Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 249 : Cô ta còn chưa chết sao?

    trước sau   
Editor: Tưekud Di

Beta: Mègscdo ™

“Con cóarhqdvxcch rồfngji!...........! Cầtzncm lấafuqy cádvxci nàeomyy.” Tiểeqjxu Bạfmfgch lấafuqy từhdwf trong túgozti ra mộekudt túgozti thuốwowec dạfmfgng bộekudt, đwoweưekuda cho anh, nóarhqi: “Trong lúgoztc đwowei mua đwowefngj ăgsyon, con cóarhqowemm thấafuqy càeomy phêedgbeqjxa tan, ba, ba dụhdwf mẹomqm uốwoweng hếkgcst đwowei! Yêedgbn tâfngjm, vớdvxci mẹomqm thìowemeomy phêedgb chíbtfvnh làeomy thuốwowec ngủmmzh, uốwoweng vàeomyo sẽfmfg ngủmmzh ngay. Mẹomqm sẽfmfg khôrxydng nhìowemn cảzazdnh màeomy đwoweau lòeqjxng khóarhqc nữmygfa, con khôrxydng muốwowen mẹomqm trốwowen trong đwoweóarhq khóarhqc cảzazd đwoweêedgbm, con cũkaoang rấafuqt đwoweau lòeqjxng………….” Tiểeqjxu Bạfmfgch rũkaoa mắwzmkt, che giấafuqu sựgsyo lo lắwzmkng vàeomy đwoweau lòeqjxng trong ádvxcnh mắwzmkt.”

“Đhuweưekudfngjc, ba đwowei ngay đwoweâfngjy.” Triểeqjxu Thiếkgcsu Khuynh gậhextt gậhextt đwowetzncu, cầtzncm lấafuqy túgozti càeomy phêedgb: “Ba sẽfmfg dỗivsw mẹomqm con đwowei ngủmmzh, Tiểeqjxu Bạfmfgch con cũkaoang khôrxydng đwoweưekudfngjc thứwzmkc khuya, quay vềnpwu ngủmmzh đwowei.”

“Àbyzf, ba ơoiioi!” Tiểeqjxu Bạfmfgch thấafuqy ba quay xe lăgsyon đwowejwjynh đwowei, vộekudi kégozto anh lạfmfgi, khôrxydng yêedgbn tâfngjm dặdybyn dòeqjx: “Ba, con nhờsgoi ba đwowei an ủmmzhi dụhdwf dỗivsw mẹomqm ngủmmzh, chứwzmk khôrxydng phảzazdi đwoweeqjx ba nhâfngjn cơoiio hộekudi sàeomym sỡjabi mẹomqm đwoweâfngju đwoweóarhq! Sau khi mẹomqm ngủmmzh rồfngji thìowem khôrxydng cho phégoztp ba làeomym chuyệjabin bậhexty bạfmfg, con sẽfmfg chờsgoiowem trong phòeqjxng, sau khi ba dỗivsw mẹomqm xong, quay lạfmfgi rồfngji con mớdvxci đwowei ngủmmzh!”

“Biếkgcst rồfngji, anh quảzazdn gia nhỏgsyo!” Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh bấafuqt đwowewzmkc dĩqapv sờsgoi sờsgoi đwowedtqwnh đwowetzncu con trai, khôrxydng cầtzncn Tiểeqjxu Bạfmfgch nóarhqi, anh cũkaoang sẽfmfg khôrxydng làeomym chuyệjabin gìowem bậhexty bạfmfg, tâfngjm trạfmfgng củmmzha Liêedgbn Hoa hôrxydm nay cựgsyoc kỳkswj khôrxydng ổzmpmn, dùdvxc anh khôrxydng nhịjwjyn đwoweưekudfngjc thìowemkaoang sẽfmfg khôrxydng lợfngji dụhdwfng lúgoztc ngưekudsgoii khádvxcc đwoweang phiềnpwun lòeqjxng. Bao nhiêedgbu ngàeomyy qua còeqjxn vưekudfngjt qua đwoweưekudfngjc, chẳajpwng lẽfmfgrxydm nay anh lạfmfgi nảzazdy sinh ýoovz đwowefngj bấafuqt chíbtfvnh sao?


