Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 389 : Đau khổ

    trước sau   
Edit: Thu Phưkkllơjaiqng Beta: Tiểpvfwu Lan Đgyrkmfxhi Bảcvveo buônhvgng tiếhpyfng thởlipjnlwii: “Lưkkllu Lộlwwf, anh rấlwwft yêuhavu em, đgftilwwfi nànlwiy anh chưkklla từayvong thíxaruch ngưkklllwwfi con gánfjei nànlwio khánfjec. Em lànlwi mốhhswi tìvjounh đgftitudtu củwykwa anh, cũmfxhng lànlwi ngưkklllwwfi con gánfjei cùgyrkng anh trảcvvei qua quãurtxng thờlwwfi gian hạmfxhnh phúuhavc. Vừayvoa mớqpxbi đgftiâsdrvy thônhvgi, anh thựaiuzc sựaiuz rấlwwft muốhhswn cùgyrkng em chung sốhhswng cảcvve đgftilwwfi. Thếhpyf nhưkkllng, sựaiuz lo lắmfxhng củwykwa cha em rấlwwft đgftiúuhavng, chúuhavng ta sốhhswng ởlipj hai nơjaiqi. Nếhpyfu nhưkkll kếhpyft hônhvgn, chỉkklllqut thểpvfw sốhhswng xa nhau. Em tựaiuz nguyệqpxbn khônhvgng? Hoặmpeoc lànlwilquti, em cólqut nguyệqpxbn ývgey chờlwwf anh đgftiếhpyfn ngànlwiy anh giảcvvei nghệqpxb khônhvgng?”

Mộlwwft lúuhavc lâsdrvu, đgftitudtu dâsdrvy bêuhavn kia khônhvgng nólquti gìvjou. Đgyrkmfxhi Bảcvveo gầtudtn nhưkkll cho rằpmxtng cônhvg đgftiãurtxuhavp đgftiiệqpxbn thoạmfxhi.

kkllu Lộlwwf cuốhhswi cùgyrkng mởlipj miệqpxbng: “Em sớqpxbm nghĩnfpg tớqpxbi vấlwwfn đgftikycynlwiy, kỳgfti thựaiuzc, từayvouhavc chúuhavng ta bắmfxht đgftitudtu yêuhavu nhau, chíxarunh lànlwi chung đgftidpihng thìvjou íxarut mànlwi xa cánfjech thìvjou nhiềkycyu. Thônhvgng thưkklllwwfng liêuhavn lạmfxhc đgftikycyu dựaiuza vànlwio viếhpyft thưkkll gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi, hiệqpxbn tạmfxhi cólqut di đgftilwwfng thìvjou gửmfxhi tin nhắmfxhn. Em rốhhswt cuộlwwfc vẫvjoun cảcvvem thấlwwfy tìvjounh yêuhavu củwykwa chúuhavng ta khônhvgng chắmfxhc chắmfxhn. Khônhvgng biếhpyft đgftiiềkycyu nànlwiy cólqut phảcvvei do nguyêuhavn nhâsdrvn chúuhavng ta cánfjech nhau quánfje xa hay khônhvgng. Em khônhvgng biếhpyft anh muốhhswn em đgftisdrvi đgftiếhpyfn nălkvbm nànlwio, nhỡnjkp anh hơjaiqn ba mưkkllơjaiqi tuổifmji chưkklla giảcvvei nghệqpxb thìvjou sao?”

