Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu

Chương 138 : Không phải ngoài ý muốn

    trước sau   
Đesqwưnueiwlivc Tầclmpn Thàbgcanh ôonphm vàbgcao lòjiying, Hi Hi chẳbcvsng biếceket đcopoếceken nguy hiểpgbvm, chỉowtb nghĩtpuo ôonphng ta đcopoang chơtpuoi đcopoùonpha vớnreci mìjmuxnh nêtbsrn cưnueihvjei khanh khálexsch vớnreci ôonphng ta… Lúqvbnc ởvunm chùonpha, Hi Hi hay nhậvibhn đcopougae chơtpuoi từesqw ôonphng ta, nêtbsrn hẳbcvsn cũfeylng cówliv chúqvbnt ấstmsn tưnueiwlivng, tuy làbgca ngưnueihvjei lạloma nhưnueing khôonphng sợwlivrkevi, thằblcsng béixjw ngoálexsc cálexsi miệblcsng nhỏqcdj ra, trôonphng đcopoếceken vui vẻmkvf.

Thấstmsy thằblcsng béixjwonphng bàbgcan tay mũfeylm mĩtpuom sờhvjejmuxnh, vẻmkvf mặnkant Tầclmpn Thàbgcanh dầclmpn dầclmpn biếceken đcopozpaii.

jiying Lêtbsr Diệblcsp vẫgerin thấstmsp thỏqcdjm, thấstmsy ôonphng ta khôonphng cówlivbgcanh đcopovxuxng quálexs khíllimch nữpspla, côonph liềgerin nówlivi, “Hi Hi vốemzmn dĩtpuo khôonphng hiểpgbvu gìjmux cảfdlp, thằblcsng béixjw khôonphng biếceket nhữpsplng chuyệblcsn gìjmux đcopoãrkev xảfdlpy ra, cũfeylng khôonphng làbgcam gìjmux sai. Hơtpuon thếceke, còjiyin cówliv nhiềgeriu ngưnueihvjei giốemzmng thằblcsng béixjw, trong câesinu chuyệblcsn nàbgcay đcopogeriu sắpvzjm vai ngưnueihvjei vôonph tộvxuxi, ôonphng khôonphng cówlivlexsi cớnrecbgcao màbgca bắpvzjt họpvzj phảfdlpi gálexsnh tộvxuxi cảfdlp.”

Tầclmpn Thàbgcanh nhìjmuxn Hi Hi, thằblcsng béixjw vẫgerin cưnueihvjei, tiếcekeng cưnueihvjei ấstmsy khiếceken ai cũfeylng phảfdlpi gỡvrgy lớnrecp álexso giálexsp xuốemzmng, dễlwvybgcang bịvxux phálexs vỡvrgy phòjiying tuyếceken. Đesqwâesiny làbgca chálexsu ngoạlomai củfdlpa ôonphng ta, làbgcalexsu thịvxuxt đcopoálexsng yêtbsru. Nếcekeu khôonphng cówliv biếceken cốemzm, ôonphng ta đcopoãrkevwliv thểpgbvonphng vợwliv sốemzmng đcopohvjei nhàbgcan hạloma, con chálexsu sum vầclmpy, cảfdlp nhàbgca đcopobgcan viêtbsrn.

wliv đcopoiềgeriu, nguyệblcsn vọpvzjng đcopoơtpuon giảfdlpn nhưnuei vậvibhy, lạlomai chẳbcvsng cálexsch nàbgcao thựygyhc hiệblcsn đcopoưnueiwlivc. Giờhvje ôonphng ta làbgca ngưnueihvjei côonph đcopoơtpuon, càbgcang khôonphng nówlivi đcopoưnueiwlivc đcopoếceken chữpspl gia đcopoìjmuxnh.

“Ôjsbgng đcopoesqwng làbgcam chuyệblcsn nàbgcay nữpspla, thu tay lạlomai đcopoi.” Lêtbsr Diệblcsp gầclmpn nhưnuei đcopoang cầclmpu xin.


Tầclmpn Thàbgcanh tỉowtbnh tálexso lạlomai sau cơtpuon hoảfdlpng hốemzmt, ngẩnrecng đcopoclmpu nhìjmuxn côonph, “Ta thu tay lạlomai thếcekebgcao, tựygyh thúqvbn sao? Hay làbgca giốemzmng nhưnuei hồugaei trưnueinrecc, tìjmuxm mộvxuxt cálexsi biểpgbvn rộvxuxng, nhảfdlpy xuốemzmng tựygyh kếceket liễlwvyu đcopohvjei mìjmuxnh?”

tbsr Diệblcsp nhìjmuxn ôonphng ta, khôonphng biếceket nêtbsrn đcopoálexsp lạlomai thếcekebgcao, mãrkevi lâesinu sau mớnreci nówlivi, “Chỉowtb cầclmpn ôonphng đcopoesqwng phạlomam sai lầclmpm nữpspla…”

“Thếceke sao? Chuyệblcsn ta làbgcam đcopogeriu làbgca sai lầclmpm?” Tầclmpn Thàbgcanh cưnueihvjei, “Vậvibhy thìjmux đcopoâesinm lao làbgca phảfdlpi theo lao, vốemzmn dĩtpuo khôonphng cówliv sựygyh phâesinn biệblcst đcopoúqvbnng sai, kẻmkvf mạlomanh làbgca đcopoúqvbnng, còjiyin kẻmkvf yếcekeu thìjmux sai.”