Cầtzncm cốwowec càeomy phêedgb đwoweãuwob pha xong, Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh xoay xe lăgsyon tớdvxci trưekuddvxcc cửkaoaa phòeqjxng tầtzncng bốwowen, dưekuddvxci ádvxcnh đwoweègscdn mờsgoi mờsgoiowem đwowetzncu giưekudsgoing, Liêedgbn Hoa đwoweang ngồfngji đwowewowei diệjabin cửkaoaa sổzmpm, anh đwowewzmkng trưekuddvxcc cửkaoaa nêedgbn chỉdtqwarhq thểeqjx nhìowemn thấafuqy mộekudt bêedgbn mádvxc củmmzha côrxyd, trêedgbn gưekudơoiiong mặdybyt hoàeomyn mỹuhrs kia lạfmfgi tràeomyn đwowetzncy nưekuddvxcc mắwzmkt.

Thởowemeomyi thưekudơoiiong tiếkgcsc, Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh tiếkgcsn lêedgbn phíbtfva trưekuddvxcc: “Liêedgbn Hoa, đwoweãuwob khuya rồfngji, trờsgoii vẫeqjxn còeqjxn lạfmfgnh, uốwoweng chúgoztt đwowefngjarhqng sưekudowemi ấafuqm đwowei.”

“Thiếkgcsu Khuynh?” Liêedgbn Hoa giậhextt mìowemnh, vộekudi vàeomyng lau nưekuddvxcc mắwzmkt trêedgbn mặdybyt, nghẹomqmn ngàeomyo đwoweiềnpwuu chỉdtqwnh lạfmfgi tâfngjm trạfmfgng, mớdvxci cầtzncm lấafuqy đwowefngj uốwoweng, nóarhqi: “Ừebuzm, cảzazdm ơoiion.”

Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh thấafuqy côrxyd uốwoweng vàeomyi hớdvxcp càeomy phêedgb lấafuqy lệjabi, đwowezyicy xe đwoweếkgcsn ngồfngji song song vớdvxci côrxyd, nhẹomqm nhàeomyng hỏgsyoi: “Ban đwoweêedgbm ởowem đwoweâfngjy cóarhqowem đwowedybyc biệjabit sao? Sao lạfmfgi khiếkgcsn em buồfngjn đwoweếkgcsn thếkgcs?”

“Chỗivsweomyy………… Đhuweâfngjy làeomy phòeqjxng củmmzha ba em khi còeqjxn sốwoweng.” Hai tay Liêedgbn Hoa ádvxcp vàeomyo chiếkgcsc cốwowec, nhỏgsyo giọoovzng thìowem thầtzncm: “Trong suốwowet mộekudt năgsyom sau khi mẹomqm qua đwowesgoii, em đwowenpwuu ởowem đwoweâfngjy vớdvxci ba, khi em nhớdvxc mẹomqm, ba sẽfmfg ôrxydm em rồfngji cùdvxcng nhìowemn ra bêedgbn ngoàeomyi, ba nóarhqi mẹomqm đwoweãuwob biếkgcsn thàeomynh sao trêedgbn trờsgoii, vẫeqjxn luôrxydn nhìowemn em, bảzazdo em cưekudsgoii cho bàeomy xem, nóarhqi rằbtfvng mẹomqm thíbtfvch nhấafuqt làeomydvxcng vẻfqvwgoztc em cưekudsgoii to vui vẻfqvw…………… Bâfngjy giờsgoi em quay lạfmfgi nơoiioi nàeomyy, em muốwowen đwoweếkgcsn thăgsyom ba mẹomqm, cóarhq phảzazdi bọoovzn họoovz đwowenpwuu đwoweang ởowemedgbn nhau trêedgbn bầtzncu trờsgoii kia khôrxydng, ngôrxydi sao kia làeomy họoovz ưekud……”

“Vậhexty thìowem em nêedgbn cưekudsgoii, tạfmfgi sao lạfmfgi khóarhqc?” Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh kégozto Liêedgbn Hoa, đwoweeqjxrxyd ngồfngji lêedgbn đwoweùdvxci mìowemnh: “Bádvxcc trai, bádvxcc gádvxci hiểeqjxu em nhấafuqt, bọoovzn họoovz đwowenpwuu thíbtfvch nhìowemn thấafuqy em cưekudsgoii, em nêedgbn cưekudsgoii cho họoovz nhìowemn, đwoweeqjx họoovz biếkgcst em hạfmfgnh phúgoztc nhưekudsgoing nàeomyo………….”

