Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 415 : Đoạn nhạc đệm nhỏ

    trước sau   
Dụqofpc vọhhedng thậfgqft sựblfmaivy mộusaut cámyovi gìkdpf đusauóiynn kỳscoc lạusau.

Trưjrxiaivyc đusauâdygiy, khi hai ngưjrxiuskxi chưjrxia đusaui đusauếqofpn bưjrxiaivyc cuốwoyfi cùzbmfng, sốwoyfng chung dưjrxiaivyi mộusaut mámyovi hiêioucn đusaualpnu bìkdpfnh an vôuskx sựblfm. Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbixhbing nhẫmjwen nạusaui. Nhưjrxing, vừalpna vưjrxihquit qua phòjrxing tuyếqofpn, cóiynn tiếqofpp xúsqnic xámyovc thịjbovt, họhhed nhanh chóiynnng bịjbov cuốwoyfn vàaivyo dòjrxing xoámyovy tìkdpfnh yêioucu mãythbnh liệalpnt… Phi phi phi, dùzbmfng từalpnkdpfkdpfnh dung thếqofpaivyy, xóiynna xóiynna, làaivy âdygin ámyovi ngọhhedt ngàaivyo mớaivyi đusauúsqning.

nnzi Thiêioucn Vũxhbi khôuskxng chịjbovu vềalpn phòjrxing mìkdpfnh, hằpdasng đusauêioucm vàaivyo phòjrxing Chu Tiểfgqfu Vâdygin khôuskxng chịjbovu đusaui. Thỉuolhnh thoảusaung côuskxtcuh lạusaui kýnnzisqnic xámyov khôuskxng vềalpn, anh giốwoyfng nhưjrximyovn phụqofp, gọhhedi đusauiệalpnn giụqofpc côuskx. Mạusaunh Tíofnnch thấidncy Chu Tiểfgqfu Vâdygin nhỏupfu giọhhedng nóiynni chuyệalpnn đusauiệalpnn thoạusaui, cưjrxiuskxi ngọhhedt nhưjrxi mậfgqft làaivy biếqofpt ngay bạusaun trai côuskx gọhhedi tớaivyi.

Mạusaunh Tíofnnch cũxhbing cóiynn bạusaun trai, nhưjrxing hai ngưjrxiuskxi hai nơiuxii, thờuskxi gian ởtcuhioucn nhau rấidnct íofnnt. Thấidncy Chu Tiểfgqfu Vâdygin vàaivy bạusaun trai nồiogrng nhiệalpnt, Mạusaunh Tíofnnch khôuskxng ngừalpnng hâdygim mộusau: “Tiểfgqfu Vâdygin, bạusaun trai cậfgqfu trôuskxng thếqofpaivyo! Khi nàaivyo cóiynn dịjbovp cho tớaivy gặvkqgp đusaui!”

Chu Tiểfgqfu Vâdygin nghe xong cưjrxiuskxi đusauámyovp: “Đamceưjrxihquic, đusauhquii chúsqnit nữmklea tớaivy bảusauo anh ấidncy mờuskxi cậfgqfu ătqrrn cơiuxim.” Từalpnsqnic côuskx họhhedc nghiêioucn cứliavu sinh, gầmyovn nhưjrxinnzi Thiêioucn Vũxhbi chưjrxia đusauếqofpn trưjrxiuskxng côuskx. Mộusaut phầmyovn vìkdpfuskxng việalpnc củmjwea anh bậfgqfn, íofnnt cóiynn ngàaivyy nghỉuolh, vềalpn phưjrxiơiuxing diệalpnn khámyovc cũxhbing vìkdpf thờuskxi gian còjrxin lạusaui, hai ngưjrxiuskxi đusaualpnu ởtcuh chung mộusaut chỗiouc.

kdpf thếqofp, khi Chu Tiểfgqfu Vâdygin phámyovt hiệalpnn anh đusauếqofpn trưjrxiuskxng tìkdpfm côuskx thìkdpf ngạusauc nhiêioucn lắxhbim.


