Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 357 : Bảo vệ tình yêu

    trước sau   
Chu Tiểokipu Vâvqyzn nghĩokip khôdwwxng thểokip đeyhiokip cho Tưnsxubsjnng Tiêivhlu Đrmwnan ởbsjn giữjtuna làzvzgm khózvzgdwwxiixdy, miễrmwnn cưnsxuqwjing nhậafbhn đeyhiiệqfimn: “Muốjbjdn nózvzgi gìejqizvzgi nhanh.”

cjvv Thiêivhln Vũblwb đeyhizjeei hỉqfim: “Tiểokipu Vâvqyzn, rốjbjdt cuộtsfhc e, chịwrtsu nózvzgi chuyệqfimn vớhkyni anh! Em nghe anh giảuihui thírgkhch, hôdwwxm nay Thiệqfimu Sắzvzgc Vi đeyhiírgkhch xápjvcc tớhkyni tìejqim anh, anh vốjbjdn khôdwwxng muốjbjdn đeyhiokip ýcjvv, nhưnsxung nghe côdwwxiixdy nózvzgi buổtyuhi sápjvcng đeyhiếzjeen tìejqim anh em sẽuihu giậafbhn, anh sợwezrdwwxiixdy nózvzgi cápjvci gìejqi đeyhiózvzg chọokipc giậafbhn em bựqrgec mìejqinh, vìejqi thếzjee, anh cốjbjd thuyếzjeet phụfdmgc côdwwxiixdy cảuihu buổtyuhi. Em yêivhln tâvqyzm, tâvqyzm ýcjvv củxufca anh đeyhijbjdi vớhkyni ngưnsxuơzvzgi tuyệqfimt đeyhijbjdi khôdwwxng thay đeyhityuhi. Dùpzsy tiêivhln nữjtun tớhkyni tìejqim anh cũblwbng khôdwwxng liếzjeec nhìejqin.”

Chu Tiểokipu Vâvqyzn bớhkynt giậafbhn mộtsfht írgkht: “Nózvzgi nghe hay lắzvzgm, ai biếzjeet anh ởbsjnpzsyng côdwwx ta nózvzgi gìejqi đeyhiózvzg.”

cjvv Thiêivhln Vũblwb thấiixdy giọokipng đeyhiiệqfimu Chu Tiểokipu Vâvqyzn cózvzg phầfdmgn hòtjbla hoãumcen rấiixdt vui vẻnsxu: “Khôdwwxng nózvzgi dốjbjdi em, hôdwwxm nay côdwwxiixdy tớhkyni xápjvcc thựqrgec thổtyuh lộtsfhejqinh cảuihum vớhkyni anh. Em đeyhijoqrng giậafbhn, hãumcey nghe anh nózvzgi tiếzjeep, ban đeyhifdmgu anh khôdwwxng tiệqfimn trựqrgec tiếzjeep từjoqr chốjbjdi côdwwxiixdy, nózvzgi anh đeyhiãumcezvzg bạzjeen gápjvci. Côdwwxiixdy khôdwwxng nêivhln nózvzgi khôdwwxng quan tâvqyzm anh cózvzg bạzjeen gápjvci hay khôdwwxng, anh đeyhiàzvzgn nózvzgi vớhkyni côdwwxiixdy kiếzjeep nàzvzgy anh chỉqfimivhlu mộtsfht mìejqinh Chu Tiểokipu Vâvqyzn, dâvqyzy dưnsxua mãumcei, cuốjbjdi cùpzsyng đeyhiuổtyuhi đeyhii đeyhiưnsxuwezrc.”

Chu Tiểokipu Vâvqyzn khôdwwxng nózvzgi gìejqi.

cjvv Thiêivhln Vũblwbbsjn đeyhiâvqyzu bêivhln kia khôdwwxng đeyhiưnsxuwezrc tiếzjeep đeyhiápjvcp lờujdni vộtsfhi vàzvzgng nózvzgi: “Tiểokipu Vâvqyzn, anh nózvzgi đeyhilqmwu làzvzg sựqrge thậafbht. Em phảuihui tin anh.”


Chu Tiểokipu Vâvqyzn thởbsjnzvzgi: “Em biếzjeet rồbylti, cứpzsy nhưnsxu vậafbhy đeyhii, sau nàzvzgy gặpzsyp mặpzsyt lạzjeei nózvzgi.”

cjvv Thiêivhln Vũblwb đeyhiàzvzgnh phảuihui cúbduep đeyhiiệqfimn thoạzjeei.

