Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 260 : Vết thương nhỏ mà thôi

    trước sau   
Edit: Phong Nguyệaywat

Beta: Sunlia

Đtakdãbzpa sắaywap đhcgaếimhfn mộxxrot giờtgek rồbwbsi, khôtgekng cóbwbs, khôtgekng cóbwbs bấnkhet kỳtakd ai đhcgaáppkrp lạbwbsi......

J xoa xoa mồbwbstgeki trêbwbsn tráppkrn, tạbwbsi sao cóbwbs thểdaod nhưvrfr vậdlbuy, chưvrfrơfytyng trìulbinh củukuwa anh ta cóbwbs thểdaod đhcgarpognh vịrpog rấnkhet nhanh mệaywanh lệaywanh củukuwa mìulbinh trong phạbwbsm vi toàxfobn thếimhf giớrpogi, nửvzzza giờtgek đhcgaãbzpaxfob tốdsjjc đhcgaxxro chậdlbum nhấnkhet hơfytyn trưvrfrrpogc kia rồbwbsi, làxfobm sao cóbwbs thểdaod mộxxrot giờtgekynorng khôtgekng cóbwbs ai trảkizw lờtgeki!

"A! Cóbwbs!" J đhcgaang cóbwbs chúqwpkt đhcgaáppkrnh mấnkhet lòalyfng tin, cho làxfobppkri ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek đhcgabwbsn kia đhcgaãbzpa hủukuwy sốdsjj liệaywau thìulbi anh ta vui mừollqng thấnkhey Software cóbwbs hồbwbsi báppkro, anh ta tìulbim đhcgaưvrfrprnac côtgek ta!

Tinh thầpyugn J lậdlbup tứrnaic tỉxstonh táppkro, hếimhft sứrnaic chăsatdm chúqwpkppkrc đhcgarpognh vịrpog trídsjj củukuwa ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek đhcgabwbsn kia, nhanh chóbwbsng vậdlbun chuyểdaodn máppkry vi tídsjjnh siêbwbsu cấnkhep đhcgadaod cho anh ta nhưvrfrbwbs thầpyugn hỗxxro trợprna, chỉxsto tốdsjjn mấnkhey phúqwpkt đhcgabwbsng hồbwbs, anh ta đhcgaãbzpa hoàxfobn toàxfobn khốdsjjng chếimhfppkry vi tídsjjnh củukuwa đhcgadsjji phưvrfrơfytyng.


J thởfyty phàxfobo nhẹomfj nhõzliqm, sau khi kiểdaodm tra sốdsjj liệaywau máppkry vi tídsjjnh củukuwa đhcgadsjji phưvrfrơfytyng, anh ta trựziogc tiếimhfp kídsjjch pháppkrt hìulbinh ra mộxxrot ca khúqwpkc hếimhft sứrnaic ồbwbsn àxfobo, mặiecuc kệaywappkri ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek đhcgabwbsn đhcgaang làxfobm gìulbi, côtgek ta đhcgaisiju nhấnkhet đhcgarpognh sẽakmr nghe ca khúqwpkc tẩgibcy nãbzpao vôtgek đhcgarpogch nàxfoby!

"Shit!" Thờtgeki gian chỉxsto qua mưvrfrtgeki mấnkhey giâpyugy, từollq trong tai nghe J nghe đhcgaưvrfrprnac bêbwbsn kia máppkry vi tídsjjnh truyềisijn đhcgaếimhfn mộxxrot tiếimhfng gầpyugm nhẹomfj, tiếimhfp mộxxrot trậdlbun âpyugm thanh củukuwa bàxfobn gõzliqxfob con chuộxxrot, ngưvrfrtgeki đhcgadsjji diệaywan đhcgaang cốdsjj gắaywang tráppkrnh thoáppkrt khốdsjjng chếimhf, hếimhft sứrnaic làxfobm biệaywan pháppkrp bổppkrqwpkc.

J nởfyty nụomfjvrfrtgeki hắaywac hắaywac, anh ta đhcgaãbzpa khôtgekng phảkizwi làxfob thiếimhfu niêbwbsn củukuwa hai năsatdm trưvrfrrpogc, bâpyugy giờtgek sau khi bịrpog anh ta khốdsjjng chếimhf, tuyệaywat đhcgadsjji khôtgekng cóbwbs khảkizwsatdng thoáppkrt ra!

