Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu

Chương 232 : Món quà

    trước sau   
“Cẩhbfnn thậidnmn!”

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc quáftyct mộxwfft tiếciclng, thằuwpxng nhólolec đeyisang leo lêbhtqn cầcmgbu thang mớflrsi hậidnmm hựtsdhc đeyisi xuốndrhng. Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc bưyaouflrsc đeyisếcicln, xáftycch áftyco nólolebhtqn, “Muốndrhn lêbhtqn trờgqdli hảxzqu? Nólolei bao nhiêbhtqu lầcmgbn rồrfjui, khôtooang đeyisưyaoueyisc trèllqoo lêbhtqn cao!”

Hi Hi lèllqoyaouuguki, “Bốndrh, thảxzqu con xuốndrhng đeyisi.”

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc thảxzqulole xuốndrhng, thằuwpxng bécmgb liềbewmn lẩhbfnn nhưyaou trạcmgbch.

Chỉryfy mộxwfft láftyct sau, tiếciclng khólolec củlolea Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa vang lêbhtqn, anh bưyaouflrsc vộxwffi qua thìuezz thấtooay Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa đeyisang cầcmgbm con búxwffp bêbhtq hỏrplyng.

“Sao thếcicl?”, ôtooam lấtooay Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa rồrfjui thơqxdzm con bécmgb, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc lậidnmp tứzwuic dịndrhu dàkdghng hẳvrlen.


“Anh!”, Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa vừeyisa khólolec vừeyisa máftycch, “Anh làkdghm hỏrplyng đeyistooay!”

Đuwyiưyaoua mắapjct nhìuezzn cặkcnpp giòyaou lộxwffyaouflrsi tấtooam rèllqom, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc nhínzlyu màkdghy, “Doãmtgin Đuwyiìuezznh Hi!”

Bịndrh quáftyct, Hi Hi tốndrhc rèllqom lêbhtqn, chậidnmm chạcmgbp bưyaouflrsc đeyisếcicln, hai tay giấtooau nhẹbhtqm sau lưyaoung, “Con khôtooang cốndrh ýdjup…”

“Leo cầcmgbu thang, lạcmgbi còyaoun làkdghm hỏrplyng búxwffp bêbhtq củlolea em, con cólole biếciclt cáftyci gìuezz gọapjci làkdgh quy củlole nữdqwra khôtooang!”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc nghiêbhtqm mặkcnpt, đeyisếcicln Đuwyiôtooa Đuwyiôtooarbgsng sợeyis khôtooang dáftycm hécmgbhbfnng.

Hi Hi chắapjcp tay sau môtooang, miệokudng mếciclu máftyco, đeyisndrhnh nólolei lạcmgbi thôtooai.

“Cầcmgbm cáftyci gìuezz trong tay kia?”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc nhìuezzn nólole.

Hi Hi lắapjcc đeyiscmgbu, “Khôtooang cóloleuezzcmgb…”

“Bỏrply ra đeyisâevbky!”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc ngồrfjui lêbhtqn giưyaougqdlng, giơqxdz tay ra.

Hi Hi bịndrh anh quáftyct nêbhtqn đeyisàkdghnh phảxzqui giơqxdz tay ra.

Nhìuezzn thứzwui trong tay thằuwpxng bécmgb, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc cầcmgbm lêbhtqn, “Cáftyci gìuezz đeyisâevbky?”

Hi Hi gãmtgii đeyiscmgbu, “Con làkdghm quàkdgh cho Mậidnmu Mậidnmu.”

Tuy đeyiszwuia thứzwui ba chưyaoua ra đeyisgqdli nhưyaoung cảxzqu nhàkdgh đeyisãmtgi chuẩhbfnn bịndrh hếciclt cho nólole rồrfjui, vẫaukhn khôtooang kiểmwuqm tra giớflrsi tínzlynh, đeyiseyisi đeyisếcicln lúxwffc sinh cho bấtooat ngờgqdl.

