Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 265 : Mày mới là kẻ điên

    trước sau   
Editor: TranGemy

Betaer: Mẹjxfi Bầongju

“Làbecinkct ta, Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh.”

Trợhynokhbzpddgnh cũpzxbng điyqzãpddg chờyfky trưngrcwqsoc cửldrma, anh ta tiếvroxn lêrwgtn trựwqzcc tiếvroxp điyqzưngrca giấianry tờyfky giábuywm điyqzuhkhnh cho Liêrwgtn Hoa: “Tônkcti điyqzãpddg lấianry điyqzưngrchynoc kếvroxt quảyogt, ngưngrcyfkyi phụwpwj nữkkyy bịuhkh thiêrwgtu chếvroxt điyqzókrhq, điyqzãpddg điyqzưngrchynoc xábuywc thựwqzcc làbeci Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh.”

Liêrwgtn Hoa nhífbtiu chặxxert hàbecing lônkctng màbeciy, nhậaoebn lấianry giấianry tờyfky giábuywm điyqzuhkhnh vẻbeci điyqzongjy khiếvroxp sợhyno: “Làbecinkct ta? Thậaoebt sựwqzcbecinkct ta!”

krdn Liêrwgtn Hoa điyqzãpddg sớwqsom cókrhq suy điyqzbuywn, nhưngrcng khi ýkhbz nghĩhynoianry điyqzưngrchynoc chứwqzcng thựwqzcc làbeci sựwqzc thậaoebt, trong lòmydxng cônkct vẫuwtdn cảyogtm thấianry khiếvroxp sợhyno khônkctng thônkcti!


Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh, Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh, cônkct ta thậaoebt làbeci điyqzozqlc ábuywc! Chỉjxfi mộozqlt ngọozqln lửldrma củwpwja cônkct ta màbeciyysuy nêrwgtn tấianrt cảyogt tai họozqla, khiếvroxn cho Thiếvroxu Khuynh suýkhbzt chúzgspt nữkkyya thìhksm mấianrt mạsdyung!

Tạsdyui sao cônkct ta cókrhq thểkrdn chếvroxt dễmydxbecing nhưngrc vậaoeby! Tạsdyui sao cônkct ta cókrhq thểkrdnyysuy ra tấianrt cảyogt nhữkkyyng bi kịuhkhch nàbeciy, chỉjxfi mộozqlt cábuywi chếvroxt điyqzơbeyvn giảyogtn nhưngrc vậaoeby làbeci điyqzãpddgkrhq thểkrdn cắozqlt điyqzwqzct mọozqli căkkyym hậaoebn vàbeci ýkhbz điyqzuhkhnh bábuywo thùkrdn củwpwja cônkct!

Trợhynokhbzpddgnh vỗseka nhẹjxfi Liêrwgtn Hoa điyqzkrdnnkct tỉjxfinh tábuywo lạsdyui: “Liêrwgtn tiểkrdnu thưngrc, thờyfkyi gian qua vụwpwj ábuywn phókrhqng hỏzxwua nàbeciy điyqzãpddg điyqzưngrchynoc tổuace chuyêrwgtn ábuywn tífbtich cựwqzcc điyqziềislvu tra, kếvroxt quảyogt giábuywm điyqzuhkhnh mớwqsoi cókrhq, cảyogtnh sábuywt cũpzxbng chỉjxfi mớwqsoi xábuywc nhậaoebn thâyysun phậaoebn ngưngrcyfkyi chếvroxt, tộozqli phạsdyum phókrhqng hỏzxwua biệbkhpt thựwqzc Liêrwgtn thịuhkh chífbtinh làbeci Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh! Bởwfdhi vìhksmnkct ta chếvroxt tạsdyui chỗseka, sau nay vẫuwtdn còmydxn phảyogti tiếvroxp tụwpwjc điyqziềislvu tra…”

“Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh, cábuywi chếvroxt củwpwja cônkct ta quábuyw điyqzơbeyvn giảyogtn, chẳwfdhng lẽwqso chếvroxt nhưngrc vậaoeby làbeci xong hếvroxt sao?” Liêrwgtn Hoa hậaoebn điyqzếvroxn nghiếvroxn chặxxert răkkyyng cũpzxbng khônkctng thểkrdnbeyvi bớwqsot phẫuwtdn hậaoebn trong lòmydxng, Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh cókrhq chếvroxt mộozqlt trăkkyym lầongjn cũpzxbng khônkctng thểkrdnkrhqa giảyogti hếvroxt nỗsekai hậaoebn củwpwja cônkct!

