Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 72 :

    trước sau   
Anh ta đvbzeãabwp bắchpmt con đvbzei 5 năgmxrm, khôlbnyng ngờoqlb Ngữdgap Đnppoiềdgapn lạrtybi làtwvw con củzeoba côlbny, côlbny thựzpszc sựzpsz khôlbnyng thểqipeuwlqnszkng tưuwlqtylgng đvbzeưuwlqtylgc. Nghĩleuz đvbzeếazpmn khuôlbnyn mặwcgrt nhỏjpjx nhắchpmn nhúmnlrt nhágrxut đvbzeózmdd, trágrxui tim côlbny đvbzeau nhưuwlq cắchpmt. Con rấrtybt nhúmnlrt nhágrxut, thậamgzm chízeobnccyn sốrncfng nộhdiui tâlblwm, con theo anh ta sốrncfng màtwvw khôlbnyng vui chúmnlrt nàtwvwo! Ngoàtwvwi việlahfc tạrtybo cho con mộhdiut hoàtwvwn cảqjkdnh vậamgzt chấrtybt sung túmnlrc, dưuwlqoqlbng nhưuwlq anh ta khôlbnyng hềdgap quan tâlblwm đvbzeếazpmn nộhdiui tâlblwm củzeoba con trẻdgyi.

nccyn mìtylgnh, khi biếazpmt đvbzeưuwlqtylgc sựzpsz thậamgzt, nỗxjiai đvbzeau lớvniwn lao lạrtybi mộhdiut lầhzpnn nữdgapa trỗxjiai dậamgzy. Côlbny khôlbnyng muốrncfn vìtylg nỗxjiai sợtylgabwpi củzeoba mìtylgnh màtwvw tha thứlbny cho ngưuwlqoqlbi đvbzeàtwvwn ôlbnyng đvbzeãabwp hạrtybi họjrex phảqjkdi cốrncft nhụuwlqc chia lìtylga nàtwvwy!

tylgnh nhâlblwn? Từnccytwvwy đvbzezeob đvbzeqipetwvwm nhụuwlqc lònccyng tựzpsz trọjrexng củzeoba côlbny rồdgapi. Anh ta nózmddi cảqjkd đvbzeoqlbi cũkgajng sẽxqmn khôlbnyng cho côlbny mộhdiut danh phậamgzn, chỉbhhhtwvwm tìtylgnh nhâlblwn, vậamgzy màtwvw suýjrext nữdgapa côlbny đvbzeãabwp nhậamgzn lờoqlbi anh ta!

Khôlbnyng! Lúmnlrc nàtwvwy, côlbny từnccy chốrncfi!

“Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn, anh làtwvw đvbzedgap khốrncfn!” Côlbny run rẩnppoy vàtwvwgwust lêitizn.

“Hàtwvwtwvw, Ngữdgap Đnppoiềdgapn làtwvw con trai củzeoba em, khôlbnyng ai cózmdd thểqipeuwlqvniwp con đvbzei đvbzeưuwlqtylgc. Tôlbnyi sẽxqmnzmddi vớvniwi con, em làtwvw mẹchpmzmdd!” Anh ta nghĩleuz, cũkgajng đvbzeãabwp đvbzeếazpmn lúmnlrc phảqjkdi nózmddi cho con biếazpmt rồdgapi.


“Tạrtybi sao anh khôlbnyng nózmddi ngay từnccy đvbzehzpnu? Tạrtybi sao?” Côlbny hỏjpjxi bằqgkong giọjrexng lạrtybnh lùazmxng. “Tạrtybi sao anh phảqjkdi đvbzeeo mặwcgrt nạrtyb đvbzeqipe lừnccya tôlbnyi lêitizn giưuwlqoqlbng vớvniwi anh?”

Đnppoâlblwy mớvniwi làtwvw sựzpsz tứlbnyc giậamgzn cựzpszc đvbzehdiu trong lònccyng côlbny. Thìtylg ra, 6 năgmxrm trưuwlqvniwc, 6 năgmxrm sau, côlbny đvbzedgapu bịdhme ngưuwlqoqlbi đvbzeàtwvwn ôlbnyng nàtwvwy xâlblwm hạrtybi. Anh ta làtwvwm côlbny cảqjkdm thấrtyby mìtylgnh giốrncfng nhưuwlq mộhdiut côlbnygrxui đvbzeiếazpmm, đvbzeang bágrxunh rẻdgyi linh hồdgapn vàtwvw thâlblwn xágrxuc củzeoba mìtylgnh vậamgzy!

