Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi

Chương 251 : Nghi Quân sơn trang

    trước sau   
EDIT: JULIANgàeoyuy hôvmywm sau, Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi vàeoyuxprii Tửjeti Quâigsfn cùxpring tạqounm biệwzwct cha nưfpihơopljng.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi rưfpihng rưfpihng nưfpihvmywc mắdxwrt rờjetii Triệwzwcu phủqoun, nhìcpvun Triệwzwcu Tímhlcn Lưfpihơopljng, Nhâigsfm thịjznz, ca ca, tẩfkxou tửjeti, gia gia, nãjoqpi nãjoqpi dầogjnn mờjeti nhạqount, trong lòbjrdng nàeoyung chua xóohoft khóohof chịjznzu.

eoyung sốxqjkng ởhdhu đtytoâigsfy nhiềigusu năxqham nhưfpih vậigsfy, từookd l1uc nghèvewgo kh1o cho đtytoếalxnn lúsglyc giàeoyuu cóohof mỹefyvjoqpn, mộbjrdt đtytoưfpihjeting gian khổyxziyxiueoyung ởhdhu trưfpihvmywc mắdxwrt, bảdcuxo sao nàeoyung cóohof thểeoyu bỏsgly lạqouni nhữwehwng thâigsfn nhâigsfn đtytooxnnng cam cộbjrdng khổyxzi vớvmywi mìcpvunh?

xprii Tửjeti Quâigsfn biếalxnt rõyxiuigsfm tưfpih củqouna Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, liềigusn ôvmywn nhu ôvmywm Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, nhỏsgly giọhhkrng an ủqouni: “Đjxydookdng buồoxnnn, huyệwzwcn Giang Ninh cámrfach đtytoâigsfy khôvmywng xa, nếalxnu nhớvmyw nhàeoyu vi phu tùxpriy thờjetii sẽwzwc đtytoưfpiha nàeoyung vềigus thăxqham. Đjxydookdng buồoxnnn nữwehwa, bấszrtt kểeoyusglyc nàeoyuo, vi phu sẽwzwc bồoxnni bêjetin cạqounnh nàeoyung, đtytoeoyueoyung dựafoba vàeoyuo.”

xprii Tửjeti Quâigsfn an ủqouni, tâigsfm tìcpvunh Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi chậigsfm rãjoqpi chuyểeoyun biếalxnn tốxqjkt đtytohndkp.

Xe chạqouny mộbjrdt đtytoưfpihjeting, bỗoxnnng nhiêjetin ngừookdng lạqouni.


Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi véaugin rèvewgm xe lêjetin, nhìcpvun bêjetin ngoàeoyui, lạqouni phámrfat hiệwzwcn bêjetin ngoàeoyui cũoiglng khôvmywng phảdcuxi làeoyu biệwzwct việwzwcn nghỉjoqp ngơoplji trêjetin đtytoưfpihjeting, ngưfpihzmxxc lạqouni làeoyu mộbjrdt vùxpring đtytoszrtt trốxqjkng rấszrtt rộbjrdng, phímhlca trưfpihvmywc cũoiglng khôvmywng biếalxnt al2 chỗoxnneoyuo, cóohof mộbjrdt chúsglyt quen thuộbjrdc...

“Chúsglyng ta đtytoếalxnn rồoxnni, xuốxqjkng xe.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn nắdxwrm tay Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, muốxqjkn nàeoyung xuốxqjkng.

Nhưfpihng Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi lạqouni tòbjrdbjrd hỏsglyi ngưfpihzmxxc lạqouni: “Ởyvjm đtytoâigsfy khôvmywng phảdcuxi làeoyu biệwzwct việwzwcn, hơopljn nữwehwa hìcpvunh nhưfpihoiglng khôvmywng phảdcuxi làeoyu đtytoưfpihjeting vềigus huyệwzwcn Giang Ninh, chúsglyng ta đtytoâigsfy làeoyu tớvmywi nơoplji nàeoyuo?” Chẳefyvng lẽwzwc, Bùxprii Tửjeti Quâigsfn mang nàeoyung đtytoếalxnn đtytoâigsfy hưfpihhdhung tuầogjnn trăxqhang mậigsft?

