Cung Đấu Không Bằng Nuôi Cún

Chương 38 : Anh vợ (2)

    trước sau   
fsfec Chu Vũemat Đtmgyếnyjdgmndng Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn xuốgiikng dưezbaswsxi, bêtuqrn đswsxưezbaybzcng đswsxãfbtjfqqun đswsxohbnc ngưezbaybzci vâgshdy xem ‘kịxtchch.’

Chỉsvkj nghe mộobmst giọfbyjng đswsxàwxybn ôsuhpng vang lêtuqrn bêtuqrn trong, “Ôzutcng đswsxobmsng phảtmgyi mi? Khôsuhpng phảtmgyi mi cốgiik ýezba đswsxâgshdm vàwxybo ôsuhpng hảtmgy? Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn, mi muốgiikn ăkkyin đswsxvpxxp nữobffa đswsxúfsfeng khôsuhpng?”

“Màwxyby dánhlnm đswsxánhlnnh tao? Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu, hôsuhpm nay màwxyby cóibfz thểmnlx thửfbtj hếnyjdt sứibfzc xem thếnyjdwxybo! Biếnyjdt đswsxnmsjng vàwxybo quan viêtuqrn triềvncgu đswsxìfqqunh làwxyb tộobmsi gìfqqu khôsuhpng? Nhẹemat thìfqqu đswsxánhlnnh tánhlnm mưezbaơtmgyi trưezbamnlxng, nặohbnng thìfqqu gia hìfqqunh. Ngưezbaybzci đswsxâgshdu, tróibfzi hắnbgjn đswsxi tớswsxi nha môsuhpn kinh đswsxôsuhp!” Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn quánhlnt lêtuqrn, vếnyjdt sẹemato trêtuqrn mặohbnt càwxybng thêtuqrm mévtszo móibfz, quảtmgy thựvncgc khiếnyjdn ngưezbaybzci ta run sợmnlx.

Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu cưezbaybzci lạeudunh, “Quan viêtuqrn triềvncgu đswsxìfqqunh? Mi? Theo ta đswsxưezbamnlxc biếnyjdt phánhlnp lệlhhznh triềvncgu đswsxìfqqunh cóibfzibfzi, thâgshdn thểmnlx khiếnyjdm khuyếnyjdt khôsuhpng thểmnlxwxybm quan, chỉsvkj bằfqqung danh dựvncg củwtqga mi thìfqquwxybm quan cánhlni giốgiikng gìfqqu?”

“Màwxyby!” Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn tứibfzc đswsxếnyjdn xanh mặohbnt, cãfbtji lạeudui, “Ngàwxyby xưezbaa Thánhlni Tổrwdr thiếnyjdu nửfbtja tai vẫtnvjn xưezbang đswsxếnyjd nhưezba thưezbaybzcng, sao tao khôsuhpng thểmnlxwxybm quan? Nhanh lêtuqrn, tróibfzi hắnbgjn đswsxi nha môsuhpn!”

Đtmgyánhlnm gia đswsxinh lớswsxn tiếnyjdng tuâgshdn lệlhhznh, tiếnyjdn lêtuqrn vâgshdy quanh Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu.


“Khôsuhpng ổrwdrn, đswsxánhlnm ngưezbaybzci nàwxyby khôsuhpng phảtmgyi làwxyb gia đswsxinh bìfqqunh thưezbaybzcng, quan sánhlnt hơtmgyi thởlefcwxybi cùgmndng bưezbaswsxc châgshdn vữobffng vàwxybng thìfqqu mỗtmrci gãfbtj trong nàwxyby đswsxvncgu cóibfztuqrsuhpng, Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn cốgiik ýezbafbtjm hạeudui Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu!” Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn trầiyxlm giọfbyjng nóibfzi.

Tuy võtuqrsuhpng Chu Vũemat Đtmgyếnyjd khôsuhpng bằfqqung Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn, nhưezbang cũematng tậvpxxp luyệlhhzn từrhak nhỏfhpu, đswsxãfbtj sớswsxm nhìfqqun ra, sắnbgjc mặohbnt lạeudunh lùgmndng đswsxsvkjy đswsxánhlnm ngưezbaybzci đswsxi vàwxybo.

“Va chạeudum quan viêtuqrn triềvncgu đswsxìfqqunh? Tộobmsi danh nàwxyby quảtmgy thựvncgc khôsuhpng nhỏfhpu, nếnyjdu nghiêtuqrm túfsfec xửfbtj trífqqu, xin hỏfhpui cánhlnc hạeuduibfzwtqgy dụnmsj hay quan ấjbhan khôsuhpng? Đtmgyem đswsxưezbamnlxc hai thứibfzwxyby ra thìfqqunhlnc ngưezbaybzci cóibfz thểmnlx mang vịxtch huynh đswsxàwxybi nàwxyby đswsxi, tuyệlhhzt đswsxgiiki khôsuhpng nóibfzi hai lờybzci!” Hắnbgjn thong thảtmgyezbaswsxc đswsxếnyjdn bêtuqrn cạeudunh Mạeudunh Châgshdu, đswsxèsqbf vai Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu xuốgiikng. Theo nhưezba hắnbgjn đswsxưezbamnlxc biếnyjdt, nửfbtja thánhlnng sau Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn mớswsxi chífqqunh thứibfzc tiếnyjdp nhậvpxxn chứibfzc vụnmsj, tấjbhat nhiêtuqrn khôsuhpng cóibfz mấjbhay thứibfzwxyby.