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc dịndrhu giọapjcng, “Con tựtsdhkdghm cáftyci gìuezz đeyisâevbky?”


“Làkdghftyci thuyềbewmn đeyistooay ạcmgb.”, Hi Hi phấtooan chấtooan hẳvrlen, chạcmgby lạcmgbi giảxzqui thínzlych cho bốndrh. Hộxwffp báftycnh quy dùcnwlng làkdghm thâevbkn thuyềbewmn, kĩqcoa thuậidnmt khôtooang ra làkdghm sao cảxzqu, nhưyaoung phụnidm kiệokudn thìuezztooacnwlng phong phúxwff. Đuwyirfju ăhbfnn vặkcnpt củlolea tụnidmi nhỏrply, đeyisrfju trang sứzwuic củlolea mẹbhtqrbgsng đeyisưyaoueyisc nólolecnwlng, anh nhìuezzn kĩqcoa, cólole cảxzqukdgh vạcmgbt củlolea mìuezznh.

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc dởhbfn khólolec dởhbfnyaougqdli, em bécmgb mớflrsi sinh sao lạcmgbi thínzlych cáftyci nàkdghy đeyisưyaoueyisc.

“Thếcicl con pháftycxwffp bêbhtq củlolea em đeyismwuqkdghm gìuezz?”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc xoa đeyiscmgbu Hi Hi.

“Phảxzqui cólole ngưyaougqdli quan sáftyct chứzwuicmgb.”, Hi Hi đeyiskcnpt cáftyci đeyiscmgbu củlolea con búxwffp bêbhtqbhtqn đeyisryfynh thuyềbewmn, “Thếcicl mớflrsi khôtooang bịndrh đeyisâevbkm lung tung.”

“Thếciclxwffc nãmtgiy trèllqoo lêbhtqn cầcmgbu thang làkdghm gìuezz?”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc hỏrplyi.

“Con muốndrhn lấtooay cáftyci cáftycnh.”, Hi Hi nhìuezzn bốndrh vớflrsi vẻxbvs chộxwfft dạcmgb.

Đuwyiryfynh lan can cầcmgbu thang cólole bứzwuic tưyaoueyisng gỗofba khắapjcc hìuezznh thiêbhtqn thầcmgbn, thìuezz ra nólole trèllqoo lêbhtqn làkdgh đeyismwuq vặkcnpt cáftyci cáftycnh.

“Lấtooay cáftycnh làkdghm gìuezz?”

“Thếcicl thìuezz Mậidnmu Mậidnmu bay đeyisưyaoueyisc rồrfjui.”, Hi Hi nghiêbhtqm túxwffc trảxzqu lờgqdli.

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc bịndrhlolekdghm cho dởhbfn khólolec dởhbfnyaougqdli, anh ôtooam chầcmgbm lấtooay thằuwpxng bécmgb. Vừeyisa rồrfjui nghiêbhtqm khắapjcc mắapjcng nólole, giờgqdl ngẫaukhm lạcmgbi anh mớflrsi thấtooay mìuezznh quáftycphit đeyisftycn. Tuy thằuwpxng nhólolec nàkdghy bưyaouflrsng bỉryfynh, nhưyaoung xuấtooat pháftyct đeyisiểmwuqm lạcmgbi làkdgh ýdjup tốndrht, vớflrsi em gáftyci, nólole vẫaukhn biếciclt phảxzqui yêbhtqu thưyaouơqxdzng, bao bọapjcc, biếciclt trong nhàkdgh sắapjcp cólole thêbhtqm em, nóloleyaoun muốndrhn chuẩhbfnn bịndrh quàkdgh tặkcnpng nữdqwra.

Tuy rằuwpxng nhìuezzn “con thuyềbewmn” nàkdghy, anh cảxzqum thấtooay chắapjcc chắapjcn Mậidnmu Mậidnmu sẽmtgi khôtooang thínzlych.

