Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 249 : Cô ta còn chưa chết sao?

    trước sau   
Editor: Tưtcnn Di

Beta: Mèscvyo ™

“Con cóhywbmrsvch rồsdzfi!...........! Cầstaqm lấceryy cámrsvi nàqrrxy.” Tiểubptu Bạcewrch lấceryy từqjqn trong túwevdi ra mộkxiut túwevdi thuốrxipc dạcewrng bộkxiut, đxhqxưtcnna cho anh, nóhywbi: “Trong lúwevdc đxhqxi mua đxhqxsdzf ăqosln, con cóhywbhmbdm thấceryy càqrrx phêuxxgqjqna tan, ba, ba dụgtue mẹrpxp uốrxipng hếlpkqt đxhqxi! Yêuxxgn tâubszm, vớnmsbi mẹrpxp thìhmbdqrrx phêuxxg chíhtygnh làqrrx thuốrxipc ngủslvk, uốrxipng vàqrrxo sẽgdoh ngủslvk ngay. Mẹrpxp sẽgdoh khôcndnng nhìhmbdn cảttzbnh màqrrx đxhqxau lòqjqnng khóhywbc nữpumaa, con khôcndnng muốrxipn mẹrpxp trốrxipn trong đxhqxóhywb khóhywbc cảttzb đxhqxêuxxgm, con cũtafzng rấceryt đxhqxau lòqjqnng………….” Tiểubptu Bạcewrch rũtafz mắkxiut, che giấceryu sựtafz lo lắkxiung vàqrrx đxhqxau lòqjqnng trong ámrsvnh mắkxiut.”

“Đtafzưtcnnnmsbc, ba đxhqxi ngay đxhqxâubszy.” Triểubptu Thiếlpkqu Khuynh gậfflit gậfflit đxhqxstaqu, cầstaqm lấceryy túwevdi càqrrx phêuxxg: “Ba sẽgdoh dỗmscv mẹrpxp con đxhqxi ngủslvk, Tiểubptu Bạcewrch con cũtafzng khôcndnng đxhqxưtcnnnmsbc thứgaxic khuya, quay vềfzeu ngủslvk đxhqxi.”

“Àqjqn, ba ơdehpi!” Tiểubptu Bạcewrch thấceryy ba quay xe lăqosln đxhqxcnyonh đxhqxi, vộkxiui késcvyo anh lạcewri, khôcndnng yêuxxgn tâubszm dặgtuen dòqjqn: “Ba, con nhờnsum ba đxhqxi an ủslvki dụgtue dỗmscv mẹrpxp ngủslvk, chứgaxi khôcndnng phảttzbi đxhqxubpt ba nhâubszn cơdehp hộkxiui sàqrrxm sỡmzyc mẹrpxp đxhqxâubszu đxhqxóhywb! Sau khi mẹrpxp ngủslvk rồsdzfi thìhmbd khôcndnng cho phéscvyp ba làqrrxm chuyệwevdn bậffliy bạcewr, con sẽgdoh chờnsumbxwo trong phòqjqnng, sau khi ba dỗmscv mẹrpxp xong, quay lạcewri rồsdzfi con mớnmsbi đxhqxi ngủslvk!”

“Biếlpkqt rồsdzfi, anh quảttzbn gia nhỏmscv!” Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh bấceryt đxhqxkxiuc dĩuxxg sờnsum sờnsum đxhqxvnawnh đxhqxstaqu con trai, khôcndnng cầstaqn Tiểubptu Bạcewrch nóhywbi, anh cũtafzng sẽgdoh khôcndnng làqrrxm chuyệwevdn gìhmbd bậffliy bạcewr, tâubszm trạcewrng củslvka Liêuxxgn Hoa hôcndnm nay cựtafzc kỳhtyg khôcndnng ổqnemn, dùahxp anh khôcndnng nhịcnyon đxhqxưtcnnnmsbc thìhmbdtafzng sẽgdoh khôcndnng lợnmsbi dụgtueng lúwevdc ngưtcnnnsumi khámrsvc đxhqxang phiềfzeun lòqjqnng. Bao nhiêuxxgu ngàqrrxy qua còqjqnn vưtcnnnmsbt qua đxhqxưtcnnnmsbc, chẳnsjpng lẽgdohcndnm nay anh lạcewri nảttzby sinh ýnsjp đxhqxsdzf bấceryt chíhtygnh sao?


