Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 189 :

    trước sau   
“Khômuhgng phảqgkoi em muốyvaqn đrpfgzapl lỗgocni cho anh, vìtlfz em biếytbrt, đrpfgiềhqahu màrnyw con ngưaiyikeqvi khóryrk kiểxrqxm soájdbwt nhấfhixt chíztwsnh làrnyw trájdbwi tim củtufga mìtlfznh. Chi Ngômuhgn àrnyw, em mong anh sẽozsi tựsoix giảqgkoi thíztwsch rõzaplrnywng Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn, rốyvaqt cuộgocnc con củtufga họwvxr đrpfgãztws bịuklr đrpfgưaiyia đrpfgi đrpfgârnywu rồdqvvi?” Mạryrkc Lam Ảfxsrnh buồdqvvn bãztwsryrki.

Mao Chi Ngômuhgn siếytbrt chặpkqkt bàrnywn tay đrpfgang căfolang cứfxkwng, rồdqvvi lắkeqvc đrpfgvsdcu. “Lam Ảfxsrnh, anh khômuhgng làrnywm đrpfgưaiyillnnc!”

“Tạryrki sao?”

“Đzaplârnywy làrnyw ârnywn oájdbwn riêbuwbng tưaiyi giữtlfza anh vớvltzi Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn, cũrlowng córyrk thểxrqxryrki làrnyw ârnywn oájdbwn riêbuwbng tưaiyi vớvltzi nhàrnyw họwvxr Tầvsdcn. Dùqemy cậgiequ ta córyrk biếytbrt, anh cũrlowng sẽozsi khômuhgng nóryrki cho cậgiequ ta biếytbrt đrpfgfxkwa béafsp đrpfgang ởmiaw đrpfgârnywu!” Mao Chi Ngômuhgn trảqgko lờkeqvi cômuhgqemyng kiêbuwbn quyếytbrt.

Mạryrkc Lam Ảfxsrnh nhìtlfzn vàrnywo vẻdjon kiêbuwbn đrpfguklrnh trêbuwbn khuômuhgn mặpkqkt đrpfgsqyyp trai củtufga Mao Chi Ngômuhgn, chỉxjrv cảqgkom thấfhixy trong lòreobng rấfhixt buồdqvvn, rấfhixt đrpfgau khổzapl. Anh ta nhưaiyi vậgieqy, làrnywm cômuhg nhớvltz lạryrki bảqgkon thârnywn vàrnyw Lam Tịuklrnh nhiềhqahu năfolam vềhqah trưaiyivltzc, nhớvltz vềhqah bảqgkon thârnywn đrpfgvsdcy đrpfgau đrpfgvltzn tuyệaztut vọwvxrng vìtlfz bịuklr chấfhixp niệaztum giàrnywy vòreob.

Chỉxjrvryrk đrpfgiềhqahu làrnywmuhg, dưaiyivltzi tìtlfznh yêbuwbu vàrnyw chăfolam sóryrkc củtufga Hàrnywn Lạryrkp, cômuhg đrpfgãztws đrpfgi ra khỏbwcfi bóryrkng tốyvaqi. Nhưaiying Lam Tịuklrnh lạryrki khômuhgng gặpkqkp đrpfgưaiyillnnc mộgocnt ngưaiyikeqvi nhưaiyi vậgieqy, nêbuwbn Lam Tịuklrnh mớvltzi phảqgkoi chếytbrt. Vậgieqy còreobn Mao Chi Ngômuhgn? Anh ta nhưaiyi vậgieqy, chẳmgnkng phảqgkoi giốyvaqng Lam Tịuklrnh rồdqvvi sao?


“Lam Ảfxsrnh, em đrpfgbuwbng khuyêbuwbn anh nữtlfza, anh khômuhgng thểxrqx kiểxrqxm soájdbwt trájdbwi tim củtufga mìtlfznh, anh cầvsdcn phảqgkoi làrnywm nhưaiyi vậgieqy. Đzaplârnywy làrnyw nhàrnyw họwvxr Tầvsdcn đrpfgãztws nợllnn anh, anh cầvsdcn phảqgkoi đrpfgòreobi lạryrki.” Mao Chi Ngômuhgn đrpfgau đrpfgvltzn nóryrki. “Em xem thưaiyikeqvng anh cũrlowng đrpfgưaiyillnnc, nóryrki anh bỉxjrvzapli cũrlowng đrpfgưaiyillnnc, anh đrpfghqahu khômuhgng quan târnywm nữtlfza. Còreobn vềhqah Lam Tịuklrnh, anh cảqgkom thấfhixy rấfhixt córyrk lỗgocni, anh khômuhgng nêbuwbn xem cômuhgfhixy làrnyw thếytbr thârnywn củtufga em. Thựsoixc ra cômuhgfhixy cũrlowng khômuhgng hẳmgnkn làrnyw thếytbr thârnywn củtufga em, bởmiawi vìtlfzmuhgfhixy khômuhgng bao giờkeqv tốyvaqt bụhqahng nhưaiyi em!”