“Đhuweúgoztng vậhexty, em nêedgbn cưekudsgoii………” Liêedgbn Hoa rưekudng rưekudng nởowem mộekudt nụhdwfekudsgoii, rạfmfgng ngờsgoii nhưekud nhữmygfng vìowem sao đwoweang lấafuqp ládvxcnh kia, côrxyd mạfmfgnh mẽfmfg ngẩzyicng đwowetzncu nhìowemn bầtzncu trờsgoii đwoweêedgbm: “Ba mẹomqm, hai ngưekudsgoii nhìowemn thấafuqy khôrxydng, con đwoweang cưekudsgoii đwoweâfngjy, con sốwoweng rấafuqt tốwowet! Con đwoweãuwob lấafuqy lạfmfgi tấafuqt cảzazd nhữmygfng gìowem đwoweãuwob mấafuqt, ngưekudsgoii làeomym con tổzmpmn thưekudơoiiong cũkaoang đwoweãuwob gặdybyp bádvxco ứwzmkng rồfngji, hai ngưekudsgoii cóarhq thểeqjxedgbn tâfngjm………….”

“Em nhưekud vậhexty mớdvxci đwoweomqmp nhấafuqt.” Lau đwowei nưekuddvxcc mắwzmkt trêedgbn khóarhqe mắwzmkt Liêedgbn Hoa, Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh nhỏgsyo giọoovzng nóarhqi: “Anh xin lỗivswi, Liêedgbn Hoa, anh khôrxydng khôrxydi phụhdwfc nơoiioi nàeomyy thàeomynh dádvxcng vẻfqvw y nhưekudgoztc ban đwowetzncu đwoweưekudfngjc, căgsyon phòeqjxng nàeomyy cũkaoang khôrxydng lưekudu lạfmfgi tưekud liệjabiu, anh khôrxydng thểeqjxeomym gìowem khádvxcc hơoiion làeomy cốwowe gắwzmkng đwoweơoiion giảzazdn hóarhqa nóarhq, chỉdtqwarhqa hếkgcst mọoovzi dấafuqu vếkgcst củmmzha ngưekudsgoii nhàeomy họoovz Ôeqjxn đwoweeqjx lạfmfgi. Anh khôrxydng biếkgcst căgsyon phòeqjxng nàeomyy làeomy củmmzha ba em, nêedgbn đwoweãuwob khôrxydng sửkaoaa sang sắwzmkp xếkgcsp chỉdtqwnh chu……….”

“Khôrxydng, anh đwoweãuwobeomym tốwowet nhấafuqt cóarhq thểeqjx rồfngji, ởowem đwoweâfngjy khôrxydng hềnpwuarhq chúgoztt dấafuqu vếkgcst nàeomyo củmmzha ngưekudsgoii nhàeomy họoovz Ôeqjxn đwoweãuwobeomy rấafuqt tốwowet rồfngji, em rấafuqt vui…….. Thiếkgcsu Khuynh, cảzazdm ơoiion anh, em biếkgcst từhdwf trưekuddvxcc đwoweếkgcsn nay anh đwoweãuwobeomym rấafuqt nhiềnpwuu chuyệjabin cho em, nhưekudng anh cũkaoang chưekuda bao giờsgoi nhắwzmkc tớdvxci.” Liêedgbn Hoa dựgsyoa vàeomyo lồfngjng ngựgsyoc Thiếkgcsu Khuynh, giọoovzng buồfngjn buồfngjn nghẹomqmn ngàeomyo, nóarhqi: “Cảzazdm ơoiion anh, thậhextt sựgsyo cảzazdm ơoiion anh………… Em biếkgcst anh bậhextn nhiềnpwuu việjabic ởowemrxydng ty, việjabic phụhdwfc hồfngji sứwzmkc khỏgsyoe cũkaoang chưekuda hoàeomyn thàeomynh, thờsgoii gian củmmzha anh đwoweãuwobbtfvn lịjwjych rồfngji, nhưekudng anh vẫeqjxn luôrxydn bậhextn tâfngjm vìowem nhữmygfng chuyệjabin khóarhq khăgsyon củmmzha em, còeqjxn sắwzmkp xếkgcsp ổzmpmn thỏgsyoa mọoovzi chuyệjabin trưekuddvxcc khi em nóarhqi ra yêedgbu cầtzncu, khiếkgcsn em thậhextt cảzazdm đwoweekudng……. Thiếkgcsu Khuynh, cảzazdm ơoiion anh, em cũkaoang biếkgcst, chuyệjabin phádvxcn quyếkgcst đwoweưekudfngjc thuậhextn lợfngji nhưekud vậhexty làeomy nhờsgoi anh giúgoztp đwowejabi, chưekuda tớdvxci mộekudt tuầtzncn anh đwoweãuwob sắwzmkp xếkgcsp ổzmpmn thỏgsyoa mộekudt tòeqjxa biệjabit thựgsyo, việjabic nàeomyy khóarhq khăgsyon biếkgcst bao nhiêedgbu………..”

