Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 119 : Yến tiệc từ biệt nhiên tỷ nhi muốn đổi tiểu cô, phu thê khởi hành tới bắc cương

    trước sau   
Cuộfxmmc sốivxmng gia đeptcìsnsqnh tạpxxsm ổirhnn rồrxjni, Lung Nguyệiloot vẫatgyn cho ngưbwhyhbfai thu thậeaogp lạpxxsi gian phòfdnsng ởddxu phídsqna đeptcôhihzng, chuẩrhsan bịzcew cho mấbwhyy ngàkoury nay Bùaruoi Nguyêbjimn Tu nghỉhbfaddxuhggni đeptcójtjn, hoặzqxnc làkour hắducwn cójtjn thểhzky nghỉhbfaddxu ngoạpxxsi việiloon thưbwhy phòfdnsng. Lúdsqnc trưbwhyguuac thờhbfai gian nàkourng chưbwhya gảdsqnkouro, khôhihzng phảdsqni hắducwn đeptcyycau nghỉhbfa ngơhggni ởddxu trong thưbwhy phòfdnsng sao!

atgyy giờhbfa đeptcãpakq qua mộfxmmt tháfgning đeptcbpacu củwtmda đeptcpxxsi hôhihzn, cũwxcang khôhihzng cójtjn quy củwtmd phu quâatgyn nhấbwhyt đeptczcewnh phảdsqni ngủwtmdddxu trong việiloon thêbjim tửxtcy.

Nhưbwhyng màkour, đeptcếkxien buổirhni chiềyycau, Bùaruoi Nguyêbjimn Tu xửxtcyvpow xong chídsqnnh vụjoka vẫatgyn lảdsqno đeptcdsqno trởddxu vềyycadsqnch Thưbwhyơhggnng việiloon, ỷwtmdkouro bêbjimn trong củwtmda noãpakqn cáfgnic Lung Nguyệiloot, mặzqxnc nàkourng côhihzng khai áfgnim chỉhbfa đeptcyycau khôhihzng đeptchzky ývpow tớguuai, chỉhbfa rửxtcya mặzqxnt cởddxui áfgnio ra ôhihzm lấbwhyy nàkourng nghỉhbfa ngơhggni.

Đcufpiềyycau nàkoury làkourm Lung Nguyệiloot cójtjn chúdsqnt khôhihzng biếkxiet nójtjni gìsnsq, tựwxca nhủwtmd nam tửxtcy cổirhn đeptcpxxsi hẳoieon làkour cấbwhym kỵwtmd “Cuộfxmmc sốivxmng gia đeptcìsnsqnh tạpxxsm ổirhnn”, nhưbwhyng sao Bùaruoi Nguyêbjimn Tu lạpxxsi...

jtjn lẽtbbkkour nhiềyycau năefumm trong quâatgyn trang, quen thuộfxmmc khôhihzng câatgyu nệiloo tiểhzkyu tiếkxiet, lạpxxsi nhìsnsqn quen máfgniu tanh giếkxiet chójtjnc vìsnsq vậeaogy cũwxcang khôhihzng phảdsqni làkour nam tửxtcy kiêbjimng kỵwtmd mấbwhyy thứhbfasnsqnh thưbwhyhbfang.

Lầbpacn nàkoury vìsnsq Lung Nguyệiloot tìsnsqm nguyêbjimn nhâatgyn hợhbfap lývpow cho hàkournh vi củwtmda Bùaruoi Nguyêbjimn Tu, cũwxcang khôhihzng suy nghĩxklc nhiềyycau, dựwxcaa vàkouro lồrxjnng ngựwxcac quen thuộfxmmc nàkoury bìsnsqnh yêbjimn ngủwtmd.


Chờhbfa cuộfxmmc sốivxmng gia đeptcìsnsqnh Lung Nguyệiloot tạpxxsm ổirhnn, đeptcếkxien lễzqxn Phậeaogt đeptcdsqnn còfdnsn hơhggnn nửxtcya tháfgning. Thấbwhyy thưbwhydsqnn từvpow Bắducwc Cưbwhyơhggnng đeptcưbwhyhbfac gửxtcyi tớguuai càkourng ngàkoury càkourng nhiềyycau, Lung Nguyệiloot cùaruong Bùaruoi Nguyêbjimn Tu thưbwhyơhggnng lưbwhyhbfang, vẫatgyn làkour mau chójtjnng khởddxui hàkournh trởddxu vềyyca Bắducwc cưbwhyơhggnng thôhihzi!

snsq vậeaogy hai ngưbwhyhbfai đeptcãpakq đeptczcewnh sẵfxmmn ngàkoury, liềyycan đeptci vàkouro trong cung chàkouro từvpow biệiloot.

Cẩrhsan Hoàkourng hậeaogu lôhihzi kénfdqo Lung Nguyệiloot, hai mẹvodt con hai ngưbwhyhbfai âatgym thầbpacm nójtjni rấbwhyt lâatgyu, tấbwhyt nhiêbjimn làkour dặzqxnn dòfdns rấbwhyt nhiềyycau.

Lung Nguyệiloot chỉhbfabwhyhbfai đeptcáfgnip lạpxxsi, đeptchzky Hoàkourng hậeaogu nưbwhyơhggnng yêbjimn tâatgym.

Trêbjimn gia yếkxien, huynh trưbwhyddxung tẩrhsau tửxtcy cháfgniu trai cháfgniu gáfgnii, phàkourm làkour ngưbwhyhbfai thâatgyn cậeaogn vớguuai Lung Nguyệiloot đeptcyycau cójtjn mặzqxnt ởddxu đeptcójtjn.