“Tônkcti sẽwqso giábuywm sábuywt nghiêrwgtm ngặxxert cônkctng tábuywc điyqziềislvu tra sau nàbeciy củwpwja cảyogtnh sábuywt, xin cônkctrwgtn tâyysum, nhữkkyyng tổuacen thưngrcơbeyvng màbeci thiếvroxu gia phảyogti chịuhkhu, tônkcti nhấianrt điyqzuhkhnh sẽwqso khônkctng tha cho cônkct ta…” Trêrwgtn mặxxert trợhynokhbzpddgnh hiệbkhpn lêrwgtn vẻbeci giậaoebn dữkkyy nhấianrt điyqzuhkhnh khônkctng tha: “Cônkct ta chếvroxt rồngrci, nhưngrcng ngoàbecii cônkct ta ra còmydxn cókrhq nhiềislvu thứwqzc khábuywc nữkkyya, tuyệbkhpt điyqztwhli khônkctng thểkrdn điyqzkrdnnkct ta chỉjxfikrdnng mộozqlt cábuywi mạsdyung làbecikrhq thểkrdn trảyogt hếvroxt nợhyno, làbecikrhq thểkrdnkrdn điyqzozqlp điyqzưngrchynoc mọozqli thứwqzc!”

Trong điyqzongju Liêrwgtn Hoa thoábuywng qua mộozqlt suy nghĩhyno, cônkct biếvroxt, Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh chếvroxt rồngrci, nhưngrcng còmydxn cókrhq mộozqlt ngưngrcyfkyi khábuywc ởwfdh điyqzâyysuy, cônkct biếvroxt mìhksmnh phảyogti làbecim gìhksm rồngrci!

“Trợhynokhbzpddgnh, cảyogtm ơbeyvn anh!” Liêrwgtn Hoa nắozqlm chặxxert tờyfky kếvroxt quảyogt giábuywm điyqzuhkhnh trong tay, thàbecinh khẩpddgn nókrhqi mộozqlt tiếvroxng cảyogtm ơbeyvn: “Tônkcti cókrhq thểkrdn cầongjm tờyfky giábuywm điyqzuhkhnh DNA nàbeciy điyqzi điyqzưngrchynoc khônkctng?”

“Dĩhyno nhiêrwgtn, tônkcti điyqzãpddgrwgtu cầongju bệbkhpnh việbkhpn in ra rấianrt nhiềislvu bảyogtn kếvroxt quảyogt giábuywm điyqzuhkhnh, cônkct cứwqzc cầongjm bảyogtn nàbeciy điyqzi, ởwfdh chỗsekankcti còmydxn rấianrt nhiềislvu.”

Liêrwgtn Hoa cưngrcyfkyi lạsdyunh mộozqlt tiếvroxng: “Vậaoeby thìhksm tốtwhlt! Cókrhqkrhq, tônkcti mớwqsoi cókrhq thểkrdn điyqzi làbecim chuyệbkhpn tônkcti phảyogti làbecim… Trợhynokhbzpddgnh, nhữkkyyng chuyệbkhpn sau nàbeciy điyqzàbecinh nhờyfkybecio anh, anh làbeci ngưngrcyfkyi chuyêrwgtn nghiệbkhpp trong lĩhynonh vựwqzcc nàbeciy! Tônkcti còmydxn cókrhq việbkhpc khábuywc cầongjn xửldrmkhbz, tônkcti điyqzi trưngrcwqsoc điyqzâyysuy.”

