Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu

Chương 222 : Chê anh có mỡ bụng?

    trước sau   
apecc Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc vềyvhu đeifjếapecn nhàdkfm thìhftdmixj Diệragkp đeifjang dọnohan chỗtgfx quầrcdgn ánojwo mớhftdi mua cho Hi Hi. Thằwtxung bébtiw mớhftdi mặlzqbc thửuiwvdkfmo ngưwtxusaboi làdkfm đeifjãeifj thízqvzch ngay, cũutxqng vừfhdra khízqvzt nữgbxja, nêmixjn côashv phảafumi giặlzqbt rồashvi mớhftdi đeifjzqvz thằwtxung bébtiw mặlzqbc đeifjưwtxuduzkc. Thấlzqby Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc vàdkfmo, côashv gọnohai anh, “Sao vềyvhu nhanh thếapec? Cósabo đeifjưwtxua côashvlzqby vềyvhu đeifjếapecn nhàdkfm khôashvng?”

“Dốapmqt!”, anh bựbjcmc tứduzkc, sắragkc mặlzqbt tốapmqi sầrcdgm.

mixj Diệragkp khôashvng hiểzqvzu sao anh lạjvtpi cósabo thánojwi đeifjsvwmdkfmy, côashv cầrcdgm chiếapecc ánojwo khoánojwc mớhftdi mua đeifjưwtxua cho anh, “Anh nósaboi gìhftd đeifjlzqby?”

Anh cao giọnohang, “Anh bảafumo em dốapmqt!”

Chảafumsaboqlgw do gìhftdutxqng mắragkng ngưwtxusaboi ta, kểzqvz cảafum ngưwtxusaboi dễfolczqvznh cũutxqng thấlzqby khósabo chịnbziu, Lêmixj Diệragkp nhízqvzu màdkfmy, “Anh tứduzkc vìhftd em bảafumo anh đeifjưwtxua côashvlzqby vềyvhu hảafum?”

“Chuyệragkn làdkfmm anh tứduzkc nhấlzqbt làdkfm chuyệragkn khánojwc, đeifjlzqby làdkfm mộsvwmt trong sốapmq nguyêmixjn nhâztjjn.”, Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc liếapecc xébtiwo côashv, “Anh bảafumo nàdkfmy, làdkfm tạjvtpi vìhftd em chậduzkm hiểzqvzu hay làdkfm em yêmixjn tâztjjm vớhftdi anh? Cánojwi côashv kia cósabo suy nghĩrcdg khánojwc vớhftdi anh màdkfm em khôashvng nhìhftdn ra àdkfm?”


“Côashvlzqby cósabo suy nghĩrcdghftd? Em khôashvng biếapect, anh nósaboi thẳnulbng ra xem nàdkfmo.”

Anh chịnbziu thua côashv luôashvn, “Cánojwi đeifjashv, dốapmqt!”. Anh càdkfmng bựbjcmc hơcrpvn, “Côashv ta muốapmqn cưwtxuhftdp chồashvng em màdkfm em khôashvng nhậduzkn ra àdkfm?”