Thếalxn nhưfpihng Bùxprii Tửjeti Quâigsfn làeoyu cổyxzi nhâigsfn, sao biếalxnt tậigsfp tụtytoc nàeoyuy?

“Nàeoyung xuốxqjkng xe đtytoi rồoxnni sẽwzwc biếalxnt.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn dẫriuln đtytoogjnu xuốxqjkng xe, sau đtytoóohof ôvmywm Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi xuốxqjkng xe. Mộbjrdt đtytoámrfam hạqoun nhâigsfn mímhlcm môvmywi lắdxwrc đtytoogjnu, len léaugin cưfpihjetii.

“Còbjrdn nhớvmywyxiu đtytoâigsfy làeoyueoyuo khôvmywng?” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn chỉjoqpeoyuo sơopljn trang cámrfach đtytoóohof khôvmywng xa cưfpihjetii nóohofi.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi thuậigsfn thếalxn nhìcpvun lạqouni, mắdxwrt lậigsfp tứafltc mởhdhu thậigsft to.

yvjm đtytoâigsfy... khôvmywng phảdcuxi al2 Quâigsfn Sơopljn trang sao? Khi đtytoóohof, hắdxwrn thâigsfm tìcpvunh cầogjnu hôvmywn nàeoyung, đtytooxnnng thờjetii muốxqjkn nàeoyung al2m nữwehw chủqoun nhâigsfn nơoplji nàeoyuy.

Khôvmywng nghĩoplj tớvmywi, sau khi thàeoyunh thâigsfn, hắdxwrn thậigsft lãjoqpng mạqounn, đtytoưfpiha nàeoyung đtytoếalxnn đtytoâigsfy hưfpihhdhung tuầogjnn trăxqhang mậigsft.

“Nhữwehwng ngàeoyuy tiếalxnp theo, chúsglyng ta sẽwzwchdhu đtytoâigsfy.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn ôvmywm tiểeoyuu phu nhâigsfn, cúsglyi đtytoogjnu hôvmywn nhẹhndkjetin môvmywi nàeoyung, “C1o thímhlcch nơoplji nàeoyuy khôvmywng?”

“Ừhdhu.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi hàeoyui lòbjrdng cưfpihjetii.

“Trong phủqoun nhiềigusu quy củqoun, nàeoyung xưfpiha nay khôvmywng câigsfu nệwzwc tiểeoyuu tiếalxnt, dùxpri sao cũoiglng phảdcuxi chậigsfm rãjoqpi thímhlcch ứafltng. Hạqoun nhâigsfn nơoplji nàeoyuy, đtytoigusu làeoyu vi phu tựafob tay chọhhkrn lựafoba, phùxpri hợzmxxp tímhlcnh tìcpvunh củqouna nàeoyung, cóohof thểeoyu đtytoeoyueoyung trong thờjetii gian nàeoyuy thoảdcuxi mámrfai mộbjrdt chúsglyt, chậigsfm rãjoqpi thímhlcch ứafltng mộbjrdt ímhlct quy củqoun, trởhdhu thàeoyunh con dâigsfu tốxqjkt củqouna Bùxprii gia. Vôvmywigsfu vôvmyw thúsglyc Ởyvjm chỗoxnneoyuy, chúsglyng ta vôvmywigsfu vôvmyw thúsglyc, vi phu muốxqjkn nàeoyung khôvmywng cóohof tiếalxnc nuốxqjki.” Giọhhkrng Bùxprii Tửjeti Quâigsfn ôvmywn nhu nhưfpih kẹhndko đtytoưfpihjeting.

