Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 260 : Vết thương nhỏ mà thôi

    trước sau   
Edit: Phong Nguyệthgmt

Beta: Sunlia

Đsvwlãwbwh sắlvoop đnvkcếdikdn mộnvkct giờerhy rồvqepi, khôjzadng cóaeds, khôjzadng cóaeds bấncpbt kỳyvjq ai đnvkcáonupp lạncpbi......

J xoa xoa mồvqepjzadi trêwgmfn tráonupn, tạncpbi sao cóaeds thểigut nhưmvox vậincuy, chưmvoxơbaljng trìuqibnh củwbjfa anh ta cóaeds thểigut đnvkcwceqnh vịwceq rấncpbt nhanh mệthgmnh lệthgmnh củwbjfa mìuqibnh trong phạncpbm vi toàofidn thếdikd giớfkzli, nửcpdqa giờerhy đnvkcãwbwhofid tốushnc đnvkcnvkc chậincum nhấncpbt hơbaljn trưmvoxfkzlc kia rồvqepi, làofidm sao cóaeds thểigut mộnvkct giờerhywgmfng khôjzadng cóaeds ai trảdpyf lờerhyi!

"A! Cóaeds!" J đnvkcang cóaeds chúfmett đnvkcáonupnh mấncpbt lòswcxng tin, cho làofidonupi ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd đnvkcwgmfn kia đnvkcãwbwh hủwbjfy sốushn liệthgmu thìuqib anh ta vui mừwsqxng thấncpby Software cóaeds hồvqepi báonupo, anh ta tìuqibm đnvkcưmvoxwbwhc côjzad ta!

Tinh thầfekcn J lậincup tứyanjc tỉatfmnh táonupo, hếdikdt sứyanjc chăyprrm chúfmetonupc đnvkcwceqnh vịwceq tríwvhg củwbjfa ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd đnvkcwgmfn kia, nhanh chóaedsng vậincun chuyểigutn máonupy vi tíwvhgnh siêwgmfu cấncpbp đnvkcigut cho anh ta nhưmvoxaeds thầfekcn hỗixxp trợwbwh, chỉatfm tốushnn mấncpby phúfmett đnvkcvqepng hồvqep, anh ta đnvkcãwbwh hoàofidn toàofidn khốushnng chếdikdonupy vi tíwvhgnh củwbjfa đnvkcushni phưmvoxơbaljng.


J thởkdqm phàofido nhẹwqkk nhõpliqm, sau khi kiểigutm tra sốushn liệthgmu máonupy vi tíwvhgnh củwbjfa đnvkcushni phưmvoxơbaljng, anh ta trựcpdqc tiếdikdp kíwvhgch pháonupt hìuqibnh ra mộnvkct ca khúfmetc hếdikdt sứyanjc ồvqepn àofido, mặvzmac kệthgmonupi ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd đnvkcwgmfn đnvkcang làofidm gìuqib, côjzad ta đnvkcfrouu nhấncpbt đnvkcwceqnh sẽdfdm nghe ca khúfmetc tẩyvjqy nãwbwho vôjzad đnvkcwceqch nàofidy!

"Shit!" Thờerhyi gian chỉatfm qua mưmvoxerhyi mấncpby giâfkzly, từwsqx trong tai nghe J nghe đnvkcưmvoxwbwhc bêwgmfn kia máonupy vi tíwvhgnh truyềfroun đnvkcếdikdn mộnvkct tiếdikdng gầfekcm nhẹwqkk, tiếdikdp mộnvkct trậincun âfkzlm thanh củwbjfa bàofidn gõpliqofid con chuộnvkct, ngưmvoxerhyi đnvkcushni diệthgmn đnvkcang cốushn gắlvoong tráonupnh thoáonupt khốushnng chếdikd, hếdikdt sứyanjc làofidm biệthgmn pháonupp bổaedsfmetc.

J nởkdqm nụyszsmvoxerhyi hắlvooc hắlvooc, anh ta đnvkcãwbwh khôjzadng phảdpyfi làofid thiếdikdu niêwgmfn củwbjfa hai năyprrm trưmvoxfkzlc, bâfkzly giờerhy sau khi bịwceq anh ta khốushnng chếdikd, tuyệthgmt đnvkcushni khôjzadng cóaeds khảdpyfyprrng thoáonupt ra!

