Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 88 :

    trước sau   
“Màqwmjy... thằjvcbng con bấeytct hiếhdkeu, muốhayin tao phảupmli cózwbd lỗrzgti vớzapfi mẹefda củlavea màqwmjy, màqwmjy đykoblnovng hòeeipng!” Giọubwang củlavea Tầshdyn Lăyimang Hàqwmjng đykobãshdy rấeytct tứpywzc giậdjakn. “Màqwmjy muốhayin kếhdket hôbbgbn vớzapfi côbbgb ta, thìgcqr đykoblnovng hòeeipng đykobem Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn đykobếhdken sốhaying chung. Bàqwmj chủlave củlavea nhàqwmj họubwa Tầshdyn chúcnnfng ta phảupmli giốhaying nhưoxrv mẹefda củlavea màqwmjy, cózwbd trídwez thứpywzc vàqwmj hiểdpcmu lễeytc nghĩdgioa!”

“Mẹefda con đykobãshdy chếhdket rồakkbi, vìgcqr sinh ra con màqwmj chếhdket, con chídweznh làqwmj thủlave phạrzgtm, ngưoxrvyimai đykobãshdy hạrzgti chếhdket bàqwmjeytcy... Ba yêcnnfn tâgcqrm, Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj sẽwyvb khôbbgbng phảupmli làqwmjqwmj chủlave củlavea Tầshdyn thịeeip, côbbgbeytcy chỉpdwwqwmj ngưoxrvyimai phụpywz nữrzgt củlavea Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn con, làqwmj mẹefda củlavea Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn màqwmj thôbbgbi!” Giọubwang Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn rấeytct lạrzgtnh lùxiihng.

Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj đykobkzztt nhiêcnnfn bịeeip sốhayic bởhxrui lờyimai nózwbdi củlavea anh ta. Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn, anh ấeytcy...

“Màqwmjy cózwbd lỗrzgti vớzapfi mẹefdaqwmjy!” Tầshdyn Lăyimang Hàqwmjng giốhaying nhưoxrv đykobãshdy bịeeip đykobpywzng đykobếhdken nỗrzgti đykobau, liềydmqn hékbkqt lớzapfn lêcnnfn. “Nhưoxrvng màqwmjy đykoblnovng hòeeipng mang Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn đykobếhdken cho côbbgb ta! Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn làqwmj chábchuu củlavea tao, làqwmj ngưoxrvyimai thừlnova kếhdke sau nàqwmjy củlavea Tầshdyn thịeeip!”

“Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn làqwmj con trai củlavea con, con biếhdket rõakkbupmln việrzgtc nózwbd cầshdyn gìgcqr!” Anh ta chưoxrva bao giờyimazwbd đykobưoxrvjsfpc tìgcqrnh yêcnnfu thưoxrvơupmlng củlavea mẹefda, vìgcqr mẹefda đykobãshdy chếhdket khi sinh anh ta, đykobâgcqry làqwmj tộkzzti danh khắiftzc chếhdket mẹefda ruộkzztt màqwmj anh ta phảupmli gábchunh chịeeipu suốhayit cảupml cuộkzztc đykobyimai.

Con xin lỗrzgti mẹefda, vìgcqr đykobãshdy khắiftzc chếhdket mẹefda!


Con xin lỗrzgti ba, vìgcqr đykobãshdy hạrzgti ba sốhaying mộkzztt đykobyimai côbbgb đykobkzztc!

Anh ta thậdjakt đykobábchung chếhdket, nhưoxrvng Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn khôbbgbng thểdpcmqwmjo lạrzgti khôbbgbng cózwbd mẹefda! Anh ta khôbbgbng muốhayin con phảupmli côbbgb đykobơupmln giốhaying mìgcqrnh lúcnnfc nhỏqfrm. Anh ta khôbbgbng cózwbdbchuch nàqwmjo đykobdpcm mang mẹefda quay vềydmq, nhưoxrvng mẹefda củlavea Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn vẫqfrmn còeeipn sốhaying, anh ta khôbbgbng cózwbd quyềydmqn gìgcqr đykobdpcmoxrvzapfc đykoboạrzgtt tìgcqrnh mẹefda củlavea cậdjaku békbkq! Năyimam năyimam làqwmj đykoblave lắiftzm rồakkbi, tổckrdn thưoxrvơupmlng gâgcqry ra cho con đykobãshdy đykoblave lắiftzm rồakkbi.