“Thiếalxnp sợzmxxcpvunh ngâigsfy ngôvmywhdhu đtytoâigsfy lâigsfu nhưfpih vậigsfy, sẽwzwc luyếalxnn tiếalxnc trởhdhu lạqouni.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi nhìcpvun Nghi Quâigsfn sơopljn trang xuấszrtt thầogjnn nóohofi.


“Nếalxnu nàeoyung buồoxnnn phiềigusn, trong lòbjrdng thậigsft khóohof chịjznzu, thìcpvu vi phu sẽwzwc đtytoưfpiha nàeoyung đtytoếalxnn đtytoâigsfy giảdcuxi sầogjnu đtytoưfpihzmxxc khôvmywng? Hoặrndqc al2, trựafobc tiếalxnp đtytoưfpiha nàeoyung đtytoi du sơopljn ngoạqounn thủqouny, đtytoếalxnn mộbjrdt vàeoyui đtytojznza phưfpihơopljng, chơoplji cho đtytoãjoqp.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn nắdxwrm tay Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi chậigsfm rãjoqpi bưfpihvmywc vàeoyuo Nghi Quâigsfn sơopljn trang.

“Đjxydưfpihzmxxc rồoxnni, thiếalxnp ởhdhu đtytoâigsfy vớvmywi chàeoyung, thìcpvu chuyệwzwcn làeoyum ăxqhan sao đtytoâigsfy?” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi bỗoxnnng nhiêjetin ngửjetia đtytoogjnu hỏsglyi.

xprii Tửjeti Quâigsfn liềigusn vừookda vặrndqn tiếalxnn tớvmywi hôvmywn gòbjrdmrfaeoyung: “Đjxydúsglyng làeoyu hiềigusn thêjeti, khôvmywng quêjetin quan tâigsfm sựafob nghiệwzwcp củqouna ta.”

“Nàeoyung yêjetin tâigsfm, huyệwzwcn Giang Ninh bêjetin kia đtytoãjoqpohof phụtyto thâigsfn làeoyum chủqoun, cóohofeoyui việwzwcc vi phu khôvmywng cầogjnn xửjeti l1y cũoiglng đtytoưfpihzmxxc, vi phu cũoiglng nóohofi vớvmywi mấszrty ngưfpihjetii kia, nơoplji nàeoyuy cámrfach huyệwzwcn Giang Ninh khôvmywng xa, cámrfac chưfpihhdhung quỹefyv chạqouny tớvmywi chạqouny lui đtytoếalxnn đtytoâigsfy, bámrfao cámrfao tìcpvunh hìcpvunh gầogjnn đtytoâigsfy cũoiglng tốxqjkt rồoxnni.”

“Nga, khổyxzi thâigsfn bọhhkrn họhhkr rồoxnni.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi than thởhdhu.

“Đjxydookdng lo nhữwehwng chuyệwzwcn nàeoyuy, tấszrtt cảdcux đtytoãjoqpohof vi phu xửjetiiirm, chúsglyng ta vàeoyuo thôvmywi, bêjetin trong vi phu bảdcuxo bọhhkrn hạqoun nhâigsfn trang trímhlc thàeoyunh kiểeoyuu dámrfang tâigsfn hôvmywn, khôvmywng biếalxnt nàeoyung cóohof thímhlcch khôvmywng.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn nắdxwrm tay Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi đtytoi vàeoyuo.

jetin trong Nghi Quâigsfn sơopljn trang, khôvmywng cóohof giốxqjkng nhưfpih lầogjnn trưfpihvmywc đtytoếalxnn nhẹhndk nhàeoyung khoan khoámrfai, lịjznzch sựafob tao nhãjoqp, màeoyusglyc nàeoyuy bêjetin trong tràeoyun đtytoogjny ngọhhkrt ngàeoyuo, ấszrtm ámrfap, toàeoyun bộbjrdopljn trang giốxqjkng nhưfpih mộbjrdt thiếalxnu nữwehw nhảdcuxy nhóohoft, tràeoyun đtytoogjny sinh lựafobc.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi dọhhkrc đtytoưfpihjeting đtytoi mệwzwct mỏsglyi, nêjetin vềigus phòbjrdng nghỉjoqp ngơoplji trưfpihvmywc.

sglyc nàeoyung mơopljopljeoyung mang ngủqoun, phámrfat hiệwzwcn cổyxzi họhhkrng dịjznz thưfpihjeting, hìcpvunh nhưfpihohofcpvu đtytoóohofhdhu trong miệwzwcng quấszrtn lấszrty đtytoogjnu lưfpihefhzi, khiếalxnn nàeoyung khôvmywng thểeoyu tiếalxnp tụtytoc ngủqoun.

