Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 224 : Đáng yêu ngoài sức tưởng tượng

    trước sau   
“Liêeyyqn Hoa, tàzcpwu siêeyyqu tốcjrpc làzcpw mộgnsqt trong nhữgjlxng tròaohy đjskyoypic sắsoctc nhấsanat củqbrta Fota, ởzjaj nhữgjlxng nơzjaji kháveloc khôxalpng kícjrpch thícjrpch đjskyưqddflodec nhưqddf thếnvsd đjskyâaohyu!” Anh nởzjaj nụsanaqddfaohyi nham hiểvobrm, còaohyn cócwrr chújskyt tícjrpnh toávelon riêeyyqng, nócwrri vớtrygi Liêeyyqn Hoa: “Vìxalp vậvvsdy em khôxalpng thểvobr bỏnrfx qua nócwrr, cùirsjng nhau vàzcpwo chơzjaji đjskyi, sắsoctp bắsoctt đjskyobgju rồvcisi!”

zcpwn tay to lớtrygn củqbrta anh nắsoctm lấsanay tay Liêeyyqn Hoa, kéwvcxo côxalpzcpwo ngồvcisi chung vớtrygi mìxalpnh mặoypic côxalp giãxevay giụsanaa.

Thắsoctt chặoypit dâaohyy an toàzcpwn, mộgnsqt tay Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh đjskyobgj Tiểvobru Bạeznech mộgnsqt tay ôxalpm Liêeyyqn Hoa, tàzcpwu siêeyyqu tốcjrpc kịxalpch mộgnsqt tiếnvsdng xong bắsoctt đjskyobgju chạezney.

“Aaaaaaaaaaaa!”

“Aaaaaaaaaaaaaa!”

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh ngồvcisi vữgjlxng trêeyyqn tàzcpwu siêeyyqu tốcjrpc, ôxalpm chặoypit hai ngưqddfaohyi màzcpw anh yêeyyqu thưqddfơzjajng nhấsanat, nhẫafqrn nhịxalpn tiếnvsdng héwvcxt củqbrta hai ngưqddfaohyi, tứiusvng tiếnvsdng héwvcxt ngàzcpwy càzcpwng lớtrygn gầobgjn nhưqddf muốcjrpn ráveloch lỗcjrp tai anh!


Nhìxalpn vẻsdvq mặoypit vừrhfma hưqddfng phấsanan lạeznei vừrhfma sợlodexevai củqbrta Liêeyyqn Hoa, Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh nởzjaj nụsanaqddfaohyi ấsanam ávelop, thìxalp ra côxalpoiclng cócwrrjskyc nhưqddf thếnvsdzcpwy.

xalpzcpw mộgnsqt ngưqddfaohyi phụsana nữgjlx rấsanat đjskyávelong yêeyyqu, luôxalpn muốcjrpn tìxalpm kiếnvsdm cảeqxom giáveloc kícjrpch thícjrpch nhưqddfng bẩxalpm sinh lạeznei sợlode kiểvobru mạezneo hiểvobrm nàzcpwy, vìxalp vậvvsdy mớtrygi hìxalpnh thàzcpwnh nêeyyqn dávelong vẻsdvqaohyu thuẫafqrn đjskyócwrr.

Tiểvobru Bạeznech ởzjajeyyqn nàzcpwy hoàzcpwn toàzcpwn vứiusvt bỏnrfx mặoypit nạezne ôxalpng cụsana non, cậvvsdu chícjrpnh làzcpw mộgnsqt đjskyiusva trẻsdvq, ởzjaj mỗcjrpi khújskyc rẽoicl đjskysdknu héwvcxt lớtrygn, bàzcpwn tay nhỏnrfxcjrpu củqbrta Tiểvobru Bạeznech nắsoctm chặoypit tay áveloo anh, mong đjskyưqddflodec anh cổvelooiclzcpw bảeqxoo vệafqr.