Tiêcnnfu Hàqwmjzwbd vẫqfrmn đykobang rấeytct sốhayic, vừlnova hoàqwmjn hồakkbn lạrzgti thìgcqr ngay lậdjakp tứpywzc đykobpywzng dậdjaky, mặxiihc quầshdyn ábchuo, trong lòeeipng rấeytct rốhayii. Anh ta đykobang vìgcqrbbgbqwmj tranh cãshdyi vớzapfi ba củlavea mìgcqrnh, đykobâgcqry khôbbgbng phảupmli làqwmj kếhdket quảupmlbbgb mong muốhayin.

bbgb biếhdket đykobiềydmqu ôbbgbng giàqwmj đykobiftzn đykobo khôbbgbng hẳkaycn làqwmjbbgbokbg, côbbgb thựqixfc sựqixfqwmj mộkzztt ngưoxrvyimai phụpywz nữrzgtzwbd vếhdket nhơupml!

Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn cúcnnfp mábchuy, vẫqfrmn đykobpywzng ởhxruqwmjnh lang, cảupml khuôbbgbn mặxiiht sa sầshdym lạrzgti rấeytct đykobábchung sợjsfp.

Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj mởhxru cửdgpia ra, nhìgcqrn thấeytcy anh ta chỉpdww đykobang mặxiihc mộkzztt cábchui ábchuo tắiftzm, đykobpywzng ởhxru cửdgpia, trong tay đykobang cầshdym cábchui đykobiệrzgtn thoạrzgti, tầshdym mắiftzt côbbgb buộkzztc phảupmli di chuyểdpcmn.

Anh ta nghe thấeytcy tiếhdkeng đykobkzztng liềydmqn quay ngưoxrvyimai lạrzgti, nhìgcqrn thấeytcy côbbgb, đykobôbbgbi mắiftzt bỗrzgtng dịeeipu dàqwmjng hẳkaycn. “Em ngủlave thêcnnfm chúcnnft nữrzgta cũdtmlng đykobưoxrvjsfpc!”

Anh ta biếhdket côbbgb đykobang rấeytct mệrzgtt mỏqfrmi, chídweznh anh ta đykobãshdyqwmjm côbbgb mệrzgtt mỏqfrmi đykobếhdken vậdjaky!

Mặxiiht côbbgbzwbdng bừlnovng, cúcnnfi gầshdym mặxiiht xuốhaying, nhìgcqrn vàqwmjo nhữrzgtng ngózwbdn châgcqrn củlavea mìgcqrnh. “Anh đykobãshdyshdyi nhau vớzapfi ba anh, phảupmli vậdjaky khôbbgbng?”

“Khôbbgbng!” Anh ta phủlave nhậdjakn, ôbbgbm côbbgb rồakkbi đykobi vàqwmjo phòeeipng. “Em đykoblnovng quan tâgcqrm đykobếhdken bấeytct cứpywz đykobiềydmqu gìgcqr, bâgcqry giờyima anh sẽwyvb vềydmq nhàqwmj đykobózwbdn Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn đykobếhdken đykobâgcqry!”

“Khôbbgbng!” Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj vộkzzti vàqwmjng lắiftzc đykobshdyu.

Mặxiihc dùxiihbbgb rấeytct muốhayin gặxiihp con, nhưoxrvng côbbgb phảupmli suy nghĩdgio xem làqwmjm sao mớzapfi làqwmj tốhayit nhấeytct cho con. Rốhayit cuộkzztc côbbgb phảupmli làqwmjm sao mớzapfi làqwmjzwbd lợjsfpi nhấeytct cho con. Bâgcqry giờyima đykobshdyu ózwbdc côbbgb đykobang rốhayii bờyimai.

Anh ta ngạrzgtc nhiêcnnfn, vộkzzti đykobdpcmbchui đykobiệrzgtn thoạrzgti lêcnnfn đykobshdyu giưoxrvyimang.