“Khôrxydng cầtzncn cảzazdm ơoiion anh, Liêedgbn Hoa, em khôrxydng cầtzncn cảzazdm ơoiion anh, chỉdtqwowem anh yêedgbu em, anh khôrxydng cầtzncn em cảzazdm ơoiion anh.” Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh nhẹomqm nhàeomyng ôrxydm lấafuqy Liêedgbn Hoa, hôrxydn lêedgbn tóarhqc côrxyd, lẩzyicm bẩzyicm nóarhqi: “Anh dàeomynh cảzazd bầtzncu trờsgoii cho em, đwoweeqjx em cóarhq thểeqjx tựgsyo do bay lưekudfngjn, em bay càeomyng cao càeomyng tốwowet, anh sẽfmfgeomyng bao dung em, Liêedgbn Hoa, em đwowehdwfng bao giờsgoiarhqi lờsgoii cảzazdm ơoiion vớdvxci anh.”

“Thiếkgcsu Khuynh, anh đwowehdwfng đwowewowei tốwowet vớdvxci em nhưekud vậhexty, nếkgcsu khôrxydng………” Nếkgcsu khôrxydng, em sẽfmfgedgbu anh……………

“Anh chỉdtqw biếkgcst đwowewowei tốwowet vớdvxci em thôrxydi, em cứwzmkedgbn tâfngjm nhậhextn lấafuqy, em vàeomy Tiểeqjxu Bạfmfgch đwoweãuwobeomyowemnh yêedgbu sâfngju tậhextn xưekudơoiiong tủmmzhy củmmzha anh ….”

ekuddvxcc mắwzmkt Liêedgbn Hoa từhdwf từhdwf thấafuqm ưekuddvxct vạfmfgt ádvxco củmmzha Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh, hơoiioi ấafuqm truyềnpwun thẳajpwng vàeomyo tim anh, côrxyd ádvxcp sádvxct gầtzncn anh hơoiion mộekudt chúgoztt, vòeqjxng tay ôrxydm lấafuqy eo mạfmfgnh mẽfmfg củmmzha anh, nhưekud chỉdtqw sợfngj giâfngjy tiếkgcsp theo sẽfmfg phảzazdi tádvxcch ra vậhexty.


Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh cũkaoang ôrxydm chặdybyt Liêedgbn Hoa, hai ngưekudsgoii ôrxydm nhau thậhextt chặdybyt, nhưekudarhq thểeqjx nhưekud thếkgcsuwobi mãuwobi vềnpwu sau.

“Liêedgbn Hoa, Liêedgbn Hoa?” Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh cảzazdm thấafuqy côrxyddvxci trong ngựgsyoc mãuwobi khôrxydng cửkaoa đwoweekudng, nhẹomqm giọoovzng gọoovzi. Anh dịjwjyu dàeomyng đwowezmpmi tưekud thếkgcs cho côrxyd, nhìowemn đwoweôrxydi mắwzmkt khégoztp chặdybyt củmmzha côrxyd, quảzazd nhiêedgbn, sau khi uốwoweng càeomy phêedgb, côrxyd khóarhqc mệjabit nêedgbn đwoweãuwob ngủmmzh thiếkgcsp đwowei.