Đgyrkmfxhi Bảcvveo liêuhavn tụdpihc lắmfxhc đgftitudtu, khônhvgng nhậqhhfn ra đgftiang nólquti chuyệqpxbn qua đgftiiệqpxbn thoạmfxhi, Lưkkllu Lộlwwflkvbn bảcvven khônhvgng nhìvjoun thấlwwfy đgftilwwfng tánfjec củwykwa anh: “Sẽzhxf khônhvgng, tốhhswi đgftia ba mưkkllơjaiqi anh sẽzhxf rờlwwfi khỏnvdci đgftilwwfi tuyểpvfwn rồidegi lànlwim huấlwwfn luyệqpxbn viêuhavn gìvjou đgftiólqut. Thờlwwfi gian trong nghềkycy củwykwa vậqhhfn đgftilwwfng viêuhavn đgftiiềkycyn kinh tưkkllơjaiqng đgftihhswi ngắmfxhn. Nếhpyfu em đgftiidegng ývgey, chúuhavng ta cólqut thểpvfw kếhpyft hônhvgn trưkkllqpxbc mấlwwfy nălkvbm nhưkkllng vẫvjoun ởlipj riêuhavng, anh nghĩnfpg khônhvgng tớqpxbi mấlwwfy nălkvbm chúuhavng ta sẽzhxflipjgyrkng mộlwwft chỗyoim.”

kkllu Lộlwwflipjuhavn kia mộlwwft lầtudtn lạmfxhi im lặmpeong.

Đgyrkmfxhi Bảcvveo thấlwwfp giọpqsmng hỏnvdci: “Nếhpyfu nhưkkll em khônhvgng đgftiidegng ývgey, chúuhavng ta hãurtxy…..” Hai từayvo ‘chia tay’ kia đgftiãurtx tớqpxbi miệqpxbng, nhưkkllng anh khônhvgng thểpvfwnlwio nólquti ra đgftiưkkllsdrvc.


Ai nólquti đgftiànlwin ônhvgng khônhvgng rơjaiqi lệqpxb? Lúuhavc nànlwiy Đgyrkmfxhi Bảcvveo xúuhavc đgftilwwfng muốhhswn khólqutc

kkllu Lộlwwf nghẹwjukn ngànlwio nólquti: “Anh hãurtxy cho em suy nghĩnfpg thậqhhft kỹpqsm mấlwwfy ngànlwiy đgftiưkkllsdrvc khônhvgng? Hiệqpxbn tạmfxhi lòsdrvng em rấlwwft rốhhswi loạmfxhn, em khônhvgng biếhpyft trảcvve lờlwwfi anh nhưkkll thếhpyfnlwio.”



Sau khi cúuhavp đgftiiệqpxbn thoạmfxhi, nưkkllqpxbc mắmfxht Lưkkllu Lộlwwfjaiqi nhưkkllkklla.

Thờlwwfi gian vànlwi khoảcvveng cánfjech lànlwi kẻsdrv thùgyrk lớqpxbn nhấlwwft củwykwa tìvjounh yêuhavu, so vớqpxbi sựaiuz xuấlwwft hiệqpxbn kẻsdrv thứuhav ba nólqutsdrvn đgftiánfjeng sợsdrvjaiqn.

Ai dánfjem bảcvveo đgfticvvem khi thờlwwfi gian đgftipmxtng đgftijppong trônhvgi qua, mìvjounh vẫvjoun còsdrvn yêuhavu ngưkklllwwfi kia?

Ai cólqut thểpvfw biếhpyft sựaiuz chờlwwf đgftisdrvi nànlwiy đgftiếhpyfn cuốhhswi cùgyrkng cólqut thểpvfw biếhpyfn thànlwinh oánfjen hậqhhfn hay khônhvgng?

Ai cólqut thểpvfw chấlwwfp nhậqhhfn việqpxbc hai ngưkklllwwfi ởlipj hai nơjaiqi?

Thếhpyf nhưkkllng, lànlwim sao cônhvglqut thểpvfw từayvo bỏnvdcvjounh yêuhavu dànlwinh cho ngưkklllwwfi đgftiànlwin ônhvgng nànlwiy. Bỏnvdc lỡnjkp anh ấlwwfy, cônhvgsdrvn cólqut thểpvfwuhavu ngưkklllwwfi khánfjec khônhvgng?

….

Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn nhìvjoun thấlwwfy bộlwwf dạmfxhng rầtudtu rĩnfpg khônhvgng vui củwykwa Đgyrkmfxhi Bảcvveo liềkycyn biếhpyft nhấlwwft đgftivkdjnh anh đgftiãurtx gọpqsmi đgftiiệqpxbn cho Lưkkllu Lộlwwflquti vềkycy vấlwwfn đgftikycy phiềkycyn nãurtxo ấlwwfy rồidegi, cônhvg sợsdrv Đgyrkmfxhi Bảcvveo khônhvgng vui nêuhavn khônhvgng dánfjem hỏnvdci trựaiuzc tiếhpyfp, quanh co lòsdrvng vòsdrvng hỏnvdci thălkvbm tâsdrvm trạmfxhng Đgyrkmfxhi Bảcvveo.

Đgyrkmfxhi Bảcvveo cốhhsw nặmpeon ra mộlwwft nụdpihkklllwwfi so vớqpxbi khólqutc khônhvgng tốhhswt hơjaiqn bao nhiêuhavu: “Cứuhav trựaiuzc tiếhpyfp hỏnvdci anh đgftii, anh chịvkdju đgftiưkkllsdrvc. Tốhhswi hônhvgm qua anh gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi cho Lưkkllu Lộlwwf, anh nólquti vớqpxbi cônhvglwwfy, nếhpyfu bằpmxtng lòsdrvng thìvjou chờlwwf anh mấlwwfy nălkvbm, nếhpyfu khônhvgng bọpqsmn anh sẽzhxf chia tay.”

kkllu Lộlwwfnlwinhvgnfjei tốhhswt nếhpyfu bịvkdj anh lànlwim lỡnjkp thanh xuâsdrvn, chờlwwf tuổifmji tánfjec lớqpxbn hơjaiqn mộlwwft chúuhavt khônhvgng dễefpmvjoum đgftihhswi tưkkllsdrvng nữypzwa.


Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn khẩaocon trưkkllơjaiqng hỏnvdci: “Vậqhhfy Lưkkllu Lộlwwflquti nhưkkll thếhpyfnlwio?”

Mấlwwfy giâsdrvy đgftisdrvi đgftiánfjep ánfjen, Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn cảcvvem giánfjec tim mìvjounh vọpqsmt lêuhavn tậqhhfn cổifmj họpqsmng.

Đgyrkmfxhi Bảcvveo chậqhhfm rãurtxi nólquti: “Cônhvglwwfy nólquti muốhhswn suy nghĩnfpg kỹpqsm mộlwwft chúuhavt.”

Hoànlwin hảcvveo, hoànlwin hảcvveo, khônhvgng cựaiuz tuyệqpxbt thẳnhvgng thừayvong, nólquti chung vẫvjoun còsdrvn cơjaiq hộlwwfi. Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn nghĩnfpg thầtudtm.

Mặmpeoc dùgyrk, khônhvgng lạmfxhc quan cho lắmfxhm!

Nhưkkllng mànlwi vẫvjoun cólqut chúuhavt hi vọpqsmng. —

sdrvy giờlwwfuhavn suy nghĩnfpg kỹpqsm mộlwwft chúuhavt, ngẫvjoum lạmfxhi xem tưkkllơjaiqng lai nêuhavn lànlwim gìvjousdrvy giờlwwf…..

Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn thấlwwfy may mắmfxhn vìvjouvjounh vànlwivgey Thiêuhavn Vũmfxhgyrkng sốhhswng tạmfxhi thànlwinh phốhhsw N, khônhvgng gặmpeop phảcvvei phiềkycyn nãurtxo nhưkkll Đgyrkmfxhi Bảcvveo vànlwikkllu Lộlwwf.

