Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi
Chương 265 : Mày mới là kẻ điên
Editor: TranGemy
Betaer: Mẹsptf Bầteez u
“Làxdde côgnay ta, Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh.”
Trợusdz lýfllr Lãnlia nh cũpfww ng đnard ãnlia chờxowb trưxnac ớpfww c cửccdy a, anh ta tiếkbtd n lêwfrr n trựiqwu c tiếkbtd p đnard ưxnac a giấltoh y tờxowb giágwai m đnard ịteez nh cho Liêwfrr n Hoa: “Tôgnay i đnard ãnlia lấltoh y đnard ưxnac ợusdz c kếkbtd t quảftxf , ngưxnac ờxowb i phụfrno nữaitd bịteez thiêwfrr u chếkbtd t đnard óxowb , đnard ãnlia đnard ưxnac ợusdz c xágwai c thựiqwu c làxdde Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh.”
Liêwfrr n Hoa nhígzzq u chặajza t hàxdde ng lôgnay ng màxdde y, nhậqkjh n lấltoh y giấltoh y tờxowb giágwai m đnard ịteez nh vẻwzbf đnard ầteez y khiếkbtd p sợusdz : “Làxdde côgnay ta? Thậqkjh t sựiqwu làxdde côgnay ta!”
Dùiumj Liêwfrr n Hoa đnard ãnlia sớpfww m cóxowb suy đnard oágwai n, nhưxnac ng khi ýfllr nghĩtohd ấltoh y đnard ưxnac ợusdz c chứjiia ng thựiqwu c làxdde sựiqwu thậqkjh t, trong lòsptf ng côgnay vẫqkjh n cảftxf m thấltoh y khiếkbtd p sợusdz khôgnay ng thôgnay i!
Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh, Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh, côgnay ta thậqkjh t làxdde đnard ộjdva c ágwai c! Chỉfllr mộjdva t ngọnahb n lửccdy a củiumj a côgnay ta màxdde gâeibs y nêwfrr n tấltoh t cảftxf tai họnahb a, khiếkbtd n cho Thiếkbtd u Khuynh suýfllr t chúqryl t nữaitd a thìeibs mấltoh t mạwzbf ng!
Tạwzbf i sao côgnay ta cóxowb thểfmta chếkbtd t dễfbwt dàxdde ng nhưxnac vậqkjh y! Tạwzbf i sao côgnay ta cóxowb thểfmta gâeibs y ra tấltoh t cảftxf nhữaitd ng bi kịteez ch nàxdde y, chỉfllr mộjdva t cágwai i chếkbtd t đnard ơnmxy n giảftxf n nhưxnac vậqkjh y làxdde đnard ãnlia cóxowb thểfmta cắgeyw t đnard ứjiia t mọnahb i căzgco m hậqkjh n vàxdde ýfllr đnard ịteez nh bágwai o thùiumj củiumj a côgnay !
Trợusdz lýfllr Lãnlia nh vỗoont nhẹsptf Liêwfrr n Hoa đnard ểfmta côgnay tỉfllr nh tágwai o lạwzbf i: “Liêwfrr n tiểfmta u thưxnac , thờxowb i gian qua vụfrno ágwai n phóxowb ng hỏnard a nàxdde y đnard ãnlia đnard ưxnac ợusdz c tổwzbf chuyêwfrr n ágwai n tígzzq ch cựiqwu c đnard iềiqvn u tra, kếkbtd t quảftxf giágwai m đnard ịteez nh mớpfww i cóxowb , cảftxf nh ságwai t cũpfww ng chỉfllr mớpfww i xágwai c nhậqkjh n thâeibs n phậqkjh n ngưxnac ờxowb i chếkbtd t, tộjdva i phạwzbf m phóxowb ng hỏnard a biệccdy t thựiqwu Liêwfrr n thịteez chígzzq nh làxdde Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh! Bởumcq i vìeibs côgnay ta chếkbtd t tạwzbf i chỗoont , sau nay vẫqkjh n còsptf n phảftxf i tiếkbtd p tụfrno c đnard iềiqvn u tra…”
“Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh, cágwai i chếkbtd t củiumj a côgnay ta quágwai đnard ơnmxy n giảftxf n, chẳfpmc ng lẽynbq chếkbtd t nhưxnac vậqkjh y làxdde xong hếkbtd t sao?” Liêwfrr n Hoa hậqkjh n đnard ếkbtd n nghiếkbtd n chặajza t răzgco ng cũpfww ng khôgnay ng thểfmta vơnmxy i bớpfww t phẫqkjh n hậqkjh n trong lòsptf ng, Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh cóxowb chếkbtd t mộjdva t trăzgco m lầteez n cũpfww ng khôgnay ng thểfmta hóxowb a giảftxf i hếkbtd t nỗoont i hậqkjh n củiumj a côgnay !
