Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 216 : Chương cuối

    trước sau   
Thịjjtenh Thịjjtenh dưqsosbuowng nhưqsos hiểnmmru màdiqqwipgng khôlehlng hiểnmmru. “Vậywufy cóuhcd phảzyvxi ôlehlng nộwipgi rấskurt si tìbuownh khôlehlng?”

Tầudhxn Lăwnxang Hàdiqqng khôlehlng trảzyvx lờbuowi. Si tìbuownh hảzyvx? Ôujzyng ta khôlehlng biếqsost, ôlehlng ta chỉpfqw cảzyvxm thấskury rằrunkng tìbuownh yêtqfnu củdiqqa mỗrtsvi ngưqsosbuowi đnghipnxcu khôlehlng giốimxvng nhau. Bao nhiêtqfnu năwnxam qua, ôlehlng ta đnghiãnejs sốimxvng từdiqqng ngàdiqqy trong nhớcgoc nhung, thậywuft ra đnghióuhcdwipgng làdiqq mộwipgt đnghiiềpnxcu hạanqvnh phúujzyc. Cảzyvx đnghibuowi chỉpfqwtqfnu mộwipgt ngưqsosbuowi, cũwipgng làdiqq mộwipgt sựueqs hạanqvnh phúujzyc.

“Con biếqsost rồgaegi, ôlehlng nộwipgi chỉpfqwtqfnu mộwipgt mìbuownh bàdiqq nộwipgi. Con cũwipgng phảzyvxi si tìbuownh giốimxvng nhưqsos ôlehlng nộwipgi vậywufy...”

Tầudhxn Lăwnxang Hàdiqqng chạanqvm vàdiqqo khuôlehln mặulolt nhỏzuwi nhắjjten củdiqqa cháudhxu trai mìbuownh. “Si tìbuownh cóuhcd lẽclnr sẽclnr khôlehlng vui bằrunkng đnghia tìbuownh, nhưqsosng nóuhcd vữrtsvng chắjjtec hơywqzn đnghia tìbuownh. Ôujzyng nộwipgi cũwipgng hy vọqdfsng con làdiqqm ngưqsosbuowi hay làdiqqm việrtsvc đnghipnxcu cóuhcd thểnmmr rấskurt vữrtsvng vàdiqqng!”

“Dạanqv! Thịjjtenh Thịjjtenh nhớcgoc rồgaegi!” Thịjjtenh Thịjjtenh gậywuft đnghiudhxu. “Ôujzyng ơywqzi, con đnghiáudhxnh cờbuow vớcgoci ôlehlng ha!”

Hai năwnxam nay, tốimxvi nàdiqqo cậywufu béintpwipgng đnghiáudhxnh cờbuow vớcgoci ôlehlng nộwipgi, cuốimxvi tuầudhxn cùwjfmng ôlehlng nộwipgi đnghii đnghiáudhxnh golf, thỉpfqwnh thoảzyvxng đnghii câipdku cáudhx. Tìbuownh cảzyvxm củdiqqa hai ôlehlng cháudhxu rấskurt sâipdku đnghiywufm.


Mao Chi Ngôlehln vẫnmmrn khôlehlng xuấskurt hiệrtsvn, nhưqsosng vàdiqqo dịjjtep Giáudhxng sinh mỗrtsvi năwnxam, Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn vàdiqq Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq đnghipnxcu nhậywufn đnghiưqsosqtwhc mộwipgt tấskurm thiệrtsvp Giáudhxng sinh gửqtqgi đnghiếqsosn từdiqq Thụxuzjy Sĩeeod, trêtqfnn đnghióuhcd chỉpfqwuhcd bảzyvxy chữrtsv: Tôlehli xin lỗrtsvi, Giáudhxng Sinh vui vẻipdk!

Đshbzãnejs nhậywufn đnghiưqsosqtwhc hai năwnxam liêtqfnn tiếqsosp rồgaegi!

Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn nóuhcdi vớcgoci Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq rằrunkng, Mao Chi Ngôlehln vẫnmmrn cầudhxn thêtqfnm thờbuowi gian, nhưqsosng anh ta đnghiãnejs quyếqsost đnghijjtenh sau Tếqsost sẽclnr qua Thụxuzjy Sĩeeod mộwipgt chuyếqsosn, đnghiíujzych thâipdkn mờbuowi anh ta đnghizyvxm nhiệrtsvm chứshbzc giáudhxm đnghiimxvc đnghiiềpnxcu hàdiqqnh khu vựueqsc hảzyvxi ngoạanqvi củdiqqa Tầudhxn thịjjte.

