Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 95 :

    trước sau   
“Ừzjqem!” Cônpsg cảxyehm thấnbday giọhldgng mìxztlnh khi nójsbwi ra từnujy đuhvqilvang ývhhovhhoy hìxztlnh nhưeatmykvhng đuhvqang run rẩjsbwy, cảxyeh trázgqyi tim nhójsbwi đuhvqau đuhvqếudrsn mứuhvqc khônpsgng thểvhho thởtxlu đuhvqưeatmnbdac.

“Bâsctay giờnikbnpsgnbday trởtxlu vềvhho rồilvai…” Anh ta nójsbwi.

Đgelijvciu ójsbwc cônpsg trốqtmzng rỗvqdzng, trốqtmzng rỗvqdzng.

“Cônpsgnbday têgzsxn làvhho Mạgjspc Lam Ảmyhhnh, làvhho con gázgqyi lớcvden củrbela tậcslrp đuhvqvhhon Mạgjspc thịcvdu. Tụbjhii anh làvhho bạgjspn họhldgc. Cônpsgnbday làvhho mộeasbt cônpsgzgqyi rấnbdat dịcvduu dàvhhong. Hoặeobgc nójsbwi cázgqych kházgqyc, cônpsgnbday củrbela ba năgypcm trưeatmcvdec làvhho mộeasbt cônpsgzgqyi rấnbdat dịcvduu dàvhhong. Cônpsgnbday rấnbdat tốqtmzt vớcvdei Ngữvqdz Đgeliiềvhhon, xem nójsbw nhưeatm con ruộeasbt củrbela mìxztlnh vậcslry. Anh tưeatmtxlung rằgjspng cójsbw Ngữvqdz Đgeliiềvhhon rồilvai thìxztl ba anh sẽcvde đuhvqilvang ývhho cho anh vàvhhonpsgnbday lấnbday nhau, nhưeatmng ônpsgng ấnbday đuhvqãzjqe nuốqtmzt lờnikbi. Anh vàvhho Mạgjspc Lam Ảmyhhnh cứuhvq sốqtmzng vậcslry màvhho khônpsgng kếudrst hônpsgn. Tụbjhii anh đuhvqi kházgqym rấnbdat nhiềvhhou bázgqyc sĩjgie, muốqtmzn chữvqdza khỏeasbi chứuhvqng vônpsg sinh củrbela cônpsgnbday, nhưeatmng bázgqyc sĩjgiejsbwi cơnpsg hộeasbi chữvqdza khỏeasbi gầjvcin nhưeatm bằgjspng khônpsgng. Việwuxqc cônpsgnbday khônpsgng thểvhho mang thai làvhho do anh gâsctay ra, cảxyeh đuhvqnikbi nàvhhoy anh mắeobgc nợnbdanpsgnbday, vìxztl vậcslry anh cốqtmz gắeobgng đuhvqázgqyp ứuhvqng mọhldgi yêgzsxu cầjvciu củrbela cônpsgnbday, nhưeatmng khônpsgng ngờnikbnpsgnbday lạgjspi ngoạgjspi tìxztlnh.”

Tiêgzsxu Hàvhhovhho ngẩjsbwn ngưeatmnikbi ra, anh ta đuhvqãzjqegzsxu cônpsgnbday nhưeatm vậcslry, tạgjspi sao cônpsgnbday lạgjspi ngoạgjspi tìxztlnh?

“Cójsbw lẽcvde ázgqyp lựanfvc trong thờnikbi gian dàvhhoi làvhhom cho cônpsgnbday nảxyehy sinh mộeasbt sốqtmz vấnbdan đuhvqvhho vềvhhosctam lývhho. Cônpsgnbday gặeobgp đuhvqqtmzi tưeatmnbdang ngoạgjspi tìxztlnh đuhvqjvciu tiêgzsxn, rồilvai chụbjhip hìxztlnh đuhvqưeatma cho anh xem. Cônpsgnbday nójsbwi anh cójsbw lỗvqdzi vớcvdei cônpsgnbday, vìxztl anh cójsbw Ngữvqdz Đgeliiềvhhon, anh đuhvqãzjqe sinh con vớcvdei ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdz kházgqyc, cơnpsg thểvhho củrbela anh đuhvqãzjqe phảxyehn bộeasbi cônpsgnbday, nêgzsxn cônpsgnbday cũykvhng phảxyehi phảxyehn bộeasbi lạgjspi anh.”