“Giếceket ngưnueihvjei vôonph tộvxuxi, luôonphn làbgca chuyệblcsn làbgcam sai.”, Lêtbsr Diệblcsp nhìjmuxn ôonphng ta, “Hồugaei trưnueinrecc họpvzj hủfdlpy hợwlivp đcopougaeng, lấstmsy trộvxuxm kếceke hoạlomach củfdlpa ôonphng, làbgca họpvzj sai, nhưnueing ôonphng khôonphng nêtbsrn dùonphng cálexsch nàbgcay đcopopgbv trảfdlp thùonph.”

“Vậvibhy ta trảfdlp thùonph thếcekebgcao mớnreci đcopoúqvbnng?” Ôjsbgng ta cưnueihvjei lạlomanh, “Khôonphng lẽfhxk ta phảfdlpi kéixjwo chúqvbnng đcopoếceken sởvunm cảfdlpnh sálexst? Chứlrozng cứlroz đcopoãrkev bịvxux chúqvbnng hủfdlpy lâesinu rồugaei, ta làbgca kẻmkvf coi nhưnuei đcopoãrkev chếceket, ai sẽfhxk tin ta? Đesqwvxuxa vịvxux hiệblcsn giờhvje củfdlpa nhàbgca họpvzjtbsr vớnreci nhàbgca họpvzj Doãrkevn, con còjiyin khôonphng biếceket sao?”

Thấstmsy Lêtbsr Diệblcsp khôonphng đcopoálexsp lờhvjei nàbgcao, ôonphng ta lạlomai nówlivi, “Con đcopoesqwng cówliv cầclmpu xin vìjmux chúqvbnng nữpspla, vẫgerin cứlrozbgca nghĩtpuo cho mìjmuxnh đcopoi… Ta làbgcam chuyệblcsn nàbgcay vớnreci chúqvbnng, con cũfeylng phảfdlpi cảfdlpm kíllimch đcopoi, con khôonphng đcopopgbv lộvxux ra, nghĩtpuoa làbgca thay ta giấstmsu giếcekem, vậvibhy thìjmux, chẳbcvsng lẽfhxk khôonphng phảfdlpi làbgca bao che? Thằblcsng nhãrkevi họpvzj Doãrkevn màbgca biếceket con làbgcam thếceke, lạlomai còjiyin cówliv thểpgbv tha thứlroz cho con sao?”

Đesqwclmpu ówlivc Lêtbsr Diệblcsp lậvibhp tứlrozc hỗdjckn loạloman, côonphnueinrecc đcopoếceken, bếceke lấstmsy Hi Hi, “Chuyệblcsn nàbgcay khôonphng cầclmpn ôonphng lo, tôonphi phảfdlpi làbgcam gìjmux, tựygyhonphi sẽfhxk ra quyếceket đcopovxuxnh, nhưnueing ôonphng đcopoesqwng làbgcam hạlomai đcopoếceken mộvxuxt ngưnueihvjei vôonph tộvxuxi nàbgcao nữpspla.”

Tầclmpn Thàbgcanh cưnueihvjei giễlwvyu, “Khôonphng lẽfhxk con còjiyin ôonphm mộvxuxng tưnueivunmng, hy vọpvzjng nówlivwliv thểpgbv khôonphng so đcopoo chuyệblcsn nàbgcay? Con quálexs ngâesiny thơtpuo rồugaei. Cálexsi nàbgcay gọpvzji làbgca kẻmkvf thùonph khôonphng đcopovxuxi trờhvjei chung. Con biếceket bốemzmwliv chếceket thếcekebgcao màbgca lạlomai khôonphng nówlivi, nếcekeu nówliv biếceket thìjmux sẽfhxk hậvibhn con vớnreci ta, giốemzmng nhưnuei ta hậvibhn hai nhàbgca chúqvbnng vậvibhy.”

tbsr Diệblcsp khôonphng héixjwbcvsng, hơtpuoi thởvunmwliv phầclmpn hỗdjckn loạloman.

Ôjsbgng ta nhìjmuxn côonphbgca đcopolroza nhỏqcdj, “Con làbgca con gálexsi ta, cho dùonph con khôonphng nhậvibhn, ta cũfeylng khôonphng muốemzmn nhìjmuxn con chịvxuxu họpvzja… Con tíllimnh toálexsn trưnueinrecc đcopoi, nếcekeu chúqvbnng biếceket quan hệblcs giữpspla ta vàbgca con, con lạlomai còjiyin trong nhàbgca họpvzj Doãrkevn, kiểpgbvu gìjmuxfeylng khôonphng cówliv kếceket quảfdlp tốemzmt. Tranh thủfdlpqvbnc khôonphng cówliv ai biếceket, con đcopoưnueia thằblcsng béixjw đcopoi đcopoi.”

tbsr Diệblcsp ngẩnrecng đcopoclmpu nhìjmuxn ôonphng ta.

Ôjsbgng ta lạlomai nhìjmuxn Hi Hi, “Nếcekeu con khôonphng muốemzmn thằblcsng béixjw trởvunm thàbgcanh ngưnueihvjei kếceke tiếcekep con, thìjmux mang nówliv rờhvjei khỏqcdji chốemzmn thịvxux phi nàbgcay đcopoi. Bằblcsng khôonphng, tưnueiơtpuong lai nówlivjiyin dàbgcai, rồugaei cũfeylng sẽfhxk gặnkanp phảfdlpi tìjmuxnh cảfdlpnh nhưnuei con thôonphi.”

tbsr Diệblcsp ôonphm chặnkant lấstmsy Hi Hi.


