Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 279 : Chờ em

    trước sau   
Edit: Nguyễlpyrn Yêarsun Thưkvdkơgfkvng
Beta: mèyzxgo suni

"Khi nàbouno thìokge anh đmvzbãsvpq biếenfmt em yêarsuu anh vậxlsqy?"

"Làbounybfjc sinh mạqcofng anh bịzhch đmvzbe dọjrppa đmvzbang nằwwjzm ởwsms phògtsang chăvanrm sótoamc đmvzbzkkpc biệszbdt? Làbounybfjc em biếenfmt anh vìokge giúybfjp em vàboun Tiểisyqu Bạqcofch màboun liềkvdku mìokgenh trảudba giáxlsq? Làboun anh khổvifvfraom giúybfjp em trang hoàbounng lạqcofi biệszbdt thựaojm Liêarsun gia thàbounnh dáxlsqng vẻeknx củxdgga mộaojmt năvanrm rưkvdkivrni trưkvdkucmtc, vàbouno mộaojmt đmvzbêarsum an ủxdggi lúybfjc em đmvzbang đmvzbau lògtsang? Hay làboungtsan sớucmtm hơgfkvn nữxvcia đmvzbâfraoy?"

"Chẳgtsang lẽelzjbounybfjc thấafzny anh vàboun Tiểisyqu Bạqcofch đmvzbokgei kháxlsqng ngầxdggm đmvzbafznu đmvzbáxlsq lẫqpenn nhau, em sẽelzj thựaojmc tâfraom cưkvdkrpvgi mộaojmt tiếenfmng hay mộaojmt khắilyvc cảudbam thấafzny rấafznt ấafznm áxlsqp kia? Hay làbountoami, em thấafzny đmvzbưkvdkokgec sựaojm cốokge gắilyvng khôafzni phụiwbxc, bịzhch sứlgwcc sốokgeng mãsvpqnh liệszbdt đmvzbótoam hấafznp dẫqpenn trong nháxlsqy mắilyvt?"

"Cótoam lẽelzj. . . . . . Năvanrm năvanrm trưkvdkucmtc, lầxdggn đmvzbxdggu tiêarsun nhìokgen thấafzny sựaojm khiếenfmp sợokge khi đmvzbótoam củxdgga anh, em đmvzbãsvpq khẽelzj đmvzbaojmng lògtsang ~"

Liêarsun Hoa đmvzbãsvpq thay áxlsqo sơgfkv mi to lớucmtn cho Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh, côafzn mặzkkpc áxlsqo lótoamt quầxdggn lótoamt màboun phụiwbxc vụiwbx đmvzbưkvdka lêarsun, nhẹilyv nhàbounng ngồisyqi ởwsmsarsun giưkvdkrpvgng, côafznybfji đmvzbxdggu nhìokgen Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh đmvzbang khoan thai ngủxdgg, khôafznng ngừqpenng nhỏskrq giọjrppng chấafznt vấafznn anh im lặzkkpng.


Giờrpvg phúybfjt nàbouny Liêarsun Hoa đmvzbang suy tưkvdk mộaojmt vấafznn đmvzbkvdkfraou sắilyvc đmvzbxdggy ýskrq nghĩqcofa, hơgfkvn nữxvcia làboun trăvanrm mốokgei vẫqpenn khôafznng cótoamxlsqch giảudbai nàbouno.

Ngưkvdkrpvgi đmvzbàbounn ôafznng nàbouny, làboun ngưkvdkrpvgi đmvzbàbounn ôafznng côafznarsuu, đmvzbếenfmn tộaojmt cùrnbxng làbounafzn đmvzbãsvpq đmvzbaojmng lògtsang vàbouno lúybfjc nàbouno chứlgwc? Đcgqwisyq cho côafzn sa vàbouno nhưkvdk vậxlsqy, đmvzbisyq cho giờrpvg phúybfjt nàbouny côafzn cam tâfraom tìokgenh nguyệszbdn thừqpena nhậxlsqn yêarsuu anh. . . . . .

Tốokge Khinh đmvzbãsvpq bảudbao đmvzbudbam vớucmti côafzn, hai ba ngàbouny nữxvcia Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh vẫqpenn chưkvdka tỉkvdknh, mặzkkpc dùrnbxtoam chúybfjt lo lắilyvng việszbdc làbounm thếenfmbouno đmvzbisyq bổvifv sung dinh dưkvdkivrnng cho anh, nhưkvdkng hiệszbdn tạqcofi côafzn muốokgen nhâfraon lúybfjc anh đmvzbang an tĩqcofnh ngủxdgg, nhìokgen anh.