tuqr nghệlhhz Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu bấjbhat phàwxybm, sao khôsuhpng thểmnlx nhìfqqun ra lai lịxtchch mấjbhay gia đswsxinh kia, lậvpxxp tứibfzc phốgiiki hợmnlxp la lớswsxn, “Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn, mi đswsxem ủwtqgy dụnmsjgmndng quan ấjbhan ra đswsxâgshdy, lấjbhay ra đswsxưezbamnlxc thìfqqusuhpm nay ôsuhpng đswsxmnlx mặohbnc mi đswsxánhlnnh giếnyjdt! Chếnyjdt cũematng khôsuhpng cãfbtji! Nếnyjdu mi khôsuhpng lấjbhay ra…”

“Nếnyjdu nhưezba khôsuhpng cóibfz, thìfqqu luậvpxxt Đtmgyeudui Chu cóibfz viếnyjdt, mạeuduo nhậvpxxn quan viêtuqrn triềvncgu đswsxìfqqunh, nhẹemat thìfqqu tịxtchch biêtuqrn lưezbau đswsxàwxyby, nặohbnng thìfqqu chévtszm nửfbtja ngưezbaybzci.” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd phe phẩsvkjy chiếnyjdc quạeudut bạeuduch ngọfbyjc trong tay, ngữobff khífqqu thốgiikt nhiêtuqrn lạeudunh lẽzutco, “Hừrhak, Thánhlni Tổrwdr thiếnyjdu nửfbtja vàwxybnh tai bởlefci vìfqqu bịxtch thưezbaơtmgyng nơtmgyi chiếnyjdn trưezbaybzcng, cánhlnc hạeudu lạeudui vìfqqu mộobmst côsuhpnhlni màwxyb trảtmgy giánhln, sao lạeudui dánhlnm so sánhlnnh mìfqqunh vớswsxi Thánhlni Tổrwdr? Cho dùgmndezbaơtmgyng phi đswsxưezbamnlxc sủwtqgng ánhlni đswsxibfzng đswsxiyxlu trong hậvpxxu cung, Thẩsvkjm thánhlni sưezba quyềvncgn cao chứibfzc trọfbyjng, ngưezbaybzci nhàwxyb họfbyj Thẩsvkjm sánhlnnh vai cùgmndng Hoàwxybng tộobmsc, chẳfatung lẽzutc muốgiikn mộobmst tay che trờybzci, hoặohbnc cũematng cóibfz thểmnlx thay trờybzci đswsxrwdri đswsxjbhat?”

Ngưezbaybzci vừrhaka mớswsxi đswsxếnyjdn tốgiik ra, tộobmsi trạeudung càwxybng lúfsfec càwxybng nghiêtuqrm trọfbyjng, lạeudui đswsxâgshdm thẳfatung đswsxếnyjdn đswsxiểmnlxm chếnyjdt, rõtuqrwxybng khífqqu chấjbhat trêtuqrn ngưezbaybzci ôsuhpn hòsfwoa làwxyb vậvpxxy, nhưezbang nhìfqqun thẳfatung vàwxybo đswsxôsuhpi mắnbgjt thẫtnvjm tốgiiki củwtqga đswsxgiiki phưezbaơtmgyng, Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn chỉsvkj cảtmgym thấjbhay cảtmgy ngưezbaybzci lạeudunh ngắnbgjt. Thấjbhay biểmnlxu cảtmgym hoàwxybi nghi củwtqga bọfbyjn ngưezbaybzci vâgshdy xem, lạeudui nhớswsx tớswsxi việlhhzc phụnmsj thâgshdn đswsxãfbtj tậvpxxn tâgshdm chỉsvkj dạeuduy mọfbyji chuyệlhhzn phảtmgyi khiêtuqrm nhưezbaybzcng hàwxybnh sựvncg, y cắnbgjn răkkying, trong lòsfwong do dựvncg. Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu suýezbat chúfsfet chúfsfet hạeudui hắnbgjn, hủwtqgy cảtmgyezbaơtmgyng lai sựvncg nghiệlhhzp, khóibfz khăkkyin lắnbgjm cơtmgy hộobmsi mớswsxi đswsxếnyjdn, chẳfatung lẽzutc cứibfz nhưezba vậvpxxy màwxyb buôsuhpng tha?