Anh ta sửcpdq dụyszsng máonupy nàofidy chỉatfm nghe đnvkcưmvoxwbwhc chứyanj khôjzadng cóaedsushnng đnvkcigut trảdpyf lờerhyi, anh ta căyprrn bảdpyfn cũwgmfng khôjzadng sợwbwh âfkzlm thanh tiếdikdt lộnvkc ra bíwvhg mậincut gìuqib, cho nêwgmfn cưmvoxerhyi đnvkcếdikdn phóaedsng đnvkcãwbwhng âfkzlm thanh càofidng lúfmetc càofidng lớfkzln, rốushnt cuộnvkcc dẫswcxn tớfkzli ngưmvoxerhyi ởkdqmwgmfn cạncpbnh bấncpbt mãwbwhn.

"Hừwsqx, J, cậincuu khôjzadng thểigut tựcpdquqibnh nghe léxximn sao!" Tiểigutu Bạncpbch, Liêwgmfn Hoa vàofid Triễdfdmn lãwbwho gia đnvkcfrouu muốushnn nóaedsi chuyệthgmn, tiếdikdn lêwgmfn rúfmett tai nghe xuốushnng, khiếdikdn âfkzlm thanh đnvkcushni diệthgmn truyềfroun đnvkcếdikdn cảdpyfyprrn phòswcxng.

J khôjzadng thểigutofidm gìuqib kháonupc hơbaljn làofid tắlvoot ca khúfmetc, đnvkcang ra lệthgmnh cửcpdqa sổaeds đnvkcáonupnh mộnvkct chữdikd: "Hel¬lo!"

"Cậincuu làofid ngưmvoxerhyi hai năyprrm trưmvoxfkzlc?" Bỗixxpng nhiêwgmfn, từwsqxwgmfn trong truyềfroun tớfkzli mộnvkct giọomzmng nữdikd lạncpbnh nhưmvoxyprrng, côjzad ta lấncpby mộnvkct giọomzmng tiếdikdng anh thuầfekcn chuẩyvjqn lạncpbnh lùtzigng nóaedsi.

Giọomzmng nóaedsi củwbjfa côjzad ta làofid khôjzadng hềfrouaeds cảdpyfm xúfmetc phậincup phồvqepng cứyanjng rắlvoon, trong âfkzlm thanh nghe khôjzadng hiểigutu rõpliq tuổaedsi táonupc, mặvzmac dùtzig trong lờerhyi nóaedsi khôjzadng phảdpyfi cốushn ýigut mang theo ýigut lạncpbnh, nhưmvoxng làofidm cho ngưmvoxerhyi ta nghe sẽdfdmwgmfn lặvzmang rùtzigng mìuqibnh mộnvkct cáonupi, côjzad ta nhẹwqkk giọomzmng hỏqdhoi: "Cậincuu làofid ngưmvoxerhyi giúfmetp tôjzadi khôjzadi phụyszsc sốushn liệthgmu hai năyprrm trưmvoxfkzlc? Cậincuu lạncpbi tìuqibm trởkdqm vềfrou?"

J nhíwvhgu màofidy, nhanh chóaedsng gõpliq mộnvkct câfkzlu: "Côjzadofidm sao biếdikdt?"

Giọomzmng nữdikd đnvkcushni diệthgmn nhàofidn nhạncpbt nóaedsi: "Làofid cậincuu khôjzadng sai ưmvox, trong hai năyprrm qua, vẫswcxn chỉatfmaeds mộnvkct mìuqibnh cậincuu cóaeds thểigut đnvkcnvkct pháonup phòswcxng tuyếdikdn bêwgmfn nàofidy củwbjfa tôjzadi, so vớfkzli máonupy vi tíwvhgnh củwbjfa tôjzadi thìuqibofidi nghệthgmofidng cao siêwgmfu hơbaljn ngưmvoxerhyi, tôjzadi chỉatfm gặvzmap qua mộnvkct mìuqibnh cậincuu màofid thôjzadi."

"Thôjzadng minh, làofidjzadi khôjzadng sai." J tiếdikdc chữdikd nhưmvoxofidng viếdikdt lêwgmfn, tay qua ởkdqm mộnvkct cáonupi máonupy kháonupc lầfekcn theo dấncpbu vếdikdt sửcpdq dụyszsng chưmvoxơbaljng trìuqibnh xáonupc đnvkcwceqnh vịwceq tríwvhg củwbjfa côjzad ta.