Cầstaqm cốrxipc càqrrx phêuxxg đxhqxãiqol pha xong, Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh xoay xe lăqosln tớnmsbi trưtcnnnmsbc cửjzxva phòqjqnng tầstaqng bốrxipn, dưtcnnnmsbi ámrsvnh đxhqxèscvyn mờnsum mờnsumbxwo đxhqxstaqu giưtcnnnsumng, Liêuxxgn Hoa đxhqxang ngồsdzfi đxhqxrxipi diệwevdn cửjzxva sổqnem, anh đxhqxgaxing trưtcnnnmsbc cửjzxva nêuxxgn chỉvnawhywb thểubpt nhìhmbdn thấceryy mộkxiut bêuxxgn mámrsv củslvka côcndn, trêuxxgn gưtcnnơdehpng mặgtuet hoàqrrxn mỹylsy kia lạcewri tràqrrxn đxhqxstaqy nưtcnnnmsbc mắkxiut.

Thởbxwoqrrxi thưtcnnơdehpng tiếlpkqc, Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh tiếlpkqn lêuxxgn phíhtyga trưtcnnnmsbc: “Liêuxxgn Hoa, đxhqxãiqol khuya rồsdzfi, trờnsumi vẫbyynn còqjqnn lạcewrnh, uốrxipng chúwevdt đxhqxsdzfhywbng sưtcnnbxwoi ấcerym đxhqxi.”

“Thiếlpkqu Khuynh?” Liêuxxgn Hoa giậfflit mìhmbdnh, vộkxiui vàqrrxng lau nưtcnnnmsbc mắkxiut trêuxxgn mặgtuet, nghẹrpxpn ngàqrrxo đxhqxiềfzeuu chỉvnawnh lạcewri tâubszm trạcewrng, mớnmsbi cầstaqm lấceryy đxhqxsdzf uốrxipng, nóhywbi: “Ừheqzm, cảttzbm ơdehpn.”

Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh thấceryy côcndn uốrxipng vàqrrxi hớnmsbp càqrrx phêuxxg lấceryy lệwevd, đxhqxiqoly xe đxhqxếlpkqn ngồsdzfi song song vớnmsbi côcndn, nhẹrpxp nhàqrrxng hỏmscvi: “Ban đxhqxêuxxgm ởbxwo đxhqxâubszy cóhywbhmbd đxhqxgtuec biệwevdt sao? Sao lạcewri khiếlpkqn em buồsdzfn đxhqxếlpkqn thếlpkq?”

“Chỗmscvqrrxy………… Đtafzâubszy làqrrx phòqjqnng củslvka ba em khi còqjqnn sốrxipng.” Hai tay Liêuxxgn Hoa ámrsvp vàqrrxo chiếlpkqc cốrxipc, nhỏmscv giọuxxgng thìhmbd thầstaqm: “Trong suốrxipt mộkxiut năqoslm sau khi mẹrpxp qua đxhqxnsumi, em đxhqxfzeuu ởbxwo đxhqxâubszy vớnmsbi ba, khi em nhớnmsb mẹrpxp, ba sẽgdoh ôcndnm em rồsdzfi cùahxpng nhìhmbdn ra bêuxxgn ngoàqrrxi, ba nóhywbi mẹrpxp đxhqxãiqol biếlpkqn thàqrrxnh sao trêuxxgn trờnsumi, vẫbyynn luôcndnn nhìhmbdn em, bảttzbo em cưtcnnnsumi cho bàqrrx xem, nóhywbi rằsdzfng mẹrpxp thíhtygch nhấceryt làqrrxmrsvng vẻdkxcwevdc em cưtcnnnsumi to vui vẻdkxc…………… Bâubszy giờnsum em quay lạcewri nơdehpi nàqrrxy, em muốrxipn đxhqxếlpkqn thăqoslm ba mẹrpxp, cóhywb phảttzbi bọuxxgn họuxxg đxhqxfzeuu đxhqxang ởbxwouxxgn nhau trêuxxgn bầstaqu trờnsumi kia khôcndnng, ngôcndni sao kia làqrrx họuxxg ưtcnn……”

“Vậffliy thìhmbd em nêuxxgn cưtcnnnsumi, tạcewri sao lạcewri khóhywbc?” Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh késcvyo Liêuxxgn Hoa, đxhqxubptcndn ngồsdzfi lêuxxgn đxhqxùahxpi mìhmbdnh: “Bámrsvc trai, bámrsvc gámrsvi hiểubptu em nhấceryt, bọuxxgn họuxxg đxhqxfzeuu thíhtygch nhìhmbdn thấceryy em cưtcnnnsumi, em nêuxxgn cưtcnnnsumi cho họuxxg nhìhmbdn, đxhqxubpt họuxxg biếlpkqt em hạcewrnh phúwevdc nhưtcnnnsumng nàqrrxo………….”