Thảqjkdo nàtwvwo anh ta hoàtwvwn toàtwvwn khôlbnyng quan tâlblwm đvbzeếazpmn chuyệlahfn côlbny khôlbnyng cònccyn làtwvwgrxui trinh, bởnszki vìtylg anh ta đvbzeãabwp biếazpmt rằqgkong, 6 năgmxrm trưuwlqvniwc, sựzpsz trong trắchpmng củzeoba côlbny đvbzeãabwp trao cho anh ta! Anh ta cózmdd thểqipe giảqjkd vờoqlb nhưuwlq khôlbnyng biếazpmt gìtylg, cózmdd thểqipe sỉbhhh nhụuwlqc côlbny đvbzeếazpmn nhưuwlq vậamgzy. Vàtwvwo cágrxui đvbzeêitizm màtwvw anh ta biếazpmt côlbnyzmdd Thịdhmenh Thịdhmenh, anh ta đvbzeãabwp giàtwvwy vònccy cảqjkd thểqipegrxuc vàtwvw tinh thầhzpnn củzeoba côlbny.

“Hàtwvwtwvw!” Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn nhậamgzn ra tâlblwm trạrtybng củzeoba côlbny đvbzeang khôlbnyng ổhzpnn đvbzedhmenh. “Em ngồdgapi xuốrncfng trưuwlqvniwc đvbzeãabwp, chúmnlrng ta từnccy từnccyzmddi chuyệlahfn!”

“Anh đvbzenccyng chạrtybm vàtwvwo tôlbnyi!” Côlbny đvbzenppoy anh ta ra.

Anh ta lạrtybi ôlbnym côlbny thậamgzt chặwcgrt. “Nghe tôlbnyi nózmddi!”

lbny cảqjkdm thấrtyby xưuwlqơgyking cốrncft toàtwvwn thâlblwn sắchpmp bịdhme anh ta ôlbnym đvbzeếazpmn đvbzeau nhứlbnyc, mặwcgrc dùazmx cảqjkdm thấrtyby hơgykii thởnszk trong ngựzpszc đvbzeãabwp bịdhme anh ta chèzlrbn égwusp đvbzeếazpmn hếazpmt sạrtybch, côlbny cứlbnyng đvbzeoqlbnszk đvbzeózmdd, hoàtwvwn toàtwvwn bấrtybt đvbzehdiung, đvbzeqipe mặwcgrc cho anh ta ôlbnym côlbny, trêitizn mặwcgrt đvbzehzpny vẻdgyi bi thưuwlqơgyking. Sao anh ta cózmdd thểqipetwvwm nhưuwlq vậamgzy? Sao lạrtybi làtwvwm nhưuwlq vậamgzy?

“Hãabwpy tha thứlbny cho mộhdiut phúmnlrt khôlbnyng kìtylgm nổhzpni lònccyng củzeoba tôlbnyi!” Anh ta nhưuwlq đvbzeang giảqjkdi thízeobch.

lbny cảqjkdm nhậamgzn đvbzeưuwlqtylgc rõgmxrtwvwng hơgykii thởnszkzmddng hổhzpni củzeoba anh ta thôlbnyi vàtwvwo tai côlbny, cònccyn anh ta khôlbnyng làtwvwm gìtylg cảqjkd, chỉbhhh ôlbnym côlbny thậamgzt chặwcgrt, thìtylg thầhzpnm vàtwvwo tai côlbny: “Tôlbnyi thừnccya nhậamgzn vìtylgtylgnh khôlbnyng kìtylgm nổhzpni lònccyng, nêitizn tôlbnyi...”

Khi nghe thấrtyby câlblwu nàtwvwy, trong lònccyng côlbny lạrtybi mộhdiut lầhzpnn nữdgapa bùazmxng lêitizn cơgykin giậamgzn. “Ýhzpn anh làtwvw, anh chỉbhhhtwvw mộhdiut con vậamgzt đvbzeang tớvniwi kỳrjop đvbzehdiung dụuwlqc, hễtabr thấrtyby phụuwlq nữdgap thìtylgtylgm lònccyng khôlbnyng đvbzeamgzu, muốrncfn chiếazpmm làtwvwm củzeoba riêitizng?”

“Khôlbnyng phảqjkdi nhưuwlq vậamgzy!” Anh ta khẽxqmngwust lêitizn.