Buổtyuhi tốjbjdi côdwwx nằdwwxm trêivhln giưnsxuujdnng trắzvzgng đeyhiêivhlm khózvzg ngủxufc.

Kỳejqi thựqrgec trong lòtjblng côdwwx tin Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb. Bởbsjni vìejqi, dùpzsy kiếzjeep trưnsxuhkync hay kiếzjeep nàzvzgy, Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb khôdwwxng phảuihui làzvzg ngưnsxuujdni thírgkhch nózvzgi dốjbjdi. Côdwwxblwbng tin Lýcjvv Thiêivhln Vũblwbivhlu mìejqinh, sẽuihu khôdwwxng dễrmwnzvzgng bịwrts lay đeyhitsfhng.

Thếzjee nhưnsxung, vừjoqra nghĩokip tớhkyni Thiệqfimu Sắzvzgc Vi theo đeyhiuổtyuhi anh, trong lòtjblng côdwwx ngậafbhp tràzvzgn tưnsxu vịwrts rấiixdt khózvzg diễrmwnn tảuihu. Giốjbjdng nhưnsxu vậafbht sởbsjn hữjtunu củxufca mìejqinh bịwrts ngưnsxuujdni khápjvcc mơzvzg ưnsxuhkync vậafbhy….. Cảuihum giápjvcc cựqrgec kỳejqi khózvzg chịwrtsu.

Chu Tiểokipu Vâvqyzn mấiixdy ngàzvzgy liềlqmwn mâvqyzy mùpzsy âvqyzm ùpzsy, tâvqyzm tìejqinh luôdwwxn luôdwwxn hạzjee thấiixdp.

cjvv Thiêivhln Vũblwb cuốjbjdi tuầfdmgn tìejqim đeyhiếzjeen côdwwx, nhìejqin côdwwx buồbyltn bãumceqfimu xìejqiu hoảuihung sợwezr: “Tiểokipu Vâvqyzn, em sao vậafbhy? Khôdwwxng thoảuihui mápjvci àzvzg?”

Chu Tiểokipu Vâvqyzn trừjoqrng mắzvzgt lưnsxuujdnm anh: “Khôdwwxng phảuihui tạzjeei ngưnsxuơzvzgi. Ai anh khắzvzgp nơzvzgi chọokipc ghẹmekxo con gápjvci, bâvqyzy giờujdn ngưnsxuujdni ta tớhkyni cửbjeba đeyhiòtjbli khiêivhlu chiếzjeen vớhkyni em kìejqia.”

cjvv Thiêivhln Vũblwb vừjoqra đeyhizvzgc ýcjvv vừjoqra cưnsxuujdni: “Em cứpzsyivhln tâvqyzm, anh vĩokipnh viễrmwnn thuộtsfhc vềlqmw em.” Còtjbln khoa trưnsxuơzvzgng làzvzgm biểokipu tưnsxuwezrng trápjvci tim.

Chu Tiểokipu Vâvqyzn bịwrtscjvv Thiêivhln Vũblwb chọokipc cưnsxuujdni. Mâvqyzy đeyhien trong lòtjblng thoápjvcng cápjvci tan phâvqyzn nửbjeba.

dwwxzvzgcjvv Thiêivhln Vũblwb đeyhii ăwximn cơzvzgm, sau bữjtuna cơzvzgm tâvqyzm trạzjeeng côdwwx dầfdmgn dầfdmgn khôdwwxi phụfdmgc nhưnsxu thưnsxuujdnng.

cjvv Thiêivhln Vũblwb nhìejqin tâvqyzm tìejqinh Chu Tiểokipu Vâvqyzn chuyểokipn biếzjeen tốjbjdt đeyhimekxp to gan nózvzgi đeyhiùpzsya: “Tiểokipu Vâvqyzn, em đeyhijoqrng nózvzgi anh chọokipc ghẹmekxo ngưnsxuujdni ta. Đrmwnápjvcm con trai vâvqyzy xung quanh em chưnsxua bao giờujdn dừjoqrng đeyhiâvqyzu. Cấiixdp hai Lâvqyzm Ba, cấiixdp ba làzvzg Mạzjeenh Phàzvzgm còtjbln cózvzgdwwxng Tửbjeb Kỳejqi kia, đeyhizjeei họokipc làzvzg Giang Họokipc Lỗbxmri vàzvzg hộtsfhi trưnsxubsjnng củxufca bọokipn em Tầfdmgn Hàzvzgn…..” Luôdwwxn làzvzgm hắzvzgn lo lắzvzgng hãumcei hùpzsyng sợwezr Chu Tiểokipu Vâvqyzn bịwrts ngưnsxuujdni khápjvcc theo đeyhiuổtyuhi mấiixdt.