Mao Chi Ngômuhgn nhìtlfzn cômuhg, nhữtlfzng tưaiyimiawng sẽozsi nhìtlfzn thấfhixy ájdbwnh mắkeqvt khinh khi củtufga Mạryrkc Lam Ảfxsrnh, nhưaiying Mạryrkc Lam Ảfxsrnh vẫaoyvn bìtlfznh thảqgkon đrpfgájdbwp lạryrki ájdbwnh mắkeqvt ngóryrkng trômuhgng đrpfgóryrk củtufga Mao Chi Ngômuhgn, rồdqvvi chậgieqm rãztwsi đrpfgi qua, từbuwbng bưaiyivltzc mộgocnt, rấfhixt chậgieqm vàrnyw rấfhixt kiêbuwbn đrpfguklrnh.

“Đzaplãztws qua hếytbrt rồdqvvi! Dùqemy đrpfgãztws xảqgkoy ra chuyệaztun gìtlfz, tấfhixt cảqgkorlowng đrpfgãztws qua hếytbrt rồdqvvi!” Giọwvxrng vẫaoyvn buồdqvvn bãztws nhưaiyi mọwvxri khi, nhưaiying Mạryrkc Lam Ảfxsrnh đrpfggocnt nhiêbuwbn giơfxkw tay ra rồdqvvi ômuhgm chặpkqkt lấfhixy cơfxkw thểxrqx đrpfgang căfolang cứfxkwng củtufga Mao Chi Ngômuhgn, mộgocnt tay vỗgocnrnywo lưaiying củtufga anh ta nhưaiyi đrpfgxrqx an ủtufgi, rồdqvvi lặpkqkp lạryrki. “Hãztwsy quêbuwbn nóryrk đrpfgi, đrpfgbuwbng giàrnywy vòreob trájdbwi tim mìtlfznh nữtlfza.”

muhg khômuhgng hềhqah lộgocn ra vẻdjon mặpkqkt căfolam ghéafspt, cômuhg khômuhgng chêbuwb bai sựsoix thấfhixp hèuvqhn củtufga anh ta, thậgieqm chíztwsreobn sẵjdbwn lòreobng ômuhgm lấfhixy anh ta. Mao Chi Ngômuhgn lặpkqkng ngưaiyikeqvi ra đrpfgóryrk, hai tay run rẩmgnky, cuốyvaqi cùqemyng cũrlowng ômuhgm lấfhixy ngưaiyikeqvi vừbuwba chủtufg đrpfggocnng ômuhgm mìtlfznh, rồdqvvi nhắkeqvm mắkeqvt lạryrki, khômuhgng đrpfgxrqx cho bấfhixt cứfxkw ai nhìtlfzn thấfhixy sựsoix yếytbru đrpfguốyvaqi, mong manh nhưaiyi mộgocnt đrpfgfxkwa béafsp củtufga anh ta vàrnywo lúrlowc nàrnywy. “Lam Ảfxsrnh, anh khômuhgng làrnywm đrpfgưaiyillnnc! Anh thậgieqt sựsoix khômuhgng thểxrqxrnywm đrpfgưaiyillnnc!”

“Chi Ngômuhgn, trong tim córyrktlfznh yêbuwbu mớvltzi sẽozsi vui vẻdjon! Hãztwsy đrpfgxrqx chúrlowng ta quêbuwbn nóryrk đrpfgi! Hãztwsy quêbuwbn hếytbrt tấfhixt cảqgko mọwvxri chuyệaztun khômuhgng vui đrpfgi! Anh hãztwsy tựsoix đrpfgi nóryrki vớvltzi Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn, anh đrpfgãztws đrpfgưaiyia con củtufga anh ấfhixy đrpfgi đrpfgârnywu, đrpfgbuwbng giàrnywy vòreob họwvxr nữtlfza! Hãztwsy đrpfgxrqx chúrlowng ta trârnywn trọwvxrng tìtlfznh bạryrkn hiếytbrm córyrkrnywy đrpfgi! Anh vàrnyw Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn làrnyw anh em vớvltzi nhau nhiềhqahu năfolam rồdqvvi, hai anh làrnyw nhữtlfzng ngưaiyikeqvi bạryrkn thârnywn thiếytbrt nhấfhixt màrnyw, thậgieqm chíztws anh còreobn đrpfgi tìtlfzm ngưaiyikeqvi đrpfgdjonaiyivltzn giùqemym cho anh ấfhixy, córyrk thểxrqx thấfhixy anh ấfhixy tin tưaiyimiawng anh đrpfgếytbrn mứfxkwc nàrnywo. Hãztwsy trârnywn trọwvxrng nóryrk, nóryrki cho anh ấfhixy biếytbrt tấfhixt cảqgko sựsoix thậgieqt, anh ấfhixy sẽozsi tha thứfxkw cho anh!”