Đtmgyúfsfeng lúfsfec nàwxyby Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn mang theo mộobmst thanh niêtuqrn mặohbnc quan phụnmsjc giánhlno úfsfey chen vàwxybo. Ngưezbaybzci thanh niêtuqrn nàwxyby hơtmgyn hai mưezbaơtmgyi tuổrwdri, diệlhhzn mạeuduo vôsuhpgmndng tuấjbhan túfsfe, đswsxưezbaybzcng névtszt khuôsuhpn mặohbnt mi màwxyby đswsxvncgu mạeudunh mẽzutc cứibfzng rắnbgjn. Anh ta nhìfqqun vềvncg phífqqua Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn, lạeudunh lùgmndng nóibfzi, “Thẩsvkjm hi Ngôsuhpn, nửfbtja thánhlnng sau ngưezbaơtmgyi mớswsxi cóibfz đswsxwtqgezbanhlnch nóibfzi nhữobffng lờybzci nhưezba ‘va chạeudum quan viêtuqrn triềvncgu đswsxìfqqunh.’ Hôsuhpm nay nếnyjdu ngưezbaơtmgyi muốgiikn tiếnyjdp tụnmsjc, bảtmgyn quan mang ngưezbaơtmgyi đswsxi nha môsuhpn kinh đswsxôsuhp xem thửfbtj, đswsxi Long cấjbham vệlhhzematng đswsxưezbamnlxc.”

“Hừrhak, chúfsfeng ta đswsxi!” Trưezbaswsxc mắnbgjt Long cấjbham vệlhhz vẫtnvjn chưezbaa bịxtch nhàwxyb họfbyj Thẩsvkjm nắnbgjm trọfbyjn trong tay, ngưezbaybzci nàwxyby cũematng cứibfzng rắnbgjn khóibfz chơtmgyi, khôsuhpng thểmnlx đswsxobmsng vàwxybo đswsxưezbamnlxc. Thẩsvkjm Hi Ngôsuhpn trừrhakng mắnbgjt nhìfqqun đswsxánhlnm ngưezbaybzci kia, mang theo gia đswsxinh vẹematt đswsxánhlnm đswsxôsuhpng, chậvpxxt vậvpxxt rúfsfet đswsxi.

“Cảtmgym ơtmgyn huynh đswsxàwxybi!” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu chắnbgjp tay vớswsxi Chu Vũemat Đtmgyếnyjdezbaybzci sang sảtmgyng, sau đswsxóibfz quay sang ngưezbaybzci thanh niêtuqrn giánhlno úfsfey kia, vỗtmrc vỗtmrc vai anh ta, “Hoa Sơtmgyn, sao anh lạeudui tớswsxi đswsxâgshdy?”

“Tềvncg Đtmgyôsuhpng Lỗtmrci phánhlni ngưezbaybzci tớswsxi thôsuhpng bánhlno cho tôsuhpi.” Ngưezbaybzci nàwxyby chỉsvkj chỉsvkj Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbntuqrn cạeudunh Chu Vũemat Đtmgyếnyjd.

“Đtmgyôsuhpng Lỗtmrci, sao hôsuhpm nay khôsuhpng ởlefc nhàwxybgmndng mỹqzdq nhâgshdn màwxyb ra ngoàwxybi thếnyjd? Cảtmgym ơtmgyn nhévtsz!” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu đswsxi qua, đswsxjbham đswsxjbham bảtmgy vai Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn, ngữobff khífqqu thâgshdn thiệlhhzn. Cùgmndng làwxyb mấjbhay gãfbtj phong lưezbau nổrwdri danh kinh thàwxybnh, tấjbhat nhiêtuqrn hai ngưezbaybzci nàwxyby cũematng cóibfz quan hệlhhz khánhln thâgshdn quen.

“Cũematng khôsuhpng thểmnlx ngàwxyby ngàwxyby đswsxvncgu dífqqunh vớswsxi mỹqzdq nhâgshdn, khôsuhpng cóibfz tiềvncgn đswsxpzid.” Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn mởlefc quạeudut xếnyjdp phe qua phẩsvkjy lạeudui, tựvncg cho làwxyb phong lưezbau khoánhlnng đswsxeudut, thựvncgc ra bộobmsnhlnng đswsxánhlnng khinh, nhìfqqun màwxyb phánhlnt chánhlnn lêtuqrn đswsxưezbamnlxc. Đtmgyánhlnm ngưezbaybzci vâgshdy xem lậvpxxp tứibfzc tảtmgyn ra, họfbyj đswsxãfbtj coi mấjbhay chuyệlhhzn ồpzidn àwxybo củwtqga Tềvncg Đtmgyôsuhpng Lỗtmrci đswsxếnyjdn nảtmgyn rồpzidi!

“Đtmgyâgshdy làwxyb bạeudun anh sao?” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu chỉsvkjwxybo Chu Vũemat Đtmgyếnyjdtuqrn cạeudunh gãfbtj, Chu Vũemat Đtmgyếnyjd nhìfqqun lạeudui Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu, ôsuhpn hòsfwoa cưezbaybzci.


“Ờnbgj, đswsxếnyjdn từrhak Trựvncgc Lệlhhz, lêtuqrn kinh làwxybm ífqqut chuyệlhhzn.” Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn gậvpxxt đswsxiyxlu. Chu Vũemat Đtmgyếnyjdtmgyi nắnbgjm hai bàwxybn tay lạeudui, “Tạeudui hạeudutuqrn Hàwxybn Hảtmgyi.”

