Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 216 : Chương cuối

    trước sau   
Thịyhchnh Thịyhchnh dưcuguddbbng nhưcugu hiểyzwpu màjglemzxyng khôwbscng hiểyzwpu. “Vậwfggy cówqrs phảpsmdi ôwbscng nộdmbei rấppiqt si tìeydonh khôwbscng?”

Tầbnson Lăaaxjng Hàjgleng khôwbscng trảpsmd lờddbbi. Si tìeydonh hảpsmd? Ôrxsong ta khôwbscng biếmbjot, ôwbscng ta chỉulnc cảpsmdm thấppiqy rằyhtcng tìeydonh yêekmmu củglrta mỗjyyyi ngưcuguddbbi đppiqyjfgu khôwbscng giốqwhzng nhau. Bao nhiêekmmu năaaxjm qua, ôwbscng ta đppiqãwjpy sốqwhzng từbnsong ngàjgley trong nhớpsmd nhung, thậwfggt ra đppiqówqrsmzxyng làjgle mộdmbet đppiqiềyjfgu hạjtcrnh phúmrlsc. Cảpsmd đppiqddbbi chỉulncekmmu mộdmbet ngưcuguddbbi, cũmzxyng làjgle mộdmbet sựcumb hạjtcrnh phúmrlsc.

“Con biếmbjot rồlxggi, ôwbscng nộdmbei chỉulncekmmu mộdmbet mìeydonh bàjgle nộdmbei. Con cũmzxyng phảpsmdi si tìeydonh giốqwhzng nhưcugu ôwbscng nộdmbei vậwfggy...”

Tầbnson Lăaaxjng Hàjgleng chạjtcrm vàjgleo khuôwbscn mặrcfat nhỏcugu nhắjtcrn củglrta cháymrnu trai mìeydonh. “Si tìeydonh cówqrs lẽmyxu sẽmyxu khôwbscng vui bằyhtcng đppiqa tìeydonh, nhưcugung nówqrs vữxbgang chắjtcrc hơcumbn đppiqa tìeydonh. Ôrxsong nộdmbei cũmzxyng hy vọgexrng con làjglem ngưcuguddbbi hay làjglem việuxrsc đppiqyjfgu cówqrs thểyzwp rấppiqt vữxbgang vàjgleng!”

“Dạjtcr! Thịyhchnh Thịyhchnh nhớpsmd rồlxggi!” Thịyhchnh Thịyhchnh gậwfggt đppiqbnsou. “Ôrxsong ơcumbi, con đppiqáymrnnh cờddbb vớpsmdi ôwbscng ha!”

Hai năaaxjm nay, tốqwhzi nàjgleo cậwfggu béhhdjmzxyng đppiqáymrnnh cờddbb vớpsmdi ôwbscng nộdmbei, cuốqwhzi tuầbnson cùmrlsng ôwbscng nộdmbei đppiqi đppiqáymrnnh golf, thỉulncnh thoảpsmdng đppiqi câmzxyu cáymrn. Tìeydonh cảpsmdm củglrta hai ôwbscng cháymrnu rấppiqt sâmzxyu đppiqwfggm.


Mao Chi Ngôwbscn vẫekmmn khôwbscng xuấppiqt hiệuxrsn, nhưcugung vàjgleo dịyhchp Giáymrnng sinh mỗjyyyi năaaxjm, Tầbnson Trọgexrng Hàjglen vàjgle Tiêekmmu Hàjglejgle đppiqyjfgu nhậwfggn đppiqưcuguwfggc mộdmbet tấppiqm thiệuxrsp Giáymrnng sinh gửgexri đppiqếmbjon từbnso Thụgexry Sĩfkuv, trêekmmn đppiqówqrs chỉulncwqrs bảpsmdy chữxbga: Tôwbsci xin lỗjyyyi, Giáymrnng Sinh vui vẻrxso!

Đbuziãwjpy nhậwfggn đppiqưcuguwfggc hai năaaxjm liêekmmn tiếmbjop rồlxggi!

Tầbnson Trọgexrng Hàjglen nówqrsi vớpsmdi Tiêekmmu Hàjglejgle rằyhtcng, Mao Chi Ngôwbscn vẫekmmn cầbnson thêekmmm thờddbbi gian, nhưcugung anh ta đppiqãwjpy quyếmbjot đppiqyhchnh sau Tếmbjot sẽmyxu qua Thụgexry Sĩfkuv mộdmbet chuyếmbjon, đppiqíwfggch thâmzxyn mờddbbi anh ta đppiqpsmdm nhiệuxrsm chứdmbec giáymrnm đppiqqwhzc đppiqiềyjfgu hàjglenh khu vựcumbc hảpsmdi ngoạjtcri củglrta Tầbnson thịyhch.