Đuwyiôtooa Đuwyiôtooanzlyn khólolec, bưyaouflrsc đeyisếcicln giơqxdz con búxwffp bêbhtq ra cho Hi Hi, “Anh, cho Mậidnmu Mậidnmu.”

Nhìuezzn hai đeyiszwuia trẻxbvs, ngưyaougqdli làkdghm bốndrh nhưyaou anh bỗofbang chốndrhc đeyisưyaoueyisc chìuezzm ngậidnmp trong đeyisưyaougqdlng ngọapjct, mỗofbai tay ôtooam mộxwfft đeyiszwuia, anh hôtooan chúxwffng, “Ngoan, hai anh em đeyisbewmu làkdgh con ngoan củlolea bốndrh, đeyiseyisi Mậidnmu Mậidnmu ra, nhấtooat đeyisndrhnh em sẽmtgi cảxzqum ơqxdzn hai đeyiszwuia.”


“Khi nàkdgho thìuezz Mậidnmu Mậidnmu ra ạcmgb? Con chờgqdl em lâevbku lắapjcm rồrfjui!”, Hi Hi cứzwui nghĩqcoa Mậidnmu Mậidnmu ra đeyisgqdli sẽmtgi to lớflrsn nhưyaouuezznh, cólole thểmwuq chơqxdzi cùcnwlng mìuezznh, tốndrht nhấtooat làkdgh mộxwfft cậidnmu em trai, vậidnmy thìuezz hai đeyiszwuia cólole thểmwuq chơqxdzi Transfomer vớflrsi nhau rồrfjui, quan trọapjcng hơqxdzn làkdghlole sẽmtgi khôtooang hay khólolec nhèllqo nhưyaou Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa, khôtooang lẽmtgio đeyismtgio theo sau anh nhưyaouftyci đeyistooai dai dẳvrleng.

“Còyaoun mộxwfft tuầcmgbn nữdqwra, bảxzquy ngàkdghy thôtooai.”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc cứzwui nghĩqcoa đeyisếcicln làkdgh lạcmgbi căhbfnng thẳvrleng. Hồrfjui trưyaouflrsc Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa ra sớflrsm hơqxdzn dựtsdh đeyisndrhnh, giờgqdl anh cũrbgsng khôtooang dáftycm chắapjcc làkdgh chuẩhbfnn ngàkdghy. Mấtooay ngàkdghy nay, anh khôtooang hềbewm ngủlole ngon giấtooac, chỉryfy sợeyis ngủlole say quáftyc sẽmtgi khôtooang biếciclt đeyisưyaoueyisc Lêbhtq Diệokudp cólole phảxzqun ứzwuing gìuezz.

Sau bữdqwra tràkdgh chiềbewmu, Lêbhtq Diệokudp nhìuezzn Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc mỗofbai tay ôtooam mộxwfft đeyiszwuia, gưyaouơqxdzng mặkcnpt đeyiscmgby vẻxbvs hiềbewmn từeyis thìuezz hỏrplyi, “Sao thếcicl? Hìuezznh nhưyaou vừeyisa nghe thấtooay tiếciclng anh quáftyct?”

“Đuwyiâevbku cólole.”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc ôtooam hai đeyiszwuia chặkcnpt hơqxdzn, “Bốndrh con anh đeyisang nólolei vềbewm Mậidnmu Mậidnmu.”

“Đuwyiâevbky làkdgh quàkdgh con làkdghm cho Mậidnmu Mậidnmu đeyistooay!”, Hi Hi giơqxdzbhtqn cho Lêbhtq Diệokudp xem.

bhtq Diệokudp đeyisólolen lấtooay, “Hi Hi cóloleyaoung thếcicl.”, nhìuezzn đeyisi nhìuezzn lạcmgbi, côtooalolei, “Làkdgh hộxwffp nữdqwr trang àkdgh?”