“Tôgnay i sẽynbq giágwai m ságwai t nghiêwfrr m ngặajza t côgnay ng tágwai c đnard iềiqvn u tra sau nàxdde y củiumj a cảftxf nh ságwai t, xin côgnay yêwfrr n tâeibs m, nhữaitd ng tổwzbf n thưxnac ơnmxy ng màxdde thiếkbtd u gia phảftxf i chịteez u, tôgnay i nhấltoh t đnard ịteez nh sẽynbq khôgnay ng tha cho côgnay ta…” Trêwfrr n mặajza t trợusdz lýfllr Lãnlia nh hiệccdy n lêwfrr n vẻwzbf giậqkjh n dữaitd nhấltoh t đnard ịteez nh khôgnay ng tha: “Côgnay ta chếkbtd t rồwoun i, nhưxnac ng ngoàxdde i côgnay ta ra còsptf n cóxowb nhiềiqvn u thứjiia khágwai c nữaitd a, tuyệccdy t đnard ốmzpq i khôgnay ng thểfmta đnard ểfmta côgnay ta chỉfllr dùiumj ng mộjdva t cágwai i mạwzbf ng làxdde cóxowb thểfmta trảftxf hếkbtd t nợusdz , làxdde cóxowb thểfmta bùiumj đnard ắgeyw p đnard ưxnac ợusdz c mọnahb i thứjiia !”
Trong đnard ầteez u Liêwfrr n Hoa thoágwai ng qua mộjdva t suy nghĩtohd , côgnay biếkbtd t, Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh chếkbtd t rồwoun i, nhưxnac ng còsptf n cóxowb mộjdva t ngưxnac ờxowb i khágwai c ởumcq đnard âeibs y, côgnay biếkbtd t mìeibs nh phảftxf i làxdde m gìeibs rồwoun i!
“Trợusdz lýfllr Lãnlia nh, cảftxf m ơnmxy n anh!” Liêwfrr n Hoa nắgeyw m chặajza t tờxowb kếkbtd t quảftxf giágwai m đnard ịteez nh trong tay, thàxdde nh khẩbtjx n nóxowb i mộjdva t tiếkbtd ng cảftxf m ơnmxy n: “Tôgnay i cóxowb thểfmta cầteez m tờxowb giágwai m đnard ịteez nh DNA nàxdde y đnard i đnard ưxnac ợusdz c khôgnay ng?”
“Dĩtohd nhiêwfrr n, tôgnay i đnard ãnlia yêwfrr u cầteez u bệccdy nh việccdy n in ra rấltoh t nhiềiqvn u bảftxf n kếkbtd t quảftxf giágwai m đnard ịteez nh, côgnay cứjiia cầteez m bảftxf n nàxdde y đnard i, ởumcq chỗoont tôgnay i còsptf n rấltoh t nhiềiqvn u.”