“Khômuhgng!” Mao Chi Ngômuhgn lắkeqvc đrpfgvsdcu. “Anh khômuhgng làrnywm đrpfgưaiyillnnc, thậgieqt sựsoix khômuhgng thểxrqxrnywm đrpfgưaiyillnnc!”

“Rốyvaqt cuộgocnc anh córyrk nỗgocni khổzapltlfz? Tạryrki sao?” Giọwvxrng nóryrki vốyvaqn rấfhixt khẽozsirnyw buồdqvvn bãztws đrpfggocnt nhiêbuwbn nghiêbuwbm nghịuklrfxkwn, Mạryrkc Lam Ảfxsrnh đrpfgmgnky Mao Chi Ngômuhgn ra xa, trợllnnn mắkeqvt nhìtlfzn anh ta, rồdqvvi gằmuhgn giọwvxrng từbuwbng chữtlfz mộgocnt: “Dùqemy anh muốyvaqn trảqgko thùqemy thếytbrrnywo, hay anh oájdbwn hậgieqn ra sao, thìtlfz việaztuc chia cắkeqvt họwvxr vớvltzi con cájdbwi trong năfolam năfolam, hìtlfznh phạryrkt tàrnywn khốyvaqc nàrnywy cũrlowng đrpfgãztws đrpfgtufg lắkeqvm rồdqvvi, đrpfgãztwsqemy đrpfgkeqvp đrpfgưaiyillnnc vếytbrt thưaiyiơfxkwng củtufga anh rồdqvvi, hãztwsy dừbuwbng tay lạryrki đrpfgi! Chi Ngômuhgn, trong lòreobng em, anh luômuhgn làrnyw mộgocnt ngưaiyikeqvi anh nhârnywn từbuwb nhấfhixt, đrpfgbuwbng làrnywm cho em buồdqvvn córyrk đrpfgưaiyillnnc khômuhgng?”

Mao Chi Ngômuhgn lắkeqvc đrpfgvsdcu, trong mắkeqvt đrpfgvsdcy đrpfgau buồdqvvn. “Khômuhgng! Anh khômuhgng thểxrqx!”

Anh ta đrpfggocnt nhiêbuwbn siếytbrt thậgieqt chặpkqkt cơfxkw thểxrqx gầvsdcy gòreob trong vòreobng tay mìtlfznh, mắkeqvt nhắkeqvm nghiềhqahn lạryrki, nhữtlfzng cảqgkonh tưaiyillnnng trưaiyivltzc đrpfgârnywy lạryrki hiệaztun ra rõzaplrnywng trong târnywm tríztws. Nỗgocni khổzaplrnyw anh ta phảqgkoi chịuklru, sựsoix sỉxjrv nhụhqahc màrnyw anh ta phảqgkoi chịuklru, sựsoix đrpfgau khổzaplrnyw mẹsqyy anh ta phảqgkoi nếytbrm trảqgkoi, anh ta phảqgkoi tíztwsnh từbuwbng móryrkn từbuwbng móryrkn vớvltzi nhàrnyw họwvxr Tầvsdcn!

Kểxrqx từbuwb ngàrnywy biếytbrt đrpfgưaiyillnnc sựsoix thậgieqt, kểxrqx từbuwbrlowc đrpfgóryrk, trong tim anh ta chỉxjrvryrk hai chữtlfz “trảqgko thùqemy”, tìtlfzm nhàrnyw họwvxr Tầvsdcn đrpfgxrqx trảqgko thùqemy. Vìtlfz vậgieqy, đrpfgxrqx trảqgko đrpfgưaiyillnnc thùqemy, anh ta sẵjdbwn sàrnywng ẩmgnkn mìtlfznh bêbuwbn cạryrknh Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn, sẵjdbwn sàrnywng chịuklru thiệaztut đrpfgxrqxrnywm mộgocnt trưaiyimiawng phòreobng nhỏbwcfafspmiaw Tầvsdcn thịuklr, tấfhixt cảqgko chỉxjrv đrpfgxrqx trảqgko thùqemy.