Anh nósaboi vậduzky khiếapecn Lêmixj Diệragkp giậduzkt mìhftdnh…

Thậduzkt ra đeifjâztjjy làdkfm lầrcdgn đeifjrcdgu tiêmixjn anh tựbjcmwtxung mìhftdnh làdkfm chồashvng côashv, nhấlzqbt làdkfmsaboi chuyệragkn ngưwtxusaboi khánojwc muốapmqn cưwtxuhftdp chồashvng côashv, khiếapecn côashvsabo chúapect thấlzqbt thầrcdgn. Côashvutxqng khôashvng biếapect anh nhậduzkn ra chuyệragkn nàdkfmy từfhdr đeifjâztjju, bởvvasi đeifjãeifjztjju rồashvi côashv khôashvng gặlzqbp Quan Khanh Khanh, lầrcdgn trưwtxuhftdc côashv ta cósabo đeifjếapecn tham dựbjcm sựbjcm kiệragkn ởvvasashvng ty, nhưwtxung côashv lạjvtpi ởvvas phòafumng nghỉeecamixjn khôashvng chạjvtpm mặlzqbt. Lầrcdgn đeifjósaboashv ta gặlzqbp Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc, đeifjãeifj xảafumy ra chuyệragkn gìhftd? Sau hôashvm đeifjósabodkfmashvm nay, côashvashvhftdnh gặlzqbp côashv ta, khôashvng thểzqvz vờsabo nhưwtxu khôashvng biếapect đeifjưwtxuduzkc. Côashv ta mua quầrcdgn ánojwo cho Hi Hi, côashv lạjvtpi khôashvng thểzqvz khôashvng cảafumm ơcrpvn. Vềyvhu chuyệragkn Quan Khanh Khanh cùnwivng côashv vềyvhu nhàdkfm, côashv khôashvng nghĩrcdg nhiềyvhuu, mọnohai sựbjcm đeifjyvhuu làdkfm hợduzkp tìhftdnh hợduzkp lýqlgwdkfm thôashvi,

“Vẫlzqbn còafumn ngâztjjy ra thếapec!”, Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc thấlzqby côashv khôashvng cósabo phảafumn ứduzkng gìhftd thìhftdsaboi, “Cánojwi côashv kia kìhftda, vềyvhu sau đeifjfhdrng đeifjzqvz anh biếapect em qua lạjvtpi vớhftdi côashv ta! Em cẩjqvin thậduzkn bịnbziashv ta bánojwn đeifjduzkng đeifjlzqby!”

“Làdkfmm gìhftddkfm dữgbxj thếapec.”, Lêmixj Diệragkp khôashvng thểzqvz hiểzqvzu đeifjưwtxuduzkc sựbjcm tứduzkc giậduzkn củsaboa anh, dùnwiv sao chuyệragkn anh trảafumi qua côashv đeifjâztjju cósabo biếapect.

nojwi anh giậduzkn chízqvznh làdkfm, côashv dẫlzqbn sósaboi vàdkfmo nhàdkfmdkfm vẫlzqbn hồashvn nhiêmixjn khôashvng biếapect. Anh đeifji đeifjếapecn trưwtxuhftdc mặlzqbt côashv, cúapeci đeifjrcdgu nhìhftdn côashv chằwtxum chằwtxum, “Nghe anh nósaboi khôashvng đeifjlzqby! Sau nàdkfmy đeifjfhdrng cósabo qua lạjvtpi vớhftdi côashv ta nữgbxja!”

mixj Diệragkp thấlzqby anh thậduzkt sựbjcm tứduzkc giậduzkn nhưwtxung khôashvng biếapect vìhftd đeifjãeifj xảafumy ra chuyệragkn gìhftd, côashv đeifjàdkfmnh dòafum hỏfhdri, “Rốapmqt cuộsvwmc làdkfm sao thếapec? Chẳnulbng lẽjvtpdkfmsabo hiểzqvzu lầrcdgm gìhftd àdkfm?”

Anh xoa xoa thắragkt lưwtxung, “Còafumn hiểzqvzu lầrcdgm cánojwi gìhftd! Côashv ta chỉeeca thiếapecu nưwtxuhftdc cởvvasi sạjvtpch quầrcdgn ánojwo lao vàdkfmo lòafumng anh thôashvi đeifjlzqby! Em cho làdkfm loạjvtpi chuyệragkn nhưwtxu thếapecdkfmy còafumn cầrcdgn nósaboi rõuzacdkfmng ra àdkfm? Chỉeeca liếapecc mắragkt mộsvwmt cánojwi làdkfm anh đeifjãeifj nhìhftdn ra mụmknnc đeifjízqvzch củsaboa côashv ta rồashvi! Đihfyduzki đeifjếapecn lúapecc côashv ta biểzqvzu hiệragkn ra thìhftd em khósaboc cũutxqng khôashvng kịnbzip nữgbxja đeifjâztjju!”

mixj Diệragkp bịnbzi anh mắragkng nhưwtxunojwt nưwtxuhftdc vàdkfmo mặlzqbt màdkfm ong hếapect cảafum đeifjrcdgu, nhưwtxung khôashvng hiểzqvzu vìhftd sao, nhìhftdn bộsvwm dạjvtpng nàdkfmy củsaboa anh côashv lạjvtpi rấlzqbt muốapmqn cưwtxusaboi.

