Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 274 : Mùi nguy hiểm

    trước sau   

Editor: Đzugdàsgtko Sindy
Beta: mèjeuqo suni

Mấtlzhy ngàsgtky kếbshw tiếbshwp, Tiểhukcu Bạwyikch vàsgtk mấtlzhy vệsgniqxqf nghiêzaavm mậsgnit bảutfso vệsgnizaavn cạwyiknh Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh, họptfa khôkofgng nónbwvi mộywrkt lờhlmsi nàsgtko, vẫzwfdn đkftvếbshwn hưvoblezvhng dẫzwfdn anh kiểhukcm soáftapt đkftvôkofgi châdhefn, bôkofgi thuốwzndc trịvobl liệsgniu giútlzhp anh, khôkofgng cónbwv mộywrkt chútlzht kháftapc thưvoblhlmsng. Côkofg khôkofgng đkftvhukc họptfa rờhlmsi đkftvi, càsgtkng khôkofgng nhắhruvc lạwyiki chuyệsgnin sinh con vớezvhi Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh.

Mỗxbtfi ngàsgtky Liêzaavn Hoa đkftvdhefu tốwzndn thờhlmsi gian tưvoblơzwfdng đkftvwzndi dàsgtki thăigszm hỏzaavi bầjeuqu bạwyikn vớezvhi Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh, mặmetuc dùqxqf châdhefn anh khôkofgng cónbwv tiếbshwn triểhukcn hồfrivi phụptfac, nhưvoblng côkofg lấtlzhy bao dung lớezvhn nhấtlzht đkftvhukc an ủdghhi anh, khuyêzaavn bảutfso anh, khiếbshwn cho tâdhefm trạwyikng buôkofgng lỏzaavng khôkofgng bịvobl áftapp lựfuoyc, chậsgnim nhấtlzht chẳjpcsng qua phảutfsi đkftvkofgi mấtlzhy tháftapng, anh nhấtlzht đkftvvoblnh cónbwv thểhukc khỏzaavi hẳjpcsn.

kofg bịvobl Tiểhukcu Bạwyikch vàsgtk Triểhukcn Thiếbshwu Khuynh làsgtkm cho khôkofgng hay biếbshwt gìhvzo, khôkofgng biếbshwt ýuoyv đkftvvoblnh cốwznd chấtlzhp củdghha Tốwznd Khinh, cảutfsm nhậsgnin vềdhef Tốwznd Khinh cũixjyng khôkofgng tệsgni

Cho nêzaavn côkofg hỏzaavi: "Thiếbshwu Khuynh, hìhvzonh nhưvobl anh vàsgtk Tiểhukcu Bạwyikch rấtlzht lạwyiknh nhạwyikt vớezvhi Tốwznd Khinh? Dùqxqf sao côkofgtlzhy đkftvãjpcs tạwyiko ra kỳfddjwyikch cứkftvu anh...cha con hai ngưvoblhlmsi làsgtkm thếbshw rấtlzht thấtlzht lễcgxg."

"Chuyệsgnin nàsgtky. . . . . ." Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh gãjpcsi đkftvjeuqu, khónbwvnbwv thểhukc trảutfs lờhlmsi vấtlzhn đkftvdhefsgtky, anh khôkofgng thểhukcnbwvi cho côkofg biếbshwt sựfuoy thậsgnit rồfrivi lo lắhruvng, nhưvoblng khôkofgng cáftapch nàsgtko bôkofgi đkftven côkofgng lao củdghha Tốwznd Khinh, anh cưvoblhlmsi khan nónbwvi: "Làsgtk Tốwznd Khinh rấtlzht lạwyiknh nhạwyikt, chútlzhng anh khôkofgng biếbshwt làsgtkm sao giao tiếbshwp vớezvhi côkofgtlzhy. . . . . ."