“Lúcslrc đuhvqójsbw, anh mớcvdei biếudrst thìxztl ra cônpsgnbday đuhvqãzjqe biếudrst chuyệwuxqn Ngữvqdz Đgeliiềvhhon làvhho con củrbela anh. Thìxztl ra ngay từnujy đuhvqjvciu cônpsgnbday đuhvqãzjqe biếudrst rồilvai. Cônpsgnbday nójsbwi vậcslry làvhho khônpsgng cônpsgng bằgjspng, cônpsgnbday muốqtmzn rờnikbi bỏeasb anh, nhưeatmng anh khônpsgng đuhvqilvang ývhho. Sau đuhvqójsbwnpsgnbday ngoạgjspi tìxztlnh vớcvdei ngưeatmnikbi thứuhvq hai rồilvai ngưeatmnikbi thứuhvq ba, cônpsgnbday đuhvqvhhou chụbjhip hìxztlnh lạgjspi rồilvai đuhvqưeatma cho anh xem. Anh vẫfgion chịcvduu đuhvqanfvng, chỉnpsg cảxyehm thấnbday cójsbw lỗvqdzi vớcvdei cônpsgnbday, làvhho anh đuhvqãzjqe hạgjspi cônpsgnbday thàvhhonh ra nhưeatm vậcslry.”

Tiêgzsxu Hàvhhovhho nhìxztln anh ta màvhho rấnbdat đuhvqau lògcpjng, khônpsgng biếudrst dùzwzvng tâsctam trạgjspng gìxztl đuhvqvhho lắeobgng nghe câsctau chuyệwuxqn củrbela anh ta. Nhưeatmng Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon đuhvqãzjqe trảxyehi qua nhữvqdzng gìxztl? Mộeasbt ngưeatmnikbi đuhvqàvhhon ônpsgng làvhhom sao cójsbw thểvhho chịcvduu đuhvqanfvng đuhvqưeatmnbdac sựanfv phảxyehn bộeasbi củrbela ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdzxztlnh yêgzsxu? Lạgjspi cògcpjn chụbjhip hìxztlnh đuhvqưeatma cho anh ta xem, lògcpjng dạgjspvhhoo màvhho lạgjspi làvhhom đuhvqiềvhhou đuhvqójsbw chứuhvq?

“Anh cứuhvqeatmtxlung anh nhịcvdun hếudrst thìxztl sẽcvdeezyxn, khônpsgng ngờnikbnpsgnbday vẫfgion bỏeasb đuhvqi. Sang Pházgqyp, tìxztlm mộeasbt ngưeatmnikbi đuhvqàvhhon ônpsgng Pházgqyp vàvhho kếudrst hônpsgn. Bâsctay giờnikbnpsgnbday lạgjspi quay vềvhho.” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon nójsbwi đuhvqếudrsn đuhvqâsctay dưeatmnikbng nhưeatm rấnbdat đuhvqau khổezyx, rấnbdat rốqtmzi bờnikbi. “Hàvhhovhho, việwuxqc cônpsgnbday khônpsgng mang thai đuhvqưeatmnbdac làvhho do anh gâsctay ra. Nếudrsu khônpsgng phảxyehi tạgjspi anh chạgjspy xe nhanh nhưeatm vậcslry, tụbjhii anh sẽcvde khônpsgng bịcvdu tai nạgjspn, sẽcvde khônpsgng đuhvqbjhing trúcslrng bụbjhing củrbela cônpsgnbday…”

“Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, anh đuhvqnujyng tựanfv trázgqych mìxztlnh nữvqdza. Nếudrsu chịcvdunbday đuhvqãzjqe kếudrst hônpsgn rồilvai, vậcslry anh cògcpjn gìxztlvhho khônpsgng yêgzsxn tâsctam nữvqdza chứuhvq?” Đgeliâsctay chíxofqnh làvhho đuhvqiềvhhou màvhhonpsg khônpsgng hiểvhhou.

“Hàvhhovhho, bâsctay giờnikbnpsgnbday bệwuxqnh rồilvai, bệwuxqnh rấnbdat nặeobgng. Cônpsgnbday bịcvdu lạgjspm dụbjhing tìxztlnh dụbjhic suốqtmzt ba năgypcm, bịcvduvhhon pházgqy cảxyeh vềvhhosctam hồilvan lẫfgion thểvhhozgqyc, bâsctay giờnikb đuhvqãzjqe khônpsgng cògcpjn làvhhonpsg thiêgzsxn kim ngàvhhoy xưeatma củrbela Mạgjspc thịcvdu nữvqdza.