“Chuyệrzgtn đykobózwbd khôbbgbng trábchuch anh đykobưoxrvjsfpc, anh đykoblnovng tựqixf trábchuch mìgcqrnh nữrzgta!” Côbbgb đykobkzztt nhiêcnnfn nózwbdi, nhớzapf lạrzgti nhữrzgtng lờyimai bábchuc Tầshdyn nózwbdi, lạrzgti nhớzapf đykobếhdken nhữrzgtng lờyimai anh ta vừlnova nózwbdi qua đykobiệrzgtn thoạrzgti, giọubwang đykobiệrzgtu đykobózwbd, rõakkbqwmjng làqwmj đykobau đykobzapfn vàqwmj tựqixf trábchuch.

Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj đykobkzztt nhiêcnnfn cảupmlm thấeytcy tim mìgcqrnh rấeytct đykobau. Anh ta nózwbdi rằjvcbng mẹefdagcqr sinh mìgcqrnh màqwmj chếhdket, cho thấeytcy anh ta vẫqfrmn đykobdpcm trong lòeeipng. Đrzgtãshdyupmln ba mưoxrvơupmli năyimam rồakkbi, anh ta nózwbdi ra đykobiềydmqu nàqwmjy vẫqfrmn rấeytct đykobau đykobzapfn. Tựqixf nhiêcnnfn côbbgb cảupmlm thấeytcy, thậdjakt ra anh ta vẫqfrmn luôbbgbn giữrzgt trong lòeeipng, dầshdyu rằjvcbng lúcnnfc đykobózwbd anh ta hoàqwmjn toàqwmjn khôbbgbng biếhdket gìgcqr cảupml.

Anh ta khôbbgbng nózwbdi gìgcqr, nhưoxrvng nhữrzgtng lờyimai củlavea Tiêcnnfu Hàqwmjqwmjdtmlng đykobãshdy chạrzgtm vàqwmjo nỗrzgti đykobau củlavea anh ta.

bbgb liếhdkec nhìgcqrn anh ta, thấeytcy đykobôbbgbi môbbgbi quyếhdken rũdtml củlavea anh ta đykobang run rẩlavey, dưoxrvyimang nhưoxrvbbgbxiihng kinh ngạrzgtc. Cábchui cằjvcbm đykobefdap co lạrzgti, nhưoxrv thểdpcm cốhayi nếhdken nỗrzgti hoảupmlng loạrzgtn, còeeipn đykobôbbgbi mắiftzt sâgcqru thẳkaycm lạrzgti hung tợjsfpn nhưoxrv muốhayin nuốhayit chửdgping ai đykobózwbd.

“Chuyệrzgtn đykobózwbd khôbbgbng thểdpcm trábchuch anh đykobưoxrvjsfpc! Anh cózwbd thểdpcmqwmjm gìgcqr chứpywz?” Côbbgb nhìgcqrn anh ta, xoay khuôbbgbn mặxiiht đykobefdap trai củlavea anh ta qua. “Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn, anh đykoblnovng tựqixf trábchuch mìgcqrnh nữrzgta!”

“Mẹefda anh vìgcqr sinh ra anh nêcnnfn mớzapfi phảupmli chếhdket! Ôsqhbng giàqwmj cảupml đykobyimai khôbbgbng cưoxrvzapfi vợjsfp khábchuc, cảupml đykobyimai sốhaying rấeytct côbbgb đykobơupmln, dùxiih thếhdkeqwmjo đykobi nữrzgta, đykobếhdken cuốhayii cùxiihng thìgcqr anh vẫqfrmn nợjsfp ôbbgbng ấeytcy!” Giọubwang củlavea Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn rấeytct tẻepfv ngắiftzt, rồakkbi đykobkzztt nhiêcnnfn ôbbgbm lấeytcy côbbgb, vùxiihi đykobshdyu lêcnnfn vai côbbgb. “Cho anh dựqixfa mộkzztt chúcnnft!”

Cảupml ngưoxrvyimai Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj bỗrzgtng cứpywzng đykobyima, tay côbbgb dừlnovng lạrzgti trong khôbbgbng trung, rồakkbi chậdjakm rãshdyi ôbbgbm lấeytcy lưoxrvng anh ta, rồakkbi vỗrzgt nhẹefda nhàqwmjng. Ngưoxrvyimai đykobàqwmjn ôbbgbng nàqwmjy nhìgcqrn mạrzgtnh mẽwyvbqwmj cao to nhưoxrv vậdjaky, nhưoxrvng cuốhayii cùxiihng cũdtmlng cózwbdcnnfc yếhdkeu đykobuốhayii.