“Sao anh lạusaui tớaivyi đusauâdygiy?” Chu Tiểfgqfu Vâdygin khôuskxng phámyovt hiệalpnn ra trêioucn mặvkqgt mìkdpfnh nởtcuh nụqofpjrxiuskxi rạusaung rỡupun.

nnzi Thiêioucn Vũxhbijrxiuskxi nóiynni: “Hôuskxm nay tan làaivym sớaivym, anh đusauếqofpn đusauóiynnn em.”

Mạusaunh Tíofnnch lầmyovn đusaumyovu tiêioucn gặvkqgp Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi, chậfgqfc chậfgqfc than: “Tiểfgqfu Vâdygin, bạusaun trai cậfgqfu đusaujknnp trai thậfgqft đusauidncy, khóiynn trámyovch cậfgqfu giấidncu anh ấidncy kĩuolh thếqofp, khôuskxng cho ra ngoàaivyi!” Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi nghe xong trong lòjrxing cựblfmc kỳscoc thỏupfua mãythbn, lậfgqfp tứliavc cảusaum thấidncy côuskxmyovi trưjrxiaivyc mắxhbit nàaivyy thậfgqft đusauámyovng yêioucu.

kdpfzbmfng cóiynn thờuskxi gian rảusaunh, Chu Tiểfgqfu Vâdygin rủmjwe luôuskxn Mạusaunh Tíofnnch đusaui ătqrrn cơiuxim. Trêioucn đusauưjrxiuskxng họhhedkdpfnh cờuskx gặvkqgp giámyovo viêioucn hưjrxiaivyng dẫmjwen Cốwoyf Cầmyovm nêioucn biếqofpn thàaivynh bốwoyfn ngưjrxiuskxi cùzbmfng đusaui.

Cốwoyf Cầmyovm cẩhhedn thậfgqfn quan sámyovt Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbiioucn cạusaunh Chu Tiểfgqfu Vâdygin, khẽsqni gậfgqft đusaumyovu. Chu Tiểfgqfu Vâdygin làaivy họhhedc tròjrxijrxing củmjwea bàaivy, từalpn trưjrxiaivyc đusauếqofpn nay Cốwoyf Cầmyovm rấidnct thíofnnch Chu Tiểfgqfu Vâdygin nghiêioucm túsqnic, chíofnnn chắxhbin, tưjrxiơiuxing đusauwoyfi chiếqofpu cốwoyf cho côuskxtcuhmyovc mặvkqgt.

Sau khi thứliavc ătqrrn dọhhedn lêioucn, Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbiofnnnh Cốwoyf Cầmyovm mộusaut chéamcen trưjrxiaivyc.

Cốwoyf Cầmyovm cưjrxiuskxi nóiynni: “Tiểfgqfu Vâdygin, khóiynn trámyovch em nhìkdpfn khôuskxng thuậfgqfn mắxhbit anh chàaivyng lámyovi xe, tặvkqgng hoa kia. Bạusaun trai em còjrxin đusaujknnp trai hơiuxin anh ta. Nếqofpu đusauusaui lạusaui làaivyuskx, côuskxxhbing thíofnnch Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi.”

nnzi Thiêioucn Vũxhbi vừalpna cưjrxiuskxi khámyovch sámyovo mấidncy câdygiu, mộusaut bêioucn liếqofpc Chu Tiểfgqfu Vâdygin mộusaut cámyovi. Hàaivym ýnnzi củmjwea cámyovi nhìkdpfn đusauóiynnuskxzbmfng rõiuxiaivyng: Thằpdasng lámyovi xe đusauếqofpn tặvkqgng hoa cho em làaivy ai, mộusaut lúsqnic nữmklea em phảusaui thàaivynh thậfgqft khai bámyovo.

Đamcemyovu Chu Tiểfgqfu Vâdygin sắxhbip phìkdpfnh to. Côuskx Cốwoyf Cầmyovm nóiynni cámyovi gìkdpf khôuskxng nóiynni, lậfgqft lạusaui mấidncy chuyệalpnn béamce bằpdasng hạusaut thóiynnc, hạusaut vừalpnng mụqofpc thốwoyfi nàaivyy làaivym gìkdpf?

nnzi Thiêioucn Vũxhbi vốwoyfn rấidnct đusaufgqf ýnnzi đusauếqofpn Phưjrxiơiuxing Nam, nếqofpu đusaufgqf anh ấidncy biếqofpt chuyệalpnn nàaivyy khôuskxng tứliavc chếqofpt mớaivyi lạusau! Chỉuolh sợhqui sau nàaivyy côuskx đusaualpnng hòjrxing gặvkqgp Phưjrxiơiuxing Nam vềalpn việalpnc xuấidnct bảusaun.

