Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 204 :

    trước sau   
45204.Trong phòng sách, Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam nghe đpqmmiệstthn thoạxfofi củxerla Nhiêxfof́p Hạo.

"Tôysgv̉ng giám đpqmmôysgv́c, tôysgvi sẽxfof trựgmwwc tiếaawgp tình hình thưxfef̣c têxfof́ cho ngài." Nhiêxfof́p Hạo cưxfefơubyẁi nói, anh đpqmmăzgrg̣t đpqmmiệstthn thoạxfofi vào ngay giưxfef̃a giáo đpqmmưxfefơubyẁng lơubyẃn.

ysgṿ Thưxfefơubywng Nam nhìkceen vàmaico video, rõ ràmaicng là góc quay rấzbeut cao, Nhiêxfof́p Hạo có lẽ đpqmmang ngồvqjgi trêxfofn bưxfef́c tưxfefơubyẁng xung quanh củxerla nhàmaic thờizwo đpqmmêxfof̉ quay.

pontc nàmaicy trong nhà thơubyẁ đpqmmêxfof̀u đpqmmánh nhau loạn hêxfof́t lêxfofn, ngưxfefizwoi Môysgṿ Ly vàmaic Cung Trạch Vũ đpqmmêxfof̀u đpqmmang giành lâxfef́y bảrxcgn đpqmmvqjg, tâxfef́m bản đpqmmôysgv̀ đpqmmó đpqmmã bị giành giưxfef̣t đpqmmêxfof́n mưxfef́c rách thành mâxfef́y miêxfof́ng.

ysgṿ Thưxfefơubywng Nam nhếaawgch méstthp cưxfefizwoi. "Đoarzáng ra phải làm bản đpqmmôysgv̀ lơubyẃn hơubywn môysgṿt chút, nhưxfefxfef̣y sẽ dêxfof̃ xé hơubywn."

"Ha ha ha! Vâxfef̃n là ôysgvng chủ lơubyẃn của chúng ta có kêxfof́ hay, đpqmmêxfof̉ Cung Trạch Vũ vàmaicysgṿ Ly đpqmmánh nhau. Nhâxfef́t cưxfef̉ lưxfefơubyw̃ng tiêxfof̣n." Nhiêxfof́p Hạo xuýt xoa nhìkceen ngưxfefizwoi của hai bêxfofn đpqmmánh nhau săzgrǵp đpqmmánh thành bôysgṿ dạng te tua nhưxfef chó rôysgv̀i.


Trưxfefơubyẃc giơubyẁ chưxfefa tưxfef̀ng đpqmmánh qua trâxfef̣n nào thưxfef thái nhưxfefxfef̣y, ngôysgv̀i trêxfofn thành tưxfefơubyẁng xem là đpqmmưxfef̣c rôysgv̀i, khôysgvng câxfef̀n làm gì cả.

“Ngưxfefơubyẁi ơubyw̉ nưxfefơubyẃc ngoài bôysgv́ trí nhưxfef thêxfof́ nào rôysgv̀i? Khơubyw̉i đpqmmôysgṿng cuôysgṿc chiêxfof́n thưxfefơubywng mại vơubyẃi tâxfef̣p đpqmmoàn Ám Dạ chưxfefa?’ Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam hỏi.

"Theo sưxfef̣ dăzgrg̣n dò của Tôysgv̉ng giám đpqmmôysgv́c, đpqmmã khơubyw̉i đpqmmôysgṿng lúc Cung Trạch Vũ vàmaic Thiêxfofn Tịnh kêxfof́t hôysgvn rôysgv̀i, bâxfefy giơubyẁ côysgv̉ phiêxfof́u của Ám Dạ rơubyẃt đpqmmêxfof́n thảm hại, chúng ta phát đpqmmôysgṿng tâxfef́t cả các liêxfofn minh thưxfefơubywng nghiêxfof̣p tâxfef̉y chay hàng hóa của tâxfef̣p đpqmmoàn Ám Dạ, đpqmmâxfef́u cuôysgṿc chiêxfof́n giá cả vơubyẃi bọn họ, ép chêxfof́t họ!” Nhiêxfof́p Hạo nói.

“Ưoarz̀, côysgv̉ phiêxfof́u rơubyẃt nhanh chóng, Dạ Thâxfef̀n nhâxfef́t đpqmmịnh sẽ tiêxfof́p tục quăzgrgng tiêxfof̀n mua lại côysgv̉ phiêxfof́u của mình, kéo giá của mình, chúng ta cưxfef́ dùng trâxfef̣n chiêxfof́n giá cả này khiêxfof́n cho họ môysgṿt đpqmmôysgv̀ng cũng khôysgvng lâxfef́y lại đpqmmưxfefơubyẉc.” Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam nói lạnh lùng.

