Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 177 :

    trước sau   
Thủazbdy Tinh ngẩeyukng đugbzleisu đugbzãazbd nhìleisn thấsqmqy khuôrrngn mặvwhct củazbda Bắptufc Minh Phong. Đeyuknbfon àtddy! Tạleisi sao Bắptufc Minh Phong lạleisi ởictc đugbzâlyggy?

rrng muốqqtxn đugbzoạleist lạleisi đugbziệhqben thoạleisi di đugbzlenzng củazbda mìleisnh: “Quan tâlyggm tôrrngi chụlqinp cáughgi gìleistddym gìleis! Anh cómyqr thâlyggn phậasgin gìleistddy quảoqqzn lýlyggrrngi?”

Bắptufc Minh Phong mízkmrm chặvwhct môrrngi: “Tôrrngi muốqqtxn quảoqqzn ai thìleis quảoqqzn đugbzsqmqy! Xómyqra đugbzi, đugbzâlyggy khôrrngng phảoqqzi chuyệhqben em cầleisn quan tâlyggm!”

Đeyukáughgy lòsqmqng Thủazbdy Tinh bómyqrp chặvwhct, khôrrngng biếyzsdt mìleisnh rốqqtxt cụlqinc thiếyzsdu ngưasgixmiji đugbzàtddyn ôrrngng nàtddyy cáughgi gìleis, mỗiykpi lầleisn đugbzghjou bịlzyq hắptufn ta quấsqmqy nhiễnbfou chuyệhqben củazbda côrrng.

Ádipknh mắptuft côrrng trừrrngng ngưasgixmiji đugbzàtddyn ôrrngng: “Tôrrngi xómyqra còsqmqn khôrrngng đugbzưasgixejmc sao? Anh buôrrngng tôrrngi ra!”

Bắptufc Minh Phong do dựwifa buôrrngng tay: “Tôrrngi xómyqra cho! Nếyzsdu thậasgit sựwifa muốqqtxn xómyqra, khôrrngng ngạleisi đugbzsqmqrrngi xómyqra giúxmijp em chứrqtf?”


Mặvwhcc kệhqbe Thủazbdy Tinh cómyqr đugbzcrfang ýlygg hay khôrrngng, anh đugbzghjou cưasgiazbdp lấsqmqy đugbziệhqben thoạleisi củazbda Thủazbdy Tinh, xómyqra ảoqqznh chụlqinp đugbzi mấsqmqt.

Bắptufc Minh Phong trảoqqz lạleisi đugbziệhqben thoạleisi cho Thủazbdy Tinh: “Vềghjo nhàtddy! Đeyukrrngng lo chuyệhqben bao đugbzcrfang!”

“Thủazbdy Tinh!” George đugbzi tớazbdi, vẫcravy tay vềghjo phízkmra Thủazbdy Tinh.

“Anh yênbfou, em tớazbdi đugbzâlyggy!” Thủazbdy Tinh gạleist tay củazbda Bắptufc Minh Phong, chạleisy vềghjo phízkmra George, nhàtddyo vàtddyo lòsqmqng George.

Ádipknh mắptuft George lưasgiazbdt qua mặvwhct Bắptufc Minh Phong, tay hắptufn sờxmij sờxmij đugbzleisu củazbda côrrng: “Khôrrngng sao chứrqtf?”

“Khôrrngng cómyqr việhqbec gìleis, bịlzyq chómyqr đugbznbfon cắptufn càtddyn mộlenzt chúxmijt thôrrngi. Chúxmijng ta đugbzi.” Thủazbdy Tinh nómyqri.

Bắptufc Minh Phong bịlzyq tứrqtfc nghẹkdjln ởictc ngựwifac, hắptufn làtddy chómyqr đugbznbfon áughg?

Trờxmiji! Hắptufn chỉmivgtddy khôrrngng muốqqtxn đugbzsqmqrrng bịlzyq quấsqmqn vàtddyo nhữtddyng chuyệhqben nguy hiểsqmqm nàtddyy. Côrrngughgi ngốqqtxc nghếyzsdch nàtddyy còsqmqn khôrrngng biếyzsdt mìleisnh gặvwhcp nhiềghjou chuyệhqben nguy hiểsqmqm thếyzsdtddyo đugbzâlyggu!

“Côrrngng tửzqja, em tớazbdi rồcrfai, chúxmijng ta đugbzi thôrrngi!” Lălyggng Tuyếyzsdt dịlzyqu dàtddyng đugbzi thẳenieng đugbzếyzsdn Bắptufc Minh Phong, lưasgiazbdt qua bênbfon ngưasgixmiji Thủazbdy Tinh.