Chậigsfm rãjoqpi mởhdhu mắdxwrt ra, thấszrty gưfpihơopljng mặrndqt tuấszrtn túsgly củqouna Bùxprii Tửjeti Quâigsfn phóohofng đtytoqouni gấszrtp mấszrty lầogjnn.

eoyu đtytoogjnu lưfpihefhzi củqouna hắdxwrn, lúsglyc nàeoyuy ởhdhu trong miệwzwcng tùxpriy ýiirmcpvum kiếalxnm, đtytoôvmywi môvmywi dámrfan chặrndqt môvmywi đtytosgly mọhhkrng khôvmywng tha. Hámrfao ra trong lúsglyc ngủqoun thiếalxnp, hắdxwrn hôvmywn trộbjrdm mìcpvunh.

“Ngôvmyw...” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi kìcpvum lòbjrdng khôvmywng đtytorndqng vưfpihơopljn tay từookd trong chăxqhan ôvmywm cổyxzi hắdxwrn.

Hai ngưfpihjetii hôvmywn nồoxnnng nhiệwzwct, Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi thờjetii phìcpvu phòbjrdfpihjetii thầogjnm nóohofi: “Đjxydăxqhang đtytooxnn tửjeti, nhâigsfn lúsglyc thiếalxnp ngủqoun đtytoámrfanh léaugin nha.”


xprii Tửjeti Quâigsfn xìcpvufpihjetii, trong lòbjrdng thầogjnm cưfpihjetii, quảdcux nhiêjetin cámrfach xa Triệwzwcu phủqoun, cámrfach xa Bùxprii gia, ởhdhuoplji thuộbjrdc vềiguscpvunh, tiểeoyuu phu nhâigsfn mớvmywi lộbjrd ra cámrfai bảdcuxn tímhlcnh thậigsft.

Khôvmywng hềigus kiềigusm chếalxn, khôvmywng lo trưfpihvmywc lo sau, trong mắdxwrt chỉjoqpohofcpvunh hắdxwrn, chỉjoqp muốxqjkn cùxpring hắdxwrn vui vẻvruieoyu tốxqjkt rồoxnni. Xem ra, lầogjnn nàeoyuy quyếalxnt đtytojznznh đtytoếalxnn đtytoâigsfy làeoyu đtytoúsglyng.

“Bởhdhui vìcpvu nhớvmyweoyung, nêjetin kiềigusm lòbjrdng khôvmywng đtytoưfpihzmxxc.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn khôvmywng chúsglyt nàeoyuo che giấszrtu chímhlcnh tìcpvunh ýiirm củqouna mìcpvunh vớvmywi Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi.

Vừookda mớvmywi xửjetiiirm sựafob vụtyto buổyxzii chiềigusu xong, bấszrtt tri bấszrtt giámrfac đtytoãjoqp đtytoếalxnn đtytoêjetim.

Nhớvmyw kiềigusu thêjetibjrdn ởhdhu trong ph2ong ngủqoun chưfpiha tỉjoqpnh lạqouni,, đtytozmxxi chờjeticpvunh, Bùxprii Tửjeti Quâigsfn cảdcuxm thấszrty ngọhhkrt ngàeoyuo, nêjetin đtytoếalxnn nhìcpvun thửjeti, quảdcux nhiêjetin còbjrdn đtytoang ngủqoun say.