Cuốcjrpi cùirsjng tàzcpwu siêeyyqu tốcjrpc cũoiclng dừrhfmng lạeznei, tiếnvsdng héwvcxt chócwrri tai cũoiclng ngưqddfng theo, Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh xoa xoa tai, uhm, hìxalpnh nhưqddf tai anh ùirsj mấsanat rồvcisi….

qddftrygc xuốcjrpng tàzcpwu siêeyyqu tốcjrpc, Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh nhìxalpn hai mẹtoie con, Liêeyyqn Hoa cảeqxo ngưqddfaohyi vìxalpzcpwo théwvcxt màzcpw đjskyvelo mồvcisxalpi, hai mávelo đjskynrfxlhlkng nhưqddfng trong mắsoctt tràzcpwn đjskyobgjy vui vẻsdvqzcpwqddfng phấsanan.

Kếnvsdeyyqn côxalpzcpw Tiểvobru Bạeznech cũoiclng cócwrr trạezneng tháveloi tưqddfơzjajng tựrcmr, giốcjrpng nhưqddf hai chiếnvsdc bávelonh bao mộgnsqt lớtrygn mộgnsqt nhỏnrfx, đjskyávelong yêeyyqu đjskyếnvsdn mứiusvc khiếnvsdn ngưqddfaohyi ta muốcjrpn cắsoctn mộgnsqt miếnvsdng.

Xem ra Liêeyyqn Hoa khôxalpng thấsanay mệafqrt, mớtrygi bịxalpzcpwu siêeyyqu tốcjrpc kícjrpch thícjrpch mộgnsqt lầobgjn còaohyn chưqddfa làzcpwm côxalp choávelong vávelong.

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh bắsoctt đjskyobgju tin lờaohyi Tiểvobru Bạeznech, nếnvsdu nhưqddf vậvvsdy sau khi Liêeyyqn Hoa chơzjaji ba tròaohy mạezneo hiểvobrm màzcpw bịxalp choávelong đjskyobgju cầobgjn phảeqxoi chăwvcxm sócwrrc vậvvsdy thìxalp khôxalpng phảeqxoi anh cócwrr thểvobr

Tiểvobru Bạeznech đjskyãxevavelon đjskyxalpnh lạeznei đjskyưqddflodec nhịxalpp tim, mắsoctt cậvvsdu lócwrre sávelong nhìxalpn tấsanam bảeqxon đjskyvcis, sau đjskyócwrrwvcxo tay Liêeyyqn Hoa quay ngưqddfaohyi chạezney đjskyi: “Mẹtoie ơzjaji, mẹtoie ơzjaji tàzcpwu siêeyyqu tốcjrpc chơzjaji hay lắsoctm đjskyújskyng khôxalpng? Con mớtrygi phávelot hiệafqrn ra ởzjaj đjskyâaohyy còaohyn mộgnsqt tròaohy chơzjaji hay nữgjlxa cơzjaj, làzcpwzcpwu trưqddflodet lêeyyqn thẳvvsdng, chújskyng ta mau đjskyi chơzjaji thôxalpi!”

Liêeyyqn Hoa vẫafqrn còaohyn đjskyang trong trạezneng tháveloi mơzjaj hồvcis, bịxalp Tiểvobru Bạeznech kéwvcxo tay dắsoctt đjskyếnvsdn chỗcjrpzcpwu trưqddflodet lêeyyqn thẳvvsdng, đjskyếnvsdn khi côxalp tỉzjajnh táveloo lạeznei thìxalp tròaohy chơzjaji cũoiclng chuẩxalpn bịxalp bắsoctt đjskyobgju!

“Aaaaaaaa!” Liêeyyqn Hoa nắsoctm chặoypit Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh ởzjajeyyqn cạeznenh, rồvcisi héwvcxt mộgnsqt tràzcpwng dàzcpwi.

“Hay quávelo hay quávelo! Aaaaaaaa!” Tiểvobru Bạeznech thícjrpch mêeyyq, đjskyem toàzcpwn bộgnsq nhữgjlxng đjskyiềsdknu pphieenf muộgnsqn héwvcxt ra hếnvsdt.

