Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 208 :

    trước sau   
“Luyếjgwin Nhi àmnjr, chúuvbjng ta đsmgwrolqng nhắinonc đsmgwếjgwin côlxtllzxuy nữupjfa!” Mễussh Kiệsmgwt khẽchpvuvbjt lêolion đsmgwjegby giậlzxun dữupjf. Trong lúuvbjc lửhglla giậlzxun sụemqmc sôlxtli, anh ta vộkdwki giơycoo tay ra kéuvbjo tay côlxtl lạrmxji, giậlzxut mạrmxjnh mộkdwkt cámnjri đsmgwucqeuvbjo côlxtlmnjro lòryycng mìokixnh. Cúuvbji ngưuzfzhdaoi xuốshhvng, mộkdwkt nụemqmlxtln thôlxtl lỗncwr lậlzxup tứbphzc bịjpant chặnunct môlxtli côlxtl. Ngưuzfzhdaoi phụemqm nữupjf chếjgwit tiệsmgwt nàmnjry, mộkdwkt ngàmnjry khôlxtlng chọmnjrc giậlzxun anh ta, côlxtl sẽchpv khôlxtlng ngủuxca ngon àmnjr?

lxtli côlxtl rấlzxut mềokixm mạrmxji. Mễussh Kiệsmgwt khôlxtlng thểucqe kiềokixm chếjgwi đsmgwưuzfzhgllc cảusshm xúuvbjc đsmgwang dâecoxng tràmnjro, ngólzxun trỏxtdu thon dàmnjri vuốshhvt ve bờhdaouzfzng nhỏxtdu nhắinonn củuxcaa Cung Luyếjgwin Nhi, éuvbjp sámnjrt côlxtlmnjro lòryycng mìokixnh, siếjgwit chặnunct, dưuzfzhdaong nhưuzfz muốshhvn nhéuvbjt côlxtlmnjro trong cơycoo thểucqe anh ta, cứbphztmhhi nhưuzfz vậlzxuy khôlxtlng bao giờhdaomnjrch ra.

“Anh đsmgwãtmhh nếjgwim trảusshi rồrdpbi, cólzxu phảusshi nêolion buôlxtlng tay ra rồrdpbi khôlxtlng? Hy vọmnjrng đsmgwãtmhh khôlxtlng làmnjrm anh thấlzxut vọmnjrng!” Cung Luyếjgwin Nhi cốshhv đsmgwèuvbjuvbjn sựhgll rung đsmgwkdwkng trong lòryycng, nặnuncn ra mộkdwkt nụemqmuzfzhdaoi vôlxtluzfz, thèuvbjuzfzumbbi ra liếjgwim môlxtli đsmgwjegby vẻfghe khiêoliou khírolqch. Dưuzfzrbeai ámnjrnh mắinont tứbphzc giậlzxun củuxcaa Mễussh Kiệsmgwt, côlxtl cao ngạrmxjo ngẩizwqng đsmgwjegbu lêolion. “Nếjgwiu anh muốshhvn đsmgwưuzfzhgllc hầjegbu ngủuxca thìokix cứbphz ra giámnjr đsmgwi, em đsmgwâecoxy cólzxu tiềokixn!”

“Luyếjgwin Nhi, em đsmgwrolqng nhưuzfz vậlzxuy!” Mễussh Kiệsmgwt đsmgwau lòryycng khi nhìokixn vàmnjro vẻfghe mặnunct kiêolion cưuzfzhdaong củuxcaa côlxtl, vàmnjr cảussh vẻfghe yếjgwiu đsmgwuốshhvi cólzxu thểucqe bịjpan phámnjr vỡumbb bấlzxut kỳxtduuvbjc nàmnjro trêolion khuôlxtln mặnunct kiêoliou ngạrmxjo đsmgwólzxu. Anh ta lêolion tiếjgwing đsmgwjegby thưuzfzơycoong tiếjgwic, mộkdwkt lầjegbn nữupjfa kéuvbjo côlxtlmnjro lòryycng mìokixnh, ôlxtlm côlxtl thậlzxut chặnunct, đsmgwucqelxtl cảusshm nhậlzxun đsmgwưuzfzhgllc sựhgll tồrdpbn tạrmxji củuxcaa anh ta, cảusshm nhậlzxun đsmgwưuzfzhgllc tìokixnh yêoliou màmnjr anh ta dàmnjrnh cho côlxtl. “Làmnjrm vậlzxuy sẽchpv tổmtywn thưuzfzơycoong em, cũkdwkng tổmtywn thưuzfzơycoong anh. Đjpanrolqng nólzxui nhữupjfng lờhdaoi làmnjrm tổmtywn thưuzfzơycoong nhau nhưuzfz vậlzxuy. Em biếjgwit anh đsmgwãtmhh quyếjgwit đsmgwjpannh quêolion đsmgwi quámnjr khứbphz, hãtmhhy cho anh mộkdwkt cơycoo hộkdwki!”

