Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 147-3 : Thiếu

    trước sau   
*Chưesnbơrzyvng nàlhmmy cóytuo nộultbi dung ảvmkknh, nếmbxuu bạcqgin khônvkxng thấynvcy nộultbi dung chưesnbơrzyvng, vui lòbeayng bậdwsht chếmbxu đxwxoultb hiệjpgzn hìjztdnh ảvmkknh củvmkka trìjztdnh duyệjpgzt đxwxoyizk đxwxorktgc.

Edit: Mẹoiel tớzrojlhmm Thákdqwi Hậdwshu.

ultbi Nguyêultbn Tu phâlhmmn phóytuo xong, vừhnzra quay lạcqgii liềlhnwn nhìjztdn thấynvcy Lung Nguyệjpgzt từhnzr Đxqhya Bảvmkko cákdqwc lấynvcy mộultbt hộultbp tửjpgz đxwxoàlhmmn. Hắkdqwn tiếmbxun lêultbn đxwxokycllhmmng, trákdqwch cứjztdytuoi: “Khônvkxng phảvmkki đxwxoãpzpy dặhmjxn nàlhmmng làlhmm khônvkxng đxwxoưesnbjgudc leo lêultbn leo xuốopzgng, khom lưesnbng bậdwsht nhảvmkky sao? Muốopzgn lấynvcy cákdqwi gìjztdytuoi vớzroji ta mộultbt tiếmbxung làlhmm đxwxoưesnbjgudc.”

“Hộultbp đxwxothvwlhmmy cũpsnzng khônvkxng cao quákdqwlhmm.” Lung Nguyệjpgzt chun mũpsnzi nóytuoi.

“Nàlhmmng cầmmtdn cákdqwi nàlhmmy làlhmmm gìjztd?” Bùultbi Nguyêultbn Tu đxwxoưesnba tay cầmmtdm lấynvcy, nhấynvct thờjcxoi cau màlhmmy: “Thếmbxulhmmo lạcqgii nặhmjxng nhưesnb vậdwshy? Đxqhyãpzpyytuoi khônvkxng đxwxoưesnbjgudc cầmmtdm vậdwsht nặhmjxng, nha đxwxommtdu hưesnb hỏnvkxng nàlhmmy thậdwsht khônvkxng chịrenlu nghe lờjcxoi.”

Hắkdqwn mởbeay hộultbp ra nhìjztdn, trong nàlhmmy hầmmtdu nhưesnblhmm mộultbt íhvtat heo nhỏnvkx, quảvmkk đxwxoàlhmmo nhỏnvkxultbng mấynvcy quảvmkk thạcqgich lựakzmu nho nhỏnvkx đxwxoưesnbjgudc làlhmmm bằsywnng bạcqgic, hếmbxut sứjztdc tinh xảvmkko xinh đxwxooielp, đxwxoâlhmmy làlhmm nhữkcolng đxwxothvwlhmm gia trưesnbbeayng tặhmjxng cho Lung Nguyệjpgzt.

“Thiếmbxup khônvkxng cầmmtdm vậdwsht nặhmjxng, hộultbp đxwxothvwlhmmy khốopzgi lưesnbjgudng cũpsnzng chỉsfqqytuo nhiêultbu đxwxoâlhmmy.” Lung Nguyệjpgzt le lưesnbkycli: “Thiếmbxup muốopzgn làlhmmm quàlhmm cho béesnb con nhàlhmm Tranh Nưesnbơrzyvng.”

“Đxqhyjztda nhỏnvkx vừhnzra mớzroji sinh làlhmmm sao chơrzyvi đxwxoưesnbjgudc mấynvcy thứjztd đxwxothvwlhmmy?” Bùultbi Nguyêultbn Tu cau màlhmmy, Cửjpgzu nhi nhàlhmm hắkdqwn hiệjpgzn nay cũpsnzng mang thai, hìjztdnh nhưesnb bịrenl ngốopzgc đxwxoi mộultbt íhvtat rồthvwi.

“Cóytuo thểyizk xuyêultbn làlhmmm vòbeayng đxwxoóytuo.” Lung Nguyệjpgzt trừhnzrng mắkdqwt nhìjztdn, chỉsfqqlhmmo cákdqwi lỗcses nhỏnvkx trêultbn ngưesnbjcxoi tiểyizku trưesnb: “Tiểyizku trưesnb, quảvmkk đxwxoàlhmmo, thạcqgich lựakzmu, phậdwsht thủvmkk,…ngụxwxo ýmptelhmmy khônvkxng tệjpgz chúnkfyt nàlhmmo, phảvmkki khônvkxng?”Lung Nguyệjpgzt mỗcsesi thứjztd đxwxolhnwu lấynvcy mộultbt íhvtat, sau đxwxoóytuoultbu Hoákdqwn Ngọrktgc cầmmtdm dâlhmmy đxwxonvkxlhmmo đxwxoâlhmmy.

Mấynvcy ngàlhmmy sau đxwxoóytuo, Mạcqginh Thạcqgich khíhvta sắkdqwc hồthvwng hàlhmmo, khuônvkxn mặhmjxt mừhnzrng rỡkycl, gặhmjxp ai cũpsnzng nóytuoi béesnb con nhàlhmm hắkdqwn làlhmm mộultbt đxwxojztda nhóytuo



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.