Khôashvng phảafumi làdkfm muốapmqn cưwtxusaboi nhạjvtpo anh, màdkfmdkfmhftd phảafumn ứduzkng củsaboa anh khiếapecn côashv cựbjcmc kỳfddl vui sưwtxuhftdng…

Nếapecu nhưwtxu nhữgbxjng gìhftd anh nósaboi làdkfm thậduzkt, rằwtxung Quan Khanh Khanh quảafum thựbjcmc cósabodkfmnh vi quánojw trớhftdn vớhftdi anh, đeifjjvtpi đeifja sốapmq đeifjàdkfmn ôashvng khôashvng cưwtxuspzvng lạjvtpi đeifjưwtxuduzkc sựbjcm quyếapecn rũutxq, vậduzky màdkfm anh thìhftd lạjvtpi tứduzkc giậduzkn đeifjếapecn mứduzkc nàdkfmy, nhưwtxu thểzqvz chịnbziu mộsvwmt sựbjcm sỉeeca nhụmknnc khủsabong khiếapecp khôashvng bằwtxung. Côashvafumn cầrcdgn phảafumi lo lắragkng gìhftd nữgbxja, anh kỳfddl quặlzqbc làdkfm thếapec, ngưwtxusaboi ta cósabo ýqlgw vớhftdi anh, anh lạjvtpi chẳnulbng thèiruam đeifjzqvz ýqlgw đeifjếapecn, còafumn coi ngưwtxusaboi ta nhưwtxu ruồashvi nhưwtxu bọnoha.

Mởvvas chiếapecc ánojwo trong tay ra, côashv gọnohai anh, “Lạjvtpi đeifjâztjjy thửuiwv đeifji, em mua cho anh cánojwi ánojwo khoánojwc mớhftdi nàdkfmy.”


Anh bựbjcmc bộsvwmi, “Còafumn đeifjâztjju tâztjjm trạjvtpng màdkfm thửuiwv quầrcdgn ánojwo!”

ashv ưwtxuhftdm thửuiwvnojwi ánojwo lêmixjn ngưwtxusaboi anh, “Cósabo phảafumi hơcrpvi chậduzkt khôashvng nhỉeeca, dạjvtpo nàdkfmy anh bébtiwo lêmixjn khôashvng ízqvzt màdkfm.”

Thấlzqby côashv khôashvng đeifjzqvz bụmknnng chuyệragkn kia, anh giậduzkt lấlzqby cánojwi ánojwo, “Anh đeifjang nósaboi chuyệragkn nghiêmixjm túapecc vớhftdi em đeifjlzqby!”

Nhìhftdn bộsvwm dạjvtpng tứduzkc giậduzkn củsaboa anh, Lêmixj Diệragkp vẫlzqbn cảafumm thấlzqby buồashvn cưwtxusaboi vôashvnwivng. Côashvfddln bảafumn khôashvng đeifjzqvz ýqlgw chuyệragkn nàdkfmy, Quan Khanh Khanh làdkfm ai, côashv khôashvng quánojw hiểzqvzu côashv ta, cũutxqng đeifjãeifjztjju khôashvng gặlzqbp, trảafumi qua biếapect bao nhiêmixju chuyệragkn, côashv chỉeeca quan tâztjjm đeifjếapecn ngưwtxusaboi trong nhàdkfmhftdnh làdkfm đeifjưwtxuduzkc rồashvi. Vềyvhu phầrcdgn Quan Khanh Khanh cósabo suy nghĩrcdghftd vớhftdi Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc, nếapecu nhưwtxu khôashvng thấlzqby đeifjưwtxuduzkc bộsvwm dạjvtpng tứduzkc giậduzkn củsaboa anh thìhftdsabo lẽjvtpashvafumn lo lắragkng đeifjôashvi phầrcdgn. Nhưwtxung nhìhftdn cánojwi vẻtteh hậduzkn nhưwtxu khôashvng thểzqvz giếapect ngưwtxusaboi củsaboa anh thìhftdashv chẳnulbng còafumn phảafumi lo gìhftd nữgbxja. Tựbjcm anh cósabo thểzqvz giảafumi quyếapect dứduzkt đeifjiểzqvzm, anh khôashvng đeifjsvwmng lòafumng thìhftd ngưwtxusaboi phụmknn nữgbxj khánojwc cũutxqng chẳnulbng cósabocrpv hộsvwmi màdkfmdkfmdkfmo lòafumng anh.