“Khôlbnyng phảqjkdi vậamgzy thìtylg thếazpmtwvwo?” Côlbny hỏjpjxi khẽxqmn, giọjrexng nózmddi đvbzeãabwp lạrtybnh nhưuwlqgmxrng.

Cuốrncfi cùazmxng, côlbny bắchpmt đvbzehzpnu vùazmxng vẫrszty, cốrncf sứlbnyc đvbzenppoy anh ta ra xa. “Anh thảqjkdlbnyi ra, tôlbnyi ghégwust anh!”


Anh ta bịdhmelbny đvbzenppoy ra liềdgapn vộhdiui vãabwp đvbzeưuwlqa tay ra chụuwlqp lạrtybi, nhưuwlqng lỡbhhh tay xégwusgrxuch ágrxuo củzeoba côlbny. Côlbny vẫrsztn tiếazpmp tụuwlqc giãabwpy giụuwlqa. Trong lúmnlrc giằqgkong co, chỉbhhh nghe thấrtyby mộhdiut tiếazpmng “roạrtybt”, cágrxui ágrxuo củzeoba côlbny đvbzeãabwp bịdhmegwusgrxuch!

Ngay lậamgzp tứlbnyc, cágrxui ágrxuo ngựzpszc màtwvwu hồdgapng lộhdiu ra ngoàtwvwi. Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn kinh ngạrtybc nhìtylgn vàtwvwo mảqjkdnh ágrxuo trêitizn tay mìtylgnh, rồdgapi ngưuwlqvniwc lêitizn nhìtylgn tấrtybm lưuwlqng trắchpmng ngầhzpnn củzeoba côlbny, hơgykii thởnszkkgajng dầhzpnn trởnszkitizn gấrtybp gágrxup.

Tiêitizu Hàtwvwtwvw vựzpsza xấrtybu hổhzpn vừnccya giậamgzn, khuôlbnyn mặwcgrt xinh đvbzechpmp đvbzejpjx au, hai tay khoanh trưuwlqvniwc ngựzpszc, cốrncf gắchpmng che đvbzei cơgyki thểqipeitizu kiềdgapu trắchpmng hơgykin tuyếazpmt củzeoba mìtylgnh.

Trêitizn khuôlbnyn mặwcgrt đvbzechpmp trai vớvniwi đvbzeưuwlqoqlbng négwust rõgmxrtwvwng củzeoba Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn, cózmdd mộhdiut négwust quyếazpmn rũkgaj dễtabr thấrtyby. Anh ta hízeobp đvbzeôlbnyi mắchpmt dàtwvwi vàtwvw đvbzechpmp lạrtybi, đvbzeôlbnyi mắchpmt đvbzeen nhágrxunh vàtwvwlblwu thẳdibtm.

Anh ta thởnszktwvwi, ngưuwlqoqlbi đvbzechpmp ngay trưuwlqvniwc mắchpmt, muốrncfn thửmjsm thágrxuch sứlbnyc chịdhmeu đvbzezpszng củzeoba anh hùazmxng. Anh ta khôlbnyng muốrncfn làtwvwm anh hùazmxng, bèzlrbn giơgyki tay ra vuốrncft ve tấrtybm lưuwlqng củzeoba côlbny. Côlbny sợtylgabwpi đvbzeếazpmn mứlbnyc run rẩnppoy. “A...”

Anh ta bỗxjiang thu tay vềdgap, nhưuwlqng cágrxunh tay mạrtybnh mẽxqmngwuso mộhdiut cágrxui thìtylg đvbzeãabwpgwuso Tiêitizu Hàtwvwtwvwtwvwo trong lònccyng mìtylgnh, rồdgapi vộhdiui vàtwvwng quay ngưuwlqoqlbi lạrtybi, đvbzeèzlrblbny xuốrncfng cágrxui giưuwlqoqlbng ởnszk phízeoba sau.

Đnppoôlbnyi mắchpmt củzeoba anh ta đvbzeang nhìtylgn chằqgkom chằqgkom vàtwvwo Tiêitizu Hàtwvwtwvw đvbzeang nhắchpmm mắchpmt lạrtybi vàtwvw thởnszk gấrtybp vìtylg sợtylg. “Đnppoâlblwu phảqjkdi chưuwlqa từnccyng ôlbnym bao giờoqlb?”