Khôhihzng khídsqnjtjn chúdsqnt nặzqxnng nềyyca, Lung Nguyệiloot biếkxiet đeptcưbwhyhbfac mọzcewi ngưbwhyhbfai đeptcâatgyy làkour đeptcyycau khôhihzng nỡauxykourng, tâatgym trạpxxsng cảdsqnm đeptcfxmmng, chỉhbfa khôhihzng ngừvpowng cưbwhyhbfai trêbjimu chọzcewc, làkourm tròfdns đeptchzky mọzcewi ngưbwhyhbfai nởddxu nụjokabwhyhbfai. Nhưbwhyng cũwxcang cảdsqnm kháfgnii trong lòfdnsng, khôhihzng biếkxiet lầbpacn sau sẽtbbk gặzqxnp lạpxxsi trong hoàkourn cảdsqnnh nhưbwhy thếkxiekouro.

bwhyhbfau đeptcãpakq quáfgni ba tuầbpacn, mójtjnn ăefumn đeptcãpakq quáfgni ngũwxca vịzcew. ( Năefumm vịzcew: ngọzcewt, chua, cay đeptcducwng, mặzqxnn)

Lung Nguyệiloot chợhbfat thấbwhyy Nhiêbjimn tỷwtmd nhi ôhihzm mộfxmmt oa nhi (búdsqnp bêbjim) đeptcếkxien trưbwhyguuac mặzqxnt Bùaruoi Nguyêbjimn Tu. Giơhggn oa nhi hỏrjkgi: “Tiểhzkyu côhihz trưbwhyhbfang (dưbwhyhbfang), tiểhzkyu Thậeaogp củwtmda ta cójtjn đeptcvodtp khôhihzng?” Tiểhzkyu Thậeaogp làkourbjimn nàkourng lấbwhyy cho oa nhi.

”Đcufpvodtp lắducwm!” Bùaruoi Nguyêbjimn Tu cưbwhyhbfai gậeaogt đeptcbpacu. Nhiêbjimn tỷwtmd nhi mắducwt to đeptcen láfgniy làkourm hắducwn nhớguua tớguuai nha đeptcbpacu ởddxu ngoàkouri thưbwhy phòfdnsng năefumm ấbwhyy. Trong lòfdnsng hơhggni đeptcfxmmng, thìsnsq ra, bấbwhyt luậeaogn đeptchbfai nàkoury hay làkour mộfxmmt đeptchbfai trưbwhyguuac, khi đeptcójtjn Cửxtcyu nhi trong lòfdnsng mìsnsqnh đeptcãpakq đeptcâatgym căefumn.

”Làkour tiểhzkyu Thậeaogp đeptcvodtp hay làkour tiểhzkyu côhihzhihz đeptcvodtp?” Nhiêbjimn tỷwtmd nhi lạpxxsi nhanh chójtjnng hỏrjkgi.

aruoi Nguyêbjimn Tu cũwxcang khôhihzng biếkxiet đeptcáfgnip lạpxxsi nhưbwhy thếkxiekouro, trong lòfdnsng hắducwn tấbwhyt nhiêbjimn Cửxtcyu nhi làkour khôhihzng gìsnsqfgninh đeptcưbwhyhbfac, nhưbwhyng màkour, nhìsnsqn tiểhzkyu nha đeptcbpacu trưbwhyguuac mặzqxnt, mắducwt đeptcbpacy mong ngójtjnng, dưbwhyhbfang nhưbwhy đeptcang hi vọzcewng hắducwn khídsqnch lệiloo tiểhzkyu oa nhi củwtmda chídsqnnh mìsnsqnh. Chỉhbfajtjni: “Đcufpyycau đeptcvodtp cảdsqn!”

Lung Nguyệiloot mídsqnm môhihzi khẽtbbkbwhyhbfai, têbjimn nhójtjnc nàkoury làkour đeptcang đeptcivxmi chiếkxieu bộfxmmfgning củwtmda nàkourng trưbwhyguuac khi xuấbwhyt giáfgni vớguuai Nhiêbjimn tỷwtmd nhi đeptcâatgyy màkour.

”Vậeaogy thìsnsq, Nhiêbjimn tỷwtmd nhi dùaruong tiểhzkyu Thậeaogp đeptcirhni lấbwhyy tiểhzkyu côhihzhihzjtjn đeptcưbwhyhbfac khôhihzng dưbwhyhbfang?” Lờhbfai non nớguuat củwtmda Nhiêbjimn tỷwtmd nhi vừvpowa nójtjni ra, chỉhbfakourm mọzcewi ngưbwhyhbfai trong bữoieoa tiệilooc ngẩrhsan ngưbwhyhbfai.


”Vìsnsq sao?” Bùaruoi Nguyêbjimn Tu phụjokac hồrxjni tinh thầbpacn lạpxxsi rấbwhyt nhanh, hỏrjkgi.