Kểisyq từqpenybfjc anh vìokgegfkvi xuốokgeng lầxdggu màboun bịzhch thưkvdkơgfkvng nặzkkpng, cáxlsqc loạqcofi vếenfmt thưkvdkơgfkvng liềkvdkn trảudbai rộaojmng toàbounn thâfraon củxdgga anh, trưkvdkucmtc khi liêarsun lạqcofc vớucmti Tốokge Khinh, trêarsun ngưkvdkrpvgi anh quấafznn đmvzbxdggy băvanrng gạqcofc, căvanrn bảudban côafzn khôafznng thểisyq nhìokgen thấafzny rõuyjv khuôafznn mặzkkpt củxdgga anh. Côafzn lạqcofi cótoam thểisyqkvdkwsmsng tưkvdkokgeng ra phígtsaa dưkvdkucmti lớucmtp băvanrng gạqcofc làboun sẽelzjtoam nhiềkvdku vếenfmt thưkvdkơgfkvng đmvzbau nhứlgwcc, anh vìokgeafznboun Tiểisyqu Bạqcofch, màbounbounm ra loạqcofi chuyệszbdn liềkvdku mìokgenh cứlgwcu ngưkvdkrpvgi nàbouny. . . . . .

Vuốokget lôafznng màbouny, mắilyvt, sốokgeng mũivrni vàboun đmvzbôafzni môafzni Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh, rốokget cuộaojmc Liêarsun Hoa cũivrnng yêarsun tâfraom, anh đmvzbãsvpq hoàbounn toàbounn khỏskrqi bệszbdnh, cáxlsqm ơgfkvn thuốokgec củxdgga Tốokge Khinh, làboun Tốokge Khinh đmvzbãsvpq chữxvcia hếenfmt bệszbdnh củxdgga anh, khôafznng đmvzbisyq cho côafzn đmvzbau lògtsang đmvzbếenfmn đmvzblgwct từqpenng đmvzboạqcofn ruộaojmt. . . . . .

"Tạqcofi sao khôafznng trảudba lờrpvgi em? Hảudba, khôafznng nótoami chuyệszbdn nữxvcia, em liềkvdkn bótoamp mặzkkpt củxdgga anh đmvzbótoam. . . . . ." Liêarsun Hoa khôafznng cốokge kỵpbow chúybfjt nàbouno nặzkkpn qua nặzkkpn lạqcofi mặzkkpt Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh, da thịzhcht bótoamng loáxlsqng mớucmti làbounnh trêarsun mặzkkpt anh giốokgeng nhưkvdk trẻeknx con, Liêarsun Hoa mớucmti vừqpena tiếenfmp xúybfjc liềkvdkn yêarsuu thígtsach khôafznng buôafznng tay: "Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh, em nótoami chuyệszbdn vớucmti anh đmvzbótoam, hay anh nótoami mộaojmt câfraou đmvzbi, lúybfjc nàbouno thìokge anh đmvzbãsvpqarsuu em? Lúybfjc cògtsan chưkvdka biếenfmt sựaojm tồisyqn tạqcofi củxdgga Tiểisyqu Bạqcofch, anh làbounm nhưkvdk thếenfmbouno khôafznng thểisyq thay đmvzbvifvi nhậxlsqn đmvzbzhchnh cho rằwwjzng làboun em chứlgwc. . . . . ."

Tỉkvdk mỉkvdk nhớucmt lạqcofi từqpenng ly từqpenng týskrq từqpenybfjc gặzkkpp lạqcofi đmvzbếenfmn bâfraoy giờrpvg, lúybfjc nàbouny Liêarsun Hoa mớucmti chợokget hiểisyqu ra, Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh yêarsun lặzkkpng làbounm nhiềkvdku chuyệszbdn nhưkvdk vậxlsqy, cho dùrnbxafzn vẫqpenn kháxlsqng cựaojm tráxlsqnh đmvzbi, cho dùrnbxafzntoam lạqcofnh lẽelzjo vôafznokgenh, cũivrnng khôafznng cótoamudbanh hưkvdkwsmsng chúybfjt nàbouno tớucmti cảudbam tìokgenh củxdgga anh.

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh yêarsuu, giốokgeng nhưkvdkybfjc anh khôafzni phụiwbxc sứlgwcc khỏskrqe, sứlgwcc sốokgeng hăvanrng háxlsqi tuyệszbdt khôafznng nảudban lògtsang, nhấafznt đmvzbzhchnh đmvzbãsvpq thẳgtsang tay pháxlsq tan nhữxvcing lờrpvgi nótoami bótoamng nótoami giótoam, đmvzbáxlsqnh tan sựaojm phògtsang bịzhch trong lògtsang côafzn.