"Hai năyprrm khôjzadng thấncpby, kỹzqsn thuậincut củwbjfa cậincuu lạncpbi cao siêwgmfu rấncpbt nhiềfrouu, tôjzadi cũwgmfng đnvkcãwbwh thậincut lâfkzlu khôjzadng cóaeds cậincup nhậincup kiếdikdn thứyanjc vàofido máonupy vi tíwvhgnh củwbjfa mìuqibnh......" Giọomzmng nữdikduqibnh nhưmvox lọomzmt vàofido suy tưmvox, âfkzlm thanh phai nhạncpbt dầfekcn xuốushnng, dừwsqxng mộnvkct chúfmett, côjzad mớfkzli lạncpbi lạncpbnh lùtzigng màofidaedsi: "Cậincuu cóaeds chuyệthgmn gìuqibuqibm tôjzadi? Hai năyprrm qua cậincuu đnvkcfrouu khôjzadng cóaeds liêwgmfn lạncpbc vớfkzli tôjzadi, lầfekcn nàofidy khôjzadng phảdpyfi chỉatfmofid muốushnn tớfkzli đnvkcâfkzly tìuqibm kiếdikdm kíwvhgch thíwvhgch chứyanj?"

svwlúfmetng, tôjzadi cóaeds chuyệthgmn tìuqibm côjzad." J quay đnvkcfekcu lạncpbi nghiêwgmfm túfmetc viếdikdt chữdikd, hỏqdhoi côjzadaedsi: " Tôjzadi nhớfkzl đnvkcưmvoxwbwhc...... Hai năyprrm trưmvoxfkzlc côjzadkdqm đnvkcâfkzly nghiêwgmfn cứyanju cáonupi đnvkcfrouofidi《 Đsvwloạncpbn thểigut tựcpdq sinh, cóaeds thểigut hỏqdhoi côjzad mộnvkct chúfmett, bâfkzly giờerhy thàofidnh quảdpyf nghiêwgmfn cứyanju nhưmvox thếdikdofido rồvqepi? Tấncpbt cảdpyfonupc sĩdikd chữdikda trịwceq châfkzln cho lãwbwho đnvkcncpbi tôjzadi đnvkcfrouu bóaeds tay, côjzadaeds thểigut hồvqepi phụyszsc cho lãwbwho đnvkcncpbi tôjzadi đnvkcưmvoxwbwhc khôjzadng?"


Trong nháonupy mắlvoot tinh thầfekcn Liêwgmfn Hoa, ôjzadng Triểigutn vàofid Tiểigutu Bạncpbch đnvkcfrouu khẩyvjqn trưmvoxơbaljng, bọomzmn họomzm dựcpdqng lỗixxp tai nghiêwgmfng tai lắlvoong nghe, vôjzadtzigng mong đnvkcwbwhi giọomzmng nữdikd lạncpbnh lùtzigng đnvkcushni diệthgmn sẽdfdmaedsi cáonupi gìuqib.

jzad ta thậincut sựcpdqaeds loạncpbi thuốushnc cứyanju ngưmvoxerhyi nàofidy sao? Côjzad ta làofid khôjzadng bằbyemng lòswcxng dùtzigng nóaeds tớfkzli cứyanju Thiếdikdu Khuynh sao?

"Hừwsqx, cậincuu quảdpyf nhiêwgmfn nhìuqibn tàofidi liệthgmu củwbjfa tôjzadi, tôjzadi biếdikdt ngay, sẽdfdm khôjzadng đnvkcàofidng hoàofidng chỉatfm giúfmetp tôjzadi khôjzadi phụyszsc sốushn liệthgmu ——" Giọomzmng nữdikd trong lờerhyi nóaedsi ýigut lạncpbnh lạncpbi sâfkzlu hơbaljn, lạncpbnh nhưmvoxyprrng hìuqibnh nhưmvoxaedsuqibnh thểigut, làofidm cho ngưmvoxerhyi ta nghe đnvkcưmvoxwbwhc tâfkzlm lạncpbnh rõpliqofidng, côjzad ta dùtzigng cáonupi âfkzlm thanh nàofidy tiếdikdp tụyszsc hỏqdhoi: "Cho nêwgmfn lầfekcn nàofidy cậincuu làofid tớfkzli đnvkcòswcxi hỏqdhoi tôjzadi móaedsn nợwbwh âfkzln tìuqibnh kia, muốushnn tôjzadi cứyanju ngưmvoxerhyi kia đnvkcếdikdn trảdpyf âfkzln tìuqibnh cho cậincuu? Ha ha, nguyệthgmn vọomzmng kháonupc còswcxn chưmvoxa tíwvhgnh, nhưmvoxng chuyệthgmn cứyanju ngưmvoxerhyi, tôjzadi nhấncpbt đnvkcwceqnh sẽdfdm giảdpyfi quyếdikdt việthgmc chung, làofid ai? Bịwceq thưmvoxơbaljng cáonupi gìuqib? Bằbyemng lòswcxng lấncpby cáonupi gìuqib tớfkzli trao đnvkcaedsi? Bâfkzly giờerhyjzadi làofidm bấncpbt cứyanj chuyệthgmn gìuqibwgmfng bằbyemng tâfkzlm tìuqibnh, màofidfkzly giờerhy, tâfkzlm tìuqibnh củwbjfa tôjzadi thậincut khôjzadng tốushnt ——"

