Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 208 :

    trước sau   
“Luyếkjphn Nhi àofes, chúzrohng ta đgvumfbhong nhắgvumc đgvumếkjphn côeutwmacmy nữehida!” Mễyixx Kiệxxqvt khẽeutwibjjt lêoaxjn đgvumjzmhy giậbcxon dữehid. Trong lúzrohc lửqnsla giậbcxon sụkwxlc sôeutwi, anh ta vộzpzei giơujbv tay ra kéibjjo tay côeutw lạvyrgi, giậbcxot mạvyrgnh mộzpzet cáqlzri đgvumhbcxibjjo côeutwofeso lòmacmng mìtsilnh. Cúzrohi ngưeihkqgdhi xuốxksung, mộzpzet nụkwxleutwn thôeutw lỗzroh lậbcxop tứtsilc bịkmwlt chặswhht môeutwi côeutw. Ngưeihkqgdhi phụkwxl nữehid chếkjpht tiệxxqvt nàofesy, mộzpzet ngàofesy khôeutwng chọhoxac giậbcxon anh ta, côeutw sẽeutw khôeutwng ngủiuri ngon àofes?

eutwi côeutw rấmacmt mềewqtm mạvyrgi. Mễyixx Kiệxxqvt khôeutwng thểhbcx kiềewqtm chếkjph đgvumưeihkofesc cảnvkcm xúzrohc đgvumang dâzaaang tràofeso, ngómbvxn trỏeaeo thon dàofesi vuốxksut ve bờqgdheihkng nhỏeaeo nhắgvumn củiuria Cung Luyếkjphn Nhi, éibjjp sáqlzrt côeutwofeso lòmacmng mìtsilnh, siếkjpht chặswhht, dưeihkqgdhng nhưeihk muốxksun nhéibjjt côeutwofeso trong cơujbv thểhbcx anh ta, cứtsilupkxi nhưeihk vậbcxoy khôeutwng bao giờqgdhqlzrch ra.

“Anh đgvumãupkx nếkjphm trảnvkci rồerrgi, cómbvx phảnvkci nêoaxjn buôeutwng tay ra rồerrgi khôeutwng? Hy vọhoxang đgvumãupkx khôeutwng làofesm anh thấmacmt vọhoxang!” Cung Luyếkjphn Nhi cốxksu đgvumèewqtibjjn sựkjph rung đgvumzpzeng trong lòmacmng, nặswhhn ra mộzpzet nụkwxleihkqgdhi vôeutweihk, thèewqteihkofesi ra liếkjphm môeutwi đgvumjzmhy vẻxdvp khiêoaxju khíupkxch. Dưeihkwjmai áqlzrnh mắgvumt tứtsilc giậbcxon củiuria Mễyixx Kiệxxqvt, côeutw cao ngạvyrgo ngẩrbfzng đgvumjzmhu lêoaxjn. “Nếkjphu anh muốxksun đgvumưeihkofesc hầjzmhu ngủiuri thìtsil cứtsil ra giáqlzr đgvumi, em đgvumâzaaay cómbvx tiềewqtn!”

“Luyếkjphn Nhi, em đgvumfbhong nhưeihk vậbcxoy!” Mễyixx Kiệxxqvt đgvumau lòmacmng khi nhìtsiln vàofeso vẻxdvp mặswhht kiêoaxjn cưeihkqgdhng củiuria côeutw, vàofes cảnvkc vẻxdvp yếkjphu đgvumuốxksui cómbvx thểhbcx bịkmwl pháqlzr vỡofes bấmacmt kỳyznhzrohc nàofeso trêoaxjn khuôeutwn mặswhht kiêoaxju ngạvyrgo đgvumómbvx. Anh ta lêoaxjn tiếkjphng đgvumjzmhy thưeihkơujbvng tiếkjphc, mộzpzet lầjzmhn nữehida kéibjjo côeutwofeso lòmacmng mìtsilnh, ôeutwm côeutw thậbcxot chặswhht, đgvumhbcxeutw cảnvkcm nhậbcxon đgvumưeihkofesc sựkjph tồerrgn tạvyrgi củiuria anh ta, cảnvkcm nhậbcxon đgvumưeihkofesc tìtsilnh yêoaxju màofes anh ta dàofesnh cho côeutw. “Làofesm vậbcxoy sẽeutw tổhbtfn thưeihkơujbvng em, cũmacmng tổhbtfn thưeihkơujbvng anh. Đyznhfbhong nómbvxi nhữehidng lờqgdhi làofesm tổhbtfn thưeihkơujbvng nhau nhưeihk vậbcxoy. Em biếkjpht anh đgvumãupkx quyếkjpht đgvumkmwlnh quêoaxjn đgvumi quáqlzr khứtsil, hãupkxy cho anh mộzpzet cơujbv hộzpzei!”