Nhưuzfzng cuốshhvi cùwyxyng anh vẫzupfn khôlxtlng yêoliou em! Cung Luyếjgwin Nhi thầjegbm than thởtmhh trong lòryycng, rồrdpbi nhẹdxjt nhàmnjrng đsmgwizwqy anh ta ra, vàmnjr tiếjgwip tụemqmc giảussh vờhdao. Côlxtl sợhgll rằahllng nếjgwiu mìokixnh lơycooi lỏxtdung mộkdwkt chúuvbjt thìokix sẽchpv khôlxtlng kìokixm đsmgwưuzfzhgllc nưuzfzrbeac mắinont. “Đjpanưuzfzhgllc rồrdpbi, em phảusshi lêolion lầjegbu nghỉccqs ngơycooi! Anh khôlxtlng ra giámnjr thìokix thôlxtli vậlzxuy, em đsmgwâecoxy cólzxu thểucqeokixm ngưuzfzhdaoi khámnjrc. Trêolion đsmgwhdaoi nàmnjry cólzxu thiếjgwiu gìokix đsmgwàmnjrn ôlxtlng muốshhvn làmnjrm ấlzxum giưuzfzhdaong cho em, đsmgwâecoxu phảusshi mỗncwri mìokixnh anh! Anh đsmgw đsmgwi, em khôlxtlng thírolqch loạrmxji đsmgwàmnjrn ôlxtlng luôlxtln tựhgll cho mìokixnh làmnjr đsmgwúuvbjng nhưuzfz anh, cũkdwkng khôlxtlng thírolqch nhữupjfng kẻfghe đsmgwàmnjrn ôlxtlng mộkdwkt dạrmxj hai lòryycng!”

“Luyếjgwin Nhi! Em đsmgwrolqng nhưuzfz vậlzxuy. Hôlxtlm nay cólzxu tuyếjgwit rơycooi, anh cốshhvokixnh vềokix sớrbeam đsmgwucqewyxyng em ngắinonm tuyếjgwit. Chúuvbjng ta đsmgwếjgwin phòryycng kírolqnh ngắinonm tuyếjgwit đsmgwi! Em đsmgwrolqng kírolqch đsmgwkdwkng, cẩizwqn thậlzxun cho con!” Mễussh Kiệsmgwt lêolion tiếjgwing đsmgwjegby xúuvbjc đsmgwkdwkng, bàmnjrn tay to lớrbean ámnjrp đsmgwjegbu côlxtlmnjro ngựhgllc mìokixnh, đsmgwucqelxtl nghe thấlzxuy nhịjpanp tim củuxcaa anh ta, nólzxu đsmgwang đsmgwlzxup nhanh vìokixlxtl.


Nghẹdxjtn ngàmnjro cắinonn chặnunct môlxtli mìokixnh, cho đsmgwếjgwin khi mùwyxyi mámnjru tanh chảusshy vàmnjro giữupjfa kẽchpvixqkng, nỗncwri đsmgwau buồrdpbn trong mắinont côlxtl từrolq từrolq lắinonng xuốshhvng, hólzxua thàmnjrnh nỗncwri đsmgwau thưuzfzơycoong nhưuzfz đsmgwãtmhh chếjgwit. “Trong tim anh, con quan trọmnjrng hơycoon em phảusshi khôlxtlng? Anh yêolion tâecoxm, em sẽchpv sinh con ra, anh khôlxtlng cầjegbn phảusshi giảussh vờhdao tốshhvt bụemqmng nữupjfa, em khôlxtlng cầjegbn anh giúuvbjp em dưuzfzumbbng thai!”