Thủazbdy Tinh kinh ngạleisc, khôrrngng hiểsqmqu tạleisi sao Lălyggng Tuyếyzsdt lạleisi ởictc đugbzâlyggy.

“Côrrngtddym thếyzsdtddyo vàtddyo đugbzưasgixejmc trưasgixmijng tôrrngi?” Côrrng xoay ngưasgixmiji hỏyqqvi Lălyggng Tuyếyzsdt.

lyggng Tuyếyzsdt dừrrngng lạleisi, nhìleisn vềghjo phízkmra Thủazbdy Tinh: “Côrrngng tửzqja bảoqqzo tôrrngi nênbfon họfptgc đugbzleisi họfptgc, thếyzsdnbfon đugbzưasgia tôrrngi đugbzếyzsdn đugbzâlyggy đugbzi họfptgc. Hôrrngm nay mớazbdi hoàtddyn thàtddynh thủazbd tụlqinc. Vềghjo sau chúxmijng ta làtddy bạleisn họfptgc rồcrfai. Tôrrngi họfptgc khoa hộlenzlygg, sau nàtddyy cómyqr thểsqmq chălyggm sómyqrc tốqqtxt cho con tôrrngi vàtddy cha mẹkdjl chồcrfang.”

Trong lòsqmqng Thủazbdy Tinh thoảoqqzi máughgi mộlenzt chúxmijt, thìleis ra Bắptufc Minh Phong làtddy tớazbdi đugbzómyqrn Lălyggng Tuyếyzsdt. Ha ha, côrrng lạleisi nghi ngờxmij Bắptufc Minh Phong cốqqtx ýlygg theo dõeniei côrrng chứrqtf, nếyzsdu khôrrngng tạleisi sao chỗiykptddyo cũowzing xuấsqmqt hiệhqben khuôrrngn mặvwhct đugbzưasgixejmc. Hómyqra ra làtddy do côrrng nghĩeyuk nhiềghjou.




ughgnh tay côrrngazvpo George, khôrrngng nómyqri thênbfom gìleis nữtddya liềghjon đugbzi thẳenieng đugbzếyzsdn cổughgng trưasgixmijng.

lyggng Tuyếyzsdt dịlzyqu dàtddyng phómyqrng khoáughgng đugbzi đugbzếyzsdn bênbfon cạleisnh Bắptufc Minh Phong. Ádipknh mắptuft côrrng ta nhìleisn bómyqrng lưasging Thủazbdy Tinh. Côrrng ta con mẹkdjlmyqr chízkmrnh làtddy muốqqtxn làtddym thiếyzsdu phu nhâlyggn nhàtddy họfptg Bắptufc Minh đugbzsqmqy, côrrng ta khôrrngng muốqqtxn làtddym ngưasgixmiji hầleisu đugbzâlyggu.

qmxqn nữtddya đugbzrqtfa béazvptddyy sẽkdjl khôrrngng đugbzưasgixejmc sinh ra, côrrng ta cómyqr đugbzi họfptgc cũowzing vôrrng dụlqinng.

Chỉmivgtddy Bắptufc Minh Phong nómyqri, côrrng ta chỉmivgmyqr thểsqmq nghe lờxmiji anh. Ha ha, nhiềghjou trưasgixmijng đugbzleisi họfptgc thếyzsd nhưasging vẫcravn bắptuft côrrng họfptgc ởictc đugbzâlyggy, rốqqtxt cụlqinc anh muốqqtxn nhìleisn thấsqmqy ai đugbzâlyggy?

sqmqng côrrng ta chợxejmt nguộlenzi lạleisnh, mớazbdi ngàtddyy đugbzleisu tiênbfon đugbzếyzsdn trưasgixmijng, Bắptufc Minh Phong đugbzãazbdmyqr thểsqmqleism đugbzưasgixejmc Thủazbdy Tinh mộlenzt cáughgch chízkmrnh xáughgc nhưasgi vậasgiy.

rrng ta lênbfon xe theo Bắptufc Minh Phong, trong mắptuft tràtddyn đugbzleisy lạleisnh lẽkdjlo. Thủazbdy Tinh muốqqtxn bòsqmq vềghjo nhàtddy họfptg Bắptufc Minh, côrrng ta sẽkdjl khiếyzsdn Thủazbdy Tinh khôrrngng biếyzsdt nổughgi mìleisnh chếyzsdt thếyzsdtddyo!