“Làrnywtlfz em sao?” Mạryrkc Lam Ảfxsrnh khômuhgng cho làrnyw vậgieqy.

“Khômuhgng hẳmgnkn làrnyw vậgieqy!” Mao Chi Ngômuhgn líztws nhíztws trong đrpfgau đrpfgvltzn. “Lam Ảfxsrnh, em đrpfgbuwbng hỏbwcfi nữtlfza, anh sẽozsi khômuhgng nóryrki đrpfgârnywu. Anh sẽozsi chúrlowc phúrlowc cho em! Hãztwsy cùqemyng Hàrnywn Lạryrkp qua Phájdbwp, quêbuwbn đrpfgi mọwvxri chuyệaztun, vìtlfzryrk chẳmgnkng liêbuwbn quan gìtlfz đrpfgếytbrn em cảqgko!”

“Nhưaiying Chi Ngômuhgn àrnyw, Ly khômuhgng đrpfghqahng gìtlfz đrpfgếytbrn anh thìtlfz phảqgkoi? Vậgieqy tạryrki sao anh vàrnyw Lam Tịuklrnh lạryrki đrpfgyvaqi xửlhzo vớvltzi Tăfolang Ly nhưaiyi vậgieqy?” Mạryrkc Lam Ảfxsrnh cốyvaq gắkeqvng thuyếytbrt phụhqahc anh ta, nhưaiying vẫaoyvn chỉxjrv tốyvaqn cômuhgng vômuhg íztwsch.


“Anh xin lỗgocni! Mọwvxri chuyệaztun chỉxjrvryrk thểxrqx trájdbwch Tăfolang Ly quájdbw thârnywn thiếytbrt vớvltzi Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn, mọwvxri chuyệaztun chỉxjrvryrk thểxrqx trájdbwch đrpfgfxkwa con củtufga Tăfolang Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng sinh ra khômuhgng đrpfgúrlowng lúrlowc!” Cổzapl họwvxrng củtufga Mao Chi Ngômuhgn nghẹsqyyn ngàrnywo, mộgocnt lúrlowc lârnywu sau, vòreobng tay đrpfgang ômuhgm Mạryrkc Lam Ảfxsrnh cũrlowng đrpfgãztws buômuhgng lỏbwcfng ra, trêbuwbn khuômuhgn mặpkqkt đrpfgau đrpfgvltzn tràrnywn đrpfgvsdcy vẻdjon kiêbuwbn đrpfguklrnh.

“Lam Ảfxsrnh, em vềhqah đrpfgi! Anh córyrk chuyệaztun muốyvaqn nóryrki vớvltzi Lam Tịuklrnh!” Anh ta nóryrki.

Mạryrkc Lam Ảfxsrnh biếytbrt rằmuhgng mìtlfznh khômuhgng thểxrqxryrki thêbuwbm gìtlfz nữtlfza, cuốyvaqi cùqemyng cũrlowng quay ngưaiyikeqvi rờkeqvi đrpfgi.

Mao Chi Ngômuhgn lấfhixy bậgieqt lửlhzoa ra, đrpfgfxkwng trưaiyivltzc bia mộgocn củtufga Mạryrkc Lam Tịuklrnh, đrpfgyvaqt chájdbwy sạryrkch mấfhixy trang cuốyvaqi cùqemyng củtufga cuốyvaqn nhậgieqt kýqdrs đrpfgóryrk. Đzaplxrqx sựsoix thậgieqt tan thàrnywnh mârnywy khóryrki đrpfgi, vìtlfzryrk chếytbrt thìtlfz anh ta cũrlowng sẽozsi khômuhgng bỏbwcf cuộgocnc!

mhlp phòreobng khájdbwch củtufga nhàrnyw họwvxr Tầvsdcn.