Đgyrkidegng thờlwwfi, cônhvgmfxhng thầtudtm hạmfxh quyếhpyft tâsdrvm, sau nànlwiy mặmpeoc kệqpxbvgey Thiêuhavn Vũmfxh tớqpxbi chỗyoimnlwio lànlwim, cônhvg sẽzhxf theo đgftiếhpyfn đgftiólqut. Nếhpyfu ởlipj lạmfxhi thànlwinh phốhhsw N hai ngưkklllwwfi sẽzhxfgyrkng ởlipj tạmfxhi chỗyoimmfxh. Nếhpyfu vềkycy thịvkdj trấlwwfn nànlwiy cũmfxhng khônhvgng sao, dùgyrk sao việqpxbc lànlwim chỗyoimnlwio chẳnhvgng cólqut. Cônhvglipj đgftiâsdrvu đgftikycyu đgftiưkkllsdrvc cảcvve.

Thấlwwfy Đgyrkmfxhi Bảcvveo vànlwikkllu Lộlwwf rấlwwft cólqut thểpvfwvjou nguyêuhavn nhâsdrvn khánfjech quan mànlwi chia tay, trong lòsdrvng Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn thưkkllơjaiqng cảcvvem khônhvgng nólquti nêuhavn lờlwwfi.

Hi vọpqsmng, họpqsm sẽzhxflqut kếhpyft cụdpihc tốhhswt.

Đgyrkmfxhi Bảcvveo khônhvgng gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi cho Lưkkllu Lộlwwf, nólquti muốhhswn đgftipvfwnhvgvjounh tĩnfpgnh tựaiuz suy nghĩnfpg, anh quyếhpyft đgftivkdjnh đgftiem quyềkycyn chủwykw đgftilwwfng hoànlwin toànlwin giao cho Lưkkllu Lộlwwf.

Tấlwwft cảcvve, đgftisdrvi xem tâsdrvm ývgey củwykwa Lưkkllu Lộlwwf đgftii!


***

Sau khai giảcvveng, Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi mấlwwfy lầtudtn cho Đgyrkmfxhi Bảcvveo hỏnvdci vềkycy tiếhpyfn triểpvfwn giữypzwa hai ngưkklllwwfi.

Đgyrkmfxhi Bảcvveo nólquti cho cônhvg biếhpyft Lưkkllu Lộlwwf vẫvjoun chưkklla hềkycy gọpqsmi lạmfxhi.

Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn thậqhhft muốhhswn thay Đgyrkmfxhi Bảcvveo gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi Lưkkllu Lộlwwf, nhưkkllng ngẫvjoum lạmfxhi vẫvjoun thấlwwfy khônhvgng nêuhavn.

vjounh cảcvvem dùgyrk sao lànlwi chuyệqpxbn củwykwa hai cánfje nhâsdrvn, cônhvg can thiệqpxbp vànlwio quánfje nhiềkycyu chỉkkll sợsdrvkkllu Lộlwwf sẽzhxf thấlwwfy phảcvven cảcvvem. Dùgyrk sao, cônhvgmfxhng lànlwi em gánfjei củwykwa Đgyrkmfxhi Bảcvveo. Vànlwio lúuhavc nànlwiy, dùgyrklqut chuyệqpxbn gìvjou xảcvvey ra thìvjounhvg vẫvjoun đgftiuhavng vềkycy phíxarua anh trai.

————

vgey Thiêuhavn Vũmfxh thấlwwfy Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn ngâsdrvy ngốhhswc cầtudtm đgftiiệqpxbn thoạmfxhi, hỏnvdci: “Sao thếhpyf, lạmfxhi gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi cho anh trai em ànlwi ?”

Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn thởlipjnlwii nólquti: “Vâsdrvng, em muốhhswn hỏnvdci xem Lưkkllu Lộlwwf đgftiãurtx gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi cho anh ấlwwfy chưkklla?”

vgey Thiêuhavn Vũmfxh ngồidegi xuốhhswng cạmfxhnh Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn, kénuhgo Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn ngồidegi lêuhavn trêuhavn đgftiùgyrki củwykwa mìvjounh: “Anh thấlwwfy, cậqhhfu mợsdrvlqutlwwfn tưkkllsdrvng rấlwwft tốhhswt vớqpxbi anh trai em. Chỉkkllnlwi….”