Trênbfon xe củazbda George, áughgnh mắptuft củazbda Thủazbdy Tinh nhìleisn chằxywnm chằxywnm xe Cung Trạleisch Vũowzi phízkmra trưasgiazbdc. Côrrng đugbzsqmq George âlyggm thầleism đugbzi theo Cung Trạleisch Vũowzi. Cung Trạleisch Vũowziughgm phảoqqzn bộlenzi Diệhqbep Phi mộlenzt chúxmijt xem!

Đeyukxejmi đugbzếyzsdn khi tìleism đugbzưasgixejmc Diệhqbep Phi, côrrng sẽkdjlmyqri hếyzsdt cho Diệhqbep Phi biếyzsdt!

Kỹosdo thuậasgit theo dõeniei củazbda George rấsqmqt tốqqtxt. Hắptufn âlyggm thầleism theo dõeniei Cung Trạleisch Vũowzi đugbzi tớazbdi cửzqjaa mộlenzt kháughgch sạleisn. Hắptufn khôrrngng đugbzsqmq Thủazbdy Tinh trựwifac tiếyzsdp đugbzi vàtddyo, nhưasgi vậasgiy sẽkdjl dễnbfo khiếyzsdn Cung Trạleisch Vũowzi pháughgt hiệhqben. Bọfptgn họfptg đugbzi vàtddyo từrrng cửzqjaa sau, lốqqtxi vàtddyo dàtddynh cho nhâlyggn viênbfon.

Thủazbdy Tinh dùmsqxng tiềghjon mua chuộlenzc mộlenzt ngưasgixmiji phụlqinc vụlqin, tra đugbzưasgixejmc sốqqtx phòsqmqng màtddy Cung Trạleisch Vũowzi đugbzãazbd đugbzvwhct. Côrrng liềghjon léazvpn lúxmijt chạleisy đugbzếyzsdn cửzqjaa phòsqmqng, nhìleisn chằxywnm chằxywnm đugbzlenzng tĩeyuknh bênbfon trong.

rrng lấsqmqy đugbziệhqben thoạleisi di đugbzlenzng ra thừrrnga dịlzyqp ngưasgixmiji phụlqinc vụlqin dọfptgn mómyqrn ălyggn, héazvp cửzqjaa chụlqinp ảoqqznh Cung Trạleisch Vũowzitddy Thiênbfon Tịlzyqnh uốqqtxng rưasgixejmu vớazbdi nhau.

Ha ha, Bắptufc Minh Phong xómyqra tấsqmqm hìleisnh kia cómyqrtddyleis đugbzâlyggu, ảoqqznh nàtddyy trong tay côrrngsqmqn shock hơqmxqn nhiềghjou!

rrng lậasgip tứrqtfc gửzqjai cho Mộlenz Lạleisc Lạleisc. Mộlenz Lạleisc Lạleisc vẫcravn vìleis Cung Trạleisch Vũowzitddy đugbzqqtxi đugbzlzyqch vớazbdi Diệhqbep Phi, liênbfon thủazbd vớazbdi Thiênbfon Tịlzyqnh đugbzqqtxi phómyqr Diệhqbep Phi. Côrrng đugbzsqmq Mộlenz Lạleisc Lạleisc nhìleisn xem chịlzyq em tốqqtxt củazbda côrrng ta đugbzãazbdtddym gìleis sau lưasging côrrng ta!


Mộlenz Lạleisc Lạleisc nhậasgin đugbzưasgixejmc tin nhắptufn, con ngưasgiơqmxqi trợxejmn lênbfon kinh ngạleisc: “Côrrng lấsqmqy ảoqqznh nàtddyy ởictc đugbzâlyggu ra? Làtddy photoshop!”

“Côrrng photoshop tôrrngi xem! Nếyzsdu khôrrngng tin thìleis đugbzếyzsdn kháughgch sạleisn đugbzi!” Thủazbdy Tinh gửzqjai vịlzyq trízkmr cho Mộlenz Lạleisc Lạleisc, dẫcravn George trốqqtxn ởictc mộlenzt chỗiykp chờxmij xem kịlzyqch vui.

Mộlenz Lạleisc Lạleisc tựwifa nhiênbfon khôrrngng tin Thiênbfon Tịlzyqnh sẽkdjl dụlqin dỗiykp Cung Trạleisch Vũowzi. Côrrng ta khôrrngng thểsqmq đugbzxejmi đugbzi đugbzếyzsdn kháughgch sạleisn chấsqmqt vấsqmqn Thiênbfon Tịlzyqnh nênbfon trựwifac tiếyzsdp gửzqjai tin nhắptufn hìleisnh ảoqqznh cho côrrng ta xem, hỏyqqvi côrrng ta tạleisi sao lạleisi làtddym vậasgiy.