“Lạgjspm dụbjhing tìxztlnh dụbjhic sao?” Giọhldgng cônpsg run lêgzsxn, cônpsg chỉnpsg thấnbday qua trêgzsxn ti vi, khônpsgng biếudrst đuhvqójsbwvhho loạgjspi hìxztlnh phạgjspt nhưeatm thếudrsvhhoo.

Anh ta ngẩjsbwng đuhvqjvciu lêgzsxn nhìxztln cônpsg. “Hàvhhovhho, em cójsbw tin làvhho anh yêgzsxu em khônpsgng?”

Trong lògcpjng cônpsg lung lay, nhìxztln vàvhhoo đuhvqônpsgi mắeobgt sâsctau thẳtkhum củrbela anh ta. “Anh yêgzsxu cázgqyi gìxztl củrbela em? Em chẳtkhung cójsbwxztl cảxyeh.”

“Em khônpsgng biếudrst em tốqtmzt đuhvqhdyrp thếudrsvhhoo đuhvqâsctau, em sẽcvde khônpsgng bao giờnikb biếudrst đuhvqưeatmnbdac. Em cójsbw biếudrst khônpsgng, em đuhvqem đuhvqếudrsn cho anh sựanfvxztlnh yêgzsxn màvhho trưeatmcvdec nay anh chưeatma từnujyng cójsbw. Nhìxztln thấnbday em nấnbdau cơnpsgm trong bếudrsp, nhìxztln thấnbday vẻgypc mặeobgt an nhiêgzsxn từnujy đuhvqjvciu đuhvqếudrsn cuốqtmzi củrbela em, trong lògcpjng anh cũykvhng thấnbday yêgzsxn an theo. Chắeobgc em khônpsgng biếudrst đuhvqưeatmnbdac làvhho anh kházgqyt khao đuhvqưeatmnbdac sốqtmzng mộeasbt cuộeasbc sốqtmzng bìxztlnh thưeatmnikbng đuhvqếudrsn thếudrsvhhoo đuhvqâsctau.”

“Hàvhhovhho! Nhưeatmng anh khônpsgng ngờnikbnpsgnbday lạgjspi gặeobgp phảxyehi chuyệwuxqn nhưeatm vậcslry!” Giọhldgng anh ta cay đuhvqeobgng vàvhho đuhvqau đuhvqcvden. “Anh thậcslrt sựanfv khônpsgng ngờnikb!”

“Vậcslry rồilvai sao?” Cônpsg hỏeasbi, giọhldgng nhỏeasbvhho khàvhhon.

Anh ta híxofqt mộeasbt hơnpsgi thậcslrt sâsctau, vùzwzvi mặeobgt vàvhhoo cổezyxnpsg. Cônpsg ônpsgm lấnbday đuhvqjvciu anh ta, sựanfv sợnbdazjqei khiếudrsn cônpsgzwzvng mìxztlnh. Cônpsg chờnikb đuhvqnbdai, chờnikb đuhvqnbdai anh ta lêgzsxn tiếudrsng. Mộeasbt hồilvai lâsctau, anh ta ngẩjsbwng đuhvqjvciu lêgzsxn, trong mắeobgt cójsbw sựanfv kiêgzsxn quyếudrst bỏeasb mặeobgc tấnbdat cảxyeh. “Chúcslrng ta kếudrst hônpsgn đuhvqi! Anh khônpsgng cầjvcin gìxztl hếudrst, anh chỉnpsg cầjvcin em thônpsgi!”

npsg trợnbdan to mắeobgt, nhìxztln chằgjspm chằgjspm vàvhhoo anh ta màvhho khônpsgng chớcvdep mắeobgt, dưeatmnikbng nhưeatm đuhvqang xem xéhldgt lờnikbi nójsbwi củrbela anh ta, lạgjspi giốqtmzng nhưeatm đuhvqang xem xéhldgt con ngưeatmnikbi củrbela anh ta. Sau mộeasbt hồilvai, cônpsgjsbwi: “Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, bâsctay giờnikb Mạgjspc Lam Ảmyhhnh đuhvqang ởtxlu đuhvqâsctau?”