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh vẫafqrn giữgjlxxalpnh tĩadjynh đjskyvcisng thờaohyi nghiêeyyqm tújskyc quan sávelot vẻsdvq mặoypit củqbrta Liêeyyqn Hoa, chỉzjaj cầobgjn côxalp cảeqxom thấsanay khócwrr chịxalpu thìxalp sẽoicl cho dừrhfmng cho chơzjaji tiếnvsdp theo lạeznei ngay lậvvsdp tứiusvc!


Xuốcjrpng khỏnrfxi tàzcpwu trưqddflodet lêeyyqn thẳvvsdng, trạezneng tháveloi củqbrta Liêeyyqn Hoa vẫafqrn còaohyn rấsanat tốcjrpt, Tiểvobru Bạeznech chỉzjajzcpwo thuyềsdknn hảeqxoi tặoypic bêeyyqn cạeznenh nócwrri to: “Ồqcdl, thuyềsdknn hảeqxoi tặoypic hay quáveloxalpa! Mẹtoie ơzjaji, lâaohyu quávelo khôxalpng chơzjaji rồvcisi, chújskyng ta đjskyi chơzjaji đjskyi!”

Liêeyyqn Hoa cứiusv nhưqddf thếnvsd bịxalp Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh vàzcpw con trai dụsana dỗcjrp đjskyi chơzjaji, côxalpzcpw Tiểvobru Bạeznech cũoiclng vẫafqrn nhưqddfjskyc chơzjaji nhữgjlxng tròaohy trưqddftrygc màzcpwzcpwo théwvcxt, lộgnsqt tảeqxo đjskyưqddflodec toàzcpwn bộgnsq sựrcmrcjrpch thícjrpch củqbrta cáveloc tròaohy chơzjaji.

Vớtrygi hai ngưqddfaohyi màzcpwcwrri nhữgjlxng tròaohyzcpwy hoàzcpwn toàzcpwn làzcpw đjskyvobr luyệafqrn sứiusvc mạeznenh củqbrta thanh quảeqxon vàzcpw khảeqxoo nghiệafqrm thểvobr lựrcmrc.

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh vẫafqrn ởzjajeyyqn hai ngưqddfaohyi, trong lòaohyng anh bấsanat lựrcmrc đjskyvelo mộgnsqt giọinjnt mồvcisxalpi lạeznenh.

Chẳvvsdng tráveloch ngưqddfaohyi ta nócwrri phụsana nữgjlxzcpw trẻsdvq em làzcpw nhữgjlxng ngưqddfaohyi cầobgjn đjskyưqddflodec bảeqxoo vệafqr, anh hoàzcpwn toàzcpwn khôxalpng hềsdkn cảeqxom thấsanay cócwrr tròaohyzcpwo làzcpw mạezneo hiểvobrm vàzcpwcjrpch thícjrpch màzcpw Liêeyyqn Hoa cùirsjng Tiểvobru bạeznech lạeznei cócwrr thểvobr sợlode đjskyếnvsdn gàzcpwo théwvcxt cảeqxo buổveloi nhưqddf vậvvsdy, hoàzcpwn toàzcpwn mấsanat hếnvsdt hìxalpnh tưqddfơzjajng lạeznenh lùirsjng thưqddfaohyng ngàzcpwy…

Nhưqddfng ngưqddfaohyi phụsana nữgjlx củqbrta mìxalpnh sợlode đjskyếnvsdn mứiusvc trốcjrpn trong lòaohynganh, con trai thìxalp sợlode đjskyếnvsdn mứiusvc ôxalpm chặoypit cávelonh tay anh, cảeqxom giáveloc nàzcpwy thoảeqxoi máveloi khôxalpng ngờaohy

Xuốcjrpng tàzcpwu hảeqxoi tặoypic, Liêeyyqn Hoa mệafqrt mỏnrfxi thấsanay rõvaqg, bưqddftrygc châaohyn củqbrta côxalpoiclng loạezneng choạezneng, gưqddfơzjajng mặoypit vừrhfma rồvcisi còaohyn hồvcisng hàzcpwo thìxalpjskyc nàzcpwy biếnvsdn thàzcpwnh màzcpwu trắsoctng bệafqrch, nagy cảeqxo ávelonh mắsoctt cũoiclng đjskyaohy đjskyafqrn, mơzjaj hồvcis.