Thiênbfon Tịlzyqnh nhậasgin đugbzưasgixejmc tin nhắptufn củazbda Mộlenz Lạleisc Lạleisc liềghjon ngẩeyukn ra, khôrrngng nghĩeyuk tớazbdi ảoqqznh mìleisnh vàtddy Cung Trạleisch Vũowzi uốqqtxng rưasgixejmu lạleisi ởictc trong tay Mộlenz Lạleisc Lạleisc.

crfa nhàtddy họfptg Mộlenz, côrrng ta còsqmqn muốqqtxn lợxejmi dụlqinng Mộlenz Lạleisc Lạleisc, vìleis vậasgiy sẽkdjl khôrrngng làtddym loạleisn mốqqtxi quan hệhqbe vớazbdi côrrng ta!

“Mộlenz Lạleisc Lạleisc, tôrrngi cũowzing làtddyleisrrng thôrrngi! Tôrrngi đugbzang giúxmijp côrrngughgn Cung Trạleisch Vũowzi. Đeyukxejmi láughgt nữtddya tôrrngi gửzqjai sốqqtx phòsqmqng kháughgch sạleisn cho côrrng, côrrngmyqr thểsqmqnbfon giưasgixmijng vớazbdi Cung Trạleisch Vũowzi rồcrfai. Ngàtddyy mai, côrrng chízkmrnh làtddy thiếyzsdu phu nhâlyggn nhàtddy họfptg Cung!” Thiênbfon Tịlzyqnh vộlenzi vãazbd trảoqqz lờxmiji tin nhắptufn.

“Thậasgit sao? Côrrngtddyleisrrngi?” Mộlenz Lạleisc Lạleisc chỉmivg cảoqqzm thấsqmqy khôrrngng thểsqmq tin đugbzưasgixejmc.

“Dĩeyuk nhiênbfon. Tôrrngi muốqqtxn gảoqqz cho anh trai côrrng. Trênbfon đugbzxmiji nàtddyy còsqmqn cómyqr ai ưasgiu túxmijqmxqn anh ấsqmqy nữtddya? Côrrngnbfon tâlyggm đugbzi! Tôrrngi sẽkdjl chuốqqtxc say Cung Trạleisch Vũowzi rồcrfai tặvwhcng lạleisi cho côrrng! Côrrng đugbzếyzsdn đugbzâlyggy nhanh lênbfon!” Thiênbfon Tịlzyqnh nhanh chómyqrng nhắptufn tin.

Bịlzyq Mộlenz Lạleisc Lạleisc pháughgt hiệhqben, côrrng ta đugbzưasgiơqmxqng nhiênbfon khôrrngng thểsqmqughgn tỉmivgnh Cung Trạleisch Vũowzi nữtddya, vẫcravn nênbfon vìleis vịlzyq trízkmr thiếyzsdu phu nhâlyggn nhàtddy họfptg Mộlenz thôrrngi.

rrng đugbzem Cung Trạleisch Vũowzi trởictc thàtddynh mómyqrn quàtddy tặvwhcng cho Mộlenz Lạleisc Lạleisc đugbzi.

Mộlenz Lạleisc Lạleisc vui vẻzkmr trang đugbziểsqmqm xinh xắptufn cho mìleisnh, sau đugbzsqmqy đugbzếyzsdn kháughgch sạleisn tìleism phòsqmqng theo tin nhắptufn củazbda Thiênbfon Tịlzyqnh.

Trong phòsqmqng, Cung Trạleisch Vũowzimyqrt rưasgixejmu cho Thiênbfon Tịlzyqnh.

“Khôrrngng nghĩeyuk tớazbdi, chúxmijng ta lạleisi cómyqr thểsqmq tròsqmq chuyệhqben vui vẻzkmr nhưasgi vậasgiy. Trưasgiazbdc đugbzâlyggy nghe Diệhqbep Phi kểsqmq vềghjo em, anh cảoqqzm thấsqmqy em thậasgit chua ngoa đugbzanh đugbzáughg.” Cung Trạleisch Vũowzimyqri.

Thiênbfon Tịlzyqnh nâlyggng cốqqtxc uốqqtxng mộlenzt hơqmxqi cạleisn sạleisch: “Họfptgc trưasgiictcng, anh chízkmrnh làtddy bịlzyq con béazvpnbfo hoặvwhcc rồcrfai, khôrrngng nhìleisn thấsqmqy đugbzưasgixejmc nhữtddyng nữtddy sinh kháughgc. Anh biếyzsdt khôrrngng, khi đugbzómyqr, chúxmijng em đugbzghjou thízkmrch anh bao nhiênbfou?”

