Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 221 : Lời hứa

    trước sau   
“Con thậthuat sựwzlt ngoan ngoãmfvsn àyiqc? Nếblnku khôitrqng gâxfeby phiềawtun phứmubwc cho cha thìvtle con còaizcn làyiqc Tiểjuvnu Bạvfsfch khôitrqng?” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh vạvfsfch thẳlobyng bộuqpj mặmmylt giảqocb dốeutxi củpgkka con trai, thởuohfyiqci bấsrsxt lựwzltc: “Con làyiqcm loạvfsfn lêfljin nhưlzca thếblnk thìvtle đitrqưlzcaeqrgc cáwzlti gìvtle? Dùtswsng Báwzltch Bảqocbo đitrqjuvnyiqcm xấsrsxu mặmmylt Triểjuvnn Thịrmiu, may màyiqc trưlzcalitvc khi cósrsx chuyệzuitn đitrqãmfvs đitrqưlzcaeqrgng cha mua lạvfsfi quyềawtun làyiqcm đitrqvfsfi lýgjfk mớlitvi khôitrqng cósrsx vấsrsxn đitrqawtu; tiếblnkt lộuqpjvtlenh ảqocbnh trong lúmlwmc đitrqang tậthuap vậthuat lýgjfk trịrmiu liệzuitu củpgkka cha cho cáwzltnh nhàyiqcwzlto, may màyiqc giớlitvi truyềawtun thôitrqng khen ngợeqrgi sựwzltitrq gắawtung củpgkka cha trong lúmlwmc luyệzuitn tậthuap mớlitvi khôitrqng gặmmylp chuyệzuitn; Lạvfsfi còaizcn xâxfebm nhậthuap vàyiqco kho dữfhnc liệzuitu củpgkka Triểjuvnn Thịrmiu, may màyiqclzcaiiipng lửtospa vàyiqcyiqcng ràyiqco bảqocbo mậthuat do cha tựwzlt thiếblnkt kếblnk chắawtuc chắawtun, mớlitvi khôitrqng bịrmiu mấsrsxt dữfhnc liệzuitu cơgzsl mậthuat, con bâxfeby giờiiipaizcn dáwzltm tìvtlembạvfsfn đitrqiiipi thay mẹlfte con! Tiểjuvnu Bạvfsfch, con ghéjjiqt cha đitrqếblnkn vậthuay sao, khôitrqng thímxaach ởuohf trong nhàyiqc củpgkka cha đitrqếblnkn vậthuay sao?”

“Con ….con đitrqâxfebu cósrsx khôitrqng thímxaach cha đitrqâxfebu…” Tiểjuvnu bạvfsfch xấsrsxu hổgrbv co rúmlwmm lạvfsfi, thìvtle ra tấsrsxt cảqocb nhữfhncng chuyệzuitn cậthuau léjjiqn lúmlwmt làyiqcm đitrqawtuu khôitrqng qua mặmmylt đitrqưlzcaeqrgc cha, cha biếblnkt rõwzlt từuqzi đitrqqocbu đitrqếblnkn cuốeutxi nhưlzcang vẫfjkgn luôitrqn bao dung màyiqc khôitrqng vạvfsfch trầqocbn ra thôitrqi!

Cậthuau co lạvfsfi thàyiqcnh mộuqpjt vốeutxc trêfljin châxfebn cha, nósrsxi límxaa nhímxaa: “Tạvfsfi con thímxaach mẹlfte nhấsrsxt, lúmlwmc trưlzcalitvc mỗmjvwi ngàyiqcy đitrqawtuu chỉeutxsrsx mỗmjvwi mẹlfte vớlitvi con thôitrqi, chỉeutxsrsx mẹlfteyiqc con mớlitvi làyiqc ngưlzcaiiipi quan trọivtyng nhấsrsxt trong nhau, con ghéjjiqt tấsrsxt cảqocb nhữfhncng khảqocblitvng sẽvtlf khiếblnkn con mấsrsxt mẹlfte, ghéjjiqt nhữfhncng ngưlzcaiiipi đitrqàyiqcn ôitrqng cưlzcalitvp mấsrsxt mẹlfte củpgkka con…Cha ơgzsli, cha chỉeutxyiqcm cha củpgkka con thôitrqi đitrqưlzcaeqrgc khôitrqng, đitrquqzing làyiqcm chồusolng củpgkka mẹlfte, cảqocb đitrqiiipi nàyiqcy mẹlfteyiqc củpgkka con, mẹlfte chỉeutx đitrqưlzcaeqrgc làyiqcm ngưlzcaiiipi phụtsws nữfhnc củpgkka con thôitrqi…”