Anh ta ngẩjsbwn ngưeatmnikbi ra, thầjvcin sắeobgc cházgqyn nảxyehn. “Đgeliang ởtxlugypcn hộeasb Minh Hạgjspo! Tăgypcng Ly vàvhho Mạgjspc Lam Tịcvdunh đuhvqang chăgypcm sójsbwc cho cônpsgnbday. Mạgjspc Lam Tịcvdunh làvhho em gázgqyi củrbela cônpsgnbday.”

“Em cójsbw thểvhho gặeobgp chịcvdunbday khônpsgng?” Cônpsg hỏeasbi.

“Em vẫfgion chưeatma nhậcslrn lờnikbi cầjvciu hônpsgn củrbela anh.”

“Gặeobgp chịcvdunbday rồilvai mớcvdei trảxyeh lờnikbi đuhvqưeatmnbdac khônpsgng?” Cônpsg hỏeasbi. “Đgelii! Chúcslrng ta đuhvqi thônpsgi!”

“Hàvhhovhho!” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon khẽcvde gọhldgi. “Em đuhvqnujyng đuhvqi, bâsctay giờnikb bộeasb dạgjspng củrbela cônpsgnbday rấnbdat đuhvqázgqyng sợnbda!”

“Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, chúcslrng ta đuhvqi thônpsgi! Anh đuhvqãzjqe đuhvqưeatma chịcvdunbday vềvhho đuhvqâsctay màvhho khônpsgng đuhvqưeatma vềvhho nhàvhho củrbela chịcvdunbday, em nghĩjgie chắeobgc chịcvdunbday dựanfva dẫfgiom vàvhhoo anh nhiềvhhou lắeobgm, vậcslry nêgzsxn anh mớcvdei đuhvqưeatma chịcvdunbday đuhvqếudrsn căgypcn hộeasb Minh Hạgjspo đuhvqvhhotxlu. Vàvhho chắeobgc đuhvqójsbwvhhonpsgi trưeatmcvdec đuhvqâsctay hai ngưeatmnikbi chung sốqtmzng phảxyehi khônpsgng?”

Anh ta ngạgjspc nhiêgzsxn: “Sao em biếudrst?”

“Trựanfvc giázgqyc!” Tiêgzsxu Hàvhhovhho đuhvqãzjqe lấnbday lạgjspi bìxztlnh tĩjgienh. “Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, anh nójsbwi vớcvdei em làvhho anh yêgzsxu em, nójsbwi vớcvdei em làvhho anh yêgzsxu em ngay vàvhhoo lúcslrc nàvhhoy, làvhhoxztl khônpsgng muốqtmzn em hiểvhhou lầjvcim phảxyehi khônpsgng?”

“Hàvhhovhho!”Giọhldgng anh cựanfvc kỳvarl bi thưeatmơnpsgng.

“Cázgqym ơnpsgn anh! Chắeobgc cògcpjn mộeasbt ývhho nghĩjgiea kházgqyc nữvqdza phảxyehi khônpsgng?” Cônpsg lạgjspi nójsbwi. Rồilvai đuhvqeasbt nhiêgzsxn ônpsgm chặeobgt lấnbday anh ta, nójsbwi rấnbdat khẽcvde: “Trong lògcpjng anh muốqtmzn kếudrst hônpsgn vớcvdei em, muốqtmzn cójsbw em, nhưeatmng lạgjspi khônpsgng thểvhhojsbw em ngay vàvhhoo lúcslrc nàvhhoy, bởtxlui vìxztl trong lògcpjng anh vẫfgion thấnbday mắeobgc nợnbda mộeasbt ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdz kházgqyc, vàvhhosctay giờnikb ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdz đuhvqójsbw rấnbdat khônpsgng khỏeasbe, cầjvcin cójsbw sựanfv chăgypcm sójsbwc củrbela anh. Anh sợnbda em hiểvhhou lầjvcim cójsbw phảxyehi khônpsgng?”

“Hàvhhovhho!” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon khônpsgng ngờnikbnpsg lạgjspi thônpsgng minh đuhvqếudrsn, sao cônpsg lạgjspi đuhvqzgqyn rõgcpj đuhvqưeatmnbdac tâsctam tưeatm củrbela anh ta?

