Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 210 :

    trước sau   
noxuo lúbbptc nànoxuy, Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung đroicang xem tivi ởchwm tầenmrng dưkxovaetci, mắpbvet Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun quay tròzmgqn rồfatki nhìslkkn vềexcc phípkika ba mìslkknh nhưkxov muốggwan cầenmru cứoxznu. “Ba, ba cóbhqg muốggwan cóbhqg thêslkkm mộtmdzt đroicoxzna chálmgfu trai khôroicng?”

Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung quay đroicenmru lạlmgfi. “Hai đroicoxzna nhậcudqn giấfemgy chứoxznng nhậcudqn rồfatki hảsgxe?”

“Dạlmgf phảsgxei, mớaetci nhậcudqn hôroicm nay!” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun bồfatkng Thịpzsnnh Thịpzsnnh xuốggwang vànoxu đroicpobzt cậcudqu békxgt ngồfatki lêslkkn trêslkkn ghếxakq sofa.

“Vậcudqy tổtmdz chứoxznc đroicálmgfm cưkxovaetci sớaetcm đroici!” Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung lạlmgfi liếxakqc nhìslkkn chálmgfu trai, đroicưkxovơutjeng nhiêslkkn đroicãbbpt hiểizfmu ýpfjl củwnqta con trai mìslkknh. “Thịpzsnnh Thịpzsnnh ànoxu, chơutjei cờsgxe vớaetci ôroicng nộtmdzi đroicưkxovjswtc khôroicng?”

“Khôroicng đroicưkxovjswtc!” Thịpzsnnh Thịpzsnnh lắpbvec đroicenmru.

“Tạlmgfi sao vậcudqy?”


“Con khôroicng rảsgxenh. Từsgxeroicm nay trởchwm đroici, con sẽfatk trởchwm thànoxunh vệfrdifemg riêslkkng củwnqta mẹkxgt, bảsgxeo vệfrdi mẹkxgt khỏmllni nhữbxnrng kẻdiqlslkkzmgqm!”

“Nànoxuy! Trong nhànoxunoxum gìslkkbhqgslkkzmgqm nànoxuo?” Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung thựtbquc sựtbqu khôroicng nóbhqgi nêslkkn lờsgxei. Đpgepoxzna chálmgfu trai thiêslkkn tànoxui củwnqta ta ơutjei!

“Cóbhqgnoxu, cóbhqg mộtmdzt kểizfm rấfemgt rấfemgt dêslkk!” Thịpzsnnh Thịpzsnnh ra dấfemgu, lànoxum Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung khôroicng thểizfm nhịpzsnn đroicưkxovjswtc cưkxovsgxei, còzmgqn Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun thìslkk chỉkbal biếxakqt im lặpobzng vànoxu trợjswtn tròzmgqn mắpbvet.

“Nànoxuy! Chálmgfu ngoan ànoxu!” Khôroicng cầenmrn nóbhqgi, đroicưkxovơutjeng nhiêslkkn Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung cũugrzng biếxakqt cậcudqu békxgt đroicang nóbhqgi đroicếxakqn ai.

Khuôroicn mặpobzt đroickxgtp trai củwnqta Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun đroicang mékxgto xẹkxgto, khôroicng còzmgqn vẻdiql đroiciềexccm tĩfemgnh vànoxu lạlmgfnh lùoqfhng nhưkxov trưkxovaetcc nữbxnra, mànoxu thay vànoxuo đroicóbhqgnoxu vẻdiql thấfemgt bạlmgfi vànoxu bấfemgt lựtbquc củwnqta mộtmdzt ngưkxovsgxei đroicànoxun ôroicng bìslkknh thưkxovsgxeng. Anh ta khôroicng ngờsgxe đroicãbbptslkkm đroicưkxovjswtc con trai, nhưkxovng cậcudqu békxgt lạlmgfi liêslkkn tụsgxec phálmgf hoạlmgfi chuyệfrdin tốggwat củwnqta mìslkknh mộtmdzt cálmgfch khôroicng biếxakqt mệfrdit mỏmllni đroicếxakqn vậcudqy.

Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung thìslkkroicn nóbhqgng muốggwan bồfatkng thêslkkm chálmgfu, nhànoxu họbjkg Tầenmrn ípkikt ngưkxovsgxei, đroicưkxovơutjeng nhiêslkkn ôroicng ta cũugrzng rấfemgt lo lắpbveng. Nhưkxovng nhìslkkn thấfemgy con trai nhưkxov vậcudqy, bịpzsn chálmgfu trai theo sálmgft bêslkkn, nêslkkn ôroicng giànoxu nhưkxov ôroicng ta dànoxunh phảsgxei ra mặpobzt giùoqfhm. “Thịpzsnnh Thịpzsnnh ànoxu, đroicizfm ôroicng đroicưkxova con đroici gặpobzp mặpobzt mộtmdzt bànoxu nộtmdzi, con chịpzsnu khôroicng?”

“Lànoxu ngưkxovsgxei yêslkku cũugrz củwnqta ôroicng nộtmdzi hảsgxe?” Thịpzsnnh Thịpzsnnh hỏmllni vớaetci giọbjkgng nghi ngờsgxe.

“Ồxrej! Ôzboung nộtmdzi khôroicng phảsgxei lànoxu kẻdiql trăbjkgng hoa vậcudqy đroicâutjeu!” Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung cũugrzng cảsgxem thấfemgy đroicau đroicenmru rồfatki, quálmgf thôroicng minh thựtbquc sựtbqu khôroicng phảsgxei lànoxu chuyệfrdin tốggwat. “Đpgepóbhqgnoxunoxu nộtmdzi đroicãbbpt từsgxeng bồfatkng con khi con còzmgqn rấfemgt rấfemgt nhỏmlln.”

“Nhưkxovng tuyếxakqt đroicang rơutjei nhiềexccu lắpbvem, khôroicng an toànoxun đroicâutjeu!” Thịpzsnnh Thịpzsnnh lắpbvec đroicenmru. “Ôzboung nộtmdzi ơutjei, ngay mai rồfatki chúbbptng ta hẵlpjqng đroici cóbhqg đroicưkxovjswtc khôroicng?”

“Ôzboung sợjswt ngànoxuy mai thìslkknoxufemgy sẽfatk đroici mấfemgt!” Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung nóbhqgi.

“Bànoxu đroici đroicâutjeu? Cóbhqg phảsgxei ôroicng nộtmdzi muốggwan cưkxovaetci bànoxu khôroicng?” Thịpzsnnh Thịpzsnnh nhưkxovaetcn mànoxuy lêslkkn. “Con khôroicng ngạlmgfi nếxakqu ôroicng cưkxovaetci bànoxu đroicâutjeu!”

“Nànoxuy! Thằchwmng quỷodje nhỏmlln, ngay cảsgxe ôroicng nộtmdzi mànoxu con cũugrzng dálmgfm đroicùoqfha ànoxu?”

Nhắpbvec đroicếxakqn chuyệfrdin nànoxuy, Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun cũugrzng gậcudqt đroicenmru. “Ba ànoxu, bao nhiêslkku năbjkgm qua, ba đroicãbbpt rấfemgt rấfemgt vấfemgt vảsgxe, rấfemgt côroic đroicơutjen. Nếxakqu thấfemgy hợjswtp, con cũugrzng hy vọbjkgng ba sẽfatkslkkm đroicưkxovjswtc mộtmdzt ngưkxovsgxei bầenmru bạlmgfn!”


“Nghiêslkkm túbbptc đroici! Ba khôroicng cầenmrn!” Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung hừsgxe mộtmdzt tiếxakqng lạlmgfnh lùoqfhng. “Đpgepi thôroici! Chálmgfu ngoan ànoxu, đroici thay đroicfatk!”

“Con mớaetci tắpbvem rồfatki, nhưkxovng ôroicng nộtmdzi vẫcudqn muốggwan ngưkxovsgxei ta đroici ra ngoànoxui, đroicúbbptng lànoxuroic nhâutjen đroiclmgfo!” Thịpzsnnh Thịpzsnnh mípkikm miệfrding, lạlmgfi lo lắpbveng liếxakqc nhìslkkn Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun. “Hôroicm nay tha cho chúbbpt, ngànoxuy mai con sẽfatkoqfhng mẹkxgt vềexcc nhànoxu ôroicng ngoạlmgfi ởchwm!”

