Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 196 :

    trước sau   
Tầvlkrn Lăglukng Hànbding đrnaxi tớrnmoi vànbdi vỗryln nhẹpxbdnbdio tay Hànbdinbdi. “Con ànbdi, cárnaxm ơyiqzn vìnnos con đrnaxãecyo sinh cho ta mộylwxt đrnaxjxbia chárnaxu thôsvfxng minh đrnaxếtplhn vậylbjy!”

“Bárnaxc…”

“Ta muốdvqun ởsvfx lạkjdai vớrnmoi chárnaxu củpxbda ta mộylwxt lárnaxt!” Tầvlkrn Lăglukng Hànbdin đrnaxi qua vànbdi ngồhpqai xuốdvqung bêekdcn cạkjdanh giưgldirsjlng, đrnaxzhbcp lạkjdai chăglukn cho Thịmuylnh Thịmuylnh.

Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin nắzhbcm tay Hànbdinbdi: “Chúyuping ta ra ngoànbdii đrnaxi!”

Hai ngưgldirsjli đrnaxi ra ngoànbdii, Hànbdinbdi lau khôsvfx giọoookt lệdvqusvfx khózciae mắzhbct. Đgldiózcianbdi nhữvlkrng giọoookt nưgldirnmoc mắzhbct hạkjdanh phúyupic. “Chúyuping ta hãecyoy vànbdio xem Ngữvlkr Đgldiiềawcnn đrnaxi!”

Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin gậylbjt đrnaxvlkru, rồhpqai hai ngưgldirsjli bưgldirnmoc vànbdio phòxrgcng củpxbda Ngữvlkr Đgldiiềawcnn.


Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin vànbdi Tiêekdcu Hànbdinbdi xem Ngữvlkr Đgldiiềawcnn xong thìnnos vềawcn lạkjdai phòxrgcng củpxbda mìnnosnh. Tiêekdcu Hànbdinbdi hoảrnaxng hốdvqut, đrnaxylwxt nhiêekdcn nhỏbnek giọoookng: “Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin, em đrnaxang mơyiqzzcia phảrnaxi khôsvfxng? Đgldiânfsxy lànbdi sựxrgc thậylbjt sao?”

Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin lắzhbcc đrnaxvlkru vànbdi phìnnosgldirsjli. “Khôsvfxng, bànbdiecyo ànbdi, chúyuping ta khôsvfxng phảrnaxi đrnaxang nằmyhwm mơyiqz, lànbdi sựxrgc thậylbjt. Thịmuylnh Thịmuylnh lànbdi con củpxbda chúyuping ta. Bânfsxy giờrsjl anh đrnaxang rấeenut hạkjdanh phúyupic!”

Tiêekdcu Hànbdinbdi cứjxbi đrnaxi tớrnmoi đrnaxi lui trong phòxrgcng, lúyuping ta lúyuping túyuping. “Đgldizfxr em vànbdio xem Thịmuylnh Thịmuylnh lầvlkrn nữvlkra.”

“Hànbdinbdi, ba đrnaxang ởsvfx trong. Ba đrnaxãecyo khózciac. Anh nghĩdqkj ba khôsvfxng muốdvqun chúyuping ta nhìnnosn thấeenuy bộylwx dạkjdang khózciac lózciac sụglukt sùdaroi củpxbda mìnnosnh đrnaxânfsxu, vậylbjy nêekdcn tốdvqui nay cứjxbinbdinh thờrsjli gian cho ba đrnaxi!” Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin nắzhbcm chặuabgt tay Hànbdinbdi.

“Bárnaxc đrnaxãecyo khózciac?” Tiêekdcu Hànbdinbdinbding hoànbding.

“Phảrnaxi! Em quêekdcn rằmyhwng ba rấeenut thískerch Thịmuylnh Thịmuylnh ànbdi? Thậylbjm chísker khi chưgldia biếtplht ra sựxrgc thậylbjt nànbdiy, ba còxrgcn đrnaxmuylnh đrnaxem côsvfxng ty cho Thịmuylnh Thịmuylnh nữvlkra, cózcia thểzfxr thấeenuy ba rấeenut thískerch Thịmuylnh Thịmuylnh, phảrnaxi khôsvfxng?” Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin nózciai.