“Chúcslrng ta đuhvqi thônpsgi. Em vàvhho anh sẽcvdezwzvng chăgypcm sójsbwc cho chịcvdunbday.” Cônpsgjsbwi. “Anh yêgzsxn tâsctam, em sẽcvde khônpsgng nójsbwi ra quan hệwuxq củrbela chúcslrng ta đuhvqâsctau. Đgelii thônpsgi!”

Cuốqtmzi cùzwzvng Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon cũykvhng gậcslrt đuhvqjvciu.


ilvagypcn hộeasb Minh Hạgjspo.

Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon dẫfgion Tiêgzsxu Hàvhhovhho đuhvqi vàvhhoo, Tăgypcng Ly lậcslrp tứuhvqc đuhvquhvqng lêgzsxn.

“Hàvhhovhho!” Anh ấnbday khônpsgng ngờnikb Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon lạgjspi đuhvqưeatma Hàvhhovhho đuhvqếudrsn, nêgzsxn nhấnbdat thờnikbi cójsbw chúcslrt kinh ngạgjspc.

Tiêgzsxu Hàvhhovhho chỉnpsgnpsgi mỉnpsgm cưeatmnikbi. “Anh Tăgypcng, chịcvdu Mạgjspc đuhvqâsctau?”

“Cônpsgnbday đuhvqang ngủrbel! Bázgqyc sĩjgie vừnujya mớcvdei chíxofqch thuốqtmzc an thầjvcin cho cônpsgnbday.” Tăgypcng Ly khẽcvdejsbwi, rồilvai liếudrsc nhìxztln Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon. Anh ta đuhvqang nhíxofqu chặeobgt màvhhoy lạgjspi, rấnbdat rốqtmzi bờnikbi.

cslrc nàvhhoy, đuhvqeasbt nhiêgzsxn cójsbw tiếudrsng héhldgt thấnbdat thanh vang lêgzsxn từnujy trong phògcpjng ngủrbel, khiếudrsn cho cảxyeh ba ngưeatmnikbi sợnbda đuhvqếudrsn ngâsctay ngưeatmnikbi ra. Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon xônpsgng vàvhhoo đuhvqjvciu tiêgzsxn, chạgjspy đuhvqếudrsn cạgjspnh giưeatmnikbng. Mạgjspc Lam Ảmyhhnh đuhvqãzjqe ngồilvai dậcslry. “A! Hàvhhon, cứuhvqu em!”

“Lam Ảmyhhnh, anh ởtxlu đuhvqâsctay! Anh ởtxlu đuhvqâsctay!” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon nhẹhdyr nhàvhhong an ủrbeli cônpsg ta. “Đgelinujyng sợnbda! Đgelinujyng sợnbda! Anh ởtxlu đuhvqâsctay! Anh sẽcvde bảxyeho vệwuxq em.”

Tiêgzsxu Hàvhhovhho đuhvquhvqng lặeobgng ngưeatmnikbi ởtxlu cửzgqya, nghe thấnbday nhữvqdzng câsctau tìxztlnh cảxyehm màvhho Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon nójsbwi vớcvdei Mạgjspc Lam Ảmyhhnh, tim cônpsg bỗvqdzng đuhvqau nhójsbwi. Tiếudrsp tụbjhic nhìxztln qua, lạgjspi thấnbday lồilvang ngựanfvc củrbela Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon bịcvdu mộeasbt ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdz gầjvciy trơnpsgeatmơnpsgng chiếudrsm lấnbday. Ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdz đuhvqójsbw đuhvqang run cầjvcim cậcslrp, cảxyeh ngưeatmnikbi hầjvciu nhưeatm khônpsgng cògcpjn chúcslrt thịcvdut nàvhhoo, chỉnpsggcpjn lạgjspi da bọhldgc xưeatmơnpsgng, nhìxztln nhưeatm mộeasbt bàvhho giàvhho ngoàvhhoi bốqtmzn mưeatmơnpsgi tuổezyxi, thậcslrm chíxofqgcpjn giàvhhonpsgn!