"Phảutfsi khôkofgng? Trờhlmsi sinh côkofgtlzhy làsgtk ngưvoblhlmsi lạwyiknh lùqxqfng, nhưvoblng khôkofgng tíwyiknh làsgtk khónbwvvgwg chung chứkftv?" Liêzaavn Hoa nghi ngờhlms, đkftvywrkt nhiêzaavn hỏzaavi: "Àrdfo đkftvútlzhng rồfrivi, Tốwznd Khinh cónbwvnbwvi côkofgtlzhy muốwzndn thùqxqf lao gìhvzovgwg anh khôkofgng? Lútlzhc ấtlzhy côkofgtlzhy nónbwvi sau khi chữjpcsa khỏzaavi cho anh, sẽefsd đkftvòdtqci thẳjpcsng mặmetut anh, côkofgtlzhy cầjeuqn gìhvzo chứkftv?"

rkehch ——" Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh càsgtkng thêzaavm cứkftvng họptfang, anh khôkofgng muốwzndn lừanjwa dốwzndi Liêzaavn Hoa, ấtlzhp útlzhng nónbwvi lảutfsng ra chuyệsgnin kháftapc: "Thậsgnit ra thìhvzozaavu cầjeuqu khôkofgng khónbwv, nhưvoblng màsgtk ——"

Chợkofgt, tiếbshwng chuôkofgng đkftviệsgnin thoạwyiki dễcgxg nghe củdghha Liêzaavn Hoa vang lêzaavn, Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh nhưvobl đkftvưvoblkofgc đkftvwyiki xáftap, nónbwvi vớezvhi Liêzaavn Hoa: "Bâdhefy giờhlms em cónbwv rấtlzht nhiềdhefu chuyệsgnin trong côkofgng ti, hay làsgtk đkftvi nhậsgnin đkftviệsgnin thoạwyiki trưvoblezvhc đkftvi. Em cũixjyng biếbshwt, phónbwvng xạwyik đkftviệsgnin thoạwyiki đkftvwzndi vớezvhi vếbshwt thưvoblơzwfdng củdghha anh khôkofgng tốwzndt, cho nêzaavn, em đkftvi ra ngoàsgtki nónbwvi xong, chútlzhng ta lạwyiki tròdtqc chuyệsgnin tiếbshwp. . . . . ." Trưvoblezvhc hếbshwt đkftvhukc Liêzaavn Hoa ra ngoàsgtki, chờhlms trởvgwg lạwyiki sẽefsd khôkofgng tiếbshwp tụptfac đkftvdhefsgtki rốwzndi rắhruvm nàsgtky rồfrivi!

Liêzaavn Hoa trừanjwng hai mắhruvt, đkftviệsgnin thoạwyiki vang lêzaavn dồfrivn dậsgnip khôkofgng ngừanjwng khiếbshwn côkofg khôkofgng thểhukcsgtkm gìhvzo kháftapc hơzwfdn làsgtk tạwyikm thờhlmsi buôkofgng tha tra hỏzaavi Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh, côkofg đkftvkftvng dậsgniy: "Em sẽefsd mau chónbwvng trởvgwg lạwyiki, láftapt nữjpcsa, anh ngủdghh mộywrkt chútlzht đkftvi, em quay lạwyiki thìhvzo anh hãjpcsy nónbwvi tiếbshwp!"

Đzugdi ra cửeuxoa phòdtqcng, Liêzaavn Hoa lấtlzhy đkftviệsgnin thoạwyiki di đkftvywrkng ra, nhậsgnin sốwznd đkftviệsgnin thoạwyiki lạwyik hoắhruvc: "A lôkofg?"

"Liêzaavn Hoa." Giọptfang nónbwvi quen thuộywrkc đkftvãjpcsdhefu khôkofgng nghe thấtlzhy xuyêzaavn qua đkftviệsgnin thoạwyiki truyềdhefn đkftvếbshwn: "Làsgtk anh."

"Mụptfac Thầjeuqn?" Liêzaavn Hoa mừanjwng rỡssfbzaavu lêzaavn: "Làsgtk anh sao, Mụptfac Thầjeuqn? Hiệsgnin tạwyiki anh ởvgwg đkftvâdhefu, ởvgwgqxqf hay ởvgwg thàsgtknh phốwznd K?"

"Ha ha, đkftvútlzhng, làsgtk anh, Mụptfac Thầjeuqn đkftvãjpcs vềdhef rồfrivi, trởvgwg lạwyiki thàsgtknh phốwznd K!" Mụptfac Thầjeuqn cưvoblhlmsi khẽefsd, dùqxqfng âdhefm đkftviệsgniu "Hồfrivftapn Tam tôkofgi đkftvãjpcs vềdhef " cưvoblhlmsi nónbwvi.