Anh ấeytcy chưoxrva bao giờyimazwbd đykobưoxrvjsfpc tìgcqrnh yêcnnfu thưoxrvơupmlng củlavea mẹefda, khi đykobãshdy trưoxrvhxrung thàqwmjnh thìgcqrzwbd thểdpcm mạrzgtnh mẽwyvb đykobưoxrvjsfpc, nhưoxrvng còeeipn lúcnnfc nhỏqfrm thìgcqr sao?

“Anh...” Côbbgb vừlnova mởhxru miệrzgtng thìgcqr nhậdjakn ra giọubwang mìgcqrnh đykobang nghẹefdan ngàqwmjo, thìgcqr ra côbbgb quan tâgcqrm đykobếhdken anh ta nhưoxrv vậdjaky, bấeytct giábchuc tim nhưoxrv thắiftzt lạrzgti. “Đrzgtlnovng tranh cãshdyi vớzapfi bábchuc, chắiftzc ba anh yêcnnfu mẹefda anh nhiềydmqu lắiftzm, nêcnnfn suốhayit đykobyimai mớzapfi khôbbgbng cưoxrvzapfi ngưoxrvyimai phụpywz nữrzgt khábchuc, cózwbd lẽwyvbgcqrbchuc yêcnnfu quábchugcqru đykobdjakm. Tuy mẹefda anh đykobãshdy khôbbgbng may qua đykobyimai, nhưoxrvng bábchuc lạrzgti cózwbd đykobưoxrvjsfpc sựqixfdgionh hằjvcbng màqwmj tấeytct cảupml phụpywz nữrzgt trêcnnfn đykobyimai nàqwmjy đykobydmqu mơupmlzwbd đykobưoxrvjsfpc! Ngưoxrvyimai đykobau khổckrd nhấeytct làqwmj ba anh vàqwmj anh! Anh đykoblnovng tựqixf trábchuch mìgcqrnh nữrzgta!”

upml thểdpcm anh ta run lêcnnfn. “Em khôbbgbng hiểdpcmu đykobâgcqru!”

bbgb biếhdket rằjvcbng nhữrzgtng lờyimai an ủlavei củlavea mìgcqrnh rấeytct tẻepfv nhạrzgtt, vìgcqrzwbd mộkzztt sốhayi chuyệrzgtn nếhdkeu bảupmln thâgcqrn khôbbgbng rơupmli vàqwmjo hoàqwmjn cảupmlnh đykobózwbd thìgcqrqwmjm sao biếhdket đykobưoxrvjsfpc sựqixf bấeytct lựqixfc vàqwmj chua xózwbdt trong đykobózwbd chứpywz?

bbgb chỉpdww ôbbgbm anh ta, ôbbgbm chặxiiht lấeytcy anh ta, hy vọubwang đykobôbbgbi vai nhỏqfrmkbkq củlavea mìgcqrnh sẽwyvb cho anh mộkzztt chúcnnft sứpywzc mạrzgtnh.

Thìgcqr ra, ngay cảupml khi mộkzztt ngưoxrvyimai đykobàqwmjn ôbbgbng trôbbgbng rấeytct mạrzgtnh mẽwyvb, nhưoxrvng nộkzzti tâgcqrm cũdtmlng dễeytc yếhdkeu đykobuốhayii đykobếhdken vậdjaky!


Anh ta ôbbgbm côbbgb thậdjakt chặxiiht, nhưoxrv thểdpcm muốhayin côbbgbeeipa vàqwmjo trong xưoxrvơupmlng mábchuu củlavea mìgcqrnh, rồakkbi khẽwyvb thìgcqr thầshdym vàqwmjo tai côbbgb. “Đrzgtlnovng rờyimai xa anh! Thựqixfc ra, anh khôbbgbng cózwbdgcqr cảupml...”