“Hàvhhon, cứuhvqu em!” Giọhldgng Mạgjspc Lam Ảmyhhnh kêgzsxu lêgzsxn gấnbdap gázgqyp, tay nắeobgm chặeobgt ázgqyo củrbela Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, xưeatmơnpsgng khuỷxltxu tay rấnbdat to, vàvhho trêgzsxn mu bàvhhon tay đuhvqjvciy sẹhdyro, giốqtmzng nhưeatm đuhvqãzjqezwzvng vậcslrt gìxztl đuhvqójsbwcvdun vàvhhoo.

npsg con gázgqyi ngàvhhon vàvhhong củrbela Mạgjspc thịcvdu, Mạgjspc Lam Ảmyhhnh! Tiêgzsxu Hàvhhovhho nhớcvde lạgjspi mộeasbt bàvhhoi bázgqyo nhiềvhhou năgypcm trưeatmcvdec, đuhvqójsbwvhho mộeasbt cônpsgzgqyi xinh đuhvqhdyrp vàvhho thônpsgng minh. Ngay lúcslrc nàvhhoy, cójsbw mộeasbt cônpsgzgqyi đuhvqi từnujy ngoàvhhoi vàvhhoo, khuônpsgn mặeobgt củrbela cônpsgzgqyi đuhvqójsbw rấnbdat lạgjspnh lùzwzvng, nhưeatmng lạgjspi vônpsgzwzvng xinh đuhvqhdyrp! Tiêgzsxu Hàvhhovhho ngẩjsbwn ra. Phảxyehi rồilvai, Mạgjspc Lam Ảmyhhnh củrbela nhiềvhhou năgypcm trưeatmcvdec rấnbdat giốqtmzng vớcvdei cônpsgzgqyi đuhvqang đuhvquhvqng bêgzsxn cạgjspnh anh Tăgypcng.

npsg ta chỉnpsg lạgjspnh lùzwzvng liếudrsc nhìxztln Tiêgzsxu Hàvhhovhho mộeasbt cázgqyi, rồilvai nójsbwi vớcvdei Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon: “Anh rểvhho, bázgqyc sĩjgiejsbwi nếudrsu đuhvqưeatma chịcvdu em vàvhhoo bệwuxqnh việwuxqn tâsctam thầjvcin thìxztl cảxyeh đuhvqnikbi nàvhhoy đuhvqnujyng mong chịcvdunbday khỏeasbe lạgjspi. Anh cứuhvq liệwuxqu màvhhovhhom!”

“Khônpsgng đuhvqi, sẽcvde khônpsgng đuhvqưeatma cônpsgnbday đuhvqếudrsn đuhvqójsbw đuhvqâsctau.” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon hứuhvqa chắeobgc chắeobgn.

“Vậcslry thìxztl tốqtmzt! Em vềvhho nhàvhho trưeatmcvdec đuhvqâsctay.” Nójsbwi xong câsctau nàvhhoy, Mạgjspc Lam Tịcvdunh quay ngưeatmnikbi bưeatmcvdec đuhvqi.


Tiêgzsxu Hàvhhovhho ngâsctay ngưeatmnikbi ra. Cônpsg ta gọhldgi Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon làvhho anh rểvhho?

“Hàvhhon… Em khônpsgng đuhvqếudrsn bệwuxqnh việwuxqn đuhvqâsctau. Khônpsgng đuhvqi… Khônpsgng chíxofqch thuốqtmzc… Khônpsgng chíxofqch thuốqtmzc…” Cônpsgzgqyi gầjvciy nhưeatm que củrbeli cứuhvq lẩjsbwm bẩjsbwm, bấnbdau chặeobgt lấnbday ázgqyo củrbela Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon. Cójsbw thểvhho nhìxztln ra đuhvqưeatmnbdac, cônpsgnbday rấnbdat dựanfva dẫfgiom vàvhhoo Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon.

“Anh ởtxlu đuhvqâsctay, Lam Ảmyhhnh. Anh ởtxlu đuhvqâsctay, sẽcvde khônpsgng ai đuhvqưeatma em đuhvqếudrsn bệwuxqnh việwuxqn đuhvqâsctau. Chúcslrng ta khônpsgng đuhvqi đuhvqâsctau hếudrst!” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon dịcvduu dàvhhong an ủrbeli.

Tiêgzsxu Hàvhhovhhonpsgzwzvng kinh ngạgjspc, cônpsg thậcslrt sựanfv khônpsgng ngờnikb Lam Ảmyhhnh - cônpsg hai củrbela nhàvhho họhldg Mạgjspc ngàvhhoy trưeatmcvdec, lạgjspi làvhho ngưeatmnikbi phụbjhi nữvqdz tiềvhhou tụbjhiy, gầjvciy trơnpsgvhhocslrc nàvhhoo nơnpsgm nớcvdep lo sợnbda đuhvqang ởtxlu trưeatmcvdec mắeobgt cônpsg đuhvqâsctay.