“Tạeudui hạeudu Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu, cảtmgym ơtmgyn chuyệlhhzn ban nãfbtjy!” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu vộobmsi vàwxybng đswsxánhlnp lễotrp, khôsuhpng hềvncgibfz vẻswsx kiêtuqru căkkying củwtqga côsuhpng tửfbtj nhàwxyb danh gia, rõtuqrwxybng làwxyb mộobmst ngưezbaybzci đswsxàwxybn ôsuhpng cóibfzfqqunh cánhlnch hàwxybo sảtmgyng.

fqqu Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu làwxyb thưezbaybzcng dâgshdn, cũematng chẳfatung đswsxtmrc đswsxeudut gìfqqu, bìfqqunh thưezbaybzcng khôsuhpng làwxybm việlhhzc đswsxàwxybng hoàwxybng, chỉsvkj biếnyjdt chơtmgyi đswsxùgmnda mấjbhay thứibfz vớswsx vẫtnvjn, đswsxâgshdy làwxyb lầiyxln đswsxiyxlu tiêtuqrn Chu Vũemat Đtmgyếnyjd nhìfqqun thấjbhay. Gặohbnp ngưezbaybzci rồpzidi mớswsxi biếnyjdt đswsxưezbamnlxc, vịxtch anh vợmnlxwxyby cũematng khôsuhpng ‘bấjbhat kham’ nhưezba ngưezbaybzci đswsxybzci đswsxpzidn đswsxeudui.

“Tạeudui hạeuduezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn.” Anh chàwxybng thanh viêtuqrn giánhlno úfsfey kia cũematng chắnbgjp tay, biểmnlxu cảtmgym nghiêtuqrm nghịxtch bấjbhay giờybzc đswsxãfbtjfqqunh thưezbaybzcng trởlefc lạeudui.

“Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn?” Nụnmsjezbaybzci trêtuqrn mặohbnt Chu Vũemat Đtmgyếnyjdvtszo xuốgiikng mộobmst tífqqu. Tuy chỉsvkj nghe qua cánhlni têtuqrn nàwxyby mộobmst lầiyxln nhưezbang hắnbgjn lạeudui khắnbgjc ghi trong lòsfwong. Đtmgyâgshdy làwxyb ngưezbaybzci màwxyb trong lúfsfec nguy nan nhấjbhat Tang Du cóibfz thểmnlx trôsuhpng cậvpxxy chăkkyim sóibfzc ngưezbaybzci nhàwxyb, nhấjbhat đswsxxtchnh tìfqqunh cảtmgym giữobffa anh ta vàwxyb Tang Du khánhln gắnbgjn bóibfzgshdu đswsxvpxxm, sao hắnbgjn cóibfz thểmnlx khôsuhpng đswsxmnlx ýezba?

“Hàwxybn huynh cóibfz biếnyjdt tạeudui hạeudu?”

Đtmgyôsuhpi mắnbgjt thâgshdm sâgshdu củwtqga Chu Vũemat Đtmgyếnyjd nhìfqqun qua cóibfz vẻswsxfqqunh tĩohbnnh, nhưezbang lạeudui khiếnyjdn Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn khôsuhpng đswsxưezbamnlxc tựvncg nhiêtuqrn. Ámothnh mắnbgjt ngưezbaybzci đswsxàwxybn ôsuhpng nàwxyby ẩsvkjn chứibfza uy nghi ngấjbhat trờybzci cùgmndng khảtmgykkying nhìfqqun thấjbhau, khôsuhpng phảtmgyi làwxybsuhpng tửfbtj phúfsfe gia bìfqqunh thưezbaybzcng.

“Khôsuhpng biếnyjdt, dưezbaybzcng nhưezbaibfz nghe ngưezbaybzci khánhlnc nhắnbgjc tớswsxi.” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd phấjbhat tay, ýezbaezbaybzci trêtuqrn mặohbnt hơtmgyi nhạeudut xuốgiikng.

Ámothnh mắnbgjt Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbnibfze lêtuqrn, nhiệlhhzt tìfqqunh mờybzci hai ngưezbaybzci lêtuqrn tửfbtju lâgshdu dùgmndng cơtmgym. Lúfsfec nàwxyby đswsxãfbtj gầiyxln đswsxếnyjdn trưezbaa, âgshdn tìfqqunh Tềvncg Đtmgyôsuhpng Lỗtmrci cùgmndng Hàwxybn Hảtmgyi giúfsfep đswsxsuhp, Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu cùgmndng Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn khôsuhpng tiệlhhzn từrhak chốgiiki, cùgmndng nhau đswsxi lêtuqrn.

Đtmgyi đswsxếnyjdn cạeudunh cửfbtja, Chu Vũemat Đtmgyếnyjd chậvpxxm hai bưezbaswsxc, túfsfem Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn lạeudui thấjbhap giọfbyjng hỏfhpui, “Lai lịxtchchVưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn?”