Chu Tiểokipu Vâvqyzn Lýcjvv liếzjeec mắzvzgt trừjoqrng Thiêivhln Vũblwb: “Đrmwnjoqrng nózvzgi mòtjbl, Tầfdmgn Hãumcen đeyhiãumcezvzg bạzjeen gápjvci.” Nhưnsxung cózvzg mang đeyhiiểokipm dịwrtsvqyzm vớhkyni côdwwxzvzg thậafbht, Chu Tiểokipu Vâvqyzn từjoqr trưnsxuhkync đeyhiếzjeen nay cózvzg thểokip trápjvcnh sẽuihu trápjvcnh xa anh ta.


cjvv Thiêivhln Vũblwbnsxuujdni hắzvzgc hắzvzgc nózvzgi: “Dùpzsy sao, anh kiêivhln quyếzjeet khôdwwxng đeyhiokip cho bấiixdt cứpzsyivhln nàzvzgo đeyhiếzjeen gầfdmgn em, tớhkyni mộtsfht, anh giảuihui quyếzjeet mộtsfht, đeyhiếzjeen hai, anh giảuihui quyếzjeet mộtsfht đeyhiôdwwxi.”

Chu Tiểokipu Vâvqyzn nghe Lýcjvv Thiêivhln Vũblwbzvzgi cũblwbng nẩdbhdy lêivhln ýcjvv chírgkh chiếzjeen đeyhiiixdu.

Đrmwnúbdueng vậafbhy, Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb hiệqfimn tạzjeei đeyhiãumcezvzg củxufca côdwwx… Áypqech, cózvzgzvzgi nhanh quápjvc, làzvzg bạzjeen trai củxufca côdwwx. Bấiixdt luậafbhn côdwwxpjvci nàzvzgo côdwwx sẽuihu chírgkhnh diệqfimn nghêivhlnh chiếzjeen.

ejqinh yêivhlu cầfdmgn đeyhiưnsxuwezrc bảuihuo vệqfim.

Nghĩokip thôdwwxng suốjbjdt, Chu Tiểokipu Vâvqyzn triệqfimt đeyhiokip dứpzsyt bỏcvdb khôdwwxng hàzvzgi lòtjblng mấiixdy ngàzvzgy trưnsxuhkync.

Sau nàzvzgy Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb kinh hỉqfim phápjvct hiệqfimn sốjbjd lầfdmgn Chu Tiểokipu Vâvqyzn chủxufc đeyhitsfhng gọokipi đeyhiiệqfimn thoạzjeei cho mìejqinh càzvzgng ngàzvzgy càzvzgng nhiềlqmwu.

cjvv Thiêivhln Vũblwbnsxubsjnng thụfdmg nghe côdwwx hỏcvdbi han âvqyzn cầfdmgn dịwrtsu dàzvzgng quan tâvqyzm, cảuihum thấiixdy thỉqfimnh thoảuihung cózvzg nữjtun sinh nhưnsxu vậafbhy xuấiixdt hiệqfimn gõqrgeqrge Chu Tiểokipu Vâvqyzn khôdwwxng phảuihui chuyệqfimn xấiixdu.

Anh Lýcjvv Thiêivhln Vũblwbzvzg chàzvzgng trai rấiixdt tốjbjdt, khôdwwxng giữjtun anh thậafbht chặpzsyt sẽuihu hốjbjdi hậafbhn! Ha ha!

Khiếzjeen Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb thụfdmg sủxufcng nhưnsxuwezrc kinh chírgkhnh làzvzg, trờujdni lạzjeenh dầfdmgn, Chu Tiểokipu Vâvqyzn còtjbln đeyhian khăwximn quàzvzgng cổtyuhzvzgu bạzjeec hơzvzgi mỏcvdbng cho anh.

bduec nàzvzgy rấiixdt lưnsxuu hàzvzgnh nữjtun sinh dệqfimt khăwximn quàzvzgng cổtyuh đeyhiưnsxua cho bạzjeen trai hoặpzsyc nam sinh mìejqinh ngưnsxuqwjing mộtsfh, dùpzsy sao sinh viêivhln đeyhizjeei họokipc cózvzg nhiềlqmwu thờujdni gian. Nhưnsxung Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb chưnsxua từjoqrng hi vọokipng xa vờujdni Chu Tiểokipu Vâvqyzn sẽuihuzvzgm chuyệqfimn nhưnsxu vậafbhy.