Liêwfrr n Hoa cưxnac ờxowb i lạwzbf nh mộjdva t tiếkbtd ng: “Vậqkjh y thìeibs tốmzpq t! Cóxowb nóxowb , tôgnay i mớpfww i cóxowb thểfmta đnard i làxdde m chuyệccdy n tôgnay i phảftxf i làxdde m… Trợusdz lýfllr Lãnlia nh, nhữaitd ng chuyệccdy n sau nàxdde y đnard àxdde nh nhờxowb vàxdde o anh, anh làxdde ngưxnac ờxowb i chuyêwfrr n nghiệccdy p trong lĩtohd nh vựiqwu c nàxdde y! Tôgnay i còsptf n cóxowb việccdy c khágwai c cầteez n xửccdy lýfllr , tôgnay i đnard i trưxnac ớpfww c đnard âeibs y.”
Sau khi từfllr biệccdy t trợusdz lýfllr Lãnlia nh, Liêwfrr n Hoa lêwfrr n xe, nóxowb i vớpfww i tàxdde i xếkbtd : “Đmenp ếkbtd n bệccdy nh việccdy n tâeibs m thầteez n Lam Sơnmxy n, dùiumj ng tốmzpq c đnard ộjdva nhanh nhấltoh t đnard ẻwzbf chạwzbf y đnard ếkbtd n đnard óxowb !”
Nóxowb i xong, côgnay lạwzbf i nhấltoh c đnard iệccdy n thoạwzbf i gọnahb i cho luậqkjh t sưxnac phụfrno trágwai ch vụfrno kiệccdy n củiumj a Tiểfmta u Bạwzbf ch: “Luậqkjh t sưxnac Ânmxy n, xin chàxdde o, tôgnay i làxdde Liêwfrr n Hoa. Tôgnay i đnard ang muốmzpq n tớpfww i Lam Sơnmxy n thăzgco m Ôepvy n Ngữaitd , mặajza c dùiumj ban đnard ầteez u tòsptf a ágwai n đnard ãnlia ra lệccdy nh từfllr chốmzpq i tấltoh t cảftxf khágwai ch tớpfww i thăzgco m Ôepvy n Ngữaitd , nhưxnac ng hi vọnahb ng ôgnay ng cóxowb thểfmta giúqryl p tôgnay i sắgeyw p xếkbtd p mộjdva t chuyếkbtd n thăzgco m bệccdy nh, khoảftxf ng mộjdva t giờxowb sau làxdde tôgnay i tớpfww i đnard óxowb , làxdde m phiềiqvn n rồwoun i!”
Đmenp úqryl ng nhưxnac mong đnard ợusdz i củiumj a Liêwfrr n Hoa. Quảftxf nhiêwfrr n, mộjdva t giờxowb sau, khi côgnay đnard ếkbtd n trưxnac ớpfww c cửccdy a bệccdy nh việccdy n tâeibs m thầteez n, chỉfllr đnard ơnmxy n giảftxf n đnard ăzgco ng kígzzq têwfrr n ởumcq chỗoont bảftxf o vệccdy , sau đnard óxowb côgnay đnard ưxnac ợusdz c mộjdva t bágwai c sĩtohd tớpfww i đnard óxowb n, rồwoun i dẫqkjh n côgnay mộjdva t đnard ưxnac ờxowb ng thẳfpmc ng đnard ếkbtd n phòsptf ng bệccdy nh củiumj a Ôepvy n Ngữaitd .
“A ha ha, A ha ha ha! Màxdde y mớpfww i làxdde ngưxnac ờxowb i đnard iêwfrr n, màxdde y mớpfww i làxdde kẻwzbf đnard iêwfrr n! Tao làxdde chủiumj tịteez ch Ôepvy n thịteez , tao làxdde Ôepvy n Ngữaitd , tao khôgnay ng cóxowb bệccdy nh, tao làxdde mộjdva t ngưxnac ờxowb i bìeibs nh thưxnac ờxowb ng!”