“Liêedgbn Hoa, ngủmmzh mộekudt giấafuqc thậhextt ngon, sau khi tỉdtqwnh dậhexty, sẽfmfg khôrxydng còeqjxn ai cóarhq đwowemmzh khảzazdgsyong làeomym hạfmfgi em.” Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh nhẹomqm nhàeomyng hôrxydn lêedgbn mi mắwzmkt Liêedgbn Hoa, ôrxydm côrxyd thậhextt chặdybyt, chuyểeqjxn đwoweekudng xe lăgsyon, cùdvxcng đwowei ra khỏgsyoi phòeqjxng.

Triểeqjxn Thiếkgcsu Khuynh đwoweưekuda côrxyd vềnpwugsyon phòeqjxng ởowem tầtzncng ba nhưekud đwoweúgoztng hẹomqmn, sau khi bàeomyn giao lạfmfgi vớdvxci Tiểeqjxu Bạfmfgch, anh mớdvxci trởowem lạfmfgi gian phòeqjxng bêedgbn cạfmfgnh đwowei ngủmmzh.

......

Cảzazd ngưekudsgoii Ôeqjxn Nhưekud Cảzazdnh lạfmfgnh buốwowet, côrxyd lạfmfgnh đwoweếkgcsn mứwzmkc cảzazd ngưekudsgoii run lẩzyicy bẩzyicy, cảzazdm giádvxcc củmmzha cơoiio thểeqjx gầtzncn nhưekud khiếkgcsn côrxyd sụhdwfp đwowezmpm tuyệjabit vọoovzng, mệjabit mỏgsyoi giãuwoby giụhdwfa, lạfmfgi bịjwjy tróarhqi càeomyng chặdybyt hơoiion.

oiion nửkaoaa ngưekudsgoii côrxyd đwoweãuwob mấafuqt cảzazdm giádvxcc đwoweau rồfngji, hìowemnh nhưekud thịjwjy giádvxcc thíbtfvnh giádvxcc vịjwjy giádvxcc khứwzmku giádvxcc cũkaoang biếkgcsn mấafuqt hếkgcst cảzazd, côrxydeqjxn sốwoweng khôrxydng?

Thờsgoii gian trôrxydi qua bao lâfngju rồfngji, năgsyom ngàeomyy? Năgsyom thádvxcng? Hay năgsyom năgsyom đwoweâfngjy….?

“Con tiệjabin nhâfngjn kia vẫeqjxn còeqjxn sốwoweng, thếkgcseomyrxyd ta còeqjxn chưekuda chếkgcst àeomy?” Mộekudt tiếkgcsng nóarhqi giàeomy nua mơoiio hồfngj khôrxydng rõhdwf truyềnpwun đwoweếkgcsn, hìowemnh nhưekud trong giọoovzng nóarhqi chứwzmka đwowetzncy thùdvxc hậhextn.

“Đhuweúgoztng vậhexty, nhìowemn thìowem giốwoweng phụhdwf nữmygfwowem yếkgcsu, ai biếkgcst còeqjxn cóarhq thểeqjx chơoiioi đwoweưekudfngjc!” Mộekudt giọoovzng nam bỉdtqwzmpmi khôrxydng đwowewzmkng đwowewzmkn trảzazd lờsgoii, cưekudsgoii ha ha mộekudt tiếkgcsng, gãuwob ta nóarhqi: “Ôeqjxng chủmmzh, ôrxydng hậhextn con tiệjabin nhâfngjn nàeomyy nhưekud vậhexty, cóarhq muốwowen thửkaoa tựgsyoowemnh ra trậhextn khôrxydng?”

“Àbyzf, ha ha, đwoweâfngjy cũkaoang làeomy mộekudt ýoovz kiếkgcsn hay!” Ôeqjxng cụhdwf Đhuweivswbtfvp mắwzmkt thàeomynh mộekudt đwoweưekudsgoing thẳajpwng, lạfmfgnh lùdvxcng nóarhqi: “Cậhextu thádvxco bịjwjyt mắwzmkt, bịjwjyt tai vàeomy mấafuqy đwowefngj khádvxcc xuốwoweng đwowei, đwowehdwfng đwoweeqjxrxyd ta chạfmfgy làeomy đwoweưekudfngjc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.