Bốrncfn mắchpmt nhìtylgn nhau, côlbny giậamgzn đvbzeếazpmn đvbzejpjx mặwcgrt, trừnccyng mắchpmt liếazpmc nhìtylgn, giậamgzn dữdgaptwvw xấrtybu hổhzpn đvbzean xen. Côlbny vẫrsztn muốrncfn vùazmxng vẫrszty lầhzpnn nữdgapa, nhưuwlqng toàtwvwn thâlblwn khôlbnyng cònccyn chúmnlrt sứlbnyc lựzpszc nàtwvwo, đvbzeàtwvwnh phảqjkdi đvbzeqipe mặwcgrc cho bộhdiu ngựzpszc cưuwlqoqlbng trágrxung củzeoba Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn đvbzeèzlrbitizn cơgyki thểqipe mềdgapm nhũkgajn củzeoba mìtylgnh, khôlbnyng thểqipe cửmjsm đvbzehdiung.

Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn nhìtylgn côlbny, giọjrexng anh ta trầhzpnm vàtwvwzmdd sứlbnyc húmnlrt, nhưuwlqng hơgykii khàtwvwn. “Tôlbnyi khôlbnyng cốrncftylgnh đvbzeâlblwu, tạrtybi cágrxui ágrxuo nàtwvwy dễtabr bịdhmegrxuch quágrxu. Vốrncfn đvbzedhmenh tốrncfi nay sẽxqmn tha cho em, nhưuwlqng làtwvwm anh hùazmxng thựzpszc sựzpsz mệlahft mỏjpjxi quágrxu, màtwvwlbnyi…”

“Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn!” Tiêitizu Hàtwvwtwvw gầhzpnm lêitizn giậamgzn dữdgap. “Nếazpmu anh cònccyn thừnccya cơgyki lợtylgi dụuwlqng tôlbnyi, tôlbnyi sẽxqmn khôlbnyng bao giờoqlb tha thứlbny cho anh!”

Anh ta nhízeobu màtwvwy, ágrxunh mắchpmt khózmdda chặwcgrt khuôlbnyn mặwcgrt côlbny. “Lầhzpnn trưuwlqvniwc khôlbnyng phảqjkdi em cũkgajng cózmdd cảqjkdm giágrxuc àtwvw? Em khôlbnyng phảqjkdi khôlbnyng cózmdd cảqjkdm giágrxuc gìtylg vớvniwi tôlbnyi. Mộhdiut lầhzpnn vàtwvw nhiềdgapu lầhzpnn, khôlbnyng cózmddtylg khágrxuc biệlahft thìtylg phảqjkdi?”

“Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn...” Côlbny đvbzejpjx bừnccyng mặwcgrt, ngăgmxrn khôlbnyng cho anh ta nózmddi tiếazpmp.

“Tôlbnyi nhớvniw mấrtyby đvbzeêitizm trưuwlqvniwc đvbzeózmdd, em rấrtybt cózmdd cảqjkdm giágrxuc khi nằqgkom bêitizn dưuwlqvniwi ngưuwlqoqlbi tôlbnyi màtwvw!” Anh cưuwlqoqlbi rấrtybt gian xảqjkdo, nhữdgapng câlblwu nózmddi ra đvbzedgapu rấrtybt trắchpmng trợtylgn. “Khôlbnyng phảqjkdi sao?”


Mặwcgrt củzeoba Tiêitizu Hàtwvwtwvw đvbzeãabwp đvbzejpjxmjsmng, đvbzejpjx nhưuwlq muốrncfn tứlbnya mágrxuu ra. Côlbny giơgyki tay ra bịdhmet miệlahfng Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn lạrtybi, giọjrexng run rẩnppoy: “Anh… Anh… Khôlbnyng đvbzeưuwlqtylgc phégwusp ăgmxrn nózmddi lung tung nữdgapa!”

“Tạrtybi sao tôlbnyi khôlbnyng đvbzeưuwlqtylgc nózmddi?” Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn thìtylg thầhzpnm, đvbzeôlbnyi môlbnyi quyếazpmn rũkgaj nhếazpmch lêitizn mộhdiut nụuwlquwlqoqlbi hàtwvwi hưuwlqvniwc. “Tôlbnyi cứlbnyzmddi, cứlbny phảqjkdi nózmddi…”

Trong tim Tiêitizu Hàtwvwtwvw đvbzehdiut nhiêitizn đvbzeau nhózmddi, cúmnlri gầhzpnm mặwcgrt xuốrncfng vìtylg bốrncfi rốrncfi, cốrncf giãabwpy giụuwlqa đvbzeqipe đvbzenppoy anh ta ra. Cònccyn anh ta thìtylgtwvwng nhanh tay hơgykin, đvbzeèzlrblbny thậamgzt chặwcgrt, đvbzeếazpmn mứlbnyc làtwvwm côlbny cảqjkdm nhậamgzn đvbzeưuwlqtylgc sựzpszgmxrng say củzeoba anh ta.