“Ừbnekm!” Tiêekdcu Hànbdinbdi gậylbjt đrnaxvlkru. “Đgldiúyuping vậylbjy, márnaxu dànbdiy hơyiqzn nưgldirnmoc, cânfsxu nànbdiy quảrnax thậylbjt rấeenut đrnaxúyuping. Huyếtplht thốdvqung lànbdi mộylwxt đrnaxiềawcnu rấeenut tuyệdvqut vờrsjli, giốdvqung nhưgldi mẹpxbd em, bànbdieenuy đrnaxãecyonbdim bao nhiêekdcu chuyệdvqun, nhưglding đrnaxếtplhn cuốdvqui cùdarong, em nhậylbjn ra em khôsvfxng hềawcn hậylbjn bànbdieenuy, chỉollh cảrnaxm thấeenuy thưgldiơyiqzng tiếtplhc cho cuộylwxc đrnaxrsjli củpxbda bànbdieenuy. Vậylbjy tốdvqui nay cứjxbi đrnaxzfxr cho ba củpxbda anh đrnaxi!”

“Cárnaxm ơyiqzn em!” Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin cảrnaxm đrnaxylwxng vìnnosxrgcng tốdvqut củpxbda côsvfx. Thậylbjt ra, anh ta cũizbtng muốdvqun tốdvqui nay đrnaxưgldiaenec ởsvfxdarong vớrnmoi Hànbdinbdinbdi Thịmuylnh Thịmuylnh, nhưglding anh ta biếtplht rằmyhwng ba mìnnosnh cầvlkrn Thịmuylnh Thịmuylnh hơyiqzn.

“Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin…” Lờrsjli còxrgcn chưgldia ra khỏbneki miệdvqung, anh ta đrnaxãecyo ngắzhbct ngang.

“Cózcia phảrnaxi em đrnaxmuylnh sẽejow gọoooki têekdcn anh hoànbdii nhưgldi vậylbjy khôsvfxng?” Anh ta hơyiqzi khózcia chịmuylu khi nghe côsvfx gọoooki cảrnaxekdcn họoook củpxbda anh ta. Cózcia mộylwxt nụglukgldirsjli xấeenuu xa đrnaxang nhếtplhch lêekdcn trêekdcn khózciae miệdvqung, trong mắzhbct lózciae sárnaxng.

“Vậylbjy thìnnos gọoooki lànbdinnos?” Côsvfx vẫmyhwn đrnaxang đrnaxzhbcm mìnnosnh trong nhữvlkrng kỷqfzo niệdvqum củpxbda quárnax khứjxbi, nhớrnmo đrnaxếtplhn nhữvlkrng ngànbdiy thárnaxng vui vẻpguk củpxbda côsvfxnbdi Thịmuylnh Thịmuylnh, trong tim rấeenut thỏbneka mãecyon, tuy cũizbtng hơyiqzi nhózciai đrnaxau. Nhưglding nghĩdqkj đrnaxếtplhn con đrnaxãecyosvfxekdcn cạkjdanh mìnnosnh mấeenuy năglukm qua, côsvfx vẫmyhwn cảrnaxm thấeenuy thỏbneka mãecyon lắzhbcm rồhpqai.

“Gọoooki anh lànbdi ôsvfxng xãecyo!” Anh ta thìnnos thầvlkrm.

Khôsvfxng còxrgcn gárnaxnh nặuabgng trong lòxrgcng, anh ta cảrnaxm thấeenuy rấeenut phấeenun khởsvfxi, vànbdi muốdvqun ăglukn mừhqcnng mộylwxt chúyupit. Nózciai rồhpqai, anh ta ôsvfxm côsvfx từhqcn phískera sau.


yiqz thểzfxr Tiêekdcu Hànbdinbdiyiqzi căglukng cứjxbing, cằmyhwm anh ta đrnaxuabgt trêekdcn vai côsvfx, vànbdi thìnnos thầvlkrm. “Bànbdiecyo ànbdi, khôsvfxng ngờrsjl con trai đrnaxãecyonnosm lạkjdai đrnaxưgldiaenec quárnax dễjmqbnbding. Chúyuping ta cứjxbi giữvlkrsker mậylbjt trưgldirnmoc đrnaxãecyo, anh còxrgcn mózcian nợaene phảrnaxi tískernh vớrnmoi Mao Chi Ngôsvfxn. Chờrsjl giảrnaxi quyếtplht xong, chúyuping ta sẽejow kếtplht hôsvfxn.”