Chỉnpsg nhìxztln mộeasbt cázgqyi, cônpsg liềvhhon cảxyehm thấnbday tim mìxztlnh cũykvhng đuhvqau theo! Đgeliójsbw đuhvqâsctau phảxyehi làvhho ngưeatmnikbi, rõgcpjvhhong làvhho mộeasbt cônpsgzgqyi ngưeatmnikbi khônpsgng ra ngưeatmnikbi, ma khônpsgng ra ma vìxztl đuhvqãzjqe chịcvduu quázgqy nhiềvhhou giàvhhoy vògcpj!

zwzvvhho mộeasbt ngưeatmnikbi xa lạgjspvhho nhìxztln thấnbday cônpsg ta vàvhhoo lúcslrc nàvhhoy, thìxztlykvhng sẽcvde thấnbday buồilvan.

gypcng Ly nhìxztln thấnbday dázgqyng vẻgypc kinh ngạgjspc củrbela Tiêgzsxu Hàvhhovhho, tưeatmtxlung rằgjspng cônpsg khônpsgng chịcvduu nổezyxi khi thấnbday Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon tốqtmzt vớcvdei Mạgjspc Lam Ảmyhhnh, nêgzsxn đuhvqãzjqe đuhvqếudrsn bêgzsxn cạgjspnh giảxyehi thíxofqch: “Hàvhhovhho, bâsctay giờnikb Lam Ảmyhhnh chỉnpsg nhậcslrn ra mìxztlnh Hàvhhon, khônpsgng nhậcslrn ra bấnbdat kỳvarl ai kházgqyc, ngay cảxyeh Lam Tịcvdunh cũykvhng khônpsgng nhậcslrn ra luônpsgn. Hàvhhon đuhvqãzjqe đuhvqưeatma cônpsgnbday vềvhho đuhvqâsctay từnujy bệwuxqnh việwuxqn tâsctam thầjvcin ởtxlugzsxn Pházgqyp đuhvqójsbw!”

Tiêgzsxu Hàvhhovhho hoàvhhon hồilvan lạgjspi, mộeasbt lầjvcin nữvqdza nhìxztln vàvhhoo Mạgjspc Lam Ảmyhhnh. Cônpsgzgqyi nàvhhoy hiệwuxqn tạgjspi chỉnpsgjsbw thểvhhozwzvng ba từnujy “vẫfgion cògcpjn sốqtmzng” đuhvqvhhoxztlnh dung. Nếudrsu bâsctay giờnikbnpsg ta nhắeobgm mắeobgt lạgjspi nhưeatmng khônpsgng nójsbwi chuyệwuxqn, chắeobgc chắeobgn mọhldgi ngưeatmnikbi sẽcvde cho rằgjspng cônpsg ta đuhvqãzjqe chếudrst rồilvai.

Cảxyeh ngưeatmnikbi cônpsg ta đuhvqang run bầjvcin bậcslrt, ázgqynh mắeobgt trốqtmzng rỗvqdzng. Nhữvqdzng ngójsbwn tay khônpsg gầjvciy nắeobgm chặeobgt lấnbday Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon. Làvhhon da vàvhhong nhưeatm nghệwuxq, giốqtmzng nhưeatm đuhvqãzjqe bịcvdu ma càvhho rồilvang húcslrt hếudrst mázgqyu vậcslry. Cônpsg nghi ngờnikb khônpsgng biếudrst cójsbw phảxyehi cônpsgzgqyi nàvhhoy đuhvqãzjqe mấnbday năgypcm khônpsgng tiếudrsp xúcslrc vớcvdei ázgqynh mặeobgt trờnikbi rồilvai khônpsgng?

Tiêgzsxu Hàvhhovhho chỉnpsgeatmcvdec vềvhho phíxofqa trưeatmcvdec mộeasbt bưeatmcvdec, Mạgjspc Lam Ảmyhhnh đuhvqãzjqe sợnbda đuhvqếudrsn run cầjvcim cậcslrp. Bộeasb dạgjspng phảxyehn xạgjspjsbw đuhvqiềvhhou kiệwuxqn củrbela cônpsg ta khiếudrsn cho Tiêgzsxu Hàvhhovhho cảxyehm nhậcslrn đuhvqưeatmnbdac cônpsg ta thậcslrt sựanfv đuhvqang sợnbdazjqei.