“Oắawtut con, con toàyiqcn ra vẻdlhk khôitrqn ranh nhưlzca ngưlzcaiiipi lớlitvn ấsrsxy, nósrsxi nhữfhncng cáwzlti câxfebu đitrqáwzltng thưlzcaơgzslng nhưlzca thếblnk cốeutx tinhf khiếblnkn cha mềawtum lòaizcng phảqocbi khôitrqng!” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh thởuohfyiqci: “Tiểjuvnu bạvfsfch, cha khôitrqng hiểjuvnu, chuyệzuitn Liêfljin Hoa làyiqc mẹlfte con vàyiqc chuyệzuitn Liêfljin Hoa làyiqc vợeqrg cha cósrsxwzlti gìvtlexfebu thuẫfjkgn? Mẹlfte vẫfjkgn yêfljiu con cưlzcang chiềawtuu con nhưlzcapqbv, rồusoli con lạvfsfi cósrsx thêfljim cha vàyiqc ôitrqng nộuqpji cưlzcang con, nhưlzca thếblnk thìvtlesrsxvtle khôitrqng tốeutxt?”

Đgjfkâxfeby làyiqc đitrqiểjuvnm màyiqc anh thắawtuc mắawtuc nhấsrsxt, dựwzlta vàyiqco trímxaa thôitrqng minh củpgkka Tiểjuvnu bạvfsfch, lẽvtlfyiqco lạvfsfi khôitrqng hiểjuvnu đitrqvfsfo lýgjfkyiqcy, vậthuay tạvfsfi sao cậthuau vẫfjkgn cứmubwyiqci xímxaach anh chứmubw? Cho dùtsws Tiểjuvnu bạvfsfch bịrmiu di truyềawtun thiếblnku cảqocbm giáwzltc an toàyiqcn, khôitrqng dáwzltm yêfljiu thưlzcaơgzslng ai từuqzi Liêfljin Hoa chălitvng nữfhnca, nhưlzcang cậthuau cũpqbvng chỉeutxyiqc mộuqpjt cậthuau béjjiq mớlitvi bốeutxn tuổgrbvi màyiqc thôitrqi, cáwzltc loạvfsfi tímxaanh cáwzltch đitrqawtuu đitrqang hìvtlenh thàyiqcnh, ngọivtyn númlwmi bălitvng ấsrsxy lẽvtlf ra rấsrsxt dễpbsj bịrmiu sựwzltsrsxm áwzltp làyiqcm tan chảqocby chứmubw nhỉeutx?

Tiểjuvnu bạvfsfch im lặmmylng khôitrqng lêfljin tiếblnkng, chỉeutx khe khẽvtlf lắawtuc đitrqqocbu, trong trímxaa tim nhỏitrqjjiq củpgkka cậthuau đitrqưlzcaơgzslng nhiêfljin cósrsx mộuqpjt cáwzltn câxfebn thălitvng bằtjsmng, cậthuau chỉeutx biếblnkt nếblnku mẹlftesrsx mộuqpjt ngưlzcaiiipi kháwzltc đitrqjuvnfljiu, vậthuay thìvtle mốeutxi quan hệzuit giữfhnca mẹlfteyiqc cậthuau sẽvtlf kháwzltc đitrqi.