”Dưbwhyhbfang muốivxmn dẫatgyn tiểhzkyu côhihzhihz đeptci chỗnfdq rấbwhyt xa, vậeaogy thìsnsq Nhiêbjimn tỷwtmd nhi sẽtbbk khôhihzng thấbwhyy đeptcưbwhyhbfac tiểhzkyu côhihzhihz, cũwxcang khôhihzng cójtjn ngưbwhyhbfai kểhzky chuyệiloon xưbwhya cho Nhiêbjimn tỷwtmd nhi, khôhihzng cójtjn ngưbwhyhbfai váfgni bốivxm oa ( búdsqnp bêbjim bằytekng vảdsqni) cho Nhiêbjimn tỷwtmd nhia, khôhihzng cójtjn ngưbwhyhbfai bồrxjni Nhiêbjimn tỷwtmd nhi chơhggni...” Nhiêbjimn tỷwtmd nhi dứhbfat lờhbfai, đeptcôhihzi mắducwt to tròfdnsn đeptcãpakqdsqnch tụjoka đeptcbpacy nưbwhyguuac.

”Nhưbwhyng màkour nếkxieu ta đeptcirhni vớguuai Nhiêbjimn tỷwtmd nhi, chẳoieong phảdsqni làkour sẽtbbk khôhihzng cójtjn ngưbwhyhbfai theo ta?” Bùaruoi Nguyêbjimn Tu cưbwhyhbfai khẽtbbk, vuốivxmt ve song kếkxie củwtmda Nhiêbjimn tỷwtmd nhi.”Nhiêbjimn tỷwtmd nhi cảdsqnm thấbwhyy thếkxiekouro?”

Vừvpowa dứhbfat lờhbfai, liềyycan thấbwhyy Nhiêbjimn tỷwtmd nhi đeptcfxmmt nhiêbjimn xoay ngưbwhyhbfai chạpxxsy vềyyca phídsqna Tiêbjimu ca ca rơhggni nưbwhyguuac mắducwt, nójtjni: “Tiêbjimu ca ca lừvpowa ngưbwhyhbfai, dưbwhyhbfang khôhihzng đeptcirhni vớguuai ta...” Nójtjni xong liềyycan chạpxxsy vềyycabwhyguuang Lung Nguyệiloot, đeptcbpacu đeptcâatgym vàkouro trong lòfdnsng nàkourng ôhihz ôhihz khójtjnc ròfdnsng nójtjni: “Tiểhzkyu côhihzhihz chớguua đeptci... Tiểhzkyu côhihzhihz khôhihzng muốivxmn Nhiêbjimn tỷwtmd nhi...”

Bầbpacu khôhihzng khídsqn đeptcãpakq khôhihzng vui trong lúdsqnc nhấbwhyt thờhbfai càkourng đeptcôhihzng cứhbfang.

aruoi Nguyêbjimn Tu liếkxiec mắducwt nhìsnsqn ba nam hàkouri kia mộfxmmt cáfgnii, chỉhbfa thấbwhyy mấbwhyy huynh đeptciloo họzcew Tiêbjimu đeptcyycau đeptcãpakq hồrxjnng viềyycan mắducwt, nhìsnsqn Lung Nguyệiloot, mặzqxnt đeptcbpacy khôhihzng muốivxmn.

Từvpowxklcnh nhu vộfxmmi vàkourng đeptchbfang dậeaogy, ôhihzm Nhiêbjimn tỷwtmd nhi, lạpxxsi kêbjimu lêbjimn ba nam hàkouri, quay vềyyca xin lỗnfdqi Thuậeaogn Khảdsqni Đcufpếkxiearuong Cẩrhsan Hoàkourng hậeaogu rồrxjni lùaruoi ra.

Mọzcewi ngưbwhyhbfai lạpxxsi trầbpacm mặzqxnc mộfxmmt láfgnit, chợhbfat nghe Lývpow Long Táfgnijtjni: “Nếkxieu ngưbwhyơhggni dáfgnim khôhihzng đeptcivxmi tốivxmt vớguuai Cửxtcyu nhi, ta sẽtbbk đeptcếkxien Bắducwc Cưbwhyơhggnng giếkxiet!”

aruoi Nguyêbjimn Tu đeptchbfang dậeaogy, hưbwhyguuang vềyyca chỗnfdq Đcufpếkxie hậeaogu ngồrxjni thẳoieong đeptcbpacu chắducwp tay vớguuai mọzcewi ngưbwhyhbfai, thậeaogn trọzcewng nójtjni: “Bùaruoi Nguyêbjimn Tu tấbwhyt khôhihzng phụjokahihzng chúdsqna!”...

Xuấbwhyt cung trong xe ngựwxcaa.

aruoi Nguyêbjimn Tu cấbwhyt Lung Nguyệiloot vàkouro trong ngựwxcac, mặzqxnt chôhihzn vàkouro trong cổirhnkourng, trầbpacm giọzcewng nójtjni: “Ta nhấbwhyt đeptczcewnh sẽtbbk tốivxmt vớguuai nàkourng...” Giọzcewng nójtjni cójtjn chúdsqnt nghiêbjimm nghịzcew.

”Hừvpowm, ta hiểhzkyu đeptcưbwhyhbfac!” Lung Nguyệiloot cong khójtjne môhihzi, ngójtjnn tay ngọzcewc nhỏrjkgkouri nắducwm lấbwhyy bàkourn tay to dàkouri củwtmda hắducwn.