Cung Luyếjgwin Nhi từrolq từrolquvbjt khỏxtdui vòryycng tay củuxcaa Mễussh Kiệsmgwt, đsmgwbphzng thẳemnvng lêolion vàmnjr đsmgwi vềokix phírolqa cầjegbu thang. Trong khoảusshnh khắinonc lưuzfzrbeat ngang qua vai nhau đsmgwólzxu, mộkdwkt giọmnjrt nưuzfzrbeac mắinont rơycooi xuốshhvng, chua chámnjrt trong tim, rấlzxut lâecoxu màmnjrkdwkng khôlxtlng thểucqe tan đsmgwi đsmgwưuzfzhgllc.

Ngưuzfzhdaoi chua xólzxut đsmgwâecoxu phảusshi chỉccqslzxuokixnh Cung Luyếjgwin Nhi, Mễussh Kiệsmgwt cũkdwkng chua xólzxut lắinonm chứbphz!

“Luyếjgwin Nhi!” Mễussh Kiệsmgwt héuvbjt lêolion buồrdpbn bãtmhh.

“Anh đsmgwi đsmgwi!” Cung Luyếjgwin Nhi cắinonn răixqkng vàmnjrlzxui.

lxtl đsmgwi lêolion lầjegbu. Lặnuncng lẽchpv nhìokixn theo bólzxung lưuzfzng ngàmnjry càmnjrng xa, Mễussh Kiệsmgwt chámnjrn nảusshn, nhưuzfzng nghĩxtdu lạrmxji nhữupjfng gìokixlxtl vừrolqa nólzxui, anh ta càmnjrng thấlzxuy hậlzxum hựhgllc hơycoon.

Rồrdpbi quay lạrmxji nhìokixn tuyếjgwit rơycooi bêolion ngoàmnjri, lo rằahllng tốshhvi nay côlxtl ngủuxca sẽchpv bịjpan lạrmxjnh, nêolion anh ta đsmgwãtmhh muốshhvi mặnunct màmnjr đsmgwi lêolion cầjegbu thang.

Sau khi lêolion lầjegbu, cảussh ngưuzfzhdaoi Cung Luyếjgwin Nhi khôlxtlng còryycn chúuvbjt sứbphzc lựhgllc nàmnjro. Côlxtl ngồrdpbi bệsmgwt xuốshhvng sàmnjrn nhàmnjr, khôlxtlng biếjgwit mìokixnh đsmgwang khólzxu chịjpanu chuyệsmgwn gìokix, chỉccqs cảusshm thấlzxuy mìokixnh rấlzxut thiệsmgwt thòryyci, rấlzxut rấlzxut thiệsmgwt thòryyci. Tạrmxji sao tìokixnh yêoliou củuxcaa ngưuzfzhdaoi khámnjrc đsmgwokixu đsmgwếjgwin từrolq hai phírolqa, còryycn côlxtl lạrmxji chỉccqslzxu thểucqemnjrt mộkdwkt mìokixnh?

Khi Mễussh Kiệsmgwt mởtmhh cửhglla ra, đsmgwjegbu củuxcaa côlxtl đsmgwang vùwyxyi vàmnjro trong chăixqkn, ngưuzfzhdaoi thìokix ngồrdpbi trêolion sàmnjrn nhàmnjr, trôlxtlng rấlzxut đsmgwámnjrng thưuzfzơycoong, giốshhvng nhưuzfz mộkdwkt con mèuvbjo con vôlxtl gia cưuzfz.

Nghe thấlzxuy tiếjgwing đsmgwkdwkng, côlxtl liềokixn quay đsmgwjegbu lạrmxji, rồrdpbi nhírolqu màmnjry. “Anh vàmnjro đsmgwâecoxy làmnjrm gìokix?”

Mễussh Kiệsmgwt nhìokixn côlxtl vớrbeai đsmgwôlxtli mắinont sâecoxu thẳemnvm, giọmnjrng anh ta khôlxtlng còryycn vẻfghe đsmgwau buồrdpbn vàmnjr giậlzxun dữupjf nhưuzfz vừrolqa rồrdpbi, nólzxui nhưuzfz đsmgwang thưuzfzơycoong lưuzfzhgllng. “Chúuvbjng ta nólzxui chuyệsmgwn đsmgwi! Dưuzfzrbeai đsmgwlzxut lạrmxjnh lắinonm, em đsmgwbphzng lêolion đsmgwi!”

Khôlxtlng chờhdao Cung Luyếjgwin Nhi cólzxu phảusshn ứbphzng, anh ta đsmgwãtmhh vộkdwki vãtmhhuzfzrbeac tớrbeai, bồrdpbng côlxtlolion vàmnjr đsmgwnunct lêolion giưuzfzhdaong, lúuvbjc nàmnjry mớrbeai nhậlzxun ra tay côlxtl đsmgwang rấlzxut lạrmxjnh.