Quảusau nhiêioucn, sau khi ătqrrn cơiuxim xong, Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbiaivy Chu Tiểfgqfu Vâdygin vừalpna vềalpn đusauếqofpn nhàaivy, chuyệalpnn thứliav nhấidnct làaivy hỏupfui: “Sao anh khôuskxng biếqofpt từalpnng cóiynn đusauàaivyn ôuskxng lámyovi xe đusauếqofpn tặvkqgng hoa cho em?” Hai tay anh vòjrxing trưjrxiaivyc ngựblfmc, tưjrxi thếqofp nhưjrxiofnnnh sổusau.

Chu Tiểfgqfu Vâdygin cưjrxiuskxi làaivym làaivynh: “Chuyệalpnn nàaivyy đusauãythbaivy quámyov khứliav rấidnct lâdygiu rồiogri, thậfgqft đusauidncy…”

nnzi Thiêioucn Vũxhbi xụqofp mặvkqgt nóiynni: “Đamcealpnng đusauámyovnh trốwoyfng lảusaung, em nóiynni cho anh biếqofpt gãythb kia làaivy ai?”


Chu Tiểfgqfu Vâdygin đusauàaivynh nóiynni thậfgqft: “Ngưjrxiuskxi nàaivyy anh cũxhbing biếqofpt, chíofnnnh làaivy Phưjrxiơiuxing Nam!”

nnzi Thiêioucn Vũxhbi nổusaui trậfgqfn lôuskxi đusauìkdpfnh: “Anh đusaumyovn ngay làaivyythbaivyy, chuyệalpnn xảusauy ra lúsqnic nàaivyo, anh tìkdpfm hắxhbin tíofnnnh sổusau!” Hừalpn, anh sớaivym nhìkdpfn cámyovi têioucn giảusau vờuskx nhãythb nhặvkqgn kia khôuskxng vừalpna mắxhbit, dámyovm đusauưjrxiuskxng hoàaivyng đusauòjrxii cưjrxiaivyp bạusaun gámyovi ngưjrxiuskxi ta.

Chu Tiểfgqfu Vâdygin kéamceo tay Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi, mộusaut nătqrrm mộusaut mưjrxiuskxi thúsqni nhậfgqfn: “Đamcealpnng giậfgqfn màaivy, đusauâdygiy đusaualpnu làaivy chuyệalpnn trưjrxiaivyc kia. Khôuskxng biếqofpt anh ta uốwoyfng lộusaun thuốwoyfc gìkdpf; suốwoyft ngàaivyy gọhhedi đusauiệalpnn hẹjknnn em ătqrrn cơiuxim. Em khôuskxng đusaufgqf ýnnzi đusauếqofpn anh ta! Vềalpn sau vìkdpf việalpnc xuấidnct bảusaun, anh ta lạusaui gọhhedi đusauiệalpnn cho em, chẳmpqing phảusaui em dẫmjwen anh đusauếqofpn chỗiouc hẹjknnn còjrxin gìkdpf!”

Từalpn lầmyovn Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi mặvkqgc tâdygiy trang, đusaui giàaivyy da, xuấidnct hiệalpnn cùzbmfng vớaivyi Chu Tiểfgqfu Vâdygin trưjrxiaivyc mặvkqgt Phưjrxiơiuxing Nam, anh ta thàaivynh thậfgqft hẳmpqin, hiếqofpm khi đusauếqofpn quấidncy rầmyovy côuskx. Cóiynn lẽsqni Phưjrxiơiuxing Nam cũxhbing nhậfgqfn ra tìkdpfnh cảusaum giữmklea hai ngưjrxiuskxi rấidnct tốwoyft, ngưjrxiuskxi khámyovc khôuskxng thểfgqf chen châdygin nêioucn rúsqnit lui trong im lặvkqgng.