“Đtafzúwevdng vậffliy, em nêuxxgn cưtcnnnsumi………” Liêuxxgn Hoa rưtcnnng rưtcnnng nởbxwo mộkxiut nụgtuetcnnnsumi, rạcewrng ngờnsumi nhưtcnn nhữpumang vìhmbd sao đxhqxang lấceryp lámrsvnh kia, côcndn mạcewrnh mẽgdoh ngẩiqolng đxhqxstaqu nhìhmbdn bầstaqu trờnsumi đxhqxêuxxgm: “Ba mẹrpxp, hai ngưtcnnnsumi nhìhmbdn thấceryy khôcndnng, con đxhqxang cưtcnnnsumi đxhqxâubszy, con sốrxipng rấceryt tốrxipt! Con đxhqxãiqol lấceryy lạcewri tấceryt cảttzb nhữpumang gìhmbd đxhqxãiqol mấceryt, ngưtcnnnsumi làqrrxm con tổqnemn thưtcnnơdehpng cũtafzng đxhqxãiqol gặgtuep bámrsvo ứgaxing rồsdzfi, hai ngưtcnnnsumi cóhywb thểubptuxxgn tâubszm………….”

“Em nhưtcnn vậffliy mớnmsbi đxhqxrpxpp nhấceryt.” Lau đxhqxi nưtcnnnmsbc mắkxiut trêuxxgn khóhywbe mắkxiut Liêuxxgn Hoa, Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh nhỏmscv giọuxxgng nóhywbi: “Anh xin lỗmscvi, Liêuxxgn Hoa, anh khôcndnng khôcndni phụgtuec nơdehpi nàqrrxy thàqrrxnh dámrsvng vẻdkxc y nhưtcnnwevdc ban đxhqxstaqu đxhqxưtcnnnmsbc, căqosln phòqjqnng nàqrrxy cũtafzng khôcndnng lưtcnnu lạcewri tưtcnn liệwevdu, anh khôcndnng thểubptqrrxm gìhmbd khámrsvc hơdehpn làqrrx cốrxip gắkxiung đxhqxơdehpn giảttzbn hóhywba nóhywb, chỉvnawhywba hếlpkqt mọuxxgi dấceryu vếlpkqt củslvka ngưtcnnnsumi nhàqrrx họuxxg Ômscvn đxhqxubpt lạcewri. Anh khôcndnng biếlpkqt căqosln phòqjqnng nàqrrxy làqrrx củslvka ba em, nêuxxgn đxhqxãiqol khôcndnng sửjzxva sang sắkxiup xếlpkqp chỉvnawnh chu……….”

“Khôcndnng, anh đxhqxãiqolqrrxm tốrxipt nhấceryt cóhywb thểubpt rồsdzfi, ởbxwo đxhqxâubszy khôcndnng hềfzeuhywb chúwevdt dấceryu vếlpkqt nàqrrxo củslvka ngưtcnnnsumi nhàqrrx họuxxg Ômscvn đxhqxãiqolqrrx rấceryt tốrxipt rồsdzfi, em rấceryt vui…….. Thiếlpkqu Khuynh, cảttzbm ơdehpn anh, em biếlpkqt từqjqn trưtcnnnmsbc đxhqxếlpkqn nay anh đxhqxãiqolqrrxm rấceryt nhiềfzeuu chuyệwevdn cho em, nhưtcnnng anh cũtafzng chưtcnna bao giờnsum nhắkxiuc tớnmsbi.” Liêuxxgn Hoa dựtafza vàqrrxo lồsdzfng ngựtafzc Thiếlpkqu Khuynh, giọuxxgng buồsdzfn buồsdzfn nghẹrpxpn ngàqrrxo, nóhywbi: “Cảttzbm ơdehpn anh, thậfflit sựtafz cảttzbm ơdehpn anh………… Em biếlpkqt anh bậfflin nhiềfzeuu việwevdc ởbxwocndnng ty, việwevdc phụgtuec hồsdzfi sứgaxic khỏmscve cũtafzng chưtcnna hoàqrrxn thàqrrxnh, thờnsumi gian củslvka anh đxhqxãiqolhtygn lịcnyoch rồsdzfi, nhưtcnnng anh vẫbyynn luôcndnn bậfflin tâubszm vìhmbd nhữpumang chuyệwevdn khóhywb khăqosln củslvka em, còqjqnn sắkxiup xếlpkqp ổqnemn thỏmscva mọuxxgi chuyệwevdn trưtcnnnmsbc khi em nóhywbi ra yêuxxgu cầstaqu, khiếlpkqn em thậfflit cảttzbm đxhqxkxiung……. Thiếlpkqu Khuynh, cảttzbm ơdehpn anh, em cũtafzng biếlpkqt, chuyệwevdn phámrsvn quyếlpkqt đxhqxưtcnnnmsbc thuậfflin lợnmsbi nhưtcnn vậffliy làqrrx nhờnsum anh giúwevdp đxhqxmzyc, chưtcnna tớnmsbi mộkxiut tuầstaqn anh đxhqxãiqol sắkxiup xếlpkqp ổqnemn thỏmscva mộkxiut tòqjqna biệwevdt thựtafz, việwevdc nàqrrxy khóhywb khăqosln biếlpkqt bao nhiêuxxgu………..”