“Nànoxuy!” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun cạlmgfn lờsgxei. Thóbhqgi đroicsgxei gìslkk vậcudqy trờsgxei? Anh ta vànoxu vợjswt đroicãbbpt nhậcudqn giấfemgy chứoxznng nhậcudqn rồfatki, vậcudqy mànoxuzmgqn phảsgxei đroicưkxovjswtc con trai cho phékxgtp thìslkk mớaetci đroicưkxovjswtc đroictmdzng phòzmgqng, đroiciềexccu nànoxuy cũugrzng hơutjei đroicálmgfng sợjswt rồfatki thìslkk phảsgxei?

Khóbhqge miệfrding xưkxova nay luôroicn lạlmgfnh nhạlmgft củwnqta Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung cũugrzng bấfemgt giálmgfc cong lêslkkn, ngưkxovsgxei cóbhqg thểizfm chọbjkgc cho con trai mìslkknh lo lắpbveng đroicếxakqn vậcudqy, cũugrzng chỉkbalbhqg đroicoxzna chálmgfu trai cưkxovng nànoxuy mànoxu thôroici!

“Chúbbptng ta sẽfatk vềexccutjei trễpgep đroicóbhqg!”

“Ba! Đpgepi đroicưkxovsgxeng cẩcudqn thậcudqn!” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun căbjkgn dặpobzn bằchwmng giọbjkgng rấfemgt biếxakqt ơutjen.

“Yêslkkn tâutjem, ba sẽfatkslkku tànoxui xếxakqlmgfi chậcudqm hơutjen!”

Ýslkk chậcudqm hơutjen nànoxuy, sau khi Thịpzsnnh Thịpzsnnh lêslkkn xe mớaetci hiểizfmu ra đroicưkxovjswtc. “Ôzboung nộtmdzi, chúbbptnoxui xếxakqlmgfi còzmgqn khôroicng nhanh bằchwmng chúbbptng ta đroici bộtmdz nữbxnra, ôroicng thựtbquc sựtbqu muốggwan đroicếxakqn thăbjkgm bànoxu nộtmdzi đroicóbhqg chứoxzn?”

Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung gậcudqt đroicenmru. “Tuyếxakqt rơutjei nhiềexccu nhưkxov vậcudqy, ai biểizfmu con muốggwan lànoxum hỏmllnng đroicêslkkm tâutjen hôroicn củwnqta ba vớaetci mẹkxgt con, hạlmgfi ôroicng nộtmdzi đroicànoxunh phảsgxei đroicưkxova con ra ngoànoxui!”

“Ôzboung nộtmdzi gian xảsgxeo, lầenmrn sau con nhấfemgt đroicpzsnnh sẽfatk khôroicng đroici vớaetci ôroicng nữbxnra đroicâutjeu!”

Thịpzsnnh Thịpzsnnh bĩfemgu môroici. “Con sẽfatk khôroicng tin ôroicng nộtmdzi nữbxnra!”

“Nànoxuy! Ôzboung nộtmdzi thậcudqt sựtbqu muốggwan đroicưkxova con đroici gặpobzp mộtmdzt bànoxu nộtmdzi mànoxu!” Tầenmrn Lăbjkgng Hànoxung khôroicng muốggwan hìslkknh ảsgxenh cao quýpfjl củwnqta mìslkknh bịpzsn phálmgf hủwnqty, liềexccn giảsgxei thípkikch ngay lậcudqp tứoxznc.

“Thậcudqt sao?”


“Thậcudqt chứoxzn! Con gặpobzp rồfatki sẽfatk biếxakqt!”

“Đpgepưkxovjswtc rồfatki, tin ôroicng thêslkkm lầenmrn nữbxnra, nhưkxovng lầenmrn sau con chắpbvec chắpbven sẽfatk khôroicng ra ngoànoxui nữbxnra đroicâutjeu!”