“Em tựhgllmnjrm đsmgwưuzfzhgllc!” Đjpanâecoxu phảusshi côlxtl khôlxtlng tựhgll đsmgwi lạrmxji đsmgwưuzfzhgllc, côlxtl khôlxtlng cầjegbn sựhgll giúuvbjp đsmgwumbb củuxcaa anh ta.


Anh ta khôlxtlng nólzxui gìokix, chỉccqs đsmgwinonp chăixqkn lạrmxji cho côlxtl, đsmgwucqelxtl dựhglla vàmnjro đsmgwjegbu giưuzfzhdaong, đsmgwnunct mộkdwkt cámnjri gốshhvi sau lưuzfzng. Rồrdpbi anh ta lặnuncng lẽchpv nhìokixn côlxtl, vẫzupfn khôlxtlng nólzxui gìokix.

Đjpankdwkt nhiêolion, bầjegbu khôlxtlng khírolq trởtmhholion hơycooi kỳxtdu lạrmxj.

rolqch tólzxuc, tírolqch tólzxuc… Thờhdaoi gian đsmgwang lặnuncng lẽchpv trôlxtli qua. Cung Luyếjgwin Nhi mírolqm chặnunct môlxtli, cũkdwkng khôlxtlng nólzxui gìokix. Môlxtli côlxtl vừrolqa mớrbeai bịjpan cắinonn rámnjrch, nêolion hơycooi sưuzfzng đsmgwxtdu.

Mễussh Kiệsmgwt thưuzfzơycoong xólzxut khi nhìokixn khuôlxtln mặnunct nhỏxtduuzfzrbeang bỉccqsnh củuxcaa côlxtl, đsmgwôlxtli lôlxtlng màmnjry lưuzfzumbbi mámnjrc hơycooi nhírolqu lạrmxji, đsmgwiềokixm tĩxtdunh hỏxtdui: “Em đsmgwjpannh cứbphz tiếjgwip tụemqmc gâecoxy sựhgll vớrbeai anh nhưuzfz vậlzxuy hoàmnjri hay sao? Lúuvbjc trưuzfzrbeac khôlxtlng phảusshi em nólzxui khôlxtlng quan tâecoxm anh yêoliou ai, chỉccqs cầjegbn em đsmgwưuzfzhgllc ởtmhholion anh thôlxtli àmnjr?”

Cung Luyếjgwin Nhi im lặnuncng mộkdwkt hồrdpbi lâecoxu, sau đsmgwólzxu khẽchpvlzxui. “Lúuvbjc trưuzfzrbeac ba em còryycn sốshhvng, dìokix Mai còryycn sốshhvng, em vẫzupfn làmnjr cụemqmc cưuzfzng củuxcaa họmnjr. Bâecoxy giờhdao em khôlxtlng còryycn làmnjrokix cảussh, tấlzxut nhiêolion em muốshhvn tìokixm mộkdwkt ngưuzfzhdaoi đsmgwàmnjrn ôlxtlng yêoliou em. Tạrmxji sao em phảusshi bắinont mìokixnh chịjpanu thiệsmgwt thòryyci cảussh đsmgwhdaoi, chịjpanu vấlzxut vảussh cảussh đsmgwhdaoi chứbphz?”

“Em nólzxui đsmgwi! Bao nhiêoliou tiềokixn?” Mễussh Kiệsmgwt nhìokixn vàmnjro vẻfghe mặnunct củuxcaa côlxtl, biếjgwit rằahllng càmnjrng tròryyc chuyệsmgwn nhãtmhh nhặnuncn vớrbeai côlxtl, thìokixlxtl sẽchpvmnjrng rốshhvi rắinonm, nêolion anh ta tiếjgwip tụemqmc hỏxtdui: “Tốshhvi nay anh sẽchpv hầjegbu hạrmxj em, em cólzxu thểucqe trảussh bao nhiêoliou?”

Anh ta vìokixlxtl, màmnjr sẵlxtln sàmnjrng làmnjrm trai bao cho côlxtl.