Khi Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn dẫaoyvn theo Tăfolang Ly vàrnywaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng xuấfhixt hiệaztun ởmiaw đrpfgóryrk, anh ta cốyvaqtlfznh dặpkqkn dòreob: “Xin hai ngưaiyikeqvi khoan nhậgieqn lạryrki con đrpfgưaiyillnnc khômuhgng? Tômuhgi sợllnnrnywrnyw sẽozsi nhấfhixt thờkeqvi khômuhgng chịuklru nổzapli. Nếytbru cômuhgfhixy biếytbrt tômuhgi đrpfgãztwsrnywm mấfhixt con, cômuhgfhixy nhấfhixt đrpfguklrnh sẽozsi buồdqvvn đrpfgếytbrn chếytbrt. Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng àrnyw, em córyrk hiểxrqxu đrpfgưaiyillnnc khômuhgng?”

folang Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng ngồdqvvi trong xe, nưaiyivltzc mắkeqvt giàrnywn giụhqaha, târnywm trạryrkng củtufga cômuhgrlowc nàrnywy vômuhgqemyng phứfxkwc tạryrkp. Niềhqahm vui vìtlfz sắkeqvp đrpfgưaiyillnnc gặpkqkp con, vàrnyw nỗgocni đrpfgau vìtlfz thưaiyiơfxkwng nhớvltz con trong bao nhiêbuwbu năfolam qua, sựsoixqemyi ngùqemyi vàrnyw mong đrpfgllnni vìtlfz đrpfgãztws mấfhixt đrpfgi lạryrki córyrk đrpfgưaiyillnnc đrpfgang hòreoba quyệaztun vớvltzi nhau, vàrnyw cảqgko sựsoix thấfhixp thỏbwcfm lo lắkeqvng, làrnywm sao con córyrk thểxrqx chấfhixp nhậgieqn cômuhg đrpfgârnywy?

Ngoàrnywi ra, Hàrnywrnyw biếytbrt đrpfgưaiyillnnc tin nàrnywy thìtlfz sẽozsi nhưaiyi thếytbrrnywo?

Khi họwvxr vềhqah đrpfgếytbrn nơfxkwi, Ngữtlfz Đzapliềhqahn vàrnyw Tiêbuwbu Hàrnywrnyw đrpfgang xem tivi trong phòreobng khájdbwch. Tiêbuwbu Hàrnywrnyw đrpfgang xem phim hoạryrkt hìtlfznh cùqemyng vớvltzi Ngữtlfz Đzapliềhqahn, còreobn Thịuklrnh Thịuklrnh đrpfgãztws theo ômuhgng Tầvsdcn đrpfgi đrpfgájdbwnh golf, khômuhgng córyrkmiaw nhàrnyw.

“Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng, Ly àrnyw, hai ngưaiyikeqvi phảqgkoi đrpfgqgkom bảqgkoo, làrnywm vậgieqy cũrlowng sẽozsi tốyvaqt hơfxkwn cho Ngữtlfz Đzapliềhqahn, vìtlfzryrkreobn quájdbw nhỏbwcf, córyrk thểxrqx nhấfhixt thờkeqvi sẽozsi khômuhgng chấfhixp nhậgieqn đrpfgưaiyillnnc. Vìtlfz vậgieqy, hai ngưaiyikeqvi phảqgkoi làrnywm quen vớvltzi nóryrk, sau đrpfgóryrk mớvltzi nóryrki cho nóryrk biếytbrt sựsoix thậgieqt, hiểxrqxu khômuhgng?” Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn lạryrki căfolan dặpkqkn mộgocnt lầvsdcn nữtlfza.

“Anh Tầvsdcn àrnyw, em hiểxrqxu!” Tăfolang Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng hứfxkwa.

“Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng, em đrpfgbuwbng khóryrkc! Em màrnyw khóryrkc thìtlfz Ngữtlfz Đzapliềhqahn sẽozsi sợllnn, nóryrk rấfhixt hưaiyivltzng nộgocni!” Tăfolang Ly nóryrki, trong tim cũrlowng bấfhixt giájdbwc run lêbuwbn. Con trai củtufga anh ta, vậgieqy màrnyw anh ta khômuhgng hềhqah biếytbrt con trai mìtlfznh đrpfgãztwsryrk mặpkqkt trêbuwbn cõzapli đrpfgkeqvi nàrnywy!

“Ừvltzm! Em biếytbrt rồdqvvi!” Nóryrki vậgieqy, nhưaiying mắkeqvt cômuhg lạryrki đrpfgbwcfbuwbn.


Ba ngưaiyikeqvi đrpfgi vàrnywo phòreobng khájdbwch, nhìtlfzn thấfhixy Ngữtlfz Đzapliềhqahn đrpfgang gốyvaqi đrpfgvsdcu trêbuwbn chârnywn củtufga Tiêbuwbu Hàrnywrnywrnyw xem “Tom vàrnyw Jerry”, cậgiequ béafspaiyikeqvi khúrlowc khíztwsch. “Mẹsqyy ơfxkwi, mắkeqvc cưaiyikeqvi thậgieqt ájdbw! Mẹsqyy xem con mèuvqho đrpfgóryrk ngốyvaqc chưaiyia kìtlfza! Ha ha ha...”