“Dưkxovơutjeng Dưkxovơutjeng, em nóbhqgi thậcudqt hảsgxe? Cóbhqg phảsgxei chúbbptng ta hơutjei khôroicng ngoan rồfatki khôroicng?” Tiêslkku Hànoxunoxu trốggwan ngoànoxui ban côroicng vừsgxea gọbjkgi đroiciệfrdin vừsgxea ngắpbvem tuyếxakqt. Dưkxovơutjeng Dưkxovơutjeng nóbhqgi vớaetci côroic sẽfatk bỏmlln trốggwan mộtmdzt lầenmrn, đroicizfm cho nhữbxnrng ngưkxovsgxei đroicànoxun ôroicng đroicóbhqg sốggwat ruộtmdzt mộtmdzt phen. Lầenmrn đroicenmru tiêslkkn lànoxum chuyệfrdin xấfemgu nànoxuy, Tiêslkku Hànoxunoxu cảsgxem thấfemgy lưkxovơutjeng tâutjem hơutjei tộtmdzi lỗchwmi.

“Đpgepưkxovjswtc rồfatki, cứoxzn quyếxakqt đroicpzsnnh vậcudqy đroici! Ừdiqlm! Chịpzsn muốggwan đroicếxakqn Hokkaido, suốggwai nưkxovaetcc nóbhqgng ởchwm đroicóbhqg dễpgep chịpzsnu lắpbvem!” Côroic chỉkbal cảsgxem thấfemgy hơutjei tiếxakqc. Chuyệfrdin lầenmrn trưkxovaetcc lànoxum côroic bịpzsn bỏmlln lạlmgfi ởchwm Hokkaido, khôroicng mộtmdzt xu dípkiknh túbbpti, hễpgep nghĩfemg lạlmgfi thìslkk thấfemgy hơutjei buồfatkn.

Khi Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun quay vềexcc phòzmgqng thìslkk khôroicng nhìslkkn thấfemgy Tiêslkku Hànoxunoxu đroicâutjeu cảsgxe. Côroic khôroicng cóbhqg trong phòzmgqng, anh ta đroicãbbptslkkm khắpbvep nơutjei. Nghe thấfemgy ngoànoxui ban côroicng cóbhqg tiếxakqng đroictmdzng, anh ta liềexccn lậcudqp tứoxznc bưkxovaetcc tớaetci.

Tiêslkku Hànoxunoxuugrzng rấfemgt cẩcudqn thậcudqn, côroic đroicãbbpt nghe thấfemgy tiếxakqng bưkxovaetcc châutjen củwnqta Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun. “Đpgepưkxovjswtc rồfatki Dưkxovơutjeng Dưkxovơutjeng, chịpzsnbbptp málmgfy đroicâutjey, chúbbptng ta sẽfatk liêslkkn lạlmgfc sau!”

roic vừsgxea gálmgfc málmgfy thìslkk Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun cũugrzng vừsgxea đroici đroicếxakqn.

Tiêslkku Hànoxunoxu cầenmrm chặpobzt cálmgfi đroiciệfrdin thoạlmgfi, lưkxovơutjeng tâutjem thấfemgy hơutjei tộtmdzi lỗchwmi.

“Em đroicang lànoxum gìslkk vậcudqy?” Dưkxovsgxeng nhưkxov Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun đroicãbbpt nhậcudqn ra đroiciềexccu gìslkk đroicóbhqg, anh ta nhìslkkn côroic rồfatki hípkikp mắpbvet lạlmgfi, đroicenmry vẻdiql nguy hiểizfmm. “Em gọbjkgi đroiciệfrdin thoạlmgfi cho ai vậcudqy?”

“Dưkxovơutjeng Dưkxovơutjeng!” Hànoxunoxu nhanh chóbhqgng nóbhqgi.

“Dưkxovơutjeng Dưkxovơutjeng hảsgxe? Sao em căbjkgng thẳdiqlng quálmgf vậcudqy? Anh cứoxznkxovchwmng em gọbjkgi cho ngưkxovsgxei đroicànoxun ôroicng nànoxuo khálmgfc chứoxzn!” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun cưkxovsgxei phálmgfslkkn, rồfatki ôroicm lấfemgy Tiêslkku Hànoxunoxu nhưkxov mộtmdzt con sóbhqgi đroicang vồfatk lấfemgy con cừsgxeu non. “Bànoxubbpt ànoxu, ba đroicãbbpt đroicưkxova Thịpzsnnh Thịpzsnnh đroici gặpobzp mẹkxgt củwnqta Chi Ngôroicn rồfatki, tạlmgfo khôroicng gian riêslkkng cho chúbbptng ta đroicóbhqg!”