Quảtmgy nhiêtuqrn hỏfhpui màwxyb! Nhấjbhat đswsxxtchnh làwxyb nghe Đtmgyibfzc phi nưezbaơtmgyng nưezbaơtmgyng nhắnbgjc đswsxếnyjdn, trong lòsfwong ghen tuôsuhpng! Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbnezbaybzci thầiyxlm, khẽzutc giọfbyjng hồpzidi bánhlno, “Cha anh ta nguyêtuqrn làwxyb phóibfzezbaswsxng dưezbaswsxi trưezbaswsxng Mạeudunh quốgiikc côsuhpng, anh ta làwxyb thứibfz tửfbtj (con vợmnlx sau) trong nhàwxyb, bịxtch mẹemat cảtmgyibfzc hiếnyjdp. Khi còsfwon bévtsz Đtmgyibfzc phi nưezbaơtmgyng nưezbaơtmgyng cứibfzu giúfsfep, đswsxmnlx anh ta làwxybm tùgmndy tùgmndng củwtqga Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu, sau nàwxyby thấjbhay tàwxybi hoa xuấjbhat chúfsfeng lạeudui thuyếnyjdt phụnmsjc Mạeudunh quốgiikc côsuhpng đswsxưezbaa vàwxybo trong quâgshdn đswsxobmsi rèsqbfn luyệlhhzn. Năkkying lựvncgc anh ta xuấjbhat sắnbgjc, bâgshdy giờybzc đswsxãfbtj đswsxếnyjdn chứibfzc giánhlno úfsfey Long cấjbham vệlhhz, trong nhàwxybibfztmgyi sốgiikng yêtuqrn ổrwdrn, tấjbhat nhiêtuqrn mang ơtmgyn nặohbnng vớswsxi Đtmgyibfzc phi nưezbaơtmgyng nưezbaơtmgyng.”

“Ámothnh mắnbgjt Tang Du rấjbhat tốgiikt, khôsuhpng cóibfz nhàwxyb tộobmsc che chởlefc, hơtmgyn hai mưezbaơtmgyi đswsxãfbtjwxybm giánhlno úfsfey, ngưezbaybzci nàwxyby làwxyb mộobmst nhâgshdn tàwxybi.” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd ánhlnp chếnyjdtmgyn ghen, nghiêtuqrm túfsfec nhậvpxxn xévtszt.

“Đtmgyúfsfeng vậvpxxy, anh ta khôsuhpng chịxtchu góibfzp sứibfzc vớswsxi Thẩsvkjm thánhlni sưezba, bâgshdy giờybzc đswsxang chịxtchu xa lánhlnnh.” Thấjbhay hai ngưezbaybzci trong phòsfwong nhìfqqun qua, cảtmgy hai vộobmsi vàwxybng kếnyjdt thúfsfec đswsxvncgwxybi, gọfbyji tiểmnlxu nhịxtch đswsxếnyjdn đswsxmnlx chọfbyjn thứibfzc ăkkyin.


fqqu mộobmst bụnmsjng uấjbhat nghẹematn, Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu vừrhaka ngồpzidi vàwxybo bàwxybn đswsxãfbtj uốgiikng liềvncgn tùgmndfqqu ba bánhlnt rưezbamnlxu, mặohbnt đswsxfhpu bừrhakng bừrhakng, tâgshdm sựvncg nặohbnng nềvncg.

“Anh khôsuhpng cầiyxln phảtmgyi nhưezba thếnyjd, tuy dung mạeuduo côsuhp Phóibfz tiểmnlxu thưezba kia bìfqqunh thưezbaybzcng nhưezbang tífqqunh tìfqqunh rấjbhat tốgiikt, nhấjbhat đswsxxtchnh sẽzutcwxyb ngưezbaybzci vợmnlx hiềvncgn.” Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn lấjbhay bánhlnt rưezbamnlxu trưezbaswsxc mặohbnt Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu, mởlefc miệlhhzng khuyêtuqrn giảtmgyi.

“Đtmgyúfsfeng vậvpxxy, Tang…Em gánhlni anh tấjbhat nhiêtuqrn khôsuhpng làwxybm hạeudui anh, Phóibfz tiểmnlxu thưezba kia cóibfz chỗtmrctmgyn ngưezbaybzci.” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd ôsuhpn hòsfwoa hỏfhpui.

“Sao anh biếnyjdt em gánhlni tôsuhpi sắnbgjp xếnyjdp hôsuhpn sựvncgwxyby?” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu bỗtmrcng nhiêtuqrn ngửfbtjng đswsxiyxlu nhìfqqun, trong mắnbgjt cóibfz ýezba nghiềvncgn ngẫtnvjm.

“Từrhakng nghe Đtmgyôsuhpng Lỗtmrci nóibfzi qua.” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd tựvncg nhiêtuqrn tiếnyjdp lờybzci, trong lòsfwong thầiyxlm nghĩohbn: Tífqqunh cảtmgynh giánhlnc rấjbhat tốgiikt.

“Lúfsfec trưezbaswsxc cóibfz nghe anh nhắnbgjc qua mộobmst lầiyxln, sao thếnyjd, quêtuqrn àwxyb?” Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbnezbaybzci cưezbaybzci nhấjbhap mộobmst ngụnmsjm rưezbamnlxu, giúfsfep ‘cấjbhap trêtuqrn’ lưezbaswsxt êtuqrm vụnmsjwxyby.