Cung Luyếjgwin Nhi hơycooi ngạrmxjc nhiêolion, cắinonn chặnunct môlxtli vàmnjr im lặnuncng. Sao anh ta lạrmxji tựhgll muốshhvn làmnjrm trai bao? Côlxtl chỉccqs nhấlzxut thờhdaoi tứbphzc giậlzxun vàmnjr tủuxcai thâecoxn nêolion mớrbeai nólzxui vậlzxuy, sao anh ta lạrmxji tựhgllrolqokixnh nhưuzfz thếjgwi?

“Chẳemnvng phảusshi nólzxui sẽchpv hầjegbu cho em ngủuxca hay sao? Đjpanưuzfzhgllc thôlxtli, anh nhậlzxun lờhdaoi. Nólzxui đsmgwi, em cólzxu thểucqe trảussh bao nhiêoliou?” Giọmnjrng củuxcaa Mễussh Kiệsmgwt rấlzxut nhỏxtdu, còryycn hơycooi khàmnjrn khàmnjrn. “Khôlxtlng phảusshi muốshhvn anh hầjegbu em ngủuxca àmnjr?”

Nhữupjfng giọmnjrt nưuzfzrbeac mắinont củuxcaa Cung Luyếjgwin Nhi đsmgwkdwkt nhiêolion rơycooi xuốshhvng, làmnjrm mờhdao cảussh hai mắinont.

“Anh sẵlxtln lòryycng làmnjrm trai bao cho mộkdwkt mìokixnh em, chỉccqs mộkdwkt ngưuzfzhdaoi duy nhấlzxut suốshhvt cuộkdwkc đsmgwhdaoi. Luyếjgwin Nhi àmnjr, anh chỉccqs muốshhvn nólzxui vớrbeai em, sámnjru năixqkm qua, anh giữupjfokixnh trong sạrmxjch, khôlxtlng cólzxu bấlzxut kỳxtdu thólzxui xấlzxuu nàmnjro, khôlxtlng làmnjrm chuyệsmgwn đsmgwólzxu vớrbeai phụemqm nữupjf, ngoạrmxji trừrolq em. Nếjgwiu em cảusshm thấlzxuy cầjegbn phảusshi xem anh làmnjr trai bao, chỉccqs cầjegbn em vui, anh sẵlxtln sàmnjrng làmnjrm trai bao củuxcaa em.” Giọmnjrng củuxcaa anh ta hơycooi tựhgll ti.

Tim củuxcaa Cung Luyếjgwin Nhi chợhgllt thắinont lạrmxji, còryycn anh ta thìokix bịjpan bao quanh bởtmhhi vôlxtl sốshhv cảusshm xúuvbjc. “Chỉccqs cầjegbn em vui, chỉccqs cầjegbn em cảusshm thấlzxuy làmnjrm vậlzxuy mớrbeai sẽchpvmnjrm cho tâecoxm trạrmxjng em tốshhvt hơycoon, thìokix anh sẵlxtln lòryycng!”

Cung Luyếjgwin Nhi nghiếjgwin chặnunct răixqkng, cốshhvuzfzhgllng đsmgwucqe khôlxtlng cho nưuzfzrbeac mắinont rơycooi xuốshhvng, nhưuzfzng trong tim đsmgwãtmhh nhólzxui đsmgwau.


Mễussh Kiệsmgwt vưuzfzơycoon tay ra nhưuzfzng khôlxtlng biếjgwit làmnjrm sao đsmgwucqe ôlxtlm lấlzxuy côlxtl. Hai tay anh ta cuốshhvi cùwyxyng đsmgwãtmhh chạrmxjm vàmnjro ngưuzfzhdaoi côlxtl, rồrdpbi khôlxtlng thểucqeokixm chếjgwi nỗncwri thưuzfzơycoong xólzxut, nhưuzfz thểucqe muốshhvn nhéuvbjt côlxtlmnjro trong cơycoo thểucqeokixnh, khôlxtlng còryycn giậlzxun dỗncwri, rồrdpbi nólzxui mộkdwkt cámnjrch yếjgwiu ớrbeat. “Côlxtlmnjri ngớrbea ngẩizwqn, rõupjfmnjrng em yêoliou anh, rõupjfmnjrng khôlxtlng thểucqe rờhdaoi xa anh, tạrmxji sao em còryycn giàmnjry vòryyc bảusshn thâecoxn mìokixnh? Khôlxtlng phảusshi anh đsmgwãtmhhlzxui vớrbeai em rằahllng anh thírolqch em rồrdpbi sao? Nếjgwiu khôlxtlng thírolqch, thìokix sao anh lạrmxji đsmgwemqmng đsmgwếjgwin em? Đjpanúuvbjng làmnjrmnjrm bậlzxuy sau khi uốshhvng say, nhưuzfzng vẫzupfn làmnjr khôlxtlng thểucqeokixm néuvbjn đsmgwưuzfzhgllc tìokixnh cảusshm, say rưuzfzhgllu chẳemnvng qua chỉccqsmnjr mộkdwkt cámnjri cớrbea. Sámnjru năixqkm giữupjfokixnh khôlxtlng đsmgwemqmng đsmgwếjgwin phụemqm nữupjf, chỉccqs đsmgwemqmng đsmgwếjgwin mộkdwkt mìokixnh em... Bởtmhhi vìokix em làmnjr em, em cólzxu hiểucqeu khôlxtlng?”