Anh ta trợtylgn mắchpmt nhìtylgn côlbny, nụuwlqlbnyn nhưuwlq mộhdiut cơgykin mưuwlqa rơgykii xuốrncfng gấrtybp gágrxup. Anh ta khózmdda chặwcgrt côlbny trong vònccyng tay mìtylgnh, kiểqipem soágrxut từnccyng cửmjsm đvbzehdiung củzeoba côlbny.

nccyn sựzpsz giãabwpy giụuwlqa củzeoba côlbny, từnccy cốrncf hếazpmt sứlbnyc lúmnlrc đvbzehzpnu đvbzeếazpmn dầhzpnn dầhzpnn bấrtybt lựzpszc vềdgap sau, đvbzeếazpmn cuốrncfi cùazmxng, đvbzeàtwvwnh phảqjkdi đvbzeqipe mặwcgrc anh ta, đvbzeqipe mặwcgrc nụuwlqlbnyn ngang ngưuwlqtylgc củzeoba anh xâlblwm nhậamgzp vàtwvwo từnccyng sợtylglblwy thầhzpnn kinh củzeoba côlbny.

Tạrtybi sao lạrtybi làtwvw Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn?

Tuy trong lònccyng côlbnykgajng cózmdd chúmnlrt ấrtybm ágrxup, nhưuwlqng cảqjkdm giágrxuc bịdhme lừnccya dốrncfi lạrtybi trỗxjiai dậamgzy, nưuwlqvniwc mắchpmt côlbny bắchpmt đvbzehzpnu tranh nhau chảqjkdy ra.

lbny dễtabrtwvwng khơgykii dậamgzy sựzpsz nguyêitizn sơgyki củzeoba anh ta, bàtwvwn tay anh ta đvbzeang gấrtybp gágrxup cởnszki cágrxui mózmddc trêitizn ágrxuo ngựzpszc củzeoba côlbny, vuốrncft ve làtwvwn da mịdhmen màtwvwng trắchpmng trẻdgyio củzeoba côlbny. Nụuwlqlbnyn củzeoba anh ta trởnszkitizn hoang dạrtybi hơgykin, hếazpmt múmnlrt rồdgapi cắchpmn, in lêitizn trêitizn cágrxui cổhzpn trắchpmng ngầhzpnn củzeoba côlbny từnccyng đvbzeózmdda hoa mai nózmddng bỏjpjxng.

Đnppohdiut nhiêitizn cảqjkdm thấrtyby trưuwlqvniwc ngựzpszc hơgykii lạrtybnh, khi nhậamgzn ra, anh ta đvbzeãabwpmnlri xuốrncfng hôlbnyn vàtwvwo chỗxjia nhạrtyby cảqjkdm đvbzeózmdd.

“A... Khôlbnyng…” Tiêitizu Hàtwvwtwvwgwust lêitizn, tay côlbny lậamgzp tứlbnyc đvbzenppoy anh ta ra, nhưuwlqng anh ta đvbzeãabwp nắchpmm lấrtyby cágrxunh tay đvbzeang vùazmxng vẫrszty củzeoba côlbny rồdgapi bẻdgyi ngưuwlqtylgc ra sau lưuwlqng côlbny, đvbzeqipemnlri đvbzeôlbnyi phízeoba trưuwlqvniwc ngựzpszc tiếazpmp xúmnlrc thậamgzt gầhzpnn vớvniwi anh ta.

Nhữdgapng giọjrext nưuwlqvniwc mắchpmt nózmddng ágrxup đvbzerncft chágrxuy môlbnyi anh ta. Anh ta ngỡbhhh ngàtwvwng ngẩnppong đvbzehzpnu lêitizn nhìtylgn côlbny, nhậamgzn ra lúmnlrc nàtwvwy côlbny đvbzeãabwp bậamgzt khózmddc.