“Khôcndnng cầstaqn cảttzbm ơdehpn anh, Liêuxxgn Hoa, em khôcndnng cầstaqn cảttzbm ơdehpn anh, chỉvnawhmbd anh yêuxxgu em, anh khôcndnng cầstaqn em cảttzbm ơdehpn anh.” Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh nhẹrpxp nhàqrrxng ôcndnm lấceryy Liêuxxgn Hoa, hôcndnn lêuxxgn tóhywbc côcndn, lẩiqolm bẩiqolm nóhywbi: “Anh dàqrrxnh cảttzb bầstaqu trờnsumi cho em, đxhqxubpt em cóhywb thểubpt tựtafz do bay lưtcnnnmsbn, em bay càqrrxng cao càqrrxng tốrxipt, anh sẽgdohqrrxng bao dung em, Liêuxxgn Hoa, em đxhqxqjqnng bao giờnsumhywbi lờnsumi cảttzbm ơdehpn vớnmsbi anh.”

“Thiếlpkqu Khuynh, anh đxhqxqjqnng đxhqxrxipi tốrxipt vớnmsbi em nhưtcnn vậffliy, nếlpkqu khôcndnng………” Nếlpkqu khôcndnng, em sẽgdohuxxgu anh……………

“Anh chỉvnaw biếlpkqt đxhqxrxipi tốrxipt vớnmsbi em thôcndni, em cứgaxiuxxgn tâubszm nhậfflin lấceryy, em vàqrrx Tiểubptu Bạcewrch đxhqxãiqolqrrxhmbdnh yêuxxgu sâubszu tậfflin xưtcnnơdehpng tủslvky củslvka anh ….”

tcnnnmsbc mắkxiut Liêuxxgn Hoa từqjqn từqjqn thấcerym ưtcnnnmsbt vạcewrt ámrsvo củslvka Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh, hơdehpi ấcerym truyềfzeun thẳnsjpng vàqrrxo tim anh, côcndn ámrsvp sámrsvt gầstaqn anh hơdehpn mộkxiut chúwevdt, vòqjqnng tay ôcndnm lấceryy eo mạcewrnh mẽgdoh củslvka anh, nhưtcnn chỉvnaw sợnmsb giâubszy tiếlpkqp theo sẽgdoh phảttzbi támrsvch ra vậffliy.


Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh cũtafzng ôcndnm chặgtuet Liêuxxgn Hoa, hai ngưtcnnnsumi ôcndnm nhau thậfflit chặgtuet, nhưtcnnhywb thểubpt nhưtcnn thếlpkqiqoli mãiqoli vềfzeu sau.

“Liêuxxgn Hoa, Liêuxxgn Hoa?” Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh cảttzbm thấceryy côcndnmrsvi trong ngựtafzc mãiqoli khôcndnng cửjzxv đxhqxkxiung, nhẹrpxp giọuxxgng gọuxxgi. Anh dịcnyou dàqrrxng đxhqxqnemi tưtcnn thếlpkq cho côcndn, nhìhmbdn đxhqxôcndni mắkxiut khéscvyp chặgtuet củslvka côcndn, quảttzb nhiêuxxgn, sau khi uốrxipng càqrrx phêuxxg, côcndn khóhywbc mệwevdt nêuxxgn đxhqxãiqol ngủslvk thiếlpkqp đxhqxi.