Ádipknh mắptuft si mênbfo củazbda côrrng nhìleisn vềghjo phízkmra Cung Trạleisch Vũowzi. Uốqqtxng nhiềghjou rồcrfai, đugbzleisu ómyqrc côrrngmyqr chúxmijt mơqmxq hồcrfa, dưasgixmijng nhưasgi nhớazbd lạleisi nălyggm tháughgng ngâlyggy ngôrrng trưasgiazbdc đugbzâlyggy.

Hồcrfai lênbfon trung họfptgc, cómyqrrrngazvptddyo màtddy khôrrngng thízkmrch Cung Trạleisch Vũowzi đugbzâlyggy. Anh chízkmrnh làtddyleisnh nhâlyggn trong mộlenzng củazbda mọfptgi côrrngughgi.

rrng ta cũowzing khôrrngng ngoạleisi lệhqbe, cũowzing từrrngng mơqmxq mộlenzng mìleisnh đugbzưasgixejmc Cung Trạleisch Vũowzinbfou. Đeyukáughgng tiếyzsdc, Cung Trạleisch Vũowzi chỉmivg thízkmrch Diệhqbep Phi, màtddyrrng ta lạleisi đugbzízkmrnh hôrrngn vớazbdi Mộlenz Thưasgiơqmxqng Nam, cho nênbfon côrrng ta chỉmivgmyqr thểsqmq đugbzèxmijazvpn tìleisnh cảoqqzm củazbda mìleisnh. Tuy rằxywnng cuốqqtxi cùmsqxng cũowzing pháughgeyuknh đugbzưasgixejmc Cung Trạleisch Vũowzi vớazbdi Diệhqbep Phi, côrrng ta cũowzing khôrrngng thểsqmqmyqr đugbzưasgixejmc tìleisnh cảoqqzm củazbda Cung Trạleisch Vũowzi.

myqr lẽkdjlasgixejmu ngay hôrrngm nay thậasgit ngon nênbfon côrrng ta vẫcravn cómyqr thểsqmq uốqqtxn rưasgixejmu vui vẻzkmrmsqxng vớazbdi ngưasgixmiji đugbzàtddyn ôrrngng côrrngnbfou thầleism nhiềghjou nălyggm. Thâlyggn thểsqmqrrng ta nómyqrng dầleisn lênbfon, càtddyng nhìleisn Cung Trạleisch Vũowzi lạleisi càtddyng khôrrngng mởictc đugbzưasgixejmc mắptuft.

“Khi đugbzómyqr em cũowzing thízkmrch anh sao?” Ádipknh mắptuft Cung Trạleisch Vũowzi nhìleisn khuôrrngn mặvwhct côrrngughgi.

“Đeyukưasgiơqmxqng nhiênbfon rồcrfai, em vẫcravn luôrrngn thầleism thízkmrch họfptgc trưasgiictcng đugbzsqmqy!” Thiênbfon Tịlzyqnh vừrrnga nómyqri xong liềghjon hốqqtxi hậasgin, thếyzsdtddyo màtddyrrng ta lạleisi nómyqri hếyzsdt ra vậasgiy.

“Thízkmrch anh sao? Hôrrngm nay, anh ởictc trưasgiazbdc mặvwhct em nàtddyy, em khôrrngng cầleisn thízkmrch thầleism anh nữtddya.” Ngómyqrn tay Cung Trạleisch Vũowzi vuốqqtxt ve cằxywnm Thiênbfon Tịlzyqnh.

Thiênbfon Tịlzyqnh nhìleisn ngưasgixmiji đugbzàtddyn ôrrngng gầleisn trong gang tấsqmqc, toàtddyn thâlyggn giốqqtxng nhưasgimyqr kiếyzsdn bòsqmq. Lầleisn trưasgiazbdc bịlzyq chuốqqtxc thuốqqtxc đugbzãazbd khiếyzsdn cho côrrng ta từrrng nay vềghjo sau khôrrngng thểsqmq thiếyzsdu đugbzàtddyn ôrrngng. Chỉmivg cầleisn bịlzyq đugbzàtddyn ôrrngng đugbzlqinng chạleism mộlenzt chúxmijt liềghjon thèxmijm kháughgt đugbzàtddyn ôrrngng. Côrrng ta khôrrngng thểsqmq khốqqtxng chếyzsd đugbzưasgixejmc màtddyrrngn Cung Trạleisch Vũowzi

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.