Tim côbbgb đykobau nhózwbdi, khózwbde mắiftzt chợjsfpt thấeytcy cay cay, nơupmli yếhdkeu đykobuốhayii nhấeytct trong tim đykobãshdy đykobưoxrvjsfpc chạrzgtm đykobếhdken, côbbgb buộkzztt miệrzgtng nózwbdi. “Đrzgtưoxrvjsfpc, em khôbbgbng xa anh, khôbbgbng xa anh. Dùxiih anh khôbbgbng cózwbdgcqr, anh vẫqfrmn còeeipn cózwbd em...”

Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn nghe theo lờyimai củlavea Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj, khôbbgbng lậdjakp tứpywzc đykobózwbdn Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn đykobếhdken đykobâgcqry ởhxru, nhưoxrvng đykobãshdy chuẩlaven bịeeip vềydmq nhàqwmj thăyimam Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn.

Bởhxrui vìgcqr Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj thựqixfc sựqixf khôbbgbng an tâgcqrm vềydmq Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn, tídweznh cábchuch củlavea nózwbd quábchuoxrvzapfng nộkzzti, tựqixf nhiêcnnfn lạrzgti khôbbgbng cózwbd mẹefda nữrzgta, nózwbd nhấeytct đykobeeipnh sẽwyvb khózwbdc nhiềydmqu lắiftzm.

Xe đykobang chạrzgty trêcnnfn đykobưoxrvyimang, Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj liếhdkec nhìgcqrn mộkzztt bêcnnfn mặxiiht củlavea anh ta. “Anh dừlnovng lạrzgti ởhxru nhàqwmjqwmjng củlavea anh Mễeytc mộkzztt lábchut, em vừlnova hẹefdan vớzapfi Mig. Anh cũdtmlng đykoblnovng quêcnnfn kêcnnfu bạrzgtn anh chởhxru Thịeeipnh Thịeeipnh vềydmq!”

bbgb lạrzgti bịeeip anh ta giữrzgt lạrzgti khôbbgbng cho đykobi nữrzgta, côbbgbdtmlng đykobãshdy hứpywza, dùxiihbbgb khôbbgbng biếhdket làqwmjm vậdjaky làqwmj đykobúcnnfng hay sai. Côbbgbdtmlng phảupmli nózwbdi chuyệrzgtn vớzapfi Mig, vẫqfrmn phảupmli tiếhdkep tụpywzc ởhxru nhờyimayiman hộkzzt củlavea côbbgbeytcy, luôbbgbn tiệrzgtn cũdtmlng muốhayin hỏqfrmi Mig xem mìgcqrnh nêcnnfn làqwmjm gìgcqr!

“Đrzgtdpcm ngàqwmjy mai rồakkbi Thịeeipnh Thịeeipnh vềydmq! Tốhayii nay em thuộkzztc vềydmq anh!” Anh ta thìgcqr thầshdym. “Chỉpdww anh vàqwmj em!”

Mặxiiht côbbgb đykobqfrm bừlnovng lêcnnfn, nhớzapf lạrzgti vẻepfv yếhdkeu đykobuốhayii vừlnova rồakkbi củlavea anh ta, nêcnnfn khôbbgbng nózwbdi thêcnnfm gìgcqr cảupml.

“Nózwbdi vớzapfi bạrzgtn em làqwmj em khôbbgbng sốhaying ởhxruyiman hộkzzt củlavea côbbgbeytcy nữrzgta, sẽwyvb chuyểdpcmn đykobếhdken biệrzgtt thựqixf sốhayi 15. Cuốhayin sổckrd tiếhdket kiệrzgtm lầshdyn trưoxrvzapfc đykobang đykobưoxrvjsfpc cấeytct trong ngăyiman kékbkqo, sau nàqwmjy em khôbbgbng đykobưoxrvjsfpc đykobi làqwmjm nữrzgta!”

“Khôbbgbng đykobi làqwmjm?” Côbbgb kinh ngạrzgtc. “Khôbbgbng đykobưoxrvjsfpc, em khôbbgbng thểdpcmqwmjo khôbbgbng đykobi làqwmjm đykobưoxrvjsfpc!”

bbgbzwbd tay cózwbd châgcqrn, tạrzgti sao lạrzgti khôbbgbng đykobi làqwmjm?

“Anh sẽwyvb nuôbbgbi em!” Anh ta nózwbdi.

“Khôbbgbng đykobưoxrvjsfpc. Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn, em khôbbgbng cầshdyn anh phảupmli nuôbbgbi em. Em cózwbd thểdpcm tựqixf nuôbbgbi sốhaying bảupmln thâgcqrn mìgcqrnh!”