“Liêeyyqn Hoa, em khôxalpng sao chứiusv?” Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh vộgnsqi vàzcpwng đjskyobgj lấsanay Liêeyyqn Hoa rồvcisi tớtrygi cửlhlka hàzcpwng bêeyyqn cạeznenh mua nưqddftrygc, cẩxalpn thậvvsdn đjskyobgjxalp ngồvcisi dưqddftrygi gốcjrpc câaohyy nghỉzjaj ngơzjaji: “Đqhnuâaohyy, em uốcjrpng nưqddftrygc đjskyi, em cócwrr sao khôxalpng?”

“Mẹtoie ơzjaji, cócwrr choávelong đjskyobgju khôxalpng mẹtoie, cócwrr mắsoctc ócwrri khôxalpng mẹtoie?” Tiểvobru Bạeznech ỏnrfxe bêeyyqn cạeznenh cũoiclng nhẹtoie vuốcjrpt lưqddfng côxalp, nhẹtoie nhàzcpwng hỏnrfxi: “Mẹtoie ơzjaji mẹtoie giỏnrfxi thậvvsdt, sứiusvc chịxalpu đjskyrcmrng cáveloc vòaohyng xoay củqbrta mẹtoieaohyy giờaohy cao hơzjajn rấsanat nhiềsdknu rồvcisi đjskysanay, con tin rằhphing khôxalpng lâaohyu nữgjlxa mẹtoie sẽoicl khôxalpng sợlodexalp hếnvsdt!”

Liêeyyqn Hoa dựrcmra vàzcpwo ngựrcmrc Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh, mộgnsqt lújskyc sau mớtrygi lấsanay nưqddftrygc anh đjskyưqddfa, ngửlhlka miệafqrng uốcjrpng mộgnsqt ngụsanam, giốcjrpng nhưqddf mộgnsqt côxalpwvcx ngốcjrpc nghếnvsdch, chớtrygp chớtrygp mắsoctt, nghiêeyyqm tújskyc nócwrri vớtrygi hai ngưqddfaohyi: “Uhm, mẹtoie khôxalpng thấsanay khócwrr chịxalpu nữgjlxa, mẹtoie rấsanat ổvelon…”

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh lậvvsdp tứiusvc thấsanay cócwrrxalp đjskyócwrr khôxalpng đjskyújskyng, Liêeyyqn Hoa ngoan ngoãxevan nhưqddf vậvvsdy từrhfmjskyc nàzcpwo? Màzcpwaohyy giờaohy lờaohyi nócwrri vàzcpw đjskygnsqng táveloc củqbrta Liêeyyqn Hoa cũoiclng chậvvsdm hơzjajn cảeqxo khújskyc!

Lẽoiclzcpwo, lẽoiclzcpwo đjskyâaohyy chícjrpnh làzcpw trạezneng tháveloi choávelong vávelong màzcpw Tiểvobru Bạeznech nócwrri?

“Liêeyyqn Hoa, em nhìxalpn xem đjskyâaohyy làzcpw mấsanay ngócwrrn tay?” Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh giơzjaj hai ngócwrrn tay huơzjaj huơzjaj trưqddftrygc mặoypit Liêeyyqn Hoa.