Khi màjglen đppiqêekmmm buôwbscng xuốqwhzng, trong phòaxbhng ngủglrt chỉulnc thắjtcrp mộdmbet cáymrni đppiqèjyyyn nhỏcugu.

Trêekmmn giưcuguddbbng, Tiêekmmu Hàjglejgle mệuxrst mỏcugui cuộdmben tròaxbhn ngưcuguddbbi lạjtcri trong vòaxbhng tay ấppiqm áymrnp sau lưcugung, máymrnwbscmzxyng dáymrnn sáymrnt vàjgleo ngựcumbc anh ta, lắjtcrng nghe nhịyhchp tim củglrta anh ta, tay châmzxyn rãwjpy rờddbbi khôwbscng muốqwhzn làjglem gìeydo cảpsmd.

Việuxrsc chăaaxjm sówqrsc hai đppiqdmbea béhhdj đppiqãwjpyjglem côwbsc kiệuxrst sứdmbec. Mặrcfac dùmrlswqrs ngưcuguddbbi giữxbga trẻrxso, cówqrseydo Trưcuguơcumbng, nhưcugung côwbsc vẫekmmn thíwfggch tựcumb chăaaxjm con hơcumbn.

“Bàjglewjpy àjgle, đppiqãwjpy bao lâmzxyu rồlxggi chúmrlsng tôwbsci khôwbscng cùmrlsng nhau?” Tầbnson Trọgexrng Hàjglen khẽmyxu hỏcugui vớpsmdi giọgexrng đppiqbnsoy tủglrti thâmzxyn từbnso sau lưcugung Tiêekmmu Hàjglejgle. Anh ta hôwbscn lêekmmn tówqrsc côwbsc, mộdmbet tay vòaxbhng quanh eo côwbsc, mộdmbet tay duỗjyyyi thẳjyyyng ra đppiqyzwpjglejglewqrs thểyzwp gốqwhzi đppiqbnsou lêekmmn đppiqówqrsjgle nghỉulnc ngơcumbi.

“Em mệuxrst lắjtcrm!” Mặrcfac dùmrls muốqwhzn dùmrlsng mộdmbet giọgexrng kiêekmmn quyếmbjot hơcumbn, nhưcugung vìeydo quáymrn mệuxrst mỏcugui, Hàjglejgle chỉulncwqrs thểyzwp hừbnso mộdmbet tiếmbjong yếmbjou ớpsmdt. Lưcugung côwbsc sắjtcrp gãwjpyy đppiqếmbjon nơcumbi rồlxggi, khôwbscng còaxbhn hứdmbeng thúmrlseydo nữxbgaa, chăaaxjm con cũmzxyng đppiqglrt mệuxrst rồlxggi.

“Bàjglewjpy!” Cầbnsou xin mộdmbet cáymrnch ai oáymrnn, Tầbnson Trọgexrng Hàjglen bỗjyyyng cưcuguddbbi pháymrnekmmn đppiqbnsoy vẻrxso gian xảpsmdo, cáymrni đppiqùmrlsi lớpsmdn khôwbscng ngừbnsong cọgexrymrnt vàjgleo châmzxyn Hàjglejgle, trong lúmrlsc côwbsc ngỡszpi ngàjgleng thìeydo anh ta đppiqãwjpy tiếmbjon vàjgleo bêekmmn trong cơcumb thểyzwpwbsc.

cumb thểyzwp củglrta Tiêekmmu Hàjglejgle bỗjyyyng căaaxjng cứdmbeng lạjtcri, ngạjtcrc nhiêekmmn ngưcugupsmdc mắjtcrt lêekmmn nhìeydon vàjgleo khuôwbscn mặrcfat đppiqfdngp trai vớpsmdi nụgexrcuguddbbi tựcumbjgleo củglrta Tầbnson Trọgexrng Hàjglen, hàjgleng ngàjglen lờddbbi muốqwhzn nówqrsi bỗjyyyng biếmbjon thàjglenh tiếmbjong thởtdtqjglei bấppiqt lựcumbc. “Anh muốqwhzn làjglem gìeydo thìeydojglem. Em ngủglrt đppiqâmzxyy, mệuxrst chếmbjot đppiqi đppiqưcuguwfggc.”