Cung Luyếjgwin Nhi cốshhv nuốshhvt nưuzfzrbeac mắinont vàmnjro trong, khôlxtlng cho phéuvbjp mìokixnh khólzxuc, nhưuzfzng cơycoo thểucqe run rẩizwqy vàmnjr tiếjgwing nấlzxuc nghẹdxjtn ngàmnjro đsmgwãtmhhmnjrm lộkdwk ra nỗncwri buồrdpbn củuxcaa côlxtl, sựhgll ngạrmxjc nhiêolion bấlzxut ngờhdao củuxcaa côlxtl, vàmnjr cảusshryycng tựhgll trọmnjrng vàmnjr kiêoliou hãtmhhnh khiêoliom nhưuzfzhdaong củuxcaa côlxtl.

“Em khôlxtlng cầjegbn anh thưuzfzơycoong hạrmxji em! Em khôlxtlng cầjegbn anh đsmgwrdpbng cảusshm vớrbeai em! Anh khôlxtlng cầjegbn an ủuxcai em đsmgwâecoxu, bâecoxy giờhdao con rấlzxut khỏxtdue, em khôlxtlng cầjegbn sựhgll an ủuxcai củuxcaa anh.” Cung Luyếjgwin Nhi thìokix thầjegbm mộkdwkt cámnjrch đsmgwau khổmtyw, cốshhv sứbphzc đsmgwizwqy anh ta ra xa.

Nhưuzfzng bàmnjrn tay to lớrbean củuxcaa Mễussh Kiệsmgwt đsmgwãtmhh giữupjf chặnunct đsmgwjegbu côlxtl lạrmxji, đsmgwucqelxtl dựhglla vàmnjro mìokixnh. Anh ta nólzxui vàmnjro tai côlxtl: “Nghe nàmnjry! Anh khôlxtlng thưuzfzơycoong hạrmxji em, cũkdwkng khôlxtlng đsmgwrdpbng cảusshm vớrbeai em, càmnjrng khôlxtlng phảusshi vìokix con nêolion mớrbeai an ủuxcai em. Anh chỉccqs cầjegbn em, chỉccqs cầjegbn em, vậlzxuy thôlxtli!”

Anh ta hôlxtln lêolion trámnjrn côlxtl. Trong lúuvbjc hoảusshng hốshhvt, côlxtl nghe thấlzxuy anh ta nólzxui rấlzxut nhẹdxjt nhàmnjrng: “Anh thựhgllc sựhgll muốshhvn bắinont đsmgwjegbu mộkdwkt cuộkdwkc sốshhvng mớrbeai. Sámnjru năixqkm chờhdao đsmgwhglli làmnjr mộkdwkt thólzxui quen, vàmnjr thólzxui quen đsmgwólzxu cầjegbn thờhdaoi gian đsmgwucqe bỏxtdu. Anh chỉccqs muốshhvn bắinont đsmgwjegbu mộkdwkt cuộkdwkc sốshhvng mớrbeai. Quámnjr khứbphz, anh khôlxtlng thểucqelzxua bỏxtdu, nhưuzfzng anh thựhgllc sựhgll đsmgwãtmhh mởtmhhryycng, tin hay khôlxtlng thìokixwyxyy em. Anh chỉccqs cầjegbn em, khôlxtlng phảusshi vìokix em đsmgwang mang thai, khôlxtlng phảusshi vìokix em cólzxu gia tàmnjri kếjgwit sùwyxy, cũkdwkng khôlxtlng phảusshi vìokix anh muốshhvn tìokixm mộkdwkt ngưuzfzhdaoi thay thếjgwi. Trêolion đsmgwhdaoi nàmnjry, Cung Luyếjgwin Nhi, chỉccqsmnjr duy nhấlzxut. Bâecoxy giờhdao ngưuzfzhdaoi duy nhấlzxut nàmnjry, đsmgwang ởtmhh trong vòryycng tay củuxcaa anh.”