Liêzaavn Hoa cầjeuqm đkftviệsgnin thoạwyiki di đkftvywrkng đkftvi ra bêzaavn ngoàsgtki, khe khẽefsd thởvgwgsgtki: "Mụptfac Thầjeuqn, bao lâdhefu rồfrivi anh khôkofgng liêzaavn lạwyikc vớezvhi em! Sao rồfrivi, anh cónbwv khỏzaave khôkofgng?"

Từanjw ngàsgtky đkftvónbwv hoàsgtkn toàsgtkn chấtlzhm dứkftvt vớezvhi Mụptfac Thầjeuqn, côkofg khôkofgng còdtqcn nghe nónbwvi tin tứkftvc vềdhef anh ta, mấtlzhy năigszm hữjpcsu nghịvobl khiếbshwn côkofg lo lắhruvng liệsgniu anh cónbwv thểhukc nghĩqxqf khôkofgng thôkofgng suốwzndt màsgtk buôkofgng tay, lýuoyv tríwyik lạwyiki nónbwvi vớezvhi côkofg, khi anh ta nútlzhp mộywrkt gónbwvc chữjpcsa thưvoblơzwfdng, côkofg tuyệsgnit đkftvwzndi khôkofgng thểhukc chủdghh đkftvywrkng liêzaavn lạwyikc anh ta cho anh ta hi vọptfang, anh nêzaavn suy nghĩqxqf mộywrkt lầjeuqn duy nhấtlzht cho rõigszsgtkng.”

"Liêzaavn Hoa, làsgtk em nghĩqxqfnbwvt, xảutfsy ra chuyệsgnin lớezvhn nhưvobl vậsgniy cũixjyng khôkofgng nghĩqxqf tớezvhi phảutfsi nónbwvi cho anh biếbshwt." Mụptfac Thầjeuqn phàsgtkn nàsgtkn nónbwvi: " Biệsgnit thựfuoy nhàsgtk họptfa Liêzaavn bịvobl thiêzaavu hủdghhy, Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh bịvobl thưvoblơzwfdng nặmetung, em còdtqcn khôkofgng nhớezvhhvzom ngưvoblhlmsi bạwyikn cũixjysgtky bàsgtky tỏzaav mộywrkt phen. . . . . . Thếbshwsgtko, Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh bịvobl thưvoblơzwfdng nghiêzaavm trọptfang đkftvếbshwn trìhvzonh đkftvywrkhvzo, em cónbwv khỏzaave khôkofgng? Em đkftvang ởvgwg đkftvâdhefu, hiệsgnin tạwyiki anh đkftvi tìhvzom em nhévpqf?"

"Vâdhefng, em rấtlzht khỏzaave." Liêzaavn Hoa cưvoblhlmsi khe khẽefsd, bạwyikn bèjeuqdhefu năigszm, cuốwzndi cùqxqfng Mụptfac Thầjeuqn đkftvãjpcs đkftvvoblnh vịvobl đkftvưvoblkofgc chỗxbtfhvzonh nêzaavn đkftvkftvng, nghe đkftvưvoblkofgc anh ta nónbwvi nhữjpcsng lờhlmsi nàsgtky, côkofg biếbshwt, anh ta đkftvãjpcs hoàsgtkn toàsgtkn buôkofgng tay.

Liêzaavn Hoa cưvoblhlmsi nónbwvi: "Thiếbshwu Khuynh sắhruvp khôkofgi phụptfac lạwyiki rồfrivi, chútlzhng em đkftvdhefu rấtlzht tốwzndt, khôkofgng cầjeuqn lo lắhruvng." Côkofgnbwvi ra đkftvvobla chỉtjjz củdghha mìhvzonh cho Mụptfac Thầjeuqn, đkftvvobla chỉtjjz ngôkofgi biệsgnit thựfuoy ngoạwyiki ôkofg nhàsgtk họptfa Triểhukcn nàsgtky.


Mụptfac Thầjeuqn đkftvwzndi vớezvhi chuyệsgnin Liêzaavn Hoa ởvgwg nhàsgtk họptfa Triểhukcn liềdhefn sữjpcsng sờhlms, nhưvoblng ngay lútlzhc đkftvónbwv liềdhefn cưvoblhlmsi nónbwvi: "Ừptfa, anh lậsgnip tứkftvc liềdhefn chạwyiky đkftvếbshwn đkftvónbwv, mưvoblhlmsi mấtlzhy phútlzht nữjpcsa đkftvếbshwn." Mắhruvt anh ta nhìhvzon ngưvoblhlmsi bêzaavn cạwyiknh, cộywrkng thêzaavm câdhefu nàsgtky: "Anh dẫzwfdn mộywrkt ngưvoblhlmsi nữjpcsa đkftvếbshwn gặmetup em, cónbwv lẽefsd, em sẽefsd muốwzndn gặmetup cậsgniu ấtlzhy."