Khi côdwwx quàzvzgng khăwximn cho anh, Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb quảuihu thựqrgec sắzvzgp chếzjeet đeyhiuốjbjdi trong hạzjeenh phúbduec vàzvzg vui sưnsxuhkynng, ôdwwxm chặpzsyt côdwwx khôdwwxng buôdwwxng tay.

Chu Tiểokipu Vâvqyzn đeyhiiixdm vàzvzgo hôdwwxng anh: “Buôdwwxng tay, ởbsjn trong sâvqyzn trưnsxuujdnng, cózvzg rấiixdt nhiềlqmwu ngưnsxuujdni đeyhiiixdy!”

cjvv Thiêivhln Vũblwb khôdwwxng buôdwwxng: “Anh mặpzsyc kệqfim, anh khôdwwxng buôdwwxng đeyhiiixdy. Ai thírgkhch xem thìejqi xem.” Ưdwwxhkync gìejqi tấiixdt cảuihu mọokipi ngưnsxuujdni đeyhilqmwu thấiixdy!


Chu Tiểokipu Vâvqyzn thấiixdy Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb vui vẻnsxu ngọokipt ngàzvzgo cưnsxuujdni. Xem ra, Vu Giai truyềlqmwn thụfdmg chiêivhlu nàzvzgy thựqrgec sựqrge rấiixdt đeyhiúbdueng. Thỉqfimnh thoảuihung quan tâvqyzm bạzjeen trai cho anh biếzjeet mìejqinh tốjbjdt vớhkyni anh, cózvzg chàzvzgng trai nàzvzgo chạzjeey thoápjvct? Dịwrtsu dàzvzgng mớhkyni làzvzgblwb khírgkh tốjbjdi thưnsxuwezrng củxufca con gápjvci!

Đrmwnúbdueng vàzvzgo lúbduec nàzvzgy, mộtsfht đeyhiôdwwxi nam nữjtun vừjoqra đeyhii vừjoqra cãumcei nhau làzvzgm cho Chu Tiểokipu Vâvqyzn đeyhiau đeyhifdmgu. Làzvzg Tầfdmgn Hãumcen cùpzsyng Nhạzjeec Tuyềlqmwn. Sao khézvzgo vậafbhy, vưnsxuujdnn trưnsxuujdnng rộtsfhng lớhkynn màzvzg lạzjeei gặpzsyp hai ngưnsxuujdni ởbsjn trêivhln con đeyhiưnsxuujdnng nàzvzgy.

Chu Tiểokipu Vâvqyzn đeyhiápjvcnh mắzvzgt ápjvcm chỉqfimcjvv Thiêivhln Vũblwbpzsyng đeyhii vàzvzgo rừjoqrng câvqyzy nhỏcvdbivhln cạzjeenh, trápjvcnh xấiixdu hổtyuh cụfdmgc diệqfimn nàzvzgy.

Xui xẻnsxuo hơzvzgn, hai ngưnsxuujdni họokip đeyhipzsyng cápjvcch đeyhiózvzg khôdwwxng xa khôdwwxng đeyhii, cãumcei nhau càzvzgng lúbduec càzvzgng lớhkynn làzvzgm cho Chu Tiểokipu Vâvqyzn khôdwwxng muốjbjdn nghe khôdwwxng đeyhiưnsxuwezrc.

“Em nghe anh giảuihui thírgkhch…” Giọokipng Tầfdmgn Hãumcen chápjvcn nảuihun.

Nhạzjeec Tuyềlqmwn hừjoqr lạzjeenh nózvzgi: “Cózvzgpjvci gìejqizvzg giảuihui thírgkhch, trong lòtjblng anh còtjbln cózvzgdwwxi sao? Nếzjeeu anh thírgkhch Chu Tiểokipu Vâvqyzn anh đeyhiưnsxuujdnng hoàzvzgng theo đeyhiuổtyuhi đeyhii. Đrmwnjoqrng mỗbxmri ngàzvzgy phózvzgng dưnsxuhkyni đeyhiápjvcy lòtjblng. Đrmwnjoqrng cho làzvzgdwwxi khôdwwxng nhìejqin ra tâvqyzm tưnsxu củxufca anh, tôdwwxi vẫknedn chịwrtsu đeyhiqrgeng khôdwwxng nózvzgi ra màzvzg thôdwwxi, hôdwwxm nay nếzjeeu khôdwwxng phảuihui trong lúbduec vôdwwxejqinh thấiixdy anh viếzjeet nhậafbht kýcjvv, tôdwwxi khôdwwxng ngờujdn anh đeyhiãumce đeyhiếzjeen mứpzsyc châvqyzn giẫknedm hai thuyềlqmwn.”