Hiệszbdn tạqcofi, côafzn biếenfmt đmvzbưkvdkokgec tâfraom ýskrq củxdgga mìokgenh, yêarsuu anh thìokge thừqpena nhậxlsqn đmvzbi, so vớucmti côafzn anh yêarsuu cògtsan âfraom thầxdggm sâfraou đmvzbxlsqm hơgfkvn, côafzn phảudbai thưkvdkơgfkvng anh nhiềkvdku mộaojmt chúybfjt, mớucmti cótoam thểisyqtoamng vai vớucmti anh!

Trong nháxlsqy mắilyvt, tìokgenh yêarsuu mạqcofnh mẽelzj chảudbay khắilyvp toàbounn thâfraon Liêarsun Hoa, mưkvdkrpvgi phầxdggn ấafznm áxlsqp cảudbam đmvzbaojmng làbounm cho khótoame môafzni Liêarsun Hoa nâfraong lêarsun, lưkvdkivrnng tìokgenh tưkvdkơgfkvng duyệszbdt (hai bêarsun đmvzbkvdku cótoamokgenh cảudbam vớucmti nhau), đmvzbâfraoy làboun chuyệszbdn khótoamtoam đmvzbưkvdkokgec cỡivrnbouno, bọjrppn họjrpp, lẽelzj ra nêarsun cótoam kếenfmt cụiwbxc hoàbounn mỹvifv nhấafznt. . . . . .

Tấafznt cảudba đmvzbkvdku đmvzbãsvpq nghĩqcof thôafznng suốokget, tấafznt cảudba, hẳgtsan làboun đmvzbkvdku đmvzbãsvpqtoamtoam quỹvifv đmvzbqcofo, đmvzbkvdku nêarsun pháxlsqt triểisyqn thuậxlsqn theo kếenfmt cụiwbxc. . . . . .

Mộaojmt ýskrq nghĩqcof, lặzkkpng lẽelzj xuấafznt hiệszbdn.

toam kiêarsun đmvzbzhchnh giốokgeng nhưkvdkbounn Thạqcofch, khiếenfmn Liêarsun Hoa khôafznng kịzhchp chờrpvg đmvzbokgei muốokgen đmvzbi thựaojmc hiệszbdn ngay lậxlsqp tứlgwcc.


"Em muốokgen làbounm mộaojmt chuyệszbdn vìokge anh. . . . . ." Liêarsun Hoa nhìokgen hai mắilyvt nhắilyvm chặzkkpt củxdgga Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh, nghiêarsum túybfjc nótoami.

afzn nhẹilyv nhàbounng đmvzblgwcng lêarsun, cầxdggm ngótoamn tay Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh thậxlsqt chặzkkpt: "Tấafznt cảudba kếenfmt thúybfjc phígtsaa trưkvdkucmtc, em sẽelzjokge anh làbounm mộaojmt chuyệszbdn cuốokgei cùrnbxng màboun em cótoam thểisyqbounm. . . . . ."

Liêarsun Hoa cúybfji ngưkvdkrpvgi khẽelzjafznn lêarsun lôafznng mi Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh: "Đcgqwqpenng tráxlsqch em tùrnbxy hứlgwcng, em nhấafznt đmvzbzhchnh muốokgen đmvzbi làbounm chuyệszbdn nàbouny, xin anh. . . . . . Xin anh chờrpvg em mộaojmt chúybfjt. . . . . ."

toami xong, Liêarsun Hoa cũivrnng khôafznng quay đmvzbxdggu lạqcofi xoay ngưkvdkrpvgi rờrpvgi khỏskrqi phògtsang, .

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh mởwsms mắilyvt lầxdggn nữxvcia, áxlsqnh mặzkkpt trờrpvgi chótoami mắilyvt làbounn cho anh lạqcofi đmvzbótoamng chặzkkpt mígtsa mắilyvt, trong đmvzbqcofi nãsvpqo mêarsu mang mộaojmt mảudbanh, anh hoảudbang sợokge cảudbam thấafzny tinh thầxdggn đmvzbkvdku trốokgeng khôafznng.

"Thiếenfmu gia, ngàbouni đmvzbãsvpq tỉkvdknh rồisyqi hảudba?!" Y táxlsq trôafznng chừqpenng bêarsun cạqcofnh anh lậxlsqp tứlgwcc mừqpenng rỡivrnarsuu lêarsun: "Ngàbouni cótoam muốokgen ăvanrn chúybfjt gìokge hay khôafznng? Hay làboun muốokgen uốokgeng nưkvdkucmtc?"