Anh ta sửvzzz dụomfjng máppkry nàxfoby chỉxsto nghe đhcgaưvrfrprnac chứrnai khôtgekng cóbwbsdsjjng đhcgadaod trảkizw lờtgeki, anh ta căsatdn bảkizwn cũynorng khôtgekng sợprna âpyugm thanh tiếimhft lộxxro ra bídsjj mậdlbut gìulbi, cho nêbwbsn cưvrfrtgeki đhcgaếimhfn phóbwbsng đhcgaãbzpang âpyugm thanh càxfobng lúqwpkc càxfobng lớrpogn, rốdsjjt cuộxxroc dẫziogn tớrpogi ngưvrfrtgeki ởfytybwbsn cạbwbsnh bấnkhet mãbzpan.

"Hừollq, J, cậdlbuu khôtgekng thểdaod tựziogulbinh nghe léeohsn sao!" Tiểdaodu Bạbwbsch, Liêbwbsn Hoa vàxfob Triễollqn lãbzpao gia đhcgaisiju muốdsjjn nóbwbsi chuyệaywan, tiếimhfn lêbwbsn rúqwpkt tai nghe xuốdsjjng, khiếimhfn âpyugm thanh đhcgadsjji diệaywan truyềisijn đhcgaếimhfn cảkizwsatdn phòalyfng.

J khôtgekng thểdaodxfobm gìulbi kháppkrc hơfytyn làxfob tắaywat ca khúqwpkc, đhcgaang ra lệaywanh cửvzzza sổppkr đhcgaáppkrnh mộxxrot chữtgek: "Hel¬lo!"

"Cậdlbuu làxfob ngưvrfrtgeki hai năsatdm trưvrfrrpogc?" Bỗxxrong nhiêbwbsn, từollqbwbsn trong truyềisijn tớrpogi mộxxrot giọiqcwng nữtgek lạbwbsnh nhưvrfrsatdng, côtgek ta lấnkhey mộxxrot giọiqcwng tiếimhfng anh thuầpyugn chuẩgibcn lạbwbsnh lùxtvung nóbwbsi.

Giọiqcwng nóbwbsi củukuwa côtgek ta làxfob khôtgekng hềisijbwbs cảkizwm xúqwpkc phậdlbup phồbwbsng cứrnaing rắaywan, trong âpyugm thanh nghe khôtgekng hiểdaodu rõzliq tuổppkri táppkrc, mặiecuc dùxtvu trong lờtgeki nóbwbsi khôtgekng phảkizwi cốdsjj ýnmtn mang theo ýnmtn lạbwbsnh, nhưvrfrng làxfobm cho ngưvrfrtgeki ta nghe sẽakmrbwbsn lặiecung rùxtvung mìulbinh mộxxrot cáppkri, côtgek ta nhẹomfj giọiqcwng hỏvqsqi: "Cậdlbuu làxfob ngưvrfrtgeki giúqwpkp tôtgeki khôtgeki phụomfjc sốdsjj liệaywau hai năsatdm trưvrfrrpogc? Cậdlbuu lạbwbsi tìulbim trởfyty vềisij?"

J nhídsjju màxfoby, nhanh chóbwbsng gõzliq mộxxrot câpyugu: "Côtgekxfobm sao biếimhft?"

Giọiqcwng nữtgek đhcgadsjji diệaywan nhàxfobn nhạbwbst nóbwbsi: "Làxfob cậdlbuu khôtgekng sai ưvrfr, trong hai năsatdm qua, vẫziogn chỉxstobwbs mộxxrot mìulbinh cậdlbuu cóbwbs thểdaod đhcgaxxrot pháppkr phòalyfng tuyếimhfn bêbwbsn nàxfoby củukuwa tôtgeki, so vớrpogi máppkry vi tídsjjnh củukuwa tôtgeki thìulbixfobi nghệaywaxfobng cao siêbwbsu hơfytyn ngưvrfrtgeki, tôtgeki chỉxsto gặiecup qua mộxxrot mìulbinh cậdlbuu màxfob thôtgeki."

"Thôtgekng minh, làxfobtgeki khôtgekng sai." J tiếimhfc chữtgek nhưvrfrxfobng viếimhft lêbwbsn, tay qua ởfyty mộxxrot cáppkri máppkry kháppkrc lầpyugn theo dấnkheu vếimhft sửvzzz dụomfjng chưvrfrơfytyng trìulbinh xáppkrc đhcgarpognh vịrpog trídsjj củukuwa côtgek ta.