Nhưeihkng cuốxksui cùkdeang anh vẫwnjhn khôeutwng yêoaxju em! Cung Luyếkjphn Nhi thầjzmhm than thởhoxa trong lòmacmng, rồerrgi nhẹyixx nhàofesng đgvumrbfzy anh ta ra, vàofes tiếkjphp tụkwxlc giảnvkc vờqgdh. Côeutw sợofes rằseepng nếkjphu mìtsilnh lơujbvi lỏeaeong mộzpzet chúzroht thìtsil sẽeutw khôeutwng kìtsilm đgvumưeihkofesc nưeihkwjmac mắgvumt. “Đyznhưeihkofesc rồerrgi, em phảnvkci lêoaxjn lầjzmhu nghỉoaxj ngơujbvi! Anh khôeutwng ra giáqlzr thìtsil thôeutwi vậbcxoy, em đgvumâzaaay cómbvx thểhbcxtsilm ngưeihkqgdhi kháqlzrc. Trêoaxjn đgvumqgdhi nàofesy cómbvx thiếkjphu gìtsil đgvumàofesn ôeutwng muốxksun làofesm ấmacmm giưeihkqgdhng cho em, đgvumâzaaau phảnvkci mỗzrohi mìtsilnh anh! Anh đgvum đgvumi, em khôeutwng thíupkxch loạvyrgi đgvumàofesn ôeutwng luôeutwn tựkjph cho mìtsilnh làofes đgvumúzrohng nhưeihk anh, cũmacmng khôeutwng thíupkxch nhữehidng kẻxdvp đgvumàofesn ôeutwng mộzpzet dạvyrg hai lòmacmng!”

“Luyếkjphn Nhi! Em đgvumfbhong nhưeihk vậbcxoy. Hôeutwm nay cómbvx tuyếkjpht rơujbvi, anh cốxksutsilnh vềewqt sớwjmam đgvumhbcxkdeang em ngắgvumm tuyếkjpht. Chúzrohng ta đgvumếkjphn phòmacmng kíupkxnh ngắgvumm tuyếkjpht đgvumi! Em đgvumfbhong kíupkxch đgvumzpzeng, cẩrbfzn thậbcxon cho con!” Mễyixx Kiệxxqvt lêoaxjn tiếkjphng đgvumjzmhy xúzrohc đgvumzpzeng, bàofesn tay to lớwjman áqlzrp đgvumjzmhu côeutwofeso ngựkjphc mìtsilnh, đgvumhbcxeutw nghe thấmacmy nhịkmwlp tim củiuria anh ta, nómbvx đgvumang đgvumbcxop nhanh vìtsileutw.


Nghẹyixxn ngàofeso cắgvumn chặswhht môeutwi mìtsilnh, cho đgvumếkjphn khi mùkdeai máqlzru tanh chảnvkcy vàofeso giữehida kẽeutwjintng, nỗzrohi đgvumau buồerrgn trong mắgvumt côeutw từfbho từfbho lắgvumng xuốxksung, hómbvxa thàofesnh nỗzrohi đgvumau thưeihkơujbvng nhưeihk đgvumãupkx chếkjpht. “Trong tim anh, con quan trọhoxang hơujbvn em phảnvkci khôeutwng? Anh yêoaxjn tâzaaam, em sẽeutw sinh con ra, anh khôeutwng cầjzmhn phảnvkci giảnvkc vờqgdh tốxksut bụkwxlng nữehida, em khôeutwng cầjzmhn anh giúzrohp em dưeihkofesng thai!”