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh tiệszbdn tay nhậxlsqn lấafzny cáxlsqi ly trong tay y táxlsq, anh ngửbgcna đmvzbxdggu uốokgeng cạqcofn sạqcofch nưkvdkucmtc, vémhiin chăvanrn lêarsun nhẹilyv nhàbounng ngồisyqi dậxlsqy, giọjrppng nótoami trầxdggm thấafznp hấafznp dẫqpenn mờrpvg mịzhchch hỏskrqi: "Tôafzni đmvzbãsvpq ngủxdgg bao lâfraou rồisyqi? Đcgqwâfraoy làboungfkvi nàbouno, tôafzni bịzhchbounm sao thếenfm?"

"Ngàbouni ngủxdgg hai ngàbouny rồisyqi, bâfraoy giờrpvg đmvzbang ởwsms trong phògtsang củxdgga ngàbouni." Y táxlsq thàbounnh thậxlsqt trảudba lờrpvgi: "Hai ngàbouny trưkvdkucmtc, ngàbouni ngủxdgg thiếenfmp đmvzbi ởwsms trong phògtsang sáxlsqch, sau đmvzbótoam vẫqpenn ngủxdgg đmvzbếenfmn bâfraoy giờrpvg. . . . . ."

Hai ngàbouny trưkvdkucmtc, thưkvdk phògtsang, ngủxdgg. . . . . .

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh chợokget đmvzbem tấafznt cảudbafraou vàbouno mộaojmt chỗiwbx, anh giậxlsqt mìokgenh bừqpenng tỉkvdknh, nótoamng nảudbay bắilyvt đmvzbưkvdkokgec tay y táxlsq hỏskrqi: "Liêarsun Hoa đmvzbâfraou rồisyqi, côafznafzny ởwsmsgfkvi nàbouno!"

Anh nhớucmt ra rồisyqi, mộaojmt ngàbouny kia, anh bịzhch hạqcof xuâfraon dưkvdkokgec, sau đmvzbótoam hai châfraon khôafzni phụiwbxc khỏskrqe mạqcofnh, anh thựaojmc sựaojm chốokgeng đmvzbivrn đmvzbi tớucmti bêarsun cạqcofnh Liêarsun Hoa, van xin côafzn giúybfjp anh giảudbai trừqpenxlsqc dụiwbxng mãsvpqnh liệszbdt củxdgga thuốokgec. . . . . .

Cờrpvg xuâfraon sắilyvc bay phấafznt phớucmti ởwsms trong đmvzbxdggu anh khôafznng ngừqpenng vang vọjrppng, Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh rõuyjvbounng nhớucmtuyjv Liêarsun Hoa dưkvdkucmti sựaojm chăvanrm sótoamc củxdgga anh màboun quyếenfmn rũivrnbounarsuu kiềkvdku, nhớucmt hai ngưkvdkrpvgi chặzkkpt chẽelzjgtsaa vàbouno nhau rấafznt phùrnbx hợokgep, anh khôafznng biếenfmt anh đmvzbãsvpqafzni kémhiio Liêarsun Hoa làbounm bao nhiêarsuu lầxdggn, làbounm đmvzbếenfmn khi Liêarsun Hoa mệszbdt đmvzbếenfmn hôafznn mêarsu, làbounm đmvzbếenfmn khi mìokgenh cũivrnng kiệszbdt sứlgwcc màboun ngủxdgg thiếenfmp đmvzbi. . . . . .

Nhưkvdkng bâfraoy giờrpvg Liêarsun Hoa ởwsmsgfkvi nàbouno? Tạqcofi sao côafzn khôafznng cótoamwsmsarsun cạqcofnh anh! Khôafznng phảudbai côafzn rấafznt lo lắilyvng cho thâfraon thểisyq củxdgga anh sao!


Chẳgtsang lẽelzj, chẳgtsang lẽelzj khi làbounm mìokgenh đmvzbãsvpqrnbxng quáxlsq sứlgwcc, đmvzbisyq cho hiệszbdn tạqcofi côafzn đmvzbãsvpq bịzhch thưkvdkơgfkvng khôafznng tớucmti đmvzbưkvdkokgec chứlgwc. . . . . .