“Rốdvqut cuộylwxc anh ta vànbdi anh cózcia thùdaronfsxu hậylbjn lớrnmon gìnnos?” Tiêekdcu Hànbdinbdi thựxrgcc sựxrgc khózciagldisvfxng tưgldiaeneng ra đrnaxưgldiaenec việdvquc mộylwxt ngưgldirsjli lạkjdai ẩrsjln mìnnosnh sânfsxu nhưgldi vậylbjy, thậylbjt quárnax đrnaxárnaxng sợaene.

“Chuyệdvqun nànbdiy sẽejow sớrnmom biếtplht đrnaxưgldiaenec thôsvfxi. Mànbdi chúyuping ta đrnaxhqcnng nhắzhbcc đrnaxếtplhn anh ta nữvlkra, đrnaxhqcnng đrnaxzfxr niềawcnm vui vànbdi hạkjdanh phúyupic đrnaxưgldiaenec đrnaxnbdin tụgluk gia đrnaxìnnosnh củpxbda chúyuping ta bịmuyl mộylwxt kẻpguk tiểzfxru nhânfsxn phárnax hỏbnekng.” Anh ta khẽejowgldirsjli, hôsvfxn mộylwxt cárnaxi thậylbjt lânfsxu lêekdcn cổxhvtsvfx, rồhpqai thốdvqut ra nhữvlkrng từhqcn đrnaxvlkry ẩrsjln ýmvoo. “Bànbdiecyo ànbdi, cózcia phảrnaxi chúyuping ta nêekdcn ăglukn mừhqcnng vìnnos đrnaxãecyonnosm đrnaxưgldiaenec con trai khôsvfxng?”

“Ừbnekm! Đgldiúyuping lànbdiekdcn ăglukn mừhqcnng!” Tiêekdcu Hànbdinbdi khôsvfxng hiểzfxru rõuzcq ýmvoo củpxbda anh ta. “Nhưglding cứjxbi đrnaxaenei đrnaxếtplhn khi Ngữvlkr Đgldiiềawcnn hoànbdin toànbdin đrnaxózcian nhậylbjn anh Tăglukng vànbdigldiơyiqzng Dưgldiơyiqzng đrnaxãecyo, rồhpqai chúyuping ta sẽejowdarong nhau ăglukn mừhqcnng, anh thấeenuy sao?”

“Ýoblm anh lànbdi, cózcia phảrnaxi hai chúyuping ta nêekdcn ăglukn mừhqcnng riêekdcng hay khôsvfxng?” Anh ta thìnnos thầvlkrm, dùdaro sao lúyupic nànbdiy anh ta cũizbtng khôsvfxng thểzfxr ngủpxbd đrnaxưgldiaenec, ba anh ta lạkjdai đrnaxang đrnaxylwxc chiếtplhm Thịmuylnh Thịmuylnh. Anh ta biếtplht tốdvqui nay ba mìnnosnh đrnaxãecyo khózciac, đrnaxózcianbdi lầvlkrn đrnaxvlkru tiêekdcn anh ta nhìnnosn thấeenuy nhữvlkrng giọoookt nưgldirnmoc mắzhbct củpxbda ba mìnnosnh, vìnnos vậylbjy đrnaxêekdcm nay, anh ta đrnaxãecyo nhưgldirsjlng chỗryln lạkjdai cho ba.

“Ăoawon mừhqcnng riêekdcng?” Tiêekdcu Hànbdinbdi vẫmyhwn khôsvfxng hiểzfxru.

“Bànbdiecyo, Thịmuylnh Thịmuylnh thựxrgcc sựxrgc rấeenut dễjmqb thưgldiơyiqzng, phảrnaxi khôsvfxng?” Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin lạkjdai nózciai.

“Ừbnekm, đrnaxúyuping vậylbjy! Anh khôsvfxng biếtplht lúyupic nhỏbnek Thịmuylnh Thịmuylnh ngoan thếtplhnbdio đrnaxânfsxu, ngoan đrnaxếtplhn mứjxbic lànbdim em cảrnaxm thấeenuy cózcia lỗrylni vớrnmoi con, cũizbtng thấeenuy rấeenut an ủpxbdi vìnnos con rấeenut dễjmqb thưgldiơyiqzng, rấeenut hiểzfxru chuyệdvqun. Em mong con củpxbda em sẽejow trởsvfx thànbdinh mộylwxt ngưgldirsjli cózcia ískerch cho xãecyo hộylwxi, chứjxbi khôsvfxng phảrnaxi lànbdi đrnaxjxbia đrnaxưgldiaenec nuôsvfxng chiềawcnu quen thózciai.”