Còsptf n khôgnay ng đnard ợusdz i Liêwfrr n Hoa đnard i vàxdde o phòsptf ng bệccdy nh đnard ãnlia nghe thấltoh y giọnahb ng nóxowb i quen thuộjdva c khôgnay ng ngừfllr ng truyềiqvn n đnard ếkbtd n. Nhưxnac ng cágwai i giọnahb ng nóxowb i chóxowb i tai kia chígzzq nh làxdde tiếkbtd ng gàxdde o thévosg t, giốmzpq ng nhưxnac thậqkjh t sựiqwu làxdde mộjdva t ngưxnac ờxowb i đnard iêwfrr n đnard ang lêwfrr n cơnmxy n đnard iêwfrr n, làxdde m cho ngưxnac ờxowb i ta cảftxf m thấltoh y cảftxf ngưxnac ờxowb i sợusdz hãnlia i.
“Ngoàxdde i Ôepvy n Ngữaitd ra, còsptf n cóxowb ngưxnac ờxowb i nàxdde o ởumcq trong đnard óxowb sao? Bâeibs y giờxowb tìeibs nh trạwzbf ng củiumj a Ôepvy n Ngữaitd thếkbtd nàxdde o, tinh thầteez n vàxdde trígzzq tuệccdy bàxdde ta còsptf n tỉfllr nh tágwai o chứjiia , tinh thầteez n cóxowb đnard ưxnac ợusdz c nhưxnac bìeibs nh thưxnac ờxowb ng khôgnay ng?” Liêwfrr n Hoa nhẹsptf giọnahb ng hỏnard i.
Bâeibs y giờxowb côgnay hi vọnahb ng ởumcq trong phòsptf ng bệccdy nh chígzzq nh làxdde Ôepvy n Ngữaitd , chứjiia khôgnay ng phảftxf i làxdde mộjdva t kẻwzbf thậqkjh t sựiqwu đnard ãnlia bịteez đnard iêwfrr n, chỉfllr cóxowb nhưxnac vậqkjh y, tin tứjiia c màxdde côgnay muốmzpq n nhắgeyw n nhủiumj tớpfww i mớpfww i thậqkjh t cóxowb thểfmta “nhấltoh t kígzzq ch tấltoh t ságwai t” (*), thậqkjh t cóxowb thểfmta đnard ủiumj đnard ểfmta cho Ôepvy n Nhưxnac Cảftxf nh dùiumj cóxowb chếkbtd t cũpfww ng khôgnay ng đnard ưxnac ợusdz c an tâeibs m!
(*) Nhấltoh t kígzzq ch tấltoh t ságwai t: Từfllr ngữaitd thưxnac ờxowb ng dùiumj ng trong võxowb thuậqkjh t. Dịteez ch nghĩtohd a: mộjdva t đnard òsptf n kếkbtd t liễfbwt u đnard ưxnac ợusdz c đnard ốmzpq i thủiumj vàxdde chấltoh m dứjiia t tìeibs nh huốmzpq ng. Ýxdde câeibs u “nhấltoh t kígzzq ch tấltoh t ságwai t” trong đnard oạwzbf n trêwfrr n muốmzpq n nóxowb i: tin tứjiia c củiumj a Liêwfrr n Hoa mang đnard ếkbtd n cho Ôepvy n Ngữaitd giốmzpq ng nhưxnac mộjdva t đnard òsptf n quyếkbtd t đnard ịteez nh đnard ểfmta hạwzbf gụfrno c đnard ốmzpq i thủiumj trêwfrr n võxowb đnard àxdde i
Bágwai c sĩtohd nóxowb i rấltoh t cặajza n kẽynbq : “Tìeibs nh trạwzbf ng hiệccdy n tạwzbf i củiumj a Ôepvy n Ngữaitd lúqryl c tốmzpq t lúqryl c xấltoh u, giốmzpq ng nhưxnac bâeibs y giờxowb bàxdde ta đnard ang gàxdde o thévosg t nhưxnac vậqkjh y, rõxowb ràxdde ng chỉfllr làxdde phágwai t bệccdy nh nhẹsptf thôgnay i, bệccdy nh tâeibs m thầteez n củiumj a bàxdde ta màxdde phágwai t tágwai c nghiêwfrr m trọnahb ng thìeibs còsptf n quêwfrr n luôgnay n mìeibs nh làxdde ai, run rẩbtjx y núqryl p trong góxowb c khôgnay ng lạwzbf i dùiumj ng đnard ầteez u đnard ậqkjh p vàxdde o tưxnac ờxowb ng.”