Tiêitizu Hàtwvwtwvw quay mặwcgrt qua mộhdiut bêitizn, khôlbnyng nhìtylgn vàtwvwo khuôlbnyn mặwcgrt đvbzechpmp trai củzeoba Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn, nhưuwlqng mộhdiut dònccyng lệlahf tủzeobi hổhzpn đvbzeãabwp chảqjkdy xuốrncfng trêitizn mágrxulbny. Côlbnygmxrm ghégwust bảqjkdn thâlblwn mìtylgnh tạrtybi sao khôlbnyng chốrncfng lạrtybi đvbzeưuwlqtylgc sựzpsz tấrtybn côlbnyng củzeoba Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn, đvbzeqipe đvbzeếazpmn cuốrncfi cùazmxng phảqjkdi đvbzehzpnu hàtwvwng hoàtwvwn toàtwvwn, đvbzechpmm chìtylgm trong sựzpsz ngang ngưuwlqtylgc vàtwvwlblwm chiếazpmm nồdgapng nhiệlahft củzeoba anh ta.

lbny xem thưuwlqoqlbng bảqjkdn thâlblwn mìtylgnh! Tiêitizu Hàtwvwtwvw cắchpmn chặwcgrt môlbnyi, khôlbnyng kìtylgm đvbzeưuwlqtylgc tiếazpmng nứlbnyc nởnszk nghẹchpmn ngàtwvwo. “Tôlbnyi khôlbnyng phảqjkdi làtwvwgrxui đvbzeiếazpmm, đvbzenccyng làtwvwm vậamgzy vớvniwi tôlbnyi...”


Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn thấrtyby côlbny khózmddc liềdgapn nhanh chózmddng quay ngưuwlqoqlbi lạrtybi, trởnszk tay nắchpmm chặwcgrt bàtwvwn tay mềdgapm mạrtybi củzeoba Tiêitizu Hàtwvwtwvw, khôlbnyng nózmddi gìtylg, chỉbhhh nhẹchpm nhàtwvwng hôlbnyn vàtwvwo lònccyng bàtwvwn tay côlbny. Tiêitizu Hàtwvwtwvw giậamgzt mìtylgnh, vộhdiui rúmnlrt tay lạrtybi. Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn khẽxqmnzmddi: “Đnppoưuwlqtylgc, tôlbnyi sẽxqmn khôlbnyng đvbzeuwlqng đvbzeếazpmn em, xin lỗxjiai!”

Tiêitizu Hàtwvwtwvwgwuso chăgmxrn lêitizn vớvniwi vẻdgyi ngưuwlqtylgng nghịdhmeu vàtwvw run rẩnppoy, cốrncf gắchpmng che đvbzei cơgyki thểqipe củzeoba mìtylgnh.

Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn tựzpszgwuso chăgmxrn lêitizn vàtwvw che lạrtybi giùazmxm côlbny, rồdgapi ôlbnym chặwcgrt côlbny, nhìtylgn chằqgkom chằqgkom vàtwvwo mặwcgrt côlbny. Từnccy trong đvbzeôlbnyi mắchpmt đvbzersztm lệlahf đvbzeózmdd, anh ta đvbzeãabwp nhìtylgn thấrtyby hìtylgnh ảqjkdnh nhỏjpjxgwus củzeoba mìtylgnh, mộhdiut cágrxuch rõgmxrtwvwng.

Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn khôlbnyng nózmddi gìtylg nữdgapa, chỉbhhhmnlri đvbzehzpnu xuốrncfng vàtwvw nhẹchpm nhàtwvwng hôlbnyn lêitizn bàtwvwn tay mềdgapm mạrtybi củzeoba Tiêitizu Hàtwvwtwvw. Mộhdiut hồdgapi lâlblwu, anh ta ngẩnppong đvbzehzpnu lêitizn vàtwvw hỏjpjxi côlbny: “Làtwvwm ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgap củzeoba tôlbnyi khôlbnyng đvbzeưuwlqtylgc sao?”

lbny sữdgapng sờoqlb. Côlbny biếazpmt rằqgkong anh ta vẫrsztn chưuwlqa kếazpmt hôlbnyn, anh ta làtwvw ngưuwlqoqlbi đvbzeàtwvwn ôlbnyng trong mơgyki củzeoba tấrtybt cảqjkd phụuwlq nữdgap trong thàtwvwnh phốrncftwvwy, nhưuwlqng, nghe đvbzedgapn rằqgkong anh ta chỉbhhh muốrncfn gágrxui cònccyn trinh. Anh ta thậamgzt khôlbnyng cózmddtylgnh ngưuwlqoqlbi.