"Làsgtk ai?" Liêzaavn Hoa tòdtqcdtqc hỏzaavi: "Anh dẫzwfdn theo ai tớezvhi, em cónbwv biếbshwt khôkofgng?"

"Láftapt nữjpcsa em sẽefsd biệsgnit, gặmetup tạwyiki biệsgnit thựfuoy." Mụptfac Thầjeuqn thừanjwa nưvoblezvhc đkftvptfac thảutfsdhefu, trựfuoyc tiếbshwp cútlzhp đkftviệsgnin thoạwyiki, anh ta nhìhvzon mộywrkt ngưvoblhlmsi kháftapc trong xe, nhẹjpcs giọptfang nónbwvi: "Vậsgniy đkftvwyiki kháftapi đkftvâdhefy làsgtk lầjeuqn cuốwzndi cậsgniu gặmetup côkofgtlzhy, tôkofgi hy vọptfang cậsgniu nónbwvi đkftvưvoblkofgc làsgtkm đkftvưvoblkofgc, chẳjpcsng qua làsgtk tớezvhi tạwyikm biệsgnit vớezvhi Liêzaavn Hoa."

"Tôkofgi đkftvếbshwn làsgtk đkftvhukc tạwyikm biệsgnit." Giọptfang nam nhẹjpcs nhàsgtkng nónbwvi: "Thuậsgnin tiệsgnin trảutfs lạwyiki nợkofgsgtk chútlzhng ta thiếbshwu côkofgtlzhy. . . . . ."

"Mụptfac Thầjeuqn, đkftvãjpcsdhefu khôkofgng gặmetup!" Dẫzwfdn Mụptfac Thầjeuqn vàsgtko phòdtqcng sáftapch, Liêzaavn Hoa cưvoblhlmsi chàsgtko hỏzaavi, nhưvoblng ngưvoblhlmsi đkftvàsgtkn ôkofgng đkftvi theo Mụptfac Thầjeuqn làsgtkm cho côkofg sữjpcsng sờhlms: "Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa? Sao anh lạwyiki tớezvhi đkftvâdhefy?"

"Liêzaavn Hoa, ngàsgtky mai cậsgniu ta phảutfsi di dâdhefn xuấtlzht ngoạwyiki." Mụptfac Thầjeuqn giảutfsi thíwyikch: "Cậsgniu ấtlzhy tìhvzom anh, đkftvau khổegvi cầjeuqu khẩbmjen nónbwvi cónbwv mộywrkt sốwznd chuyệsgnin cầjeuqn nónbwvi vớezvhi em, cho nêzaavn anh tựfuoy chủdghh trưvoblơzwfdng dẫzwfdn theo cậsgniu ấtlzhy. Mặmetuc dùqxqf đkftvâdhefy làsgtk âdhefn oáftapn giữjpcsa hai ngưvoblhlmsi, nhưvoblng anh cảutfsm thấtlzhy em nêzaavn nghe cậsgniu ta nónbwvi nhữjpcsng lờhlmsi cuốwzndi cùqxqfng."

"Liêzaavn Hoa. . . . . ." Gưvoblơzwfdng mặmetut Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa giốwzndng nhưvobl giàsgtk thêzaavm mưvoblhlmsi tuổegvii, cầjeuqu xin nónbwvi: "Anh cónbwv mấtlzhy câdhefu muốwzndn nónbwvi vớezvhi em, xin em cho anh mấtlzhy phútlzht."

zugdưvoblkofgc rồfrivi." Liêzaavn Hoa gậsgnit đkftvjeuqu mộywrkt cáftapi, nónbwvi vớezvhi hai ngưvoblhlmsi: "Hai ngưvoblhlmsi ngồfrivi đkftvi, cónbwv lờhlmsi gìhvzo từanjw từanjwnbwvi."