“Vậqkjh y sao…” Liêwfrr n Hoa nhẹsptf nhàxdde ng gậqkjh t đnard ầteez u, Ôepvy n Ngữaitd bịteez giam ởumcq đnard âeibs y mộjdva t thờxowb i gian, cũpfww ng đnard ãnlia bịteez đnard ồwoun ng hóxowb a thàxdde nh đnard iêwfrr n cuồwoun ng thầteez n kinh rồwoun i, nhưxnac ng lúqryl c nàxdde y Ôepvy n Ngữaitd cóxowb thểfmta nhậqkjh n biếkbtd t mìeibs nh làxdde ai, thầteez n trígzzq cũpfww ng gọnahb i làxdde tỉfllr nh tágwai o, vậqkjh y thìeibs khôgnay ng thểfmta tốmzpq t hơnmxy n đnard ưxnac ợusdz c nữaitd a.
Bágwai c sĩtohd lấltoh y chìeibs a khóxowb a mởumcq cửccdy a phòsptf ng ra, Liêwfrr n Hoa đnard ứjiia ng trưxnac ớpfww c cửccdy a cóxowb thểfmta thấltoh y rõxowb ràxdde ng Ôepvy n Ngữaitd ởumcq trêwfrr n gưxnac ờxowb ng bệccdy nh.
Trưxnac ớpfww c nay, Ôepvy n Ngữaitd chưxnac a bao giờxowb cóxowb bộjdva dạwzbf ng nhếkbtd ch nhágwai c tang thưxnac ơnmxy ng vàxdde tiềiqvn u tụfrno y đnard ếkbtd n khôgnay ng chịteez u nổwzbf i nhưxnac vậqkjh y, tóxowb c tai bàxdde ta xốmzpq c xếkbtd ch nhưxnac đnard ốmzpq ng rơnmxy m, bộjdva quầteez n ágwai o bệccdy nh nhâeibs n màxdde u trắgeyw ng mặajza c trêwfrr n ngưxnac ờxowb i thìeibs bẩbtjx n thỉfllr u, gưxnac ơnmxy ng mặajza t hiệccdy n đnard ầteez y nếkbtd p nhăzgco n nhưxnac vỏnard quýfllr t bịteez phơnmxy i khôgnay , quảftxf thựiqwu c giốmzpq ng nhưxnac mộjdva t bàxdde lãnlia o vậqkjh y.
Bàxdde ta bịteez tróxowb i trêwfrr n giưxnac ờxowb ng bệccdy nh, khàxdde n giọnahb ng lớpfww n tiếkbtd ng cưxnac ờxowb i mộjdva t cágwai ch quágwai i dịteez : “Ha ha, con gágwai i củiumj a tôgnay i làxdde thiếkbtd u phu nhâeibs n nhàxdde họnahb Đmenp ỗoont , chágwai u ngoạwzbf i tôgnay i làxdde ngưxnac ờxowb i thừfllr a kếkbtd nhàxdde họnahb Đmenp ỗoont , trêwfrr n đnard ờxowb i nàxdde y tôgnay i chígzzq nh làxdde ngưxnac ờxowb i phụfrno nữaitd cao quýfllr nhấltoh t, tôgnay i cóxowb thểfmta đnard iềiqvn u khiểfmta n cảftxf thếkbtd giớpfww i nàxdde y, cágwai c ngưxnac ờxowb i đnard ềiqvn u phảftxf i nghe lờxowb i tôgnay i, tôgnay i làxdde Ôepvy n Ngữaitd !”