"Hai năsatdm khôtgekng thấnkhey, kỹukuw thuậdlbut củukuwa cậdlbuu lạbwbsi cao siêbwbsu rấnkhet nhiềisiju, tôtgeki cũynorng đhcgaãbzpa thậdlbut lâpyugu khôtgekng cóbwbs cậdlbup nhậdlbup kiếimhfn thứrnaic vàxfobo máppkry vi tídsjjnh củukuwa mìulbinh......" Giọiqcwng nữtgekulbinh nhưvrfr lọiqcwt vàxfobo suy tưvrfr, âpyugm thanh phai nhạbwbst dầpyugn xuốdsjjng, dừollqng mộxxrot chúqwpkt, côtgek mớrpogi lạbwbsi lạbwbsnh lùxtvung màxfobbwbsi: "Cậdlbuu cóbwbs chuyệaywan gìulbiulbim tôtgeki? Hai năsatdm qua cậdlbuu đhcgaisiju khôtgekng cóbwbs liêbwbsn lạbwbsc vớrpogi tôtgeki, lầpyugn nàxfoby khôtgekng phảkizwi chỉxstoxfob muốdsjjn tớrpogi đhcgaâpyugy tìulbim kiếimhfm kídsjjch thídsjjch chứrnai?"

takdúqwpkng, tôtgeki cóbwbs chuyệaywan tìulbim côtgek." J quay đhcgapyugu lạbwbsi nghiêbwbsm túqwpkc viếimhft chữtgek, hỏvqsqi côtgekbwbsi: " Tôtgeki nhớrpog đhcgaưvrfrprnac...... Hai năsatdm trưvrfrrpogc côtgekfyty đhcgaâpyugy nghiêbwbsn cứrnaiu cáppkri đhcgaisijxfobi《 Đtakdoạbwbsn thểdaod tựziog sinh, cóbwbs thểdaod hỏvqsqi côtgek mộxxrot chúqwpkt, bâpyugy giờtgek thàxfobnh quảkizw nghiêbwbsn cứrnaiu nhưvrfr thếimhfxfobo rồbwbsi? Tấnkhet cảkizwppkrc sĩqepe chữtgeka trịrpog châpyugn cho lãbzpao đhcgabwbsi tôtgeki đhcgaisiju bóbwbs tay, côtgekbwbs thểdaod hồbwbsi phụomfjc cho lãbzpao đhcgabwbsi tôtgeki đhcgaưvrfrprnac khôtgekng?"


Trong nháppkry mắaywat tinh thầpyugn Liêbwbsn Hoa, ôtgekng Triểdaodn vàxfob Tiểdaodu Bạbwbsch đhcgaisiju khẩgibcn trưvrfrơfytyng, bọiqcwn họiqcw dựziogng lỗxxro tai nghiêbwbsng tai lắaywang nghe, vôtgekxtvung mong đhcgaprnai giọiqcwng nữtgek lạbwbsnh lùxtvung đhcgadsjji diệaywan sẽakmrbwbsi cáppkri gìulbi.

tgek ta thậdlbut sựziogbwbs loạbwbsi thuốdsjjc cứrnaiu ngưvrfrtgeki nàxfoby sao? Côtgek ta làxfob khôtgekng bằmftfng lòalyfng dùxtvung nóbwbs tớrpogi cứrnaiu Thiếimhfu Khuynh sao?

"Hừollq, cậdlbuu quảkizw nhiêbwbsn nhìulbin tàxfobi liệaywau củukuwa tôtgeki, tôtgeki biếimhft ngay, sẽakmr khôtgekng đhcgaàxfobng hoàxfobng chỉxsto giúqwpkp tôtgeki khôtgeki phụomfjc sốdsjj liệaywau ——" Giọiqcwng nữtgek trong lờtgeki nóbwbsi ýnmtn lạbwbsnh lạbwbsi sâpyugu hơfytyn, lạbwbsnh nhưvrfrsatdng hìulbinh nhưvrfrbwbsulbinh thểdaod, làxfobm cho ngưvrfrtgeki ta nghe đhcgaưvrfrprnac tâpyugm lạbwbsnh rõzliqxfobng, côtgek ta dùxtvung cáppkri âpyugm thanh nàxfoby tiếimhfp tụomfjc hỏvqsqi: "Cho nêbwbsn lầpyugn nàxfoby cậdlbuu làxfob tớrpogi đhcgaòalyfi hỏvqsqi tôtgeki móbwbsn nợprna âpyugn tìulbinh kia, muốdsjjn tôtgeki cứrnaiu ngưvrfrtgeki kia đhcgaếimhfn trảkizw âpyugn tìulbinh cho cậdlbuu? Ha ha, nguyệaywan vọiqcwng kháppkrc còalyfn chưvrfra tídsjjnh, nhưvrfrng chuyệaywan cứrnaiu ngưvrfrtgeki, tôtgeki nhấnkhet đhcgarpognh sẽakmr giảkizwi quyếimhft việaywac chung, làxfob ai? Bịrpog thưvrfrơfytyng cáppkri gìulbi? Bằmftfng lòalyfng lấnkhey cáppkri gìulbi tớrpogi trao đhcgappkri? Bâpyugy giờtgektgeki làxfobm bấnkhet cứrnai chuyệaywan gìulbiynorng bằmftfng tâpyugm tìulbinh, màxfobpyugy giờtgek, tâpyugm tìulbinh củukuwa tôtgeki thậdlbut khôtgekng tốdsjjt ——"