"Khụptfa khụptfa, anh khôkofgng làsgtkm kỳfddj đkftvàsgtk cảutfsn mũixjyi, hai ngưvoblhlmsi nónbwvi chuyệsgnin đkftvi, láftapt nữjpcsa anh tớezvhi tìhvzom em nónbwvi chuyệsgnin." Mụptfac Thầjeuqn thứkftvc thờhlmsi rờhlmsi đkftvi trưvoblezvhc: "Tiểhukcu Bạwyikch đkftvâdhefu? Lâdhefu rồfrivi anh khôkofgng gặmetup nónbwv, anh đkftvi trưvoblezvhc tìhvzom nónbwv chơzwfdi đkftvâdhefy...!"

Chờhlms Mụptfac Thầjeuqn đkftvi ra cửeuxoa phòdtqcng, Liêzaavn Hoa mớezvhi nhàsgtkn nhạwyikt hỏzaavi: "Ngàsgtky mai anh phảutfsi đkftvi àsgtk? Ba anh đkftvâdhefu rôkofgi, vếbshwt thưvoblơzwfdng củdghha ôkofgng ấtlzhy khôkofgi phụptfac thếbshwsgtko, thíwyikch hợkofgp ra nưvoblezvhc ngoàsgtki chứkftv?"

"Ba bịvobl đkftvâdhefm bịvobl thưvoblơzwfdng gầjeuqn nhưvobl đkftvãjpcs khỏzaavi, nhưvoblng sau đkftvónbwv ôkofgng ấtlzhy bịvobl bạwyiki liệsgnit , khónbwvnbwv thểhukc khỏzaavi. . . . . ." Mặmetut Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa củdghha rũixjy xuốwzndng: "Mai anh vàsgtk ba sẽefsd ngồfrivi máftapy bay đkftvi, đkftvếbshwn mộywrkt nưvoblezvhc nhỏzaav đkftvvoblnh cưvobl, sau nàsgtky sẽefsd khôkofgng vềdhefvoblezvhc. Cho nêzaavn, sau nàsgtky chútlzhng ta sẽefsd khôkofgng còdtqcn gặmetup lạwyiki. . . . . ."

zugdútlzhng, đkftvútlzhng . . . . . ." Liêzaavn Hoa lộywrkp bộywrkp khôkofgng biếbshwt nêzaavn nónbwvi gìhvzo, nỗxbtfi hậsgnin khắhruvc cốwzndt ghi tâdhefm trưvoblezvhc khia đkftvãjpcs biếbshwn mấtlzht khôkofgng tăigszm hơzwfdi, nhàsgtk họptfa Ôezvhn thêzaav thảutfsm khôkofgng nỡssfb nhìhvzon, ôkofgng cụptfa nhàsgtk họptfa Đzugdxbtf sau nàsgtky cũixjyng trútlzhng giónbwv liệsgnit nửeuxoa ngưvoblhlmsi, côkofg sẽefsd khôkofgng nữjpcsa bỏzaav đkftváftap xuốwzndng giếbshwng, khôkofgng muốwzndn xoắhruvn xuýuoyvt báftapo thùqxqf.

"Liêzaavn Hoa, nhàsgtk họptfa Đzugdxbtf xin lỗxbtfi em, ba làsgtkm tấtlzht cảutfs chuyệsgnin sai, anh thay ôkofgng ấtlzhy thàsgtknh khẩbmjen nhậsgnin lỗxbtfi vớezvhi em. . . . . ." Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa chợkofgt đkftvkftvng lêzaavn, khom ngưvoblhlmsi thậsgnit sâdhefu, sau đkftvónbwv lấtlzhy ra mộywrkt tờhlms chi phiếbshwu, nghiêzaavm tútlzhc nónbwvi: "Anh lấtlzhy mộywrkt nửeuxoa gia sảutfsn nhàsgtk họptfa Đzugdxbtf chuyểhukcn đkftvếbshwn tàsgtki khoảutfsn củdghha em, đkftvâdhefy làsgtk nợkofgsgtk nhữjpcsng năigszm gầjeuqn đkftvâdhefy chútlzhng tôkofgi nợkofg em , ba lợkofgi dụptfang, thiếbshwt kếbshwftapc Liêzaavn, kiếbshwm rấtlzht nhiềdhefu tiềdhefn khôkofgng nêzaavn kiếbshwm đkftvưvoblkofgc, đkftvdhefu làsgtk chútlzhng tôkofgi khôkofgng đkftvútlzhng. Bâdhefy giờhlms mặmetuc dùqxqf nhàsgtk họptfa Đzugdxbtftlzht lạwyiki, mộywrkt nửeuxoa tưvobl sảutfsn khôkofgng tíwyiknh làsgtkhvzo, nhưvoblng đkftvâdhefy làsgtkdhefm ýuoyv anh muốwzndn bồfrivi thưvoblhlmsng cho em, em nhấtlzht đkftvvoblnh phảutfsi nhậsgnin lấtlzhy. . . . . ."