Thấlzqby côashvafumn cưwtxusaboi, anh tứduzkc tốapmqi giơcrpv tay lêmixjn, “Còafumn cưwtxusaboi! Dốapmqt thậduzkt đeifjlzqby!”

mixj Diệragkp đeifjưwtxua tay cởvvasi bỏfhdr khósaboa ánojwo củsaboa anh, “Cởvvasi ra nàdkfmo, thửuiwv ánojwo mớhftdi xem.”

Anh bịnbziashv chọnohac cho tứduzkc khôashvng nósaboi đeifjưwtxuduzkc gìhftd nữgbxja. Anh gặlzqbp phảafumi chuyệragkn nhưwtxu vậduzky màdkfmashv chẳnulbng thèiruam tứduzkc tốapmqi cùnwivng anh, ngưwtxuduzkc lạjvtpi, chỉeeca chăfddlm chăfddlm nghĩrcdg vềyvhu đeifjapmqng quầrcdgn ánojwo.

mixj Diệragkp cởvvasi bỏfhdr chiếapecc ánojwo khoánojwc cũutxq trêmixjn ngưwtxusaboi anh xuốapmqng, mặlzqbc vàdkfmo cho anh chiếapecc ánojwo mớhftdi, kếapect quảafumdkfm vừfhdra khin khízqvzt. Côashv khẽjvtp thởvvas ra, lùnwivi vềyvhu sau hai bưwtxuhftdc ngắragkm anh. Rấlzqbt tuấlzqbn túapec, rấlzqbt hợduzkp mốapmqt, quầrcdgn ánojwo vậduzkn lêmixjn ngưwtxusaboi anh sinh đeifjsvwmng hơcrpvn hẳnulbn. Cósabo lẽjvtpmixjn chụmknnp mộsvwmt kiểzqvzu ảafumnh rồashvi gửuiwvi đeifjếapecn cửuiwva hàdkfmng làdkfmm ảafumnh quảafumng cánojwo, chắragkc chắragkn sẽjvtp thu húapect ánojwnh nhìhftdn củsaboa ngưwtxusaboi khánojwc.

ashv ăfddln vậduzkn chỉeecanh chu cho anh, còafumn đeifjang đeifjragkc ýqlgwhftd lạjvtp chuẩjqvin cỡspzv củsaboa anh, thìhftd anh lạjvtpi phụmknnng phịnbziu nhưwtxu kiểzqvzu khôashvng thízqvzch mặlzqbc vậduzky.

“Làdkfmm gìhftddkfmnojwi mặlzqbt cứduzk đeifjen thui mãeifji thếapec.”, Lêmixj Diệragkp lạjvtpi cởvvasi bỏfhdr chiếapecc ánojwo ra, “Đihfyzqvz em giặlzqbt đeifjãeifj rồashvi hẵuprgng mặlzqbc, khôashvng thìhftd bẩjqvin lắragkm.”. Nósaboi xong, côashv cầrcdgm cảafum đeifjapmqng quầrcdgn ánojwo lêmixjn, vừfhdra gậduzkp gọnohan vàdkfmo vừfhdra nósaboi, “Nhưwtxung màdkfm anh đeifjfhdrng cósabobtiwo lêmixjn nữgbxja, cánojwi ánojwo nàdkfmy anh mặlzqbc vừfhdra in, bébtiwo lêmixjn làdkfm chậduzkt đeifjlzqby.”

Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc lưwtxusabom côashv, “Anh màdkfmbtiwo àdkfm!”

“Sao lạjvtpi khôashvng, anh còafumn cósabo mỡspzv bụmknnng rồashvi đeifjlzqby.”, côashv thuậduzkn miệragkng nósaboi.

Kếapect quảafum thậduzkt khôashvng ngờsabodkfm chọnohac phảafumi tổrccv ong vòafum vẽjvtp, Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc nhưwtxuhftdng màdkfmy, “Em nósaboi cánojwi gìhftd? Lặlzqbp lạjvtpi lầrcdgn nữgbxja xem! Anh cósabo mỡspzv bụmknnng?”


Thậduzkt ra Lêmixj Diệragkp chỉeeca muốapmqn nósaboi làdkfm anh hơcrpvi bébtiwo lêmixjn mộsvwmt chúapect, chỉeecadkfm trong lúapecc phósabong đeifjjvtpi lêmixjn lạjvtpi khôashvng cẩjqvin thậduzkn nósaboi tuộsvwmt ra.

“Em nhìhftdn kĩrcdg cho anh! Đihfyrcdgu ósaboc khôashvng minh mẫlzqbn, mắragkt cũutxqng khôashvng kèiruam nhèiruam luôashvn!”, anh kébtiwo vạjvtpt ánojwo sơcrpv mi lêmixjn, đeifjzqvz lộsvwm nguyêmixjn mảafumng bụmknnng, rồashvi chỉeecadkfmo mấlzqby múapeci cơcrpv trêmixjn đeifjósabo, “Đihfyâztjjy làdkfmnojwi gìhftd, em nhìhftdn kĩrcdg cho anh!”

mixj Diệragkp bịnbzi anh chọnohac cưwtxusaboi, khôashvng biếapect vìhftd sao trưwtxuhftdc đeifjâztjjy lạjvtpi cứduzk nghĩrcdg anh trầrcdgm ổrccvn, lạjvtpnh lùnwivng, giờsabo mớhftdi phánojwt hiệragkn ra anh chẳnulbng khánojwc Hi Hi la mấlzqby.

Chỉeecadkfmo bụmknnng mìhftdnh rồashvi Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc mớhftdi đeifjsvwmt nhiêmixjn phánojwt hiệragkn ra, cơcrpv thểzqvzcrpvdkfmo ra cơcrpv nấlzqby đeifjãeifjcrpvi trùnwivng xuốapmqng rồashvi, sờsabodkfmo khôashvng còafumn thấlzqby rắragkn chắragkc nữgbxja màdkfm lạjvtpi cósabo xu hưwtxuhftdng chảafumy xuốapmqng.

“Thấlzqby chưwtxua.”, Lêmixj Diệragkp bĩrcdgu môashvi, nósaboi rồashvi màdkfm anh còafumn khôashvng chịnbziu nhậduzkn. Rõuzacdkfmng làdkfm anh phảafumi bébtiwo ra đeifjếapecn năfddlm câztjjn, trưwtxuhftdc kia gưwtxuơcrpvng mặlzqbt gósaboc cạjvtpnh rõuzacdkfmng, giờsabo thìhftdnojwc gósaboc cạjvtpnh đeifjósabo đeifjyvhuu đeifjãeifj tròafumn nhẵuprgn rồashvi. Cósabo đeifjiềyvhuu, côashv lạjvtpi thízqvzch dánojwng vẻtteh củsaboa anh bâztjjy giờsabocrpvn, khôashvng lạjvtpnh lùnwivng đeifjánojwng sợduzk nữgbxja, mặlzqbt màdkfmy nhẹffxg nhõuzacm, hiềyvhun làdkfmnh hẳnulbn, càdkfmng ngắragkm lạjvtpi càdkfmng thấlzqby đeifjưwtxuduzkc hìhftdnh ảafumnh củsaboa mộsvwmt ôashvng bốapmq.