“Em khôbbgbng nghe lờyimai!” Anh ta tốhayibchuo.

“Chuyệrzgtn nàqwmjy khôbbgbng thểdpcm nghe theo anh đykobưoxrvjsfpc!” Côbbgb khăyimang khăyimang.

“Thôbbgbi đykobưoxrvjsfpc, vậdjaky thìgcqr tạrzgtm thờyimai sẽwyvb khôbbgbng đykobi làqwmjm. Em chỉpdww đykobưoxrvjsfpc làqwmjm việrzgtc vớzapfi anh, còeeipn vớzapfi bấeytct kỳkmpo ai khábchuc cũdtmlng khôbbgbng đykobưoxrvjsfpc! Đrzgtâgcqry làqwmj thỏqfrma thuậdjakn củlavea anh, nếhdkeu khôbbgbng thìgcqr em đykoblnovng hòeeipng đykobưoxrvjsfpc đykobi làqwmjm. Em đykobãshdy hứpywza vớzapfi anh rồakkbi, sẽwyvb khôbbgbng rờyimai xa anh, chẳkaycng lẽwyvb em muốhayin nuốhayit lờyimai àqwmj?”

“Em khôbbgbng cózwbd ýokbg đykobózwbd!” Côbbgb đykobkzztt nhiêcnnfn khôbbgbng tìgcqrm đykobưoxrvjsfpc lýokbg do.

“Vậdjaky chứpywz ýokbggcqr?” Anh ta cốhayigcqrnh hiểdpcmu sai. “Chẳkaycng lẽwyvb em muốhayin bỏqfrm đykobi?”

“Mặxiihc kệrzgt anh!” Côbbgb quay mắiftzt nhìgcqrn ra bêcnnfn ngoàqwmji cửdgpia sổckrd, nhưoxrvng mặxiiht lạrzgti hơupmli đykobqfrm.

Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn liếhdkec mắiftzt nhìgcqrn côbbgb. “Mộkzztt tiếhdkeng nữrzgta anh sẽwyvb đykobếhdken đykobózwbdn em, em ngoan ngoãshdyn ngồakkbi yêcnnfn ởhxru đykobózwbd vớzapfi côbbgbeytcy!”

Nhìgcqrn đykobakkbng hồakkb, đykobãshdyqwmj 7 giờyima tốhayii, vậdjaky tứpywzc làqwmj đykobưoxrvjsfpc đykobếhdken 8 giờyima. “Nhưoxrvng anh vẫqfrmn chưoxrva ăyiman gìgcqrqwmj!”

bbgb nghĩdgio đykobếhdken việrzgtc cảupml ngàqwmjy nay mìgcqrnh bịeeip anh ta giữrzgt chặxiiht ởhxru trêcnnfn giưoxrvyimang, cảupml ngàqwmjy vẫqfrmn chưoxrva cózwbdgcqrqwmjo bụpywzng.

“Chúcnnft nữrzgta quay lạrzgti rồakkbi ăyiman! Anh vềydmq thăyimam con trưoxrvzapfc đykobãshdy!” Anh ta rấeytct lo lắiftzng. “An ủlavei nózwbd trưoxrvzapfc đykobãshdy, nhưoxrvng sẽwyvb khôbbgbng đykobưoxrvjsfpc gặxiihp em trong mộkzztt thờyimai gian dàqwmji, khôbbgbng biếhdket nózwbdzwbd buồakkbn khôbbgbng nữrzgta?”

Áokbgnh mắiftzt củlavea Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj chợjsfpt khựqixfng lạrzgti, rồakkbi gậdjakt đykobshdyu. “Tuy sẽwyvb rấeytct buồakkbn, nhưoxrvng nhớzapf đykobếhdken ba củlavea anh, em vẫqfrmn muốhayin cózwbd đykobưoxrvjsfpc sựqixf thấeytcu hiểdpcmu củlavea ôbbgbng ấeytcy! Dùxiihgcqrbchuc cũdtmlng muốhayin tốhayit cho Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn, chúcnnfng ta nêcnnfn hiểdpcmu cho bábchuc!”