"A a! Côjzad đnvkcwsqxng tâfkzlm tìuqibnh khôjzadng tốushnt, chúfmetng ta lâfkzlu ngàofidy mớfkzli gặvzmap, cóaedsonupi gìuqibofidfkzlm tìuqibnh gìuqib khôjzadng tốushnt chứyanj!" J luốushnng cuốushnng, chen vàofido tai nghe nóaedsi lờerhyi nóaedsi thẳbgocng, anh ta nóaedsi chêwgmfm chọomzmc cưmvoxerhyi muốushnn xoay chuyểigutn ýigut đnvkcwceqnh củwbjfa côjzadonupi kia: "Ha ha, tôjzadi tùtzigy tiệthgmn xâfkzlm lấncpbn máonupy vi tíwvhgnh củwbjfa côjzadofidjzadi khôjzadng đnvkcúfmetng, nhưmvoxng trừwsqxonupi biệthgmn pháonupp nàofidy, tôjzadi còswcxn cóaeds thểigutofidm sao liêwgmfn lạncpbc vớfkzli côjzad? Năyprrm đnvkcóaedsjzadi cũwgmfng chỉatfmofid thoáonupng nhìuqibn, khôjzadng cẩyvjqn thậincun thấncpby đnvkcưmvoxwbwhc côjzadonupng chếdikd ra loạncpbi thuốushnc cưmvoxerhyng đnvkcncpbi nhưmvox vậincuy, màofidjzadi thềfrou trong lòswcxng hai năyprrm qua chưmvoxa từwsqxng cóaedsaedsi lung tung! Đsvwli cầfekcu xin côjzad đnvkcfrouu khôjzadng phảdpyfi làofid dựcpdqa dẫswcxm vàofido tôjzadi lấncpby đnvkcưmvoxwbwhc thôjzadng tin, tôjzadi làofid thậincut giữdikdwvhgn nhưmvoxmvoxng!"

"Hừwsqx, tôjzadi đnvkconupn cậincuu cũwgmfng khôjzadng dáonupm nóaedsi cho ngưmvoxerhyi kháonupc biếdikdt, nếdikdu khôjzadng cậincuu cũwgmfng sẽdfdm khôjzadng khôjzadi phụyszsc hếdikdt nhữdikdng tàofidi liệthgmu kia thìuqib chạncpby khôjzadng thấncpby đnvkcâfkzlu, giọomzmng nữdikdmvoxerhyi lạncpbnh nóaedsi: "Xem năyprrm đnvkcóaeds cậincuu đnvkcãwbwh giúfmetp tôjzadi nhưmvoxng tìuqibnh cảdpyfm thìuqib đnvkcigut đnvkcóaeds, sựcpdq kiệthgmn kia tớfkzli đnvkcóaedsofid hếdikdt, chuyệthgmn cứyanju ngưmvoxerhyi, tôjzadi khôjzadng nhậincun!"

svwlwsqxng cóaeds gấncpbp!" Mộnvkct chúfmett ýigut thứyanjc còswcxn lạncpbi củwbjfa J đnvkcfrouu gửcpdqi tấncpbt cảdpyf bệthgmnh áonupn đnvkciệthgmn tửcpdq, x quang củwbjfa Triểigutn Thiếdikdu Khuynh cũwgmfng gửcpdqi hếdikdt cho máonupy vi tíwvhgnh bêwgmfn kia: "Mờerhyi xem trưmvoxfkzlc mộnvkct chúfmett nhữdikdng bệthgmnh nàofidy tíwvhgnh cóaeds đnvkcưmvoxwbwhc hay khôjzadng, tôjzadi cầfekcu xin côjzad, côjzadonupc đnvkcwceqnh mộnvkct cáonupi, cóaeds thểigut trịwceq hay khôjzadng, côjzadaedsi câfkzlu cũwgmfng tốushnt đnvkci!"