"Anh ——" Liêzaavn Hoa giậsgnit mìhvzonh, côkofg sữjpcsng sờhlmsnbwvi: "Yếbshwn Thừanjwa, tôkofgi khôkofgng muốwzndn anh bồfrivi thưvoblhlmsng cho tôkofgi thứkftvhvzo, ôkofgng cụptfa đkftvãjpcs nhưvobl vậsgniy, tấtlzht cảutfs đkftvdhefu làsgtkftapt bụptfai trởvgwg vềdhef vớezvhi cáftapt bụptfai, âdhefn oáftapn thanh toáftapn xong, khôkofgng cầjeuqn phảutfsi nhưvobl vậsgniy nữjpcsa. . . . . ."

Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa lạwyiki quyếbshwt tuyệsgnit kiêzaavn trìhvzo: "Liêzaavn Hoa, trưvoblezvhc kia anh khôkofgng hiểhukcu chuyệsgnin cũixjyng khôkofgng hiểhukcu lẽefsd, nhưvoblng bâdhefy giờhlms anh biếbshwt tấtlzht cảutfs rồfrivi, em đkftvanjwng từanjw chốwzndi anh, đkftvâdhefy làsgtk chuyệsgnin anh nêzaavn làsgtkm, sốwznd tiềdhefn nàsgtky khôkofgng cáftapch nàsgtko lau đkftvi tổegvin thưvoblơzwfdng chútlzhng tôkofgi đkftvãjpcs từanjwng đkftvwzndi vớezvhi em, nhưvoblng anh cónbwv thểhukcsgtkm cũixjyng chỉtjjznbwv nhữjpcsng thứkftvsgtky."

Liêzaavn Hoa thấtlzhy rõigszsgtkng Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa nghiêzaavm tútlzhc, cuốwzndi cùqxqfng côkofg gậsgnit đkftvjeuqu: "Đzugdưvoblkofgc, tôkofgi nhậsgnin áftapy náftapy củdghha anh, tớezvhi đkftvâdhefy, tấtlzht cảutfs thậsgnit sựfuoy kếbshwt thútlzhc. Yếbshwn Thừanjwa, anh trưvoblvgwgng thàsgtknh, tôkofgi rấtlzht vui mừanjwng anh bâdhefy giờhlmsnbwv kiêzaavn trìhvzo củdghha mìhvzonh, sau nàsgtky anh ởvgwgvoblezvhc ngoai tựfuoy dốwzndc sứkftvc màsgtksgtkm, chútlzhc anh thàsgtknh côkofgng, chútlzhc anh. . . . . . Chútlzhc anh vàsgtk ba anh cónbwv thểhukcnbwv đkftvưvoblkofgc cuộywrkc sốwzndng tốwzndt đkftvjpcsp."

"Cáftapm ơzwfdn em, em hiểhukcu rồfrivi." Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa chợkofgt tiếbshwn lêzaavn, nhẹjpcs nhàsgtkng ôkofgm Liêzaavn Hoa, nónbwvi bêzaavn tai côkofg: "Liêzaavn Hoa, anh thậsgnit sựfuoy phảutfsi đkftvi, gặmetup lạwyiki, cũixjyng khôkofgng gặmetup lạwyiki. . . . . ." Anh ta khôkofgng bỏzaav đkftvưvoblkofgc rờhlmsi đkftvi, anh ta khôkofgng muốwzndn buôkofgng Liêzaavn Hoa ra, nhưvoblng anh ta chỉtjjznbwv thểhukc tớezvhi chuộywrkc tộywrki nhưvobl vậsgniy, chỉtjjznbwv nhưvobl vậsgniy, mớezvhi cónbwv thểhukcvoblu lạwyiki ấtlzhn tưvoblkofgng cuốwzndi cùqxqfng vớezvhi côkofg trưvoblezvhc khi từanjw biệsgnit, anh ta cũixjyng cónbwv sựfuoy kiêzaavu ngạwyiko củdghha chíwyiknh mìhvzonh, anh ta tìhvzonh nguyệsgnin bi thưvoblơzwfdng xoay ngưvoblhlmsi, cũixjyng khôkofgng muốwzndn bịvobl Liêzaavn Hoa cháftapn ghévpqft.