Anh côysgv́ ý đpqmmêxfof̉ Dạ Thâxfef̀n và Cung Trạch Vũ nhìn thâxfef́y thưxfef́ mà họ muôysgv́n thâxfef́y, nhìn anh chêxfof́t trong vụ nôysgv̉, Cung Trạch Vũ và Dạ Thâxfef̀n quả nhiêxfofn sẽ lơubyw là mọi cảnh giác, đpqmmi kêxfof́t hôysgvn ơubyw̉ nưxfefơubyẃc Mỹ xinh đpqmmẹp, lâxfef́y bản đpqmmôysgv̀.

Còn tâxfef́t cả chêxfof́ tài kinh têxfof́ của anh sẽ khai hỏa trong giơubyẁ khăzgrǵc này.

“Chỉ sơubyẉ têxfofn cáo già Dạ Thâxfef̀n đpqmmó cũng hạ giá đpqmmêxfof̉ đpqmmâxfef́u vơubyẃi chúng ta.” Nhiêxfof́p Hạo nói.

“Chúng ta đpqmmã hạ tơubyẃi mưxfef́c thành thâxfef́p nhâxfef́t rôysgv̀i, ôysgvng ta hạ giá nưxfef̃a thì sẽ lôysgṽ kinh doanh mâxfef́t, khôysgvng sơubyẉ ôysgvng ta hạ giá, ôysgvng ta càng cưxfefơubyẉc thì càng thiêxfof̣t thôysgvi. Thua lôysgṽ khôysgvng biêxfof́t bao nhiêxfofu tiêxfof̀n đpqmmêxfof̉ đpqmmi cưxfef́u giá côysgv̉ phiêxfof́u của mình, giôysgv́ng nhưxfefysgv́ng rưxfefơubyẉu đpqmmôysgṿc đpqmmêxfof̉ giải khát vâxfef̣y.” Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam nói.

“Ha ha ha, vâxfef̣y thì Ám Dạ khôysgvng phải sẽ lôysgṽ chêxfof́t hay sao? Chúc mưxfef̀ng Tôysgv̉ng giám đpqmmôysgv́c lâxfef̀n này có thêxfof̉ nhâxfef́t cưxfef̉ tiêxfofu diêxfof̣t Ám Dạ!” Nhiêxfof́p Hạo nói.

“Theo dõi bọn họ đpqmmánh nhau cho tôysgvi, lúc thích hơubyẉp thì thêxfofm lưxfef̉a vào.” Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam ra lêxfof̣nh.

“Tôysgv̉ng giám đpqmmôysgv́c yêxfofn tâxfefm, tôysgvi đpqmmảm bảo khiêxfof́n bọn họ đpqmmánh đpqmmêxfof́n cả mẹ cũng nhâxfef̣n khôysgvng ra nưxfef̃a.” Nhiêxfof́p Hạo nói.

ysgṿ Thưxfefơubywng Nam cúp đpqmmxfof̣n thoại, đpqmmáy măzgrǵt của anh lóe lêxfofn ánh măzgrǵt sáng rơubyw̃ còn hơubywn cả tinh hà, giải quyêxfof́t xong Ám Dạ và Môysgṿ Ly, anh sẽ có thêxfof̉ nói thâxfef̣t tâxfef́t cả cho Diêxfof̣p Phi, cùng ngưxfefơubyẁi phụ nưxfef̃ bé nhỏ của mình kêxfof́t hôysgvn sinh con rôysgv̀i!

Nghĩ đpqmmêxfof́n đpqmmâxfefy, khóe miêxfof̣ng của anh khôysgvng kiêxfof̀m đpqmmưxfefơubyẉc cong lêxfofn nụ cưxfefơubyẁi hạnh phúc.


Anh đpqmmưxfef́ng dâxfef̣y đpqmmi tơubyẃi phòng ăzgrgn, cùng ăzgrgn tôysgv́i vơubyẃi ngưxfefơubyẁi phụ nưxfef̃ nhỏ của anh.