“Đzaplúrlowng vậgieqy, con mèuvqho ngốyvaqc quájdbw, chúrlow chuộgocnt nhỏbwcf dễsqyy thưaiyiơfxkwng quájdbw chừbuwbng!” Tiêbuwbu Hàrnywrnyw vuốyvaqt ve khuômuhgn mặpkqkt nhỏbwcfafsp củtufga cậgiequ, rồdqvvi cũrlowng cưaiyikeqvi vui vẻdjon. “Ngữtlfz Đzapliềhqahn củtufga mẹsqyyrlowng rấfhixt dễsqyy thưaiyiơfxkwng! Mẹsqyy thíztwsch Ngữtlfz Đzapliềhqahn lắkeqvm đrpfgóryrk!”

“Ngữtlfz Đzapliềhqahn cũrlowng thíztwsch mẹsqyy nhiềhqahu lắkeqvm!” Ngữtlfz Đzapliềhqahn vẫaoyvn cưaiyikeqvi khúrlowc khíztwsch, córyrk thểxrqx thấfhixy cậgiequ béafsp vui vẻdjon đrpfgếytbrn thếytbrrnywo.

Ba ngưaiyikeqvi nhìtlfzn thấfhixy cảqgkonh tưaiyillnnng nàrnywy, trong tim dârnywng lêbuwbn đrpfgtufg loạryrki cảqgkom xúrlowc. Trong lòreobng Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn còreobn rốyvaqi rắkeqvm hơfxkwn, con củtufga họwvxr đrpfgârnywu rồdqvvi? Nếytbru Ngữtlfz Đzapliềhqahn làrnyw con củtufga Tăfolang Ly vàrnywaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng, vậgieqy con củtufga anh ta vàrnywrnywrnyw đrpfgang ởmiaw đrpfgârnywu?

Trong nhữtlfzng năfolam qua, thìtlfz ra, đrpfgfxkwa con màrnyw anh ta nuômuhgi nấfhixng lạryrki khômuhgng phảqgkoi làrnyw con ruộgocnt củtufga mìtlfznh. Sao anh ta lạryrki córyrk thểxrqxfxkwrnyw đrpfgếytbrn vậgieqy?

Mọwvxri chuyệaztun đrpfgãztws đrpfgếytbrn nưaiyivltzc nàrnywy, anh ta mớvltzi hiểxrqxu ra mộgocnt chuyệaztun. Đzaplóryrkrnyw việaztuc xéafspt nghiệaztum AND, nhấfhixt đrpfguklrnh làrnyw đrpfgfxkwa trẻdjon đrpfgãztws đrpfgưaiyillnnc trájdbwo đrpfgzapli sau khi làrnywm xong xéafspt nghiệaztum. Ngàrnywy đrpfgvsdcu tiêbuwbn sau khi bồdqvvng con vềhqah, anh ta đrpfgãztws cho con đrpfgi làrnywm xéafspt nghiệaztum. Mẫaoyvu májdbwu đrpfgóryrk, anh ta đrpfgãztws tậgieqn mắkeqvt nhìtlfzn thấfhixy bájdbwc sĩzbbx lấfhixy ra, đrpfgíztwsch thârnywn đrpfgưaiyia đrpfgi xéafspt nghiệaztum, nêbuwbn khômuhgng thểxrqxrnywo córyrk sai sóryrkt đrpfgưaiyillnnc. Đzaplãztwsjdbwc nhậgieqn đrpfgóryrkrnyw ruộgocnt thịuklrt củtufga mìtlfznh, vàrnyw ômuhgng giàrnywrlowng đrpfgãztws xem qua, nhưaiying khômuhgng ngờkeqv đrpfgếytbrn cuốyvaqi cùqemyng thìtlfz đrpfgfxkwa béafsp vẫaoyvn khômuhgng phảqgkoi làrnyw con ruộgocnt củtufga mìtlfznh.

ryrk lẽozsirlowc đrpfgóryrktlfz quájdbw tin tưaiyimiawng Lam Ảfxsrnh, nêbuwbn mớvltzi đrpfgxrqx xảqgkoy ra chuyệaztun nhưaiyi vậgieqy.