Hi Hi vừeyisa bĩqcoau môtooai, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc đeyisãmtgi vộxwffi nólolei, “Làkdgh chiếcicln thuyềbewmn đeyistooay, em khôtooang nhìuezzn thấtooay ởhbfn ngoàkdghi cólole thuyềbewmn trưyaouhbfnng àkdgh!”

bhtq Diệokudp giậidnmt mìuezznh, “Đuwyiúxwffng rồrfjui, làkdgh thuyềbewmn.”

“Mậidnmu Mậidnmu cólole thínzlych khôtooang nhỉryfy?”, Hi Hi đeyisgqdl mặkcnpt ra hỏrplyi.

“Đuwyiưyaouơqxdzng nhiêbhtqn rồrfjui, quàkdgh anh tặkcnpng, chắapjcc chắapjcn Mậidnmu Mậidnmu sẽmtgi rấtooat thínzlych.”, Lêbhtq Diệokudp thơqxdzm Hi Hi mộxwfft cáftyci. Càkdghng lớflrsn càkdghng ra dáftycng anh cảxzqu, khôtooang còyaoun mảxzqui chạcmgby nhảxzquy nôtooa đeyisùcnwla nữdqwra, giờgqdlyaoun biếciclt nhớflrs đeyisếcicln em trai, em gáftyci.

“Mậidnmu Mậidnmu, em cólole thínzlych khôtooang?”, Hi Hi áftycp tai vàkdgho bụnidmng mẹbhtq nghe ngóloleng mộxwfft láftyct, rồrfjui bỗofbang nhiêbhtqn ngạcmgbc nhiêbhtqn nólolei, “Em ýdjup bảxzquo thínzlych đeyistooay!”

Nhìuezzn bộxwff dạcmgbng lấtooam la lấtooam lécmgbt củlolea nólole, ai cũrbgsng phảxzqui phìuezzyaougqdli.

Buổqxdzi tốndrhi, Lêbhtq Diệokudp đeyisi ngủlole kháftyc sớflrsm. Gầcmgbn đeyisếcicln ngàkdghy sinh, bụnidmng to, đeyisi vàkdghi bưyaouflrsc cũrbgsng đeyisãmtgi thấtooay mệokudt.


Đuwyieyisi côtooa ngủlole rồrfjui Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc mớflrsi ra bậidnmt máftycy tínzlynh, kiểmwuqm tra côtooang việokudc hôtooam nay.

tooa sắapjcp sinh, anh ởhbfn hẳvrlen nhàkdghcnwlng côtooa. Ngàkdghy nàkdgho anh cũrbgsng cảxzqum thấtooay căhbfnng thẳvrleng, lầcmgbn thứzwui ba làkdghm bốndrh nhưyaoung vẫaukhn khôtooang hềbewm thoảxzqui máftyci.

Xong việokudc, anh lêbhtqn giưyaougqdlng đeyisi ngủlole. Ngáftycp mộxwfft cáftyci, anh cầcmgbm lấtooay tay côtooa, bàkdghn tay hơqxdzi mậidnmp, vừeyisa mềbewmm vừeyisa ấtooam. Anh ngửaewgi thấtooay mùcnwli hưyaouơqxdzng trêbhtqn ngưyaougqdli côtooa, rấtooat dễkwzd chịndrhu, đeyisólolekdgh thứzwuicnwli dịndrhu dàkdghng lạcmgbi ngọapjct ngàkdgho, giốndrhng mùcnwli vịndrh củlolea hạcmgbnh phúxwffc.

Đuwyiang lúxwffc mơqxdzkdghng, anh bỗofbang cảxzqum giáftycc bêbhtqn cạcmgbnh cólole ngưyaougqdli đeyishbfny mìuezznh. Anh mởhbfn mắapjct, chợeyist nghe thấtooay Lêbhtq Diệokudp gọapjci mìuezznh, “Hìuezznh nhưyaou sắapjcp sinh rồrfjui!”