“Em ddừhqcnng lo, việdvquc dạkjday dỗryln củpxbda em rấeenut thànbdinh côsvfxng!” Anh ta vẫmyhwn dựxrgca cằmyhwm trêekdcn vai côsvfx, chỉollh cầvlkrn liếtplhc mắzhbct qua mộylwxt chúyupit thìnnoszcia thểzfxr nhìnnosn thấeenuy khuôsvfxn mặuabgt hồhpqang hànbdio củpxbda côsvfx. Anh ta khôsvfxng kìnnosm đrnaxưgldiaenec lòxrgcng, ghévlkrrnaxt vànbdio mặuabgt côsvfx, nhẹpxbd nhànbding hôsvfxn côsvfx.

svfxyiqzi ngânfsxy ngưgldirsjli ra, khuôsvfxn mặuabgt lậylbjp tứjxbic đrnaxbnek bừhqcnng lêekdcn. “Đgldihqcnng quậylbjy nữvlkra!”

“Bànbdiecyo, khi nànbdio em mớrnmoi sinh thêekdcm cho anh mộylwxt đrnaxjxbia con đrnaxárnaxng yêekdcu nhưgldi vậylbjy nữvlkra? Nộylwxi dung ăglukn mừhqcnng củpxbda chúyuping ta chískernh lànbdi tạkjdao ra thêekdcm mộylwxt đrnaxjxbia con nữvlkra, đrnaxưgldiaenec khôsvfxng?”

Tiêekdcu Hànbdinbdi đrnaxylwxt nhiêekdcn hiểzfxru ra ýmvoo “ăglukn mừhqcnng” củpxbda anh ta, côsvfx liềawcnn cúyupii đrnaxvlkru xuốdvqung, khuôsvfxn mặuabgt đrnaxbnek bừhqcnng lêekdcn mộylwxt cárnaxch thiếtplhu chísker khísker.

“Em mắzhbcc cỡawcn rồhpqai kìnnosa...” Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin lêekdcn tiếtplhng trêekdcu chọoookc, khôsvfxng chịmuylu buôsvfxng tha cho côsvfx.


Bịmuyl anh ta nózciai vậylbjy, khuôsvfxn mặuabgt vốdvqun đrnaxãecyo đrnaxbnek củpxbda côsvfx thậylbjm chískernbding đrnaxbnekyiqzn, vànbdisvfx bắzhbct đrnaxvlkru giãecyoy giụgluka. “Đgldiưgldiaenec rồhpqai, anh đrnaxhqcnng quậylbjy nữvlkra. Hôsvfxm nay tânfsxm trạkjdang củpxbda em rấeenut phứjxbic tạkjdap, vừhqcna vui mừhqcnng vừhqcna thấeenup thỏbnekm, bânfsxy giờrsjl em cảrnaxm thấeenuy mìnnosnh khôsvfxng còxrgcn chúyupit sứjxbic lựxrgcc nànbdio cảrnax.”

Mộylwxt lúyupic bay lêekdcn trờrsjli rồhpqai mộylwxt lúyupic chui xuốdvqung đrnaxeenut, côsvfxnbdim gìnnoszcianfsxm trạkjdang đrnaxzfxrnbdim chuyệdvqun khárnaxc, thầvlkrn kinh căglukng thẳnvdang nhưgldi sắzhbcp đrnaxjxbit ra. Lúyupic nànbdiy côsvfx chỉollh cảrnaxm thấeenuy rấeenut mệdvqut mỏbneki, nhưglding lạkjdai khôsvfxng thểzfxr ngủpxbd đrnaxưgldiaenec, tinh thầvlkrn đrnaxang ởsvfx trong trạkjdang thárnaxi phấeenun khískerch bấeenut thưgldirsjlng.

xrgcn anh ta lạkjdai tiếtplhn lạkjdai gầvlkrn tai côsvfx, cắzhbcn tai côsvfxnbdi thìnnos thànbdio: “Bànbdiecyo ànbdi, dùdaro sao cũizbtng khôsvfxng thểzfxr ngủpxbd đrnaxưgldiaenec, hay cứjxbi ăglukn mừhqcnng mộylwxt chúyupit đrnaxi.”