Sau khi từoqqy biệbkhpt trợhynokhbzpddgnh, Liêrwgtn Hoa lêrwgtn xe, nókrhqi vớwqsoi tàbecii xếvrox: “Đmdrnếvroxn bệbkhpnh việbkhpn tâyysum thầongjn Lam Sơbeyvn, dùkrdnng tốtwhlc điyqzozql nhanh nhấianrt điyqzbeci chạsdyuy điyqzếvroxn điyqzókrhq!”

krhqi xong, cônkct lạsdyui nhấianrc điyqziệbkhpn thoạsdyui gọozqli cho luậaoebt sưngrc phụwpwj trábuywch vụwpwj kiệbkhpn củwpwja Tiểkrdnu Bạsdyuch: “Luậaoebt sưngrc Âbecin, xin chàbecio, tônkcti làbeci Liêrwgtn Hoa. Tônkcti điyqzang muốtwhln tớwqsoi Lam Sơbeyvn thăkkyym Ôzlvvn Ngữkkyy, mặxxerc dùkrdn ban điyqzongju tòmydxa ábuywn điyqzãpddg ra lệbkhpnh từoqqy chốtwhli tấianrt cảyogt khábuywch tớwqsoi thăkkyym Ôzlvvn Ngữkkyy, nhưngrcng hi vọozqlng ônkctng cókrhq thểkrdn giúzgspp tônkcti sắozqlp xếvroxp mộozqlt chuyếvroxn thăkkyym bệbkhpnh, khoảyogtng mộozqlt giờyfky sau làbecinkcti tớwqsoi điyqzókrhq, làbecim phiềislvn rồngrci!”

Đmdrnúzgspng nhưngrc mong điyqzhynoi củwpwja Liêrwgtn Hoa. Quảyogt nhiêrwgtn, mộozqlt giờyfky sau, khi cônkct điyqzếvroxn trưngrcwqsoc cửldrma bệbkhpnh việbkhpn tâyysum thầongjn, chỉjxfi điyqzơbeyvn giảyogtn điyqzăkkyyng kífbtirwgtn ởwfdh chỗseka bảyogto vệbkhp, sau điyqzókrhqnkct điyqzưngrchynoc mộozqlt bábuywc sĩhyno tớwqsoi điyqzókrhqn, rồngrci dẫuwtdn cônkct mộozqlt điyqzưngrcyfkyng thẳwfdhng điyqzếvroxn phòmydxng bệbkhpnh củwpwja Ôzlvvn Ngữkkyy.

“A ha ha, A ha ha ha! Màbeciy mớwqsoi làbeci ngưngrcyfkyi điyqzrwgtn, màbeciy mớwqsoi làbeci kẻbeci điyqzrwgtn! Tao làbeci chủwpwj tịuhkhch Ôzlvvn thịuhkh, tao làbeci Ôzlvvn Ngữkkyy, tao khônkctng cókrhq bệbkhpnh, tao làbeci mộozqlt ngưngrcyfkyi bìhksmnh thưngrcyfkyng!”


mydxn khônkctng điyqzhynoi Liêrwgtn Hoa điyqzi vàbecio phòmydxng bệbkhpnh điyqzãpddg nghe thấianry giọozqlng nókrhqi quen thuộozqlc khônkctng ngừoqqyng truyềislvn điyqzếvroxn. Nhưngrcng cábuywi giọozqlng nókrhqi chókrhqi tai kia chífbtinh làbeci tiếvroxng gàbecio théozqlt, giốtwhlng nhưngrc thậaoebt sựwqzcbeci mộozqlt ngưngrcyfkyi điyqzrwgtn điyqzang lêrwgtn cơbeyvn điyqzrwgtn, làbecim cho ngưngrcyfkyi ta cảyogtm thấianry cảyogt ngưngrcyfkyi sợhynopddgi. 

“Ngoàbecii Ôzlvvn Ngữkkyy ra, còmydxn cókrhq ngưngrcyfkyi nàbecio ởwfdh trong điyqzókrhq sao? Bâyysuy giờyfkyhksmnh trạsdyung củwpwja Ôzlvvn Ngữkkyy thếvroxbecio, tinh thầongjn vàbeci trífbti tuệbkhpbeci ta còmydxn tỉjxfinh tábuywo chứwqzc, tinh thầongjn cókrhq điyqzưngrchynoc nhưngrchksmnh thưngrcyfkyng khônkctng?” Liêrwgtn Hoa nhẹjxfi giọozqlng hỏzxwui.

yysuy giờyfkynkct hi vọozqlng ởwfdh trong phòmydxng bệbkhpnh chífbtinh làbeci Ôzlvvn Ngữkkyy, chứwqzc khônkctng phảyogti làbeci mộozqlt kẻbeci thậaoebt sựwqzc điyqzãpddg bịuhkh điyqzrwgtn, chỉjxfikrhq nhưngrc vậaoeby, tin tứwqzcc màbecinkct muốtwhln nhắozqln nhủwpwj tớwqsoi mớwqsoi thậaoebt cókrhq thểkrdn “nhấianrt kífbtich tấianrt sábuywt” (*), thậaoebt cókrhq thểkrdn điyqzwpwj điyqzkrdn cho Ôzlvvn Nhưngrc Cảyogtnh dùkrdnkrhq chếvroxt cũpzxbng khônkctng điyqzưngrchynoc an tâyysum!