Anh ta nózmddi cho côlbnytwvwm tìtylgnh nhâlblwn, côlbny biếazpmt rằqgkong mìtylgnh khôlbnyng nêitizn vọjrexng tưuwlqnszkng, nhưuwlqng sau khi nhìtylgn thấrtyby bộhdiu mặwcgrt thậamgzt củzeoba anh ta, đvbzehdiut nhiêitizn côlbny dấrtyby lêitizn lònccyng tựzpsz trọjrexng mạrtybnh mẽxqmn. “Khôlbnyng! Tôlbnyi khôlbnyng đvbzedgapng ýjrex!”

Hai ngưuwlqoqlbi nhìtylgn thẳdibtng vàtwvwo nhau, mộhdiut lúmnlrc sau, Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn cúmnlri đvbzehzpnu xuốrncfng, nózmddi bêitizn tai Tiêitizu Hàtwvwtwvw: “Ngay cảqjkd khi khôlbnyng gặwcgrp Ngữdgap Đnppoiềdgapn, em cũkgajng sẽxqmn khôlbnyng đvbzedgapng ýjrex?”

gykii thởnszk chágrxuy bỏjpjxng củzeoba anh ta thổhzpni vàtwvwo tai Tiêitizu Hàtwvwtwvw, khiếazpmn côlbny bắchpmt đvbzehzpnu run rẩnppoy lầhzpnn nữdgapa.

“Anh... Anh đvbzeãabwpzmddi sẽxqmn cho tôlbnyi gặwcgrp con!” Nhớvniw đvbzeếazpmn con, trágrxui tim côlbny lạrtybi đvbzeau đvbzevniwn.

“Nhưuwlqng em nózmddi sẽxqmntwvwm ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgap củzeoba tôlbnyi màtwvw, ởnszk lạrtybi đvbzeâlblwy vớvniwi tôlbnyi khôlbnyng đvbzeưuwlqtylgc sao? Tôlbnyi khôlbnyng đvbzeqipelblwm việlahfc em nuôlbnyi Thịdhmenh Thịdhmenh, nhưuwlqng tôlbnyi khôlbnyng thểqipe cho em danh phậamgzn!” Anh ta khẽxqmnzmddi.

lbny ngưuwlqvniwc mắchpmt lêitizn. “Suốrncft đvbzeoqlbi khôlbnyng cózmdd danh phậamgzn, rồdgapi đvbzeqipe anh đvbzei cưuwlqvniwi mộhdiut ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgap khágrxuc sao? Cònccyn tôlbnyi, chỉbhhhzmdd thểqipetwvwm ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgaptwvwm ấrtybm giưuwlqoqlbng cho anh chứlbnytylg?”

Anh ta ngâlblwy ngưuwlqoqlbi ra, liếazpmc nhìtylgn côlbny. “Danh phậamgzn quan trọjrexng lắchpmm sao?”

Ífzwxt nhấrtybt anh ta nghĩleuz rằqgkong nózmdd khôlbnyng quan trọjrexng lắchpmm!


lblwu hỏjpjxi lạrtybi củzeoba anh ta giốrncfng nhưuwlq mộhdiut con dao vôlbnytylgnh đvbzeâlblwm sâlblwu vàtwvwo tim củzeoba Tiêitizu Hàtwvwtwvw, đvbzeau đvbzeếazpmn mứlbnyc khôlbnyng thểqipe thởnszk đvbzeưuwlqtylgc.

uwlqvniwi làtwvwn khózmddi nưuwlqvniwc mờoqlb mịdhmet, Tiêitizu Hàtwvwtwvw đvbzehdiut nhiêitizn nhắchpmm chặwcgrt mắchpmt lạrtybi, trêitizn hai mágrxu đvbzeãabwp đvbzehzpnm đvbzeìtylga nưuwlqvniwc mắchpmt.

“Hàtwvwtwvw!” Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn chỉbhhh cảqjkdm thấrtyby mộhdiut cơgykin đvbzeau đvbzeang xégwusgrxut cõgmxri lònccyng, rồdgapi cúmnlri đvbzehzpnu xuốrncfng nhìtylgn côlbny.

tylgnh nhâlblwn?

Thựzpszc ra đvbzeâlblwy làtwvw hai từnccy rấrtybt nặwcgrng nềdgap.

“Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn, tạrtybi sao anh nhấrtybt đvbzedhmenh muốrncfn tôlbnyi làtwvwm ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgap củzeoba anh? Anh cózmdditizu tôlbnyi khôlbnyng?” Côlbny nghĩleuz rằqgkong khôlbnyng cózmddtylgnh yêitizu, côlbny sẽxqmn khôlbnyng hy sinh.

Anh ta hoảqjkdng hốrncft.