nnzi Thiêioucn Vũxhbi nhớaivy hiệalpnn tạusaui ngoàaivyi khi cóiynn việalpnc, Phưjrxiơiuxing Nam mớaivyi đusauếqofpn tìkdpfm Chu Tiểfgqfu Vâdygin, thờuskxi gian còjrxin lạusaui gầmyovn nhưjrxi khôuskxng tìkdpfm côuskx, cơiuxin giậfgqfn mớaivyi xẹjknnp xuốwoyfng.

iynn đusauiềalpnu, chỉuolh cầmyovn nhớaivy tớaivyi Phưjrxiơiuxing Nam ámyovi mộusauuskx, cảusau ngưjrxiuskxi anh lạusaui thấidncy khôuskxng tựblfm nhiêioucn. Anh luôuskxn cảusaum thấidncy cóiynn ngưjrxiuskxi ởtcuhioucn cạusaunh nhìkdpfn chằpdasm chằpdasm, nắxhbim bắxhbit thờuskxi cơiuxi, trừalpnng mắxhbit nhìkdpfn hai ngưjrxiuskxi cãythbi nhau/chiếqofpn tranh lạusaunh gìkdpfkdpf đusauóiynn, tranh thủmjwe kẽsqni hởtcuh chui vàaivyo.

Chu Tiểfgqfu Vâdygin nhìkdpfn mặvkqgt Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi cau cóiynn, khôuskxng khỏupfui buồiogrn cưjrxiuskxi, dùzbmfng sứliavc nhéamceo mặvkqgt anh giãythbn ra: “Cưjrxiuskxi mộusaut cámyovi đusaui! Giờuskx em đusauãythbaivy ngưjrxiuskxi củmjwea anh, anh còjrxin sợhqui em chạusauy chắxhbic?”

nnzi Thiêioucn Vũxhbisqnic nàaivyy mớaivyi tưjrxiơiuxii cưjrxiuskxi, ôuskxm eo côuskxiynni: “Đamceưjrxiơiuxing nhiêioucn anh chưjrxia yêioucn tâdygim, trừalpn phi ngàaivyy nàaivyo đusauóiynn em gảusau cho anh, anh mớaivyi yêioucn lòjrxing. Nếqofpu khôuskxng, anh mãythbi mãythbi khôuskxng cóiynn cảusaum giámyovc an toàaivyn.”

Đamceóiynnaivy hồiogri Chu Tiểfgqfu Vâdygin còjrxin họhhedc ởtcuh trưjrxiuskxng, nếqofpu ra ngoàaivyi xãythb hộusaui cóiynn phảusaui côuskxaivyng gặvkqgp nhiềalpnu đusauwoyfi tưjrxihquing nhưjrxi Phưjrxiơiuxing Nam khôuskxng? Phụqofp nữmkle đusaujknnp đusaui đusauếqofpn đusauâdygiu cũxhbing thu húsqnit ruồiogri nhặvkqgng. Aizz, thâdygin làaivy bạusaun trai, Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi luôuskxn lo lắxhbing.

Chu Tiểfgqfu Vâdygin cũxhbing trêioucu: “Anh chỉuolhiynni mỗiouci em, theo em biếqofpt, hìkdpfnh nhưjrxi ai đusauóiynntcuhuskxng ty cũxhbing cóiynn ngưjrxiuskxi theo đusauuổusaui thìkdpf phảusaui!” Côuskx đusauiogrng nghiệalpnp Mẫmjwen Dung gọhhedi đusauiệalpnn cho Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi, vừalpna nhìkdpfn đusauãythb biếqofpt “khôuskxng cóiynn ýnnzi tốwoyft”.

nnzi Thiêioucn Vũxhbi sờuskx sờuskxxhbii, quyếqofpt khôuskxng thừalpna nhậfgqfn: “Khôuskxng thểfgqfaivyo, đusauóiynnaivy nữmkle đusauiogrng nghiệalpnp bìkdpfnh thưjrxiuskxng.” Cho dùzbmfiynn chúsqnit tìkdpfnh cảusaum, đusauóiynnxhbing làaivy chuyệalpnn củmjwea ngưjrxiuskxi ta, dùzbmf sao khôuskxng liêioucn quan đusauếqofpn anh. Cóiynn đusauvkqgt tiêioucn nữmkle trưjrxiaivyc mặvkqgt, cùzbmfng lắxhbim anh chỉuolh liếqofpc mắxhbit nhìkdpfn, sẽsqni khôuskxng thíofnnch ai khámyovc!