Liêzaavn Hoa còdtqcn chưvobla phảutfsn ứkftvng kịvoblp, Đzugdxbtf Yếbshwn Thừanjwa đkftvãjpcs buôkofgng tay. Anh ta bưvoblezvhc nhanh bưvoblezvhc ra cửeuxoa, giốwzndng nhưvobl đkftvang chạwyiky trốwzndi chếbshwt.

Liêzaavn Hoa sữjpcsng sờhlms ngồfrivi trưvoblezvhc bàsgtkn đkftvptfac sáftapch, nhìhvzon chi phiếbshwu trưvoblezvhc mắhruvt, thờhlmsi gian dàsgtki chưvobla tỉtjjznh hồfrivn lạwyiki. . . . . .

Hiệsgnin tạwyiki, Tiểhukcu Bạwyikch đkftvang đkftvi dạwyiko trong vưvoblhlmsn hoa, đkftviệsgnin thoạwyiki di đkftvywrkng reo mộywrkt hồfrivi tiếbshwng chuôkofgng, cậsgniu cútlzhi đkftvjeuqu nhìhvzon hiểhukcn thịvobl cuộywrkc gọptfai đkftvếbshwn, lậsgnip tứkftvc tứkftvc giậsgnin .

"A lôkofg ?" Tiểhukcu Bạwyikch tứkftvc giậsgnin nónbwvi: "J? Anh gọptfai đkftviệsgnin thoạwyiki tớezvhi làsgtkm gìhvzo? Anh cónbwvhvzo cầjeuqn nónbwvi?"

"Ha ha, Tiểhukcu Bạwyikch. . . . . ." J bêzaavn đkftvjeuqu kia cưvoblhlmsi khàsgtk khàsgtk: "Tiểhukcu Bạwyikch, ngưvoblhlmsi phụptfa nữjpcs đkftvzaavn kia đkftvãjpcs đkftvi chưvobla, khôkofgng phảutfsi lãjpcso đkftvwyiki đkftvãjpcs khôkofgi phụptfac khỏzaave mạwyiknh rồfrivi màsgtk ? Nếbshwu nhưvobl ngưvoblhlmsi phụptfa nữjpcs đkftvzaavn kia đkftvãjpcs chữjpcsa khỏzaavi cho lãjpcso đkftvwyiki, cậsgniu ngàsgtkn vạwyikn lầjeuqn ** đkftvanjwng quêzaavn nhắhruvc nhởvgwg, lãjpcso đkftvwyiki đkftvãjpcs đkftvfrivng ýuoyv dạwyiky tôkofgi nhữjpcsng kiếbshwn thứkftvc kia . . . . . ."

"Anh còdtqcn dáftapm nónbwvi!" Tiểhukcu Bạwyikch càsgtkng thêzaavm tứkftvc giậsgnin: "Anh biếbshwt đkftvónbwvsgtk mộywrkt ngưvoblhlmsi phụptfa nữjpcs đkftvzaavn, sao còdtqcn dáftapm giớezvhi thiệsgniu côkofg ta tớezvhi cứkftvu ba tôkofgi! Anh cónbwv biếbshwt côkofg ta đkftvzaavn khùqxqfng đkftvếbshwn cỡssfbsgtko khôkofgng, côkofg ta nhấtlzht đkftvvoblnh làsgtk mộywrkt ngưvoblhlmsi máftapy! Biếbshwn tháftapi, lạwyiknh lẽefsdo, thầjeuqn kinh, hơzwfdn nữjpcsa còdtqcn tùqxqfy ýuoyvsgtkm bậsgniy!"

Tiểhukcu Bạwyikch đkftvzaavn cuồfrivng hévpqft lêzaavn vớezvhi J mộywrkt hồfrivi, mấtlzhy ngàsgtky gầjeuqn đkftvâdhefy mặmetuc dùqxqf Tốwznd Khinh khôkofgng làsgtkm gìhvzo vớezvhi ba, nhưvoblng cậsgniu canh phòdtqcng nghiêzaavm ngặmetut bảutfso vệsgni ba, thu hútlzht J đkftvếbshwn hung hang oáftapn tráftapch mộywrkt trậsgnin, Tốwznd Khinh cứkftvu ba khôkofgng giảutfs, nhưvoblng côkofg ta hiệsgnin tạwyiki muốwzndn sinh con vớezvhi ba, quảutfs thựfuoyc làsgtk quáftap ghêzaav tởvgwgm!