Vốxqjkn cóohof chỉjoqpeoyu muốxqjkn lẳefyvng lặrndqng ngồoxnni bêjetin giưfpihjeting nhìcpvun nàeoyung, chờjetieoyung tỉjoqpnh lạqouni cùxpring nhau dùxpring bữwehwa tốxqjki.

Khôvmywng ngờjeti, vừookda nhìcpvun mộbjrdt chúsglyt, nhịjznzn khôvmywng đtytoưfpihzmxxc muốxqjkn đtytoem nàeoyung…Nhưfpihng màeoyu khôvmywng đtytoàeoyunh lòbjrdng đtytoámrfanh thứafltc nàeoyung, liềigusn cúsglyi ngưfpihjetii xuốxqjkng cẩfkxon thậigsfn hôvmywn lêjetin môvmywi nàeoyung.

Vừookda mớvmywi bắdxwrt đtytoogjnu chỉjoqp muốxqjkn hôvmywn nhẹhndkeoyu thôvmywi, nhưfpihng vừookda đtytotytong môvmywi nàeoyung, giốxqjkng nhưfpih bịjznzsglyt vàeoyuo, khóohofohof thểeoyusglyt ra đtytoưfpihzmxxc, cuốxqjki cùxpring trởhdhujetin nồoxnnng nhiệwzwct.

“Thiếalxnp cũoiglng nhớvmyw chàeoyung.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi ngọhhkrt ngàeoyuo chủqoun đtytobjrdng hôvmywn môvmywi hắdxwrn, “Mớvmywi vừookda rồoxnni còbjrdn nằqvblm mơoplj thấszrty nàeoyung.”

Hiếalxnm khi thấszrty Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi chủqoun đtytobjrdng, Bùxprii Tửjeti Quâigsfn tâigsfm hoa nộbjrd phóohofng, cưfpihng chìcpvuu ôvmywm nàeoyung cưfpihjetii nóohofi: “Mơoplj thấszrty vi phu?”

“Hai chúsglyng ta nhàeoyu nhãjoqp đtytoi bộbjrd trong sơopljn trang, phámrfai sau làeoyu mộbjrdt đtytoámrfam hàeoyui tửjeti, gọhhkri cha gọhhkri nưfpihơopljng, ha, thậigsft hạqounnh phúsglyc a.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi chậigsfm rãjoqpi nhớvmyw lạqouni, trêjetin mặrndqt làeoyu nụtytofpihjetii mỹefyvjoqpn.

“Vậigsfy chúsglyng ta phảdcuxi cốxqjk gắdxwrng tạqouno ra thậigsft nhiềigusu hàeoyui tửjeti, đtytoeoyu giấszrtc mộbjrdng nàeoyuy thậigsft sựafob thậigsft.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn đtytobjrdt nhiêjetin đtytoèvewg Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi nằqvblm xuốxqjkng, mắdxwrt thấszrty sẽwzwceoyum….

Nhưfpihng Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi vưfpihơopljn tay chắdxwrn môvmywi hắdxwrn: “Đjxydzmxxi lámrfat nữwehwa, bâigsfy giờjetieoyu giờjeticpvu rồoxnni.”


xprii Tửjeti Quâigsfn khôvmywng muốxqjkn ngừookdng, tiếalxnp tụtytoc al2m.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi dởhdhu khóohofc dởhdhufpihjetii, lớvmywn tiếalxnng gọhhkri Bímhlcch Văxqhan: “Hiệwzwcn tạqouni làeoyu giờjeticpvu?”

mhlcch Văxqhan vẫriuln hầogjnu hạqounjetin ngoàeoyui, trảdcux lờjetii, cũoiglng hiểeoyuu khôvmywng nêjetin bưfpihvmywc vàeoyuo.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi vừookda nghe, bậigsft ngưfpihjetii đtytoafltng dậigsfy: “Nha, đtytoigusu đtytoãjoqp trễmrfa thếalxneoyuy, chúsglyng ta còbjrdn chưfpiha ăxqhan cơopljm nữwehwa.”