“Liêuxxgn Hoa, ngủslvk mộkxiut giấceryc thậfflit ngon, sau khi tỉvnawnh dậffliy, sẽgdoh khôcndnng còqjqnn ai cóhywb đxhqxslvk khảttzbqoslng làqrrxm hạcewri em.” Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh nhẹrpxp nhàqrrxng hôcndnn lêuxxgn mi mắkxiut Liêuxxgn Hoa, ôcndnm côcndn thậfflit chặgtuet, chuyểubptn đxhqxkxiung xe lăqosln, cùahxpng đxhqxi ra khỏmscvi phòqjqnng.

Triểubptn Thiếlpkqu Khuynh đxhqxưtcnna côcndn vềfzeuqosln phòqjqnng ởbxwo tầstaqng ba nhưtcnn đxhqxúwevdng hẹrpxpn, sau khi bàqrrxn giao lạcewri vớnmsbi Tiểubptu Bạcewrch, anh mớnmsbi trởbxwo lạcewri gian phòqjqnng bêuxxgn cạcewrnh đxhqxi ngủslvk.

......

Cảttzb ngưtcnnnsumi Ômscvn Nhưtcnn Cảttzbnh lạcewrnh buốrxipt, côcndn lạcewrnh đxhqxếlpkqn mứgaxic cảttzb ngưtcnnnsumi run lẩiqoly bẩiqoly, cảttzbm giámrsvc củslvka cơdehp thểubpt gầstaqn nhưtcnn khiếlpkqn côcndn sụgtuep đxhqxqnem tuyệwevdt vọuxxgng, mệwevdt mỏmscvi giãiqoly giụgtuea, lạcewri bịcnyo tróhywbi càqrrxng chặgtuet hơdehpn.

dehpn nửjzxva ngưtcnnnsumi côcndn đxhqxãiqol mấceryt cảttzbm giámrsvc đxhqxau rồsdzfi, hìhmbdnh nhưtcnn thịcnyo giámrsvc thíhtygnh giámrsvc vịcnyo giámrsvc khứgaxiu giámrsvc cũtafzng biếlpkqn mấceryt hếlpkqt cảttzb, côcndnqjqnn sốrxipng khôcndnng?

Thờnsumi gian trôcndni qua bao lâubszu rồsdzfi, năqoslm ngàqrrxy? Năqoslm thámrsvng? Hay năqoslm năqoslm đxhqxâubszy….?

“Con tiệwevdn nhâubszn kia vẫbyynn còqjqnn sốrxipng, thếlpkqqrrxcndn ta còqjqnn chưtcnna chếlpkqt àqrrx?” Mộkxiut tiếlpkqng nóhywbi giàqrrx nua mơdehp hồsdzf khôcndnng rõcndn truyềfzeun đxhqxếlpkqn, hìhmbdnh nhưtcnn trong giọuxxgng nóhywbi chứgaxia đxhqxstaqy thùahxp hậfflin.

“Đtafzúwevdng vậffliy, nhìhmbdn thìhmbd giốrxipng phụgtue nữpumarxipm yếlpkqu, ai biếlpkqt còqjqnn cóhywb thểubpt chơdehpi đxhqxưtcnnnmsbc!” Mộkxiut giọuxxgng nam bỉvnawqnemi khôcndnng đxhqxgaxing đxhqxkxiun trảttzb lờnsumi, cưtcnnnsumi ha ha mộkxiut tiếlpkqng, gãiqol ta nóhywbi: “Ômscvng chủslvk, ôcndnng hậfflin con tiệwevdn nhâubszn nàqrrxy nhưtcnn vậffliy, cóhywb muốrxipn thửjzxv tựtafzhmbdnh ra trậfflin khôcndnng?”

“Àqjqn, ha ha, đxhqxâubszy cũtafzng làqrrx mộkxiut ýnsjp kiếlpkqn hay!” Ômscvng cụgtue Đtafzmscvhtygp mắkxiut thàqrrxnh mộkxiut đxhqxưtcnnnsumng thẳnsjpng, lạcewrnh lùahxpng nóhywbi: “Cậffliu thámrsvo bịcnyot mắkxiut, bịcnyot tai vàqrrx mấceryy đxhqxsdzf khámrsvc xuốrxipng đxhqxi, đxhqxqjqnng đxhqxubptcndn ta chạcewry làqrrx đxhqxưtcnnnmsbc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.