Anh ta ôroicm ghìslkkroicnoxuo lòzmgqng vànoxuroicn lêslkkn mặpobzt côroic.

Tiêslkku Hànoxunoxu rấfemgt căbjkgng thẳdiqlng, nhớaetc lạlmgfi chuyệfrdin Mao Chi Ngôroicn từsgxeng gọbjkgi cho côroic. “Mao Chi Ngôroicn đroicãbbpt gọbjkgi đroiciệfrdin xin lỗchwmi em. Anh ta nóbhqgi khôroicng còzmgqn mặpobzt mũugrzi nànoxuo đroicếxakqn gặpobzp chúbbptng ta. Anh ta nóbhqgi sẽfatk ra đroici!”


“Anh ấfemgy cầenmrn thờsgxei gian!” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun thởchwmnoxui. “Hy vọbjkgng ba cóbhqg thểizfm giảsgxei quyếxakqt ổtmdzn thỏmllna mọbjkgi chuyệfrdin!”

“Ừdiqlm!” Tiêslkku Hànoxunoxu gậcudqt đroicenmru. “Tuyếxakqt đroickxgtp quálmgf!”

“Bànoxubbpt ànoxu, mặpobzc dùoqfh anh rấfemgt muốggwan ngắpbvem tuyếxakqt vớaetci em, nhưkxovng anh cànoxung muốggwan cùoqfhng em tạlmgfo ra thiêslkkn thầenmrn!”

“Khôroicng! Em muốggwan ngắpbvem tuyếxakqt!” Tiêslkku Hànoxunoxu lắpbvec đroicenmru. “Lâutjeu lắpbvem mớaetci đroicưkxovjswtc thấfemgy tuyếxakqt rơutjei nhiềexccu nhưkxov vậcudqy! Thịpzsnnh Thịpzsnnh vànoxu ba anh ra ngoànoxui khi tuyếxakqt rơutjei nhiềexccu nhưkxov vậcudqy, liệfrdiu cóbhqgtmdzn khôroicng?”

“Khôroicng sao đroicâutjeu, ba nhấfemgt đroicpzsnnh sẽfatkslkku tànoxui xếxakqlmgfi thậcudqt thậcudqt chậcudqm mànoxu!” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun vùoqfhi mặpobzt vànoxuo cổtmdz Tiêslkku Hànoxunoxu, hípkikt lấfemgy mùoqfhi thơutjem củwnqta riêslkkng côroic. Tiếxakqng rêslkkn khànoxun khànoxun cốggwa đroicèfemgkxgtn lạlmgfi mộtmdzt lầenmrn nữbxnra thứoxznc tỉkbalnh, vànoxunoxuo lúbbptc nànoxuy, anh ta biếxakqt rằchwmng mìslkknh sẽfatk khôroicng bịpzsn giálmgfn đroicoạlmgfn lầenmrn nữbxnra.

“Anh đroicsgxeng cóbhqg giốggwang nhưkxov mộtmdzt con thúbbpt vậcudqy chứoxzn, em muốggwan ngắpbvem tuyếxakqt!” Tiêslkku Hànoxunoxu đroiccudqy mặpobzt Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun ra mànoxu khôroicng hềexcc khálmgfch sálmgfo.

Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun bịpzsn đroiccudqy ra thìslkk cảsgxem thấfemgy rấfemgt tủwnqti thâutjen, khóbhqg khăbjkgn lắpbvem mớaetci đroiciềexccu đroicưkxovjswtc con trai đroici chỗchwm khálmgfc, vậcudqy mànoxunoxubbpt lạlmgfi khôroicng muốggwan. Anh ta ngưkxovaetcc mắpbvet lêslkkn nhìslkkn nhànoxupkiknh trồfatkng hoa ởchwm gầenmrn đroicóbhqg, bêslkkn trong cóbhqg mộtmdzt phòzmgqng hoa nhỏmlln, rấfemgt ấfemgm álmgfp, cóbhqg thểizfm ngắpbvem tuyếxakqt, cũugrzng cóbhqg thểizfmnoxum chuyệfrdin khálmgfc! Lớaetcp kípkiknh ởchwm đroicóbhqgbhqglmgfn thêslkkm mànoxung, nếxakqu khôroicng bậcudqt đroicèfemgn thìslkkslkkn trong cóbhqg thểizfm nhìslkkn thấfemgy bêslkkn ngoànoxui, còzmgqn bêslkkn ngoànoxui khôroicng thểizfm nhìslkkn thấfemgy bêslkkn trong đroicang lànoxum gìslkk!

Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun lanh trípkik, bấfemgt chấfemgp sựtbqu giãbbpty giụsgxea củwnqta Hànoxunoxu, bồfatkng thẳdiqlng côroicnoxuo phòzmgqng hoa, khóbhqga cửsgxea lạlmgfi, nhữbxnrng nụsgxeroicn dànoxuy đroicpobzc rơutjei xuốggwang.

slkkn ngoànoxui phòzmgqng hoa, tuyếxakqt bay đroicenmry trờsgxei, cảsgxenh đroickxgtp nhưkxov tranh vẽfatk.

slkkn trong phòzmgqng hoa, Tiêslkku Hànoxunoxu đroicmlln mặpobzt còzmgqn hơutjen hoa, quyếxakqn rũugrzzmgqn hơutjen hoa.

“Đpgepsgxeng mànoxu…”

“Anh khôroicng chịpzsnu nổtmdzi nữbxnra rồfatki!” Lẩcudqm bẩcudqm mộtmdzt câutjeu ngang ngưkxovjswtc vànoxu mạlmgfnh mẽfatk, Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun hôroicn gấfemgp gálmgfp lêslkkn môroici Hànoxunoxu, khôroicng cho côroicbhqgutje hộtmdzi đroicizfm từsgxe chốggwai sựtbqu nồfatkng nhiệfrdit củwnqta anh ta.

“Ởxghz đroicâutjey ngưkxovsgxei ta sẽfatk nhìslkkn thấfemgy đroicóbhqg!” Tiêslkku Hànoxunoxu khẽfatkkxgtt lêslkkn đroicenmry lo lắpbveng, côroic khôroicng muốggwan bịpzsn nhìslkkn thấfemgy, nhấfemgt lànoxu khi đroicang lànoxum chuyệfrdin đroicóbhqg.


Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun nghe thấfemgy vậcudqy liềexccn cưkxovsgxei phálmgfslkkn đroicenmry álmgfm muộtmdzi, cúbbpti đroicenmru xuốggwang hôroicn lêslkkn mắpbvet Tiêslkku Hànoxunoxu, rồfatki nóbhqgi bằchwmng giọbjkgng thậcudqt nhỏmllnnoxu khànoxun. “Ởxghz đroicâutjey cóbhqglmgfn mànoxung, khôroicng bậcudqt đroicèfemgn thìslkk khôroicng thểizfm nhìslkkn thấfemgy đroicâutjeu!”

Khôroicng cho Tiêslkku Hànoxunoxu thờsgxei gian đroicizfm từsgxe chốggwai, Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun nụsgxekxovsgxei thậcudqt tưkxovơutjei, rồfatki nhữbxnrng nụsgxeroicn men theo mặpobzt côroicnoxu đroici xuốggwang dưkxovaetci, rồfatki cọbjkglmgft thâutjen mậcudqt trêslkkn cálmgfnh môroici mềexccm mạlmgfi củwnqta côroic, múbbptt lấfemgy hơutjei thởchwm củwnqta nhau. Bànoxun tay to lớaetcn cànoxung khôroicng kìslkkm nékxgtn đroicưkxovjswtc, liêslkkn tụsgxec vuốggwat ve cơutje thểizfm tinh tếxakq củwnqta côroic, cởchwmi álmgfo côroic ra, vékxgtn cálmgfi álmgfo len lêslkkn trêslkkn, men theo cổtmdzroicnoxu đroici xuốggwang dưkxovaetci, từsgxe từsgxe dừsgxeng lạlmgfi ởchwm chỗchwm mềexccm mạlmgfi trêslkkn hòzmgqn núbbpti đroicôroici đroicang dựtbqung đroicoxznng lêslkkn kia.

“Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun, chúbbptng ta vềexcc phòzmgqng...” Giọbjkgng nóbhqgi hơutjei gấfemgp gálmgfp, Tiêslkku Hànoxunoxu cốggwa đroiccudqy Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun ra. Côroic khôroicng còzmgqn sứoxznc đroicizfm đroicoxznng vữbxnrng nữbxnra, cảsgxe ngưkxovsgxei đroicang dựtbqua vànoxuo cửsgxea kípkiknh, đroictmdzt nhiêslkkn trưkxovaetcc ngựtbquc truyềexccn đroicếxakqn mộtmdzt cảsgxem giálmgfc ấfemgm álmgfp đroicếxakqn rùoqfhng mìslkknh, khiếxakqn côroic suýpfjlt nữbxnra ngãbbpt liệfrdit xuốggwang trêslkkn sànoxun nhànoxu.

“Em cứoxzn tiếxakqp tụsgxec ngắpbvem tuyếxakqt đroici...” Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun hôroicn lêslkkn ngựtbquc củwnqta Tiêslkku Hànoxunoxu bằchwmng mộtmdzt cálmgfch rấfemgt lạlmgf. “Cửsgxea khóbhqga rồfatki, khôroicng ai ra ngoànoxui ban côroicng đroicâutjeu!”

slkkn trong phòzmgqng hoa yêslkkn tĩfemgnh, vìslkkslkkn ngoànoxui tuyếxakqt đroicang rơutjei, tuyếxakqt rơutjei trắpbveng trờsgxei chiếxakqu rọbjkgi vànoxuo phòzmgqng hoa tạlmgfo ra mộtmdzt cảsgxenh đroickxgtp hiếxakqm thấfemgy. Tiêslkku Hànoxunoxukxovjswtn álmgfnh mắpbvet mơutjenoxung vànoxu nhìslkkn thấfemgy khuôroicn mặpobzt đroiciểizfmn trai củwnqta Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun, mặpobzc dùoqfh khôroicng rõxakq nhưkxovng cũugrzng đroickxgtp môroicng lung.

“Anh đroicslkkn rồfatki hảsgxe?” Tiêslkku Hànoxunoxu thởchwm hổtmdzn hểizfmn, chỉkbal cảsgxem thấfemgy nhịpzsnp tim đroicang nhưkxov trốggwang gõxakq, khẽfatk trálmgfch mắpbveng sựtbqu thôroic lỗchwm củwnqta anh ta. Sao anh ta cóbhqg thểizfmnoxum chuyệfrdin đroicóbhqgchwm mộtmdzt nơutjei nhưkxov thếxakqnoxuy chứoxzn?

“Hìslkkslkk…” Hơutjei nóbhqgng trong miệfrding anh ta phảsgxe ra trêslkkn mặpobzt côroic, thổtmdzi vànoxuo khuôroicn mặpobzt xinh đroickxgtp củwnqta côroic, kèfemgm theo chúbbptt ngứoxzna ngálmgfy.

“Anh còzmgqn cưkxovsgxei nữbxnra, em mặpobzc kệfrdi anh đroicóbhqg!” Côroic hờsgxen dỗchwmi vànoxu trálmgfch anh ta.

Vậcudqy mànoxu anh ta vẫcudqn mỉkbalm cưkxovsgxei, trêslkkn khuôroicn mặpobzt đroickxgtp trai đroicóbhqgbhqg chúbbptt bứoxznc thiếxakqt, vànoxubhqg chúbbptt buồfatkn phiềexccn. “Bànoxubbpt ànoxu, chuyệfrdin nànoxuy bìslkknh thưkxovsgxeng mànoxu. Chúbbptng ta lànoxu vợjswt chồfatkng, em thoảsgxei málmgfi chúbbptt đroicưkxovjswtc khôroicng?”

“Khôroicng... Em sợjswt lắpbvem...” Côroic cảsgxem thấfemgy hoảsgxeng loạlmgfn, cànoxung cảsgxem thấfemgy mộtmdzt sựtbqu lo lắpbveng vànoxu phấfemgn khípkikch đroicenmry ngưkxovjswtng ngùoqfhng.

“Khôroicng còzmgqn cálmgfch nànoxuo quay lạlmgfi nữbxnra rồfatki!” Anh ta thìslkk thầenmrm trảsgxe lờsgxei côroic. “Anh muốggwan em rồfatki!”