"A a! Côtgek đhcgaollqng tâpyugm tìulbinh khôtgekng tốdsjjt, chúqwpkng ta lâpyugu ngàxfoby mớrpogi gặiecup, cóbwbsppkri gìulbixfobpyugm tìulbinh gìulbi khôtgekng tốdsjjt chứrnai!" J luốdsjjng cuốdsjjng, chen vàxfobo tai nghe nóbwbsi lờtgeki nóbwbsi thẳrnaing, anh ta nóbwbsi chêbwbsm chọiqcwc cưvrfrtgeki muốdsjjn xoay chuyểdaodn ýnmtn đhcgarpognh củukuwa côtgekppkri kia: "Ha ha, tôtgeki tùxtvuy tiệaywan xâpyugm lấnkhen máppkry vi tídsjjnh củukuwa côtgekxfobtgeki khôtgekng đhcgaúqwpkng, nhưvrfrng trừollqppkri biệaywan pháppkrp nàxfoby, tôtgeki còalyfn cóbwbs thểdaodxfobm sao liêbwbsn lạbwbsc vớrpogi côtgek? Năsatdm đhcgaóbwbstgeki cũynorng chỉxstoxfob thoáppkrng nhìulbin, khôtgekng cẩgibcn thậdlbun thấnkhey đhcgaưvrfrprnac côtgekppkrng chếimhf ra loạbwbsi thuốdsjjc cưvrfrtgekng đhcgabwbsi nhưvrfr vậdlbuy, màxfobtgeki thềisij trong lòalyfng hai năsatdm qua chưvrfra từollqng cóbwbsbwbsi lung tung! Đtakdi cầpyugu xin côtgek đhcgaisiju khôtgekng phảkizwi làxfob dựzioga dẫziogm vàxfobo tôtgeki lấnkhey đhcgaưvrfrprnac thôtgekng tin, tôtgeki làxfob thậdlbut giữtgekdsjjn nhưvrfrvrfrng!"

"Hừollq, tôtgeki đhcgappkrn cậdlbuu cũynorng khôtgekng dáppkrm nóbwbsi cho ngưvrfrtgeki kháppkrc biếimhft, nếimhfu khôtgekng cậdlbuu cũynorng sẽakmr khôtgekng khôtgeki phụomfjc hếimhft nhữtgekng tàxfobi liệaywau kia thìulbi chạbwbsy khôtgekng thấnkhey đhcgaâpyugu, giọiqcwng nữtgekvrfrtgeki lạbwbsnh nóbwbsi: "Xem năsatdm đhcgaóbwbs cậdlbuu đhcgaãbzpa giúqwpkp tôtgeki nhưvrfrng tìulbinh cảkizwm thìulbi đhcgadaod đhcgaóbwbs, sựziog kiệaywan kia tớrpogi đhcgaóbwbsxfob hếimhft, chuyệaywan cứrnaiu ngưvrfrtgeki, tôtgeki khôtgekng nhậdlbun!"

takdollqng cóbwbs gấnkhep!" Mộxxrot chúqwpkt ýnmtn thứrnaic còalyfn lạbwbsi củukuwa J đhcgaisiju gửvzzzi tấnkhet cảkizw bệaywanh áppkrn đhcgaiệaywan tửvzzz, x quang củukuwa Triểdaodn Thiếimhfu Khuynh cũynorng gửvzzzi hếimhft cho máppkry vi tídsjjnh bêbwbsn kia: "Mờtgeki xem trưvrfrrpogc mộxxrot chúqwpkt nhữtgekng bệaywanh nàxfoby tídsjjnh cóbwbs đhcgaưvrfrprnac hay khôtgekng, tôtgeki cầpyugu xin côtgek, côtgekppkrc đhcgarpognh mộxxrot cáppkri, cóbwbs thểdaod trịrpog hay khôtgekng, côtgekbwbsi câpyugu cũynorng tốdsjjt đhcgai!"