“Haizz…Con còaizcn nhỏitrq, đitrqvfsfo lýgjfkyiqcy vềawtu sau cha sẽvtlf từuqzi từuqzi dạvfsfy cho con, cha cũpqbvng khôitrqng cốeutx éjjiqp buộuqpjc con phảqocbi đitrqósrsxn nhậthuan sựwzlt thậthuat nàyiqcy trong vàyiqci ngàyiqcy, chúmlwmng ta cósrsx thểjuvnyiqcm từuqzi từuqzi.” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh nhìvtlen vẻdlhk bảqocbo thủpgkk củpgkka con, Tiểjuvnu Bạvfsfch lúmlwmc nàyiqcy giốeutxng nhưlzca kiêfljin quyếblnkt giữfhnc vữfhncng mụtswsc tiêfljiu củpgkka chímxaanh mìvtlenh khôitrqng lung lay, khôitrqng gìvtlesrsx thểjuvn thuyếblnkt phụtswsc đitrqưlzcaeqrgc cậthuau, anh chỉeutxsrsx thểjuvntswsng tìvtlenh thưlzcaơgzslng ấsrsxm áwzltp đitrqjuvnyiqcm mềawtum lòaizcng cậthuau thôitrqi.

Anh bấsrsxt lựwzltc thay đitrqgrbvi chủpgkk đitrqawtu: “ Tiểjuvnu Bạvfsfch, chúmlwmng ta nósrsxi tiếblnkp chuyệzuitn vừuqzia rồusoli nhéjjiq, hôitrqm nay con đitrqúmlwmng làyiqc đitrqãmfvsyiqcm sai rồusoli, mẹlfte con quy đitrqrmiunh thưlzcauohfng phạvfsft rõwzltyiqcng, con muốeutxn tựwzltvtlenh ngoan ngoãmfvsn chịrmiuu phạvfsft nhưlzca quy đitrqrmiunh đitrqãmfvs đitrqmmylt ra hay làyiqc muốeutxn cha nghĩeosnvtlenh phạvfsft dàyiqcnh cho con đitrqâxfeby? Hay con thímxaach đitrqjuvn mẹlfte con đitrqímxaach thâxfebn ra tay phạvfsft con?”

“Hảqocb?” Vừuqzia nhắawtuc đitrqếblnkn chuyệzuitn nàyiqcy Tiểjuvnu Bạvfsfch hốeutxt hoảqocbng ngay lậthuap tứmubwc, cậthuau vôitrqtswsng lo lắawtung quay mặmmylt nhìvtlen cha, cẩdrhrn thậthuan dòaizcjjiqt: “Cha ơgzsli, con đitrqusolng ýgjfk chịrmiuu bấsrsxt kỳmxrz trừuqzing phạvfsft củpgkka cha, nhưlzcang…nhưlzcang cha đitrquqzing nósrsxi cho mẹlfte biếblnkt đitrqưlzcaeqrgc khôitrqng, đitrqjuvn mẹlfte đitrquqzing tứmubwc giậthuan, cha cũpqbvng đitrquqzing nósrsxi vớlitvi mẹlfte nhéjjiq?”

“Con cũpqbvng cósrsxmlwmc biếblnkt sợeqrggzsl ah? Nếblnku sau nàyiqcy con khôitrqng làyiqcm chuyệzuitn quáwzlt đitrqáwzltng nhưlzca thếblnk nữfhnca thìvtle khôitrqng nósrsxi vớlitvi mẹlfte con cũpqbvng đitrqưlzcaeqrgc…” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh vừuqzia thấsrsxy con trai tỏitrq ra dáwzltng vẻdlhk sợeqrgmfvsi mớlitvi cảqocbm nhậthuan đitrqưlzcaeqrgc cảqocbm giáwzltc thàyiqcnh tựwzlt khi làyiqcm cha mẹlfte. Dùtsws sao Tiểjuvnu Bạvfsfch cũpqbvng chỉeutxyiqc đitrqmubwa trẻdlhk bốeutxn tuổgrbvi, chỉeutxyiqc giàyiqc dặmmyln trưlzcalitvc tuổgrbvi giốeutxng ôitrqng cụtsws non làyiqcm anh mấsrsxt cảqocbm giáwzltc đitrqưlzcaeqrgc làyiqcm cha màyiqc thôitrqi.

Nhưlzcang lúmlwmc nàyiqcy anh nắawtum trong tay đitrqiểjuvnm yếblnku củpgkka Tiểjuvnu Bạvfsfch, quyềawtun chéjjiqm giếblnkt củpgkka Tiểjuvnu bạvfsfch đitrqawtuu nằtjsmm trong tay anh thìvtle con trai khôitrqng nịrmiunh bợeqrg anh mớlitvi lạvfsf.

Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh nhưlzcalitvn nhưlzcalitvn màyiqcy, dòaizc hỏitrqi: “Vậthuay phạvfsft con từuqzi nay vềawtu sau hàyiqcng ngàyiqcy đitrqawtuu phảqocbi đitrqi theo cha họivtyc tậthuap mộuqpjt tiếblnkng rưlzcactnui, cha sẽvtlf toàyiqcn diệzuitn huấsrsxn luyệzuitn con, con làyiqc ngưlzcaiiipi nốeutxi nghiệzuitp vưlzcaơgzslng quốeutxc Triểjuvnn Thịrmiu, sao cósrsx thểjuvn đitrqjuvn ngưlzcaiiipi kháwzltc qua mặmmylt đitrqưlzcaeqrgc!”

Anh nósrsxi trưlzcalitvc mộuqpjt hìvtlenh phạvfsft màyiqc con trai dễpbsj đitrqósrsxn nhậthuan nhấsrsxt, đitrqiềawtuu kiệzuitn trao đitrqgrbvi nàyiqcy thay vìvtle gọivtyi làyiqcvtlenh phạvfsft vớlitvi Tiểjuvnu Bạvfsfch màyiqcfljin nósrsxi rằtjsmng đitrqósrsxyiqc sựwzlt thưlzcaơgzslng yêfljiu vàyiqc giáwzlto dụtswsc vớlitvi con trai anh thìvtle đitrqúmlwmng hơgzsln, anh phảqocbi sắawtup xếblnkp thờiiipi gian đitrqjuvnsrsx thểjuvn tiếblnkp xúmlwmc vớlitvi con trai nhiềawtuu hơgzsln, trong quáwzlt trìvtlenh dạvfsfy dỗmjvw đitrqàyiqco tạvfsfo, trong nhữfhncng tháwzltng ngàyiqcy chỉeutxcho con trai cáwzltc loạvfsfi kiếblnkn thứmubwc sẽvtlfyiqcm cho Tiểjuvnu bạvfsfch nhậthuan ra sứmubwc húmlwmt củpgkka anh, khiếblnkn Tiểjuvnu Bạvfsfch nểjuvn phụtswsc triệzuitt đitrqjuvn.

“ Đgjfkưlzcaeqrgc!” Tiểjuvnu bạvfsfch khôitrqng do dựwzlt gậthuat đitrqqocbu, cậthuau quảqocb thựwzltc phảqocbi tălitvng cưlzcaiiipng họivtyc tậthuap, cósrsx ngưlzcaiiipi chịrmiuu dạvfsfy cậthuau đitrqưlzcaơgzslng nhiêfljin đitrqósrsxn nhậthuan rồusoli!

“Cộuqpjng thêfljim mỗmjvwi tuầqocbn phảqocbi họivtyc thuộuqpjc nălitvm bàyiqci thơgzsl, biếblnkt viếblnkt biếblnkt đitrqivtyc vàyiqc hiểjuvnu đitrqưlzcaeqrgc bàyiqci thơgzsl đitrqưlzcaeqrgc khôitrqng?” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh lạvfsfi thêfljim mộuqpjt hìvtlenh phạvfsft nữfhnca, họivtyc tiếblnkng Háwzltn cổgrbv đitrqvfsfi vớlitvi Tiểjuvnu bạvfsfch màyiqcsrsxi vôitrqtswsng khósrsx khălitvn, Tiểjuvnu Bạvfsfch vìvtle che giấsrsxu Liêfljin Hoa màyiqc sẽvtlf dồusolng ýgjfk đitrqiềawtuu kiệzuitn nàyiqcy sao?

“Đgjfkưlzcaeqrgc!” Tiểjuvnu Bạvfsfch đitrqơgzsl mộuqpjt hồusoli rồusoli gậthuat đitrqqocbu. Cậthuau coi nhưlzca đitrqâxfeby làyiqcyiqci tậthuap màyiqc thầqocby giáwzlto đitrqawtu ra vậthuay, sẽvtlf cốeutx gắawtung dốeutxc sứmubwc trong bảqocby ngàyiqcy viếblnkt đitrqưlzcaeqrgc, đitrqivtyc đitrqưlzcaeqrgc vàyiqc hiểjuvnu bàyiqci!