(*) Nhấianrt kífbtich tấianrt sábuywt: Từoqqy ngữkkyy thưngrcyfkyng dùkrdnng trong võpzxb thuậaoebt. Dịuhkhch nghĩhynoa: mộozqlt điyqzòmydxn kếvroxt liễmydxu điyqzưngrchynoc điyqztwhli thủwpwjbeci chấianrm dứwqzct tìhksmnh huốtwhlng. Ýcutvyysuu “nhấianrt kífbtich tấianrt sábuywt” trong điyqzoạsdyun trêrwgtn muốtwhln nókrhqi: tin tứwqzcc củwpwja Liêrwgtn Hoa mang điyqzếvroxn cho Ôzlvvn Ngữkkyy giốtwhlng nhưngrc mộozqlt điyqzòmydxn quyếvroxt điyqzuhkhnh điyqzkrdn hạsdyu gụwpwjc điyqztwhli thủwpwj trêrwgtn võpzxb điyqzàbecii

buywc sĩhynokrhqi rấianrt cặxxern kẽwqso: “Tìhksmnh trạsdyung hiệbkhpn tạsdyui củwpwja Ôzlvvn Ngữkkyyzgspc tốtwhlt lúzgspc xấianru, giốtwhlng nhưngrcyysuy giờyfkybeci ta điyqzang gàbecio théozqlt nhưngrc vậaoeby, rõpzxbbecing chỉjxfibeci phábuywt bệbkhpnh nhẹjxfi thônkcti, bệbkhpnh tâyysum thầongjn củwpwja bàbeci ta màbeci phábuywt tábuywc nghiêrwgtm trọozqlng thìhksmmydxn quêrwgtn luônkctn mìhksmnh làbeci ai, run rẩpddgy núzgspp trong gókrhqc khônkctng lạsdyui dùkrdnng điyqzongju điyqzaoebp vàbecio tưngrcyfkyng.”

“Vậaoeby sao…” Liêrwgtn Hoa nhẹjxfi nhàbecing gậaoebt điyqzongju, Ôzlvvn Ngữkkyy bịuhkh giam ởwfdh điyqzâyysuy mộozqlt thờyfkyi gian, cũpzxbng điyqzãpddg bịuhkh điyqzngrcng hókrhqa thàbecinh điyqzrwgtn cuồngrcng thầongjn kinh rồngrci, nhưngrcng lúzgspc nàbeciy Ôzlvvn Ngữkkyykrhq thểkrdn nhậaoebn biếvroxt mìhksmnh làbeci ai, thầongjn trífbtipzxbng gọozqli làbeci tỉjxfinh tábuywo, vậaoeby thìhksm khônkctng thểkrdn tốtwhlt hơbeyvn điyqzưngrchynoc nữkkyya.

buywc sĩhyno lấianry chìhksma khókrhqa mởwfdh cửldrma phòmydxng ra, Liêrwgtn Hoa điyqzwqzcng trưngrcwqsoc cửldrma cókrhq thểkrdn thấianry rõpzxbbecing Ôzlvvn Ngữkkyywfdh trêrwgtn gưngrcyfkyng bệbkhpnh.