Mộfxmmt đeptchbfai trưbwhyguuac, Bùaruoi Nguyêbjimn Tu khôhihzng thôhihzng suốivxmt côhihzng việilooc vặzqxnt, đeptcivxmi vớguuai việilooc hậeaogu trạpxxsch cũwxcang chưbwhya từvpowng dụjokang tâatgym quáfgni nhiềyycau, vẫatgyn chưbwhya bồrxjni Lung Nguyệiloot tiếkxien cung, chỉhbfa chàkouro từvpow biệiloot Thuậeaogn Khảdsqni Đcufpếkxie trong triềyycau đeptcìsnsqnh. Vìsnsq vậeaogy, vẫatgyn chưbwhya nhìsnsqn thấbwhyy trậeaogn chiếkxien hôhihzm nay. Bâatgyy giờhbfa nghĩxklc lạpxxsi, chídsqnnh mìsnsqnh đeptcoạpxxst bảdsqno vậeaogt vôhihz giáfgni củwtmda bao ngưbwhyhbfai ởddxuhggni nàkoury trong tay nhưbwhyng chưbwhya từvpowng quývpow trọzcewng.


wxcang còfdnsn tốivxmt...

wxcang còfdnsn tốivxmt, ôhihzng trờhbfai cho hắducwn làkourm lạpxxsi cơhggn duyêbjimn.

Tấbwhyt nhiêbjimn làkour Lung Nguyệiloot khôhihzng biếkxiet đeptcưbwhyhbfac suy nghĩxklc trong lòfdnsng hắducwn.

Đcufpếkxien ngàkoury hôhihzm sau, hai ngưbwhyhbfai lạpxxsi đeptci đeptcếkxien Minh phủwtmdaruong Sàkouri phủwtmd, tiệiloon cho việilooc bêbjimn trong Bídsqnch Thưbwhyơhggnng việiloon an tâatgym thu thậeaogp đeptcrxjn đeptchzky khởddxui hàkournh.

Trưbwhyguuac khi đeptci mộfxmmt ngàkoury, Bùaruoi Nguyêbjimn Tu đeptcang ởddxu thưbwhy phòfdnsng ngoạpxxsi việiloon thưbwhyơhggnng nghịzcew vớguuai mấbwhyy phụjokafgni trừvpow sạpxxsch chuyệiloon củwtmda mấbwhyy têbjimn dưbwhy nghiệiloot phảdsqnn vua. Vốivxmn giữoieo lạpxxsi nhữoieong ngưbwhyhbfai kia dụjokang ývpowddxu chỗnfdqbjim hoặzqxnc Thuậeaogn Khảdsqni Đcufpếkxie, khôhihzng cho lòfdnsng hắducwn quáfgni mứhbfac nghi ngờhbfasnsqnh, màkour, Bắducwc Cưbwhyơhggnng nộfxmmi loạpxxsn cũwxcang làkour mộfxmmt chuyệiloon hắducwn khôhihzng thểhzky cớguua. Bâatgyy giờhbfa ngưbwhyhbfai tâatgym tâatgym niệiloom niệiloom đeptcãpakqbwhyguuai đeptcếkxien tay, cójtjn mộfxmmt quâatgyn cờhbfa giữoieo lạpxxsi cũwxcang vôhihz dụjokang, tăefumng thêbjimm phiềyycan phứhbfac.

aruoi Đcufppxxsi đeptci vàkouro hồrxjni bẩrhsam, “Gia, Thếkxie tửxtcysnsqnh thâatgyn vưbwhyơhggnng đeptcếkxien rồrxjni!”

”Xin mờhbfai!” Bùaruoi Nguyêbjimn Tu phấbwhyt tay, đeptchzky mấbwhyy phụjokafgni lui ra, lạpxxsi dặzqxnn dòfdnsaruoi Đcufppxxsi nójtjni: “Đcufpi Bídsqnch Thưbwhyơhggnng việiloon mờhbfai côhihzng chúdsqna tớguuai.”

aruoi Đcufppxxsi lĩxklcnh mệiloonh đeptci ra ngoàkouri, khôhihzng lâatgyu lắducwm liềyycan thấbwhyy Lývpow Long Triệiloot vui cưbwhyhbfai hớguuan hởddxu cấbwhyt bưbwhyguuac đeptci vàkouro, vừvpowa thấbwhyy mặzqxnt đeptcãpakqjtjni: “Tỷwtmd phu, nghe nójtjni ngàkouri đeptcducwc tộfxmmi vớguuai Nhiêbjimn tỷwtmd nhi rồrxjni!”

Vẫatgyn biếkxiet ngàkoury ấbwhyy rờhbfai cung, Nhiêbjimn tỷwtmd nhi liềyycan nójtjni vớguuai mọzcewi ngưbwhyhbfai nhìsnsqn thấbwhyy nàkourng: “Tiểhzkyu dưbwhyhbfang làkour kẻhtai xấbwhyu nhấbwhyt!”

Việilooc nàkoury sau khi Bùaruoi Nguyêbjimn Tu nghe nójtjni tấbwhyt nhiêbjimn làkour dởddxu khójtjnc dởddxubwhyhbfai.

”Đcufpếkxien cójtjn chuyệiloon gìsnsq? Lạpxxsi muốivxmn làkourm củwtmda hồrxjni môhihzn củwtmda Cửxtcyu tỷwtmd tỷwtmd?” Bùaruoi Nguyêbjimn Tu khôhihzng tiếkxiep hắducwn, cưbwhyhbfai ngưbwhyhbfac trởddxu lạpxxsi.

Nhưbwhyng Lývpow Long Triệiloot lạpxxsi thầbpacn bídsqnjtjni: “Ta mang đeptcrxjn tớguuai cho Cửxtcyu tỷwtmd tỷwtmd, thứhbfa tốivxmt!” Dứhbfat lờhbfai, cầbpacm hai hộfxmmp gấbwhym hẹvodtp dàkouri trong tay giơhggn giơhggn.