“Nàeoyung đtytoóohofi bụtytong sao?” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn lúsglyc nàeoyuy tràeoyun đtytoogjny tìcpvunh dụtytoc trong mắdxwrt.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi hơoplji đtytosgly mặrndqt, gậigsft đtytoogjnu: “Ănkfyn cơopljm trưfpihvmywc.”

“Hảdcuxo, bổyxzi sung thểeoyu lựafobc đtytoãjoqp.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn xoa cámrfai mũoigli nhỏsgly củqouna Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, “Phu nhâigsfn thậigsft đtytoámrfang yêjetiu.”

“Thiếalxnp, thiếalxnp đtytoigsfu cóohof ýiirm đtytoo, ýiirm thiếalxnp làeoyu đtytoếalxnn giờjeti ăxqhan cơopljm rồoxnni!” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi bĩoplju môvmywi nổyxzii giậigsfn nóohofi

Khôvmywng bao lâigsfu, bọhhkrn hạqoun nhâigsfn liềigusn chuẩfkxon bịjznz xong thứafltc ăxqhan.

Đjxydâigsfy làeoyu Nghi Quâigsfn sơopljn trang, trưfpihvmywc kia Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi cóohof dặrndqn, vìcpvu vậigsfy lúsglyc nàeoyuy bọhhkrn hạqoun nhâigsfn tuỳrndq tiệwzwcn, cũoiglng khôvmywng cóohof nhưfpihhdhuxprii gia chuẩfkxon bịjznz nhiềigusu thứafltc ăxqhan, chỉjoqp ámrfan chừookdng lưfpihzmxxng thứafltc ăxqhan củqouna hai ngưfpihjetii, nhưfpih vậigsfy cũoiglng khôvmywng lãjoqpng phímhlc, mặrndqn chay phốxqjki hợzmxxp giàeoyuu dinh dưfpihefhzng.

sglyc ăxqhan cơopljm, Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi bảdcuxo hạqoun nhâigsfn lui xuốxqjkng hếalxnt, hồoxnni còbjrdn ởhdhu Triệwzwcu phủqoun, lúsglyc mọhhkri ngưfpihjetii ăxqhan uốxqjkng đtytoigusu tuỳrndq ýiirm, vìcpvu vậigsfy nàeoyung cũoiglng khôvmywng cóohof thóohofi quen lúsglyc ăxqhan cơopljm cóohof ngưfpihjetii hầogjnu hạqoun, đtytoeoyu hạqoun nhâigsfn gắdxwrp đtytooxnn ăxqhan cho, toàeoyun bộbjrd quámrfa trìcpvunh cứafltng ngắdxwrc khôvmywng thúsgly vịjznz, cảdcux hứafltng ăxqhan uốxqjkng cũoiglng mấszrtt.

xpring cơopljm xong, sắdxwrc trờjetii tốxqjki hẳefyvn.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi đtytoigus nghịjznz muốxqjkn tảdcuxn bộbjrd trong sơopljn trang, Bùxprii Tửjeti Quâigsfn vui vẻvrui đtytoámrfap ứafltng.

Hai ngưfpihjetii tay nắdxwrm tay nhau đtytoi chậigsfm,ngoàeoyui chuyệwzwcn khôvmywng cóohofeoyui tửjeti, thìcpvu mộbjrdt màeoyun nàeoyuy giốxqjkng hệwzwct nhưfpih trong giấszrtc mơoplj củqouna Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi

sglyc nàeoyuy trờjetii xuâigsfn, bámrfach hoa đtytoua nhau nởhdhu, tuy trờjetii đtytoãjoqp tốxqjki, nhưfpihng cóohof thểeoyu thấszrty hoa nởhdhu trong vưfpihjetin, hưfpihơopljng thơopljm xộbjrdc vàeoyuo mũoigli.

xprii Tửjeti Quâigsfn đtytoi qua mộbjrdt gốxqjkc câigsfy hảdcuxi đtytoưfpihjeting, đtytobjrdt nhiêjetin bẻvrui mộbjrdt càeoyunh, léaugin càeoyui lêjetin tóohofc Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, hảdcuxi đtytoưfpihjeting hồoxnnng nhạqount tôvmywn lêjetin da thịjznzt trắdxwrng hồoxnnng củqouna nàeoyung.

Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi theo bảdcuxn năxqhang sờjeti sờjeti, sau đtytoóohof mởhdhu miệwzwcng hỏsglyi: “Đjxydhndkp khôvmywng?”

“Đjxydhndkp, trong mắdxwrt vi phu, nàeoyung làeoyu ngưfpihjetii đtytohndkp nhấszrtt.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn gậigsft đtytoogjnu.

“Hừookd, đtytoàeoyun ôvmywng cámrfac chàeoyung cóohof phảdcuxi hay dỗoxnn nữwehw nhâigsfn vui vẻvrui nhưfpih vậigsfy khôvmywng? Chỉjoqpcpvu thiếalxnp làeoyu thểeoyu tửjeti chàeoyung, cho nêjetin đtytohndkp hơopljn bìcpvunh thưfpihjeting.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi ngoàeoyui miệwzwcng nóohofi nhưfpih vậigsfy, trong lòbjrdng cảdcuxm thấszrty ngọhhkrt nhưfpih mậigsft.

“Nhưfpih vậigsfy khôvmywng tốxqjkt sao?” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn ôvmywm Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, “Vi phi chỉjoqp dỗoxnn mộbjrdt nữwehw nhâigsfn làeoyueoyung, chỉjoqpohofeoyung làeoyu đtytohndkp nhấszrtt, nhữwehwng nữwehw nhâigsfn còbjrdn lạqouni khôvmywng lọhhkrt vàeoyuo mắdxwrt vi phu, nàeoyung thímhlcch khôvmywng?”

“Thímhlcch a.” Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi cưfpihjetii, “Chàeoyung khôvmywng biếalxnt nữwehw nhâigsfn đtytoigusu khẩfkxou thịjznzigsfm phi sao?”

“Nàeoyung càeoyung ngàeoyuy càeoyung nghịjznzch ngợzmxxm.” Bùxprii Tửjeti Quâigsfn nhéaugio hôvmywng Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, cóohof lẽwzwceoyu nhiềigusu ngàeoyuy ởhdhu trêjetin giưfpihjeting cùxpring hắdxwrn triềigusn miêjetin, nêjetin bâigsfy giờjeti bịjznzxprii Tửjeti Quâigsfn nhéaugio, hôvmywng Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi đtytobjrdt nhiêjetin run rẩfkxoy.

xprii Tửjeti Quâigsfn cảdcuxm nhậigsfn đtytoưfpihzmxxc phảdcuxn ứafltng củqouna Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi, thừookda cơoplj ôvmywm nàeoyung, ởhdhujetin tai nàeoyung nhỏsgly giọhhkrng nóohofi: “Phu nhâigsfn, trong sơopljn trang cóohof mộbjrdt bểeoyu tắdxwrm lớvmywn hơopljn thùxpring tắdxwrm ởhdhu Triệwzwcu phủqoun, thậigsft nhớvmyw đtytoêjetim đtytoóohof ghêjeti, chúsglyng ta cùxpring đtytoi tắdxwrm ôvmywn tuyềigusn đtytoưfpihzmxxc khôvmywng?”

Hai mắdxwrt Triệwzwcu Tưfpihơopljng Nghi mêjeti say, nàeoyung thâigsfm tìcpvunh nhìcpvun trưfpihzmxxng phu củqouna mìcpvunh, sau đtytoóohof gậigsft đtytoogjnu, phóohofng túsglyng chímhlcnh mìcpvunh, dùxpring giọhhkrng nóohofi đtytoogjny mịjznz hoặrndqc: “Hảdcuxo, chúsglyng ta đtytoi ngay đtytoi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.