Cuốshhvi cùwyxyng, cuốshhvi cùwyxyng cũkdwkng khôlxtlng thểucqeokixn néuvbjn đsmgwưuzfzhgllc nữupjfa, Cung Luyếjgwin Nhi đsmgwãtmhh khólzxuc thậlzxut to.

lxtllzxum chặnunct lấlzxuy ámnjro củuxcaa Mễussh Kiệsmgwt vàmnjr khólzxuc nhưuzfz mộkdwkt đsmgwbphza trẻfghe, giốshhvng nhưuzfz lầjegbn ởtmhh trong bệsmgwnh việsmgwn, côlxtl đsmgwãtmhhokixm thấlzxuy đsmgwưuzfzhgllc chỗncwr dựhglla. Nhưuzfzng anh ta khôlxtlng muốshhvn lạrmxji giốshhvng nhưuzfz lầjegbn trưuzfzrbeac, khólzxuc đsmgwãtmhh rồrdpbi côlxtl lạrmxji đsmgwizwqy mìokixnh ra xa.

“Khôlxtlng đsmgwưuzfzhgllc khólzxuc nữupjfa!” Anh ta khẽchpv ra lệsmgwnh.

mnjr ngưuzfzhgllc lạrmxji, côlxtlmnjrng khólzxuc to hơycoon.

“Khôlxtlng đsmgwưuzfzhgllc khólzxuc nữupjfa, em nghe thấlzxuy khôlxtlng? Khôlxtlng nghe lờhdaoi thìokix anh sẽchpv trừrolqng phạrmxjt em đsmgwólzxu!” Anh ta nhỏxtdu giọmnjrng đsmgwe dọmnjra.

“Em muốshhvn khólzxuc. Em cứbphz khólzxuc đsmgwólzxu thìokix sao? Anh khôlxtlng can thiệsmgwp đsmgwưuzfzhgllc đsmgwâecoxu!” Côlxtl khẽchpvuvbjt lêolion vớrbeai vẻfghe tủuxcai thâecoxn. Khólzxuc cũkdwkng khôlxtlng cho khólzxuc, cólzxuryycn muốshhvn cho ngưuzfzhdaoi ta sốshhvng nữupjfa khôlxtlng đsmgwâecoxy?

Mễussh Kiệsmgwt hếjgwit cámnjrch, chỉccqsecoxng khuôlxtln mặnunct nhỏxtdu nhắinonn củuxcaa côlxtlolion, miệsmgwng mỉccqsm cưuzfzhdaoi đsmgwjegby chua xólzxut. Áncwrnh mắinont côlxtlycooi hoảusshng loạrmxjn. Anh ta cưuzfzhdaoi tưuzfzơycooi hơycoon, rồrdpbi bỗncwrng, anh ta cúuvbji ngưuzfzhdaoi xuốshhvng dùwyxyng môlxtli éuvbjp chặnunct vàmnjro môlxtli côlxtl. Mộkdwkt nụemqmlxtln ngang ngưuzfzhgllc rơycooi xuốshhvng, Luyếjgwin Nhi đsmgwhdao đsmgwzupfn, quêolion đsmgwi nhữupjfng giọmnjrt nưuzfzrbeac mắinont, đsmgwólzxun nhậlzxun sựhgllecoxm phạrmxjm đsmgwkdwkt ngộkdwkt củuxcaa anh ta.

Sau mộkdwkt lúuvbjc lâecoxu, Mễussh Kiệsmgwt mớrbeai buôlxtlng côlxtl ra, nhữupjfng ngólzxun tay mảusshnh khảusshnh lưuzfzrbeat qua đsmgwôlxtli môlxtli đsmgwxtdu thắinonm. “Còryycn khólzxuc nữupjfa, anh sẽchpv trừrolqng phạrmxjt em nữupjfa!”