Liềyycan nghe thấbwhyy ngoàkouri cửxtcya truyềyycan đeptcếkxien giọzcewng nữoieo trong veo, “Đcufpúdsqnng làkour tớguuai thậeaogt?” Màkour sau khi rèmaewm cửxtcya vénfdqn lêbjimn, liềyycan thấbwhyy mộfxmmt bójtjnng dáfgning xinh đeptcvodtp màkouru xanh lam đeptci vàkouro, hưbwhyguuang vềyycaaruoi Nguyêbjimn Tu cưbwhyhbfai nhạpxxst. Khôhihzng phảdsqni ngưbwhyhbfai kháfgnic, chídsqnnh làkour Lung Nguyệiloot.


”Đcufpưbwhyơhggnng nhiêbjimn tìsnsqm tớguuai, ta làkour ngưbwhyhbfai phưbwhyơhggnng nàkouro, làkourm việilooc tựwxca nhiêbjimn đeptcáfgning tin!” Lývpow Long Triệiloot cầbpacm hộfxmmp gấbwhym hiếkxien vậeaogt quývpow trong tay đeptchzky xuốivxmng trêbjimn bàkourn mởddxu ra.

Trong hai hộfxmmp gấbwhym làkour bứhbfac tranh chữoieo.

koury ra, Bùaruoi Nguyêbjimn Tu cẩrhsan thậeaogn quan sáfgnit, làkour hai bứhbfac thấbwhyt lạpxxsc trong đeptcrxjnbwhyguuai củwtmda mẫatgyu thâatgyn hắducwn.

Mộfxmmt đeptcôhihzi mắducwt sáfgning nhưbwhy sao nhìsnsqn vềyyca phídsqna Lung Nguyệiloot, “Làkourm sao cójtjn đeptcưbwhyhbfac?”

Lung Nguyệiloot cưbwhyhbfai, chỉhbfa chỉhbfavpow Long Triệiloot, nójtjni: “Hỏrjkgi hắducwn!”

vpow Long Triệiloot cưbwhyhbfai đeptcducwc ývpow.

Thìsnsq ra làkour Lung Nguyệiloot lénfdqn tìsnsqm ngưbwhyhbfai giúdsqnp Bùaruoi Nguyêbjimn Tu tìsnsqm bốivxmn bứhbfac thưbwhy họzcewa.

Hắducwn lợhbfai dụjokang danh nghĩxklca củwtmda lãpakqo tửxtcysnsqnh vưbwhyơhggnng gia lan ra tin tứhbfac, nójtjni: Gầbpacn đeptcâatgyy Bìsnsqnh thâatgyn vưbwhyơhggnng khôhihzng yêbjimu bảdsqno mãpakq, lạpxxsi mêbjim mẩrhsan tranh chữoieo củwtmda danh nhâatgyn, đeptczqxnc biệiloot làkourbwhyơhggnng Dậeaogt Thiểhzkyu cùaruong Lývpow Tháfgnii Bạpxxsch.

Tin tứhbfac lan ra, tựwxca nhiêbjimn cójtjn ngưbwhyhbfai nịzcewnh hójtjnt.

Chỉhbfa bỏrjkghihzng sứhbfac gầbpacn nửxtcya tháfgning nhưbwhyng đeptcãpakqsnsqm vềyyca đeptcưbwhyhbfac hai trong bốivxmn bứhbfac họzcewa.

jtjn đeptciềyycau, tuy làkour nhưbwhy vậeaogy, Bùaruoi Nguyêbjimn Tu cũwxcang cựwxcac kỳhihz thấbwhyy đeptcwtmd.

Mộfxmmt đeptchbfai trưbwhyguuac, đeptcvpowng nójtjni rấbwhyt nhiềyycau đeptcrxjnbwhyguuai, sau khi Trầbpacn thịzcew Liêbjimn Bídsqnch qua đeptchbfai di vậeaogt củwtmda mẫatgyu thâatgyn còfdnsn dưbwhy lạpxxsi trong tay mìsnsqnh cũwxcang rấbwhyt ídsqnt.

Thậeaogm chídsqnaruoi Nguyêbjimn Tu nghĩxklc, nếkxieu lúdsqnc trưbwhyguuac hắducwn cójtjn thểhzky sớguuam rõwewq châatgyn tâatgym củwtmda mìsnsqnh, sớguuam bàkoury tỏrjkgsnsqnh cảdsqnm vớguuai Cửxtcyu nhi, nhưbwhy vậeaogy...


Sau đeptcójtjn, hắducwn lạpxxsi âatgym thầbpacm lắducwc đeptcbpacu.

Ngưbwhyhbfai cảdsqn đeptchbfai nàkoury khôhihzng cójtjn “Sớguuam biếkxiet“.

Tuy làkour mộfxmmt đeptchbfai trưbwhyguuac đeptcãpakq sớguuam rõwewqkourng tâatgym củwtmda mìsnsqnh, nhưbwhyng cũwxcang khôhihzng nhấbwhyt đeptczcewnh cójtjn thểhzkyvpow giảdsqni “Nhấbwhyt sinh nhấbwhyt thếkxie nhấbwhyt song nhâatgyn” củwtmda Cửxtcyu nhi.

Chỉhbfajtjn mấbwhyt đeptci, nộfxmmi tâatgym đeptcãpakq trảdsqni qua đeptcau đeptcguuan, bâatgyy giờhbfa nắducwm giữoieo lầbpacn thứhbfa hai mớguuai sẽtbbk cảdsqnm thấbwhyy quývpow trọzcewng.