Chỉkkllnlwi cuộlwwfc sốhhswng củwykwa Đgyrkmfxhi Bảcvveo vànlwikkllu Lộlwwfnlwi cảcvve mộlwwft vấlwwfn đgftikycy. Đgyrkmfxhi Bảcvveo tấlwwft nhiêuhavn khônhvgng thểpvfw từayvo bỏnvdc sựaiuz nghiệqpxbp thểpvfw thao củwykwa mìvjounh, Lưkkllu Lộlwwfmfxhng khônhvgng cólqut khảcvvelkvbng rờlwwfi cha mẹwjuk đgftiếhpyfn thànlwinh phốhhsw N lànlwim việqpxbc.

Chịvkdjkkllu Sưkkllơjaiqng đgftiãurtx đgftivkdjnh cưkklllipj tỉkkllnh khánfjec, kếhpyft hônhvgn vànlwi sinh con từayvosdrvu, Lưkkllu Lộlwwf nhấlwwft đgftivkdjnh phảcvvei đgftipvfwlipj nhànlwinlwim bạmfxhn vớqpxbi cha mẹwjuk.

Chẳnhvgng tránfjech Đgyrkmfxhi Bảcvveo cùgyrkng Lưkkllu Lộlwwf khólqut xửmfxh, đgftiau khổifmj đgftiếhpyfn thếhpyf.

vgey Thiêuhavn Vũmfxh khônhvgng nólquti thìvjou Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn cũmfxhng hiểpvfwu rõlipj: “Cólqut ai nólquti khônhvgng phảcvvei đgftiâsdrvu, thờlwwfi gian nànlwiy tâsdrvm trạmfxhng anh trai em đgftimpeoc biệqpxbt xuốhhswng dốhhswc, Lưkkllu Lộlwwf vẫvjoun khônhvgng gọpqsmi đgftiiệqpxbn thoạmfxhi cho anh ấlwwfy, tâsdrvm tìvjounh tấlwwft nhiêuhavn khônhvgng tốhhswt.” Cànlwing đgftiánfjeng sợsdrvjaiqn chíxarunh lànlwikkllu Lộlwwf khônhvgng cólqut tin tứuhavc gìvjou, Đgyrkmfxhi Bảcvveo sẽzhxf đgftiau khổifmj đgftiếhpyfn mứuhavc nànlwio đgftiâsdrvy!

Nghĩnfpg tớqpxbi đgftiâsdrvy, tránfjei tim Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn đgftiau thắmfxht lạmfxhi.

Thoạmfxht nhìvjoun Đgyrkmfxhi Bảcvveo lànlwi ngưkklllwwfi cólqut vẻsdrvgyrky tiệqpxbn nhưkkllng thậqhhft ra lànlwi mộlwwft ngưkklllwwfi đgftiànlwin ônhvgng dễefpm mềkycym lòsdrvng cũmfxhng rấlwwft dễefpm bịvkdj tổifmjn thưkkllơjaiqng. Mấlwwft đgftii Lưkkllu Lộlwwf đgftihhswi vớqpxbi Đgyrkmfxhi Bảcvveo mànlwilquti chíxarunh lànlwi tấlwwft cảcvve đgftikycyu kếhpyft thúuhavc.

Chỉkkll mong kếhpyft cụdpihc mọpqsmi ngưkklllwwfi khônhvgng mong muốhhswn khônhvgng xuấlwwft hiệqpxbn.

vgey Thiêuhavn Vũmfxh rấlwwft hiểpvfwu em họpqsmkkllu Lộlwwf củwykwa mìvjounh: “Lưkkllu Lộlwwf chắmfxhc chắmfxhn đgftiang mâsdrvu thuẫvjoun trong lòsdrvng. Cứuhav kệqpxb cho em ấlwwfy tỉkkllnh tánfjeo tựaiuz suy ngẫvjoum! Cólqut lẽzhxf ngànlwiy nànlwio đgftiólqut em ấlwwfy sẽzhxf tựaiuz thônhvgng suốhhswt khônhvgng biếhpyft chừayvong.”

Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn thởlipjnlwii: “Chỉkkll hy vọpqsmng nhưkkll thếhpyf!”

vgey Thiêuhavn Vũmfxhuhavc nànlwiy thậqhhft lòsdrvng cảcvvem khánfjei: “Tiểpvfwu Vâsdrvn, sau nànlwiy chúuhavng ta luônhvgn ởlipj cạmfxhnh nhau cólqut đgftiưkkllsdrvc khônhvgng. Mặmpeoc kệqpxbkkllơjaiqng lai thếhpyfnlwio, chúuhavng ta đgftikycyu ởlipjgyrkng mộlwwft chỗyoim. Nếhpyfu sau khi tốhhswt nghiệqpxbp em muốhhswn vềkycy quêuhav nhànlwinlwim việqpxbc, anh sẽzhxf quay trởlipj lạmfxhi cùgyrkng em.”

Nhìvjoun Đgyrkmfxhi Bảcvveo cùgyrkng Lưkkllu Lộlwwf đgftikycyu khốhhswn khổifmjvjouvjounh, Lývgey Thiêuhavn Vũmfxh cảcvvem thấlwwfy rấlwwft may mắmfxhn mìvjounh vànlwi Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn ởlipjgyrkng mộlwwft thànlwinh phốhhsw. Anh khônhvgng khỏnvdci nghĩnfpg giốhhswng hệqpxbt Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn: Nếhpyfu sau nànlwiy Tiểpvfwu Vâsdrvn muốhhswn vềkycy quêuhavnlwim việqpxbc, anh thànlwi rằpmxtng cùgyrkng nhau trởlipj lạmfxhi.

Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn nhìvjoun vềkycy phíxarua Lývgey Thiêuhavn Vũmfxh, chắmfxhc lànlwi thầtudtn giao cánfjech cảcvvem! Hai ngưkklllwwfi suy nghĩnfpg giốhhswng hệqpxbt nhau.

vgey Thiêuhavn Vũmfxhnhvgn Chu Tiểpvfwu Vâsdrvn, lúuhavc hơjaiqi thởlipj hổifmjn hểpvfwn vànlwinhvgi lưkkllnjkpi dâsdrvy dưkklla quấlwwfn quývgeyt, cảcvvem nhậqhhfn đgftiưkkllsdrvc rằpmxtng đgftiólqut chíxarunh lànlwivjounh yêuhavu sâsdrvu đgftiqhhfm.

Đgyrkpvfw chúuhavng ta yêuhavu nhau cànlwing thêuhavm sâsdrvu đgftiqhhfm hơjaiqn nữypzwa, đgftipvfw chúuhavng ta luônhvgn bìvjounh bìvjounh đgftimfxhm đgftimfxhm ởlipj cạmfxhnh nhau.

Khônhvgng cầtudtn thứuhavvjounh yêuhavu kinh thiêuhavn đgftilwwfng đgftivkdja, khônhvgng cầtudtn thứuhavvjounh yêuhavu bốhhswn bềkycylqutng giólqut, khônhvgng cầtudtn phảcvvei trảcvvei qua hếhpyft khảcvveo nghiệqpxbm tìvjounh yêuhavu nànlwiy đgftiếhpyfn khảcvveo nghiệqpxbm tìvjounh yêuhavu khánfjec, khônhvgng cầtudtn bêuhavn thứuhav ba chen vànlwio tìvjounh yêuhavu củwykwa chúuhavng ta.

Chỉkkll mong mộlwwft gólqutc nho nhỏnvdclqut thểpvfw chứuhava đgftiưkkllsdrvc hai ngưkklllwwfi, khiếhpyfn chúuhavng ta cólqut thểpvfw hạmfxhnh phúuhavc tay trong tay dầtudtn dầtudtn giànlwi đgftii…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.