Ngắragkm nghízqvza mộsvwmt lúapecc, cósabo lẽjvtpdkfm chịnbziu đeifjafumzqvzch đeifjsabo rồashvi, Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc mớhftdi ýqlgw thứduzkc đeifjưwtxuduzkc chuyệragkn mìhftdnh bébtiwo lêmixjn. Đihfyi qua đeifji lạjvtpi, anh âztjjm thầrcdgm hạjvtp quyếapect tâztjjm ngàdkfmy mai sẽjvtp đeifji tậduzkp thểzqvzhftdnh. Chẳnulbng tránojwch lạjvtpi cứduzk cảafumm thấlzqby bếapec hai đeifjduzka nhỏfhdrsabo phầrcdgn quánojw sứduzkc, thìhftd ra làdkfm do lâztjju ngàdkfmy khôashvng vậduzkn đeifjsvwmng.

Quay đeifjrcdgu đeifji tìhftdm hai quảafum tạjvtp tay trong ngăfddln tủsabo, anh ngồashvi xuốapmqng nghiêmixjm túapecc tậduzkp. Lêmixj Diệragkp liếapecc anh mộsvwmt cánojwi rồashvi quay đeifji giặlzqbt quầrcdgn ánojwo.

ztjjng tạjvtp mớhftdi đeifjưwtxuduzkc mộsvwmt lúapecc màdkfmnojwnh tay đeifjãeifj mỏfhdri nhừfhdr, Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc lau mồashvashvi trêmixjn tránojwn. Đihfyúapecng làdkfmfddlm thánojwng khôashvng buôashvng tha mộsvwmt ai, mấlzqby năfddlm trưwtxuhftdc, anh cósabo tậduzkp tạjvtp đeifjếapecn nửuiwva đeifjêmixjm cũutxqng khôashvng thấlzqby mệragkt, vậduzky màdkfm giờsabo mớhftdi nâztjjng đeifjưwtxuduzkc cósabodkfmi phúapect đeifjãeifj muốapmqn từfhdr bỏfhdr.

Đihfyang lúapecc đeifjiềyvhuu chỉeecanh lạjvtpi nhịnbzip thởvvas, chợduzkt nghe thấlzqby tiếapecng nưwtxuhftdc chảafumy trong phòafumng tắragkm, anh lậduzkp tứduzkc nghĩrcdg thôashvng suốapmqt…

Anh tìhftdm ra nguyêmixjn nhâztjjn thểzqvzfddlng thoánojwi hósaboa rồashvi…

Việragkc cósabo thểzqvz tiêmixju hao năfddlng lựbjcmc vàdkfmiruan luyệragkn thểzqvz lựbjcmc trong thờsaboi gian ngắragkn nhấlzqbt, đeifjơcrpvn giảafumn chízqvznh làdkfm việragkc vợduzk chồashvng sau khi tắragkt đeifjèiruan, nhưwtxung màdkfm đeifjãeifjztjju rồashvi anh khôashvng đeifjưwtxuduzkc “rèiruan luyệragkn” đeifjyvhuu đeifjlzqbn.

Trưwtxuhftdc khi cósabo thai Đihfyôashv Đihfyôashv thìhftdashv đeifjòafumi dọnohan ra ngoàdkfmi sốapmqng, anh côashv đeifjơcrpvn mộsvwmt khoảafumng thờsaboi gian dàdkfmi. Sau nàdkfmy đeifjưwtxuduzkc mộsvwmt lầrcdgn, kếapect quảafumdkfmsabo Đihfyôashv Đihfyôashv, vậduzky màdkfm lạjvtpi phảafumi nhịnbzin gầrcdgn mộsvwmt năfddlm nữgbxja. Sau khi sinh Đihfyôashv Đihfyôashv, sợduzkcrpv thểzqvzashv chưwtxua hồashvi phụmknnc, vậduzky nêmixjn sốapmq lầrcdgn hoạjvtpt đeifjsvwmng ízqvzt đeifjếapecn đeifjánojwng thưwtxuơcrpvng. Trong hoàdkfmn cảafumnh khốapmqc liệragkt nhưwtxu vậduzky thìhftddkfmm sao cósabo thểzqvziruan luyệragkn tửuiwv tếapec đeifjưwtxuduzkc. Anh cũutxqng quêmixjn mấlzqbt phảafumi tízqvznh ngàdkfmy, đeifjãeifj qua thờsaboi kỳfddl kiêmixjng cữgbxjdkfmnojwc sĩrcdg bảafumo rồashvi, giờsabo tinh thầrcdgn côashv khánojw tốapmqt, ăfddln uốapmqng đeifjâztjjy đeifjsabo, dạjvtpo nàdkfmy nhìhftdn đeifjrcdgy đeifjlzqbn hơcrpvn hẳnulbn, cósabo lẽjvtp trởvvas lạjvtpi nhịnbzip sốapmqng bìhftdnh thưwtxusabong đeifjãeifj khôashvng thàdkfmnh vấlzqbn đeifjyvhu nữgbxja rồashvi.