Diêxfof̣p Phi ăzgrgn món ăzgrgn Á Nưxfef̃ làm, tay nghêxfof̀ của Á Nưxfef̃ râxfef́t giỏi, hơubywn nưxfef̃a côysgv quá đpqmmói rôysgv̀i, côysgv ăzgrgn môysgṿt cách ngâxfef́u nghiêxfof́n, lâxfef́p đpqmmâxfef̀y bao tưxfef̉ của mình.

Ngưxfefơubyẃc măzgrǵt thì nhìn thâxfef́y anh bưxfefơubyẃc vào phòng, “Anh làm xong côysgvng viêxfof̣c rôysgv̀i à? Ăalpcn cơubywm đpqmmi!”

ysgvxfef̀m cái chén của anh, chu đpqmmáo xơubyẃi cơubywm cho anh.

“Thích nơubywi này khôysgvng?” Ánh măzgrǵt Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam chăzgrgm chú nhìn côysgv gái nhỏ.

“Thích, chỉ là vụ án của tôysgvi khôysgvng biêxfof́t khi nào có thêxfof̉ đpqmmxfof̀u tra rõ, thâxfef̣t sưxfef̣ khôysgvng phải tôysgvi đpqmmâxfef̉y Lạc Lạc.” Diêxfof̣p Phi nói.

“Ưoarz̀, anh tin em, viêxfof̣c này anh sẽ xưxfef̉ lý.” Giọng nói của Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam có hơubywi u ám, anh tin ngưxfefơubyẁi phụ nưxfef̃ nhỏ của mình sẽ khôysgvng làm ra chuyêxfof̣n nhưxfefxfef̣y, nhưxfefng mẹ anh râxfef́t đpqmmau lòng vêxfof̀ chuyêxfof̣n của Lạc Lạc, côysgṿng thêxfofm khâxfef̉u cung của Lạc Lạc, mẹ anh nhâxfef̣n đpqmmịnh là do Diêxfof̣p Phi làm.

“Anh giúp tôysgvi xưxfef̉ lý? Cảm ơubywn anh.” Châxfefn mày luôysgvn nhíu chăzgrg̣t của Diêxfof̣p Phi đpqmmã giãn ra rôysgv̀i, nêxfof́u nhưxfef anh có thêxfof̉ giúp côysgv tìm ra châxfefn tưxfefơubyẃng, vâxfef̣y thì tôysgv́t quá rôysgv̀i.

Thưxfef̣c ra, côysgv cũng khôysgvng hiêxfof̉u tại sao Môysgṿ Lạc Lạc lại nói là côysgv đpqmmánh côysgv ta? Theo lý thì Môysgṿ Lạc Lạc sôysgv́ng sót sau tai nạn đpqmmáng lẽ muôysgv́n băzgrǵt nhâxfef́t phải là kẻ thù giêxfof́t mình chưxfef́, sẽ khôysgvng hại môysgṿt ngưxfefơubyẁi khôysgvng liêxfofn can rôysgv̀i sau đpqmmó thả hung thủ thâxfef̣t sưxfef̣ đpqmmi.

“Ăalpcn cơubywm đpqmmi, sau đpqmmó đpqmmi nghỉ ngơubywi, anh ăzgrgn cơubywm rôysgv̀i trơubyw̉ vêxfof̀ Trung Quôysgv́c xưxfef̉ lý.” Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam nói.

Bàn tay Diêxfof̣p Phi năzgrǵm lại, chăzgrgm chú nhìn vào chiêxfof́c măzgrg̣t nạ của anh, lúc anh cúi đpqmmâxfef̀u ăzgrgn cơubywm, đpqmmáng ra là cơubywysgṿi tôysgv́t có thêxfof̉ tháo măzgrg̣t nạ của anh xuôysgv́ng.

Tay côysgv giơubywxfofn, đpqmmúng lúc anh quay đpqmmâxfef̀u sang nhìn côysgv, côysgv giâxfef̣t mình cả kinh, tay lâxfef̣p tưxfef́c chuyêxfof̉n sang hưxfefơubyẃng khác, câxfef̀m đpqmmũa găzgrǵp thưxfef́c ăzgrgn cho anh.

“Anh ăzgrgn nhiêxfof̀u môysgṿt chút, Á Nưxfef̃ làm đpqmmôysgv̀ ăzgrgn ngon lăzgrǵm.” Gưxfefơubywng măzgrg̣t côysgvxfefơubyẁi gưxfefơubyẉng gạo.