Cung Luyếkjphn Nhi từfbho từfbhozroht khỏeaeoi vòmacmng tay củiuria Mễyixx Kiệxxqvt, đgvumtsilng thẳscsnng lêoaxjn vàofes đgvumi vềewqt phíupkxa cầjzmhu thang. Trong khoảnvkcnh khắgvumc lưeihkwjmat ngang qua vai nhau đgvumómbvx, mộzpzet giọhoxat nưeihkwjmac mắgvumt rơujbvi xuốxksung, chua cháqlzrt trong tim, rấmacmt lâzaaau màofesmacmng khôeutwng thểhbcx tan đgvumi đgvumưeihkofesc.

Ngưeihkqgdhi chua xómbvxt đgvumâzaaau phảnvkci chỉoaxjmbvxtsilnh Cung Luyếkjphn Nhi, Mễyixx Kiệxxqvt cũmacmng chua xómbvxt lắgvumm chứtsil!

“Luyếkjphn Nhi!” Mễyixx Kiệxxqvt héibjjt lêoaxjn buồerrgn bãupkx.

“Anh đgvumi đgvumi!” Cung Luyếkjphn Nhi cắgvumn răjintng vàofesmbvxi.

eutw đgvumi lêoaxjn lầjzmhu. Lặswhhng lẽeutw nhìtsiln theo bómbvxng lưeihkng ngàofesy càofesng xa, Mễyixx Kiệxxqvt cháqlzrn nảnvkcn, nhưeihkng nghĩhoxa lạvyrgi nhữehidng gìtsileutw vừfbhoa nómbvxi, anh ta càofesng thấmacmy hậbcxom hựkjphc hơujbvn.

Rồerrgi quay lạvyrgi nhìtsiln tuyếkjpht rơujbvi bêoaxjn ngoàofesi, lo rằseepng tốxksui nay côeutw ngủiuri sẽeutw bịkmwl lạvyrgnh, nêoaxjn anh ta đgvumãupkx muốxksui mặswhht màofes đgvumi lêoaxjn cầjzmhu thang.

Sau khi lêoaxjn lầjzmhu, cảnvkc ngưeihkqgdhi Cung Luyếkjphn Nhi khôeutwng còmacmn chúzroht sứtsilc lựkjphc nàofeso. Côeutw ngồerrgi bệxxqvt xuốxksung sàofesn nhàofes, khôeutwng biếkjpht mìtsilnh đgvumang khómbvx chịkmwlu chuyệxxqvn gìtsil, chỉoaxj cảnvkcm thấmacmy mìtsilnh rấmacmt thiệxxqvt thòmacmi, rấmacmt rấmacmt thiệxxqvt thòmacmi. Tạvyrgi sao tìtsilnh yêoaxju củiuria ngưeihkqgdhi kháqlzrc đgvumewqtu đgvumếkjphn từfbho hai phíupkxa, còmacmn côeutw lạvyrgi chỉoaxjmbvx thểhbcxqlzrt mộzpzet mìtsilnh?

Khi Mễyixx Kiệxxqvt mởhoxa cửqnsla ra, đgvumjzmhu củiuria côeutw đgvumang vùkdeai vàofeso trong chăjintn, ngưeihkqgdhi thìtsil ngồerrgi trêoaxjn sàofesn nhàofes, trôeutwng rấmacmt đgvumáqlzrng thưeihkơujbvng, giốxksung nhưeihk mộzpzet con mèewqto con vôeutw gia cưeihk.

Nghe thấmacmy tiếkjphng đgvumzpzeng, côeutw liềewqtn quay đgvumjzmhu lạvyrgi, rồerrgi nhíupkxu màofesy. “Anh vàofeso đgvumâzaaay làofesm gìtsil?”

Mễyixx Kiệxxqvt nhìtsiln côeutw vớwjmai đgvumôeutwi mắgvumt sâzaaau thẳscsnm, giọhoxang anh ta khôeutwng còmacmn vẻxdvp đgvumau buồerrgn vàofes giậbcxon dữehid nhưeihk vừfbhoa rồerrgi, nómbvxi nhưeihk đgvumang thưeihkơujbvng lưeihkofesng. “Chúzrohng ta nómbvxi chuyệxxqvn đgvumi! Dưeihkwjmai đgvummacmt lạvyrgnh lắgvumm, em đgvumtsilng lêoaxjn đgvumi!”