"J, anh mau lạwyiki đkftvâdhefy dọptfan dẹjpcsp ngưvoblhlmsi phụptfa nữjpcs đkftvzaavn kia, anh phảutfsi ——" Tiểhukcu Bạwyikch nónbwvi lớezvhn, J đkftvwzndi diệsgnin khôkofgng mộywrkt câdhefu đkftváftapp lạwyiki, lútlzhc nàsgtky cậsgniu nghe đkftvưvoblkofgc tiếbshwng rèjeuq, tứkftvc giậsgnin hơzwfdn: "Nàsgtky, anh dáftapm cútlzhp đkftviệsgnin thoạwyiki củdghha tôkofgi! J, anh nhấtlzht đkftvvoblnh phảutfsi chếbshwt!"

Mụptfac Thầjeuqn lạwyiki lặmetung yêzaavn khôkofgng tiếbshwng đkftvywrkng đkftvi ra, anh ta che kíwyikn mắhruvt Tiểhukcu Bạwyikch, cưvoblhlmsi quáftapi dịvoblnbwvi: "Ha ha, đkftvftapn xem chútlzhsgtk ai!"

"Làsgtk ai àsgtk? !" Tiểhukcu Bạwyikch nắhruvm tay: "Mau buôkofgng tay! Chútlzh Mụptfac, làsgtk chútlzh!" Cậsgniu vui mừanjwng kêzaavu to.

"Hìhvzohvzo, Tiểhukcu Bạwyikch cónbwv nhớezvh chútlzh khôkofgng?" Mụptfac Thầjeuqn ôkofgm lấtlzhy Tiểhukcu Bạwyikch, giơzwfd cậsgniu lêzaavn khôkofgng trung xoay tròdtqcn: "Chútlzh Mụptfac đkftvếbshwn chơzwfdi vớezvhi cháftapu đkftvâdhefy!"

Hai ngưvoblhlmsi đkftvùqxqfa giỡssfbn thàsgtknh mộywrkt đkftváftapm, vui vẻxjwvdtqca thuậsgnin châdhefm chọptfac truy đkftvuổegvii lẫzwfdn nhau. . . . . .

sgtkvgwg trong mộywrkt gian phòdtqcng kháftapc, yêzaavn tĩqxqfnh quỷdhef dịvobl khẽefsd tảutfsn ra mùqxqfi nguy hiểhukcm. . . . . .

Triểhukcn Thiểhukcu Khuynh chợkofgt thứkftvc tỉtjjznh, anh nhìhvzon gian phòdtqcng xa lạwyik, nhìhvzon Tốwznd Khinh đkftvang đkftvkftvng ởvgwg đkftvjeuqu giưvoblhlmsng, la hévpqft hỏzaavi: "Côkofg muốwzndn làsgtkm gìhvzo! Mau ngừanjwng tay!"

Anh vôkofg lựfuoyc co quắhruvp ngãjpcs xuốwzndng giưvoblhlmsng, cảutfsm thấtlzhy thâdhefn thểhukcnbwv lửeuxoa nónbwvng khôkofgng bìhvzonh thưvoblhlmsng, giữjpcsa đkftvùqxqfi anh cứkftvng chắhruvc dâdhefng tràsgtko đkftvkftvng thẳjpcsng, đkftvèjeuqvpqfn thếbshwsgtko cũixjyng khôkofgng mềdhefm xuốwzndng!

sgtk Tốwznd Khinh đkftvang cởvgwgi quầjeuqn anh ra, mộywrkt bộywrk muốwzndn bắhruvt đkftvjeuqu đkftvywrkng táftapc "Lấtlzhy tinh" !

Đzugdáftapm vệsgniqxqf đkftvang ởvgwg cạwyiknh anh, bónbwvng dáftapng khôkofgng trôkofgng thấtlzhy mộywrkt ai! Khôkofgng ai cónbwv thểhukc tớezvhi ngăigszn Tốwznd Khinh lạwyiki!




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.