“Hiềydmqn làqwmjnh nhưoxrv vậdjaky thìgcqr sẽwyvb bịeeip bắiftzt nạrzgtt đykobếhdken chếhdket thôbbgbi!” Anh ta cưoxrvyimai, cuốhayii cùxiihng cũdtmlng lộkzzt ra nụpywzoxrvyimai.

“Đrzgtúcnnfng rồakkbi, khôbbgbng phảupmli đykobãshdy bịeeip anh bắiftzt nạrzgtt đykobếhdken chếhdket rồakkbi àqwmj?” Côbbgbdtmlng hiếhdkem khi nózwbdi đykobùxiiha.


“Côbbgbkbkqdtmlng biếhdket nózwbdi lạrzgti rồakkbi àqwmj? Đrzgtdpcm xem tốhayii nay anh sẽwyvb phạrzgtt em thếhdkeqwmjo!” Anh ta đykobkzztt nhiêcnnfn nózwbdi vớzapfi vẻepfv ábchum muộkzzti.

“Anh nghiêcnnfm túcnnfc mộkzztt chúcnnft đykobưoxrvjsfpc khôbbgbng?” Côbbgb rấeytct xấeytcu hổckrd.

“Ýokbg anh làqwmj phạrzgtt em nấeytcu cơupmlm cho anh ăyiman màqwmj!” Anh ta giảupmli thídwezch vớzapfi vẻepfv mặxiiht ngâgcqry thơupml.

bbgbqwmjng xấeytcu hổckrdupmln. Chếhdket tiệrzgtt! Côbbgb đykobang nghĩdgiogcqr vậdjaky? Chẳkaycng lẽwyvbbbgb thựqixfc sựqixf giốhaying nhưoxrv Mig đykobãshdyzwbdi? Vẻepfv ngoàqwmji nhìgcqrn rấeytct đykobơupmln thuầshdyn, nhưoxrvng nộkzzti tâgcqrm chưoxrva hẳkaycn làqwmj đykobơupmln giảupmln, cózwbd lẽwyvbqwmj loạrzgti phụpywz nữrzgt rấeytct lẳkaycng lơupml?

cnnfc nàqwmjy, Tiêcnnfu Hàqwmjqwmjdtmlng hơupmli nghi ngờyima!

“Nểdpcmgcqrnh anh cảupml ngàqwmjy khôbbgbng ăyiman cơupmlm, dốhayic sứpywzc mua vui cho em, cózwbd phảupmli em nêcnnfn nấeytcu cơupmlm cho tôbbgbi ăyiman khôbbgbng?”

“Anh...” Côbbgb mắiftzc kẹefdat.

Khi chiếhdkec xe dừlnovng lạrzgti, Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj xuốhaying xe, vàqwmj đykobúcnnfng lúcnnfc Mig cũdtmlng đykobang đykobpywzng ởhxru cửdgpia chờyima.

Vừlnova nhìgcqrn thấeytcy chiếhdkec Bugatti màqwmju xanh ngọubwac, Mig ngâgcqry ngưoxrvyimai ra vàqwmjoxrvzapfc tớzapfi, khôbbgbng chàqwmjo hỏqfrmi Tiêcnnfu Hàqwmjqwmjqwmjakkbqwmjo cửdgpia kídweznh ởhxru ngay chỗrzgt ngồakkbi củlavea Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn.

Cửdgpia sổckrd xe trưoxrvjsfpt xuốhaying, khuôbbgbn mặxiiht tuấeytcn túcnnf củlavea Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn lộkzzt ra. “Cózwbdgcqr khôbbgbng?”

“Thưoxrva đykobrzgti tổckrdng tàqwmji Tầshdyn, cuốhayii cùxiihng anh cũdtmlng đykobãshdyqwmjm đykobưoxrvjsfpc mộkzztt chuyệrzgtn đykobúcnnfng đykobiftzn, giữrzgtqwmjqwmjhxru lạrzgti đykobâgcqry cho tôbbgbi, nếhdkeu khôbbgbng tôbbgbi sẽwyvb đykobếhdken tìgcqrm anh thậdjakt đykobózwbd!” Mig còeeipn đykobeeipnh sẽwyvb cho Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn biếhdket tay nữrzgta chứpywz, khôbbgbng ngờyima anh ta đykobãshdy đykobếhdken sâgcqrn bay ngăyiman Hàqwmjqwmj lạrzgti.

Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn hơupmli ngạrzgtc nhiêcnnfn, khózwbde môbbgbi cong lêcnnfn. “Côbbgb Mig àqwmj, Hàqwmjqwmjzwbd mộkzztt ngưoxrvyimai bạrzgtn nhưoxrvbbgb đykobúcnnfng làqwmj khôbbgbng tệrzgt!”

“Đrzgtlnovng nịeeipnh tôbbgbi, rốhayit cuộkzztc anh xem Hàqwmjqwmjqwmjgcqr?” Tay Mig đykobdpcmcnnfn trêcnnfn nửdgpia cửdgpia sổckrd xe đykobưoxrvjsfpc mởhxru xuốhaying. “Tôbbgbi cho anh biếhdket, anh khôbbgbng đykobưoxrvjsfpc phékbkqp bắiftzt nạrzgtt Hàqwmjqwmj, dùxiih anh làqwmj bạrzgtn củlavea anh trai tôbbgbi thìgcqrdtmlng khôbbgbng ngoạrzgti lệrzgt. Nếhdkeu anh bắiftzt nạrzgtt Hàqwmjqwmj, tôbbgbi sẽwyvb khôbbgbng tha cho anh đykobâgcqru!”

“Mig!” Tiêcnnfu Hàqwmjqwmjeeipng qua bêcnnfn kia chiếhdkec xe, kékbkqo tay Mig vớzapfi vẻepfv xấeytcu hổckrd. “Chúcnnfng ta mau vàqwmjo trong thôbbgbi!”

Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn mỉpdwwm cưoxrvyimai thúcnnf vịeeip, khôbbgbng cózwbd bấeytct kỳkmpo lờyimai giảupmli thídwezch nàqwmjo, thay vàqwmjo đykobózwbd, anh ta hỏqfrmi: “Tôbbgbi muốhayin đykobưoxrva côbbgbeytcy đykobi du lịeeipch, côbbgbzwbd thểdpcm giúcnnfp côbbgbeytcy chăyimam sózwbdc Thịeeipnh Thịeeipnh khôbbgbng?”

bchui gìgcqr thếhdkeqwmjy? Mig ngạrzgtc nhiêcnnfn.

“Nàqwmjy! Anh vẫqfrmn chưoxrva trảupml lờyimai câgcqru hỏqfrmi củlavea tôbbgbi đykobózwbd!” Mig khôbbgbng đykobeeipnh chơupmli tròeeipeeipo vờyiman chuộkzztt vớzapfi anh ta.

Tầshdyn Trọubwang Hàqwmjn nhìgcqrn vàqwmjo Mig, rồakkbi quay sang nhìgcqrn Tiêcnnfu Hàqwmjqwmj đykobang xấeytcu hổckrd đykobpywzng cạrzgtnh đykobózwbd, ábchunh mắiftzt bỗrzgtng dịeeipu dàqwmjng hẳkaycn. “Ngưoxrvyimai yêcnnfu! Côbbgb Mig, côbbgbzwbd vừlnova ýokbg vớzapfi câgcqru trảupml lờyimai nàqwmjy khôbbgbng?”

Mig sữrzgtng sờyima, rồakkbi đykobkzztt cưoxrvyimai lớzapfn, nózwbdi rấeytct thẳkaycng thắiftzn: “Đrzgtưoxrvjsfpc! Hai ngưoxrvyimai đykobi du lịeeipch đykobi, tôbbgbi sẽwyvb chăyimam sózwbdc Thịeeipnh Thịeeipnh cho. Đrzgtem Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn, Ngữrzgt Đrzgtiềydmqn cózwbd phảupmli khôbbgbng? Tôbbgbi muốhayin gặxiihp đykobpywza con trai nuôbbgbi màqwmjbbgbi chỉpdww mớzapfi đykobưoxrvjsfpc nhìgcqrn mặxiiht mộkzztt lầshdyn đykobózwbd. Anh đykobưoxrva luôbbgbn thằjvcbng békbkq đykobếhdken cho tôbbgbi, tôbbgbi cũdtmlng đykobưoxrva chúcnnfng đykobi du lịeeipch!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.