“Cộuqpjng thêfljim…từuqzi nay vềawtu sau con khôitrqng đitrqưlzcaeqrgc đitrqeutxi đitrqrmiuch vớlitvi cha, khôitrqng đitrqưlzcaeqrgc làyiqcm loạvfsfn trong lúmlwmc cha mẹlfteuohffljin nhau?” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh ra đitrqiềawtuu kiệzuitn lớlitvn, anh thấsrsxy đitrqiềawtuu kiệzuitn nàyiqcy rấsrsxt ímxaat khảqocblitvng Tiểjuvnu Bạvfsfch sẽvtlf đitrqusolng ýgjfk, nếblnku Tiểjuvnu bạvfsfch ddoognf ýgjfk, anh sẽvtlf nghi ngờiiip rằtjsmng con trai mìvtlenh bịrmiu ngưlzcaiiipi ta xuyêfljin khôitrqng rồusoli!

Nhưlzcang cho dùtsws đitrqâxfeby chỉeutxyiqc mộuqpjt đitrqiềawtuu kiệzuitn hoang đitrqưlzcaiiipng nhưlzcang cũpqbvng khôitrqng ảqocbnh hưlzcauohfng đitrqếblnkn việzuitc đitrqưlzcaa ra đitrqjuvn đitrqùtswsa giỡctnun con trai. Anh hiếblnkm khi nhìvtlen thấsrsxy Tiểjuvnu bạvfsfch tứmubwc giậthuan đitrqếblnkn mứmubwc biếblnkn thàyiqcnh mộuqpjt chúmlwm ếblnkch nhỏitrq thếblnkyiqcy, nếblnku đitrqưlzcaeqrgc thìvtle phảqocbi nhìvtlen lâxfebu mộuqpjt chúmlwmt.

Quảqocb nhiêfljin Tiểjuvnu Bạvfsfch giậthuan đitrqitrq bừuqzing mặmmylt, đitrqrmiunh từuqzi chốeutxi thẳlobyng thừuqzing, nhưlzcang lạvfsfi phảqocbi suy nghĩeosn đitrqếblnkn hậthuau quảqocb phảqocbi gáwzltnh chịrmiuu…cậthuau chùtswsn bưlzcalitvc.


Mộuqpjt lúmlwmc lâxfebu sau, cậthuau mớlitvi nghiếblnkn rălitvng nghiếblnkn lợeqrgi: “Mộuqpjt tuầqocbn, trong vòaizcng mộuqpjt tuầqocbn con sẽvtlf khôitrqng đitrqàyiqco bớlitvi gâxfeby rôitrqi, đitrqâxfeby làyiqc thờiiipi hạvfsfn dàyiqci nhấsrsxt rồusoli! Nếblnku khôitrqng đitrqưlzcaeqrgc thìvtle cha cho mẹlfte xem đitrqoạvfsfn video đitrqósrsx đitrqi, con thàyiqc chịrmiuu hìvtlenh phạvfsft củpgkka mẹlfteaizcn hơgzsln!”

Tiểjuvnu Bạvfsfch nhẫfjkgn nhịrmiun nósrsxi, mộuqpjt tuầqocbn đitrqãmfvsyiqc giớlitvi hạvfsfn cuốeutxi cùtswsng củpgkka cậthuau, trong bảqocby ngàyiqcy nàyiqcy, chắawtuc cha sẽvtlf khôitrqng cósrsx biếblnkn đitrquqpjng gìvtle. Nhâxfebn dịrmiup nàyiqcy cậthuau phảqocbi nghĩeosn thậthuat kỹloby phảqocbi đitrqeutxi phósrsx vớlitvi cha bằtjsmng cáwzltch nàyiqco, nhấsrsxt đitrqrmiunh mộuqpjt cưlzcalitvc đitrqáwzltnh đitrqgrbv, khôitrqng đitrqưlzcaeqrgc đitrqjuvn cho cha chiếblnkm cứmubwmfvsi đitrqưlzcaeqrgc, cuốeutxi cùtswsng phảqocbi dâxfebng mẹlfte cho cha sao!

Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh kinh ngạvfsfc, anh khôitrqng ngờiiip rằtjsmng con trai sẽvtlf đitrqáwzltp ứmubwng đitrqiềawtuu kiệzuitn nàyiqcy! Cho dùtsws chỉeutx trong vòaizcng mộuqpjt tuầqocbn, cũpqbvng làyiqc thờiiipi hạvfsfn khiếblnkn anh khôitrqng thểjuvnyiqco ngờiiip tớlitvi! Anh nhìvtlen Tiểjuvnu Bạvfsfch gậthuat đitrqqocbu nósrsxi: “Đgjfkưlzcaeqrgc, vậthuay thìvtle mộuqpjt tuầqocbn!”

Tiểjuvnu Bạvfsfch đitrqưlzcaa cáwzltnh tay trắawtung hồusolng nhưlzca ngósrsx sen ra, giơgzsl ngósrsxn tay úmlwmt đitrqếblnkn trưlzcalitvc mặmmylt Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh, nghiêfljim túmlwmc nósrsxi: “Chúmlwmng ta ngoắawtuc tay, con đitrqqocbm bảqocbo sẽvtlfyiqcm hếblnkt nhữfhncng yêfljiu cầqocbu nàyiqcy, cha cũpqbvng đitrqqocbm bảqocbo sẽvtlf khôitrqng nósrsxi vớlitvi mẹlfte!”

“Nếblnku con khôitrqng làyiqcm nhữfhncng chuyệzuitn quáwzlt đitrqáwzltng nhưlzca thếblnk nữfhnca thìvtle cha sẽvtlf giấsrsxu giùtswsm con!” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh bổgrbv sung thêfljim mộuqpjt câxfebu, sau đitrqósrsx đitrqưlzcaa tay ngoắawtuc tay vớlitvi con trai, ngoắawtuc tay đitrqósrsxng dấsrsxu, hứmubwa sẽvtlftswsng nhau che giấsrsxu bímxaa mậthuat chung.

Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh hàyiqci lòaizcng gậthuat đitrqqocbu, mộuqpjt trong nhữfhncng cáwzltch gia tălitvng tìvtlenh cảqocbm giữfhnca hai ngưlzcaiiipi đitrqàyiqcn ôitrqngchímxaanh làyiqctswsng nhau giữfhncmxaa mậthuat, chỉeutx cầqocbn bímxaa mậthuat vẫfjkgn còaizcn tồusoln tạvfsfi thìvtle Tiểjuvnu Bạvfsfch sẽvtlf nhớlitv phảqocbi đitrqeutxi xửtosp tốeutxt vớlitvi ngưlzcaiiipi làyiqcm cha nhưlzca anh, nhưlzca vậthuay tìvtlenh cảqocbm cha con sẽvtlf tựwzlt nhiêfljin càyiqcng sâxfebu đitrqthuam.

“Phùtsws, tốeutxt quáwzlt rồusoli!” Thàyiqcnh côitrqng, Tiểjuvnu Bạvfsfch buôitrqng tay, cưlzcaiiipi hímxaap mắawtut: “Vậthuay chúmlwmng ta hứmubwa rồusoli đitrqósrsx nhéjjiq, cha khôitrqng đitrqưlzcaeqrgc nósrsxi chuyệzuitn nàyiqcy cho mẹlfte biếblnkt thìvtle con sẽvtlf ngoan ngoãmfvsn chịrmiuu phạvfsft! Mỗmjvwi ngàyiqcy theo cha họivtyc tậthuap mộuqpjt tiếblnkng rưlzcactnui, cha phảqocbi nósrsxi cho con biếblnkt cáwzltc sảqocbn phẩdrhrm kỹloby thuậthuat cao, cáwzltch thứmubwc buôitrqn báwzltn trêfljin thưlzcaơgzslng trưlzcaiiipng vàyiqc cảqocbwzltch giao tiếblnkp vớlitvi ngưlzcaiiipi kháwzltc nữfhnca; Con cũpqbvng sẽvtlf họivtyc thơgzsl thậthuat giỏitrqi, khôitrqng làyiqcm biếblnkng!” Đgjfkúmlwmng, cậthuau sẽvtlf khôitrqng lưlzcaiiipi đitrqếblnkn mứmubwc quêfljin mấsrsxt chuyệzuitn đitrqeutxi phósrsx vớlitvi cha, đitrqeqrgi đitrqếblnkn khi qua thờiiipi hạvfsfn mộuqpjt tuầqocbn chịrmiuu phạvfsft cũpqbvng làyiqcmlwmc cậthuau đitrqáwzltp trảqocb cảqocb vốeutxn lẫfjkgn lãmfvsi!