“Tấjbhat nhiêtuqrn tôsuhpi biếnyjdt em ấjbhay khôsuhpng bao giờybzc. Em ấjbhay bảtmgyo tôsuhpi cưezbaswsxi ai thìfqqusuhpi cưezbaswsxi ngưezbaybzci đswsxóibfz, trêtuqrn thếnyjd gian nàwxyby côsuhpnhlni nàwxybo vừrhaka xinh đswsxematp, tífqqunh cánhlnch tốgiikt lạeudui thôsuhpng minh nhưezba em tôsuhpi thựvncgc sựvncg quánhln ífqqut, tôsuhpi màwxyb tiếnyjdp tụnmsjc bớswsxi móibfzc nữobffa thìfqqu chỉsvkj sợmnlx cảtmgy đswsxybzci phảtmgyi đswsxobmsc thâgshdn.” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu giậvpxxt lấjbhay bánhlnt rưezbamnlxu róibfzt đswsxiyxly, ngửfbtja đswsxiyxlu uốgiikng cạeudun, sắnbgjc mặohbnt nặohbnng nềvncg khôsuhpng giảtmgym.

Chu Vũemat Đtmgyếnyjd nghe vậvpxxy mỉsvkjm cưezbaybzci. Côsuhpnhlni tốgiikt nhấjbhat trêtuqrn thếnyjd gian nàwxyby tấjbhat nhiêtuqrn phảtmgyi làwxyb Tang Du củwtqga hắnbgjn.

“Biếnyjdt rồpzidi, anh cứibfztuqrn ổrwdrn trong phủwtqg đswsxi, đswsxrhakng ra ngoàwxybi gâgshdy chuyệlhhzn, phu nhâgshdn sẽzutc lo lắnbgjng.” Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn nhífqquu màwxyby nóibfzi.

“Đtmgyúfsfeng vậvpxxy, bâgshdy giờybzc khánhlnc xưezbaa rồpzidi, Thẩsvkjm thánhlni sưezba nắnbgjm quyềvncgn, cha anh lạeudui…” Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbnematng muốgiikn khuyêtuqrn nhủwtqgwxybi câgshdu, đswsxâgshdy làwxyb ngàwxybi anh vợmnlxibfz tiếnyjdng cóibfz miếnyjdng trong cảtmgym nhậvpxxn củwtqga Hoàwxybng thưezbamnlxng, khôsuhpng nịxtchnh nọfbyjt khôsuhpng đswsxưezbamnlxc.

“Nàwxybo, uốgiikng rưezbamnlxu!” Bỗtmrcng nhiêtuqrn Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn đswsxibfzng lêtuqrn, nhévtszt mộobmst bánhlnt rưezbamnlxu vàwxybo tay Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn, cắnbgjt ngang lờybzci gãfbtj, màwxyb trưezbaswsxc đswsxóibfz Chu Vũemat Đtmgyếnyjdtuqrn cạeudunh đswsxãfbtjwxybm mộobmst dấjbhau hiểmnlxu im lặohbnng. Tang Du từrhakng căkkyin dặohbnn kỹqzdqezbasuhpng hếnyjdt lầiyxln nàwxyby tớswsxi lầiyxln khánhlnc, tuyệlhhzt đswsxgiiki khôsuhpng đswsxmnlx Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu biếnyjdt chuyệlhhzn Mạeudunh quốgiikc côsuhpng, sợmnlx anh chàwxybng nàwxyby kífqquch đswsxobmsng chạeuduy tớswsxi biêtuqrn cưezbaơtmgyng chịxtchu chếnyjdt. Đtmgyâgshdy làwxyb ca ca ruộobmst thịxtcht củwtqga Tang Du, hắnbgjn khôsuhpng thểmnlx đswsxmnlx anh ta xảtmgyy ra chuyệlhhzn.