Khi màdiqqn đnghiêtqfnm buôlehlng xuốimxvng, trong phòuxkgng ngủdiqq chỉpfqw thắjjtep mộwipgt cáudhxi đnghièhybyn nhỏzuwi.

Trêtqfnn giưqsosbuowng, Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq mệrtsvt mỏzuwii cuộwipgn tròuxkgn ngưqsosbuowi lạanqvi trong vòuxkgng tay ấskurm áudhxp sau lưqsosng, máudhxlehlwipgng dáudhxn sáudhxt vàdiqqo ngựueqsc anh ta, lắjjteng nghe nhịjjtep tim củdiqqa anh ta, tay châipdkn rãnejs rờbuowi khôlehlng muốimxvn làdiqqm gìbuow cảzyvx.

Việrtsvc chăwnxam sóuhcdc hai đnghishbza béintp đnghiãnejsdiqqm côlehl kiệrtsvt sứshbzc. Mặulolc dùwjfmuhcd ngưqsosbuowi giữrtsv trẻipdk, cóuhcdbuow Trưqsosơywqzng, nhưqsosng côlehl vẫnmmrn thíujzych tựueqs chăwnxam con hơywqzn.

“Bàdiqqnejs àdiqq, đnghiãnejs bao lâipdku rồgaegi chúujzyng tôlehli khôlehlng cùwjfmng nhau?” Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn khẽclnr hỏzuwii vớcgoci giọqdfsng đnghiudhxy tủdiqqi thâipdkn từdiqq sau lưqsosng Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq. Anh ta hôlehln lêtqfnn tóuhcdc côlehl, mộwipgt tay vòuxkgng quanh eo côlehl, mộwipgt tay duỗrtsvi thẳnlieng ra đnghinmmrdiqqdiqquhcd thểnmmr gốimxvi đnghiudhxu lêtqfnn đnghióuhcddiqq nghỉpfqw ngơywqzi.

“Em mệrtsvt lắjjtem!” Mặulolc dùwjfm muốimxvn dùwjfmng mộwipgt giọqdfsng kiêtqfnn quyếqsost hơywqzn, nhưqsosng vìbuow quáudhx mệrtsvt mỏzuwii, Hàdiqqdiqq chỉpfqwuhcd thểnmmr hừdiqq mộwipgt tiếqsosng yếqsosu ớcgoct. Lưqsosng côlehl sắjjtep gãnejsy đnghiếqsosn nơywqzi rồgaegi, khôlehlng còuxkgn hứshbzng thúujzybuow nữrtsva, chăwnxam con cũwipgng đnghidiqq mệrtsvt rồgaegi.

“Bàdiqqnejs!” Cầudhxu xin mộwipgt cáudhxch ai oáudhxn, Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn bỗrtsvng cưqsosbuowi pháudhxtqfnn đnghiudhxy vẻipdk gian xảzyvxo, cáudhxi đnghiùwjfmi lớcgocn khôlehlng ngừdiqqng cọqdfsudhxt vàdiqqo châipdkn Hàdiqqdiqq, trong lúujzyc côlehl ngỡocrd ngàdiqqng thìbuow anh ta đnghiãnejs tiếqsosn vàdiqqo bêtqfnn trong cơywqz thểnmmrlehl.

ywqz thểnmmr củdiqqa Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq bỗrtsvng căwnxang cứshbzng lạanqvi, ngạanqvc nhiêtqfnn ngưqsoscgocc mắjjtet lêtqfnn nhìbuown vàdiqqo khuôlehln mặulolt đnghiqbdmp trai vớcgoci nụxuzjqsosbuowi tựueqsdiqqo củdiqqa Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn, hàdiqqng ngàdiqqn lờbuowi muốimxvn nóuhcdi bỗrtsvng biếqsosn thàdiqqnh tiếqsosng thởrunkdiqqi bấskurt lựueqsc. “Anh muốimxvn làdiqqm gìbuow thìbuowdiqqm. Em ngủdiqq đnghiâipdky, mệrtsvt chếqsost đnghii đnghiưqsosqtwhc.”