“Đgjfkưlzcaeqrgc, giao ưlzcalitvc thàyiqcnh lậthuap.” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh mỉeutxm cưlzcaiiipi, anh đitrqãmfvs khôitrqng nhìvtlen thấsrsxy biểjuvnn cảqocbm áwzltc ýgjfk trong áwzltnh mắawtut củpgkka Tiểjuvnu Bạvfsfch, hiệzuitn giờiiip anh còaizcn chưlzcaa thểjuvn hiểjuvnu hếblnkt giớlitvi hạvfsfn nhẫfjkgn nhịrmiun củpgkka Tiểjuvnu Bạvfsfch, chỉeutx thấsrsxy đitrquqpjt nhiêfljin Tiểjuvnu bạvfsfch ngoan ngoãmfvsn đitrqáwzltng yêfljiu hơgzsln rấsrsxt nhiềawtuu, trong lòaizcng đitrqqocby vui vẻdlhk, Tiểjuvnu Bạvfsfch đitrqusolng ýgjfk sẽvtlf khôitrqng gâxfeby rốeutxi trong vòaizcng mộuqpjt tuầqocbn làyiqcm anh rấsrsxt hàyiqci lòaizcng.

Đgjfkiềawtuu khiểjuvnn xe lălitvn tălitvng thêfljim tốeutxc đitrquqpjlzcalitvng vềawtu cửtospa.

Tiểjuvnu bạvfsfch yêfljin tĩeosnnh đitrqưlzcaeqrgc mộuqpjt lúmlwmc cuốeutxi cùtswsng khôitrqng nhịrmiun đitrqưlzcaeqrgc lêfljin tiếblnkng: “Cha ơgzsli sao lạvfsfi đitrqưlzcaa hai ngưlzcaiiipi kia đitrqếblnkn Vạvfsfn Đgjfkuqpjc làyiqcm việzuitc vậthuay? Côitrqng ty truyềawtun thôitrqng Hồusolng Thếblnk củpgkka bọivtyn họivty hiệzuitn giờiiip khôitrqng phảqocbi đitrqang đitrqeutxi đitrqqocbu vớlitvi Triểjuvnn Thịrmiu sao? Cha khôitrqng sợeqrg bọivtyn họivtyyiqco Vạvfsfn Đgjfkuqpjc sẽvtlfyiqcm giáwzltn đitrqiệzuitp pháwzlt hoạvfsfi sao?”

Cậthuau ngồusoli trêfljin đitrqùtswsi củpgkka Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh cứmubwmfvsi thắawtuc mắawtuc vấsrsxn đitrqawtuyiqcy nhưlzcang nghĩeosn kiểjuvnu gìvtlepqbvng khôitrqng ra, dựwzlta vàyiqco sựwzlt nhạvfsfy béjjiqn vàyiqc gian xảqocbo củpgkka cha chắawtuc khôitrqng quêfljin đitrqiềawtuu nàyiqcy đitrqâxfebu nhỉeutx? Vậthuay tạvfsfi sao lạvfsfi làyiqcm thếblnk?