Nghĩxklc đeptcếkxien đeptcâatgyy, tấbwhyt nhiêbjimn làkouraruoi Nguyêbjimn Tu vui mừvpowng khôhihzng ngớguuat.

Lầbpacn nàkoury Lývpow Long Triệiloot chạpxxsy đeptcếkxien cũwxcang khôhihzng đeptcyyca cậeaogp chuyệiloon cùaruong đeptci Bắducwc Cưbwhyơhggnng vớguuai bọzcewn họzcew, chỉhbfakour trưbwhyguuac khi nójtjni lờhbfai từvpow biệiloot thìsnsqjtjni hắducwn sẽtbbk nhanh chójtjnng gặzqxnp bọzcewn họzcew.

aruoi Nguyêbjimn Tu cưbwhyhbfai cho qua chuyệiloon, chỉhbfajtjni: “Bấbwhyt cứhbfadsqnc nàkouro xin đeptchbfai đeptcpxxsi giáfgni!”

Thờhbfai đeptciểhzkym buổirhni chiềyycau, phủwtmd nộfxmmi vụjoka pháfgnii ngưbwhyhbfai quảdsqnn sựwxca đeptcếkxien đeptcâatgyy, tấbwhyt cảdsqn nhữoieong đeptcrxjnddxubjimn trong Bídsqnch Thưbwhyơhggnng việiloon màkour khôhihzng mang đeptci đeptcyycau đeptcăefumng kývpow tạpxxso sổirhn, kho hàkourng cũwxcang dáfgnin giấbwhyy niêbjimm phong. Chỉhbfa đeptchbfai Lung Nguyệiloot cùaruong Bùaruoi Nguyêbjimn Tu đeptci rồrxjni sẽtbbk lạpxxsi pháfgnii ngưbwhyhbfai đeptcếkxien trôhihzng nom.

Bấbwhyt luậeaogn làkour đeptcrxjnbwhyguuai đeptcrxjnaruong ởddxu nhàkour củwtmda Lung Nguyệiloot hay làkour đeptcrxjn vậeaogt Bùaruoi Nguyêbjimn Tu đeptczqxnt mua, phàkourm làkour vậeaogt nàkouro, nếkxieu làkourbwhyu lạpxxsi khôhihzng cójtjn ngưbwhyhbfai quảdsqnn lývpow sẽtbbk tiệiloon nghi cho ngưbwhyhbfai kháfgnic. Vìsnsq vậeaogy sau khi Lung Nguyệiloot cùaruong Bùaruoi Nguyêbjimn Tu thưbwhyơhggnng lưbwhyhbfang đeptcãpakq cầbpacu vớguuai Hoàkourng hậeaogu nưbwhyơhggnng nưbwhyơhggnng nhàkourkourng, đeptchzky phủwtmd nộfxmmi vụjoka tiếkxiep quảdsqnn.

fgning sớguuam hôhihzm sau, Lung Nguyệiloot leo lêbjimn xe ngựwxcaa hưbwhyguuang vềyyca Bắducwc Cưbwhyơhggnng. Ra cửxtcya Bắducwc kinh thàkournh, nhìsnsqn tưbwhyhbfang hồrxjnng ngójtjni lụjokac càkourng đeptci càkourng xa, trong lòfdnsng khôhihzng khỏrjkgi bi thưbwhyơhggnng, mũwxcai cùaruong viềyycan mắducwt cũwxcang đeptcãpakq bắducwt đeptcbpacu chua xójtjnt.

Nhìsnsqn khuôhihzn mặzqxnt tinh xảdsqno nhỏrjkg nhắducwn củwtmda Lung Nguyệiloot hơhggni côhihz đeptcơhggnn, Bùaruoi Nguyêbjimn Tu đeptcưbwhya tay ôhihzm nàkourng vàkouro lòfdnsng, chặzqxnt càkourng thêbjimm chặzqxnt.

Lung Nguyệiloot dựwxcaa trong lòfdnsng hắducwn, đeptcrhsay màkourn xe nhìsnsqn ra phídsqna ngoàkouri, bỗnfdqng nhiêbjimn chỉhbfakouro mộfxmmt chỗnfdq ngửxtcya đeptcbpacu nhìsnsqn Bùaruoi Nguyêbjimn Tu nójtjni: “Vưbwhyơhggnng gia cũwxcang nhớguua tớguuai nơhggni nàkoury? Thếkxiekour ngàkouri đeptcãpakq cứhbfau ta mộfxmmt mạpxxsng ởddxu đeptcâatgyy!”

aruoi Nguyêbjimn Tu nhìsnsqn theo ngójtjnn tay nàkourng nhỏrjkgkourkouri, cáfgnich đeptcójtjn khôhihzng xa chídsqnnh làkourbwhyhbfan núdsqni năefumm đeptcójtjn con ngựwxcaa củwtmda nàkourng kinh sợhbfa lao xuốivxmng. Vòfdnsng cáfgninh tay ôhihzm nàkourng lạpxxsi khôhihzng khỏrjkgi nắducwm thậeaogt chặzqxnt, bâatgyy giờhbfa nhớguua tớguuai bójtjnng ngưbwhyhbfai lảdsqno đeptcdsqno trêbjimn lưbwhyng ngựwxcaa kia, lòfdnsng Bùaruoi Nguyêbjimn Tu vẫatgyn còfdnsn sợhbfapakqi.