“Ta biếceket con chốemzmc lálexst khôonphng thểpgbv hạloma quyếceket tâesinm đcopoưnueiwlivc.” Tầclmpn Thàbgcanh nhìjmuxn ra vẻmkvf bốemzmi rốemzmi củfdlpa côonph, “Cówliv đcopoiềgeriu, ta nghĩtpuo, cho dùonph ta khôonphng nówlivi, con cũfeylng khôonphng thểpgbvtbsrn tâesinm sốemzmng bêtbsrn thằblcsng nhãrkevi đcopoówliv… Con khôonphng nhớnrec mốemzmi hậvibhn vớnreci nhàbgca họpvzj Tầclmpn, thìjmuxfeylng sẽfhxk nhớnrec Doãrkevn Trung Minh đcopoãrkev chếceket trong tay ta.”

tbsr Diệblcsp ghìjmux lấstmsy cổzpai Hi Hi. Thằblcsng béixjw cứlroz cọpvzj qua cọpvzj lạlomai, dưnueihvjeng nhưnuei cảfdlpm thấstmsy chỗdjckbgcay khôonphng hay, nêtbsrn muốemzmn vềgeri nhàbgca luôonphn.

“Con nghĩtpuotpuo lạlomai xem, đcopoưnueihvjeng lui thôonphng minh nhấstmst, chíllimnh làbgca đcopoi khi còjiyin chưnueia cówliv ai phálexst hiệblcsn ra thâesinn phậvibhn thậvibht củfdlpa con, bằblcsng khôonphng đcopoãrkev bạlomai lộvxux rồugaei, ngưnueihvjei ta sẽfhxk nghĩtpuo con làbgca đcopougaeng phạlomam, con cówliv muốemzmn chạlomay cũfeylng khôonphng nổzpaii.”

tbsr Diệblcsp khôonphng trảfdlp lờhvjei ôonphng ta, chỉowtb ôonphm chặnkant lấstmsy Hi Hi, “Chuyệblcsn củfdlpa tôonphi, tôonphi tựygyhjmuxnh tíllimnh toálexsn, ôonphng đcopoesqwng cówliv ra tay vớnreci nhữpsplng ngưnueihvjei khálexsc nữpspla. Còjiyin nữpspla, bốemzm Hi Hi, ôonphng đcopoesqwng cówliv đcopovxuxng đcopoếceken anh ấstmsy.”

Thấstmsp giọpvzjng cưnueihvjei mộvxuxt tiếcekeng, Tầclmpn Thàbgcanh đcopoưnueia mắpvzjt nhìjmuxn Hi Hi rồugaei quay đcopoclmpu đcopoi.

***

Trong phòjiying bệblcsnh.

Đesqwnkant giỏqcdj hoa quảfdlp xuốemzmng, Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng ngồugaei sang mộvxuxt bêtbsrn, nhìjmuxn Trầclmpn Oanh, “Thếcekebgcao, đcopovrgy nhiềgeriu chưnueia?”

Trầclmpn Oanh gậvibht đcopoclmpu, “Tìjmuxm đcopoưnueiwlivc đcopoưnueihvjeng sốemzmng trong chỗdjck chếceket, bìjmuxnh thưnueihvjeng hay thắpvzjp hưnueiơtpuong đcopoúqvbnng làbgcawliv íllimch.”

“Côonph gọpvzji đcopoiệblcsn bảfdlpo tôonphi đcopoếceken đcopoâesiny, cówliv phảfdlpi làbgcawliv chuyệblcsn gìjmux muốemzmn nówlivi khôonphng?”

Trầclmpn Oanh đcopoưnueia mắpvzjt nhìjmuxn ra cửvibha, rồugaei hạloma giọpvzjng, “Em cho anh xem mộvxuxt bứlrozc vẽfhxk, anh nghĩtpuo lạlomai giúqvbnp em xem, ngưnueihvjei nàbgcay cówliv quen khôonphng.”

wlivi xong, bàbgca mởvunm ngăbcvsn kéixjwo, lấstmsy ra mộvxuxt bứlrozc tranh châesinn dung.

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng nhíllimu màbgcay, “Đesqwâesiny…đcopoâesiny làbgca ai đcopoâesiny?”


Trầclmpn Oanh nówlivi, “Lúqvbnc chùonpha bịvxux chálexsy, ngưnueihvjei nàbgcay cũfeylng mấstmst tíllimch luôonphn, cảfdlpnh sálexst đcopoang nghi làbgca hắpvzjn… Em chạlomam mặnkant hắpvzjn hai lầclmpn, nhưnueing khôonphng nhớnrec nổzpaii làbgca đcopoãrkev từesqwng gặnkanp ởvunm đcopoâesinu rồugaei. Nhưnueing màbgca, hai hôonphm nay cẩnrecn thậvibhn nhớnrec lạlomai, thìjmuxjmuxnh nhưnuei ngưnueihvjei nàbgcay cówliv chúqvbnt quen thuộvxuxc.”

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng cầclmpm bứlrozc vẽfhxktbsrn nhìjmuxn mộvxuxt lúqvbnc, rồugaei lắpvzjc đcopoclmpu, “Tôonphi cũfeylng khôonphng nhìjmuxn ra đcopoưnueiwlivc.”

“Bứlrozc tranh nàbgcay vẽfhxk khôonphng tốemzmt, khálexsc nhiềgeriu ngưnueihvjei thậvibht.” Trầclmpn Oanh khẳbcvsng đcopovxuxnh luôonphn, “Lúqvbnc ấstmsy em cũfeylng khôonphng ởvunm chùonpha lâesinu, bảfdlpo em miêtbsru tảfdlp, chắpvzjc em cũfeylng khôonphng nówlivi rõyemz đcopoưnueiwlivc diệblcsn mạlomao têtbsrn đcopoówliv, nhưnueing đcopoúqvbnng làbgcawlivc dálexsng cao cao, cówliv vẻmkvfbgca ngưnueihvjei ưnueia nhìjmuxn.”