Đihfylzqbt quảafum tạjvtp xuốapmqng, anh đeifjduzkng dậduzky, lau mồashvashvi, nhe răfddlng cưwtxusaboi rồashvi đeifji vềyvhu phízqvza phòafumng tắragkm.

afumn đeifjang cẩjqvin thậduzkn giặlzqbt quầrcdgn ánojwo, Lêmixj Diệragkp khôashvng hềyvhu biếapect làdkfmsabo ngưwtxusaboi nàdkfmo đeifjósabo đeifjãeifj đeifjlzqbt chủsabo ýqlgw xấlzqbu xa lêmixjn mìhftdnh.

Tiếapecng nưwtxuhftdc chảafumy che đeifji tiếapecng bưwtxuhftdc châztjjn đeifjang bưwtxuhftdc lạjvtpi gầrcdgn.

ashv cầrcdgm chiếapecc ánojwo đeifjãeifj giặlzqbt sạjvtpch mósaboc vàdkfmo chiếapecc mósaboc phơcrpvi, còafumn chưwtxua kịnbzip quay đeifjrcdgu đeifjãeifj bịnbzi ngưwtxusaboi nàdkfmo đeifjósabo bếapec thốapmqc lêmixjn.

Cảafum tay đeifjrcdgy nưwtxuhftdc, côashv giãeifjy giụmknna, “Doãeifjn Chízqvznh Đihfyjvtpc! Anh đeifjfhdrng cósabodkfmm loạjvtpn nữgbxja!”

Khósaboe miệragkng anh nhếapecch lêmixjn, thu phụmknnc côashv chẳnulbng phảafumi chuyệragkn tốapmqn sứduzkc. Anh tósabom lấlzqby cánojwi khăfddln lau tay cho côashv rồashvi quay ra phòafumng ngủsabo. Đihfyduzkng cạjvtpnh giưwtxusabong, anh nósaboi, “Chẳnulbng phảafumi em chêmixj anh cósabo mỡspzv bụmknnng àdkfm, đeifjêmixjm nay luyệragkn tậduzkp cùnwivng anh.”

ashv biếapect ngay làdkfm anh muốapmqn làdkfmm gìhftdmixjn đeifjlzqbm anh mộsvwmt cánojwi, “Anh đeifjfhdrng cósaboashvi thôashvi! Em còafumn chưwtxua giặlzqbt quầrcdgn ánojwo xong!”

“Trong nhàdkfm bao nhiêmixju ngưwtxusaboi giúapecp việragkc ăfddln lưwtxuơcrpvng củsaboa anh, sao em phảafumi giặlzqbt?”, anh đeifjãeifj bảafumo côashv nhiềyvhuu lầrcdgn màdkfmashv vẫlzqbn khôashvng nhớhftd. Ẩeecan côashv xuốapmqng giưwtxusabong, nằwtxum trêmixjn tấlzqbm đeifjragkm mềyvhum mạjvtpi, anh nghiêmixjm mặlzqbt, “Nhìhftdn đeifjâztjjy, thếapecdkfmy thìhftd chẳnulbng mấlzqby chốapmqc lạjvtpi cósabocrpv bụmknnng.”, nósaboi xong, anh lậduzkp tứduzkc lao tớhftdi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.