“Đbuziưcuguwfggc, em cứdmbe ngủglrt đppiqi, đppiqyzwp đppiqówqrs cho anh!” Tầbnson Trọgexrng Hàjglen kéhhdjo chăaaxjn che mìeydonh vàjglejglejgle lạjtcri, anh ta lo đppiqang làjglem giữxbgaa chừbnsong thìeydo Lạjtcrc Thiêekmmn đppiqdmbet nhiêekmmn thứdmbec dậwfggy, ngồlxggi trêekmmn chiếmbjoc giưcuguddbbng nhỏcugujgle trợwfggn tròaxbhn mắjtcrt nhìeydon vàjgleo họgexr.

wqrs mộdmbet lầbnson, đppiqang làjglem đppiqếmbjon giữxbgaa chừbnsong, Lạjtcrc Thiêekmmn đppiqdmbet nhiêekmmn mởtdtq to mắjtcrt nhìeydon họgexr, may màjglemrlsc đppiqówqrswbschhdj mớpsmdi đppiqưcuguwfggc năaaxjm tháymrnng. Từbnso đppiqówqrs vềyjfg sau, mỗjyyyi lầbnson Tầbnson Trọgexrng Hàjglen vàjglejglejgle thâmzxyn mậwfggt thìeydo đppiqyjfgu trùmrlsm kíwfggn chăaaxjn lêekmmn mìeydonh.

Anh ta thựcumbc sựcumb lo rằyhtcng mìeydonh sẽmyxu bịyhchmrls sợwfgg đppiqếmbjon nỗjyyyi “bấppiqt lựcumbc” luôwbscn. Con gáymrni củglrta anh ta lúmrlsc nàjgleo cũmzxyng đppiqdmbet nhiêekmmn thứdmbec dậwfggy vàjgleo lúmrlsc anh ta đppiqang cao hứdmbeng nhấppiqt, nhưcugu thểyzwp cốqwhzeydonh chốqwhzng lạjtcri anh ta.


“Em thậwfggt sựcumb rấppiqt mệuxrst!” Hàjglejgle khẽmyxuekmmn rỉulnc.

Trong mắjtcrt Tầbnson Trọgexrng Hàjglen đppiqãwjpy dầbnson dầbnson cháymrny lêekmmn ngọgexrn lửgexra ham muốqwhzn, anh ta phớpsmdt lờddbbmzxyu than thởtdtq mệuxrst mỏcugui củglrta Hàjglejgle, mỉulncm cưcuguddbbi mộdmbet cáymrnch gian xảpsmdo. Đbuziôwbsci mắjtcrt trởtdtqekmmn dịyhchu dàjgleng hơcumbn, vàjglewbscn lêekmmn môwbsci côwbsc mộdmbet cáymrnch đppiqbnsoy yêekmmu mếmbjon.

“Ưdmbem...” Thởtdtq hổwjpyn hểyzwpn, trong tiếmbjong rêekmmn rỉulnc khe khẽmyxu, Tiêekmmu Hàjglejgle bấppiqt giáymrnc gõaazdjgleo sau lưcugung củglrta Tầbnson Trọgexrng Hàjglen. Đbuzidmbeng táymrnc quáymrn vộdmbei vàjgleng vàjgle hoang dạjtcri củglrta anh ta khiếmbjon Tiêekmmu Hàjglejgle chỉulnc cảpsmdm thấppiqy cơcumb thểyzwp bỗjyyyng nhiêekmmn đppiqưcuguwfggc lấppiqp đppiqbnsoy, mang lạjtcri mộdmbet chúmrlst đppiqau đppiqpsmdn, nhưcugung sau đppiqówqrs lạjtcri lậwfggp tứdmbec dâmzxyng lêekmmn cảpsmdm giáymrnc têekmm dạjtcri.“Anh sẽmyxu rấppiqt nhẹfdng nhàjgleng.” Giọgexrng thìeydo thầbnsom nhữxbgang lờddbbi mậwfggt ngọgexrt củglrta tìeydonh nhâmzxyn, Tầbnson Trọgexrng Hàjglen nhẹfdng nhàjgleng vuốqwhzt ve cơcumb thểyzwpekmmn dưcugupsmdi mìeydonh, hai bàjglen tay nhưcuguwqrs ma thuậwfggt, từbnso từbnso khơcumbi dậwfggy ngọgexrn lửgexra ham muốqwhzn trong côwbsc. Cơcumb thểyzwp mảpsmdnh mai từbnso từbnso di chuyểyzwpn mộdmbet cáymrnch nhịyhchp nhàjgleng, khiếmbjon trong căaaxjn phòaxbhng nhỏcugu tràjglen ngậwfggp cảpsmdnh sắjtcrc mùmrlsa xuâmzxyn.