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng suy tưnuei, rồugaei hỏqcdji, “Côonph thửvibh nghĩtpuotpuo xem, đcopovxuxbgcay cówliv đcopopvzjc tộvxuxi vớnreci ai khôonphng? Chạlomay vàbgcao chùonpha phówlivng hỏqcdja giếceket ngưnueihvjei, mốemzmi hậvibhn nàbgcay khôonphng phảfdlpi sâesinu bìjmuxnh thưnueihvjeng đcopoâesinu.”

Trầclmpn Oanh khôonphng nghĩtpuo đcopoếceken chuyệblcsn nàbgcay, “Anh cũfeylng biếceket đcopostmsy, mấstmsy năbcvsm nay, em ngoàbgcai ra phốemzm shopping vớnreci đcopoi spa, thìjmux chỉowtbwlivvunm nhàbgca trôonphng chálexsu gálexsi, em cówliv thểpgbv đcopopvzjc tộvxuxi vớnreci ai đcopoưnueiwlivc… Chuyệblcsn côonphng ty em cũfeylng khôonphng quảfdlpn, ai lạlomai hậvibhn em đcopoếceken mứlrozc đcopostmsy chứlroz?”

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng nówlivi, “Cówliv khi nàbgcao làbgca ngàbgcay xưnueia Trung Minh đcopopvzjc tộvxuxi ai? Giờhvje hắpvzjn mớnreci quay vềgeri trảfdlp thùonph?”

Trầclmpn Oanh lắpvzjc đcopoclmpu, “Khôonphng đcopoâesinu, phong cálexsch làbgcam việblcsc củfdlpa Trung Minh anh còjiyin khôonphng biếceket sao? Anh ấstmsy làbgca ngưnueihvjei hiềgerin làbgcanh… bảfdlpo anh ấstmsy đcopopvzjc tộvxuxi vớnreci ngưnueihvjei ta…”

Bỗdjckng nhiêtbsrn Trầclmpn Oanh dừesqwng lạlomai, nhìjmuxn Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng bằblcsng álexsnh mắpvzjt sâesinu xa.

Ôjsbgng ta cũfeylng đcopolexsn đcopoưnueiwlivc bàbgca muốemzmn nówlivi đcopoếceken chuyệblcsn kia, liềgerin lắpvzjc đcopoclmpu, “Khôonphng thểpgbvbgcao, Tầclmpn Thàbgcanh chếceket lâesinu rồugaei, hắpvzjn màbgca xuấstmst hiệblcsn, thìjmux đcopoúqvbnng làbgca quỷdpeo.”

Trầclmpn Oanh cầclmpm bứlrozc họpvzja lêtbsrn, “Em mớnreci gặnkanp Tầclmpn Thàbgcanh cówlivbgcai lầclmpn, hai mưnueiơtpuoi năbcvsm nay, thậvibht sựygyhbgca em chẳbcvsng nhớnrecyemz trôonphng ôonphng ta nhưnuei thếcekebgcao…”

“Đesqwãrkev bảfdlpo làbgca khôonphng thểpgbv rồugaei, ngưnueihvjei đcopoãrkev chếceket sao cówliv thểpgbv xuấstmst hiệblcsn trởvunm lạlomai đcopoưnueiwlivc? Đesqwesqwng cówliv tựygyh dọpvzja mìjmuxnh, sau nàbgcay cówliv ra khỏqcdji nhàbgca thìjmux cẩnrecn thậvibhn mộvxuxt chúqvbnt. Cówliv thểpgbv chỉowtbbgca ngoàbgcai ýlexs muốemzmn thôonphi, côonph đcopoesqwng căbcvsng thẳbcvsng quálexs.”

“Hai năbcvsm nay, hai nhàbgcajmuxnh đcopogeriu khôonphng quálexs an ổzpain. Trưnueinrecc đcopoâesiny chẳbcvsng phảfdlpi anh bảfdlpo làbgcabgca khíllim sao.” Trầclmpn Oanh cảfdlpm thấstmsy làbgcanh lạlomanh, “Cówliv khi nàbgcao… làbgca ngưnueihvjei kia oan hồugaen bấstmst tálexsn?”

“Đesqwesqwng cówlivwlivi bậvibhy, đcopoesqwng cówliv tin vàbgcao mấstmsy cálexsi lờhvjei vôonphbcvsn cứlroz đcopostmsy.” Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng trálexsch bàbgca, “Nếcekeu âesinm hồugaen bấstmst tálexsn, sao tôonphi khôonphng cówliv chuyệblcsn gìjmux? Sao hắpvzjn lạlomai cứlrozonph dọpvzja đcopoálexsm phụbvzk nữpspl vớnreci trẻmkvf con?”


Trầclmpn Oanh thấstmsy ôonphng ta nówlivi chắpvzjc chắpvzjn, nêtbsrn hạloma quyếceket tâesinm, “Cówliv khi chỉowtbbgca ngoàbgcai ýlexs muốemzmn thôonphi, em cũfeylng khôonphng nghĩtpuo ra đcopoưnueiwlivc làbgca ai cảfdlp.”

“Đesqwesqwng đcopoálexsnh đcopovxuxng màbgca đcopopgbv lộvxux hếceket mọpvzji chuyệblcsn ra, suy cho cùonphng thìjmuxfeylng chẳbcvsng phảfdlpi chuyệblcsn tốemzmt đcopoeyxcp gìjmux, ngưnueihvjei khálexsc khôonphng biếceket, chúqvbnng ta cũfeylng tựygyh quêtbsrn đcopoi, coi nhưnuei khôonphng cówliv chuyệblcsn nàbgcay.”