Khôeutwng chờqgdh Cung Luyếkjphn Nhi cómbvx phảnvkcn ứtsilng, anh ta đgvumãupkx vộzpzei vãupkxeihkwjmac tớwjmai, bồerrgng côeutwoaxjn vàofes đgvumswhht lêoaxjn giưeihkqgdhng, lúzrohc nàofesy mớwjmai nhậbcxon ra tay côeutw đgvumang rấmacmt lạvyrgnh.

“Em tựkjphofesm đgvumưeihkofesc!” Đyznhâzaaau phảnvkci côeutw khôeutwng tựkjph đgvumi lạvyrgi đgvumưeihkofesc, côeutw khôeutwng cầjzmhn sựkjph giúzrohp đgvumofes củiuria anh ta.


Anh ta khôeutwng nómbvxi gìtsil, chỉoaxj đgvumgvump chăjintn lạvyrgi cho côeutw, đgvumhbcxeutw dựkjpha vàofeso đgvumjzmhu giưeihkqgdhng, đgvumswhht mộzpzet cáqlzri gốxksui sau lưeihkng. Rồerrgi anh ta lặswhhng lẽeutw nhìtsiln côeutw, vẫwnjhn khôeutwng nómbvxi gìtsil.

Đyznhzpzet nhiêoaxjn, bầjzmhu khôeutwng khíupkx trởhoxaoaxjn hơujbvi kỳyznh lạvyrg.

upkxch tómbvxc, tíupkxch tómbvxc… Thờqgdhi gian đgvumang lặswhhng lẽeutw trôeutwi qua. Cung Luyếkjphn Nhi míupkxm chặswhht môeutwi, cũmacmng khôeutwng nómbvxi gìtsil. Môeutwi côeutw vừfbhoa mớwjmai bịkmwl cắgvumn ráqlzrch, nêoaxjn hơujbvi sưeihkng đgvumeaeo.

Mễyixx Kiệxxqvt thưeihkơujbvng xómbvxt khi nhìtsiln khuôeutwn mặswhht nhỏeaeoeihkwjmang bỉoaxjnh củiuria côeutw, đgvumôeutwi lôeutwng màofesy lưeihkofesi máqlzrc hơujbvi nhíupkxu lạvyrgi, đgvumiềewqtm tĩhoxanh hỏeaeoi: “Em đgvumkmwlnh cứtsil tiếkjphp tụkwxlc gâzaaay sựkjph vớwjmai anh nhưeihk vậbcxoy hoàofesi hay sao? Lúzrohc trưeihkwjmac khôeutwng phảnvkci em nómbvxi khôeutwng quan tâzaaam anh yêoaxju ai, chỉoaxj cầjzmhn em đgvumưeihkofesc ởhoxaoaxjn anh thôeutwi àofes?”

Cung Luyếkjphn Nhi im lặswhhng mộzpzet hồerrgi lâzaaau, sau đgvumómbvx khẽeutwmbvxi. “Lúzrohc trưeihkwjmac ba em còmacmn sốxksung, dìtsil Mai còmacmn sốxksung, em vẫwnjhn làofes cụkwxlc cưeihkng củiuria họhoxa. Bâzaaay giờqgdh em khôeutwng còmacmn làofestsil cảnvkc, tấmacmt nhiêoaxjn em muốxksun tìtsilm mộzpzet ngưeihkqgdhi đgvumàofesn ôeutwng yêoaxju em. Tạvyrgi sao em phảnvkci bắgvumt mìtsilnh chịkmwlu thiệxxqvt thòmacmi cảnvkc đgvumqgdhi, chịkmwlu vấmacmt vảnvkc cảnvkc đgvumqgdhi chứtsil?”

“Em nómbvxi đgvumi! Bao nhiêoaxju tiềewqtn?” Mễyixx Kiệxxqvt nhìtsiln vàofeso vẻxdvp mặswhht củiuria côeutw, biếkjpht rằseepng càofesng tròmacm chuyệxxqvn nhãupkx nhặswhhn vớwjmai côeutw, thìtsileutw sẽeutwofesng rốxksui rắgvumm, nêoaxjn anh ta tiếkjphp tụkwxlc hỏeaeoi: “Tốxksui nay anh sẽeutw hầjzmhu hạvyrg em, em cómbvx thểhbcx trảnvkc bao nhiêoaxju?”

Anh ta vìtsileutw, màofes sẵzaaan sàofesng làofesm trai bao cho côeutw.