Bàxdde ta nàxdde o cóxowb còsptf n mộjdva t chúqryl t dágwai ng vẻwzbf củiumj a quýfllr phu nhâeibs n, hoàxdde n toàxdde n làxdde bộjdva dạwzbf ng củiumj a mộjdva t kẻwzbf đnard iêwfrr n.
“Bágwai c sĩtohd , anh cóxowb thểfmta đnard ợusdz i ởumcq cửccdy a mộjdva t chúqryl t đnard ưxnac ợusdz c khôgnay ng, tôgnay i muốmzpq n nóxowb i chuyệccdy n riêwfrr ng mấltoh y câeibs u vớpfww i Ôepvy n Ngữaitd ?” Liêwfrr n Hoa quay sang nóxowb i lờxowb i nhờxowb cậqkjh y bágwai c sĩtohd : “Tôgnay i chỉfllr cóxowb mấltoh y câeibs u muốmzpq n nóxowb i, sẽynbq khôgnay ng mấltoh t quágwai nhiềiqvn u thờxowb i gian đnard âeibs u.”
“…” Bágwai c sĩtohd chầteez n chừfllr mộjdva t lágwai t, lạwzbf i nghĩtohd đnard ếkbtd n ban nãnlia y việccdy n trưxnac ởumcq ng đnard ãnlia cẩbtjx n thậqkjh n dặajza n dòsptf , bảftxf o anh ta cốmzpq gắgeyw ng hếkbtd t sứjiia c thỏnard a mãnlia n mọnahb i yêwfrr u cầteez u củiumj a vịteez tiểfmta u thưxnac nàxdde y, nêwfrr n mỉfllr m cưxnac ờxowb i nóxowb i: “Đmenp ưxnac ợusdz c, nhưxnac ng côgnay ngàxdde n vạwzbf n lầteez n khôgnay ng đnard ưxnac ợusdz c đnard ếkbtd n gầteez n bàxdde ta, lạwzbf i càxdde ng khôgnay ng đnard ưxnac ợusdz c cởumcq i dâeibs y tróxowb i cho bàxdde ta, ngộjdva nhỡskvh bệccdy nh nhâeibs n nổwzbf i cơnmxy n đnard iêwfrr n lêwfrr n, dùiumj tôgnay i cóxowb ởumcq ngay ngoàxdde i cửccdy a cũpfww ng khôgnay ng kịteez p vàxdde o cứjiia u côgnay đnard âeibs u.”
“Cảftxf m ơnmxy n, tôgnay i nhấltoh t đnard ịteez nh sẽynbq chúqryl ýfllr .” Liêwfrr n Hoa nóxowb i cảftxf m ơnmxy n lầteez n nữaitd a, sau đnard óxowb từfllr từfllr bưxnac ớpfww c vàxdde o phòsptf ng bệccdy nh.
“Làxdde màxdde y! Con tiệccdy n nhâeibs n nàxdde y!” Ôepvy n Ngữaitd vừfllr a nhìeibs n thấltoh y Liêwfrr n Hoa đnard ãnlia lậqkjh p tứjiia c đnard iêwfrr n cuồwoun ng giãnlia y giụfrno a, sợusdz i dâeibs y đnard ặajza c chếkbtd siếkbtd t chặajza t vàxdde o da thịteez t bàxdde ta, khuôgnay n mặajza t Ôepvy n Ngữaitd vặajza n vẹsptf o lớpfww n tiếkbtd ng gàxdde o lêwfrr n: “Tiệccdy n nhâeibs n, màxdde y thảftxf tao ra, tao khôgnay ng muốmzpq n ởumcq chung mộjdva t chỗoont vớpfww i mộjdva t lũpfww đnard iêwfrr n, Nhưxnac Cảftxf nh vàxdde Yếkbtd n Thừfllr a sẽynbq cứjiia u tao ra, chờxowb tao ra khỏnard i đnard âeibs y rồwoun i, tao nhấltoh t đnard ịteez nh sẽynbq giếkbtd t chếkbtd t màxdde y!”
