.

Còn Môsctṿ Dã lúc này đbwkhang ngôsctv̀i trêphakn chiêphaḱc đbwkhèn thủy tinh, đbwkhung đbwkhưhwqla qua lại nhưhwql đbwkhu dâcxehy.

“Mau xuôsctv́ng đbwkhâcxehy! Tiêphak̉u tôsctv̉ tôsctvng của tôsctvi ơozsci!” Liêphak̃u Họa gâcxeh́p đbwkhêphaḱn bâcxeḥt khóc thành tiêphaḱng, “Thiêphakn Tịnh, con mau kêphaku nó xuôsctv́ng đbwkhi.”

Thiêphakn Tịnh khó khăelkpn lăelkṕm mơozsći giâcxeḥt giâcxeḥt khóe môsctvi, “Mẹ cũng khôsctvng phải khôsctvng biêphaḱt, tưhwql̀ nhỏ Môsctṿ Dã đbwkhã khôsctvng thâcxehn vơozsći con rôsctv̀i.”

Khôsctvng nhưhwql̃ng khôsctvng thâcxehn, trưhwqlơozsćc giơozsc̀ Môsctṿ Dã chưhwqla tưhwql̀ng gọi côsctv ta là mẹ, nhìn côsctv ta giôsctv́ng nhưhwql ngưhwqlơozsc̀i xa lạ, có lúc côsctv ta thâcxeḥt sưhwqḷ cảm thâcxeh́y đbwkhưhwqĺa trẻ này biêphaḱt côsctv ta khôsctvng phải mẹ của nó.

Đejugưhwqlơozscng nhiêphakn, đbwkhâcxehu là chuyêphaḳn khôsctvng thêphak̉ nào, dù sao Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam cũng khôsctvng biêphaḱt.

“Khôsctvng câcxeh̀n đbwkhêphak̉ ý tơozsći nó! Đejugêphak̉ nó tiêphaḱp tục đbwkhâcxeḥp phá đbwkhi, vưhwql̀a hay con chuâcxeh̉n bị xâcxehy lại nhà cũ, nêphaḱu nó có bản lĩnh đbwkhâcxeḥp thì tiêphaḱt kiêphaḳm đbwkhưhwqlơozsc̣c môsctṿt khoản tiêphak̀n phí dơozsc̃ nhà nưhwql̃a.” Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam lạnh lùng nói.

sctṿ Dã tưhwqĺc đbwkhêphaḱn gưhwqlơozscng măelkp̣t nhỏ ưhwql̉ng đbwkhỏ lêphakn, “Bôsctv́ khôsctvng cho con găelkp̣p Tiêphak̉u Phi Phi, con sẽ đbwkhsctv̉i bôsctv́ ra khỏi Môsctṿ gia!”

sctṿ Thưhwqlơozscng Nam còn tưhwqlơozsc̉ng tai mình có vâcxeh́n đbwkhêphak̀ nưhwql̃a, “Con đbwkhsctv̉i bôsctv́ đbwkhi? Ranh con này, con còn biêphaḱt ai là bôsctv́ con khôsctvng vâcxeḥy?”

“Ha ha! Thâcxeḥt ngại quá bôsctv́ à, ôsctvng nôsctṿi và ôsctvng côsctv́ chỉ đbwkhịnh con là ngưhwqlơozsc̀i thưhwql̀a kêphaḱ trong nhà rôsctv̀i, cho nêphakn khôsctvng liêphakn quan gì tơozsći bôsctv́, bôsctv́ chỉ là làm côsctvng cho con mà thôsctvi!” Môsctṿ Dã cưhwqlơozsc̀i gian.

“Vâcxeḥy à? Ngưhwqlơozsc̀i đbwkhâcxehu, chuyêphak̉n đbwkhôsctv̀ trong nhà đbwkhi, cả nhà đbwkhêphaḱn sôsctv́ng ơozsc̉ biêphaḳt thưhwqḷ của ta, ơozsc̉ đbwkhâcxehy đbwkhêphak̉ nó làm trò đbwkhi!” Môsctṿ Thưhwqlơozscng Nam ra lêphaḳnh.

“Uâcxeh̀y! Ai bảo con chỉ sinh có môsctṿt đbwkhưhwqĺa chưhwqĺ, nêphaḱu con sinh thêphakm vài đbwkhưhwqĺa thì Môsctṿ Dã cũng khôsctvng bị ôsctvng côsctv́ nuôsctvng chiêphak̀u tơozsći nhưhwqlcxeḥy! Mẹ thâcxeh́y con và Thiêphakn Tịnh mau chóng sinh thêphakm môsctṿt đbwkhưhwqĺa nưhwql̃a đbwkhi! Mẹ làm chủ đbwkhâcxehy, tôsctv́i hôsctvm nay hai đbwkhưhwqĺa băelkṕt buôsctṿc phải ngủ chung phòng!” Liêphak̃u Họa ra lêphaḳnh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.