Hai ngưjrxiuskxi đusauang vui đusauùzbmfa ầmyovm ĩuolh, đusauiệalpnn thoạusaui Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi đusauusaut nhiêioucn vang lêioucn. Anh thuậfgqfn tay cầmyovm lêioucn xem, khẽsqni nhíofnnu màaivyy. Cóiynn phảusaui nhắxhbic Tàaivyo Thámyovo Tàaivyo Thámyovo đusauếqofpn khôuskxng? Trùzbmfng hợhquip vậfgqfy, Mẫmjwen Dung gọhhedi tớaivyi?

Chu Tiểfgqfu Vâdygin tinh mắxhbit nhìkdpfn qua, thấidncy trêioucn đusauiệalpnn thoạusaui hiệalpnn thịjbovioucn.

Mẫmjwen Dung? Đamceúsqning làaivyofnnch cựblfmc, đusauãythbmyovm, chíofnnn giờuskx tốwoyfi, lúsqnic nàaivyy gọhhedi đusauiệalpnn thoạusaui cóiynn việalpnc gìkdpf? Lầmyovn nàaivyy đusauếqofpn lưjrxihquit Chu Tiểfgqfu Vâdygin xịjbov mặvkqgt.

nnzi Thiêioucn Vũxhbi liếqofpc mắxhbit nhìkdpfn Chu Tiểfgqfu Vâdygin mộusaut cámyovi, sau đusauóiynn trảusau lờuskxi ngay trưjrxiaivyc mặvkqgt côuskx: “Vâdyging, xin chàaivyo, tôuskxi làaivynnzi Thiêioucn Vũxhbi. Xin hỏupfui cóiynn chuyệalpnn gìkdpf?”

Ngữmkle khíofnn khámyovch sámyovo, đusauúsqning mựblfmc làaivym cho Mẫmjwen Dung gọhhedi đusauiệalpnn tớaivyi ngẩhhedn ngưjrxiuskxi, chợhquit cưjrxiuskxi nóiynni: “Thiêioucn Vũxhbi, sao hôuskxm nay khámyovch sámyovo thếqofp! Làaivy em, Tiểfgqfu Dung.”

Tiểfgqfu Dung? Míofnn mắxhbit Chu Tiểfgqfu Vâdygin dựblfmng lêioucn, xem lámyovt nữmklea Lýnnzi Thiêioucn Vũxhbi giảusaui thíofnnch vớaivyi côuskx vềalpn vấidncn đusaualpnaivyy thếqofpaivyo.

nnzi Thiêioucn Vũxhbi cảusaum thấidncy hơiuxii run rẩhhedy dưjrxiaivyi tầmyovm mắxhbit soi chiếqofpu củmjwea côuskx: “Cóiynn chuyệalpnn gìkdpf khôuskxng?”

“Cũxhbing khôuskxng cóiynn chuyệalpnn gìkdpf lớaivyn. Mấidncy đusauiogrng nghiệalpnp phòjrxing mìkdpfnh đusaualpnu đusauếqofpn quámyovn bar uốwoyfng rưjrxihquiu, muốwoyfn gọhhedi anh qua uốwoyfng mộusaut chéamcen!”

nnzi Thiêioucn Vũxhbi vộusaui vãythb từalpn chốwoyfi: “Khôuskxng đusauưjrxihquic, hôuskxm nay quámyov muộusaun rồiogri, tôuskxi chuẩhhedn bịjbov đusaui ngủmjwe, cứliav vậfgqfy nhéamce, tạusaum biệalpnt!”

Khôuskxng đusauhquii đusauwoyfi phưjrxiơiuxing cóiynn phảusaun ứliavng, anh lậfgqfp tứliavc cúsqnip đusauiệalpnn thoạusaui.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.