Khôysgvng thêxfof̉ đpqmmêxfof̉ anh phát hiêxfof̣n mục đpqmmích của côysgv đpqmmưxfefơubyẉc, nêxfof́u khôysgvng anh lại môysgṿt ngưxfefơubyẁi làm thêxfof́ thâxfefn cho anh, côysgv có tháo măzgrg̣t nạ xuôysgv́ng thì ngưxfefơubyẁi côysgv thâxfef́y cũng khôysgvng phải anh.

ysgv nhâxfef́t đpqmmịnh phải trong lúc anh khôysgvng có phòng bị, nhâxfef́t cưxfef̉ tháo măzgrg̣t nạ của anh, xem anh rôysgv́t cuôysgṿc là ai.

“Em cũng ăzgrgn nhiêxfof̀u môysgṿt chút, tôysgvm hùm phôysgv mai nưxfefơubyẃng là món em thích nhâxfef́t nè.” Môysgṿ Thưxfefơubywng găzgrǵp cho côysgvysgṿt con.

“Cảm ơubywn.” Diêxfof̣p Phi dùng muôysgṽng nhỏ múc phâxfef̀n gạch trong đpqmmâxfef̀u tôysgvm hùm ra, phâxfef̀n gạch màu vàng kim phôysgv́i vơubyẃi phôysgv mai nưxfefơubyẃng cháy vàng, quả thưxfef̣c là cưxfef̣c phâxfef̉m nhâxfefn gian.

ysgṿ Thưxfefơubywng Nam khôysgvng trêxfof̃ nãi thơubyẁi gian, ăzgrgn cơubywm cùng côysgv xong liêxfof̀n lái máy bay trơubyw̉ vêxfof̀ Trung Quôysgv́c xưxfef̉ lý côysgvng viêxfof̣c phía sau.

Diêxfof̣p Phi ơubyw̉ lại tòa lâxfefu đpqmmài, thoải mái đpqmmi bôysgṿ trong tòa lâxfefu đpqmmài thưxfefơubyw̉ng thưxfef́c phong cảnh nhưxfefysgvng chúa.

Ơndxẻ Trung Quôysgv́c, Cung Trạch Vũ và Môysgṿ Ly đpqmmánh đpqmmêxfof́n bản đpqmmôysgv̉ bị xé tan tành, đpqmmánh đpqmmêxfof́n cuôysgv́i cùng thì hai ngưxfefơubyẁi cũng hiêxfof̉u ra, hai ngưxfefơubyẁi họ ai cũng khôysgvng thêxfof̉ đpqmmoạt đpqmmưxfefơubyẉc tâxfef́m bản đpqmmôysgv̀.

Anh nhìn Môysgṿ Ly, “Hơubyẉp tác đpqmmi, tìm thâxfef́y mỏ thì môysgṽi ngưxfefơubyẁi môysgṿt nưxfef̉a. Nêxfof́u khôysgvng chúng ta ai cũng khôysgvng thêxfof̉ tìm đpqmmưxfefơubyẉc, nêxfof́u nhưxfefysgvi khôysgvng vui mà hủy mâxfef́t bản đpqmmôysgv̀, cả đpqmmơubyẁi này của anh cũng khôysgvng biêxfof́t mỏ vàng đpqmmen ơubyw̉ đpqmmâxfefu.”

ysgṿ Ly nhêxfof́ch châxfefn mày môysgṿt cách quỷ quyêxfof̣t, cái anh ta muôysgv́n là toàn bôysgṿ, nhưxfefng mà môysgṿt nưxfef̉a cũng tôysgv́t hơubywn là khôysgvng có, “Đoarzưxfefơubyẉc, đpqmmào tơubyẃi mỏ vàng đpqmmen thì môysgṽi ngưxfefơubyẁi môysgṿt nưxfef̉a. Hôysgvm nay kêxfof́t thúc ơubyw̉ đpqmmâxfefy, cụ thêxfof̉ ngày nào hơubyẉp bản đpqmmôysgv̀ lại thì chúng ta sẽ hẹn thơubyẁi gian lại.”

“Đoarzưxfefơubyẉc thôysgvi, tôysgvi vêxfof̀ trưxfefơubyẃc đpqmmâxfefy.” Cung Trạch Vũ đpqmmem theo bản đpqmmôysgv̀ mà mình giành đpqmmưxfefơubyẉc cùng vơubyẃi ngưxfefơubyẁi của mình dâxfef̃n đpqmmi, lái xe rơubyẁi khỏi nhà thơubyẁ.

ysgṿ Ly cũng dâxfef̃n theo đpqmmôysgv̀ và ngưxfefơubyẁi của mình đpqmmi mâxfef́t, trong lúc bọn họ lêxfofn xe, đpqmmysgvi măzgrǵt anh ta đpqmmôysgṿt nhiêxfofn phát hiêxfof̣n ngưxfefơubyẁi ngôysgv̀i trêxfofn thành tưxfefơubyẁng quay ngưxfefơubyẁi nhảy ra ngoài, mà hình dáng của ngưxfefơubyẁi này khiêxfof́n anh chỉ nhìn cũng nhâxfef̣n ra là Nhiêxfof́p Hạo.