"Thiếenfmu gia, Liêarsun Hoa tiểisyqu thưkvdk ——"

"Ba! Ba đmvzbãsvpq tỉkvdknh rồisyqi! Quáxlsq tuyệszbdt vờrpvgi, hai ngàbouny nay, báxlsqc thầxdggy thuốokgec đmvzbkvdku nótoami châfraon củxdgga ba đmvzbãsvpq hoàbounn toàbounn bìokgenh phụiwbxc rồisyqi~" Lúybfjc nàbouny, Tiểisyqu Bạqcofch cưkvdkrpvgi hígtsap mắilyvt đmvzbi vàbouno, cậxlsqu giơgfkv mộaojmt phong thơgfkvarsun đmvzbưkvdka cho Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh: "Đcgqwâfraoy làboun mẹilyvtoami muốokgen đmvzbưkvdka thưkvdk cho ba, mẹilyv đmvzbisyq cho con chuyểisyqn giao cho ba! Kỳxvci quáxlsqi, hai ngàbouny nay mẹilyv đmvzbkvdku khôafznng ởwsms nhàboun, mẹilyv lạqcofi đmvzbi côafznng ty làbounm thêarsum giờrpvg rồisyqi sao. . . . . ."

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh vộaojmi vàbounng cầxdggm lấafzny thưkvdk, nhẹilyv nhàbounng xémhii miệszbdng thưkvdk đmvzbãsvpq giáxlsqn lạqcofi, trêarsun tờrpvg giấafzny chỉkvdktoambouni hàbounng chữxvci thanh túybfj đmvzbxdggy ýskrq nghĩqcofa, lạqcofi làbounm cho anh lậxlsqp tứlgwcc sợokge ngâfraoy ngưkvdkrpvgi.

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh: Em muốokgen rờrpvgi đmvzbi mộaojmt tháxlsqng, khôafznng nêarsun tìokgem em, khi em muốokgen gặzkkpp anh thìokge đmvzbếenfmn thờrpvgi đmvzbiểisyqm hãsvpqy đmvzbếenfmn đmvzbzhcha đmvzbiểisyqm giao hẹilyvn làboun đmvzbưkvdkokgec!

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh cảudbam thấafzny hôafzn hấafznp đmvzbkvdku ngừqpenng trệszbd rồisyqi, khôafznng thểisyqbouno, đmvzbâfraoy sẽelzj khôafznng phảudbai làboun chuyệszbdn năvanrm năvanrm trưkvdkucmtc lạqcofi diễlpyrn ra mộaojmt lầxdggn nữxvcia chứlgwc!

"Ba ba!" Tiểisyqu Bạqcofch kémhiio kémhiio tay áxlsqo Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh, chỉkvdk chỉkvdk sau lưkvdkng giấafzny viếenfmt thưkvdk: "Mặzkkpt sau nàbouny cògtsan cótoam chữxvci nữxvcia!"

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh cuốokgeng quígtsat lậxlsqt ngưkvdkokgec mặzkkpt giấafzny lạqcofi.

Chữxvci Liêarsun Hoa viếenfmt rõuyjvbounng ởwsms mặzkkpt sau:

Ha ha, đmvzbqpenng tưkvdkwsmsng rằwwjzng em diễlpyrn lạqcofi trògtsaivrn nha! Thếenfm chấafznp Tiểisyqu Bạqcofch ởwsms trong tay anh, khôafznng cầxdggn phảudbai lo lắilyvng em khôafznng trởwsms lạqcofi ~ em thậxlsqt sựaojmtoam chuyệszbdn phảudbai rờrpvgi khỏskrqi, chăvanrm sótoamc tốokget cho con củxdgga chúybfjng ta, em làbounm xong chuyệszbdn nàbouny, nhấafznt đmvzbzhchnh sẽelzj đmvzbếenfmn gặzkkpp anh!

Triểisyqn Thiểisyqu Khuynh nhìokgen bứlgwcc thưkvdk mộaojmt chúybfjt, lạqcofi nhìokgen Tiểisyqu Bạqcofch mộaojmt chúybfjt, trong lògtsang rốokget cuộaojmc nhanh chótoamng buôafznng tâfraom xuốokgeng rồisyqi.

Cho dùrnbx khôafznng muốokgen thừqpena nhậxlsqn, anh cũivrnng biếenfmt, Liêarsun Hoa cótoam thểisyq bỏskrq lạqcofi anh, nhưkvdkng tuyệszbdt đmvzbokgei khôafznng thểisyqbouno bỏskrq đmvzbưkvdkokgec Tiểisyqu Bạqcofch. . . . . .

Mộaojmt tháxlsqng, sẽelzjboun mộaojmt tháxlsqng dàbouni cỡivrnbouno, thếenfm nhưkvdkng anh lạqcofi khôafznng thểisyq khôafznng chờrpvg đmvzbokgei. . . .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.