“Cha tôsuhpi sao? Sao khôsuhpng đswsxmnlx Đtmgyôsuhpng Lỗtmrci nóibfzi tiếnyjdp chứibfz?” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu đswsxsvkjy Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn ra, nghiêtuqrm mặohbnt nóibfzi, “Tôsuhpi biếnyjdt cha tôsuhpi mấjbhat tífqquch. Chuyệlhhzn lớswsxn nhưezba vậvpxxy trong kinh ai ai khôsuhpng biếnyjdt, cho dùgmnd bắnbgjt tôsuhpi ởlefc nhàwxybsuhpi cũematng cóibfznhlnch biếnyjdt. Tuy tôsuhpi lỗtmrcfbtjng nhưezbang khôsuhpng phảtmgyi thằfqqung ngu, tôsuhpi đswsxi rồpzidi thìfqqu mẹemat, em gánhlni phảtmgyi làwxybm sao bâgshdy giờybzc? Trong nhàwxybibfz mụnmsjkkyin di nưezbaơtmgyng khiếnyjdn mẹemat mệlhhzt mỏfhpui, bâgshdy giờybzc em gánhlni lạeudui thấjbhat sủwtqgng, nếnyjdu tôsuhpi xảtmgyy ra chuyệlhhzn thìfqqu hai ngưezbaybzci khôsuhpng cóibfznhlnch sốgiikng sóibfzt. Đtmgyohbnc biệlhhzt làwxyb em tôsuhpi, trong cung châgshdn thấjbhap châgshdn cao, làwxybnhlni chỗtmrc ăkkyin thịxtcht ngưezbaybzci, nếnyjdu tôsuhpi khôsuhpng vựvncgc nhàwxyb họfbyj Mạeudunh dậvpxxy, em tôsuhpi sẽzutc khôsuhpng còsfwon đswsxưezbaybzcng sốgiikng. Khôsuhpng biếnyjdt lúfsfec trưezbaswsxc cha mẹemat nghĩohbn nhưezba thếnyjdwxybo lạeudui đswsxưezbaa em gánhlni tớswsxi cánhlni chỗtmrc ‘nhậvpxxn khôsuhpng ra ngưezbaybzci’ nhưezba thếnyjd, nếnyjdu gảtmgy cho Hoa Sơtmgyn, bâgshdy giờybzc khôsuhpng biếnyjdt hạeudunh phúfsfec bao nhiêtuqru! Hoàwxybng đswsxếnyjd kia giai lệlhhz ba ngàwxybn, sao biếnyjdt em tôsuhpi tốgiikt đswsxematp lưezbaơtmgyng thiệlhhzn thếnyjdwxybo?”

“Viêtuqrm Châgshdu, anh uốgiikng say!” Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn vộobmsi vàwxybng đswsxvpxxp vai Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu, dùgmndng ánhlnnh mắnbgjt cảtmgynh giánhlnc nhìfqqun vềvncg phífqqua Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbngmndng Chu Vũemat Đtmgyếnyjd.

“Lờybzci kẻswsx say khôsuhpng thểmnlx nghĩohbnwxyb thậvpxxt, tôsuhpi khôsuhpng nghe gìfqqu cảtmgy.” Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn vộobmsi vàwxybng xua tay, trộobmsm nhìfqqun biểmnlxu cảtmgym Chu Vũemat Đtmgyếnyjd. Ốcxbji giờybzci, mặohbnt xanh cảtmgy rồpzidi kia, phấjbhan dịxtchch dung dàwxyby đswsxếnyjdn thếnyjdematng khôsuhpng ‘lấjbhan ánhlnt’ đswsxưezbamnlxc!

“Đtmgyrhakng uốgiikng nữobffa,” Ámothnh mắnbgjt Chu Vũemat Đtmgyếnyjd lạeudunh ngắnbgjt liếnyjdc nhìfqqun Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn, đswsxsvkjy bánhlnt rưezbamnlxu trưezbaswsxc mặohbnt Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu ra chỗtmrc khánhlnc, thậvpxxn trọfbyjng mởlefc miệlhhzng, “Nóibfzi nhữobffng lờybzci nhưezba thếnyjdwxyby trưezbaswsxc măkkyit chúfsfeng tôsuhpi cũematng khôsuhpng sao, nếnyjdu nóibfzi vớswsxi ngưezbaybzci khánhlnc khôsuhpng phảtmgyi đswsxãfbtjwxybm hạeudui em gánhlni anh? Em gánhlni anh phúfsfec phậvpxxn nhưezba vậvpxxy, chắnbgjc chắnbgjn sẽzutc nhậvpxxn đswsxưezbamnlxc hếnyjdt thảtmgyy tôsuhpn quýezba khắnbgjp thếnyjd gian.”

Đtmgyâgshdy làwxyb hứibfza hẹematn tránhlnfqqunh? Rốgiikt cuộobmsc mấjbhay thánhlnng vừrhaka qua Đtmgyibfzc phi nưezbaơtmgyng nưezbaơtmgyng đswsxgiiki xửfbtj vớswsxi Hoàwxybng thưezbamnlxng nhưezba thếnyjdwxybo đswsxmnlx ngàwxybi ấjbhay lạeudui tìfqqunh mặohbnn ýezba nồpzidng đswsxếnyjdn vậvpxxy nhờybzc? Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn cụnmsjp mắnbgjt xuốgiikng, trong lòsfwong tòsfwosfwo khôsuhpng chịxtchu nổrwdri.

gshdu nóibfzi cuốgiiki cùgmndng cóibfz ýezba nhấjbhan mạeudunh, mỗtmrci từrhak mỗtmrci chữobff phánhlnt ra cóibfz lựvncgc, mang theo sứibfzc mạeudunh khiếnyjdn ngưezbaybzci ta khôsuhpng thểmnlx khôsuhpng tin phụnmsjc. Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn kinh ngạeuduc nhìfqqun qua Hàwxybn Hảtmgyi, trong con ngưezbaơtmgyi lưezbaswsxt qua vàwxybi ýezba nghĩohbngshdu xa. Anh cóibfz cảtmgym giánhlnc lúfsfec nãfbtjy trêtuqrn thâgshdn ngưezbaybzci nàwxyby toánhlnt ra thánhlni đswsxobms thùgmnd đswsxxtchch, mìfqqunh đswsxãfbtjwxybm gìfqquibfz lỗtmrci vớswsxi anh ta hay sao? Nhưezbang khífqqu thếnyjd uy nghi củwtqga anh ta đswsxvpxxm đswsxohbnc nhưezba thếnyjd, thậvpxxn phậvpxxn nhấjbhat đswsxxtchnh khôsuhpng đswsxơtmgyn giảtmgyn.

Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu đswsxãfbtj tỉsvkjnh tánhlno lạeudui trong cơtmgyn say làwxyb đswsxàwxyb, ngưezbamnlxng ngùgmndng chắnbgjp tay vớswsxi Chu Vũemat Đtmgyếnyjd, “Tôsuhpi nóibfzi chuyệlhhzn thưezbaybzcng khôsuhpng dùgmndng đswsxiyxlu óibfzc, đswsxa tạeuduwxybn huynh nhắnbgjc nhởlefc, cũematng đswsxa tạeudu hai vịxtch cảtmgym thôsuhpng.”

“Khôsuhpng sao, đswsxãfbtj biếnyjdt em gánhlni anh sốgiikng trong cung khôsuhpng dễotrp thìfqquematng khôsuhpng nêtuqrn phóibfzng túfsfeng bảtmgyn thâgshdn nhưezba vậvpxxy, gâgshdy phiềvncgn toánhlni cho côsuhpjbhay. Anh muốgiikn vựvncgc nhàwxyb họfbyj Mạeudunh dậvpxxy, cóibfz ýezbaezbalefcng gìfqqu?” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd trầiyxlm giọfbyjng hỏfhpui.

sfwon chưezbaa chífqqunh thứibfzc quen biếnyjdt lẫtnvjn nhau đswsxãfbtj trưezbang ra tìfqqunh cảtmgym anh rểmnlx thắnbgjm thiếnyjdt lo nghĩohbn cho rồpzidi. Thấjbhay tưezba thếnyjd ‘oai phong’ củwtqga Chu Vũemat Đtmgyếnyjd, Diêtuqrm Tuấjbhan Vĩohbn nghiềvncgn ngẫtnvjm nghĩohbn nghĩohbn.

“Tôsuhpi muốgiikn vàwxybo quâgshdn đswsxobmsi rèsqbfn luyệlhhzn, nhưezbang cha xảtmgyy ra chuyệlhhzn, trưezbaswsxc mắnbgjt khôsuhpng thểmnlx xa nhàwxyb, chỉsvkjibfz thểmnlx đswsxmnlxi ífqqut hôsuhpm nữobffa xem xévtszt thếnyjdwxybo.” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu nghiêtuqrm mặohbnt, thánhlni đswsxobms bấjbhat giánhlnc trởlefctuqrn cung kífqqunh.

“Vàwxybo quâgshdn đswsxobmsi rèsqbfn luyệlhhzn?” Chu Vũemat Đtmgyếnyjd trầiyxlm ngâgshdm, từrhak từrhak mởlefc miệlhhzng, “Bâgshdy giờybzc thờybzci buổrwdri rốgiiki loạeudun, chờybzc triềvncgu đswsxìfqqunh yêtuqrn ổrwdrn rồpzidi nóibfzi sau, đswsxếnyjdn lúfsfec đswsxóibfz khôsuhpng chừrhakng còsfwon chỗtmrc tốgiikt hơtmgyn đswsxmnlx đswsxếnyjdn. Còsfwon nữobffa, cha anh chỉsvkj mớswsxi mấjbhat tífqquch, chưezbaa hẳfatun xảtmgyy ra chuyệlhhzn.”

“Cảtmgym ơtmgyn.” Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu kífqqunh cẩsvkjn đswsxánhlnp lờybzci, khôsuhpng hềvncg phánhlnt hiệlhhzn mìfqqunh đswsxãfbtj bịxtch évtszp thếnyjd trưezbaswsxc khífqqu phánhlnch uy nghi củwtqga Hàwxybn Hảtmgyi. Nhưezbang chỉsvkjibfzi đswsxơtmgyn giảtmgyn mấjbhay câgshdu đswsxãfbtj khiếnyjdn mìfqqunh tin tưezbalefcng, an tâgshdm đswsxếnyjdn vậvpxxy, sầiyxlu lo trong lòsfwong cũematng giảtmgym bớswsxt, bữobffa cơtmgym nàwxyby cảtmgy khánhlnch lẫtnvjn chủwtqg đswsxvncgu vui vẻswsx hếnyjdt mựvncgc.

Ătnvjn cơtmgym xong Vưezbaơtmgyng Hoa Sơtmgyn phảtmgyi đswsxi Long cấjbham vệlhhz tiếnyjdp tụnmsjc côsuhpng việlhhzc, Chu Vũemat Đtmgyếnyjd cốgiikfqqunh dẫtnvjn dắnbgjt mộobmst lánhlnt, Mạeudunh Viêtuqrm Châgshdu đswsxãfbtj mờybzci hai ngưezbaybzci vềvncg phủwtqgwxybm khánhlnch.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.