Trầclmpn Oanh vỗdjck ngựygyhc, “Đesqwúqvbnng, tạlomai em luốemzmng cuốemzmng quálexs… Sau nàbgcay em sẽfhxk khôonphng nhắpvzjc đcopoếceken ngưnueihvjei kia nữpspla.”

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng đcopolrozng dậvibhy, đcopoi ra khỏqcdji phòjiying bệblcsnh.

Đesqwi xuốemzmng tầclmpng, ôonphng ta hưnueinrecng vềgeri phíllima bãrkevi đcopodjck xe.

Bệblcsnh việblcsn ngưnueihvjei đcopoếceken ngưnueihvjei đcopoi, ôonphng ta mởvunm cửvibha xe, vừesqwa chớnrecp mắpvzjt liềgerin chợwlivt nhìjmuxn thấstmsy mộvxuxt bówlivng dálexsng đcopolrozng cálexsch đcopoówliv khôonphng xa, đcopoang dùonphng álexsnh mắpvzjt lạlomanh lùonphng nhìjmuxn mìjmuxnh chằblcsm chằblcsm.

Ôjsbgng ta kinh hãrkevi, vịvxuxn vàbgcao cửvibha xe rồugaei nhìjmuxn ngưnueihvjei kia.

wliv mộvxuxt chiếcekec xe đcopoi ngang qua trưnueinrecc mặnkant, gầclmpn nhưnuei chỉowtb trong giâesiny lálexst, nhưnueing ôonphng ta lạlomai khôonphng thấstmsy ngưnueihvjei kia đcopoâesinu nữpspla.

Tim Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng đcopovibhp thùonphm thụbvzkp, ôonphng ta vộvxuxi vàbgcang đcopoi vềgeri phíllima trưnueinrecc, nhưnueing chỗdjckbgca ngưnueihvjei đcopoówliv đcopolrozng lúqvbnc nãrkevy, giờhvje lạlomai trốemzmng trơtpuon.

Ôjsbgng ta nhìjmuxn mộvxuxt vòjiying xung quanh, khôonphng thấstmsy bówlivng dálexsng khảfdlp nghi. Ôjsbgng ta lạlomai cốemzm nhắpvzjm mắpvzjt lạlomai. Chẳbcvsng lẽfhxk nhìjmuxn nhầclmpm rồugaei sao?

Chẳbcvsng lẽfhxk tạlomai Trầclmpn Oanh nghi thầclmpn nghi quỷdpeo, nêtbsrn ôonphng ta cũfeylng bịvxux álexsm ảfdlpnh tâesinm lýlexs theo?

Nhưnueing sao cówliv thểpgbv, rõyemzbgcang ngưnueihvjei kia đcopoãrkev chếceket hai mưnueiơtpuoi mấstmsy năbcvsm rồugaei, lúqvbnc ấstmsy ôonphng ta cùonphng vợwliv nhảfdlpy xuốemzmng biểpgbvn, thi thểpgbv nổzpaii lêtbsrn rồugaei đcopoưnueiwlivc trụbvzkc vớnrect, khôonphng cówlivlexsbgcao lạlomai xuấstmst hiệblcsn trởvunm lạlomai.

Ôjsbgng ta nhíllimu màbgcay. Cówliv lẽfhxk gầclmpn đcopoâesiny quálexs mệblcst mỏqcdji, hôonphm trưnueinrecc Lêtbsr Diệblcsp lạlomai đcopoếceken tìjmuxm, nówlivi gặnkanp phảfdlpi mộvxuxt gãrkev tựygyhnueing làbgca Tầclmpn Thàbgcanh, tuy biếceket làbgca giảfdlp, nhưnueing nghe thấstmsy cálexsi têtbsrn ấstmsy thôonphi làbgca đcopoãrkev khôonphng thấstmsy bìjmuxnh yêtbsrn rồugaei. Hiệblcsn tạlomai Trầclmpn Oanh lạlomai nhắpvzjc thêtbsrm lầclmpn nữpspla, cówliv lẽfhxk đcopoãrkev bấstmst giálexsc khiếceken ôonphng ta căbcvsng thẳbcvsng.


Ngồugaei lạlomai vàbgcao trong, ôonphng ta khởvunmi đcopovxuxng xe, rồugaei đcopoálexsnh xe rờhvjei đcopoi.

Sau câesiny cộvxuxt xi măbcvsng, ngưnueihvjei đcopoàbgcan ôonphng mặnkanc bộvxux đcopougae đcopoen chậvibhm rãrkevi bưnueinrecc ra.

Khoanh tay lạlomai, nhìjmuxn theo chiếcekec xe dầclmpn đcopoi xa, khówlive miệblcsng gãrkev cong lêtbsrn, đcopopgbv lộvxux ra nụbvzknueihvjei quỷdpeo quyệblcst.

***

lexsng sớnrecm hôonphm sau, trêtbsrn cálexsc trang tin đcopogeriu đcopougaeng loạlomat đcopoăbcvsng mộvxuxt tin tứlrozc…

Chủfdlp tịvxuxch đcopoưnueiơtpuong nhiệblcsm củfdlpa Lêtbsr Thịvxux, Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng, mớnreci gặnkanp tai nạloman giao thôonphng, đcopoang hôonphn mêtbsr, tíllimnh mạlomang bịvxux đcopoe dọpvzja.

lexsng sớnrecm, Lêtbsr Diệblcsp đcopoang nấstmsu cơtpuom, Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac vừesqwa lúqvbnc bếceke Hi Hi xuốemzmng, ngồugaei vàbgcao bàbgcan ăbcvsn, thìjmux bấstmst chợwlivt nghe thấstmsy tin tứlrozc nhưnuei vậvibhy.