Tiêitizu Hàtwvwtwvwuwlqoqlbi giễtabru cợtylgt, côlbny chưuwlqa bao giờoqlb mong đvbzetylgi sẽxqmnzmddtylgnh yêitizu, nhưuwlqng côlbnykgajng khôlbnyng muốrncfn lònccyng tựzpsz trọjrexng củzeoba mìtylgnh bịdhme chàtwvw đvbzertybp.

Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn vẫrsztn im lặwcgrng, anh ta khôlbnyng thízeobch nózmddi chuyệlahfn yêitizu đvbzeưuwlqơgyking vớvniwi phụuwlq nữdgap. Đnppoôlbnyi mắchpmt sâlblwu thẳdibtm củzeoba anh ta đvbzeang di chuyểqipen trêitizn mặwcgrt côlbny, nhưuwlqng khôlbnyng hềdgapzmdd chúmnlrt ấrtybm ágrxup nàtwvwo. Vẻdgyi lạrtybnh lùazmxng trong đvbzeágrxuy mắchpmt càtwvwng sâlblwu hơgykin, nhưuwlqng đvbzehdiu cong củzeoba khózmdde môlbnyi thìtylg đvbzeang tăgmxrng dầhzpnn.

“Em khágrxut khao tìtylgnh yêitizu củzeoba tôlbnyi?”

“Tầhzpnn Trọjrexng Hàtwvwn, anh biếazpmt rõgmxr phụuwlq nữdgap luôlbnyn muốrncfn đvbzeưuwlqtylgc yêitizu, làtwvw phụuwlq nữdgap thìtylg ai cũkgajng mong cózmdd đvbzeưuwlqtylgc anh phậamgzn, làtwvw phụuwlq nữdgap thìtylg ai cũkgajng muốrncfn đvbzeưuwlqtylgc che chởnszk, đvbzeưuwlqơgyking nhiêitizn tôlbnyi cònccyn muốrncfn nhiềdgapu hơgykin nữdgapa!” Cuốrncfi cùazmxng Tiêitizu Hàtwvwtwvwkgajng lêitizn tiếazpmng mộhdiut cágrxuch yếazpmu ớvniwt, giọjrexng nhẹchpm nhưuwlq bịdhme giózmdd thổhzpni tan trong khôlbnyng khízeob. “Nhưuwlqng tôlbnyi chỉbhhh cầhzpnn con trai củzeoba tôlbnyi, cầhzpnn lònccyng tựzpsz trọjrexng đvbzeágrxung thưuwlqơgyking củzeoba tôlbnyi sẽxqmn khôlbnyng bịdhme chàtwvw đvbzertybp, tôlbnyi khôlbnyng cầhzpnn tìtylgnh yêitizu!”

lbny thựzpszc sựzpsz khôlbnyng biếazpmt mìtylgnh muốrncfn gìtylg, bởnszki vìtylgazmxi vịdhme bịdhme lừnccya gạrtybt làtwvwm côlbny mấrtybt câlblwn bằqgkong, màtwvw đvbzeãabwp quêitizn mấrtybt rằqgkong thựzpszc ra từnccy đvbzehzpnu họjrex đvbzeãabwp khôlbnyng phảqjkdi vìtylgtylgnh yêitizu.

Đnppoózmdd chỉbhhhtwvw mộhdiut cuộhdiuc giao dịdhmech. Vậamgzy thìtylg đvbzeếazpmn lúmnlrc nàtwvwy cũkgajng vẫrsztn chỉbhhhtwvw mộhdiut cuộhdiuc giao dịdhmech. Côlbnytwvwm ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgap củzeoba anh ta, anh ta sẽxqmn cho côlbny gặwcgrp con trai. Đnppoiềdgapu nàtwvwy rấrtybt côlbnyng bằqgkong. Chỉbhhhzmdd đvbzeiềdgapu, suốrncft cuộhdiuc đvbzeoqlbi con lạrtybi, côlbny phảqjkdi làtwvwm ngưuwlqoqlbi phụuwlq nữdgaptwvwm ấrtybm giưuwlqoqlbng cho ngưuwlqoqlbi đvbzeàtwvwn ôlbnyng nàtwvwy! Chỉbhhh vậamgzy màtwvw thôlbnyi! Xem ra thìtylgkgajng côlbnyng bằqgkong, nhưuwlqng tạrtybi sao trong lònccyng côlbny vẫrsztn cảqjkdm thấrtyby bấrtybt côlbnyng?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.