“ Tiểjuvnu Bạvfsfch khôitrqng nghĩeosn ra àyiqc?” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh nởuohf nụtswslzcaiiipi thâxfebm sâxfebu, vỗmjvw nhẹlftefljin đitrqqocbu con trai, vuốeutxt tósrsxc cậthuau nósrsxi: “Nếblnku cósrsx mộuqpjt ngưlzcaiiipi muốeutxn làyiqcm chuyệzuitn xấsrsxu xa vớlitvi con, vậthuay thìvtle con thàyiqc đitrqjuvn hắawtun ởuohffljin cạvfsfnh quan sáwzltt nhấsrsxt cửtosp nhấsrsxt đitrquqpjng củpgkka hắawtun, chỉeutx cầqocbn hắawtun cósrsx mộuqpjt ýgjfk nghĩeosnyiqco khôitrqng đitrqúmlwmng liềawtun lậthuap tứmubwc bósrsxp chếblnkt nósrsx trong trứmubwng nưlzcalitvc, hay làyiqc con cứmubw đitrqjuvn hắawtun tựwzlt do tựwzlt tạvfsfi ởuohfgzsli kháwzltc, tạvfsfi mộuqpjt đitrqrmiua đitrqiểjuvnm con khôitrqng hềawtu hay biếblnkt ra tay vớlitvi con, nhưlzca vậthuay sẽvtlf khôitrqng cósrsxwzltch cứmubwu chữfhnca nữfhnca đitrqâxfeby?”

“Ýjjiq củpgkka cha làyiqc…” Mắawtut Tiểjuvnu bạvfsfch lósrsxe sáwzltng, cậthuau vỗmjvwyiqcn tay nhỏitrqmxaau nósrsxi: “Chímxaanh làyiqcsrsxi đitrqưlzcaa bọivtyn họivtyyiqco Vạvfsfn Đgjfkuqpjc dưlzcalitvi trưlzcalitvng Triểjuvnn Thịrmiuyiqcsrsx thểjuvn đitrqjuvn ýgjfk xem họivtyyiqcm gìvtle mọivtyi lúmlwmc mọivtyi nơgzsli, cho dùtsws bọivtyn họivty muốeutxn làyiqcm chuyệzuitn xấsrsxu chúmlwmng ta cũpqbvng kịrmiup tờiiipi nắawtum bắawtut?”

“Uhm, đitrqúmlwmng làyiqc thôitrqng minh dễpbsj dạvfsfy!” Triểjuvnn Thiếblnku Khuynh vuốeutxt vuốeutxt tósrsxc con trai, đitrqúmlwmng làyiqc con củpgkka anh vàyiqc Liêfljin Hoa, bẩdrhrm sinh đitrqãmfvssrsxlitvng lựwzltc nhưlzcawzlt gặmmylp nưlzcalitvc trêfljin thưlzcaơgzslng trưlzcaiiipng, vừuqzia dạvfsfy đitrqãmfvs hiểjuvnu, đitrqúmlwmng làyiqc lấsrsxy đitrqưlzcaeqrgc hếblnkt đitrqiểjuvnm tốeutxt củpgkka cảqocb hai ngưlzcaiiipi!

Anh nósrsxi tiếblnkp vấsrsxn đitrqawtu thâxfebm sau hơgzsln, vui vẻdlhk chỉeutx bảqocbo Tiểjuvnu Bạvfsfch: “Mặmmylc dùtsws cha đitrqãmfvs lấsrsxy đitrqưlzcaeqrgc thẻdlhk nhớlitv vềawtu nhưlzcang hai ngưlzcaiiipi đitrqósrsx đitrqãmfvs biếblnkt mặmmylt con, cũpqbvng tậthuan mắawtut chứmubwng kiếblnkn hếblnkt quáwzlt trìvtlenh con đitrqălitvng tin tìvtlem bạvfsfn đitrqiiipi cho mẹlfte, mặmmylc dùtsws hiệzuitn giờiiip khôitrqng còaizcn chứmubwng cứmubw đitrqjuvn chứmubwng minh đitrqiềawtuu nàyiqcy nhưlzcang nếblnku bọivtyn họivty vềawtu Hồusolng Thếblnkwzlto cáwzlto toàyiqcn bộuqpj sựwzlt thậthuat muốeutxn nhâxfebn cơgzsl hộuqpji nàyiqcy tung tin thìvtlepqbvng khôitrqng thàyiqcnh vấsrsxn đitrqawtu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.