Cung Luyếkjphn Nhi hơujbvi ngạvyrgc nhiêoaxjn, cắgvumn chặswhht môeutwi vàofes im lặswhhng. Sao anh ta lạvyrgi tựkjph muốxksun làofesm trai bao? Côeutw chỉoaxj nhấmacmt thờqgdhi tứtsilc giậbcxon vàofes tủiurii thâzaaan nêoaxjn mớwjmai nómbvxi vậbcxoy, sao anh ta lạvyrgi tựkjphupkxtsilnh nhưeihk thếkjph?

“Chẳscsnng phảnvkci nómbvxi sẽeutw hầjzmhu cho em ngủiuri hay sao? Đyznhưeihkofesc thôeutwi, anh nhậbcxon lờqgdhi. Nómbvxi đgvumi, em cómbvx thểhbcx trảnvkc bao nhiêoaxju?” Giọhoxang củiuria Mễyixx Kiệxxqvt rấmacmt nhỏeaeo, còmacmn hơujbvi khàofesn khàofesn. “Khôeutwng phảnvkci muốxksun anh hầjzmhu em ngủiuri àofes?”

Nhữehidng giọhoxat nưeihkwjmac mắgvumt củiuria Cung Luyếkjphn Nhi đgvumzpzet nhiêoaxjn rơujbvi xuốxksung, làofesm mờqgdh cảnvkc hai mắgvumt.

“Anh sẵzaaan lòmacmng làofesm trai bao cho mộzpzet mìtsilnh em, chỉoaxj mộzpzet ngưeihkqgdhi duy nhấmacmt suốxksut cuộzpzec đgvumqgdhi. Luyếkjphn Nhi àofes, anh chỉoaxj muốxksun nómbvxi vớwjmai em, sáqlzru năjintm qua, anh giữehidtsilnh trong sạvyrgch, khôeutwng cómbvx bấmacmt kỳyznh thómbvxi xấmacmu nàofeso, khôeutwng làofesm chuyệxxqvn đgvumómbvx vớwjmai phụkwxl nữehid, ngoạvyrgi trừfbho em. Nếkjphu em cảnvkcm thấmacmy cầjzmhn phảnvkci xem anh làofes trai bao, chỉoaxj cầjzmhn em vui, anh sẵzaaan sàofesng làofesm trai bao củiuria em.” Giọhoxang củiuria anh ta hơujbvi tựkjph ti.

Tim củiuria Cung Luyếkjphn Nhi chợofest thắgvumt lạvyrgi, còmacmn anh ta thìtsil bịkmwl bao quanh bởhoxai vôeutw sốxksu cảnvkcm xúzrohc. “Chỉoaxj cầjzmhn em vui, chỉoaxj cầjzmhn em cảnvkcm thấmacmy làofesm vậbcxoy mớwjmai sẽeutwofesm cho tâzaaam trạvyrgng em tốxksut hơujbvn, thìtsil anh sẵzaaan lòmacmng!”

Cung Luyếkjphn Nhi nghiếkjphn chặswhht răjintng, cốxksueihkofesng đgvumhbcx khôeutwng cho nưeihkwjmac mắgvumt rơujbvi xuốxksung, nhưeihkng trong tim đgvumãupkx nhómbvxi đgvumau.


Mễyixx Kiệxxqvt vưeihkơujbvn tay ra nhưeihkng khôeutwng biếkjpht làofesm sao đgvumhbcx ôeutwm lấmacmy côeutw. Hai tay anh ta cuốxksui cùkdeang đgvumãupkx chạvyrgm vàofeso ngưeihkqgdhi côeutw, rồerrgi khôeutwng thểhbcxtsilm chếkjph nỗzrohi thưeihkơujbvng xómbvxt, nhưeihk thểhbcx muốxksun nhéibjjt côeutwofeso trong cơujbv thểhbcxtsilnh, khôeutwng còmacmn giậbcxon dỗzrohi, rồerrgi nómbvxi mộzpzet cáqlzrch yếkjphu ớwjmat. “Côeutwqlzri ngớwjma ngẩrbfzn, rõmeczofesng em yêoaxju anh, rõmeczofesng khôeutwng thểhbcx rờqgdhi xa anh, tạvyrgi sao em còmacmn giàofesy vòmacm bảnvkcn thâzaaan mìtsilnh? Khôeutwng phảnvkci anh đgvumãupkxmbvxi vớwjmai em rằseepng anh thíupkxch em rồerrgi sao? Nếkjphu khôeutwng thíupkxch, thìtsil sao anh lạvyrgi đgvumkwxlng đgvumếkjphn em? Đyznhúzrohng làofesofesm bậbcxoy sau khi uốxksung say, nhưeihkng vẫwnjhn làofes khôeutwng thểhbcxtsilm néibjjn đgvumưeihkofesc tìtsilnh cảnvkcm, say rưeihkofesu chẳscsnng qua chỉoaxjofes mộzpzet cáqlzri cớwjma. Sáqlzru năjintm giữehidtsilnh khôeutwng đgvumkwxlng đgvumếkjphn phụkwxl nữehid, chỉoaxj đgvumkwxlng đgvumếkjphn mộzpzet mìtsilnh em... Bởhoxai vìtsil em làofes em, em cómbvx hiểhbcxu khôeutwng?”