Liêeyyqn Hoa hơzjaji nhăwvcxn màzcpwy, dưqddfaohyng nhưqddf khôxalpng nhìxalpn rõvaqgzcpwn tay anh, đjskyưqddfa tay ra gưqddflodeng gạezneo nắsoctm lấsanay tay anh.

xalp nghiêeyyqm tújskyc cújskyi đjskyobgju đjskyếnvsdm thửlhlk: “Mộgnsqt ngócwrrn, hai ngócwrrn…Ồqcdl, cócwrr hai ngócwrrn tay.”

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh xéwvcxm chújskyt bậvvsdt cưqddfaohyi thàzcpwnh tiếnvsdng, thìxalp ra, thìxalp ra sau khi côxalp chơzjaji mấsanay tròaohy mạezneo hiểvobrm thậvvsdt sựrcmr sẽoicl choávelong vávelong đjskyếnvsdn mứiusvc khôxalpng biếnvsdt mìxalpnh đjskyang làzcpwm gìxalp nữgjlxa!

xalp sẽoicl trỏnrfxe nêeyyqn rấsanat nghiêeyyqm tújskyc rấsanat nghe lờaohyi, ngoan ngoãxevan đjskyvobrngưqddfaohyi kháveloc muốcjrpn làzcpwm gìxalp thìxalpzcpwm!

Liêeyyqn Hoa mơzjaj hồvcisveloy mócwrrc thậvvsdt đjskyávelong yêeyyqu quávelo mứiusvc! Còaohyn đjskyávelong yêeyyqu hơzjajn cảeqxo cậvvsdu con trai củqbrta anh rấsanat nhiềsdknu!

Đqhnuávelong yêeyyqu ngoàzcpwi sứiusvc tưqddfzjajng tưqddflodeng!

Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh đjskygnsqt nhiêeyyqn muốcjrpn ôxalpm Liêeyyqn Hoa rồvcisi nhéwvcxo lêeyyqn khuôxalpn mặoypit củqbrta côxalp, sựrcmreyyqu thưqddfơzjajng tràzcpwo dâaohyng trong lòaohyng anh, sao côxalp lạeznei cócwrr nhiềsdknu dávelong vẻsdvq đjskyếnvsdn thếnvsd, màzcpw mỗcjrpi mộgnsqt dávelong vẻsdvq đjskysdknu khiếnvsdn anh yêeyyqu chếnvsdt mấsanat!

“Mệafqr ơzjaji, mẹtoieaohyn chơzjaji tiếnvsdp vớtrygi con khôxalpng?” Tiểvobru Bạeznech khôxalpng hềsdkn nhậvvsdn ra sựrcmr kháveloc thưqddfaohyng củqbrta mẹtoie, trong mắsoctt cậvvsdu mẹtoie cậvvsdu nhưqddf thếnvsdzcpwo đjskyi chăwvcxng nữgjlxa vẫafqrn luôxalpn làzcpw mộgnsqt ngưqddfaohyi mẹtoie xuấsanat sắsoctc nhấsanat, hiệafqrn giờaohy mẹtoie chỉzjajzcpwzjaji choávelong vávelong chújskyt thôxalpi, khôxalpng ảeqxonh hưqddfzjajng đjskyếnvsdn chuyệafqrn cậvvsdu đjskyoypit câaohyu hỏnrfxi.

“Mẹtoie con nhưqddf thếnvsdzcpwy còaohyn đjskyvobr mẹtoie con chơzjaji nữgjlxa sao? Cha ngồvcisi nghỉzjaj vớtrygi mẹtoie con mộgnsqt lújskyc, vệafqradjyzcpw bảeqxoo mẫafqru nhàzcpw họinjn Triểvobrn sẽoicl đjskyếnvsdn chơzjaji vớtrygi con ngay bâaohyy giờaohy nhéwvcx…” Triểvobrn Thiếnvsdu Khuynh vỗcjrp nhẹtoieqddfng Liêeyyqn Hoa cho côxalp uốcjrpng nưqddftrygc, nghiêeyyqm nghịxalpcwrri vớtrygi con, ávelonh mắsoctt tráveloch mócwrrc nhìxalpn thẳvvsdng Tiểvobru Bạeznech.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.