Mởddxu miệiloong yếkxieu ớguuat nójtjni: “Sau nàkoury khôhihzng nêbjimn cưbwhyauxyi ngựwxcaa!”

”Đcufpójtjnkour lầbpacn do ngưbwhyhbfai kháfgnic gâatgyy ra màkour khôhihzng phảdsqni ngoàkouri ývpow muốivxmn! Sau nàkoury cẩrhsan thậeaogn chúdsqnt, sẽtbbk khôhihzng sao!” Lung Nguyệiloot biếkxiet đeptcưbwhyhbfac tạpxxsi sao hắducwn lạpxxsi nójtjni ra lờhbfai ấbwhyy, vộfxmmi vãpakq giảdsqni thídsqnch.

Đcufpôhihzi mắducwt ưbwhyguuat nhẹvodtp nhưbwhy nai con nhìsnsqn Bùaruoi Nguyêbjimn Tu, làkourm cho trong lòfdnsng hắducwn ngứhbfaa.

Ájhrrnh mắducwt mang theo khẩrhsan cầbpacu nàkoury làkourm hắducwn khôhihzng đeptcàkournh lòfdnsng từvpow chốivxmi, chỉhbfa thậeaogn trọzcewng nójtjni: “Xa ta thìsnsq khôhihzng thểhzkybwhyauxyi ngựwxcaa!” Đcufpâatgyy làkour đeptciểhzkym mấbwhyu chốivxmt củwtmda hắducwn.

Lung Nguyệiloot cưbwhyhbfai gậeaogt đeptcbpacu, nójtjni: “Đcufpưbwhyhbfac!”

Bởddxui vìsnsq mang theo đeptcrxjnbwhyguuai củwtmda Lung Nguyệiloot, cũwxcang rấbwhyt nhiềyycau cung nhâatgyn củwtmda hồrxjni môhihzn, mưbwhyhbfai mấbwhyy chiếkxiec xe ngựwxcaa mêbjimnh môhihzng cuồrxjnn cuộfxmmn, làkourm cho đeptckourn xe đeptci rấbwhyt chậeaogm.

kouro buổirhni trưbwhya, đeptckourn xe ngừvpowng lạpxxsi, mọzcewi ngưbwhyhbfai chôhihzn nồrxjni nấbwhyu cơhggnm.

Lung Nguyệiloot xuốivxmng xe ngựwxcaa, hoạpxxst đeptcfxmmng gâatgyn cốivxmt mộfxmmt chúdsqnt. ởddxu trêbjimn xe ngựwxcaa nửxtcya ngàkoury, khắducwp toàkourn thâatgyn đeptcyycau bịzcew lắducwc lưbwhy đeptcau đeptcguuan.

kourng cũwxcang còfdnsn tốivxmt, chỉhbfa thấbwhyy Tẩrhsay Bídsqnch ởddxu trêbjimn xe ngựwxcaa phídsqna sau đeptcáfgning thưbwhyơhggnng, nàkourng ấbwhyy say xe, lúdsqnc nàkoury sắducwc mặzqxnt trắducwng bệilooch dựwxcaa vàkouro mộfxmmt câatgyy đeptcpxxsi thụjoka, cảdsqn ngưbwhyhbfai ủwtmdwxca.

Lung Nguyệiloot gọzcewi Đcufpzcewch Thúdsqny đeptchzky cầbpacm đeptcếkxien mộfxmmt hộfxmmp mai tửxtcy cho nàkourng ấbwhyy, đeptchzky Tẩrhsay Bídsqnch énfdqp lạpxxsi buồrxjnn nôhihzn trong ngựwxcac mộfxmmt chúdsqnt. Nhưbwhyng cũwxcang bởddxui thếkxiekour trong lòfdnsng pháfgnit sầbpacu, mộfxmmt đeptcưbwhyhbfang hưbwhyguuang vềyyca Bắducwc Cưbwhyơhggnng nàkoury màkour đeptci sợhbfakour phảdsqni đeptci mưbwhyhbfai ngàkoury nửxtcya tháfgning, sợhbfakour nha đeptcbpacu kia sẽtbbk phảdsqni nôhihzn rấbwhyt nhiềyycau ngàkoury. Đcufpfxmmt nhiêbjimn nhớguua tớguuai hiệiloon đeptcpxxsi lúdsqnc say xe cójtjn thuốivxmc cójtjn thểhzky ăefumn, liềyycan gọzcewi y nữoieo lạpxxsi đeptci theo đeptcâatgyy, hỏrjkgi: “Cójtjn thểhzky đeptciềyycau trịzcew say xe bằytekng thuốivxmc viêbjimn?”

Y nữoieo lắducwc đeptcbpacu, nójtjni: “Bẩrhsam côhihzng chúdsqna, cũwxcang khôhihzng dưbwhyhbfac cójtjn thểhzky ăefumn.”

”Ừguua!” Lung Nguyệiloot nghe nójtjni nhăefumn màkoury, suy nghĩxklc mộfxmmt chúdsqnt bỗnfdqng nhiêbjimn lạpxxsi hỏrjkgi: “Cójtjn thểhzkyjtjn thuốivxmc làkourm ngưbwhyhbfai lêbjimn xe liềyycan ngủwtmd?”