“Ôepvy n Ngữaitd , bàxdde còsptf n nhậqkjh n ra tôgnay i.” Liêwfrr n Hoa ngồwoun i xuốmzpq ng sofa trưxnac ớpfww c giưxnac ờxowb ng bệccdy nh, côgnay lạwzbf nh lẽynbq o nhìeibs n chằxkel m chằxkel m Ôepvy n Ngữaitd : “Bàxdde vẫqkjh n chưxnac a hóxowb a đnard iêwfrr n, thậqkjh t làxdde đnard ágwai ng tiếkbtd c.”
“Con tiệccdy n nhâeibs n, màxdde y chỉfllr mong tao hóxowb a đnard iêwfrr n luôgnay n phảftxf i khôgnay ng! Tao cho màxdde y biếkbtd t, tao khôgnay ng đnard iêwfrr n, tao nhấltoh t đnard ịteez nh sẽynbq nhớpfww đnard ưxnac ợusdz c mìeibs nh làxdde ai, nhấltoh t đnard ịteez nh tao cóxowb thểfmta ra ngoàxdde i!” Trong mắgeyw t Ôepvy n Ngữaitd dầteez n hiệccdy n lêwfrr n vẻwzbf đnard iêwfrr n cuồwoun ng: “A ha ha ha, tao cóxowb con gágwai i, còsptf n cóxowb chágwai u ngoạwzbf i, bọnahb n họnahb nhấltoh t đnard ịteez nh sẽynbq cứjiia u tao, tao sẽynbq khôgnay ng phảftxf i ởumcq cảftxf đnard ờxowb i trong cágwai i việccdy n thưxnac ơnmxy ng đnard iêwfrr n nàxdde y, tao nhấltoh t đnard ịteez nh sẽynbq ra ngoàxdde i giếkbtd t chếkbtd t màxdde y!”
“Tôgnay i nóxowb i bàxdde khôgnay ng đnard iêwfrr n thìeibs thậqkjh t đnard ágwai ng tiếkbtd c, làxdde bởumcq i vìeibs … Sau nàxdde y, bàxdde cóxowb thểfmta nhớpfww rõxowb ràxdde ng tấltoh t cảftxf mọnahb i chuyệccdy n!” Liêwfrr n Hoa bìeibs nh thảftxf n nóxowb i.
Côgnay lấltoh y từfllr trong túqryl i ra mấltoh y tờxowb bágwai o, còsptf n cóxowb cảftxf bágwai o cágwai o giágwai m đnard ịteez nh mớpfww i lấltoh y đnard ưxnac ợusdz c, Liêwfrr n Hoa đnard ưxnac a từfllr ng tờxowb mộjdva t ra trưxnac ớpfww c mắgeyw t Ôepvy n Ngữaitd , đnard ểfmta cho bàxdde ta nhìeibs n thậqkjh t rõxowb ràxdde ng.
“Đmenp ếkbtd n đnard âeibs y đnard i, nhìeibs n cho kỹqkjh vàxdde o, từfllr từfllr cảftxf m nhậqkjh n sựiqwu tuyệccdy t vọnahb ng cho đnard ếkbtd n lúqryl c hàxdde nh đnard ộjdva ng đnard iêwfrr n cuồwoun ng đnard i!”
Betaer: Mẹ
“Là
Trợ
Liê
Dù
Ô
Tạ
Trợ
“Ô
“Tô
Trong đ
“Trợ
“Dĩ
Liê
Sau khi từ
Nó
Đ
“A ha ha, A ha ha ha! Mà
Cò
“Ngoà
Bâ
(*) Nhấ
Bá
“Vậ
Bá
Trư
Bà
Bà
“Bá
“…” Bá
“Cả
“Là
“Ô
“Con tiệ
“Tô
Cô
“Đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.