“Đshbzưqsosqtwhc, em cứshbz ngủdiqq đnghii, đnghinmmr đnghióuhcd cho anh!” Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn kéintpo chăwnxan che mìbuownh vàdiqqdiqqdiqq lạanqvi, anh ta lo đnghiang làdiqqm giữrtsva chừdiqqng thìbuow Lạanqvc Thiêtqfnn đnghiwipgt nhiêtqfnn thứshbzc dậywufy, ngồgaegi trêtqfnn chiếqsosc giưqsosbuowng nhỏzuwidiqq trợqtwhn tròuxkgn mắjjtet nhìbuown vàdiqqo họqdfs.

uhcd mộwipgt lầudhxn, đnghiang làdiqqm đnghiếqsosn giữrtsva chừdiqqng, Lạanqvc Thiêtqfnn đnghiwipgt nhiêtqfnn mởrunk to mắjjtet nhìbuown họqdfs, may màdiqqujzyc đnghióuhcdlehlintp mớcgoci đnghiưqsosqtwhc năwnxam tháudhxng. Từdiqq đnghióuhcd vềpnxc sau, mỗrtsvi lầudhxn Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn vàdiqqdiqqdiqq thâipdkn mậywuft thìbuow đnghipnxcu trùwjfmm kíujzyn chăwnxan lêtqfnn mìbuownh.

Anh ta thựueqsc sựueqs lo rằrunkng mìbuownh sẽclnr bịjjtewjfm sợqtwh đnghiếqsosn nỗrtsvi “bấskurt lựueqsc” luôlehln. Con gáudhxi củdiqqa anh ta lúujzyc nàdiqqo cũwipgng đnghiwipgt nhiêtqfnn thứshbzc dậywufy vàdiqqo lúujzyc anh ta đnghiang cao hứshbzng nhấskurt, nhưqsos thểnmmr cốimxvbuownh chốimxvng lạanqvi anh ta.


“Em thậywuft sựueqs rấskurt mệrtsvt!” Hàdiqqdiqq khẽclnrtqfnn rỉpfqw.

Trong mắjjtet Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn đnghiãnejs dầudhxn dầudhxn cháudhxy lêtqfnn ngọqdfsn lửqtqga ham muốimxvn, anh ta phớcgoct lờbuowipdku than thởrunk mệrtsvt mỏzuwii củdiqqa Hàdiqqdiqq, mỉpfqwm cưqsosbuowi mộwipgt cáudhxch gian xảzyvxo. Đshbzôlehli mắjjtet trởrunktqfnn dịjjteu dàdiqqng hơywqzn, vàdiqqlehln lêtqfnn môlehli côlehl mộwipgt cáudhxch đnghiudhxy yêtqfnu mếqsosn.

“Ưqzfvm...” Thởrunk hổskurn hểnmmrn, trong tiếqsosng rêtqfnn rỉpfqw khe khẽclnr, Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq bấskurt giáudhxc gõywqzdiqqo sau lưqsosng củdiqqa Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn. Đshbzwipgng táudhxc quáudhx vộwipgi vàdiqqng vàdiqq hoang dạanqvi củdiqqa anh ta khiếqsosn Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq chỉpfqw cảzyvxm thấskury cơywqz thểnmmr bỗrtsvng nhiêtqfnn đnghiưqsosqtwhc lấskurp đnghiudhxy, mang lạanqvi mộwipgt chúujzyt đnghiau đnghicgocn, nhưqsosng sau đnghióuhcd lạanqvi lậywufp tứshbzc dâipdkng lêtqfnn cảzyvxm giáudhxc têtqfn dạanqvi.“Anh sẽclnr rấskurt nhẹqbdm nhàdiqqng.” Giọqdfsng thìbuow thầudhxm nhữrtsvng lờbuowi mậywuft ngọqdfst củdiqqa tìbuownh nhâipdkn, Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn nhẹqbdm nhàdiqqng vuốimxvt ve cơywqz thểnmmrtqfnn dưqsoscgoci mìbuownh, hai bàdiqqn tay nhưqsosuhcd ma thuậywuft, từdiqq từdiqq khơywqzi dậywufy ngọqdfsn lửqtqga ham muốimxvn trong côlehl. Cơywqz thểnmmr mảzyvxnh mai từdiqq từdiqq di chuyểnmmrn mộwipgt cáudhxch nhịjjtep nhàdiqqng, khiếqsosn trong căwnxan phòuxkgng nhỏzuwi tràdiqqn ngậywufp cảzyvxnh sắjjtec mùwjfma xuâipdkn.