Tiêekdcu Hànbdinbdizciayiqzi hoảrnaxng loạkjdan, lầvlkrn nànbdiy thìnnos ngay cảrnaxrnaxi tai cũizbtng đrnaxbnekekdcn. “Khôsvfxng! Anh tựxrgc ăglukn mừhqcnng đrnaxi!”

Anh ta ngânfsxy ngưgldirsjli ra. “Anh tựxrgc xửjawy bằmyhwng tay hảrnax?”

“Anh… Anh thôsvfx tụglukc quárnax!” Côsvfx khẽejowvlkrt lêekdcn, sao anh ta lạkjdai cózcia thểzfxrzciai vậylbjy? Chắzhbcc chắzhbcn lànbdi anh ta từhqcnng tựxrgc xửjawy bằmyhwng tay vậylbjy rồhpqai, thậylbjt kinh tởsvfxm.

“Cùdarong ăglukn mừhqcnng đrnaxi mànbdi!” Anh ta lạkjdai thìnnos thầvlkrm, đrnaxvlkru lưgldiawcni nózciang bỏbnekng thèmvoo ra vànbdi liếtplhm nhẹpxbd trêekdcn cổxhvtsvfx.

yiqz thểzfxr củpxbda Tiêekdcu Hànbdinbdi bỗrylnng căglukng cứjxbing lạkjdai, cảrnaxm giárnaxc đrnaxózcia vừhqcna ngứjxbia ngárnaxy vừhqcna khózcia chịmuylu, khiếtplhn tim côsvfx đrnaxylbjp mạkjdanh. Côsvfxyiqzi lo lắzhbcng bấeenut an, ngưgldiaeneng nghịmuylu nózciai. “Em thựxrgcc sựxrgc rấeenut mệdvqut, em phảrnaxi giữvlkr sứjxbic đrnaxzfxr ngànbdiy mai còxrgcn chơyiqzi vớrnmoi cárnaxc con.”

svfx cốdvqu ngảrnax ngưgldirsjli vềawcn phískera trưgldirnmoc, khôsvfxng muốdvqun quárnax gầvlkrn gũizbti vớrnmoi anh ta, nhưglding anh ta lạkjdai nózciai. “Anh đrnaxânfsxu cózcia bắzhbct em di chuyểzfxrn, đrnaxzfxr anh tựxrgc ra sứjxbic lànbdi đrnaxưgldiaenec rồhpqai, em chỉollh cầvlkrn hợaenep tárnaxc đrnaxơyiqzn giảrnaxn thôsvfxi!”

“Khôsvfxng muốdvqun...” Côsvfxzciai vớrnmoi giọoookng run rẩrsjly.

Bởsvfxi vìnnos cảrnaxm xúyupic cứjxbiglukng thẳnvdang, nêekdcn côsvfx hoànbdin toànbdin khôsvfxng cózcianfsxm trạkjdang đrnaxzfxrnbdim chuyệdvqun đrnaxózcia. “Em khôsvfxng muốdvqun, em khôsvfxng còxrgcn sứjxbic đrnaxânfsxu!”

“Đgldiânfsxu cầvlkrn em phảrnaxi ra tay. Lànbdim ơyiqzn đrnaxi, bànbdiecyo, tânfsxm trạkjdang củpxbda anh cũizbtng rấeenut căglukng thẳnvdang, cầvlkrn đrnaxưgldiaenec giảrnaxm bớrnmot árnaxp lựxrgcc. Anh mặuabgc kệdvqu, em phảrnaxi lànbdim tròxrgcn nghĩdqkja vụgluk củpxbda mìnnosnh.” Bànbdin tay đrnaxang ôsvfxm côsvfx củpxbda Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin bắzhbct đrnaxvlkru mởsvfxyupit árnaxo củpxbda côsvfx.

yiqz thểzfxr đrnaxylwxt nhiêekdcn thấeenuy lạkjdanh, bànbdin tay anh ta đrnaxãecyo luồhpqan vànbdio trong árnaxo côsvfx, nhữvlkrng ngózcian tay đrnaxãecyo cởsvfxi árnaxo ngựxrgcc củpxbda côsvfx ra.


“Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin!” Côsvfx rụglukt rèmvooekdcn tiếtplhng, nhưglding anh ta đrnaxãecyo vuốdvqut ve mặuabgt côsvfx rồhpqai cúyupii đrnaxvlkru xuốdvqung hôsvfxn côsvfx.

Mộylwxt ngưgldirsjli rấeenut ngang ngưgldiaenec, ngay cảrnax nụgluksvfxn củpxbda anh ta cũizbtng ngang ngưgldiaenec, kèmvoom theo mùdaroi thuốdvquc lárnax thoang thoảrnaxng, đrnaxãecyo dễjmqbnbding chiếtplhm lấeenuy côsvfx. Cárnaxnh tay mạkjdanh mẽejow ôsvfxm chặuabgt lấeenuy côsvfx, đrnaxvlkru lưgldiawcni bắzhbct đrnaxvlkru đrnaxùdaroa giỡawcnn trong miệdvqung côsvfx.

Giọoookng nam lờrsjl mờrsjl khôsvfxng rõuzcq củpxbda anh ta nhưgldi thểzfxr vang lêekdcn từhqcn trong cơyiqz thểzfxr. “Gọoooki anh lànbdi ôsvfxng xãecyo, hoặuabgc anh sẽejowsvfxn đrnaxếtplhn khi em ngạkjdat thởsvfx thìnnos thôsvfxi.”

“Đgldihqcnng mànbdi...” Côsvfx lắzhbcc đrnaxvlkru. “Ưoksfm...”

Nụgluksvfxn nànbdiy củpxbda Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin, đrnaxãecyonbdim cho Tiêekdcu Hànbdinbdi gầvlkrn nhưgldi ngạkjdat thởsvfx. Côsvfx thởsvfx hổxhvtn hểzfxrn vànbdi gấeenup gárnaxp, cảrnax ngưgldirsjli cànbding mấeenut hếtplht sứjxbic lựxrgcc.

“Gọoooki anh lànbdi ôsvfxng xãecyo!” Anh ta tiếtplhp tụglukc nózciai, nhữvlkrng ngózcian tay mảrnaxnh khảrnaxnh trêekdcu chọoookc lànbdim đrnaxôsvfxi nhũizbt hoa củpxbda côsvfx dựxrgcng đrnaxjxbing lêekdcn vànbdi trởsvfxekdcn căglukng cứjxbing. Anh ta biếtplht côsvfx đrnaxãecyo bịmuyl anh ta khiêekdcu khískerch, anh ta vẫmyhwn hôsvfxn côsvfx, vànbdi hỏbneki lạkjdai: “Em cózcia gọoooki khôsvfxng?”

“Hànbdin... Em gọoooki anh lànbdinbdin cózcia đrnaxưgldiaenec khôsvfxng?” Côsvfx khôsvfxng gọoooki ôsvfxng xãecyo, gọoooki vậylbjy mắzhbcc cỡawcn lắzhbcm.

Tiêekdcu Hànbdinbdiyiqzi khózcia chịmuylu, muốdvqun thoárnaxt khỏbneki anh ta, nhưglding chợaenet nhậylbjn ra cơyiqz thểzfxrnnosnh dưgldirsjlng nhưgldi khôsvfxng còxrgcn chúyupit sứjxbic lựxrgcc nànbdio cảrnax, ngay cảrnax mộylwxt chúyupit cũizbtng khôsvfxng còxrgcn.

“Gọoooki ôsvfxng xãecyo... Nhanh lêekdcn!”

“Ôylbjng xãecyo...” Cuốdvqui cùdarong côsvfx đrnaxãecyo thỏbneka hiệdvqup vànbdivlkrt lêekdcn hai từhqcn, rồhpqai anh ta hôsvfxn côsvfx dữvlkr dộylwxi hơyiqzn.

Tiêekdcu Hànbdinbdi mắzhbcc cỡawcn đrnaxếtplhn mứjxbic ưgldirnmoc gìnnoszcia thểzfxr cắzhbcn đrnaxjxbit lưgldiawcni củpxbda mìnnosnh. Cảrnax ngưgldirsjli côsvfxizbt xuốdvqung, thựxrgcc sựxrgc khôsvfxng còxrgcn chúyupit sứjxbic nànbdio nữvlkra.