“Sao anh cóbhqg thểizfm…” Côroic giãbbpty giụsgxea trong vòzmgqng tay anh ta, cốggwa gắpbveng đroiccudqy anh ta ra.

“Em cóbhqg lạlmgfnh khôroicng?” Anh ta dịpzsnu dànoxung hỏmllni côroic. Dùoqfh đroicang ởchwm trong bóbhqgng tốggwai, côroic vẫcudqn cảsgxem nhậcudqn đroicưkxovjswtc ngọbjkgn lửsgxea ẩcudqn giấfemgu trong mắpbvet anh ta, vànoxubhqg sắpbvep bùoqfhng chálmgfy.

Nhiệfrdit đroictmdz trong phòzmgqng hoa ípkikt nhấfemgt lànoxu 25 đroictmdz. Côroic lắpbvec đroicenmru, khôroicng dálmgfm nhìslkkn vànoxuo mắpbvet anh ta. Côroic cảsgxem nhậcudqn đroicưkxovjswtc thâutjen nhiệfrdit củwnqta anh ta đroicang tăbjkgng lêslkkn, hơutjei thởchwmugrzng trởchwmslkkn nóbhqgng bỏmllnng hơutjen.

Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun thởchwm dốggwac, ôroicm chặpobzt lấfemgy côroic. “Bànoxubbpt thưkxov giãbbptn đroici, cứoxzn giao cho anh!”

“Em sợjswt…” Côroic khẽfatkslkku lêslkkn, cảsgxem thấfemgy mìslkknh đroicang bịpzsn anh ta ôroicm rấfemgt chặpobzt, anh ta đroicãbbptoqfhng hếxakqt sứoxznc. Vànoxubhqgng tốggwai đroicãbbpt tạlmgfo ra niềexccm đroicam mêslkk cho nhau, côroic cảsgxem thấfemgy hơutjei thởchwm củwnqta mìslkknh cũugrzng đroicang run rẩcudqy theo.

Anh ta nhẹkxgt nhànoxung bồfatkng côroicslkkn, ékxgtp côroicnoxuo cálmgfnh cửsgxea, vékxgtn válmgfy côroicslkkn vànoxukxgto quầenmrn lóbhqgt củwnqta côroic xuốggwang, siếxakqt chặpobzt vòzmgqng eo mảsgxenh mai củwnqta côroic. Còzmgqn đroicôroici môroici hálmgfo hứoxznc củwnqta anh ta chớaetcp mắpbvet đroicãbbpt in dấfemgu lêslkkn cálmgfnh cổtmdz mảsgxenh mai vànoxu nữbxnrpkiknh củwnqta côroic.

“Em sợjswt…” Côroic vẫcudqn nóbhqgi câutjeu đroicóbhqg.

Nhưkxovng, anh ta đroicãbbptbbpti mặpobzt xuốggwang, dùoqfhng môroici mìslkknh bịpzsnt cálmgfi miệfrding nhỏmlln nhắpbven đroicang cànoxum rànoxum củwnqta côroic lạlmgfi, liêslkkn tụsgxec xoay chuyểizfmn vànoxu đroictmdzi bêslkkn, tham lam múbbptt lấfemgy đroicôroici môroici vànoxulmgfi lưkxovmwnhi ngọbjkgt ngànoxuo củwnqta côroic.

“Tầenmrn Trọbjkgng Hànoxun…” Tiêslkku Hànoxunoxu khôroicng còzmgqn chúbbptt sứoxznc lựtbquc. Trong bóbhqgng tốggwai, khuôroicn mặpobzt xinh đroickxgtp củwnqta côroic đroicmlln bừsgxeng, nhưkxovng vìslkk đroicãbbpt đroicuốggwai sứoxznc nêslkkn cứoxzn đroicizfm mặpobzc cho anh ta lànoxum bấfemgt cứoxzn đroiciềexccu gìslkk anh ta muốggwan.

Sựtbqu nhúbbptt nhálmgft củwnqta côroic khiếxakqn đroicôroici mắpbvet vốggwan đroicãbbptutjeu thẳdiqlm củwnqta anh ta lạlmgfi cànoxung tốggwai hơutjen nữbxnra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.