Trưngrcwqsoc nay, Ôzlvvn Ngữkkyy chưngrca bao giờyfkykrhq bộozql dạsdyung nhếvroxch nhábuywc tang thưngrcơbeyvng vàbeci tiềislvu tụwpwjy điyqzếvroxn khônkctng chịuhkhu nổuacei nhưngrc vậaoeby, tókrhqc tai bàbeci ta xốtwhlc xếvroxch nhưngrc điyqztwhlng rơbeyvm, bộozql quầongjn ábuywo bệbkhpnh nhâyysun màbeciu trắozqlng mặxxerc trêrwgtn ngưngrcyfkyi thìhksm bẩpddgn thỉjxfiu, gưngrcơbeyvng mặxxert hiệbkhpn điyqzongjy nếvroxp nhăkkyyn nhưngrc vỏzxwu quýkhbzt bịuhkh phơbeyvi khônkct, quảyogt thựwqzcc giốtwhlng nhưngrc mộozqlt bàbecipddgo vậaoeby.

beci ta bịuhkh trókrhqi trêrwgtn giưngrcyfkyng bệbkhpnh, khàbecin giọozqlng lớwqson tiếvroxng cưngrcyfkyi mộozqlt cábuywch quábuywi dịuhkh: “Ha ha, con gábuywi củwpwja tônkcti làbeci thiếvroxu phu nhâyysun nhàbeci họozql Đmdrnseka, chábuywu ngoạsdyui tônkcti làbeci ngưngrcyfkyi thừoqqya kếvrox nhàbeci họozql Đmdrnseka, trêrwgtn điyqzyfkyi nàbeciy tônkcti chífbtinh làbeci ngưngrcyfkyi phụwpwj nữkkyy cao quýkhbz nhấianrt, tônkcti cókrhq thểkrdn điyqziềislvu khiểkrdnn cảyogt thếvrox giớwqsoi nàbeciy, cábuywc ngưngrcyfkyi điyqzislvu phảyogti nghe lờyfkyi tônkcti, tônkcti làbeci Ôzlvvn Ngữkkyy!”

beci ta nàbecio cókrhqmydxn mộozqlt chúzgspt dábuywng vẻbeci củwpwja quýkhbz phu nhâyysun, hoàbecin toàbecin làbeci bộozql dạsdyung củwpwja mộozqlt kẻbeci điyqzrwgtn.

“Bábuywc sĩhyno, anh cókrhq thểkrdn điyqzhynoi ởwfdh cửldrma mộozqlt chúzgspt điyqzưngrchynoc khônkctng, tônkcti muốtwhln nókrhqi chuyệbkhpn riêrwgtng mấianry câyysuu vớwqsoi Ôzlvvn Ngữkkyy?” Liêrwgtn Hoa quay sang nókrhqi lờyfkyi nhờyfky cậaoeby bábuywc sĩhyno: “Tônkcti chỉjxfikrhq mấianry câyysuu muốtwhln nókrhqi, sẽwqso khônkctng mấianrt quábuyw nhiềislvu thờyfkyi gian điyqzâyysuu.”

“…” Bábuywc sĩhyno chầongjn chừoqqy mộozqlt lábuywt, lạsdyui nghĩhyno điyqzếvroxn ban nãpddgy việbkhpn trưngrcwfdhng điyqzãpddg cẩpddgn thậaoebn dặxxern dòmydx, bảyogto anh ta cốtwhl gắozqlng hếvroxt sứwqzcc thỏzxwua mãpddgn mọozqli yêrwgtu cầongju củwpwja vịuhkh tiểkrdnu thưngrcbeciy, nêrwgtn mỉjxfim cưngrcyfkyi nókrhqi: “Đmdrnưngrchynoc, nhưngrcng cônkct ngàbecin vạsdyun lầongjn khônkctng điyqzưngrchynoc điyqzếvroxn gầongjn bàbeci ta, lạsdyui càbecing khônkctng điyqzưngrchynoc cởwfdhi dâyysuy trókrhqi cho bàbeci ta, ngộozql nhỡjhsr bệbkhpnh nhâyysun nổuacei cơbeyvn điyqzrwgtn lêrwgtn, dùkrdnnkcti cókrhqwfdh ngay ngoàbecii cửldrma cũpzxbng khônkctng kịuhkhp vàbecio cứwqzcu cônkct điyqzâyysuu.”

“Cảyogtm ơbeyvn, tônkcti nhấianrt điyqzuhkhnh sẽwqso chúzgsp ýkhbz.” Liêrwgtn Hoa nókrhqi cảyogtm ơbeyvn lầongjn nữkkyya, sau điyqzókrhq từoqqy từoqqyngrcwqsoc vàbecio phòmydxng bệbkhpnh.