Anh ta vôsvfxi ôsvfxm chặuabgt côsvfxnbdi bồhpqang côsvfx đrnaxuabgt lêekdcn giưgldirsjlng. Nhữvlkrng ngózcian tay củpxbda anh ta nhanh nhẹpxbdn cởsvfxi hếtplht núyupit árnaxo củpxbda côsvfx. Anh ta vòxrgcng tay ôsvfxm lấeenuy côsvfx, cúyupii ngưgldirsjli xuốdvqung hôsvfxn lêekdcn môsvfxi, trárnaxn, lôsvfxng mànbdiy, mắzhbct vànbdiizbti côsvfx...

Mộylwxt đrnaxêekdcm khôsvfxng ngủpxbd.


Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin vừhqcna ôsvfxm Tiêekdcu Hànbdinbdi vừhqcna gọoooki đrnaxiệdvqun cho Tăglukng Ly, kêekdcu anh ta ăglukn sárnaxng xong thìnnos chởsvfxgldiơyiqzng Dưgldiơyiqzng đrnaxếtplhn cùdarong chơyiqzi vớrnmoi Ngữvlkr Đgldiiềawcnn.

Tiêekdcu Hànbdinbdi dựxrgca vànbdio lòxrgcng Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin, mísker mắzhbct sụglukp xuốdvqung nhưglding vẫmyhwn khôsvfxng buồhpqan ngủpxbd. “Anh đrnaxi xem thửjawy ba anh đrnaxi ra chưgldia? Chắzhbcc khôsvfxng phảrnaxi bárnaxc ngồhpqai cảrnax đrnaxêekdcm trong phòxrgcng Thịmuylnh Thịmuylnh đrnaxózcia chứjxbi?”

“Anh vừhqcna đrnaxi rồhpqai, hìnnosnh nhưgldi ba đrnaxãecyo ngủpxbd gụglukc bêekdcn cạkjdanh giưgldirsjlng.” Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin đrnaxãecyo đrnaxzhbcp chăglukn cho ba mìnnosnh, nhìnnosn ba đrnaxãecyo ngủpxbd thiếtplhp đrnaxi nhưglding vẫmyhwn nắzhbcm chặuabgt tay Thịmuylnh Thịmuylnh, trong lòxrgcng rấeenut xúyupic đrnaxylwxng. Đgldiúyuping lànbdinnosnh ôsvfxng chárnaxu, ba anh thưgldiơyiqzng chárnaxu còxrgcn nhiềawcnu hơyiqzn thưgldiơyiqzng đrnaxjxbia con trai nhưgldi anh ta nữvlkra.

“Lỡawcnrnaxc bịmuyl cảrnaxm lạkjdanh thìnnos sao?” Tiêekdcu Hànbdinbdiyiqzi lo lắzhbcng.

“Anh đrnaxãecyo đrnaxzhbcp chăglukn cho ba rồhpqai, còxrgcn mởsvfxrnaxy sưgldisvfxi nữvlkra!”

“Ồuzcq!” Lúyupic nànbdiy Tiêekdcu Hànbdinbdi mớrnmoi thấeenuy yêekdcn tânfsxm.

Mớrnmoi sárnaxng sớrnmom, Thịmuylnh Thịmuylnh vừhqcna thứjxbic dậylbjy thìnnos giậylbjt cảrnaxnnosnh, cậylbju nhìnnosn thấeenuy ôsvfxng nộylwxi đrnaxãecyo ngồhpqai ngủpxbdekdcn cạkjdanh giưgldirsjlng củpxbda mìnnosnh. Ôylbjng nộylwxi ngồhpqai dưgldirnmoi sànbdin nhànbdi, úyupip mặuabgt lêekdcn giưgldirsjlng củpxbda cậylbju mànbdi ngủpxbd.

“Sao ôsvfxng nộylwxi lạkjdai ởsvfx đrnaxânfsxy?”

Thịmuylnh Thịmuylnh duỗrylni bànbdin tay nhỏbnekvlkr ra vànbdi lắzhbcc lắzhbcc ôsvfxng ta. “Ôylbjng ơyiqzi, ôsvfxng ơyiqzi!”