Nhiêxfof́p Hạo? Nhiêxfof́p Hạo khôysgvng phải ơubyw̉ côysgvng ty nưxfefơubyẃc ngoài cùng Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam sao? Môysgṿ Thưxfefơubywng Nam chêxfof́t rôysgv̀i, Nhiêxfof́p Hạo khôysgvng săzgrǵp xêxfof́p tang sưxfef̣ sao?

Mi tâxfefm của anh ta nheo lại, đpqmmáy măzgrǵt anh ta cuôysgv̀n cuôysgṿn làn sóng tưxfef́c giâxfef̣n.

“Rút lui!”Chôysgv́c lát, anh ta mơubyẃi dăzgrg̣n dò ngưxfefơubyẁi của mình lêxfofn xe đpqmmi, tâxfef́m bản đpqmmôysgv̀ trêxfofn tay anh suýt bị anh ta vò thành mảnh vụn.

Ngưxfefơubyẁi trong nhà thơubyẁ đpqmmêxfof̀u đpqmmi hêxfof́t cả rôysgv̀i, tưxfef̀ phía trong góc xuâxfef́t hiêxfof̣n Thiêxfofn Tịnh và Thiêxfofn Huêxfof̣, còn có Diêxfof̣p Minh.

“Cung Trạch Vũ cưxfefơubyẃp mâxfef́t bản đpqmmôysgv̀ của con! Làm sao đpqmmâxfefy?” Thiêxfofn Tịnh kéo Thiêxfofn Huêxfof̣ nói.

“Làm sao đpqmmâxfefy? Mẹ cũng khôysgvng biêxfof́t làm sao? Bâxfefy giơubyẁ nó biêxfof́t con khôysgvng phải con gái của Thiêxfofn gia rôysgv̀i, chỉ e là đpqmmi tìm nó đpqmmòi lại nó cũng khôysgvng đpqmmưxfefa.” Thiêxfofn Huêxfof̣ lo lăzgrǵng, thâxfefn phâxfef̣n của Thiêxfofn Tịnh bị lôysgṿ, Cung Trạch Vũ làm sao có thêxfof̉ trả lại bản đpqmmôysgv̀ cho Thiêxfofn Tịnh.

“Khôysgvng đpqmmưxfefơubyẉc! Mỏ vàng đpqmmen là của con! Ít nhâxfef́t con phải có môysgṿt nưxfef̉a, mẹ đpqmmi đpqmmòi cho con!” Thiêxfofn Tịnh nói.

“Đoarzơubyẉi mẹ nghĩ đpqmmã, đpqmmúng rôysgv̀i, con và Cung Trạch Vũ chính thưxfef́c kêxfof́t hôysgvn rôysgv̀i, bâxfefy giơubyẁ con là vơubyẉ nó, cho dù con có phải con gái của Thiêxfofn gia hay khôysgvng.” Thiêxfofn Huêxfof̣ nghĩ đpqmmêxfof́n đpqmmxfof̀u này.

“Nhưxfefng mà ngưxfefơubyẁi ta câxfef̀n là câxfef̀n con của Thiêxfofn gia, khôysgvng lẽ Cung Trạch Vũ sẽ khôysgvng ly hôysgvn?” Diêxfof̣p Minh bâxfef́t đpqmmăzgrǵc dĩ nói.

Thiêxfofn Huêxfof̣ tát môysgṿt cái lêxfofn măzgrg̣t của Diêxfof̣p Minh, “Ôwkflng thâxfef̣t vôysgv tích sưxfef̣! Chỉ nghĩ buôysgvng tay thôysgvi! Đoarzôysgv̀ của chúng ta dưxfef̣a vào đpqmmâxfefu mà cho ngưxfefơubyẁi khác?”

“Nêxfof́u anh âxfef́y muôysgv́n ly hôysgvn thì sao? Con có thai rôysgv̀i.” Thiêxfofn Tịnh hoảng hôysgv́t nói.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.