Cung Luyếkjphn Nhi cốxksu nuốxksut nưeihkwjmac mắgvumt vàofeso trong, khôeutwng cho phéibjjp mìtsilnh khómbvxc, nhưeihkng cơujbv thểhbcx run rẩrbfzy vàofes tiếkjphng nấmacmc nghẹyixxn ngàofeso đgvumãupkxofesm lộzpze ra nỗzrohi buồerrgn củiuria côeutw, sựkjph ngạvyrgc nhiêoaxjn bấmacmt ngờqgdh củiuria côeutw, vàofes cảnvkcmacmng tựkjph trọhoxang vàofes kiêoaxju hãupkxnh khiêoaxjm nhưeihkqgdhng củiuria côeutw.

“Em khôeutwng cầjzmhn anh thưeihkơujbvng hạvyrgi em! Em khôeutwng cầjzmhn anh đgvumerrgng cảnvkcm vớwjmai em! Anh khôeutwng cầjzmhn an ủiurii em đgvumâzaaau, bâzaaay giờqgdh con rấmacmt khỏeaeoe, em khôeutwng cầjzmhn sựkjph an ủiurii củiuria anh.” Cung Luyếkjphn Nhi thìtsil thầjzmhm mộzpzet cáqlzrch đgvumau khổhbtf, cốxksu sứtsilc đgvumrbfzy anh ta ra xa.

Nhưeihkng bàofesn tay to lớwjman củiuria Mễyixx Kiệxxqvt đgvumãupkx giữehid chặswhht đgvumjzmhu côeutw lạvyrgi, đgvumhbcxeutw dựkjpha vàofeso mìtsilnh. Anh ta nómbvxi vàofeso tai côeutw: “Nghe nàofesy! Anh khôeutwng thưeihkơujbvng hạvyrgi em, cũmacmng khôeutwng đgvumerrgng cảnvkcm vớwjmai em, càofesng khôeutwng phảnvkci vìtsil con nêoaxjn mớwjmai an ủiurii em. Anh chỉoaxj cầjzmhn em, chỉoaxj cầjzmhn em, vậbcxoy thôeutwi!”

Anh ta hôeutwn lêoaxjn tráqlzrn côeutw. Trong lúzrohc hoảnvkcng hốxksut, côeutw nghe thấmacmy anh ta nómbvxi rấmacmt nhẹyixx nhàofesng: “Anh thựkjphc sựkjph muốxksun bắgvumt đgvumjzmhu mộzpzet cuộzpzec sốxksung mớwjmai. Sáqlzru năjintm chờqgdh đgvumofesi làofes mộzpzet thómbvxi quen, vàofes thómbvxi quen đgvumómbvx cầjzmhn thờqgdhi gian đgvumhbcx bỏeaeo. Anh chỉoaxj muốxksun bắgvumt đgvumjzmhu mộzpzet cuộzpzec sốxksung mớwjmai. Quáqlzr khứtsil, anh khôeutwng thểhbcxmbvxa bỏeaeo, nhưeihkng anh thựkjphc sựkjph đgvumãupkx mởhoxamacmng, tin hay khôeutwng thìtsilkdeay em. Anh chỉoaxj cầjzmhn em, khôeutwng phảnvkci vìtsil em đgvumang mang thai, khôeutwng phảnvkci vìtsil em cómbvx gia tàofesi kếkjpht sùkdea, cũmacmng khôeutwng phảnvkci vìtsil anh muốxksun tìtsilm mộzpzet ngưeihkqgdhi thay thếkjph. Trêoaxjn đgvumqgdhi nàofesy, Cung Luyếkjphn Nhi, chỉoaxjofes duy nhấmacmt. Bâzaaay giờqgdh ngưeihkqgdhi duy nhấmacmt nàofesy, đgvumang ởhoxa trong vòmacmng tay củiuria anh.”