Tầfdmgn Hàzvzgn khẩdbhdn trưnsxuơzvzgng nhìejqin chung quanh: “Chớhkynzvzgi lung tung, cápjvci gìejqi châvqyzn đeyhizjeep hai thuyềlqmwn. Anh khôdwwxng làzvzgm bấiixdt cứpzsy chuyệqfimn gìejqizvzg lỗbxmri vớhkyni em.”

Nhạzjeec Tuyềlqmwn giậafbhn dữjtun: “Khôdwwxng phảuihui anh khôdwwxng muốjbjdn làzvzgm, màzvzgzvzg Chu Tiểokipu Vâvqyzn khôdwwxng chịwrtsu đeyhiokip ýcjvv đeyhiếzjeen anh! Hừjoqr, vừjoqra đeyhiếzjeen thờujdni gian hoạzjeet đeyhitsfhng hộtsfhi anh lạzjeei dápjvcn lêivhln ngưnsxuujdni côdwwx ta, anh nghĩokip rằdwwxng mắzvzgt tôdwwxi mùpzsy sao?”

Nhạzjeec Tuyềlqmwn càzvzgng nózvzgi càzvzgng tứpzsyc giậafbhn, bỏcvdb chạzjeey.

Tầfdmgn Hàzvzgn quýcjvvnh lêivhln, đeyhiuổtyuhi theo.

Chờujdn đeyhiếzjeen lúbduec bêivhln ngoàzvzgi khôdwwxng cózvzg đeyhitsfhng tĩokipnh, Chu Tiểokipu Vâvqyzn mớhkyni cùpzsyng Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb từjoqr trong rừjoqrng câvqyzy nhỏcvdb đeyhii ra.

May mắzvzgn trong rừjoqrng câvqyzy nhỏcvdbvqyzy to írgkht ápjvcnh sápjvcng, khôdwwxng bịwrts Tầfdmgn Hàzvzgn vàzvzg Nhạzjeec Tuyềlqmwn thấiixdy côdwwx trốjbjdn ởbsjnivhln trong. Nếzjeeu nhưnsxu chírgkhnh diệqfimn bắzvzgt gặpzsyp, thậafbht làzvzg xấiixdu hổtyuh!

cjvv Thiêivhln Vũblwb xịwrts mặpzsyt: “Têivhln Tầfdmgn Hàzvzgn nàzvzgy cózvzg phảuihui thưnsxuujdnng đeyhiếzjeen quấiixdy rầfdmgy em khôdwwxng? Vìejqi sao em khôdwwxng nózvzgi vớhkyni anh?”

Chu Tiểokipu Vâvqyzn xem nhưnsxu hoạzjeet ngôdwwxn giờujdn khôdwwxng nózvzgi rõqrgensxu vịwrts: “Khôdwwxng phảuihui thưnsxuujdnng xuyêivhln, chỉqfimzvzg khi hộtsfhi văwximn họokipc cózvzg việqfimc sẽuihuejqim em thảuihuo luậafbhn vấiixdn đeyhilqmwpjvcc bàzvzgi viếzjeet.” Luôdwwxn giơzvzg chiêivhlu bàzvzgi việqfimc côdwwx, làzvzgm côdwwx khôdwwxng thểokipzvzgo từjoqr chốjbjdi.

cjvv Thiêivhln Vũblwb hừjoqr lạzjeenh mộtsfht tiếzjeeng: “Nếzjeeu hắzvzgn còtjbln dápjvcm nhưnsxu vậafbhy, anh sẽuihu đeyhii tìejqim hắzvzgn.” Bịwrts đeyhiápjvcnh mộtsfht trậafbhn Tầfdmgn Hàzvzgn kia thôdwwxng suốjbjdt, dápjvcm mơzvzgnsxubsjnng Chu Tiểokipu Vâvqyzn củxufca anh. Hừjoqr!

Chu Tiểokipu Vâvqyzn vừjoqra vui lạzjeei buồbyltn cưnsxuujdni: “Đrmwnjoqrng nózvzgi nhưnsxu thổtyuh phỉqfim vậafbhy.” Thếzjee nhưnsxung, trong lòtjblng bởbsjni vìejqi lờujdni nózvzgi củxufca Lýcjvv Thiêivhln Vũblwb nổtyuhi lêivhln sựqrge ngọokipt ngàzvzgo nhẹmekx nhàzvzgng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.