Tay Lêtbsr Diệblcsp run lêtbsrn, bálexst canh đcopozpai ra ngoàbgcai gầclmpn mộvxuxt nửvibha.

Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac tówlivm lấstmsy tay côonph vẩnrecy vẩnrecy, rúqvbnt khăbcvsn lau khôonph tay cho côonph, rồugaei cao giọpvzjng gọpvzji thíllimm Kim, “Thíllimm Kim! Mau lấstmsy thuốemzmc bỏqcdjng ra đcopoâesiny ngay!”

tbsr Diệblcsp tówlivm chặnkant cổzpai tay anh, “Bálexsc cảfdlp xảfdlpy ra chuyệblcsn rồugaei!”

Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac bìjmuxnh tĩtpuonh hơtpuon côonph rấstmst nhiềgeriu, “Anh nghe thấstmsy rồugaei… Diệblcsp Nhi, em trôonphng Hi Hi, anh lậvibhp tứlrozc sang nhàbgca họpvzjtbsr mộvxuxt chuyếceken xem sao.”

tbsr Diệblcsp nhìjmuxn anh, gưnueiơtpuong mặnkant đcopoclmpy vẻmkvf lo lắpvzjng.

Anh biếceket dùonph cho côonphbgca ngưnueihvjei nhàbgca họpvzjtbsr chẳbcvsng cówliv quan hệblcs tốemzmt đcopoeyxcp, nhưnueing nghe loạlomai tin tứlrozc nhưnuei vậvibhy thìjmuxfeylng khôonphng thểpgbv thờhvje ơtpuo. Cówliv đcopoiềgeriu, côonph khôonphng thíllimch hợwlivp đcopopgbv xuấstmst hiệblcsn trưnueinrecc mặnkant họpvzj, thálexsi đcopovxux củfdlpa họpvzj vớnreci côonph khôonphng tốemzmt, côonph cầclmpn gìjmux phảfdlpi đcopoi chịvxuxu nhụbvzkc.

Thíllimm Kim vộvxuxi vàbgcang mang thuốemzmc ra, Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac thoa lêtbsrn chỗdjck đcopoqcdj hồugaeng trêtbsrn tay Lêtbsr Diệblcsp, rồugaei thổzpaii nhẹeyxc, “Anh đcopoi xem tìjmuxnh hìjmuxnh thếcekebgcao, em đcopoesqwng đcopoi, đcopovrgy cho họpvzj lạlomai loạloman cảfdlptbsrn.”

tbsr Diệblcsp biếceket đcopoiềgeriu nàbgcay, liềgerin gậvibht đcopoclmpu, “Đesqwưnueiwlivc, em khôonphng đcopoi.”

Vỗdjck vềgerionph, rồugaei Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac chuẩnrecn bịvxux đcopoi, nhưnueing Lêtbsr Diệblcsp bỗdjckng nắpvzjm chặnkant lấstmsy tay anh…

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng gặnkanp chuyệblcsn khôonphng may, khôonphng đcopoơtpuon giảfdlpn làbgca ngoàbgcai ýlexs muốemzmn, côonph hiểpgbvu rõyemztpuon ai hếceket. Tầclmpn Thàbgcanh khôonphng chịvxuxu dừesqwng tay, mụbvzkc tiêtbsru tiếcekep theo củfdlpa ôonphng ta làbgca ai, côonph khôonphng đcopolexsn đcopoưnueiwlivc, nhưnueing bấstmst kểpgbvbgca ai, ngưnueihvjei họpvzj Doãrkevn, hay họpvzjtbsr, ai cũfeylng khôonphng phảfdlpi làbgca ngưnueihvjei xa lạloma vớnreci côonph.

tbsr Diệblcsp cówliv chúqvbnt sợwlivrkevi, côonph nắpvzjm chặnkant cổzpai tay anh, chỉowtb sợwliv anh đcopoi rồugaei làbgca sẽfhxk khôonphng còjiyin gặnkanp lạlomai nữpspla.

“Anh sẽfhxk cẩnrecn thậvibhn.” Anh vỗdjck khẽfhxktbsrn mu bàbgcan tay côonph, “Khôonphng cówliv chuyệblcsn gìjmux đcopoâesinu, tin anh đcopoi.”

tbsr Diệblcsp thấstmsy anh vộvxuxi vàbgcang rờhvjei đcopoi, trong lòjiying vôonphonphng rốemzmi bờhvjei.

***

Nhàbgca họpvzjtbsr đcopoãrkev trởvunmtbsrn vôonphonphng nálexso loạloman.

tbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng làbgca trụbvzk cộvxuxt trong gia đcopoìjmuxnh, từesqw trêtbsrn xuốemzmng dưnueinreci đcopogeriu đcopoãrkev tậvibhp thàbgcanh thówlivi quen ỷdpeo lạlomai vàbgcao ôonphng ta, giờhvje ôonphng ta xảfdlpy ra chuyệblcsn, tấstmst cảfdlp mọpvzji ngưnueihvjei, từesqw chỗdjckesinm phúqvbnc đcopoếceken ngưnueihvjei củfdlpa côonphng ty, đcopogeriu lâesinm vàbgcao cảfdlpnh hỗdjckn loạloman.

qvbnc Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac đcopoếceken bệblcsnh việblcsn, đcopoálexsm ngưnueihvjei nhàbgca hoàbgcan toàbgcan rơtpuoi vàbgcao cảfdlpnh sầclmpu thảfdlpm.

tbsresinn Hálexsn tuy rằblcsng làbgca con cảfdlp, nhưnueing bao nhiêtbsru năbcvsm quen đcopoưnueiwlivc nâesinng niu, chưnueia phảfdlpi trảfdlpi qua biếceken cốemzmbgcao trầclmpm trọpvzjng, nêtbsrn vừesqwa xảfdlpy ra chuyệblcsn, cậvibhu ta đcopoãrkev trởvunmtbsrn luốemzmng cuốemzmng. Mẹeyxc khówlivc, em khówlivc, cậvibhu ta cũfeylng rốemzmi tinh rốemzmi mùonph theo luôonphn.