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc bậidnmt dậidnmy, “Thậidnmt àkdgh?”

bhtq Diệokudp cảxzqum nhậidnmn đeyisưyaoueyisc cơqxdzn đeyisau, côtooa nắapjcm tay anh, gậidnmt gậidnmt đeyiscmgbu, “Thậidnmt! Cólole cảxzqum giáftycc!”

Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc khoáftycc vộxwffi cáftyci áftyco khoáftycc rồrfjui lấtooay áftyco choàkdghng lêbhtqn ngưyaougqdli Lêbhtq Diệokudp, sau đeyisólole đeyisuguktooa xuốndrhng dưyaouflrsi.

Vừeyisa lêbhtqn xe, anh vừeyisa thầcmgbm nólolei trong lòyaoung, may màkdghlole kinh nghiệokudm sinh đeyiszwuia thứzwui hai. Anh đeyisãmtgi chuẩhbfnn bịndrh xong hếciclt rồrfjui, khôtooang còyaoun luốndrhng cuốndrhng tay châevbkn đeyisếcicln đeyisxwff khôtooang biếciclt làkdghm gìuezz nữdqwra.

Nghe thấtooay tiếciclng bốndrh mẹbhtq xuốndrhng nhàkdgh, Hi Hi cũrbgsng tỉryfynh, thằuwpxng bécmgb mặkcnpc nguyêbhtqn bộxwff đeyisrfju ngủlole chạcmgby ra, “Con cũrbgsng muốndrhn đeyisi! Con cũrbgsng muốndrhn nhìuezzn Mậidnmu Mậidnmu!”

Vốndrhn đeyisãmtgi loạcmgbn rồrfjui, thêbhtqm nólole lạcmgbi càkdghng đeyisau đeyiscmgbu. Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc cho nólolebhtqn xe rồrfjui nhanh chóloleng đeyisếcicln bệokudnh việokudn.

Lầcmgbn nàkdghy coi nhưyaou anh cólole kinh nghiệokudm, vàkdgho phòyaoung sinh khôtooang bịndrh phâevbkn tâevbkm, ởhbfnbhtqn cạcmgbnh Lêbhtq Diệokudp đeyisxwffng viêbhtqn côtooa.

Từeyisxwffc vàkdgho phòyaoung sinh đeyisếcicln lúxwffc sinh kháftyc nhanh, báftycc sĩqcoa bếcicl đeyiszwuia bécmgbyaoun ưyaouflrst đeyisếcicln cho Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc, “Con trai nhécmgb.”

Tuy đeyismwuq lộxwff ra vẻxbvs mặkcnpt vui sưyaouflrsng, nhưyaoung trong lòyaoung Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc rõphitkdghng nhưyaou vừeyisa hínzlyt phảxzqui luồrfjung khínzly lạcmgbnh.


Lầcmgbn đeyiscmgbu tiêbhtqn cắapjct cuốndrhng rốndrhn, tay anh run run, chỉryfy sợeyiskdghm đeyiszwuia nhỏrply bịndrh thưyaouơqxdzng.

Anh quay đeyiscmgbu lạcmgbi nhìuezzn Lêbhtq Diệokudp, côtooa mệokudt mỏrplyi vôtooacnwlng, cólole đeyisiềbewmu rốndrht cuộxwffc đeyisãmtgi trúxwfft đeyisưyaoueyisc gáftycnh nặkcnpng nàkdghy, côtooalole thểmwuq ngủlole mộxwfft giấtooac ngon làkdghnh rồrfjui.

Lau khôtooa mồrfjutooai trêbhtqn mặkcnpt côtooa, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc ôtooam côtooa, “Em vấtooat vảxzqu rồrfjui, Diệokudp Nhi.”

bhtq Diệokudp khôtooang cảxzqum thấtooay vấtooat vảxzqu, “Mậidnmu Mậidnmu cólole mậidnmp khôtooang?”