Anh ta thựsoixc sựsoix khômuhgng còreobn mặpkqkt mũrlowi đrpfgxrqx gặpkqkp Hàrnywrnyw nữtlfza. Ngưaiyikeqvi đrpfgdqvvng minh màrnyw Mạryrkc Lam Tịuklrnh đrpfghqah cậgieqp đrpfgếytbrn trong nhậgieqt kýqdrsrnyw ai chứfxkw?

rnywm trạryrkng củtufga Tăfolang Ly vàrnywfolang Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng vàrnywo lúrlowc nàrnywy cũrlowng khóryrkryrk thểxrqx diễsqyyn tảqgko bằmuhgng lờkeqvi.

folang Ly khômuhgng bao giờkeqv ngờkeqv đrpfgưaiyillnnc con trai củtufga Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn lạryrki làrnyw con củtufga anh ta. Trong nhữtlfzng năfolam qua, anh ta cũrlowng córyrkfxkw hộgocni gặpkqkp mặpkqkt đrpfgfxkwa trẻdjonrnywy, rấfhixt thíztwsch khuômuhgn mặpkqkt trắkeqvng hồdqvvng củtufga cậgiequ béafsp, cứfxkw cảqgkom thấfhixy khuômuhgn mặpkqkt nhỏbwcfafsp đrpfgóryrkfxkwi quen thuộgocnc. Đzaplếytbrn hômuhgm nay nhìtlfzn thấfhixy Ngữtlfz Đzapliềhqahn, anh ta đrpfggocnt nhiêbuwbn nhớvltz ra, đrpfgóryrkrnyw mộgocnt khuômuhgn mặpkqkt nhỏbwcf nhắkeqvn trômuhgng rấfhixt giốyvaqng Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng còreobn gìtlfz!

Tiêbuwbu Hàrnywrnywaiyikeqvng nhưaiyi đrpfgãztws cảqgkom nhậgieqn đrpfgưaiyillnnc córyrk ai đrpfgóryrk đrpfgang đrpfgfxkwng phíztwsa sau, quay đrpfgvsdcu lạryrki thìtlfz nhìtlfzn thấfhixy họwvxr, cômuhg rấfhixt ngạryrkc nhiêbuwbn: “Ủvltza, anh Tăfolang, Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng, sao hai ngưaiyikeqvi lạryrki đrpfgếytbrn đrpfgârnywy? Ngữtlfz Đzapliềhqahn àrnyw, mau đrpfgfxkwng dậgieqy chàrnywo cômuhg chúrlow đrpfgi con!”

Ngữtlfz Đzapliềhqahn nghe thấfhixy giọwvxrng nóryrki liềhqahn quay đrpfgvsdcu lạryrki, nhìtlfzn thấfhixy chúrlowfolang vàrnyw ba mìtlfznh, còreobn cảqgko mộgocnt dìtlfz xinh đrpfgsqyyp nữtlfza, liềhqahn trưaiyillnnt xuốyvaqng khỏbwcfi ghếytbr. “Chúrlow Ly, đrpfgãztwsrnywu rồdqvvi chúrlow khômuhgng đrpfgếytbrn thăfolam Ngữtlfz Đzapliềhqahn đrpfgóryrk!”

“Ờorww! Ngữtlfz Đzapliềhqahn…” Cârnywu nóryrki củtufga Tăfolang Ly chưaiyia ra khỏbwcfi họwvxrng thìtlfz đrpfgãztws nghẹsqyyn lạryrki, anh ta nhìtlfzn vàrnywo khuômuhgn mặpkqkt nhỏbwcfafsp đrpfgóryrk, trong tim dârnywng đrpfgvsdcy cảqgkom xúrlowc. Đzaplârnywy làrnyw con củtufga anh ta, májdbwu mủtufg củtufga anh ta.

Trờkeqvi ơfxkwi! Anh ta đrpfgãztws bỏbwcf lỡafsp đrpfgiềhqahu gìtlfz đrpfgârnywy?

“Chúrlow Ly?” Ngữtlfz Đzapliềhqahn đrpfgãztws chạryrky qua vàrnyw ômuhgm lấfhixy chârnywn củtufga Tăfolang Ly, ngẩmgnkng mặpkqkt lêbuwbn. “Chúrlow Ly ơfxkwi, con siêbuwbu nhârnywn màrnyw chúrlowjdbwp cho con lầvsdcn trưaiyivltzc bịuklraiyi rồdqvvi, chúrlowjdbwp lạryrki giùqemym con lầvsdcn nữtlfza đrpfgưaiyillnnc khômuhgng?”

folang Ly nghẹsqyyn ngàrnywo, chỉxjrvryrk thểxrqx trảqgko lờkeqvi: “Đzaplưaiyillnnc! Đzaplưaiyillnnc chứfxkw!”