Đtakdang lúqwpkc nóbwbsi chuyệaywan, J cưvrfrevjjng chếimhfppkry vi tídsjjnh củukuwa ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek đhcgabwbsn mởfyty ra sổppkr kháppkrm bệaywanh, thiếimhft trídsjjulbinh ảkizwnh tựziog đhcgaxxrong lậdlbut giấnkhey, éeohsp buộxxroc côtgek xem dầpyugn xuốdsjjng, sau đhcgaóbwbs tay chỉxsto nhưvrfr bay cắaywat màxfobn ảkizwnh đhcgaếimhfn mộxxrot cáppkri máppkry vi tídsjjnh siêbwbsu cấnkhep kháppkrc, máppkry vi tídsjjnh kia chủukuw yếimhfu ghi chéeohsp sốdsjj liệaywau truyềisijn lạbwbsi củukuwa anh ta vàxfob ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek đhcgabwbsn, nếimhfu nhưvrfrtgek ta khôtgekng muốdsjjn tựziogulbinh ra tay, anh ta sẽakmr phảkizwi dụomfjng hếimhft toàxfobn lựziogc moi ra căsatdn cứrnaigibcn núqwpkp củukuwa côtgek ta!

"Mặiecuc kệaywabwbs thểdaod trịrpog hay khôtgekng, bâpyugy giờtgektgeki sẽakmr khôtgekng ra tay cứrnaiu ngưvrfrtgeki!" Giọiqcwng nữtgek mang theo ýnmtn lạbwbsnh còalyfn cóbwbs mộxxrot chúqwpkt phiềisijn nãbzpao: "Tắaywat hếimhft nhữtgekng bệaywanh áppkrn đhcgaáppkrng chếimhft nàxfoby đhcgai, cũynorng chỉxstoxfobpyugy thầpyugn kinh ởfyty châpyugn bịrpog cắaywat đhcgarnait rồbwbsi, cóbwbsulbi ghêbwbs gớrpogm đhcgaâpyugu! Đtakdollqng lấnkhey nhữtgekng chuyệaywan nhỏvqsq nhặiecut nàxfoby tớrpogi làxfobm phiềisijn tôtgeki... tôtgeki sẽakmr khôtgekng đhcgai cứrnaiu anh ta đhcgaâpyugu!"

Liêbwbsn Hoa khôtgekng khỏvqsqi bụomfjm lấnkhey ngựziogc, vếimhft thưvrfrơfytyng nhỏvqsq...... Ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek kia nóbwbsi chỉxstoxfob vếimhft thưvrfrơfytyng nhỏvqsq, ýnmtn củukuwa côtgek ta nóbwbsi làxfobtgek ta nhấnkhet đhcgarpognh cóbwbs thểdaod đhcgaukuw cứrnaiu Thiếimhfu Khuynh cóbwbs đhcgaúqwpkng hay khôtgekng, côtgek ta cóbwbsppkrch!

"J, kéeohso côtgek ta, nếimhfu nhưvrfrbwbsi khôtgekng thuyếimhft phụomfjc đhcgaưvrfrprnac côtgek ta, ídsjjt nhấnkhet phảkizwi tra đhcgaưvrfrprnac đhcgarpoga chỉxstopyugy giờtgek củukuwa côtgek ta!" Trong nháppkry mắaywat hai mắaywat ôtgekng Triểdaodn nhưvrfr củukuw, ôtgekng nhanh chóbwbsng ra lệaywanh J nóbwbsi.

bwbs lẽakmr ngưvrfrtgeki phụomfj nữtgek kia thậdlbut sựziogxfob mộxxrot thiêbwbsn tàxfobi cũynorng khôtgekng nhấnkhet đhcgarpognh, cho tớrpogi bâpyugy giờtgek khôtgekng cóbwbs mộxxrot ngưvrfrtgeki thầpyugy thuốdsjjc nàxfobo sẽakmrbwbsi thưvrfrơfytyng thếimhf Thiếimhfu Khuynh làxfob chuyệaywan nhỏvqsq, cóbwbs lẽakmrtgek ta thậdlbut sựziogbwbsppkrch khiếimhfn châpyugn Thiếimhfu Khuynh khôtgeki phụomfjc bìulbinh thưvrfrtgekng! Nhưvrfrng nếimhfu nhưvrfrtgek ta cóbwbssatdng lựziogc cũynorng khôtgekng bằmftfng lòalyfng ra tay, ôtgekng khôtgekng ngạbwbsi vìulbi con trai mìulbinh vậdlbun dụomfjng võzliq lựziogc, tớrpogi cửvzzza buộxxroc chặiecut tróbwbsi côtgek ta lạbwbsi, cũynorng muốdsjjn cho côtgek ta tớrpogi cứrnaiu Thiếimhfu Khuynh!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.