Cuốqwhzi cùmrlsng, sau khi hai ngưcuguddbbi đppiqyjfgu lêekmmn đppiqếmbjon đppiqulncnh, Tiêekmmu Hàjglejgle cuộdmben tròaxbhn cơcumb thểyzwp mệuxrst mỏcugui lạjtcri, rồlxggi dựcumba vàjgleo lòaxbhng Tầbnson Trọgexrng Hàjglen giốqwhzng nhưcugu mộdmbet con mèjyyyo lưcuguddbbi nháymrnc.

“Bàjglewjpy àjgle, anh yêekmmu em, suốqwhzt đppiqddbbi suốqwhzt kiếmbjop!” Nhữxbgang ngówqrsn tay mảpsmdnh khảpsmdnh vuốqwhzt ve khuôwbscn mặrcfat sau cơcumbn đppiqêekmmekmm củglrta Hàjglejgle, mộdmbet cáymrnch lưcuguu luyếmbjon. Tầbnson Trọgexrng Hàjglen thìeydo thầbnsom, giọgexrng nówqrsi dịyhchu dàjgleng đppiqbnsoy ấppiqm áymrnp.

“Em biếmbjot, nhưcugung em muốqwhzn ba đppiqddbbi ba kiếmbjop!” Côwbsc bắjtcrt đppiqbnsou trởtdtqekmmn tham lam.

“Đbuziưcuguwfggc, ba đppiqddbbi ba kiếmbjop. Chúmrlsng ta hẹfdngn nhau ba đppiqddbbi ba kiếmbjop. Anh yêekmmu em, bàjglewjpy!” Tầbnson Trọgexrng Hàjglen nówqrsi rấppiqt trìeydou mếmbjon.

“Em cũmzxyng yêekmmu anh, ôwbscng xãwjpy!” Nhắjtcrm mắjtcrt lạjtcri, thựcumbc sựcumb mệuxrst mỏcugui, nhưcugung trong tim lạjtcri đppiqbnsoy ấppiqm áymrnp vàjgle niềyjfgm vui, Tiêekmmu Hàjglejgle khẽmyxu di chuyểyzwpn cơcumb thểyzwp mệuxrst mỏcugui củglrta mìeydonh, tựcumb đppiqdmbeng tìeydom mộdmbet tưcugu thếmbjo thoảpsmdi máymrni trong vòaxbhng tay Tầbnson Trọgexrng Hàjglen, rồlxggi bấppiqt giáymrnc mỉulncm cưcuguddbbi. “Ôrxsong xãwjpy àjgle, tốqwhzi nay con gáymrni khôwbscng thứdmbec dậwfggy ha!”

Vừbnsoa nówqrsi xong, bêekmmn kia bỗjyyyng vang lêekmmn tiếmbjong “êekmm a”, cảpsmd hai cùmrlsng giậwfggt mìeydonh khi nhìeydon thấppiqy Lạjtcrc Thiêekmmn đppiqang nằyhtcm sấppiqp trêekmmn giưcuguddbbng vàjgle nhìeydon vềyjfg phíwfgga họgexr. Đbuziôwbsci mắjtcrt to còaxbhn đppiqang đppiqpsmdo qua đppiqpsmdo lạjtcri, mỉulncm cưcuguddbbi giốqwhzng nhưcugu mộdmbet đppiqówqrsa hoa nhỏcuguhhdj.

Tầbnson Trọgexrng Hàjglen giậwfggt mìeydonh màjgle toáymrnt mồlxggwbsci lạjtcrnh. “Hàjglejgle, hay chúmrlsng ta ngủglrt riêekmmng phòaxbhng vớpsmdi con đppiqi, chúmrlsng cũmzxyng đppiqưcuguwfggc mộdmbet tuổwjpyi rồlxggi. Còaxbhn tiếmbjop tụgexrc nhưcugu vầbnsoy, ôwbscng xãwjpy thựcumbc sựcumb sẽmyxu sợwfggwjpyi đppiqếmbjon sinh bệuxrsnh luôwbscn đppiqówqrs. Con quỷalbl nhỏcugujgley, nówqrs thứdmbec rồlxggi màjgle lạjtcri khôwbscng lêekmmn tiếmbjong, còaxbhn nhìeydon léhhdjn chúmrlsng ta nữxbgaa...”

“Ha ha... Con chỉulnc mớpsmdi mộdmbet tuổwjpyi, đppiqâmzxyu cówqrs biếmbjot gìeydo!” Tiêekmmu Hàjglejgle tiếmbjop tụgexrc nhắjtcrm mắjtcrt lạjtcri. “Anh dỗjyyy con ngủglrt đppiqi, hôwbscm nay em thựcumbc sựcumb khôwbscng nhúmrlsc nhíwfggch đppiqưcuguwfggc nữxbgaa rồlxggi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.