Cậgiequ béafsp khômuhgng biếytbrt chuyệaztun gìtlfz đrpfgãztws xảqgkoy ra, chỉxjrv vui vẻdjonrnywryrki ra suy nghĩzbbx củtufga mìtlfznh.

folang Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng cũrlowng khômuhgng thểxrqxtlfzm néafspn đrpfgưaiyillnnc nữtlfza, lậgieqp tứfxkwc chạryrky đrpfgếytbrn vàrnyw ômuhgm lấfhixy Ngữtlfz Đzapliềhqahn, vùqemyi mặpkqkt vàrnywo lòreobng cậgiequ béafsp, ômuhgm cậgiequ thậgieqt chặpkqkt.

folang Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng khômuhgng dájdbwm khóryrkc, chỉxjrv cắkeqvn chặpkqkt mômuhgi mìtlfznh, cắkeqvn rájdbwch mômuhgi đrpfgxrqx ngăfolan tiếytbrng khóryrkc, nhưaiying đrpfgômuhgi vai run rẩmgnky vẫaoyvn đrpfgxrqx lộgocn ra cảqgkom xúrlowc củtufga cômuhg.

Ngữtlfz Đzapliềhqahn đrpfgfxkwng ngârnywy ngưaiyikeqvi ra đrpfgóryrk.

Tiêbuwbu Hàrnywrnyw khômuhgng hiểxrqxu, quay lạryrki nhìtlfzn Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn. Sắkeqvc mặpkqkt củtufga anh ta cũrlowng tájdbwi nhợllnnt mộgocnt cájdbwch bấfhixt thưaiyikeqvng, ngay cảqgko ájdbwnh mắkeqvt cũrlowng đrpfgvsdcy lo ârnywu. Tiêbuwbu Hàrnywrnywaiyivltzc đrpfgếytbrn vớvltzi vẻdjon khômuhgng hiểxrqxu, rồdqvvi kéafspo nhẹsqyyjdbwnh tay củtufga Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn. “Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn àrnyw, Dưaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng vàrnyw anh Tăfolang bịuklr sao vậgieqy?”

Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn bỗgocnng hoàrnywn hồdqvvn lạryrki, nhìtlfzn thấfhixy bộgocn dạryrkng lo lắkeqvng củtufga Hàrnywrnyw, trong lòreobng càrnywng thấfhixy ájdbwy nájdbwy, càrnywng cảqgkom thấfhixy córyrk lỗgocni vớvltzi cômuhgfxkwn. Anh ta chỉxjrv nắkeqvm lấfhixy tay cômuhg. “Hàrnywrnyw àrnyw, em lêbuwbn phòreobng chờkeqv anh đrpfgưaiyillnnc khômuhgng? Anh córyrk chuyệaztun muốyvaqn nóryrki vớvltzi em!”

“Nhưaiying anh Tăfolang vàrnywaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng đrpfgếytbrn chơfxkwi màrnyw!” Tiêbuwbu Hàrnywrnyw khômuhgng hiểxrqxu tạryrki sao anh ta lạryrki kêbuwbu mìtlfznh lêbuwbn lầvsdcu, đrpfgârnywy hìtlfznh nhưaiyi khômuhgng phảqgkoi làrnyw đrpfgryrko tiếytbrp khájdbwch thìtlfz phảqgkoi?

“Ngoan đrpfgi! Anh córyrk chuyệaztun muốyvaqn nóryrki vớvltzi em, em lêbuwbn phòreobng trưaiyivltzc đrpfgi!” Tầvsdcn Trọwvxrng Hàrnywn nóryrki.

Cuốyvaqi cùqemyng Tiêbuwbu Hàrnywrnywrlowng gậgieqt đrpfgvsdcu, nhưaiying cômuhg đrpfgãztws nhìtlfzn thấfhixy Tăfolang Ly vàrnywaiyiơfxkwng Dưaiyiơfxkwng dưaiyikeqvng nhưaiyi vừbuwba đrpfgau khổzapl, vừbuwba buồdqvvn bãztws, vừbuwba vui mừbuwbng lạryrki vừbuwba hốyvaqi hậgieqn. Vẻdjon mặpkqkt đrpfgóryrk thậgieqt sựsoix quájdbw phứfxkwc tạryrkp. Nhấfhixt thờkeqvi cômuhg khômuhgng thểxrqx hiểxrqxu đrpfgưaiyillnnc, nhưaiying cũrlowng cảqgkom thấfhixy bầvsdcu khômuhgng khíztwsryrktlfz đrpfgóryrk khômuhgng đrpfgúrlowng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.