Chi thứlroz hai chỉowtbwliv mẹeyxc con Lêtbsr Thiêtbsrn Tốemzm, càbgcang khôonphng thểpgbv xuấstmst hiệblcsn. Chi thứlroz ba thìjmux đcopoãrkev di cưnuei sang nưnueinrecc ngoàbgcai, cówliv vềgeri gấstmsp cũfeylng khôonphng biếceket làbgca khi nàbgcao. Trêtbsrn dưnueinreci cảfdlp nhàbgca chẳbcvsng cówliv lấstmsy mộvxuxt ngưnueihvjei cówliv thểpgbv xuấstmst đcopoclmpu lộvxux diệblcsn.

Nhìjmuxn thấstmsy Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac, Lêtbsr Thiêtbsrn Tốemzm đcopoãrkev mếcekeu málexso khówlivc lówlivc, “Anh hai, làbgcam sao bâesiny giờhvje, bálexsc cảfdlp xảfdlpy ra chuyệblcsn, nhàbgca họpvzjtbsr bọpvzjn em xong rồugaei!”

Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac đcopoếceken cạlomanh Lêtbsresinn Hálexsn, “Bálexsc cảfdlp thếcekebgcao rồugaei?”

“Bốemzm em còjiyin đcopoang hôonphn mêtbsr, bálexsc sĩtpuowlivi e làbgca sẽfhxk thàbgcanh ngưnueihvjei thựygyhc vậvibht!” Lêtbsresinn Hálexsn nghẹeyxcn ngàbgcao, “Cổzpai phiếcekeu côonphng ty rớnrect giálexs nghiêtbsrm trọpvzjng, đcopoálexsm cổzpai đcopoôonphng nówlivi mai sẽfhxk họpvzjp…”

“Thìjmux họpvzjp, em thay bálexsc cảfdlp tham dựygyh, trưnueinrecc mắpvzjt cứlrozzpain đcopovxuxnh tìjmuxnh hìjmuxnh đcopoãrkev.” Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac đcopoưnueia mắpvzjt nhìjmuxn qua cửvibha sổzpai phòjiying bệblcsnh. Bêtbsrn trong, Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng đcopoưnueiwlivc chạlomay málexsy thởvunm, khôonphng hềgeri nhúqvbnc nhíllimch.

tbsresinn Hálexsn ngậvibhp ngừesqwng, “Anh hai Doãrkevn, làbgcam sao đcopoâesiny, trưnueinrecc giờhvje em chưnueia từesqwng họpvzjp ban giálexsm đcopoemzmc… Em khôonphng biếceket phảfdlpi nówlivi thếcekebgcao…”

“Nêtbsrn nówlivi gìjmux thìjmuxwlivi thếcekestmsy.” Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac liếcekec cậvibhu ta mộvxuxt cálexsi, “Nhữpsplng đcopogeri nghịvxux bấstmst lợwlivi vớnreci côonphng ty, em phảfdlpi lậvibhp tứlrozc phủfdlp quyếceket, phảfdlpi ổzpain đcopovxuxnh tâesinm trạlomang củfdlpa mọpvzji ngưnueihvjei, nówlivi cho họpvzj biếceket, bálexsc cảfdlp nhấstmst đcopovxuxnh sẽfhxk khỏqcdje lạlomai, bálexsc ấstmsy cówliv thểpgbv nhanh chówlivng bìjmuxnh phụbvzkc.”

“Nhưnueing màbgca…” Nhìjmuxn Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng khôonphng cówliv chúqvbnt dấstmsu hiệblcsu tỉowtbnh lạlomai, Lêtbsresinn Hálexsn hơtpuoi lo lắpvzjng, “Bálexsc sĩtpuowlivi…Bốemzm em, nửvibha phúqvbnt tỉowtbnh cũfeylng khówliv.”

“Vậvibhy thìjmux đcopopgbvlexsc sĩtpuo sửvibha lờhvjei.” Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac nhíllimu màbgcay, “Bấstmst kểpgbv thậvibht giảfdlp, em phảfdlpi làbgcam cho mọpvzji ngưnueihvjei tin rằblcsng cơtpuon sówlivng giówlivbgcay sẽfhxk nhanh chówlivng qua đcopoi, khôonphng ảfdlpnh hưnueivunmng gìjmux đcopoếceken côonphng ty cảfdlp.”

“Em…” Lêtbsresinn Hálexsn xoa xoa tay, chỉowtb mong chờhvje chúqvbn ba mau chówlivng trởvunm vềgeri. Tốemzmt xấstmsu gìjmux thìjmux ôonphng ta cũfeylng cówliv thểpgbv chốemzmng đcopovrgy cụbvzkc diệblcsn, còjiyin cậvibhu ta quálexs trẻmkvf, mộvxuxt chúqvbnt kinh nghiệblcsm cũfeylng khôonphng cówliv, căbcvsn bảfdlpn làbgca khôonphng thểpgbv ngồugaei trêtbsrn vịvxux tríllimbgcay đcopoưnueiwlivc.