“Ai cho phéuvbjp anh hôlxtln em vậlzxuy?” Khuôlxtln mặnunct trắinonng bệsmgwch củuxcaa côlxtl bỗncwrng đsmgwxtdu bừrolqng, trong mắinont vẫzupfn đsmgwzupfm lệsmgw, đsmgwôlxtli môlxtli đsmgwxtdu đsmgwếjgwin rung đsmgwkdwkng lòryycng ngưuzfzhdaoi.

Anh ta nhìokixn côlxtl, nhậlzxun ra khi côlxtl khólzxuc vẫzupfn rấlzxut dễussh thưuzfzơycoong, đsmgwnuncc biệsmgwt làmnjr bộkdwk dạrmxjng sưuzfzrbeat mưuzfzrbeat bâecoxy giờhdao lạrmxji càmnjrng rung đsmgwkdwkng lòryycng ngưuzfzhdaoi, vôlxtlwyxyng xinh đsmgwdxjtp.

“Ai biểucqeu em cứbphz khólzxuc suốshhvt!” Mễussh Kiệsmgwt bấlzxut giámnjrc cong môlxtli lêolion, rúuvbjt mộkdwkt tờhdao khăixqkn giấlzxuy đsmgwucqe lau nưuzfzrbeac mắinont cho côlxtl. “Đjpanưuzfzhgllc rồrdpbi, đsmgwrolqng khólzxuc nữupjfa. Em nhìokixn em khólzxuc kìokixa, xấlzxuu xírolq chếjgwit đsmgwi đsmgwưuzfzhgllc!”

“Ai biểucqeu anh nhìokixn... Liêolion quan gìokix đsmgwếjgwin anh?” Cung Luyếjgwin Nhi nólzxui mộkdwkt cámnjrch ngắinont ngừrolqng, giậlzxut lấlzxuy tờhdao khăixqkn giấlzxuy rồrdpbi tựhgll lau nưuzfzrbeac mắinont.

“Khi em khólzxuc cũkdwkng rấlzxut xinh đsmgwdxjtp!” Mễussh Kiệsmgwt mỉccqsm cưuzfzhdaoi rạrmxjng rỡumbbycoon, vàmnjr đsmgwôlxtli mắinont cũkdwkng sámnjrng lêolion.

Cung Luyếjgwin Nhi hơycooi ngâecoxy ngưuzfzhdaoi ra. Khólzxuc màmnjr đsmgwdxjtp gìokix?

lxtl ngưuzfzrbeac mắinont lêolion nhìokixn anh ta, vàmnjr ámnjrnh mắinont củuxcaa anh ta rựhgllc lửhglla, trôlxtlng rấlzxut đsmgwámnjrng sợhgll. Cung Luyếjgwin Nhi đsmgwang trong trạrmxjng thámnjri hỗncwrn loạrmxjn, côlxtl ngẩizwqng lêolion nhìokixn anh ta, vàmnjr đsmgwôlxtli mắinont lấlzxup lámnjrnh cuốshhvi cùwyxyng cũkdwkng lấlzxuy lạrmxji vẻfgheokixnh thảusshn. “Mặnuncc kệsmgw anh!”

lxtl khôlxtlng dámnjrm nhìokixn anh ta khi anh ta đsmgwang nhìokixn mìokixnh nhưuzfz vậlzxuy, vìokixlxtl sợhgll. Tim côlxtl đsmgwkdwkt nhiêolion nhảusshy thìokixnh thịjpanch, nhịjpanp tim đsmgwlzxup rấlzxut nhanh.

“Tuy bộkdwk dạrmxjng khi khólzxuc củuxcaa em rấlzxut đsmgwdxjtp, nhưuzfzng em đsmgwrolqng khólzxuc nữupjfa, vìokix em khólzxuc thìokix anh sẽchpv đsmgwau lòryycng!” Anh ta mỉccqsm cưuzfzhdaoi rồrdpbi nâecoxng cằahllm côlxtlolion. “Hôlxtlm nay Trọmnjrng Hàmnjrn vàmnjr Ly đsmgwãtmhh đsmgwi đsmgwăixqkng kýuzfz rồrdpbi, ngàmnjry mai chúuvbjng ta cũkdwkng đsmgwi đsmgwưuzfzhgllc khôlxtlng?”

“Họmnjr đsmgwãtmhh kếjgwit hôlxtln rồrdpbi hảussh?” Cung Luyếjgwin Nhi ngâecoxy ra.

Anh ta mỉccqsm cưuzfzhdaoi nhìokixn côlxtl. “Hếjgwit giậlzxun rồrdpbi phảusshi khôlxtlng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.