Tầvlkrn Lăglukng Hànbding bịmuyl đrnaxárnaxnh thứjxbic, vừhqcna ngưgldirnmoc mắzhbct lêekdcn liềawcnn nhìnnosn thấeenuy khuôsvfxn mặuabgt nhỏbnek nhắzhbcn củpxbda chárnaxu nộylwxi mìnnosnh, ôsvfxng ta lậylbjp tứjxbic ngồhpqai dậylbjy vànbdi ôsvfxm lấeenuy cậylbju bévlkr. “Cụglukc cưglding, gọoooki lạkjdai mộylwxt tiếtplhng ôsvfxng nộylwxi nữvlkra đrnaxi con!”

“Ôylbjng nộylwxi!” Thịmuylnh Thịmuylnh ngoan ngoãecyon gọoooki lạkjdai.

“Ừbnekm!” Tầvlkrn Lăglukng Hànbdin rấeenut hànbdii lòxrgcng. “Gọoooki lạkjdai lầvlkrn nữvlkra!”

“Ôylbjng nộylwxi ơyiqzi, ôsvfxng bịmuyl sốdvqut hảrnax? Sao ôsvfxng lạkjdai ngồhpqai ngủpxbdsvfx đrnaxânfsxy vậylbjy? Lỡawcn bịmuyl cảrnaxm lạkjdanh thìnnos phảrnaxi lànbdim sao?” Thịmuylnh Thịmuylnh lẩrsjlm bẩrsjlm. “Àdpqai, ôsvfxng nộylwxi, ôsvfxng ôsvfxm con chặuabgt quárnax!”

“Chárnaxu ngoan, vìnnos ôsvfxng thískerch con mànbdi!” Vẻpguk phấeenun khởsvfxi củpxbda Tầvlkrn Lăglukng Hànbding khôsvfxng thểzfxr diễjmqbn tảrnax bằmyhwng lờrsjli.

“Ôylbjng nộylwxi thậylbjt kỳyrfe lạkjda, cózcia thískerch cũizbtng đrnaxânfsxu cầvlkrn siếtplht con chặuabgt đrnaxếtplhn chếtplht vậylbjy đrnaxânfsxu!” Thịmuylnh Thịmuylnh cưgldirsjli khúyupic khískerch.

“Chárnaxu ngoan, sao ôsvfxng nộylwxi lạkjdai siếtplht chếtplht cụglukc cưglding củpxbda ôsvfxng nộylwxi đrnaxưgldiaenec? Ôylbjng nộylwxi cưglding con còxrgcn khôsvfxng kịmuylp nữvlkra lànbdi!”

“Ôylbjng ơyiqzi, cózcia phảrnaxi ôsvfxng muốdvqun gọoooki con đrnaxi đrnaxárnaxnh golf khôsvfxng?” Thịmuylnh Thịmuylnh cưgldirsjli hìnnosnnosnbdi hỏbneki.

“Khôsvfxng đrnaxi đrnaxárnaxnh golf nữvlkra, hôsvfxm nay ởsvfx nhànbdi chơyiqzi!” Tầvlkrn Lăglukng Hànbding thảrnax cậylbju bévlkr ra, rồhpqai lấeenuy quầvlkrn árnaxo cho cậylbju. “Nànbdio, con mặuabgc árnaxo vànbdio đrnaxi!”

“Ôylbjng ơyiqzi, cảrnax đrnaxêekdcm ôsvfxng khôsvfxng ngủpxbdnbdi chạkjday tớrnmoi phòxrgcng con lànbdim gìnnos vậylbjy? Khôsvfxng phảrnaxi gọoooki con đrnaxi đrnaxárnaxnh golf thìnnos đrnaxzfxrnbdim gìnnos? Ôylbjng đrnaxúyuping lànbdi kỳyrfe lạkjda!” Thịmuylnh Thịmuylnh vừhqcna mặuabgc árnaxo vừhqcna nózciai.

yupic nànbdiy, Tầvlkrn Trọoookng Hànbdin đrnaxãecyo thay mộylwxt bộylwx quầvlkrn árnaxo thoảrnaxi márnaxi hơyiqzn vànbdi đrnaxrsjly cửjawya bưgldirnmoc vànbdio, nhìnnosn thấeenuy cảrnax hai ôsvfxng chárnaxu đrnaxawcnu đrnaxãecyo thứjxbic dậylbjy. “Chànbdio buổxhvti sárnaxng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.