Đsvwlang lúfmetc nóaedsi chuyệthgmn, J cưmvoxnipmng chếdikdonupy vi tíwvhgnh củwbjfa ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd đnvkcwgmfn mởkdqm ra sổaeds kháonupm bệthgmnh, thiếdikdt tríwvhguqibnh ảdpyfnh tựcpdq đnvkcnvkcng lậincut giấncpby, éxximp buộnvkcc côjzad xem dầfekcn xuốushnng, sau đnvkcóaeds tay chỉatfm nhưmvox bay cắlvoot màofidn ảdpyfnh đnvkcếdikdn mộnvkct cáonupi máonupy vi tíwvhgnh siêwgmfu cấncpbp kháonupc, máonupy vi tíwvhgnh kia chủwbjf yếdikdu ghi chéxximp sốushn liệthgmu truyềfroun lạncpbi củwbjfa anh ta vàofid ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd đnvkcwgmfn, nếdikdu nhưmvoxjzad ta khôjzadng muốushnn tựcpdquqibnh ra tay, anh ta sẽdfdm phảdpyfi dụyszsng hếdikdt toàofidn lựcpdqc moi ra căyprrn cứyanjyvjqn núfmetp củwbjfa côjzad ta!

"Mặvzmac kệthgmaeds thểigut trịwceq hay khôjzadng, bâfkzly giờerhyjzadi sẽdfdm khôjzadng ra tay cứyanju ngưmvoxerhyi!" Giọomzmng nữdikd mang theo ýigut lạncpbnh còswcxn cóaeds mộnvkct chúfmett phiềfroun nãwbwho: "Tắlvoot hếdikdt nhữdikdng bệthgmnh áonupn đnvkcáonupng chếdikdt nàofidy đnvkci, cũwgmfng chỉatfmofidfkzly thầfekcn kinh ởkdqm châfkzln bịwceq cắlvoot đnvkcyanjt rồvqepi, cóaedsuqib ghêwgmf gớfkzlm đnvkcâfkzlu! Đsvwlwsqxng lấncpby nhữdikdng chuyệthgmn nhỏqdho nhặvzmat nàofidy tớfkzli làofidm phiềfroun tôjzadi... tôjzadi sẽdfdm khôjzadng đnvkci cứyanju anh ta đnvkcâfkzlu!"

Liêwgmfn Hoa khôjzadng khỏqdhoi bụyszsm lấncpby ngựcpdqc, vếdikdt thưmvoxơbaljng nhỏqdho...... Ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd kia nóaedsi chỉatfmofid vếdikdt thưmvoxơbaljng nhỏqdho, ýigut củwbjfa côjzad ta nóaedsi làofidjzad ta nhấncpbt đnvkcwceqnh cóaeds thểigut đnvkcwbjf cứyanju Thiếdikdu Khuynh cóaeds đnvkcúfmetng hay khôjzadng, côjzad ta cóaedsonupch!

"J, kéxximo côjzad ta, nếdikdu nhưmvoxaedsi khôjzadng thuyếdikdt phụyszsc đnvkcưmvoxwbwhc côjzad ta, íwvhgt nhấncpbt phảdpyfi tra đnvkcưmvoxwbwhc đnvkcwceqa chỉatfmfkzly giờerhy củwbjfa côjzad ta!" Trong nháonupy mắlvoot hai mắlvoot ôjzadng Triểigutn nhưmvox củwbjf, ôjzadng nhanh chóaedsng ra lệthgmnh J nóaedsi.

aeds lẽdfdm ngưmvoxerhyi phụyszs nữdikd kia thậincut sựcpdqofid mộnvkct thiêwgmfn tàofidi cũwgmfng khôjzadng nhấncpbt đnvkcwceqnh, cho tớfkzli bâfkzly giờerhy khôjzadng cóaeds mộnvkct ngưmvoxerhyi thầfekcy thuốushnc nàofido sẽdfdmaedsi thưmvoxơbaljng thếdikd Thiếdikdu Khuynh làofid chuyệthgmn nhỏqdho, cóaeds lẽdfdmjzad ta thậincut sựcpdqaedsonupch khiếdikdn châfkzln Thiếdikdu Khuynh khôjzadi phụyszsc bìuqibnh thưmvoxerhyng! Nhưmvoxng nếdikdu nhưmvoxjzad ta cóaedsyprrng lựcpdqc cũwgmfng khôjzadng bằbyemng lòswcxng ra tay, ôjzadng khôjzadng ngạncpbi vìuqib con trai mìuqibnh vậincun dụyszsng võpliq lựcpdqc, tớfkzli cửcpdqa buộnvkcc chặvzmat tróaedsi côjzad ta lạncpbi, cũwgmfng muốushnn cho côjzad ta tớfkzli cứyanju Thiếdikdu Khuynh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.