“Mậidnmp, vừeyisa mậidnmp vừeyisa trắapjcng, em nuôtooai giỏrplyi quáftyc.”, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc hôtooan côtooa, “Em làkdgh đeyiscmgbi côtooang thầcmgbn củlolea nhàkdghuezznh.”

bhtq Diệokudp mỉryfym cưyaougqdli, nụnidmyaougqdli thấtooam cảxzqu sựtsdh mệokudt mỏrplyi. Trậidnmn nàkdghy tuy thuậidnmn lợeyisi, nhưyaoung phàkdghm làkdgh sinh con thìuezz ngưyaougqdli mẹbhtq vẫaukhn luôtooan chịndrhu khổqxdz.

Trởhbfn lạcmgbi phòyaoung nghỉryfy, Lêbhtq Diệokudp mệokudt nêbhtqn ngủlole luôtooan.

Đuwyizwuia nhỏrply đeyisưyaoueyisc đeyiskcnpt ởhbfnbhtqn cạcmgbnh côtooa. Hi Hi vàkdgh Đuwyiôtooa Đuwyiôtooa đeyiszwuing ghécmgbkdgho giưyaougqdlng mởhbfn to mắapjct nhìuezzn.

“Mềbewmm thếcicl.”, Hi Hi sờgqdl mặkcnpt em trai, “Giốndrhng thạcmgbch.”

“Giốndrhng báftycnh pudding.”

“Giốndrhng sữdqwra.”

“Giốndrhng bòyaou sữdqwra!”, Đuwyiôtooa Đuwyiôtooaqcoau môtooai.

Nhìuezzn hai đeyiszwuia ngàkdghy càkdghng đeyisi xa chủlole đeyisbewm, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc liếciclc, “Hai đeyiszwuia, đeyiseyisng cólole nghịndrhch, đeyismwuq em ngủlole, giờgqdl em còyaoun nhỏrply, chạcmgbm nhiềbewmu em đeyisau đeyistooay.”

“Sao Mậidnmu Mậidnmu lạcmgbi nhỏrply thếciclcmgb?”, Hi Hi khólole hiểmwuqu, “Khôtooang phảxzqui em làkdgh con trai ạcmgb? Sao khôtooang cao bằuwpxng con?”

“Cơqxdzm con ăhbfnn nhiềbewmu hơqxdzn em nhữdqwrng năhbfnm năhbfnm, làkdghm sao màkdgh em lớflrsn bằuwpxng con đeyisưyaoueyisc?”

“Thếcicl thìuezz cho em ăhbfnn cơqxdzm củlolea năhbfnm năhbfnm đeyisi ạcmgb.”, Hi Hi hơqxdzi cụnidmt hứzwuing, nhỏrply thếciclkdghy, làkdghm sao màkdgh chơqxdzi vớflrsi mìuezznh đeyisưyaoueyisc. Nólolei xong, nólole chạcmgby sang mộxwfft bêbhtqn lấtooay mộxwfft quảxzquftyco rồrfjui giơqxdz đeyisếcicln miệokudng em, “Mậidnmu Mậidnmu, em ăhbfnn đeyisi.”

cmgbo cậidnmu con trai lạcmgbi, Doãmtgin Chínzlynh Đuwyicmgbc vécmgbo mũrbgsi nólole, “Giờgqdl em chỉryfy uốndrhng sữdqwra đeyisưyaoueyisc thôtooai, em còyaoun chưyaoua cólolehbfnng màkdgh.”

“Sao màkdgh đeyisếcicln cảxzquhbfnng cũrbgsng khôtooang cólole.”, Hi Hi bựtsdhc mìuezznh, “Nólole xấtooau ghêbhtq ýdjup, trôtooang y nhựtsdh cụnidm nộxwffi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.