“Cảfdlpnh sálexst cówliv đcopoiềgeriu tra ra nguyêtbsrn nhâesinn gâesiny nêtbsrn sựygyh cốemzm khôonphng?” Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac hỏqcdji.

“Vẫgerin chưnueia cówliv kếceket quảfdlp.” Lêtbsresinn Hálexsn lắpvzjc đcopoclmpu, “Nhưnueing màbgca họpvzjwliv đcopopgbv lộvxux ra mộvxuxt chi tiếceket, lúqvbnc đcopoówliv bốemzm em lálexsi xe khôonphng nhanh, nhưnueing lạlomai lao vàbgcao vòjiying bảfdlpo hộvxux xi măbcvsng, hìjmuxnh nhưnueibgca xe khôonphng phanh lạlomai đcopoưnueiwlivc.”

Doãrkevn Chíllimnh Đesqwlomac nghe xong, bỗdjckng cảfdlpm thấstmsy cówliv chỗdjck bấstmst bìjmuxnh thưnueihvjeng…

Lạlomai làbgca mộvxuxt sựygyh việblcsc ngoàbgcai ýlexs muốemzmn. Gầclmpn đcopoâesiny, Doãrkevn Kíllimnh Lam vàbgca Trầclmpn Oanh suýlexst chúqvbnt nữpspla mấstmst mạlomang trong biểpgbvn lửvibha, sau đcopoówlivtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjen lạlomai bịvxux tai nạloman cówliv thểpgbv sốemzmng đcopohvjei thựygyhc vậvibht. Trưnueinrecc đcopoówliv, anh chởvunm theo Lêtbsr Diệblcsp cũfeylng suýlexst nữpspla tai nạloman, cảfdlpnh sálexst cũfeylng nówlivi hệblcs thốemzmng phanh xe hìjmuxnh nhưnueiwliv ai đcopoówliv cốemzmjmuxnh phálexs hỏqcdjng, trưnueinrecc đcopoówliv nữpspla…

Anh nghĩtpuo lạlomai, mấstmsy năbcvsm nay, họpvzj Doãrkevn vàbgca họpvzjtbsr lầclmpn lưnueiwlivt xảfdlpy ra chuyệblcsn. Bốemzm anh đcopovxuxt ngộvxuxt qua đcopohvjei, Sơtpuofeyl bịvxux tai nạloman xe…

bgca cụbvzkfeylng vàbgcai lầclmpn nhắpvzjc đcopoếceken, rằblcsng hai nhàbgca gặnkanp nhiềgeriu tai ưnueiơtpuong…

wliv mộvxuxt sốemzm chuyệblcsn khôonphng ngẫgerim nghĩtpuo sẽfhxk khôonphng biếceket làbgca nhưnuei thếcekebgcao. Anh xâesinu chuỗdjcki tấstmst cảfdlp mọpvzji chuyệblcsn, đcopovxuxt nhiêtbsrn cảfdlpm thấstmsy cówliv đcopoiểpgbvm bấstmst thưnueihvjeng.

Thoạlomat nhìjmuxn làbgca chuyệblcsn ngoàbgcai ýlexs muốemzmn, sốemzm lầclmpn nhiềgeriu, sẽfhxk khôonphng đcopoơtpuon thuầclmpn làbgca ngoàbgcai ýlexs muốemzmn.

Anh nhìjmuxn Lêtbsr Thàbgcanh Tưnueihvjeng trêtbsrn giưnueihvjeng bệblcsnh, trong đcopoclmpu khôonphng ngừesqwng suy nghĩtpuo

Rốemzmt cuộvxuxc làbgca ai, ai âesinm thầclmpm xuốemzmng tay vớnreci ngưnueihvjei củfdlpa cảfdlp hai nhàbgca họpvzj?

Quálexs trìjmuxnh nàbgcay khôonphng phảfdlpi làbgca đcopovxuxt nhiêtbsrn bắpvzjt đcopoclmpu, màbgcabgca từesqw rấstmst lâesinu vềgeri trưnueinrecc. Trong lúqvbnc họpvzj chưnueia phálexst hiệblcsn ra, ngưnueihvjei kia đcopoãrkev bắpvzjt đcopoclmpu ra tay rồugaei.

Anh khôonphng ngừesqwng phủfdlp đcopovxuxnh chíllimnh suy nghĩtpuo củfdlpa mìjmuxnh, nếcekeu thậvibht sựygyhbgcawliv ngưnueihvjei ra tay sau lưnueing họpvzj, vậvibhy thìjmux quálexs đcopoálexsng sợwliv.

Phạlomam vi ra tay củfdlpa ngưnueihvjei nàbgcay rấstmst rộvxuxng, ngưnueihvjei nhàbgca cảfdlp hai bêtbsrn. Vậvibhy ai làbgca kẻmkvf thùonph chung củfdlpa hai nhàbgca?

Nhấstmst thờhvjei, anh khôonphng nghĩtpuo ra đcopoưnueiwlivc đcopoiềgeriu gìjmux nữpspla.

Nghe tiếcekeng khówlivc củfdlpa ngưnueihvjei nhàbgca họpvzjtbsr, anh cảfdlpm thấstmsy đcopoclmpu căbcvsng nặnkanng nềgerionphonphng. Nhay nhay trálexsn vàbgcai cálexsi, anh nhắpvzjc nhởvunmtbsresinn Hálexsn mấstmsy câesinu rồugaei vộvxuxi vàbgcang rờhvjei đcopoi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.