”Bẩrhsam côhihzng chúdsqna, cójtjn thìsnsqjtjn, nhưbwhyng làkour thuốivxmc ba phầbpacn đeptcfxmmc, cójtjn thểhzky khôhihzng dùaruong vẫatgyn làkourbjimn khôhihzng dùaruong!” Y nữoieo cho rằytekng chídsqnnh Lung Nguyệiloot muốivxmn dùaruong, hồrxjni bẩrhsam vôhihzaruong thậeaogt lòfdnsng.

”Vậeaogy cójtjn biệiloon pháfgnip gìsnsq trịzcew liệiloou say xe?” Lung Nguyệiloot nhìsnsqn Tẩrhsay Bídsqnch đeptcang ỉhbfau xìsnsqu mộfxmmt chúdsqnt, hỏrjkgi.

”Chuyệiloon nàkoury... Đcufpúdsqnng làkourjtjn phưbwhyơhggnng pháfgnip châatgym cứhbfau, cójtjn thểhzkyjtjn trợhbfa giúdsqnp ngủwtmd.” Y nữoieo đeptcáfgnip.

”Cáfgnii nàkoury đeptcưbwhyhbfac!” Lung Nguyệiloot nghe nójtjni mắducwt phưbwhyhbfang sáfgning ngờhbfai, nójtjni: “Ngưbwhyơhggni sẽtbbkkourm?”

Y nữoieo gậeaogt đeptcbpacu, “Nôhihz tỳhihz sinh ởddxu trong y thếkxie gia, từvpow nhỏrjkg đeptcãpakq theo tổirhn phụjoka họzcewc đeptcưbwhyhbfac.”

”Nhưbwhy vậeaogy quáfgni tốivxmt rồrxjni! Mộfxmmt lúdsqnc nữoieoa khởddxui hàkournh cáfgnic ngưbwhyơhggni hãpakqy đeptci cùaruong xe vớguuai mấbwhyy ngưbwhyhbfai Hoáfgnin Ngọzcewc, châatgym cứhbfau cho Tẩrhsay Bídsqnch mộfxmmt lúdsqnc, làkourm cho nàkourng ấbwhyy ngủwtmd cốivxm gắducwng việilooc say xe cójtjn thểhzky tốivxmt hơhggnn mộfxmmt chúdsqnt.” Dừvpowng mộfxmmt chúdsqnt lạpxxsi nójtjni: “Nếkxieu màkour phưbwhyơhggnng pháfgnip nàkoury cójtjn thểhzky đeptcưbwhyhbfac, sau nàkoury lạpxxsi cójtjn thêbjimm ngưbwhyhbfai say xe cũwxcang khôhihzng cầbpacn khổirhn sởddxu nhưbwhy vậeaogy.”

Y nữoieoxklcnh mệiloonh lui ra, đeptcếkxien xem Tẩrhsay Bídsqnch.

dsqnc nàkoury ngọzcew thiệiloon đeptcãpakq chuẩrhsan bịzcew xong, Hoáfgnin Ngọzcewc đeptcếkxien mờhbfai Lung Nguyệiloot.

Ngưbwhyhbfai đeptcang rờhbfai nhàkourddxu ngoàkouri, Lung Nguyệiloot đeptcãpakq sớguuam dặzqxnn dòfdns hạpxxs nhâatgyn, tấbwhyt cảdsqn giảdsqnn lưbwhyhbfac, đeptcếkxien đeptcrxjn ăefumn cũwxcang khôhihzng cầbpacn tinh xảdsqno. Vìsnsq vậeaogy, ngọzcew thiệiloon ngàkoury đeptcbpacu tiêbjimn làkour ngâatgyn ti quyểhzkyn còfdnsn cójtjn hạpxxst dẻhtai rang đeptcưbwhyhbfang đeptcrjkg, hai đeptcĩxklca rau xanh xàkouro, mộfxmmt đeptcĩxklca thịzcewt bòfdns kho tưbwhyơhggnng lớguuan, lạpxxsi cójtjn thêbjimm ngạpxxsnh chèmaew hạpxxst sen xanh. Mộfxmmt đeptcĩxklca thịzcewt bòfdns kho tưbwhyơhggnng lớguuan kia tấbwhyt nhiêbjimn làkour đeptczqxnc biệiloot làkourm cho Bùaruoi Nguyêbjimn Tu.

( Đcufpvpowng hỏrjkgi editor làkourjtjnn ăefumn gìsnsq =_=)

dsqnc nàkourng tớguuai đeptcâatgyy, liềyycan thấbwhyy Bùaruoi Nguyêbjimn Tu đeptcãpakq thịzcewfgnit binh sĩxklc xong, ngồrxjni ởddxu chỗnfdqkoury chờhbfakourng.

Lung Nguyệiloot tiếkxien lêbjimn dịzcewu dàkourng cúdsqni đeptcbpacu, cưbwhyhbfai nójtjni: “Làkourm phiềyycan Vưbwhyơhggnng gia đeptcójtjni bụjokang chờhbfaatgyu!”

aruoi Nguyêbjimn Tu vẫatgyy tay, sẵfxmmng giọzcewng vớguuai nàkourng: “Bưbwhyguuang bỉhbfanh! Mau tớguuai ăefumn!”

aruong xong ngọzcew thiệiloon, lạpxxsi nghỉhbfa ngơhggni mộfxmmt lúdsqnc sau uốivxmng cạpxxsn tuầbpacn tràkour, đeptckourn ngưbwhyhbfai lạpxxsi lầbpacn nữoieoa thu thậeaogp đeptcrxjn đeptcpxxsc khởddxui hàkournh, đeptci vềyyca phídsqna Bắducwc Cưbwhyơhggnng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.