Cuốxksui cùkdeang, cuốxksui cùkdeang cũmacmng khôeutwng thểhbcxtsiln néibjjn đgvumưeihkofesc nữehida, Cung Luyếkjphn Nhi đgvumãupkx khómbvxc thậbcxot to.

eutwmbvxm chặswhht lấmacmy áqlzro củiuria Mễyixx Kiệxxqvt vàofes khómbvxc nhưeihk mộzpzet đgvumtsila trẻxdvp, giốxksung nhưeihk lầjzmhn ởhoxa trong bệxxqvnh việxxqvn, côeutw đgvumãupkxtsilm thấmacmy đgvumưeihkofesc chỗzroh dựkjpha. Nhưeihkng anh ta khôeutwng muốxksun lạvyrgi giốxksung nhưeihk lầjzmhn trưeihkwjmac, khómbvxc đgvumãupkx rồerrgi côeutw lạvyrgi đgvumrbfzy mìtsilnh ra xa.

“Khôeutwng đgvumưeihkofesc khómbvxc nữehida!” Anh ta khẽeutw ra lệxxqvnh.

ofes ngưeihkofesc lạvyrgi, côeutwofesng khómbvxc to hơujbvn.

“Khôeutwng đgvumưeihkofesc khómbvxc nữehida, em nghe thấmacmy khôeutwng? Khôeutwng nghe lờqgdhi thìtsil anh sẽeutw trừfbhong phạvyrgt em đgvumómbvx!” Anh ta nhỏeaeo giọhoxang đgvume dọhoxaa.

“Em muốxksun khómbvxc. Em cứtsil khómbvxc đgvumómbvx thìtsil sao? Anh khôeutwng can thiệxxqvp đgvumưeihkofesc đgvumâzaaau!” Côeutw khẽeutwibjjt lêoaxjn vớwjmai vẻxdvp tủiurii thâzaaan. Khómbvxc cũmacmng khôeutwng cho khómbvxc, cómbvxmacmn muốxksun cho ngưeihkqgdhi ta sốxksung nữehida khôeutwng đgvumâzaaay?

Mễyixx Kiệxxqvt hếkjpht cáqlzrch, chỉoaxjzaaang khuôeutwn mặswhht nhỏeaeo nhắgvumn củiuria côeutwoaxjn, miệxxqvng mỉoaxjm cưeihkqgdhi đgvumjzmhy chua xómbvxt. Ábcxonh mắgvumt côeutwujbvi hoảnvkcng loạvyrgn. Anh ta cưeihkqgdhi tưeihkơujbvi hơujbvn, rồerrgi bỗzrohng, anh ta cúzrohi ngưeihkqgdhi xuốxksung dùkdeang môeutwi éibjjp chặswhht vàofeso môeutwi côeutw. Mộzpzet nụkwxleutwn ngang ngưeihkofesc rơujbvi xuốxksung, Luyếkjphn Nhi đgvumqgdh đgvumwnjhn, quêoaxjn đgvumi nhữehidng giọhoxat nưeihkwjmac mắgvumt, đgvumómbvxn nhậbcxon sựkjphzaaam phạvyrgm đgvumzpzet ngộzpzet củiuria anh ta.

Sau mộzpzet lúzrohc lâzaaau, Mễyixx Kiệxxqvt mớwjmai buôeutwng côeutw ra, nhữehidng ngómbvxn tay mảnvkcnh khảnvkcnh lưeihkwjmat qua đgvumôeutwi môeutwi đgvumeaeo thắgvumm. “Còmacmn khómbvxc nữehida, anh sẽeutw trừfbhong phạvyrgt em nữehida!”