Cuốimxvi cùwjfmng, sau khi hai ngưqsosbuowi đnghipnxcu lêtqfnn đnghiếqsosn đnghipfqwnh, Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq cuộwipgn tròuxkgn cơywqz thểnmmr mệrtsvt mỏzuwii lạanqvi, rồgaegi dựueqsa vàdiqqo lòuxkgng Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn giốimxvng nhưqsos mộwipgt con mèhybyo lưqsosbuowi nháudhxc.

“Bàdiqqnejs àdiqq, anh yêtqfnu em, suốimxvt đnghibuowi suốimxvt kiếqsosp!” Nhữrtsvng ngóuhcdn tay mảzyvxnh khảzyvxnh vuốimxvt ve khuôlehln mặulolt sau cơywqzn đnghiêtqfntqfn củdiqqa Hàdiqqdiqq, mộwipgt cáudhxch lưqsosu luyếqsosn. Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn thìbuow thầudhxm, giọqdfsng nóuhcdi dịjjteu dàdiqqng đnghiudhxy ấskurm áudhxp.

“Em biếqsost, nhưqsosng em muốimxvn ba đnghibuowi ba kiếqsosp!” Côlehl bắjjtet đnghiudhxu trởrunktqfnn tham lam.

“Đshbzưqsosqtwhc, ba đnghibuowi ba kiếqsosp. Chúujzyng ta hẹqbdmn nhau ba đnghibuowi ba kiếqsosp. Anh yêtqfnu em, bàdiqqnejs!” Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn nóuhcdi rấskurt trìbuowu mếqsosn.

“Em cũwipgng yêtqfnu anh, ôlehlng xãnejs!” Nhắjjtem mắjjtet lạanqvi, thựueqsc sựueqs mệrtsvt mỏzuwii, nhưqsosng trong tim lạanqvi đnghiudhxy ấskurm áudhxp vàdiqq niềpnxcm vui, Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq khẽclnr di chuyểnmmrn cơywqz thểnmmr mệrtsvt mỏzuwii củdiqqa mìbuownh, tựueqs đnghiwipgng tìbuowm mộwipgt tưqsos thếqsos thoảzyvxi máudhxi trong vòuxkgng tay Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn, rồgaegi bấskurt giáudhxc mỉpfqwm cưqsosbuowi. “Ôujzyng xãnejs àdiqq, tốimxvi nay con gáudhxi khôlehlng thứshbzc dậywufy ha!”

Vừdiqqa nóuhcdi xong, bêtqfnn kia bỗrtsvng vang lêtqfnn tiếqsosng “êtqfn a”, cảzyvx hai cùwjfmng giậywuft mìbuownh khi nhìbuown thấskury Lạanqvc Thiêtqfnn đnghiang nằrunkm sấskurp trêtqfnn giưqsosbuowng vàdiqq nhìbuown vềpnxc phíujzya họqdfs. Đshbzôlehli mắjjtet to còuxkgn đnghiang đnghizyvxo qua đnghizyvxo lạanqvi, mỉpfqwm cưqsosbuowi giốimxvng nhưqsos mộwipgt đnghióuhcda hoa nhỏzuwiintp.

Tầudhxn Trọqdfsng Hàdiqqn giậywuft mìbuownh màdiqq toáudhxt mồgaeglehli lạanqvnh. “Hàdiqqdiqq, hay chúujzyng ta ngủdiqq riêtqfnng phòuxkgng vớcgoci con đnghii, chúujzyng cũwipgng đnghiưqsosqtwhc mộwipgt tuổskuri rồgaegi. Còuxkgn tiếqsosp tụxuzjc nhưqsos vầudhxy, ôlehlng xãnejs thựueqsc sựueqs sẽclnr sợqtwhnejsi đnghiếqsosn sinh bệrtsvnh luôlehln đnghióuhcd. Con quỷvilc nhỏzuwidiqqy, nóuhcd thứshbzc rồgaegi màdiqq lạanqvi khôlehlng lêtqfnn tiếqsosng, còuxkgn nhìbuown léintpn chúujzyng ta nữrtsva...”

“Ha ha... Con chỉpfqw mớcgoci mộwipgt tuổskuri, đnghiâipdku cóuhcd biếqsost gìbuow!” Tiêtqfnu Hàdiqqdiqq tiếqsosp tụxuzjc nhắjjtem mắjjtet lạanqvi. “Anh dỗrtsv con ngủdiqq đnghii, hôlehlm nay em thựueqsc sựueqs khôlehlng nhúujzyc nhíujzych đnghiưqsosqtwhc nữrtsva rồgaegi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.