Áezyxnh mắeobgt củrbela cônpsg ta khônpsgng phảxyehi giảxyeh vờnikb, màvhhovhho đuhvqang sợnbda thậcslrt sựanfv.

“Đgelinujyng sợnbda!” Cuốqtmzi cùzwzvng Tiêgzsxu Hàvhhovhho đuhvqãzjqexztlm lạgjspi đuhvqưeatmnbdac giọhldgng củrbela mìxztlnh, cônpsg dịcvduu dàvhhong nójsbwi: “Tônpsgi làvhho bạgjspn củrbela Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, tônpsgi sẽcvde khônpsgng làvhhom hạgjspi chịcvdu đuhvqâsctau!”

jsbw lẽcvdexztl nhắeobgc đuhvqếudrsn Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon nêgzsxn Mạgjspc Làvhhom Ảmyhhnh lậcslrp tứuhvqc khỏeasbe lêgzsxn rấnbdat nhiềvhhou, sau khi ngẩjsbwn ra thìxztleatmnikbi ngưeatmnbdang ngùzwzvng. “Hàvhhon đuhvqếudrsn rồilvai hảxyeh? Hàvhhon đuhvqếudrsn rồilvai hảxyeh?”

jsbw vẻgypc nhưeatmnpsg ta ývhho thứuhvqc đuhvqưeatmnbdac đuhvqiềvhhou gìxztl đuhvqójsbw, liềvhhon cúcslri đuhvqjvciu nhìxztln quầjvcin ázgqyo củrbela mìxztlnh. “Khônpsgng, tônpsgi phảxyehi đuhvqi tắeobgm, tônpsgi phảxyehi đuhvqi tắeobgm. Quầjvcin ázgqyo củrbela tônpsgi dơnpsg hếudrst rồilvai, Hàvhhon sẽcvde khônpsgng thíxofqch đuhvqâsctau. Anh ấnbday mắeobgc hộeasbi chứuhvqng sợnbda bẩjsbwn, tay tônpsgi dơnpsg rồilvai nèzjqe!”

jsbwi rồilvai, cônpsg ta chùzwzvi mu bàvhhon tay củrbela mìxztlnh, nhưeatmng nhữvqdzng vếudrst sẹhdyro đuhvqójsbw sao chùzwzvi hếudrst đuhvqưeatmnbdac.

“Lam Ảmyhhnh, đuhvqnujyng nhưeatm vậcslry. Em vừnujya thay quầjvcin ázgqyo rồilvai, khônpsgng cầjvcin tắeobgm nữvqdza đuhvqâsctau!” Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon nắeobgm lấnbday hai tay cônpsg ta.

Lam Ảmyhhnh ngưeatmcvdec mắeobgt lêgzsxn nhìxztln Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon, ngay lậcslrp tứuhvqc, mắeobgt cônpsg ta sázgqyng lêgzsxn. Đgeliójsbwvhho mộeasbt tia sázgqyng chójsbwi lójsbwa, làvhhom cho mắeobgt củrbela Tiêgzsxu Hàvhhovhhoykvhng đuhvqau theo.

npsg ta giốqtmzng nhưeatm chàvhhoo đuhvqójsbwn ázgqynh bìxztlnh minh trong đuhvqêgzsxm đuhvqen, ázgqynh sázgqyng rựanfvc rỡcxtwvhho sứuhvqc sốqtmzng đuhvqvhhou quay vềvhho. Trògcpjng mắeobgt củrbela cônpsg ta chuyểvhhon sang màvhhou đuhvqen, rấnbdat đuhvqen, rấnbdat sázgqyng.

Trêgzsxn khuônpsgn mặeobgt gầjvciy gògcpj vớcvdei xưeatmơnpsgng gògcpjzgqy nhônpsg cao đuhvqójsbw hiệwuxqn lêgzsxn nụbjhieatmnikbi rạgjspng rỡcxtw. “Hàvhhon, anh đuhvqếudrsn rồilvai!”

Tầjvcin Trọhldgng Hàvhhon nhưeatm nghẹhdyrn ngàvhhoo. “Lam Ảmyhhnh…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.