“Ai cho phéibjjp anh hôeutwn em vậbcxoy?” Khuôeutwn mặswhht trắgvumng bệxxqvch củiuria côeutw bỗzrohng đgvumeaeo bừfbhong, trong mắgvumt vẫwnjhn đgvumwnjhm lệxxqv, đgvumôeutwi môeutwi đgvumeaeo đgvumếkjphn rung đgvumzpzeng lòmacmng ngưeihkqgdhi.

Anh ta nhìtsiln côeutw, nhậbcxon ra khi côeutw khómbvxc vẫwnjhn rấmacmt dễyixx thưeihkơujbvng, đgvumswhhc biệxxqvt làofes bộzpze dạvyrgng sưeihkwjmat mưeihkwjmat bâzaaay giờqgdh lạvyrgi càofesng rung đgvumzpzeng lòmacmng ngưeihkqgdhi, vôeutwkdeang xinh đgvumyixxp.

“Ai biểhbcxu em cứtsil khómbvxc suốxksut!” Mễyixx Kiệxxqvt bấmacmt giáqlzrc cong môeutwi lêoaxjn, rúzroht mộzpzet tờqgdh khăjintn giấmacmy đgvumhbcx lau nưeihkwjmac mắgvumt cho côeutw. “Đyznhưeihkofesc rồerrgi, đgvumfbhong khómbvxc nữehida. Em nhìtsiln em khómbvxc kìtsila, xấmacmu xíupkx chếkjpht đgvumi đgvumưeihkofesc!”

“Ai biểhbcxu anh nhìtsiln... Liêoaxjn quan gìtsil đgvumếkjphn anh?” Cung Luyếkjphn Nhi nómbvxi mộzpzet cáqlzrch ngắgvumt ngừfbhong, giậbcxot lấmacmy tờqgdh khăjintn giấmacmy rồerrgi tựkjph lau nưeihkwjmac mắgvumt.

“Khi em khómbvxc cũmacmng rấmacmt xinh đgvumyixxp!” Mễyixx Kiệxxqvt mỉoaxjm cưeihkqgdhi rạvyrgng rỡofesujbvn, vàofes đgvumôeutwi mắgvumt cũmacmng sáqlzrng lêoaxjn.

Cung Luyếkjphn Nhi hơujbvi ngâzaaay ngưeihkqgdhi ra. Khómbvxc màofes đgvumyixxp gìtsil?

eutw ngưeihkwjmac mắgvumt lêoaxjn nhìtsiln anh ta, vàofes áqlzrnh mắgvumt củiuria anh ta rựkjphc lửqnsla, trôeutwng rấmacmt đgvumáqlzrng sợofes. Cung Luyếkjphn Nhi đgvumang trong trạvyrgng tháqlzri hỗzrohn loạvyrgn, côeutw ngẩrbfzng lêoaxjn nhìtsiln anh ta, vàofes đgvumôeutwi mắgvumt lấmacmp láqlzrnh cuốxksui cùkdeang cũmacmng lấmacmy lạvyrgi vẻxdvptsilnh thảnvkcn. “Mặswhhc kệxxqv anh!”

eutw khôeutwng dáqlzrm nhìtsiln anh ta khi anh ta đgvumang nhìtsiln mìtsilnh nhưeihk vậbcxoy, vìtsileutw sợofes. Tim côeutw đgvumzpzet nhiêoaxjn nhảnvkcy thìtsilnh thịkmwlch, nhịkmwlp tim đgvumbcxop rấmacmt nhanh.

“Tuy bộzpze dạvyrgng khi khómbvxc củiuria em rấmacmt đgvumyixxp, nhưeihkng em đgvumfbhong khómbvxc nữehida, vìtsil em khómbvxc thìtsil anh sẽeutw đgvumau lòmacmng!” Anh ta mỉoaxjm cưeihkqgdhi rồerrgi nâzaaang cằseepm côeutwoaxjn. “Hôeutwm nay Trọhoxang Hàofesn vàofes Ly đgvumãupkx đgvumi đgvumăjintng kýoaxj rồerrgi, ngàofesy mai chúzrohng ta cũmacmng đgvumi đgvumưeihkofesc khôeutwng?”

“Họhoxa đgvumãupkx kếkjpht hôeutwn rồerrgi hảnvkc?” Cung Luyếkjphn Nhi ngâzaaay ra.

Anh ta mỉoaxjm cưeihkqgdhi nhìtsiln côeutw. “Hếkjpht giậbcxon rồerrgi phảnvkci khôeutwng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.