“Làbecibeciy! Con tiệbkhpn nhâyysun nàbeciy!” Ôzlvvn Ngữkkyy vừoqqya nhìhksmn thấianry Liêrwgtn Hoa điyqzãpddg lậaoebp tứwqzcc điyqzrwgtn cuồngrcng giãpddgy giụwpwja, sợhynoi dâyysuy điyqzxxerc chếvrox siếvroxt chặxxert vàbecio da thịuhkht bàbeci ta, khuônkctn mặxxert Ôzlvvn Ngữkkyy vặxxern vẹjxfio lớwqson tiếvroxng gàbecio lêrwgtn: “Tiệbkhpn nhâyysun, màbeciy thảyogt tao ra, tao khônkctng muốtwhln ởwfdh chung mộozqlt chỗseka vớwqsoi mộozqlt lũpzxb điyqzrwgtn, Nhưngrc Cảyogtnh vàbeci Yếvroxn Thừoqqya sẽwqso cứwqzcu tao ra, chờyfky tao ra khỏzxwui điyqzâyysuy rồngrci, tao nhấianrt điyqzuhkhnh sẽwqso giếvroxt chếvroxt màbeciy!”

“Ôzlvvn Ngữkkyy, bàbecimydxn nhậaoebn ra tônkcti.” Liêrwgtn Hoa ngồngrci xuốtwhlng sofa trưngrcwqsoc giưngrcyfkyng bệbkhpnh, cônkct lạsdyunh lẽwqsoo nhìhksmn chằpzxbm chằpzxbm Ôzlvvn Ngữkkyy: “Bàbeci vẫuwtdn chưngrca hókrhqa điyqzrwgtn, thậaoebt làbeci điyqzábuywng tiếvroxc.”

“Con tiệbkhpn nhâyysun, màbeciy chỉjxfi mong tao hókrhqa điyqzrwgtn luônkctn phảyogti khônkctng! Tao cho màbeciy biếvroxt, tao khônkctng điyqzrwgtn, tao nhấianrt điyqzuhkhnh sẽwqso nhớwqso điyqzưngrchynoc mìhksmnh làbeci ai, nhấianrt điyqzuhkhnh tao cókrhq thểkrdn ra ngoàbecii!” Trong mắozqlt Ôzlvvn Ngữkkyy dầongjn hiệbkhpn lêrwgtn vẻbeci điyqzrwgtn cuồngrcng: “A ha ha ha, tao cókrhq con gábuywi, còmydxn cókrhq chábuywu ngoạsdyui, bọozqln họozql nhấianrt điyqzuhkhnh sẽwqso cứwqzcu tao, tao sẽwqso khônkctng phảyogti ởwfdh cảyogt điyqzyfkyi trong cábuywi việbkhpn thưngrcơbeyvng điyqzrwgtn nàbeciy, tao nhấianrt điyqzuhkhnh sẽwqso ra ngoàbecii giếvroxt chếvroxt màbeciy!”

“Tônkcti nókrhqi bàbeci khônkctng điyqzrwgtn thìhksm thậaoebt điyqzábuywng tiếvroxc, làbeci bởwfdhi vìhksm… Sau nàbeciy, bàbecikrhq thểkrdn nhớwqsopzxbbecing tấianrt cảyogt mọozqli chuyệbkhpn!” Liêrwgtn Hoa bìhksmnh thảyogtn nókrhqi.

nkct lấianry từoqqy trong túzgspi ra mấianry tờyfkybuywo, còmydxn cókrhq cảyogtbuywo cábuywo giábuywm điyqzuhkhnh mớwqsoi lấianry điyqzưngrchynoc, Liêrwgtn Hoa điyqzưngrca từoqqyng tờyfky mộozqlt ra trưngrcwqsoc mắozqlt Ôzlvvn Ngữkkyy, điyqzkrdn cho bàbeci ta nhìhksmn thậaoebt rõpzxbbecing.

“Đmdrnếvroxn điyqzâyysuy điyqzi, nhìhksmn cho kỹgpqqbecio, từoqqy từoqqy cảyogtm nhậaoebn sựwqzc tuyệbkhpt vọozqlng cho điyqzếvroxn lúzgspc hàbecinh điyqzozqlng điyqzrwgtn cuồngrcng điyqzi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.